Chương 35 - NGỒI TRÊN ĐÙI CA, CA DẠY EM LÁI XE
Phan Lôi lôi kéo Điền Viễn bỏ chạy, tới ga ra, Điền Viễn ngồi xổm xuống cười đứt cả hơi. Thật là đẹp mắt a, chủ nhiệm ăn một tát, còn không kịp phản ứng gì, mỹ nữ còn đạp cho hắn một cước, cửa thang máy mở ra, mỹ nữ hầm hừ tiêu sái đi mất. Chủ nhiệm bụm mặt vẻ ủy khuất, hình ảnh này đủ để hắn nhớ kỹ cả đời.
"Hết giận chưa, ai dám khi dễ bà xã ta ,ta bắt bọn họ trả giá đại giới. Ai cũng không được thương tổn em, mặc kệ là thương tổn tâm lý hay thương tổn thân thể. Con bà nó, còn dám khi dễ vợ tôi, tôi trực tiếp tìm viện trưởng các người. Điền nhi a, em thuyên chuyển công tác luôn đi, điều đến bệnh viện Võ Cảnh, tôi cam đoan mẹ tôi không khi dễ em, tiền đồ sáng lạn hơn nhiều."
"Tôi mới không đi. Nơi này thực sự tốt rồi, bọn họ cho dù chen nhau chèn ép tôi, tôi cũng không làm việc gì sai, sao phải rời đi? Anh cho là bọn họ thay nhay áp bức tôi tôi liền thành thành thật thật chờ à, nếu họ dám xúc phạm tới điểm giới hạn của tôi, tôi liền cùng bọn họ tìm địa phương để nói chuyện."
Phan Lôi mở cửa xe, để y lên xe.
"Nếu họ còn dám khi dễ em, em nói cho tôi biết, tôi ở trong chén trà bọn họ nhổ nước miếng, ghê tởm chết bọn họ."
Xe mới đúng thật là tốt, xe vừa bắt đầu đi, giống như là mới đem đến một mĩ mi (người đẹp), kia cảm giác là mới mẻ kích thích nha. Cứ như là mối tình đầu làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào.
Chạy đến một mảnh đất trống, không có chướng ngại vật, ngay cả một cột điện tử cũng không, y có lái ngang lái dọc, cũng sẽ không nguy hiểm.
Điền Viễn mang theo tâm tình khẩn trương cùng kích thích mới mẻ tò mò, mở ra cánh cửa bên người cầm lái. Phan Lôi đại gia vững vàng ngồi trên ghế người lái.
"Anh xuống dưới đi, ngồi ghế phó lái ấy."
Hắn không đi ra, y như thế nào ngồi lên nắm tay lái học lái xe.
Phan Lôi vô liêm sỉ a, thật là vô liêm sỉ a.
Hắn vỗ vỗ đùi mình, cười đến có cả nếp nhăn nơi khóe mắt, ngoắc ngoắc tay với Điền Viễn, tựa như đại gia thời cổ đại đùa giỡn cúc hoa khuê nữ.
"Đến, ngồi trên đùi ca, ca giúp em tìm cảm giác."
Điền Viễn nhấc chân đạp hắn một phát.
"Anh đại gia hen, mau cút xuống dưới cho tôi. Anh ngồi ở đây,tôi như thế nào học? Cái không gian bé tí ấy mà còn muốn hai người đàn ông chen nhau ngồi lên?"
Phan Lôi cảm thấy đặc biệt ủy khuất, không gian nhỏ thì làm sao? Không phải có câu nói kia sao? Ở trên giường đơn nhỏ hẹp, tình nhân ngủ cùng nhau tuyệt đối sẽ không rơi xuống. Hắn chừa ra chỗ cho y ngồi, hắn hoàn toàn có thể làm một cái ghế da người phi thường an toàn mà. Vừa cho y ấm áp, lại có thể ôm y, ở thời điểm y luống cuống tay chân giúp y một tay.
Cái kia, khụ, chính yếu là, Điền nhi ngồi trên cài kia, hắn là có thể tưởng tượng thành một loại vận động của một loại tư thế. Cho dù là không nói trắng ra, ngươi cũng hiểu được, ha?
"Em xác định sẽ không nhầm lẫn giữa chân ga và phan chứ? Em xác định cầm tay lái, phân biệt được trái phải? Em xác định đột nhiên chạy đến vật cản bất ngờ, em có thể lập tức dừng lại? Không phải tôi hù dọa em a, em không thấy người ta đưa tin sao? Có tay mới học xe, muốn phanh lại thì đạp nhầm chân ga, liền đam vào tường . Xe bị phá hủy không có việc gì, còn có công ty bảo hiểm, em nếu bị sứt mẻ gì, tôi còn không đau lòng tới chết a. Vạn nhất em còn an toàn, em làm cho tôi chết, em có sống không cắn dứt không ?"
Phan Lôi ngồi thật vững vàng, chính là không đi ra, dõng dạc kể xong chuyện giật gân, đối với người lần đầu tiên sờ vào xe mà nói, đây là uy hiếp, đe dọa.
Điền Viễn quả nhiên có chút bị dọa, hắn sợ nhất chính là không có nặng nhẹ, một cước đạp nhầm chân ga, xe phóng vèo đi mất.
"Anh , anh được không?"
Phan Lôi vỗ ngực bồm bộp.
"Tôi đã từng lái cả xe tăng, một cái xe nhỏ làm sao làm khó được tôi. Tôi có thể lướt êm phóng nhanh, ngay lập tức lại có thể đem xe dừng đúng chỗ. Mau lên đây đi, tôi giúp em tìm cảm giác."
Thân thủ kéo Điền Viễn kéo vào trong xe. Ngồi trên đùi hắn .
Cái kia, tình lữ trong lúc học xe a, đề nghị vẫn là mua một cái xe có không gian lớn hơn một chút đi. Cái loại phương pháp ngồi trên đùi học lái này, vẫn là không nên bắt chước. WebTru yenOn line . com
Không gian thì nhỏ, hai đại nam nhân, một tên cao mét chín .
Chỉnh cho ghế ngồi hơi ngả về sau, Phan Lôi cười gian , bà xã hắn cái mông cũng thật là cong, ngồi ở khố gian hắn, làm cho hắn có một loại cảm xúc hạnh phúc được mỹ nhân ngồi trong lòng. Cánh tay duỗi ra, liền đem y vây vào trong ngực, vuốt ve đùi y, đặt trên dùi hắn. Làm cho chân y dẫm trên chân mình.
Trong bụng Điền Viễn tay lái đã vững , như thế nào đều cảm thấy được nghẹn khuất. Hoạt động một chút, vẫn là cảm thấy không thoải mái. Vừa mới nhúc nhích, Điền Viễn mặt bùm một cái đỏ lựng, nghiến răng nghiến lợi.
"Lưu manh chết tiệt!"
Quay đầu mắng hắn một câu, chọc vào cái mông y chính là cái đồ vật hạ lưu này nọ? Không thể nói rằng đó là cái đèn pin trong túi quần được. Chỉ có thể lí giải là hắn tâm tư đen tối, hiện tại lộ nguyên hình đi.
Phan Lôi đúng lúc tiếp cận lại gần, ở trên miệng y khẽ cắn một ngụm.
"Là đàn ông, trong lòng ôm người mình thích dĩ nhiên là sẽ có phản ứng rồi. Em đừng lộn xộn. Tôi đang tận lực khống chế chính mình đây."
Ai, hắn thực hy vọng xe rung động, để hắn còn ăn được y. Đều ngồi vào trên người rồi, không phải là thịt béo đến mệng sao?
Nhưng dù có đùa giỡn lưu manh, cũng phải quan tâm đến bà xã nhà hắn.
Này nếu lưỡng tình tương duyệt, ngươi nông ta nông, còn học cái gì lái xe a, trực tiếp váo việc đi.
Cách mạng chưa thành công, hắn còn cần càng nhiều cố gắng. Liền đem ngày hôm nay ghi nhớ vào bút sổ sách, đến lúc đó , cùng nhau thảo luận vấn đề.
"Trước phải buông tay thắng, sau đó, giẫm lên bộ ly hợp đánh lửa, dẫm một cước, tốt, dẫmlên chân tôi chậm rãi dung sức, sau đó, đạp thiết bị bộ ly hợp, hướng lên trên đẩy, đừng buông bộ ly hợp ra, ai, đúng rồi, chân ga chậm rãi đạp. Mắt nhìn phía trước, không cần run tay, cứ cầm thoải mái, chậm nhấn ga. Chân ga đạp chậm một chút, bộ ly hợp phối hợp buông ra, thật thông minh, này không phải tiến bộ sao?"
Xe thong thả tiến về phía trước, tay Phan Lôi liền đặt trên thắt lưng y.
"Đừng phân tâm, thời điểm lái xe nhất định phải chú ý tình hình giao thông, em cho dù là có ngứa phía sau lưng, cũng không có thể quay lại."
Sau đó hắn bắt đầu xuống tay sau lưng. Một hồi sờ sờ thắt lưng, một hồi lại sờ sờ cánh tay, một hồi nữa sờ đùi y.
Điền Viễn tất cả tâm tư đều ở trên xe, không trách cứ hắn buông tay, Phan Lôi mò vui vẻ, cười đến đểu giả
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro