
15. Lên Đồ!
Cuối tuần, Violet hớn hở đứng trước cổng trường, tay vẫy vẫy như thể đang chuẩn bị cho một cuộc phiêu lưu. "Tớ tìm thấy một trung tâm mua sắm mới mở, các cậu đi không? Đồ đạc đẹp lắm, mà giá cả cũng... ừm, hợp lý đấy!" Violet cười tươi, ánh mắt sáng rực. "Đi chơi mà không có đồ mới thì sao được chứ?"
Eweline nhìn Violet, đôi mắt sắc bén lướt qua chiếc túi xách mà cô ấy đang cầm. "Violet, cậu lại định tiêu tiền không suy nghĩ nữa đúng không?" Cô trêu chọc, giọng điệu nhàn nhã nhưng không thiếu sự tinh nghịch.
Violet xị mặt, nhưng vẫn tươi cười: "Lần này không đâu, tớ chỉ muốn mua một ít đồ, thật sự là cần... Được rồi, ai không đi thì đừng có chê tớ nữa." Cô nhún vai, cố gắng làm vẻ mặt không thuyết phục, nhưng lại thêm phần đáng yêu. "Airi, cậu đi nhé? Cậu luôn có con mắt thẩm mỹ tốt mà."
Airi đỏ mặt, ngượng ngùng gật đầu. "Tớ... tớ cũng không có gì mới để mặc, chắc là đi thôi." Cô nói, hai tay chắp sau lưng, vẻ mặt lúng túng, nhưng lại không thể từ chối lời mời của Violet.
Tel'Annas, người luôn trưởng thành và điềm tĩnh, lúc này cũng chỉ nhìn Violet bằng ánh mắt khẽ lắc đầu. "Lại còn mua sắm nữa sao? Nhưng nếu các cậu đã quyết định, tớ không ngại tham gia đâu." Cô nói, giọng nhẹ nhàng nhưng không có chút gì là phản đối.
Nakroth đứng cạnh đó, không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn cả nhóm, rồi thở dài. "Tôi đi," cậu nói ngắn gọn, giọng trầm, nhưng vẫn có thể nhận ra sự mềm lòng của cậu đối với cả nhóm.
Eweline không nói gì thêm, chỉ cười nhẹ. "Cũng tốt, đi chơi thôi. Nhưng cậu nhớ, Violet, lần này không được vay tiền của ai nữa." Cô nhắc nhở, ánh mắt lướt qua Violet.
Violet nhăn mặt nhưng vẫn tươi cười. "Tớ thề là lần này sẽ không cần đâu... Mà nếu có, chắc chắn tớ sẽ trả ngay lập tức." Cô giơ tay lên như thể đang tự hứa với bản thân, nhưng lại không thể giấu đi vẻ bối rối trong mắt.
Khi cả nhóm đến trung tâm mua sắm, không khí náo nhiệt khiến mỗi người có những mục đích riêng. Violet nhanh chóng lao vào các gian hàng với ánh mắt sáng rực, luôn là người đầu tiên tìm ra thứ gì đó có thể làm cô phải "yêu" ngay lập tức. Airi đi theo, đôi mắt ngập ngừng trước những bộ trang phục xinh xắn nhưng vẫn không thể quyết định cái nào phù hợp với mình. Tel'Annas thận trọng quan sát xung quanh, chỉ khi Violet kêu gọi, cô mới đi lại gần. Nakroth lặng lẽ theo sau, tay nhét vào túi quần, đôi khi cũng liếc nhìn vài món đồ nhưng không hề có ý định mua gì.
Eweline nhìn mọi người, rồi dừng lại ở một góc của cửa hàng. Cô không thực sự thích mua sắm, nhưng thỉnh thoảng cô cũng thấy vui khi được nhìn những bộ đồ mới lạ. "Mọi người cứ đi đi, tớ không vội." Cô nói, vươn vai ngáp nhẹ, mặc dù không có ý gì đặc biệt.
Violet quay lại với một chiếc áo khoác đắt đỏ trong tay, hớn hở chạy đến gần Eweline. "Cậu thấy cái này không? Nó hợp với tớ không?" Cô hỏi, giọng như thể đang chờ đợi sự đồng tình.
Eweline nhíu mày một chút, liếc nhìn chiếc áo. "Đắt thật... Cậu lại định mua nó mà không nghĩ đến sẽ trả tiền sao?" Cô nhướng mày, giọng không hề thiếu sự tinh nghịch.
Violet nhe răng cười, lúng túng lắc đầu. "Tớ... tớ chỉ thử thôi mà! Thôi, đừng lo, lần này tớ sẽ làm theo lời cậu, không vay tiền ai nữa." Cô làm vẻ mặt đáng yêu, nhưng không thể che giấu được cái nhìn tinh nghịch.
Cuối cùng, khi mọi người đã chọn xong đồ đạc, nhóm vệ thần kéo nhau đi dạo xung quanh. Violet trầm ngâm một lúc rồi buông một câu: "Thực ra, không phải mình thích mua sắm đâu, mà là không có gì làm, nên cứ lôi nhau đi thôi."
Eweline cười nhẹ, trêu chọc. "Cậu luôn có lý do rất hay để tiêu tiền, Violet."
Cả nhóm lại tiếp tục đi, tán gẫu vui vẻ, mỗi người một câu chuyện, và chỉ có Violet là vẫn trông hơi lo lắng về số tiền mình đã tiêu trong hôm nay.
---
Eweline ngồi vắt chân trên ghế sofa, tay cầm điện thoại lướt lướt một cách nhàn nhã. Cô vừa mới đi mua sắm với đám vệ thần về, giờ chỉ muốn thư giãn một chút trước khi ăn tối. Nhưng đúng lúc đó, từ trong bếp vang lên tiếng của chị Ka:
"Eweline, em ra ngoài mua cho chị chai xì dầu đi."
Eweline ngay lập tức cau mày, quay đầu lại nhìn chị mình bằng ánh mắt đầy bất mãn. "Chị ơi, hôm nay em đi bộ cả buổi rồi đó, chân em rã rời hết rồi. Chị tha cho em đi mà..." Cô than vãn, giọng lười biếng vô cùng.
Chị Ka không thèm quay lại, vẫn tiếp tục thái rau như không nghe thấy gì. "Không có xì dầu thì không có nước sốt. Không có nước sốt thì cơm tối nay sẽ nhạt nhẽo. Em muốn ăn cơm ngon thì đi mua đi."
Eweline nhún vai, bĩu môi. "Thế sao chị không đi?"
Lúc này, chị Ka mới quay ra, ánh mắt mang theo một sự đe dọa nhẹ. "Em có muốn nhịn đói không?"
Eweline lập tức giơ hai tay đầu hàng. "Đi! Em đi ngay đây!" Cô nhanh chóng đứng dậy, lầm bầm vài câu về việc bị bóc lột sức lao động, rồi khoác áo ra ngoài.
Khi bước ra khỏi nhà, Eweline lẩm bẩm: "Chẳng phải chị ý có thể dùng ma pháp sao ? Sao chị ấy không dùng luôn đi cho nhanh..." Nhưng dù nói thế nào thì cô vẫn phải ngoan ngoãn đi mua xì dầu.
Trên đường đi, trời đã bắt đầu tối dần, nhưng con phố vẫn còn khá đông đúc. Eweline chậm rãi đi bộ, tay đút túi áo, tận hưởng bầu không khí mát mẻ của buổi tối.
Khi đến cửa hàng tiện lợi, cô bước vào, lướt mắt qua các kệ hàng để tìm chai xì dầu. Cô vừa đưa tay lấy thì bỗng nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng:
"Eweline cũng đi mua đồ sao?"
Eweline quay lại, thấy Nakroth đang đứng đó, trên tay cầm một chai nước khoáng và một túi snack. Cậu nhìn cô với vẻ mặt bình thản như mọi khi, nhưng ánh mắt có chút tò mò.
Cô nhướng mày, nhún vai. "Bị sai đi mua thôi. Chị tớ hết xì dầu."
Nakroth nhìn chai xì dầu trong tay cô, rồi gật đầu. "Ra vậy." Cậu định quay người đi, nhưng sau đó lại dừng lại, ánh mắt như muốn nói gì đó.
Eweline nhận ra điều đó, liền nghiêng đầu hỏi: "Sao? Cậu có chuyện gì muốn nói à?"
Nakroth im lặng một chút, rồi cuối cùng cũng mở miệng: "Cậu thấy chuyện đi suối nước nóng sắp tới thế nào?"
Eweline suy nghĩ một chút, rồi nhếch môi cười nhẹ. "Cũng thú vị đấy. Dù sao thì đi chơi cũng tốt mà. Cậu không thích sao?"
Nakroth khẽ lắc đầu. "Không hẳn. Chỉ là... không quen với mấy hoạt động kiểu này lắm."
Eweline bật cười. " Hì hì, có khi cậu còn gặp thêm mấy chị xinh gái đó. "
Nakroth không đáp, nhưng mắt cậu giật giật, búng trán Eweline một cái và đi ra chỗ khác. Eweline kêu lên một tiếng nhưng vẫn chạy lại chỗ cậu và cười.
Sau khi tính tiền xong (Eweline có mua thêm vài gói snacks), cả hai cùng bước ra khỏi cửa hàng. Nakroth nhìn thoáng qua Eweline, rồi hỏi: "Muốn tôi đưa cậu về không?"
Eweline nhướng mày, trêu chọc: "Ô hô, hôm nay Nakroth tốt bụng thế à?"
Nakroth thở dài, lườm cô một cái. " Không đi thì thôi."
Eweline cười khúc khích. " Vậy làm phiền cậu rồi ."
Thế là cả hai cùng nhau đi về. Trên đường, Eweline tiếp tục trêu Nakroth vài câu, nhưng cậu chỉ im lặng nghe, thỉnh thoảng mới đáp lại bằng một cái liếc mắt. Nhưng dù không nói nhiều, bầu không khí giữa họ lại không hề gượng gạo, mà có một sự thoải mái nhất định.
Khi về đến nhà, Eweline vẫy tay tạm biệt Nakroth rồi bước vào trong. Đặt chai xì dầu lên bàn bếp, cô chép miệng:
"Xong nhiệm vụ, chị không cần cảm ơn đâu."
Chị Ka nhìn cô một cái, rồi cười nhẹ. "Nhìn mặt em có vẻ vui nhỉ?"
Eweline ngẩn người, rồi lập tức lắc đầu. "Không có."
Chị Ka nhướng mày, nhưng không nói gì thêm, chỉ cười đầy ẩn ý rồi tiếp tục nấu ăn. Eweline nhún vai, rồi quay lại với điện thoại của mình, nhưng khóe môi vẫn khẽ cong lên, như thể vẫn còn dư âm của cuộc trò chuyện với Nakroth.
---
Eweline vừa sắp xếp đồ đạc vào vali, vừa lẩm bẩm kiểm tra lại danh sách những thứ cần mang theo. Dù vẻ ngoài có vẻ thờ ơ, nhưng cô vẫn có trách nhiệm với bản thân, không muốn thiếu sót gì trong chuyến đi.
"Đại ca ơi! Đừng có quên mang theo đồ ăn vặt nhé!"
Artermis đột nhiên nhảy ra từ hư không, đập hai tay lên bàn, đôi mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào túi đồ của Eweline. Cô không buồn bất ngờ trước màn xuất hiện chẳng báo trước này, chỉ lười biếng liếc nhìn nàng nhân ngư đang tràn đầy năng lượng.
"Tôi có bảo em ra chưa?" Eweline nhướng mày.
"Nhưng em biết kiểu gì đại ca cũng gọi mà! Thế nên xuất hiện trước luôn cho nhanh." Artermis cười hì hì, không chút ngại ngùng.
Eweline thở dài, biết có đuổi cũng vô ích, cô đành tiếp tục chuẩn bị. Chẳng bao lâu sau, Haze và Ciara cũng được cô gọi ra để cùng bàn bạc.
" Mấy em định ở đâu trong suốt chuyến đi?" Eweline hỏi, khoanh tay nhìn cả ba.
"Đương nhiên là đi theo đại ca rồi!" Artermis đáp ngay, vẻ mặt đầy mong chờ.
"Nhưng dưới dạng gì?" Eweline nhíu mày.
Haze chậm rãi vuốt lại mái tóc, nở một nụ cười duyên dáng. "Em nghĩ, nếu bọn em xuất hiện với hình dạng con người, sẽ hơi bất tiện khi đi lại cùng tiểu thư."
"Thế nên em có ý này này!" Artermis phấn khích giơ tay. "Hay là bọn em biến thành mấy con gấu bông siêu đáng yêu, như thế vừa được đi chơi mà không làm ai chú ý!"
Eweline nhìn Artermis bằng ánh mắt khó đoán, còn Haze thì bật cười nhẹ, đồng tình ngay lập tức.
"Đúng là một ý tưởng thú vị." Haze gật đầu. "Em nghĩ nó sẽ phù hợp."
Eweline chuyển ánh mắt sang Ciara, người duy nhất có vẻ không hưởng ứng. Quả nhiên, Ciara khoanh tay, ánh mắt lạnh nhạt nhìn Artermis.
"Ta từ chối." Cô thẳng thừng.
"Ơ? Sao thế?" Artermis chớp mắt khó hiểu.
"Ta không có hứng làm trò trẻ con." Ciara nhấn mạnh.
"Thế này nhé, nếu em không thích thì tôi sẽ không ép, nhưng tôi nghĩ đây là cách tốt nhất để các em có thể đi cùng mà không gây rắc rối." Eweline nhàn nhã nói.
Ciara im lặng vài giây, rồi cuối cùng cũng thở dài. "Nếu đó là mong muốn của chủ nhân, vậy ta sẽ làm theo."
Haze cười đầy ẩn ý. " Đúng là chỉ có tiểu thư mới khiến chị nghe lời nha~"
Ciara liếc Haze một cái, nhưng không phản bác. Dù không thích, nhưng nếu Eweline đã nói vậy, cô cũng không có ý định làm trái.
"Được rồi, vậy thống nhất vậy đi." Eweline gật đầu. "Bây giờ thì biến mất đi cho tôi chuẩn bị nốt."
Artermis hí hửng nhảy cẫng lên, trong khi Haze mỉm cười đầy thỏa mãn. Chỉ có Ciara là trầm mặc, nhưng dù gì cô cũng đã chấp nhận.
Ba bản thể sức mạnh lần lượt biến mất, để lại Eweline tiếp tục công việc chuẩn bị.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro