Chương 39 - BỔN SỰ CỦA MỘT ĐẶC CHỦNG NAM NHÂN
Phan Lôi vừa lên xe lập tức bắt đầu thay quần áo, trang phục răn ri, mặt nạ dưỡng khí, áo chống đạn, giày quân đội cao cổ.
So với áo phông quần jean ở nhà, mặc vào thân quân trang này, nam tính cương nghị nháy mắt tăng lên tới cao nhất.
"Đội trưởng, anh không ở nhà anh à."
Phan Lôi mang xong giày, lấy bản đồ bắt đầu nghiên cứu.
"Tôi đang ở nhà bà xã. Con mẹ nó lũ hỗn đản này, phá hỏng chuyện tốt của lão tử, ta còn nghĩ thừa dịp nghỉ ngơi cùng bà xã bồi dưỡng tình cảm, tuyệt rồi, một cú điện thoại đập nát kế hoạch của ta. Hơn nửa đêm còn không ngủ cướp cái gì tiệm vàng?"
Thúc giục lái xe mau một chút, hắn còn muốn sớm làm xong, tiếp tục vài ngày nghỉ, đem bà xã hoàn toàn thu phục đấy. Tâm hồn treo ngược cành cây, hắn trong lòng không yên, sợ trong khoảng thời gian hắn không ở mhà này, xuất hiện cái gì tiểu yêu tinh linh tinh, thông đồng với bà xã hắn chạy mất.
Đến hiện trường, cảnh sát đã bao vây nơi này, tất cả đội viên trong đội hắn đều sẵn sang đợi lệnh .
Phan Lôi vừa xuống xe, cục trưởng cục cảnh sát liền chạy tới.
"Tình huống là gì?"
"Đây là tiệm vàng có lịch sử trăm năm, cao thấp ba tầng. Nhiều năm như vậy chưa từng gặp cướp bóc. Vẫn có hai đến năm tên bảo an trực ban đêm. Cửa trước giống như ngân hàng, là của xoay, mỗi cửa sổ đều có song chắn. Còn có thêm của cuốn phía sau. Này coi như mời gọi bọn cướp, trực tiếp dùng thuốc nổ nổ tung cửa trước, cảnh báo vừa vang lên cảnh sát chúng tôi liền chạy tới, nhưng bên trong hỏa lực rất mạnh, còn có con tin."
" Cho tôi xem mặt bằng thiết kế tầng trệt."
Phó đội trưởng đem bản vẽ mặt phẳng đưa qua.
"Chúng tôi dung kính viễn vọng hồng ngoại phát hiện, lầu hai góc này có hai người, lầu ba cũng có hai người, gần quầy có bốn con tin, một tên cướp đang bắt giữ con tin. Từng tên cướp trong tay đều có một khẩu súng lục loại 54, tên phụ trách trông giữ bốn con tin trên người còn buộc thuốc nổ."
"Mụ nội nó."
Phan Lôi vỗ bàn, hét lớn một tiếng, tập hợp.
Tất cả đội viên đều đứng trước mặt hắn. Mấy tiểu tử này đều có tư thế oai hùng hiên ngang, kiên cường dũng cảm.
"Di chuyển lên lầu, hai người trở kích thủ đi tìm địa điểm có thể bắn chết mục tiêu ở lầu ba. Đừng cho người ở lầu hai cơ hội tợ giúp lầu ba. Tổ bạo phá phái một người cùng tôi xông vào, vạn nhất trên người tên kia là bom hẹn giờ thì thuận tay dỡ bỏ. Tổ đột kích hợp thành thành hai đội, một đội theo cửa sổ đi vào, khống chế hai tên cướp trong góc lầu hai. Mặt khác tôi mang một đội theo cửa chính đi vào, chủ yếu mục tiêu chính là bốn con tin cùng cái tên trên người có thuốc nổ. Hành động phải nhanh chóng, trong vòng ba mươi giây khống chế tất cả bọn cướp. Nội trong nửa giờ thu hồi đội."
Tất cả đội viên hô to được.
"Kiểm tra trang bị, bảo đảm tín hiệu tốt. Súng lên đạn, nện chết bọn cướp biến thái, hơn nửa đêm không ngủ gây sức ép người ta đang chơi."
Nghe Phan Lôi nói, tất cả đội viên đều nở nụ cười. Phan Lôi cười lại với bọn họ. Phất mạnh tay.
"Hành động!"
Nhanh chóng hành động, trong thời gian nhanh nhất tìm được vị trí tốt nhất, nhắm ngay hai tên cướp còn đang mải loay hoay tìm kiếm ở lầu ba.
"Đội trưởng, mục tiêu xác định, yêu cầu chỉ thị."
"Mang ống giảm thanh vào. Bọn tôi đi vào cậu liền bắn chết."
"Rõ!"
Phan Lôi nhìn một phân đội nhỏ đã sẵn sàng hành động, đội trưởng phân đội làm một động tác OK với hắn.
Phan Lôi kéo mũ bảo hiểm, tay phất xuống, tất cả đội viên lập tức nhanh chóng dùng tốc độ hung mãnh nhất, bắt đầu hành động.
Một phân đội nhỏ phá cửa sổ mà vào, đồng thời Phan Lôi dẫn người vọt lên lầu hai, trên lầu trợ kích thủ nổ súngvề phía tên cướp.
Hành động nhanh chóng quyết đoán, một phân đội nhỏ đã khống chế hai tên cướp trong góc, cùng lúc Phan Lôi một cước đá văng gã trên người có thuốc nổ, hai phân đội nhỏ đồng thời tiến lên, khống chế được tên nguy hiểm nhất.
Ba mươi giây, công phu trong nháy mắt, một vụ cướp bóc khó giải quyết liền như vậy bị thu phục .
Con tin an toàn, bọn cướp hai tên tử vong, ba tên bị bắt sống.
Người thuộc Tổ Bạo phá nhanh chóng phá hủy thuốc nổ, Phan Lôi huýt sáo đi tới, đội viên hai phân đội nhỏ cười ha hả đã gỡ xong đám thuốc nổ của bọn cướp.
"Để lão tử xử lý hắn, con mẹ nó nếu không làm sự tình loạn lớn như vậy, lão tử còn đang ôm bà xã ngủ kìa. Xử hắn nhất định phải mạnh tay."
Tất cả bộ đội đặc chủng ở hiện trường đều cười to, cũng không thèm hảo ý tới gần bọn cướp, quấy rầy đêm xuân mộng đẹp của lão đại, cũng không thể khinh địch như vậy bỏ qua cho bọn chúng, nện thôi. Một người một quyền, một người một cước, chờ tới lúc cảnh sát xông lên, mặt mũi đám cướp đã bầm dập te tua.
Phan Lôi vẫy tay với các anh em.
"Đi thôi đi thôi, thu đội, trở về ngủ. Ngày mai còn phải huấn luyện đấy."
Nhóm bộ đội đặc chủng đang muốn thu đội đi ra ngoài, Phan Lôi ánh mắt đảo qua, thấy trong bốn người bị bắt làm con tin có một tiểu tử đang lén lút giấu một túi châu báu.
"Này, làm gì vậy, táy máy tay chân sao."
WebTru yenOn line . com
Phan Lôi rảo bước đi qua, nhìn tiểu bảo an đang thừa dịp hỗn loạn định chiếm một chút tiện nghi. Trên tay không vũ khí, trên người không thuốc nổ, nhỏ yếu gầy teo, Phan Lôi một tay có thể khống chế được hắn. Căn bản là không để ở trong mắt, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, hù dọa một chút khẳng định thành thật.
Ai biết, cái tên tiểu bảo an kia từ trong túi rút ra một khẩu súng, run run uy hiếp Phan Lôi.
"Đừng tới đây."
Phan Lôi sững lại một chút, hắn có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới còn có một tên nội ứng giúp bọn cướp.
"Mày con mẹ nó bỏ ngay súng xuống, lăn lại đây, mày đã thành niên chưa? Chưa đủ lông đủ cánh đã muốn đi cướp bóc."
Phan Lôi không thèm để trong mắt, cái tay cầm súng của tên kia đang run như phải gió, nổ súng? Hắn có cái kia lá gan sao không?
"Hiện tại buông sung xuống, mày nhiều lắm là một cái tội cướp bóc, nếu dám nổ súng thì màu nhất định phải chết. Mày sẽ nổ súng sao? Mày dám nổ súng sao? Có lá gan kia không? Giả bộ cái gì anh hùng, lập tức buông sung xuống."
Phan Lôi tiếp tục đi về phía trước.
"Tôi, tôi thực nổ súng !"
"Vậy mày liền thử xem xem, lão tử mà quơ được mày liền vặn gảy cổ mày!"
Khoảng cách ba bốn bước, hắn đi hai bước đã có thể quơ được họng súng, làm một động tác tay, tiểu bảo an cũng đã bị khống chế.
Tiểu bảo an vừa thấy Phan Lôi không dừng cước bộ, hắn run run cướp cò súng pằng một tiếng.
Phan Lôi trên người nở rộ huyết hoa .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro