Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 81 - Tình hình chuyển biến xấu


Bác sĩ phòng cấp cứu nâng người nhà bệnh nhân từ dưới đất lên, nhìn ả chết tiệt kia nghiến răng nghiến lợi.

"Cô không có tư cách làm bác sĩ."

"Điền Viễn thì có tư cách làm phó chủ nhiệm?"

"Tôi đi, đợi Điền Viễn phẫu thuật xong nói y tới giúp tôi một tay."

Bác sĩ phòng cấp cứu lên tiếng với y tá, vốn khoa hệ rõ ràng, bệnh nhân về nơi nào thì do nơi đó phụ trách. Nếu phòng ngoại khoa không có bác sĩ , vậy thì đành để ác sĩ phòng cấp cứu tới làm phẫu thuật vậy, không tin nổi , sao có thể trơ mắt nhìn vị này bệnh nhân cbệnh nhân này chết.

Bác sĩ phòng cấp cứu không có tư cách làm phẫu thuật, hắn muốn làm phẫu thuật, đchẳng khác gì đem tiền đồ ra làm trò đùa. Hắn sẽ bị đình chỉ, cũng có lẽ sẽ bị cục vệ sinh kiểm tra. Nhưng mà không thể quan tâm nhiều như vậy được, không phải ai cũng giống như nữ nhân kia, trơ mắt nhìn một sinh mệnh trôi đi, trơ mắt nhìn một gia đình tan vỡ.

Tất cả bác sĩ đều đã quen với sinh tử, nhưng quen nhìn sinh tử, không có nghĩa là lãnh huyết vô tình.

Đánh cược tiền đồ của chính mình, hắn cũng phải cứu người.

Bác sĩ phòng cấp cứu trừng mắt nhìn nhìn bác sĩ Lý, xoay người rời đi.

Lúc đó người nhà bệnh nhân đã hoang mang lo sợ , nhìn vị bác sĩ đang đi qua, lại nhìn bác sĩ Lý chết sống không hoạt động, hắn chỉ có thể bỏ lại một lời nói ngoan độc.

"Vợ ta nếu có chuyện gì xảy ra, ta và ngươi liều mạng !"

"Anh tìm lầm người rồi, vợ anh nếu chết, anh cứ đi mà oán phó chủ nhiệm Điền, là hắn lấy y thuật gạt người. Học nghệ không tinh, không có bản lĩnh, còn muốn sống chết chống đỡ."

Bác sĩ phòng cấp cứu đi chuẩn bị, người nhà bệnh nhân đành ngồi bên ngoài phòng giải phẫu chờ đợi, Điền Viễn vừa làm xong giải phẫu đi ra, y tá liền nghênh đón, tức giận bất bình đem sự tình vừa rồi nói một lần, Điền Viễn nhíu chặt lông mày.

"Tôi đi, hắn không thể phạm sai lầm này."

Người nhà bệnh nhân kéo tay Điền Viễn.

"Bác sĩ, giúp tôi, cứu lấy cô ấy."

Điền Viễn cũng không kịp an ủi, nhanh chóng thay y phục phẫu thuật trên người, mặc đồ vô khuẩn sạch sẽ vào, y tới vừa đúng lúc, bác sĩ phòng cấp cứu cầm dao giải phẫu vừa muốn tiến hành giải phẫu.

Điền Viễn tiếp nhận, không thể làm hỏng tiền đồ của hắn được, nữ nhân kia hắn nhất định phải khai trừ, bệnh viện không giữ người như thế, đạo đức không có, y đức bại hoại hết cả rồi.

Mở ra khoang bụng bệnh nhân, máu tươi liền phun ra, nội tạng đã vỡ nát cùng xương cốt bị gãy, đều không phải dấu hiệu tốt.

Bị thương rất nghiêm trọng, lượng máu xuất huyết cũng quá lớn, nếu như được giải phẫu từ sớm, xuất huyết khoang bụng sẽ không nghiêm trọng như vậy, đã truyền hai ngàn đơn vị máu tươi cũng không thể khiến huyết áp tăng lên, cắt đoạn gan bị dập, tìm ra điểm tụ huyết, nhưng cuối cùng, tim không đập .

Điền Viễn nhanh chóng cấp cứu, trực tiếp nắm lấy trái tim, nhẩm đếm một hai ba bốn, chầm chậm niết, gia tăng lượng dưỡng khí.

Tất cả mọi người sốt ruột chờ đợi, muốn nhìn thấy trái tim lại nảy lên.

Điền Viễn trán chậm rãi chảy mồ hôi, thời gian trôi qua mười phút , trái tim vẫn không đập lại.

Mười lăm phút trôi qua, trái tim hoàn toàn không hề nhảy lên.

Điền Viễn không có buông tay, cố gắng cứu sống, bảo hộ sĩ nhanh chóng chuẩn bị sốc điện, hộ sĩ nhìn huyết áp, nhịp tim, tất cả các thiết bị đều đã về 0, lắc lắc đầu.

Bệnh nhân tử vong , cấp cứu mất nửa giờ, cũng không thể cứu sống được người phụ nữ mang trên người rất nhiều kỳ vọng này.

Gia đình cô tan vỡ, chồng cô nhất định sẽ đau lòng đến chết. Vận mệnh vô thường, rõ ràng phu thê nắm tay tản bộ, ai biết sẽ xuất hiện loại chuyện này, ngày hôm qua còn vành tai và tóc mai chạm vào nhau, hôm nay chính là thiên nhân vĩnh cách. (*sống chết chia lìa)

Điền Viễn tháo khẩu trang xuống, vô lực thở dài. Sợ nhất chính là việc như vậy, liều mạng cứu giúp, đến cuối cùng, vẫn không giữ lại được sinh mệnh kia. Hắn chỉ là một bác sĩ, không thể chống lại ông trời.

"Thời gian chậm trễ quá dài, lượng xuất huyết quá lớn. Nếu sớm hơn một chút, có lẽ sẽ không tử vong ."

Điền Viễn có chút cảm giác không dám đối mặt với nam nhân bên ngoài phòng giải phẫu kia, cảm tình thâm sâu như thế, người vợ lại tử vong . Một phần là do bị thương nặng, mà nguyên nhân lớn nhất chính là bác sĩ chậm trễ, thân là bác sĩ, y cảm giác không còn thể diện mà nhìn người khác.

Bệnh viện mỗi ngày đều có người chết, mỗi ngày đều thấy người ta khóc than, nhưng người này tuổi còn rất trẻ, đối với người nhà cô mà nói, cô là một phần không thể nào mất đi.

Thế nhưng, tội đều do bác sĩ Lý mà ra, y muốn lập tức cùng viện trưởng nói chuyện này, y muốn khai trừ nữ nhân này, kể cả đánh cược cái danh phó chủ nhiệm của y, cho dù y không làm chức phó chủ nhiệm này nữa, cũng muốn cùng chủ nhiệm đấu tranh đến cùng. Không ai có thể công tác như vậy, loại bác sĩ này nên thu huỷ tư cách hành nghề y của cô ta, cô ta không xứng được gọi là bác sĩ. Làm đồng nghiệp cùng người như thế, quả thực rất đáng sợ .

Đối mặt ánh mắt hy vọng của người nhà bệnh nhân, Điền Viễn thực xin lỗi, y thật sự không phải vạn năng , y chỉ là một bác sĩ, không phải Thượng Đế, cũng không phải Diêm La vương.

"Xin lỗi, bệnh nhân bị thương quá nặng . Chúng tôi đã tận lực ."

Người nhà nháy mắt mở to hai mắt nhìn, tất cả hy vọng đều tan biến, gia đình không còn, bầu trời sụp đổ, người vợ ở bên hắn từ lúc còn nhỏ trải qua bao nhiêu chông gai sóng gió, không bao giờ có thể cùng anh đi đến bạc đầu giai lão nữa.

Bịch một tiếng ngồi dưới đất, khóc cũng khóc không được , kêu rên cũng không thể keu lên. Khó có thể tin, cũng không muốn tin. Nhìn người vợ bị đẩy ra khỏi phòng giải phẫu, nam nhân triệt để điên rồi.

Nhào lên ôm vợ gào khóc.

"Bà xã, bà xã, chúng ta hai tuổi gặp nhau , em và tôi đã hơn ba mươi năm tình cảm, sao em lại nhẫn tâm bỏ lại tôi. Bà xã, tôi không thể sống mà thiếu em được, em chờ tôi, chờ tôi báo thù rửa hận cho m xong liền đi cùng em!"

Người nhà gần như điên rồi, ánh mắt đỏ bừng giống như nổi điên chạy ra ngoài. Nếu như bác sĩ kia không làm chậm trễ thời gian, vợ hắn khẳng định sẽ không chết, đều là lỗi của nữ nhân kia, đều do lỗi của bệnh viện này, là lỗi của tất cả các bác sĩ ngoại khoa, nếu bệnh viện quản lý nghiêm khắc sẽ không có bác sĩ độc ác như vậy, nếu y thuật tốt vợ hắn sẽ không chết, hắn sẽ đi theo vợ hắn, nhưng trước khi ấy, hắn phải báo thù, khiến tất cả mọi người chôn cùng vợ hăn, nhất là nữ nhân đáng chết kia.

Điền Viễn cùng y tá đều muốn gọi hắn, nhưng ai cũng không thể ngăn lại bước chân hắn, hắn một đường lao ra khỏi bệnh viện. Ai cũng không biết đi làm cái gì .

Điền Viễn bảo nhóm y tá đem người đưa vào nhà xác, y phục giải phẫu cũng chưa cởi ra, trực tiếp gõ cửa phòng viện trưởng.

Bởi vì bác sĩ Lý chậm trễ, tạo thành sự cố cứu chữa, chết một bệnh nhân, trách nhiệm này nhất định phải truy cứu.

Viện trưởng giận tím mặt, với loại thái độ công tác này của bác sĩ Lý, bọn họ mở không phải là bệnh viện, mà là nhà xác. Đến một người chết một người, một điểm y đức cũng không có. Liền gọi điện thoại tới ngoại khoa chủ nhiệm.

Ngoại khoa chủ nhiệm còn đang ôm cằm, tuy rằng kiêng kị Phan Lôi, nhưng Phan Lôi hiện tại không ở đây, hắn nhìn Điền Viễn như thế nào cũng không thuận mắt.

"Nhìn bác sĩ tốt của anh đi, để bệnh nhân nằm ở phòng giải phẫu một mực không phẫu thuật. Nhất định phải đợi Điền Viễn tới làm giải phẫu. Sinh mệnh bệnh nhân đợi được sao? Giờ thì hay rồi, bệnh tình chậm trễ, bệnh nhân tử vong , bác sĩ Lý của anh chính là công tác như vậy? Anh gọi cô ta tới đây, nhanh chóng bảo cô ta cút đi, bệnh viện của tôi không cần người như thế !"

Ngoại khoa chủ nhiệm vẫn đều che chở cho tiểu tình nhân của hắn, càng về sau càng bảo hộ chặt chẽ.

"Hôm nay cô ấy được nghỉ, nên không để cô ấy đi làm. Cô ấy đã sớm tan tầm , việc chậm trễ làm bệnh nhân tử vong này không lien quan gì đến cô ấy. Việc này chỉ có thể chứng minh, bác sĩ làm phẫu thuật nghiệp vụ không tốt."

"Cô ta nghỉ? Nghỉ rồi còn ở lại bệnh viện làm gì? Xảy ra chuyện cô ta liền chạy , Còn có một chút đạo đức lương tâm nào hay không? Kể cả nói, cô ta được nghỉ, dưới tình huống bệnh viện nhân thủ không đủ, cô ta cũng phải mau chóng chạy tới bệnh viện hỗ trợ . Cô ta ở trong bệnh viện mà còn không ra tay, trơ mắt nhìn bệnh nhân tử vong, quả thực không phải con người."

Điền Viễn tức giận, vỗ bàn quát lên với chủ nhiệm. Đã muốn cãi nhau với hắn một trận từ lâu, loại tiểu nhân vô sỉ thấy sắc quên nghĩa này, Phan Lôi đánh cho là còn nhẹ, hẳn là phải đánh gãy cả hàm răng của hắn, biến thành đồ vô sỉ chân chính.

(đoạn này Điền nhi chơi chữ: răng (xỉ) : Chǐ – vô sỉ: wúchǐ, ý là không răng ấy )

"Cô ấy hôm nay tâm tình không tốt, nói hôm nay cần nghỉ ngơi. Cô ấy ở bệnh viện điều hòa tâm tình, kể cả có làm phẫu, tâm tình không tốt cũng có ảnh hưởng xấu. Cô ấy là sợ xảy ra sự cố nên mới không dám làm phẫu thuật."

Một đôi cẩu nam nữ, bằng không bọn họ làm sao thông đồng cùng một chỗ được, những kẻ như vậy, thật uổng cho bộ da người. Đều con mẹ nó không phải người.

"Ngày mai tổ chức cuộc họp phê bình toàn viện, tôi muốn phê bình giáo dục cô ta, nếu cô ta còn không biết hối cải, thì đẻ cô ta cút đi!"

"Viện trưởng, đó là mạng người, phê bình giáo dục có thể làm cho người kia sống lại sao? Loại bác sĩ này không có tư cách làm bác sĩ , hẳn là phải khai trừ cô ta."

Truy cập fanpage https://www.face book.com/webtruyen onlinecom/ để tham gia các event hấp dẫn.

"Phó chủ nhiệm Điền, cậu vừa thăng quan liền muốn phát uy sao, bác sĩ Lý cùng cậu chỉ có chút xích mích nhỏ, bạn trai cậu hôm nay đã giúp cậu giải hận , cậu còn muốn diệt cỏ tận gốc nữa sao, dù sao người ta cũng là người ở bên tôi, đừng đuổi tận giết tuyệt vậy."

Ngoại khoa chủ nhiệm thề sống chết bảo hộ tiểu tam của hắn, Điền Viễn nhất quyết không tha, ngược lại để hắn bắt lấy thóp.

Điền Viễn vỗ bàn, định lên tiếng hô to.

Viện trưởng nâng tay lên, ngăn lại hai người họ.

"Chuyện này tôi sẽ theo lẽ công bằng mà xử lý, các cậu đều trở về đi."

Điền Viễn tức giận bất bình, lột đồ giải phẫu ra, ném xuống trước mặt viện trưởng.

"Viện trưởng, đó là một cái mạng người, máu của người ấy trên quần áo tôi vẫn còn chưa khô, bệnh nhân kia vẫn còn chưa đi xa, ông phải cho cô ấy một chút công đạo."

Theo lẽ công bằng xử lý cái rắm, chủ nhiệm thề sống chết bảo hộ tiểu tam hắn, liều mạng với hắn, cùng lắm thì không ở nơi này công tác, rất con mẹ nó vô nhân tính .

Viện trưởng giận mà không dám nói gì, kể cả cho là Điền Viễn có chút quá phận, chỉ cần nghĩ tới mặt mũi Phan Lôi, ông ta cũng không dám nói gì. Còn nữa nói, chuyện này vốn chính là bác sĩ Lý [không đúng,] bác sĩ như vậy thật là một kẻ bại hoại.

Điền Viễn một bên thay quần áo, một bên gọi điện thoại cho Phan Lôi.

"Tới đón tôi đi, tức chết rồi mà . Tôi sắp tan tầm, lập tức trở về nhà."

Phan Lôi không biết y vì sao lại tức giận, nếu y muốn về nhà, vậy thì liền đi đón y ngay.

"Mười phút nữa tôi đến. Chờ tôi."

Điền Viễn thay xong quần áo chuẩn bị tan tầm , mới ra cửa ban công, liền thấy người nhà người chết kia giơ bật lửa đi lại đây, mọi người sợ tới mức la hét chạy loạn khắp nơi. Còn chưa rõ là tình huống gì, thì nghe thấy người nhà bệnh nhân kia hét to.

"Đứng lại hết cho ta, một bước cũng không cho động, ai cũng không cho đi, ai cử động một chút, ta lập tức châm thuốc nổ, cùng nhau đồng quy vu tận !"

Điền Viễn chưa từng gặp qua loại chuyện này, tất cả mọi người không dám động , Điền Viễn cũng không dám động , lúc này mới thấy, người nhà người chết trên lưng cột thuốc nổ, trong tay giơ một ngòi nổ, cùng một bật lửa. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro