CHƯƠNG 1:Vương Hầu
Trên bầu trời ðêm ánh trãng sáng chiếu rọi nhân gian.
"Này có cái gì phía trýớc kìa"-Một ðám say rýợu nói với nhau
"Ợ...hừ có khi nào lại có yêu quái không?"-Một tên trong ðám ấy nói ðùa
"Yêu quái? Hý giờ mà còn yêu quái sao"
GGRAO GRỪ
Một con yêu quái to lớn xuất hiện
"A mẹ õi có yêu quái thật này"-Ðám say rýợu hét lớn rồi hốt hoảng bỏ chạy
---------Trên thiên cung---------
"Hả? Máy ðo yêu khí phát sáng, chẳng lẽ dýới hạ giới có yêu quái xuất hiện sao?"
"Mới mấy trãm nãm ðýợc yên ổn."
"Mà thế cũng tốt khá lâu rồi ta không ðýợc vận ðộng"
"Chủ nhân giờ chúng ta ðến chỗ Thiên Ðế luôn chứ ạ''
"Hạo Thiên bây giờ ngýõi ði về lấy cho ta quả ðào rồi mang ðến chỗ con khỉ kia ta ðến ðó trýớc"
"Ân"-Hạo Thiên biến từ dạng ngýời thành chó sói bay vụt ði
Vừa ðúng lúc Hạo Thiên ði thì Thiên Ðế gửi tin họp khẩn ðến
" Ài Thiên Ðế mở cuộc họp khẩn thật là phiền phức mà thôi ðến muộn một chút cũng ðýợc."
---------Lao cung---------
"Nhị lang thần lâu rồi không thấy ngài ðến"-Ngýời canh giữ cửa nói
"Mở cửa"
"vâng"
ÐI vào bên trong một bóng ngýời ðang ngồi dõn ðộc nhìn chãm chú vào cái gì ðó. Nhìn vô cùng thýõng tâm
"Hầu tử ngýõi nhìn cái gì chãm chú thế"
"Hử. A Hàn Ẩn việc ta nhờ ngýõi thế nào rồi?"-Tôn Ngộ Không ngẩng ðầu lên hỏi
"Chậm ðã nào lâu không gặp nhau tâm sự một tí chýa gì ðã nghiêm túc."-Hàn Ẩn dáng vẻ lýời nhác nói
"Hừ ngýõi thì có lúc nào nghiêm túc. Nói với ngýõi thật chán, ðừng týởng ta bị nhốt mà thýõng hại ta. Cút, cút, cút, cút, cút mau"-Tôn Ngộ Không tức giận quay mặt ði chỗ khác
"Việc ngýõi nhờ ta ðýõng nhiên là ta làm rồi chỉ là từ nãy quên không mang bảo Hạo Thiên ði lấy rồi. Ðừng giận mà ðừng giận là ta không nghiêm túc ta xin lỗi."-Hàn Ẩn ngồi bên cạnh Tôn Ngộ Không giảng hòa..
"Chủ nhân ta ðến rồi"-Hạo Thiên cầm quả ðào ðến ðýa thẳng cho Tôn Ngộ Không liền ði ra ngoài
"Cảm õn ngýõi nhé Hạo Thiên"-Hàn Ẩn vẫy tay
"Thế này còn tạm ðýợc lần sau ngýõi ðến nhớ mang hẳn một rổ to vào"-Tôn Ngộ Không vừa cắn vừa nói
"Ðýõng nhiên"-Hàn Ẩn cýời thầm khóc trong ðầu 'khỉ thối nhà mi có biết ta có ðýợc nó khó thế nào không mà bảo ta mang ðến cho ngýõi hẳn một rổ thì ta biết làm thế nào"
"ta ði ðây"
"Cung tiễn nhị lang thần"-Ngýời giữ cửa cúi ngýời chào
"Chủ nhân ngýời tìm quả ðào ở ðâu vậy"-Hạo Thiên hỏi
"Ở hoa quả sõn từ lúc nào lại có một nhà trồng ðýợc ðào ta vào xin một quả nhýng...thôi biết vậy là ðủ rồi"-Hàn Ẩn càng nghĩ mặt càng ðen
'xem ra có ðýợc nó không phải chuyện ðõn giản'-Hạo Thiên nghĩ
******************RSI******************
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro