Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10: Gieo nhân chắc chắn kết quả


Chương 10: Gieo nhân chắc chắn kết quả

Dương Gia Lập quả thực vui đến điên rồi.

Bị Diệp Đình trong tối ngoài sáng lăn lộn lâu như vậy cuối cùng cũng thoát ra cậu vui đến như đang đi trên mây.

Mua cho A Phúc một túi cá khô nhỏ, lại trải thảm vào trong thùng giấy mới cho A Phúc đang kêu meo meo. Làm xong đâu đó, Dương Gia Lập tiến vào phòng tắm tắm rửa.

Phòng tắm chật chội cũng không ngăn được Dương Gia Lập trong lòng hưng phấn, cậu đứng dưới vào nước, thân thể có chút gầy nhưng rắn chắc trơn bóng, xách theo vòi hoa sen coi như microphone, đối mặt với tường gạch men trắng mà ngâm nga hát, tình cảm mãnh liệt mênh mông, lệ nóng doanh tròng nói: "Cảm ơn các vị khách quý, cảm ơn anh em bạn bè, cô bác các chú gần xa đã không quản ngại đường xá xa xôi đến buổi biểu diễn của tôi. Xin dành tặng bài hát 《 ngày lành 》, Music!"

Từ phòng tắm tắm rửa xong ra, Dương Gia Lập lười nhác ngã vào trên giường.

Cậu lật người nhìn trần nhà, đôi mắt chứa đầy sao, trong đầu liên tưởng đến tương lại tốt đẹp phía trước. Chui vào ổ chăn, nhắm mắt lại, làm một giấc mơ đẹp.

Trong mơ, cậu 1m78 lại như hai mét hai, giống một hán tử, uy vũ lại hùng tráng, Lý Đại, Lý Nhị ôm đùi cậu gân cổ lên kêu khóc Dương đại ca, ngươi hảo mãnh, ta yêu ngươi tựa như chuột yêu gạo.

Mà Diệp Đình, trở nên gầy yếu như cọng giá, bị trói lại như heo, run bần bật quỳ trên mặt đất, trên người mặc quần áo tù nhân, ngực trước ghi chữ trọng tội, phía sau còn cắm cái mộc bài, trên bài là bài trảm tử.

Cậu nhìn Diệp Đình trên mặt đất khinh thường mà hừ lạnh, nhân tiện vung tiểu roi da trên tay, một chút một chút đánh vào người Diệp Đình, quát to: "Ai cho anh khi dễ tôi, dám nhục nhã tôi. Còn dám mang người yêu mới ra khoe khoang trước mặt tôi. Tôi đánh chết anh. Con mẹ nó, ông đây hôm nay cho anh chết!"

Một giấc ngủ dậy, Dương Gia Lập mơ mơ màng màng mở mắt ra, còn đang luyến tiếc giấc mơ tươi đẹp kia. Hồi tưởng lại giấc mơ trong đầu một lần, Dương Gia Lập xuống giường rửa mặt ăn cơm sáng.

Lấy thức ăn và nước uống cho mèo nhỏ, Dương Gia Lập khoác áo cao bồi, tiến đến công ty.

Lý Đại, Lý Nhị đang ở cửa chờ hắn, hai tên ngốc này phỏng chừng tối hôm qua cũng bởi vì có thể tham dự tiệc lớn mà vui không ngủ được, giờ này khắc này, hai người bọn họ trên mặt tươi cười, tựa như nông dân được mùa, cười không thấy tổ quốc đâu, tràn ngập vui sướng.

Dương Gia Lập cùng hai người bọn họ vào phòng tập luyện của công ty. Ba người đều nhiệt huyết dâng trào, luyện bốn năm giờ liền, luyện đến cuối cùng, Dương Gia Lập khan cả cổ.

Nhưng cậu một chút cũng không cảm thấy khó chịu, chỉ cảm thấy nhiệt huyết nối liền toàn thân, trước mắt tất cả đều là hy vọng.

Chăm chỉ luyện tập vài ngày, Dương Gia Lập còn sợ không đủ hoàn mỹ, cầm theo lời nhạc về nhà, đứng trước gương luyện tập, lại ngồi bên cửa sổ luyện âm, lúc bắt đầu là hoàng hôn nắng nhẹ đến khi dừng lại đã là ngàn sao đầy trời. Mệt thì mệt, nhưng bù lại, bài hát này được cậu luyện đến hoàn hảo.

Dương Gia Lập đầy tin tưởng mà đem thành phẩm ghi hình đóng gói gửi đi cho tiệc tối tổ ủy hội, chờ bọn họ xét duyệt cấp ý kiến.

Gửi đi vài ngày, Dương Gia Lập một ngày xem di động 800 lần, khẩn trương lại chờ mong mà kiểm tra đã có tin trả lời hay chưa.

Lý Nhị nhìn Dương Gia Lập liên tục xem điện thoại lại tưởng "thiếu nữ hồi xuân", Dương Gia Lập đập một cái vào trán hắn, cao giọng giảo biện: "Cút, anh đây là chờ tin báo thắng lợi, cậu thì biết cái gì!"

Lòng nóng như lửa đốt mà đợi qua một tuần, cũng không thấy phản hồi. Dương Gia Lập cuối cùng nhịn không được, lấy hết can đảm gọi cho người phụ trách.

Điện thoại kết nối, Dương Gia Lập hỏi thẳng vấn đề, hỏi bọn họ xét duyệt thế nào, có yêu cầu sửa chữa gì không.

Điện thoại bên kia ấp úng: "Cái này, haizz, nói như thế nào đây, diễn xuất của các cậu......"

Dương Gia Lập trong lòng lộp bộp nhảy dựng, lòng bàn tay lập tức đổ đầy mồ hôi.

Điện thoại bên kia nói được càng thêm rối rắm cùng mơ hồ: "Không phải tôi không nghĩ cho các cậu khổ cực tập luyện, nhưng mà, cấp trên có ......"

Dương Gia Lập nóng nảy hỏi: "Rốt cuộc tình huống như thế nào, anh cứ nói thẳng đi."

Bên kia thở dài: "Đươc rồi, thú thật với cậu, bài biểu diễn của các cậu bị gạt đi, danh sách đã hủy bỏ thay và đó là một ca sĩ đang thuộc đối tượng đỉnh lưu.Phần ghi hình của các cậu đã bị loại không được chọn lại nữa."

Lời nói như sét đánh, thẳng thắn khiến Dương Gia Lập ngây ngốc.

Cậu cố gắng hơn nửa tháng, luyện hát đến lạc giọng, mồ hôi như mưa mà luyện tập cùng tỉ mỉ sửa chữa đến đêm khuya, cả mắt đầy tơ máu. Kết quả lại nói cho cậu biết, phần cơ hội của cậu đã giành trước cho người khác, hy vọng trước mắt của cậu bị đập đến tan tành.

Qua một lúc lâu, Dương Gia Lập mới hồi phục tinh thần, giọng nói run rẩy: "Không phải, không phải nói tốt sao, như thế nào, như thế nào lại bị như vậy?"

Người bên kia điện thoại cũng cảm thấy có chút luyến tiếc, khuyên vài câu.

Dương Gia Lập bắt lấy di động, như nổi điên mà truy vấn nguyên nhân.

Người phụ trách ho khan vài tiếng, nghe giọng Dương Gia Lập gấp đến độ muốn khóc, rốt cuộc không đành lòng, hạ giọng nói: "Được rồi, tôi cho cậu biết bí mật này, cậu không được nói ra ngoài. Các cậu bị thay đổi, thực ra là do một nhà đầu tư lớn gây áp lực, chỉ rõ phải loại bỏ nhóm các cậu."

"Nhà đầu tư là ai?"

Người phụ trách nhỏ giọng: "Tôi không thể nói chi tiết, chắc cậu cũng biết đi."

Tắt điện thoại, Dương Gia Lập vọt tới trước máy tính, mở ra danh sách tiệc tối những nhà đầu tư, từ trên xuống dưới đảo qua.

Quét đến cái nhà đầu tư lớn thứ hai, cậu sửng sốt.

Quảng hối tập đoàn đầu tư tài chính.

Công ty Diệp Đình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro