Hướng dương yêu thương
Anh yêu em nhiều, ôi hướng dương
Đừng thơm vương áo khách qua đường
Nếu được, đừng toả hương theo gió
Vô tình, người lạ sẽ vấn vương
Em thật xinh đẹp, ôi hướng dương
Dạo quanh tô sắc cả con đường
Con đường xa lạ em tô sắc
Khiến kẻ du hành nọ nhớ thương
Em thật dịu dàng, ôi hướng dương
Đôi mắt trầm tư những cảm thương
Cho dù không nói nhưng anh biết
Hoa tàn cũng khiến em vấn vương
Anh ghen tỵ quá, ôi hướng dương
Ghen cả với những thứ bình thường
Đừng hướng đôi mắt vào hoa chứ
Chỉ nhìn anh thôi, nhé hướng dương?
Anh nhớ em lắm, nhớ hướng dương
Dù cho xa cách vạn dặm đường
Muốn được ôm em và thú nhận:
"Em chỉ của anh thôi, hướng dương".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro