Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 33 - LẤY DAO DỌA CHO NGƯƠI SỢ


Điền Viễn là một bác sĩ xuất sắc, điều này được chứng tỏ khi y sử dụng dao giải phẫu trên tay.

Ánh dao vừa chuyển, cái chân vẫn luôn ở trên than con gà, đã bị y tách ra, sau đó nhắm ngay các đốt chân gà, một cắt, một gẩy, một móc,xương đùi đã bị rút ra ngoài.

Y đem tất cả xương cốt chân gà lấy ra, bày ở trên thớt. Sau đó mổ bụng, lấy đi xương sườn.

Lấy ra một ống xương, lại để sang mộy bên.

Nhìn thấy nguyên bộ hài cốt gà chậm rãi thành hình, Phan Lôi đích tất cả mượn rượu giả điên, tửu tráng sắc nhân đảm ( rượu vào them can đảm), lúc này hoàn toàn tỉnh lại .

Hắn nhìn, như vậy chắc sẽ thật đau a, y dao nhỏ xoẹt qua khiến hắn hoa mắt chóng mặt, ánh sang sắc lạnh từ lưỡi dao làm hắn sợ hãi. Điền Viễn bạch bạch nộn nộn Điền Viễn, đây là đang uy hiếp hắn mà. Dám xuống tay, dùng cường mà làm gì với y, con gà trên thớt, chính là kết cục của hắn.

Rùng mình một cái, bác sĩ không thể trêu vào, quả nhiên không thể trêu vào.

Này trăm phần trăm chính là thị uy hắn.

Muốn giữ mạng nhỏ, liền thành thật một chút.

Phan Lôi cào cào tóc, kỳ thật là hai bình rượu đế kia đối với hắn không có lực ảnh hưởng gì nhiều, hắn cũng nhiều lắm say bảy tám phần, nghĩ muốn thừa dịp bọn họ đều say rượu, muốn làm một ít chuyện không đứng đắn. Nhưng bị y p hù dọa, hắn cảm thấy được, có công mài sắt có ngày nên kim, cái kia, tuy rằng hiện tại không thể ăn đến miệng, chính là còn nhiều thời gian. Bình thường ăn vụng chút đậu hủ của y là được rồi, làm người phải biết thỏa mãn. Tuy rằng hắn phi thường khát vọng, khát vọng đến thân thể phát đau. Nhưng mà chuyện này nên là lưỡng tình tương.

Cứ chờ đấy, hiện tại đem tôi dọa lui, cũng không đại biểu ngày sau tôi bỏ qua em, rồi một ngày nào đó, tôi cho em một tuần không xuống giường được, đem em bay đến bay đi, từ trong ra ngoài vàng óng xốp giòn. Một ngụm một ngụm đem em ăn luôn, xương cốt cũng không còn. Không biết ngăn đập hậu quả thực nghiêm trọng sao? Mưa lớn muốn trị thủy còn phải khơi thông, hiện tại không cho hắn thống khoái, hắn sau này sẽ không cho y được sống khá giả.

Ai? Không đúng nha, hắn không phải đang chiên con cá nhỏ, trong ngoài vàng óng ánh, giòn xốp ngon miệng, đó là tiểu hoa cúc của con cá, không phải Điền nhi của hắn a. Mặc kệ , thực sự ngày nào đó rơi vào tay hắn, hắn liền đem y từ cửa làm đến phòng khách, rồi phòng tắm, rồi phòng ngủ, rồi phòng tắm, rồi , , , .

Cho đến khi em cầu xin tha thứ.

"Rửa sạch rồi ngủ đi a. Hơn nửa đêm em làm mẫu cho tôi xem làm gì."

Phan Lôi không tình nguyện đi tắm.

Điền Viễn bỏ lại dao giải phẫu, đắc ý đích nở nụ cười. Nhìn ngươi còn dám đùa giỡn lưu manh không.

"Ngày mai con gà này nấu lên , tôi muốn uống canh gà."

"Ngày mai tan tầm em nên đi học lái xe."

Gây sức ép hơn nửa đêm, chờ Điền Viễn tắm rửa xong đi ra, Phan Lôi đã muốn chiếm hai phần ba giường y, quên đi, đuổi hắn làm gì, để cho hắn ngủ đi, thách kẹo hắn cũng không dám làm cái gì.

Phan Lôi thật sự rất ngoan , chờ người kia lên giường, hắn liềnba chân bốn cẳng ôm chặt y, hôn mấy cái, lập tức đã ngủ khò khò.

Điền Viễn đánh hắn một cái, heo!

Ăn no ngủ kĩ, chính là một con heo!

Điền Viễn bị Phan Lôi đưa đến bệnh viện, hắn nói hắn đi tới chỗ bạn làm thủ tục xe, xong xuôi sẽ đón y. Sau đó tìm một nơi rộng rãi dạy y học lái xe.

Điền Viễn mới vừa thay áo blouse, viện trưởng liền đẩy cửa vào, phía sau đi theo chủ nhiệm khoa ngoại.

Triệu viện trưởng vẻ mặt tươi cười, nụ cười hoàn toàn không giống với trước kia, có chút lấy lòng, cảm giác như thấy người sang bắt quàng làm họ.

Vỗ bả vai Điền Viễn, đồng chí tốt a, bác sĩ tốt a, ái cương chuyên nghiệp a, cứu tử phù thương a, , , ,

Hãy vào webtruyenonline.com để đọc truyện nhanh hơn!

Điền Viễn nổiđầy da gà, cái quái gì thế, tự dưng khen y như vậy.

"Bác sĩ Điền a, ở đâu công tác cứu người đều là giống nhau phải không? Không thể bởi vì điều kiện so với nơi này ttốt hơn mà tức giận nơi này a. Tôi thừa nhận, đối với cậu quan tâm không đủ a. Như vậy đi, chủ nhiệm ngoại khoa, lần sau các cậu bầu chức danh, có thể chọn bác sĩ làm phó chủ nhiệm không? Chịu mệt nhọc, y thuật kỹ càng, bệnh viện chúng ta cần nhân tài như vậy."

Ai dám đắc tội phan gia a, vị này chính là con dâu mới nhà họ Phan. Tuy rằng tuổi đã lớn, có chút không tiếp thụ được chuyện hai cái nam nhân có gì gì đó.

Chủ nhiệm khoa ngoại nhướng mày.

"Viện trưởng, Tiểu Điền tư cách chưa đủ, hắn đến bệnh viện cũng mới ba bốn năm. Còn có bác sĩ Lí, bác sĩ Lí so với hắn các phương diện đích điều kiện đều đủ tư cách."

Điền Viễn tuy rằng không thèm nhỏ dãi chức danh phó chủ nhiệm, nhưng hắn vẫn là biết, chủ nhiệm đây là lấy việc công làm chuyện tư. Bác sĩ Lí là ai? Toàn bộ khoa ngoại mọi người đều biết, bác sĩ Lí vừa mới ba mươi hai, xinh đẹp gợi cảm, là tiểu tình nhân của chủ nhiệm, đệ nhị phu nhân. Chủ nhiệm sớm đã có ý đem vị tình nhân này thăng lên phó chủ nhiệm. Aiz, nơi đâu có người nơi đó có tranh đoạt, có dơ bẩn. Đừng tưởng rằng mặc áo trắng đều là thiên sứ. Còn có thể là quạ đen đích ngụy trang, thậm chí là quỷ sứ biến dị.

"Bảo cậu làm như thế nào liền làm như thế đó."

Triệu viện trưởng quở trách một tiếng, lập tức khôi phục tươi cười, tiếp tục mỉm cười với Điền Viễn.

"Hảo hảo làm, tiểu tử có tiền đồ. Cho hắn một chút cơ hội thăng tiến, bệnh viện có loại nghiệp vụ nồng cốt này, là chuyện may mắn của bệnh viện chúng ta."

Bọn họ trước khi rời đi, chủ nhiệm liếc y một cái, nghĩ đến Điền Viễn hối lộ viện trưởng, mới có ưu đãi. Điền Viễn nhưng thật ra không hiểu ra sao, tự dưng thế này thế nọ, y như thế nào cũng không hiểu tại sao đột nhiên lại bị coi trọng như thế?

Giờ thì tốt rồi, bác sĩ Lí thấy Điền Viễn, tựa như nhìn thấy tình địch, lườm lườm nguýt nguýt y, ngươi nói thử xem, một mỹ nữ, mắt cả ngày nghiêng về một bên, có thể đẹp sao? Cho dù là đối mặt, cũng là cao ngạo như nữ vương, trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ, lắc lư cái mông bước đi.

Điền Viễn rất muốn rống to một câu, cho dù là hiện tại lão tử bị nam nhân đuổi, cũng sẽ đối với lão già bốn mươi tuổi, đã hói đầu lại thêm bụng bia của cô cảm thấy hứng thú. Theo đuổi lão tử là nam nhân đẹp trai không biên giới(=))))), dáng người so với vận động viên thể hình còn đáng khen hơn, ôn nhu săn sóc, nấu cơm chăm sóc gia đình một phen khéo léo. Trên trời dưới đất chỉ tìm được duy nhất một người như vậy thôi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro