Hướng Dương của Thạch Trúc
Tôi xin cô, hãy buông tha cho con trai tôi đi, có được không. Nó còn tương lai rộng mở đang chờ nó ở phía trước, nếu như cô thật sự yêu nó thì hãy cầm lấy số tiền này rồi đi qua Mỹ .. ở bên đó luôn đi" Chu Huệ Vân cầm một số tiền rồi đưa cho Triệu Hướng Di nhưng cô không cầm. vậy là chỉ vì một câu nói của bà ta mà cô phải rời xa người cô yêu nhất.
Hình Quất Cương lúc đầu cũng muốn cô về làm dâu nhưng không biết vì lí do gì mà bây giờ ông ta không chấp nhận nữa . Khi biết cô đang mang cốt nhục của Hình Thiên Cung cũng là cháu đích tôn của nhà họ Hình nhưng không ngờ họ không hề màng tới mà bắt ép cô phải phá thai .
Hình Thiên Cung không những không tới cứu cô mà còn để lại cho cô một dòng chữ trên tờ giấy trắng" dừng ở đây thôi"
2 năm sau, cô bí mật về nước vì quá nhớ anh.Nhưng rồi...
" Thiên Cung, sao anh lại rời bỏ em mà đi" trước mặt là một ngôi mộ, trên bia có khắc rõ một cái tên'Hình Thiên Cung'
Đôi chân run rẩy không gắng gượng được nên đau đớn kiệt sức mà ngã nhào xuống nền đất lạnh lẽo.
Ông trời trừng phạt anh rồi cuối cùng anh lại trừng phạt cô sao?
2 năm trước, trong phòng bệnh.
"Kinh Phong.. hứa với tôi, đừng nói chuyện này cho Di Di biết . Là tôi có lỗi với cô ấy, nếu hôm đó, tôi chịu tin Di Di không phản bội mình .. thì chuyện đã không đến nước này" hơi thở gấp gáp , một hàng nước mắt lăn dài chảy nghiêng từ sống mũi rồi xiên qua gò má hốc hác mà gầy gò.
(Di..xin lỗi em) áy náy rồi từ từ nhắm hai mắt lại, một tiếng ' tít ' vang lên. Cũng coi như là.. kết thúc mọi chuyện tại đây .
Thanh xuân năm ấy, chúng ta đã từng vui vẻ biết bao 🌻
Từ lúc cô quyết định ..trao cả trái tim mình cho anh thì định đã không thể buông được nữa rồi, đôi mắt nhìn anh lúc nào cũng như đóa hoa Hướng Dương buồn lịm giữa muôn vàn cây trúc. Nó trời sinh đã cao, cao vút đến nỗi ngay cả ngước nhìn cũng không thể thấy rõ bóng dáng ấy cao thẳng đến đâu.
"Thạch Trúc của em, đã yêu thì không hối hận. Hãy đợi em..em sẽ đến để đoàn tụ cùng với anh và con"
Cô nằm kế bên anh , lòng bàn nắm chặt đan lấy nhau. Một giọt nước mắt đau đớn chảy từ từ xuống khóe mắt, đôi con ngươi cứ si tình nhìn mãi.. nhìn đến khi mãn nguyện mà đóng nhẹ mi mắt xuống.
Một đường máu đỏ tươi cứ tuôn trào ra như dòng suối rồi hòa vào đại dương bao la rộng lớn.
Cô tự lừa mình dối người rồi tưởng tượng ra hình bóng của anh , nhưng thực ra.. Triệu Hướng Di cô biết rõ, cô chỉ có một mình giữa biển sâu vô tận này.
( Yêu người, yêu đến.. không thể quên)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro