Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 105 - Điền Viễn cùng nữ hài tử ăn cơm


Điền Viễn ban đêm ngủ ngon, nhưng Phan Lôi lại ba lần chạy vào nhà tắm, được Điền Viễn nói ra câu kia, ca, em rất yêu anh, cmn, hận không thể hiện tại liền đến bên cạnh em ấy, không quản em ấy có cha mẹ chồng cũng là cha mẹ vợ đang nằm ở phòng khách ngủ, cả hai lúc này điên loan đảo phượng.

Không chịu nổi, người này của nhà hắn, càng ngày càng yêu thích không thể buông tay, liền muốn em ấy nói câu kia em yêu anh, tiểu đầu của hắn liền dựng thẳng một buổi tối, một đêm chào cờ (=))))))))

Em chờ anh trở lại, anh liền làm em ba ngày không xuống giường được.

Điền Viễn mang cha mẹ tới bệnh viện kiểm tra, kiểm tra toàn bộ cơ thể, huyết áp, mỡ trong máu, đường trong máu, tâm can khí thận, càng đến tuổi này thân thể càng phải đặc biệt coi trọng, hắn đưa cha mẹ lầu trên lầu dưới kiểm tra, bận bịu đến bất lý nhạc hồ (tương tự Việt Nam mình có câu "bận tối mắt tối mũi" đấy).

Rốt cục có thể lấy hơi, Điền Viễn đưa cha mẹ y tới phòng làm việc của mình, y trước trước tiên cầm giấy kiểm tra, sau đó từng cái vì cha mẹ y mà tìm bác sĩ bàn bạch một chút, nhìn bộ dạng này là đặc biệt để ý.

Điền cha nhìn bảng hiệu văn phòng Điền Viễn, văn phòng phó chủ nhiệm ngoại khoa, rất kiêu ngạo gật gật đầu, không trách viện trưởng đưa cho Điền Viễn nhiều đồ tốt như vậy, con trai ông thăng chức a. Cái này con trai không hé răng một lời, cũng coi như là công thành danh toại rồi đó.

Trương Yến nghe nói, bác sĩ Điền hôm nay xin nghỉ, mang theo cha mẹ làm kiểm tra, mắt cô hơi chuyển động, ôm kẹp bệnh án chạy đến phòng làm việc của bác sĩ Điền, đẩy cửa ra, trước tiên nở nụ cười.

Cái này gọi là ra tay không đánh người tươi cười, nhất là một cô gái không lên tiếng mà trước tiên cười, cô bé như vậy đặc biệt đáng yêu. Đặc biệt được người khác yêu thích.

Điền mẹ có chút thích thù nụ cười tươi của nữ hài tử này.

"Mau vào mau vào, cháu là tới tìm con trai bác, tiểu Viễn đi lấy danh sách, cháu tìm nó có chuyện đi, vậy thì chờ nó chút đi."

"Chào Điền a di, chào Điền thúc thúc. Con là bác sĩ thực tập, muốn tìm anh ấy hỏi chút chuyện."

Trương Yến ngoan ngoãn khéo léo đứng ở đó, cô ta bày ra bộ dáng đáng yêu khéo léo được người ta yêu thích, nụ cười đáng yêu, dáng vẻ xinh đẹp, là kiểu tiểu nữ nhi mềm mại yêu kiều. Điều này khiến cho ham muốn có con dâu của Điền mẹ yêu thích không buông tay. Lôi kéo tay Trương Yến, con mắt đều phát sáng rồi.

"Con a, con là học trò của tiểu Viễn a, sau này cũng phải tới đây làm đúng không. Tiểu Viễn đứa bé này quá thành thật, làm người cũng chất phác, rất nghiêm túc. Có phải là luôn phê bình các cháu a? Nó giống ba nó, tính tình khiến người khác không yêu thích."

"Không phải, bác sĩ Điền rất tốt, con rất thích anh ấy, anh ấy đối với chúng cháu đều rất tốt, hỏi anh ấy vấn đề gì anh ấy cũng giải đáp giúp cháu, rất hòa thuận, rất lễ phép, rất khiêm tốn, rất có lòng với công việc. Anh ấy là một người đàn ông tốt.

Điền mẹ vừa nghe, con ngươi trong nháy mắt toả sáng, cô nương này nói, cháu rất thích anh ấy, cô nương này thầm mến nhi tử ngốc nhà bà?

Đây chính là chuyện tốt a, nhi tử ngốc nhà bà đều nói bận rộn, đây không phải lý do, đây là học trò của nó, sau này còn làm việc với nhau, đây không phải là tương lai phát triển rất tốt sao? Cô nương này rất đáng yêu a, nở nụ cười thì có lúm đồng tiền nhỏ, xem ra còn rất ngoan ngoãn nghe lời, tìm con dâu liền tìm như vậy, nhìn liền yêu thích trong lòng.

"Cô nương tên là gì a, là dân bản xứ sao? Hoàn cảnh gia đình thế nào a, con trai của cô ngốc, cô nương cháu cũng đừng ghét bỏ a."

Trương Yến ngoan ngoãn để Điền mẹ vuốt ve tay.

"Cháu là người địa phương, năm nay 24 tuổi, trong nhà chỉ có một mình cháu là con, bác sĩ Điền không ngốc, anh ấy là bác sĩ chủ lực của khoa ngoại đấy."

"Kết giao bạn trai chưa?"

"Chưa có ạ."

Điền mẹ càng cao hứng.

"Con trai cô cũng chưa có bạn trai, tiểu Yến nhi a, ta muốn có con dâu như cháu là được rồi." (em thề là câu này em không hề bịa nhé, bản gốc tác giả nói là nam bằng hữu = bạn trai, hahaaaa mẹ Điền muốn có con rể quá rồi aaaa)

"Điền a di, xem người nói, bác sĩ Điền cũng không có thích con a."

Trương Yến cúi đầu thẹn thùng, mặt đỏ rần.

"Cô gái tốt như vậy nó không thích, nó muốn thích dạng gì? (như anh Lôi đó bác =)))) Đứa bé ngoan, cháu cũng đừng ghét bỏ miệng nó ngốc a, nó đứa bé này a, thích một người cũng không dám nói ra, hiện tại đều nói con gái chủ động làm ít mà hiệu quả nhiều, con trai của cô hiền lành, con thứ lỗi cho nó đi."

Được rồi, vậy thì nhanh thừa nhận mẹ chồng chính thức đi, Trương Yến khuôn mặt nhỏ đỏ chót, Điền mẹ càng nhìn càng yêu thích, tuyệt đối xứng a, tuổi thích hợp, dáng dấp cũng tốt, người cũng ngoan ngoãn, đây chính xác là người vợ tốt nhất.

Điền Viễn không biết a, Phan Lôi càng không biết.

Điền Viễn cầm tờ đơn xuất hiện tại văn phòng, vừa vào cửa đã nhìn thấy Trương Yến cùng mụ mụ của y tán gẫu đến khí thế ngất trời. Có chút kỳ quái.

"Cô có chuyện gì sao? Tôi ngày hôm nay không đi làm, cô có vấn đề có thể đi hỏi những bác sĩ khác."

"Con đứa bé này, ta xem cô nương này không tệ, liền lưu lại nói vài câu, nào như con vừa gặp mặt liền đuổi người, tiểu Yến nhi a, đừng để ý đến nó, miệng này của nó, ngốc cực kì."

Trương Yến cúi đầu một chút, không mở miệng, Điền mẹ cho rằng cô khó xử, không cần cô nói thêm cái gì.

"Ba mẹ, buổi chiều có kết quả, thời gian không còn sớm, sáng sớm cũng không ăn gì, chúng ta đi ăn cơm đi, buổi chiều con đưa hai người đi dạo."

Tấm thẻ kia Phan Triển đưa cho còn chưa tận dụng đủ đây.

"Đứa bé ngoan, cùng chúng ta cùng nhau ăn cơm, đi thôi."

Điền mẹ lôi kéo Trương Yến không buông tay, nhưng là cơ hội này không thể mất a, cùng nhau ăn cơm, bồi dưỡng cảm tình a.

"Mẹ ..." Điền Viễn ý có chút bất mãn, bọn họ ba người ăn cơm, liền mang theo người ngoài làm gì.

"Gọi ta làm gì? Đứa nhỏ này ta yêu thích. Ngày hôm nay liền muốn nó theo chúng ta cùng nhau ăn cơm."

Điền mẹ trừng mắt, Điền Viễn hết cách rồi, quên đi, mẹ lên tiếng, mang theo đi.

"Đi xin nghỉ một này, cùng đi chứ."

Trương Yến reo hò một hồi, một đường rời đi đi thay quần áo.

Điền mẹ thuật lại với con trai.

"Đối xử với cô nương này tốt một chút, đừng lạnh lùng, tiểu cô nương không thích như ngươi vậy, nó là học trò của con? Con đừng kiêu ngạo a."

Điền Viễn rất bất đắc dĩ, một thực tập sinh mà thôi, đối với cô ta tốt một chút chính là đề cao trình độ nghiệp vụ của cô ta, mà không phải mời cô ta ăn cơm.

Trương Yến mặc đồ đáng yêu xinh đẹp, như một làn khói chạy tới, Điền Viễn hết cách rồi, mang theo đi, chỗ cũ, chỗ Trương Huy.

Trương Huy lần này cũng không làm ra động tĩnh lớn như vậy, bất quá vẫn là tiếp đón đẳng cấp, bữa tiệc xa hoa, còn chưa ăn cơm nữa, Trương Huy lần này đưa ra rượu ngon, ủ ở Pháp, rượu nho một bình hơn một ngàn đô.

Trương Huy vừa vào cửa, đã nhìn thấy trên bàn có thêm một cô gái, tình huống thế nào? Chuyện gì thế này, làm sao lại có thêm một người phụ nữ a.

"Tiểu Yến nhi a, nếm thử món ăn này."

Điền mẹ đối với Trương Yến tốt khủng khiếp, gắp một con hải sâm cho Trương Yến, Trương Yến cười đẹp như hoa.

"Cảm ơn Điền a di."

Trương Huy rót cho Điền Viễn một chén rượu.

"Đây là ý gì a? Ngươi bỏ Phan Lôi ở đây kết thân?"

Cũng không phải mù mắt, vừa nhìn liền cảm thấy chuyện này không được bình thường, này hoàn toàn là mẹ chồng đối với con dâu thật là tốt a.

"Ai biết xảy ra chuyện gì? Mẹ của ta nhất định phải dẫn cô ta tới dùng cơm."

Điền Viễn a, trì độn. Y liền cảm thấy mang theo Trương Yến tới dùng cơm không đúng, cũng cảm thấy mụ mụ của y đối với Trương Yến quá tốt, nhưng là không biết là lạ ở chỗ nào.

"Tiểu Viễn, con gắp thêm món ăn cho Trương Yến a, đừng chỉ lo tự mình ăn cơm."

Điền mẹ nói một câu này, Điền Viễn ngẩng đầu nhìn Trương Yến xấu hổ một hồi nhưng nhìn mặt, lập tức sẽ hiểu, Trương Huy nói hoàn toàn chính xác.

Mẹ y đây là đang dùng phương thức chiêu đãi con dâu, khoản đãi Trương Yến. Đang ngồi đây tính cả Trương Huy, năm người, chỉ một mình y còn không rõ ở đây xảy ra chuyện gì.

Sát, mẹ y đây là muốn làm gì? Này nếu cho Phan Lôi biết y mang theo cha mẹ, cha mẹ y mang theo con dâu tương lại tới đây ăn cơm, khách sạn này là của huynh đệ tốt của Phan Lôi, Phan Lôi cố ý hảo hảo khoản đãi bọn họ, Phan Lôi không phải điên rồi. Tính khí này, liền lấy tính khí này của hắn, xé ra hắn đều có thể.

Điền Viễn mồ hôi lạnh một hồi liền chảy xuống, sắc mặt đều xanh lên rồi.

Trương Huy thở dài lắc lắc đầu, xong rồi, chết chắc rồi đi, biết hậu quả đi, không nói sớm, không còn sớm để làm rõ, đem Phan Lôi giới thiệu cho ba mẹ y, lần này làm lớn, Phan Lôi biết rồi, khẳng định phát rồ.

"Kịp lúc giải thích rõ ràng. Ta và ngươi nói, che giấu sẽ chỉ làm kéo dài sai lầm càng nghiêm trọng, câu nói kia nói như thế nào, thản bạch tòng khoan (thẳng thắn thì sẽ được khoan dung), ngươi cẩn thận cân nhắc một chút đi."

Bọn họ vừa mới ngọt ngào, vào lúc này thêm nửa bình lạt tiêu (ớt), tuyệt đối sẽ khiến hai người cay xè phạm phải sai lầm. Cái tính khí của Phan Lôi, người bên gối Điền Viễn rõ rang nhất, che giấu hắn? Này hoàn toàn là tìm đường chết đây.

"Con, con tới phòng rửa tay."

Điền Viễn đột nhiên đứng dậy xoay người rời đi, Điền mẹ sững sờ, Trương Yến cũng có chút đờ ra, Điền cha mặt trầm xuống, khách ở đây, nó tới phòng rửa tay? Khi còn bé giáo dục nó không lễ phép như vậy? Khiến cô nương người ta lưu lại nhiều ấn tượng xấu a.

"Điền thúc thúc, mau nếm thử bình rượu này."

Trương Huy vì bằng hữu giúp bạn không tiếc cả mạng sống, hắn mau mau điều đình, đem cha mẹ Điền trông chừng.

Thời điểm Điền Viễn gọi điện cho Phan Lôi, tay đều có chút run run, y sợ Phan Lôi phát hỏa, lần trước hắn phát hỏa, cũng bởi vì y xuống nông thôn không nói cho hắn biết, chuyện nhỏ như vậy hắn nổi giận, đập phá nhà. Hiện tại chuyện lớn như vậy không nói cho hắn, hắn dám cài bom chỉnh đốn toàn nhà lắm. (Cẩn thận cúc của em đi a =))))

Trương Huy phi thường chính xác, thản bạch tòng khoan, đây chính là đối xử khoan dung với phạm nhân, y kịp lúc khai báo, so với cái gì cũng đều tốt, tránh khỏi một hồi bão táp.

"Phan Lôi, Phan Lôi, xong rồi. Em, em cũng không biết xảy ra chuyện gì, ba mẹ em ngày hôm nay làm kiểm tra, như thế nào lại cùng thực tập sinh kia nói chuyện, buổi trưa còn đem cô ta gọi tới cùng nhau ăn cơm, em tuyệt đối không biết đây là chuyện gì. Em không phải kết thân, cũng không phải để cô ta và ba mẹ em giữ gìn mối quan hệ, em thật sự không biết xảy ra chuyện gì."

Điền Viễn lung ta lung tung, chỉ muốn giải thích kịp lúc, không cho hắn phát hỏa.

"Ba mẹ em, mang theo thực tập sinh cùng em cùng nhau ăn cơm? Anh đã nói, thực tập sinh kia quá kỳ quái, cô ta khẳng địn đã dùng âm mưu quỷ kế với ba mẹ em rồi. Em làm sao ngốc như vậy a."

"Em cũng không biết xảy ra chuyện gì, mẹ của em mời, em cũng không có cách nào."

"Quên đi, anh tin em sẽ không cùng ăn cơm với nữ nhân, có thể điều này khiến anh phát hỏa. Em sau này cách thực tập sinh kia xa một chút, anh và em nói đi, trên đời này, có hai loại nữ nhân đáng sợ nhất, một loại lại như bác sĩ Lý vậy, xinh đẹp rung động, hấp dẫn nam nhân, này không kỳ quái, cũng dễ đối phó. Đối phó nguy hiểm nhất, chính là bề ngoài thanh thuần khả ái, có thể trong bụng có âm mưu quỷ kế như nữ nhân này. Cô ta rất thông minh a, biết bắt giặc phải bắt vua trước, từ cha mẹ em hạ thủ. Em đừng đưa cha mẹ em đến bệnh viện đi, em tự cầm tờ khai gì đó đi. Ngày mai đi rồi, bọn họ đi rồi là tốt rồi. Nhớ kỹ, rời xa thực tập sinh kia, mặc kệ cha mẹ em tác hợp hai người thế nào, em liền giả vờ ngốc, tất cả chờ anh về rồi nói." 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro