Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2 : Cửu Trùng Thiên

Cửu trùng thiên mây mờ giăng kính Khí lạnh bao trùm, quanh năm trên thiên cung chẳng biết đâu là ngày, đâu là đêm chỉ biết rằng thời gian dài vô tận . Ti mệnh tinh Quân y phục chỉnh tề nhìn Thảo Liên nói. 

" Nha đầu ngốc , Hôm nay Lão Công ta rảnh rổi có nhả hứng muốn dẫn ngươi đi dạo một vòng nhà ngươi có muốn đi cùng ta không " Lão vừa nói vừa đưa tay chỉnh lại mũ quan trên đầu. Mũ quan màu bạc làm sáng ngời khí chất của Lão.

Thảo Liên nghe vậy vui mừng khôn siết nhảy dựng lên . "Lão Công Gia Gia , Người muốn dẫn Thảo Liên đi thật sao, Thật sao ạ ? " Giọng nói không khổi kiềm chế được sự vui mừng , Lão Công thấy vậy tâm tình có chút phức tạp.

" Không lẻ Lão Công ta đây bao năm qua giam cầm nhà ngươi , Khiến nhà ngươi phải vui mừng tới mức như vậy. " 

Thảo liên nghe vậy liền lắc lắc cái đầu nhỏ, Hai bím tóc đung đưa.

" Lão Công Gia Gia , người đừng nghĩ vậy mà , Thật sự người đối với Thảo Liên rất tốt Thảo Liên cũng không muốn rời xa người đâu ạ. " Giọng nói của nàng thêm vài phần nũng nịu 

" Nha đầu này , ngươi cứ quanh quẩn bên ta thế này thì làm sao lớn nổi đây, Lỡ sau này không có ta bên cạnh ai là người bảo bộc ngươi đây ?" Gương mặt Lão hiện lên vẻ lo âu

" Lão Công Gia Gia , Không phải bây giờ con đã lớn rồi sao, Giờ con đã là một cô nương trưởng thành rồi ạ con cũng có thể tự lo cho mình mà , Lão Công Gia Gia à , Người lại quá lo lắng rồi ạ. " nàng nói như muốn trấn an tâm tư của Lão , Nàng biết Lão muốn tốt cho nàng nhưng buộc nàng rời xa lão là đều không thể. 

Ti Mênh tinh quân tuy đã già nhưng công phu của lão thật thâm sâu , Chỉ bằng một cái phất tay mà mây trắng đã ùa ùa kéo tới kết thành một đám đằng vân to , Lão phất tay bế bổng nàng lên cao đặt nàng ngồi trên mây .

" Nha đầu đừng sợ, Nắm chặt tay ta" Lão đưa tay về phía nàng ra hiệu bảo nàng nắm lấy tay mình. Nàng cười tươi bước tới ôm chầm lấy cách tay Lão.

" Lão Công Gia Gia , Người mau tăng tốc đi ạ Thảo Liên không sợ đâu ."

" Nha đầu nhà ngươi  ... Không biết sợ là gì sau " vẻ mặt Lão xuất hiện thêm vài  nét nhăn khó coi. Thảo Liên nhìn Lão nhỏe miệng cười tươi.

 Lão đưa nàng dạo khắp nơi đi đến đâu cũng bảo nàng là tiểu Linh đồng của Lão . Lão lại khen nàng hết lời khiến nàng thẹn đến đỏ mặt , Đến khi Lão gặp Nam Cực Tiên Ông cứ như tri kỷ trùng phùng nghàn năm gặp lại Lão mới thôi nói chuyện về nàng , Nam Cực Tiên ông là vị thần tiên trên thiên cung tượng trưng cho sự hạnh Phúc và trường thọ , râu dài trắng xóa xuất hiện cùng với ông là một con nai vàng , Nam Cực Tiên ông vừa thấy Ti Mệnh Tinh Quân vội cưỡi mây bay tới.

" Tinh Mệnh Thần Quân , Đã lâu không gặp. " Lão bước tới gần vẻ mặt đầy phúc hậu nhìn Ti Mệnh và Thảo Liên. Ti Mênh thấy vậy cũng vội vàng đáp lễ.

" Nam Cực Thần Quân , Hai ta thật là Hữu Duyên , Đã lâu không bầu bạn nay ngài có rảnh cùng ta chơi ít ván cờ " Ti Mệnh vừa nói vừa chìa tay về phía mái đình cách đó không xa. Nam Cực Tiên ông không chối từ lần bước theo sau, Vừa vào bên trông đình không biết từ khi nào đã bố trí sẵn bàn đá và ván cờ , Hai người cùng nhau ngồi xuống bắt đầu trận chiến hao tâm tổn trí này , Thảo Liên đứng kế bên xem trân chiến giữ hai vị thần tiên  Hai chân mỏi như sắp nhũng ra nàng liên tục thay đổi tư thế , Thấy nàng không yên phận đứng kế bên xem trận , Lão Công Gia Gia khẻ nói. 

" Nếu mệt quá thì kím chỗ nghỉ chân , Không cần phải theo ta suốt như thế đâu " Lão Công tuy nói chuyện với nàng nhưng mắt Lão vẫn nhìn chăm chăm vào ván cờ trước mặt. Nam Cực Tiên Ông thấy thế liền biến ngay sau lưng nàng một cái ghế dựa bằng tre mây Nhìn nàng cười hiền hậu.

" Thảo Liên à, Cháu cứ ngồi đó nghỉ chân đi, Ván cờ này không biết đến khi nào mới kết thúc, có lẻ cũng phải mất thêm 2  đến 3 ngày nữa " Câu nói của Nam Cực Tiên Ông như kéo căng dây thần kinh trên đầu nàng , Ván cờ này mà kéo dài đến 2-3 ngày nữa thì khác gì trần thế là 2 - 3 năm, Nếu vậy thì Mệnh Cách ai sẽ là người viết đây. Nhưng nàng làm sau dám lên tiếng đành thuận theo tự nhiên mà làm thôi. Nàng đến gần ghế mây liền ngồi xuống đưa mắt theo dõi trân chiến đang đến hồi nãy lữa. 

Hai vị thần tiên vừa chơi cờ vừa nói chuyện rôm rả , Chuyện trên trời lẫn cả chuyện dưới đất, Quả nhiên hai vị tiên nhân này thấu hiểu thâm sâu , Không gặp nhau thì thôi nhưng đến khi gặp nhau thì vô số chuyện để tâm tình, Thảo liên ngồi kế bên cũng tiếp thu đủ chuyện mở rộng tầm mắt , thì ra nàng không ra ngoài không phải thế sự không có gì xảy ra, Mà là xảy ra luân hồi mà nàng không biết , Nàng cũng giống như con ếch ngồi đáy giếng

Một Lúc lâu sau Nam Cực tiên Ông khẻ hỏi. 

" Ta nghe nói , Sắp tới Thiên Vương Đế Quân phải trải qua lịch kiếp dưới hồng trần , Lão Công nhà ngươi có biết chuyện đó không ? " 

Ti Mệnh Tinh Quân ngạc nhiên vô cùng Ngước nhìn Nam Cực Tiên Ông trước mặt.

" Sao Lão Lại biết chuyện này , Không phải đây là Thiên cơ sau?"  Ti Mênh Tinh Quân ý tứ đầy thâm dò.

Nam Cực Tiên Ông thấy thế liền thấp giọng cúi người tới gần bên tai Ti Mệnh Tinh Quân .

" Ta vô tình nghe ở Đại Hội Bàn Đào , Lúc ta nghe là nữ Oa nương nương đang nói với Thiên Hậu "

" Thì ra là vậy, Chuyện này là chuyện trọng đại hai kẻ già yếu như chúng ta đừng nên để ý nhiều, kẻo mang họa vào thân " Lão Công tỏ vẻ mặt khẩn trương . 

Lão Công thấy nét mặt của Nam Cực Tiên Ông tối sằm lại vội trấn an.

" Lão Già như ông cũng biết sợ sao, nếu biết sợ thì sao còn dám nghe lén bọn họ nói chuyện,  "

Nam Cực tiên Ông nói ." Thật ra Lão già đây không phải nghe lén , Mà là vô tình nghe được , Sao Lão lại trách ta. "

Nam Cực tiên Ông im lặng một lúc rồi lại hỏi. 

" Lần này Thiên Vương Đế Quân trải qua Lịch kiếp dưới hồng trần, Ông là Ti Mênh Cách chắc chắn phải biết rõ Lịch kiếp của Thiên Vương Đế Quân "  Lão đưa tầm mắt hướng về Ti Mệnh Tinh Quân.

Lão Công nghe Vậy liền lắc đầu ngao ngán . " Lão Già ta đây làm sao có đủ mệnh phúc mà viết Mệnh Cách cho Thiên Vương Đế Quân, Mệnh Cách của người dưới Hồng trần sẽ diễn ra theo cách tự nhiên , Chuyện gì tới rồi cũng sẽ tới tùy duyên mà định đoạt " Lão Công vừa nói vừa vuốt râu ngẫm nghĩ rồi lại nói tiếp .

" Hôm trước ,khi Lão công ta đi dự Đại Hội Bàn Đào ta có cơ hội diện kiến Thiên Vương Đế Quân, người từ trên cao cưỡi Chu Tước đỏ như lửa bay đến Đại lễ . " 

Câu chuyện của Lão trở nên hào hứng hơn bao giờ hết . Vẻ mặt của Nam Cực Tiên Ông đầy hứng thú theo dõi tiếp câu chuyện .

" Khung cảnh lúc ấy  thật tuyệt đẹp làm sao , Xung quanh ngài tỏ ra ánh hào quang rực rỡ , tiên khí bao trùm , thời gian không gian như dừng lại , Các tiên tử ngước nhìn ngài đầy tôn kính ." ánh mắt lão mong lung .

Thảo Liên ngồi kế bên nghe vậy trông đầu bổng hiện lên khung cảnh đầy hoa lệ. Một Lão già tóc trắng như mây ngoại hình thì chắc ngang bằng với Lão Công Gia Gia của nàng đang cưỡi trên lương con Chu Tước bay lượng trong gió . Nàng còn đang trong trí tưởng tượng đầy mơ hồ thì lại bị Lão Công Gia Gia lôi về hiện thực. 

" Nha đầu nhà ngươi đang nghĩ mong lung gì thế ? "

" Lão Công Gia Gia , con đang tưởng tượng ra dáng vẻ oai nghiêm của Thượng Thần ạ " nàng vừa nói vừa chóp chóp đôi mắt ngây thơ.  Lão Công thấy vậy cũng tỏ vẻ hứng thú.

" Nha đầu nhà ngươi tưởng tượng như thế nào hả, Mau kể ta nghe xem nào " Lão chóng tay lên bàn đá nghiêng đầu nhìn nàng chờ xem câu chuyện nàng sắp kể .Nàng hứng khởi thoải mái kể một hơi dài. 

" Thảo Liên nghĩ Thượng Thần là một vị tiên nhân cao cao tại thượng , Là một Lão Công tuy già như đầy quyền lực.Luôn Đi bên cạnh người là Chu tước đỏ , Ngài xuất hiện tới đâu là phúc khí ngập tràng tới đó . Nếu cho Thảo Liên cơ hội gặp ngài Thảo Liên chắc sẽ hạnh Phúc vô cùng " Nàng còn đang mơ mộng viễn vong thì hai vị tiên nhân ngồi kế bên không kìm chế được mà cười phá lên. 

" haha... Nha đầu ngốc ơi là nha đầu ngốc , Nhà ngươi đang tưởng tượng ra Thiên Vương Đế Quân hay là một Lão già chăm ngống thế " Lão cười đến mức muốn ngã xuống ghế , Nam Cực Tiên Ông cũng như thế chẳng khác gì giọng nói ông cũng đầy chăm chọc. 

" Ti Mệnh Thần Quân à... Ngài nuôi dạy nha đầu này thế nào mà để nha đầu này có trí tưởng tượng kém hiểu biết như thế hả . Làm ta cười đau cả bụng "

Nàng ngây thơ không hiểu sự tình , Không lẻ nàng miêu tả sai sao ? ,Chắc Có lẻ là vậy rồi vì từ trước tới giờ nàng có gặp qua Thượng Thần đâu, Miêu tả không đúng là chuyện thường tình nhưng hai vị tiên nhân cứ cười trước mặt nàng kiểu chăm chọc khiến nàng sắp khóc. 

" Tại sao lại cười con, hai người đừng cười nữa có được không ạ " nàng nói rồi liền đứng dậy bỏ ra ngoại mặc kệ hai Lão tiên nhân bên trong . Nàng vừa đi vừa lẩm bẩm uất ức trông lòng 

" Lão Công Gia Gia , Nam Cực tiên ông hai người thật quá đáng , Thảo Liên không bao giờ nói chuyện với hai người nữa đâu "

Nàng đi một lúc thì chợt nhận ra mình đã đi xa mái đình rất là lâu rồi mà không hề hay biết đến khi ngoảnh đầu lại thì mới hay mái đình không còn nữa . 

"  Mình đang ở đâu đây , Làm sao bây giờ ,  " nàng hoảng loạn nhìn mọi thứ xung quanh, Bồng lai tiên cảnh trước mắt nàng không hề quen biết , nơi đây lại không có một bóng người nàng có thể nhờ ai giúp đỡ , Nàng Cố chạy về phía trước nhưng càng chạy lại càng mù mịt sương khối mờ nhân ảnh , Nàng ngã quỵ xuống đất khóc thảm thiết , 

" Lão Công Gia Gia , Thảo Liên biết lỗi rồi ạ, Là Thảo Liên không nghe lời ngài nên mới xảy ra sự tình này ạ. Lão Công Gia Gia à Người đừng bỏ rơi thảo Liên mà " nàng khóc đến mức nấc nghẹn thành tiếng. Không lâu sao phía trông bụi cây có một nữ tử bước ra thân y màu hồng phấn dáng người uyển chuyển

" Này ... Tiểu Tinh kia , Ngươi tính khóc tới khi nào nữa đây, muốn cho nhà ta ngập trong biển nước à.  " Giọng nói của vị nữ tử vang lên  . Thảo Liên  ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn Nàng ta.

" Thần tiên Tỷ tỷ ... " Nàng thấy người trước mặt lại khóc òa lên.

" Thôi... Thôi, Bộ ta đáng sợ tới mức tiểu tinh ngươi vừa gặp đã khóc rồi sao " Thần tiên Tỷ Tỷ vừa nói vừa bước lại gần nàng. Nàng lau khô nước mắt nhìn tỷ tỷ đẹp như tranh trước mặt. 

" Thần Tiên Tỷ Tỷ , Người thật xinh đẹp " Vẻ đẹp của nàng không thể sánh vào đâu được mái tóc đen dài đổ xuống ngang lưng , Gương mặt trắng hồng từng đường nét trên gương mặt cuống hút người nhìn , Nàng Quả thật là tiên nữ . 

" Sao lại nhìn ta đến ngây dại như thế , Mặt ta có dính gì à " Nàng đưa tay sờ lên mặt mình 

" không ạ... Không ạ... Mặt người không hề dính gì đâu ạ. " Thảo Liên Lắc lắc cái đầu nhỏ tỏ vẻ không đồng ý . 

" Thôi... Ta hiểu mà , Tiểu tinh ngươi sau lại khóc ở đây ?"

" Thần Tiên tỷ tỷ , muội bị lạc đường , Muội lại càng không biết đường về nhà , Tỷ tỷ đại nhân đại lượng có thể giúp muội không ạ. Ơn nghĩa này muội mãi mang trong lòng "  Thảo Liên nói vừa tha thiết lại vừa vang xin, Khiến người nghe không khỏi mủi lòng . 

" Tiểu tinh ... Muội đừng lo , Muội nói cho ta biết muội ở đâu không , Ta sẽ đưa muội về " Giọng nói nàng vô cùng ôn nhu 

" Muội ở Thừa Khánh Điện ạ " 

" Thì ra Muội , muội chính là Linh đồng bên cạnh Ti Mệnh thần quân phải không " Thảo Liên vô cùng ngạc nhiên , 

"Sao tỷ lại biết muội" 

" Vừa rồi ta có nghe các vị đại thần bàn về muội bảo là muội rất đáng yêu, Nay tận mắt nhìn  thấy muội như thế này quả là lời đồn không hề sai " Lời khen ngợi này khiến hai má Thảo Liên đỏ hồng lên e thẹn .

 " Thần Tiên Tỷ Tỷ , Tỷ lại xinh đẹp bội phần " Thần tiên tỷ tỷ cười tươi như hoa .

" Muội đừng cứ gọi ta là thần tiên tỷ tỷ nữa ta nghe chẳng quen tí nào , Muội cứ gọi ta Mộc Dung tỷ là được rồi , Ta vẫn còn chưa biết tên muội , Muội tên gì ?"  Thảo Liên lanh lợi trả lời .

" Muội tên là Thảo Liên , "

" Vậy thì từ nay ta sẽ gọi muội là Liên Nhi nha , Muội Chịu không ?"  Thảo Liên vui mừng tới mừng nhảy bổ lên 

" Mộc Dung Tỷ , Muội rât thích ,tỷ muốn gọi như thế nào cũng được ạ. " 

" Hai ta có duyên, ta dẫn muội tới một nơi chơi, Đảm bảo sẽ không ai làm phiền " nàng đưa tay nắm chặt tay Thảo Liên. 

" Mộc Dung Tỷ , Nếu lỡ Tinh Mệnh Thân Quân kím muội mà không thấy thì biết làm sao , Lão sẽ làm náo loạn thiên cung mất " Thảo Liên do dự nhìn Mộc Dung Tỷ. 

" Liên Nhi yên tâm. Ta sẽ truyền âm phù báo với Thần Quần nói muội đang ở chung một chỗ với ta. Ngài ấy sẽ không lo đâu" Mộc Dung tỷ vội trấn an Thảo Liên .

Mộc Dung tỷ dẫn nàng đi dạo khắp vườn hoa trên thiên cung , Chỉ nàng biết tên từng loại hoa, hoa nào Mộc Dung tỷ  thích nhất , hoa ở Cửu Trùng Thiên quanh năm không héo tàn tươi xanh thơm ngát , Thảo liên Nhìn sơ qua liền thích hoa mẫu đơn nhưng đặt biệt là Mẫu đơn trắng nhìn hoa mà thấy lòng thanh thản làm sao. Thấy Thảo Liên yêu thích hoa như vậy Mộc Dung nói.

" Ta là thần hoa cai quản trên Thiên cung  , Nếu muội thích như thế , Thì hằng ngày ta sẽ dẫn muội đi ngấm hoa muội thấy thế nào ?" Mộc Dung nhìn Thảo Liên đầy triều mến .

" Mộc Dung Tỷ, Nếu được vậy thì quá tốt rồi, Muội sẽ không còn phải ở Thừa Khánh Điện một mình nữa , Mỗi khi muội ở một mình đều rất buồn nay có tỷ sẽ là tri kỉ với Muội  " 

Đâu ai biết được rằng nàng vui sướng thế nào khi có một người bạn , một người tri kỷ trên tiên giới, Kể từ ngày hôm đó nàng cũng hay đi theo Mộc Dung tỷ , Tỷ chỉ cho nàng biết mọi thứ trên tiên giới giúp nàng luyện công, Tu luyện nguyên khí , Chẳng mấy chóc tiên khí của nàng cũng tăng lên mặc dù không nhiều, Nhưng chút ít đó cũng có thể giúp nàng bảo vệ chính mình không cần phải dựa dẫm vào bất kỳ ai. Lão Công Gia Gia lại càng không biết nàng lén luyện công vì Lão Không thích nữ nhi dùng bạo lực để giải quyết mọi chuyện. Trong Mắt Lão Công Gia Gia tiêu chuẩn thục nữ , đoan trang  lúc nào cũng đặt trên hàng đầu . Lão Không muốn Thảo Liên phải học theo thối hư nên Lão lại càng không muốn dạy công phu cho nàng . 












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro