Chương 23 - Cho em sờ lại cũng không thiệt
Nhìn xem, nhìn xem, khuôn mặt nhỏ nhắn kia tức giận đều đỏ cả lên rồi, không phải chỉ sờ một chút sao, sờ một chút thì làm sao, về sau toàn thân cap thấp còn không phải đều cho hắn sờ sao, dù sờ một ngàn lần, hắn cũng đều yêu thích không buông tay a.
Nước mắt đều vì tức mà nổi lên, nếu là đại cô nương mảnh mai, khẳng định sẽ khóc tố cáo hắn phi lễ, nhưng người ta nam nhân, hảo hán gia sẽ không vì loại sự tình này mà tranh cãi ầm ĩ, bất quá Điền Viễn thực sự là tức giận, nếu y thực cho hắn một đao phỏng chừng thân thể hắn cũng sẽ bị phân ra thành hai.
Trăm ngàn lần không thể đắc tội bá sĩ ngoại khoa, bằng không hắn sẽ giống như bị tia x quang xoẹt qua xoẹt lại vài lần, xương cốt cũng bị cắt thành trăm mảnh.
Phan Lôi cười ngửa tới ngửa lui, tuy rằng cách lớp vài nhưng hắn vẫn là đụng đến, xúc cảm không sai, cởi quần lót sờ một chút thì thật rất tốt, nhưng vừa thấy khuôn mặt tức giận đến dọa người kia, hắn ho khan một chút đem khóe miệng kéo trở về, bày ra một bộ thái độ nhận sai.
'Điền nhi a, tôi sai rồi được không. Em tha thứ tôi đi. Em đại nhân không chấp nhất tiểu nhân,em nam tử hán đại trượng phu, cũng chỉ là sờ một chút thôi, đừng nóng giận a.'
Điền Viễn đặt biệt muốn đánh hắn, hoặc chỉ vào mũi hắn mắng hắn đồ lưu manh nhưng này thực hổ thẹn với văn nhã của y. Tuy nhiên khẩu khí này không thể nuốt xuống, ngực y tức giận kịch liệt phập phồng, dùng ánh mắt như nhìn Nhật Bản xâm chiếm Trung Quốc gắt gao giết chết hắn.
Phan Lôi động tay muốn sờ mặt Điền Viễn, Điền Viễn né tránh, bắt đầu cắn răng.
"Em nói em thượng vợ tôi, lời này không đúng rồi, vợ tôi còn không phải em sao? Lần sau đổi lời mới mẻ đến mắng tôi a. Tôi tùy ý em mắng như thế nào cũng được, được không? Đừng nóng giận, ngoan, bảo bảo, đừng nóng giận, chọc tức tôi sẽ đau lòng đây."
"Đi chết đi!"
Phan Lôi trảo trảo đầu, hm.. dỗ vợ cũng là một kỹ thuật sống. (Lôh: A men, đồ thê nô công =)))) )
hắn ngồi xuống, có chút đuối từ.
"Không phải chỉ là sờ một chút thôi sao? sau này thân thể của em còn không phải là của tôi, tôi thích sờ như thế nào đều được a. Em nếu chẳng thể nguôi giận, vậy em sờ tôi đi, tôi cho em sờ mười lần."
Phan Lôi bắt đầu cởi dây lưng, kéo quần bò xuống liền lộ ra quần lót màu đen bên trong. Kế tiếp tay hắn nắm lấy quần lót cũng định cởi xuống.
Điền Viễn quát to một tiếng, vừa thấy động tác hạ lưu của hắn, tay nắm trúng cái chai liền quăng về phía hắn, quay mặt sang chỗ khác khuôn mặt càng đỏ.
"đồ lưu manh, ai muốn sờ anh a, lưu manh hạ lưu!"
"sờ sờ đi, em có thể hảo giải hận. không phải chỉ sờ một chút sao, em nói tại sao em phải tức giận lớn như vậy. Tốt lắm, tôi tùy tiện em muốn sờ như thế nào cũng được. đến đây đi, sờ đi, tôi không hẹp hòi."
Phan Lôi đặc biệt hào phóng, đặc biệt vô lại, thoải mái kéo xuống quần lót màu đen lộ ra ngũ (5 khối thịt cơ á @@)lưỡng nhục ẩn núp trong bụi cỏ đen,không phải là cho Điền Viễn sờ sao, sờ, Điền Viễn là của hắn, đồng dạng, thân thể hắn cũng là của Điền Viễn, thích sờ như thế nào liền sờ thế ấy, liên thân sờ nữa rất tốt, tả hữu hắn không mệt. đây là phúc lợi cực đại a.
Điền Viễn không thể nhịn nữa, gặp gỡ một đại lưu manh siêu cấp dày mặt, không tự tôn, y một chiêu ứng phó đều không có. Nhắm mắt lại định chạy.
Phan Lôi cũng không định buông tha y, chặn ngang ôm eo liền đem y ôm vào ngực, một bàn tay không chế hành động của y, tay thì bắt tay Điền Viễn sờ ngũ lượng nhục của hắn, còn cao thấp động sờ.
Điền Viễn như bị phỏng, cuồng giãy.
"cút ngay, đồ lưu manh, buông tay a!"
Tay Phan Lôi đè nặng eo y, dùng sức ép y về người mình, Điền Viễn giãy dụa lung tung căn bản không để ý, thời điểm y phát giác thì Phan Lôi đã cắn lỗ tai của y.
"Bảo bảo, sờ đi, sờ sờ tôi, nhìn hắn đối với em nhiệt tình nhiều ra sao." Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Online . com
Vứt bỏ bộ dáng thối vô lại vừa rồi, thanh âm đều trở nên trầm thấp có từ tính, nhiệt khí phun trên vành tai y, cổ Điền Viễn đều đỏ.
Thật chưa thấy qua ai thoát quần áo mong người khác phi lễ như hắn a. Điền Viễn thật sự mau bị tức chết rồi, nam nhân biến thái chết tiệt này, hắn không thể đứng đắng một chút sao?
Sờ ngươi muội nha! nữ nhân mềm mại thơm ngọt mới hảo sờ, sờ hắn? Chịu thiệt còn là mình a.
"Lão tử là nam nhân, nam nhân, người không thấy rõ sao? Tôi thích nữ nhân, không thích nam nhân, anh có hiểu hay không a. đừng làm những việc kỳ quái này với tôi, tôi , tôi thật sự gọi cảnh sát a!"
Phan Lôi thởi dài, nắm lấy tay Điền Viễn sờ ngũ lưỡng nhục của hắn, đặt ở bên môi liền hôn cắn.
"Mỗi người nam nhân chưa gặp gỡ được người đồng tính hắn yêu đều nói bản thân thích nữ nhân. tôi không trách em nhận thức sai lầm, chờ em yêu thích tôi, em sẽ biết thế giới nay nhiều người như vậy em cũng không yêu, em chỉ biết yêu một người nam nhân là tôi."
Não chết rồi, tại sao không thể nghĩ được bất cứ chuyện gì. Giáo huấn tư tưởng của hắn, đây là chuyện ván đã đóng thuyền, tính tình y rất cường còn lại không được tự nhiên
"Quen thuộc cơ thể của tôi, quen thuộc nụ hôn của tôi, em sẽ chậm rãi yêu tôi. về phần hiện tại em còn chưa yêu tôi sâu đậm đó là chúng ta hôn quá ít, thân mật tiếp xúc quá ít. chờ chúng ta thể xác và tinh thần kết hợp, em sẽ yêu tôi đến chết. Hôn hôn nhiều, thân thể tiếp xúc nhiều, cam đoan tình yêu của chúng ta nhanh chóng thăng hoa."
Chế trụ mặt y, thâm tình nhìn sâu vào.
"thân ái, chúng ta hôn đi. chúng ta từ hôn môi bắt đầu đoạn tình yêu này."
Điền Viễn lại xoay lại tránh cũng không ngăn cản được hắn tới gần môi.
Phan Lôi không có mân mê miệng ngược lại là hé miệng, phương thức hôn của Phan Lôi là bắt đầu cắn môi.
Há miệng chính là một ngụm, trước cắn một miếng trên môi Điền Viễn sau đó là hàm trụ bờ môi của y, vươn đầu lưỡi trêu đùa đầu lưỡi Điền Viễn.
Điền Viễn ô ô kêu đau, lại cắn y, lại cắn y, mỗi lần hôn hắn không thể thay đổi được sao, mở miệng ra là cắn y.
Điền Viễn thật tực giận, vì cái gì mỗi lần đều là y chịu thiệt.
Một phen đẩy mạnh Phan Lôi ra, Điền Viễn tức giận ánh mắt đều đỏ bừng, thù mới hận cũ làm cho y đánh mất lý trí.
"Cắn tôi? lão từ cắn chết anh."
Hự một ngụm, thời điểm Phan Lôi còn chưa phản ứng, một ngụm đã cắn trên cổ hắn cũng là ở trên động mạch chủ.
Phan Lôi cổ họng ngao một tiếng bén nhọn, thân ái nhà hắn là đang giết người, tình lữ hôn môi cũng không mang theo huyết tinh như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro