Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Trở Thành Người Cổ Đại

Sau khi chật vật thoát khỏi con sông, Tuyết Dung trong tình trạng ướt sũng, cô muốn tìm kiếm một vài người, để hỏi rốt cuộc nơi đây là nơi nào, nhưng không có lấy một người nào cả.
"Bà nó...lão nương nổi điên rồi nha, cái chổ khỉ ho cò gáy nào thế, chả có lấy một người...". Cô nghĩ, đành phải đi bộ ra khỏi cái rừng chết bầm này mới được...vừa đi vừa suy nghĩ, vài điều về nơi này, rõ ràng là bom nổ văng mình xuống đất, rồi bị bất tỉnh mà, sao lại nằm trên sông chứ...a đúng rồi bom nổ làm mình văng lên trên không, rồi mình ngất đi tỉnh lại thì nằm trên sông...
Đi bộ khoảng một thời gian, cô đã nhìn thấy một trấn nhõ, đang định lại hỏi thăm thì cô bị sốc nặng, bất động tại chỗ cô lẩm bẩm "Cổ đại ư...thôi tiêu ta rồi...một đại sát thủ tài năng như mình, mà lại bị bom nổ văng tới Thời Cổ Đại, ăn mặc kì quái sao...Kiều Mi a cậu đang ở đâu..." lẩm bẩm một mình xong rồi, cô cũng quyết định tới cái trấn nhõ đó, để tìm quần áo mặc, dù sao thì cả người ướt nhem không có quần áo thay thì bực lắm, nghĩ xong cô quyết định đi vào một quán trọ, tất cả người dân trong quán trọ điều hướng mắt nhìn thẳng vào cô, thấy vậy cô trừng mắt, toàn thân tỏa ra sát khí lạnh buốt người...và đồng loạt, tất cả mọi người cùng rợn cả tóc gáy, và thu hồi tầm mắt lại...lí do mà mọi người nhìn cô, là bởi vì cô mặc trang phục, không giống ai rồi thêm cái bộ dạng ướt như chuột lột của cô, làm lộ ra cả một thân hình chuẩn không cần chỉnh, nhưng khuôn mặt thì lạnh như băng ngàn năm không thay đổi, và cuối cùng một tên tiểu nhị rụt rè ra hỏi.

"Cô nương từ đâu tới vậy có cần gì không ạ"

"Quán ngươi có y phục nào dễ vận động không, màu đen"

"Dạ có ạ để tiểu nhân đi chuẩn bị"

"Đi đi à chuẩn bị thức ăn cho ta"

"Dạ dạ cô nương tiểu nhân đi làm liền"

Sau một hồi, tiểu nhị chuẩn bị tất cả mọi thứ xong xuôi...Tuyết Dung cũng đã thay xong trang phục, tuy là đồ nam trang nhưng cô không bận tâm, vì đối với cô dễ vận động là được, và cũng đã giải quyết xong cái bụng đói của mình, đang chuẩn bị đi thì bị gọi lại.

"Xin cô nương dừng bước thanh toán tiền hãy rời đi" ông chưởng quầy nói.

"Tiền? Ta không có" Tuyết Dung ngây thơ trả lời.

"Không có tiền mà dám ăn ở đây, rồi còn lấy y phục mặc nữa à, cô to gan ghê" ông chưởng quầy không sợ chết hung hăng quát cô.

"Gan tôi vốn to từ lúc ở trong bụng mẹ rồi" Tuyết Dung vẻ mặt như sát thần đáp.

Không khí trở nên âm u, sát khí bắt đầu lan tỏa từ người cô, làm ông chưởng quầy run lẩy bẫy, ông tưởng cô chỉ là người bình thường, nào ngờ sát khí trên người cô ấy lại ghê rợn đến vậy, lần này ông tiêu rồi, đụng phải nữ thiếu hiệp, đang định cho cô đi thì cô rút trong người ra một con dao bạc, ông chưa kịp nhìn rõ hành động của cô, thì đã thấy cô ở phía sau mình lúc nào cũng không hay, mà ngay trên cổ ông lúc này là con dao bạc đó, bỗng cô lên tiếng làm ông chảy cả mồ hôi lạnh.

"Ông muốn chết? Cả gan dám đòi tiền của ta sao?" Cô hỏi ông với khuôn mặt lạnh như băng, cùng sát khí tỏa ra khắp nơi.

"Thiếu hiệp tha mạng cho tiểu nhân, tiểu nhân sai rồi không dám lấy tiền của thiếu hiệp nửa..." lời nói chưa dứt câu thì một tiếng "xoẹt" vang lên máu văng tung tóe khắp mặt đất, làm khách trong quán hoảng loạn cả lên mọi người thi nhau mà la hét, rồi thi nhau chạy tán loạn vừa chạy vừa hét.

"Giết người rồi á...á...á"

Mọi người không biết rằng, đại sát thủ băng lãnh ghét cay ghét đắng nhất, chính là tiếng ồn. Nét mặt lạnh ngắt, trừng mấy người đang hét, bỗng một cái bóng đen xẹt qua đồng loạt những người la hét ban nãy ngã xuống đất, và kết quả của việc bọn họ hét lúc nãy là chết. Cô bỗng lên tiếng...

"Muốn sống thì im lặng và biến khỏi đây cho ta...còn không..." chưa nói hết câu, thì đồng loạt tất cả mọi người không dám hé môi, lẳng lặng rời khỏi quán trọ, điều này làm đại sát thủ rất hài lòng, cô rất thích không gian yên tĩnh, cô thầm nghĩ mà hình như mình đã trở thành người cổ đại rồi, thầm thở dài "Haizz"......
......Hết Chương 2.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hihi