Chương 18
18.
Kế hoạch tập kích của Lộc Hàm được phê chuẩn, anh chỉ dẫn theo Ngô Thế Huân và vài thành viên trong tổ đội, khởi động Bạch Trú Chi Dạ tiềm hành. Vì để tránh bị hoài nghi, thậm chí Lộc Hàm còn không dẫn bạn nối khố Kim Tuấn Miên của mình theo.
Ngày xuất chinh, mọi người ngồi trên đoàn xe Tinh Tế đến căn cứ Kanda mở "cuộc họp", bởi vì Bạch Trú Chi Dạ đang được tiến hành kiểm tra và tu sửa ở căn cứ Kanda, nên họ chọn tuyến đường này xuất phát.
Nghe nói Ngô Thế Huân đi "họp", Hoàng Tử Thao vô cùng lo lắng cho Ngô Thế Huân, trong lần họp trước đã bị phê bình chuyện đi cứu viện Lộc Hàm thì chắc gì lần này không bị nhắc nhở, nên ồn ào nói muốn đi cùng, trong cuộc họp vừa nói giúp Ngô Thế Huân được hai câu, đã bị Kim Tuấn Miên cản lại. Ngô Thế Huân nói thật lo cho bản thân, về sau nhớ phải bớt ăn lại, Hoàng Tử Thao nói vậy không được, hai người lại đánh nhau một phen, Ngô Thế Huân liền lên đoàn xe.
Ban đêm, Kim Tuấn Miên tập huấn thêm cho Hoàng Tử Thao, Hoàng Tử Thao để Kim Tuấn Miên sắp xếp bài tập cho mình xong liền khuyên cậu về nghỉ ngơi, trong khoảng thời gian này vì chuyện của Jino mà Kim Tuấn Miên lo lắng cả ngày. Kết quả Hoàng Tử Thao vừa huấn luyện xong đi ra, trông thấy Kim Tuấn Miên bưng một hộp cơm đùi gà đi về phía mình.
"Má Miên, sao anh chưa đi ngủ?"
Tuấn Miên cười xoa xoa mắt cho hắn, sau đó xoa bóp cổ.
"Lát nữa em có đói bụng thì phải đi cửa sau vào nhà ăn, nếu bị bắt gặp có thể bị phạt. Bây giờ mau tranh thủ ăn đi."
Thế là Hoàng Tử Thao nhanh chóng xử hết 4 cái đùi gà. Ăn xong mới nhớ không chừa cho Tuấn Miên một cái nào, còn ngại ngùng mà vỗ vỗ miệng mấy cái. Tuấn Miên đã đoán được từ trước, đành dắt hắn đi tản bộ.
"Đi cho mau tiêu, ăn xong nằm ngủ thì chẳng khác gì động vật."
Hai thầy trò hưởng thụ lần tản bộ hiếm có, Hoàng Tử Thao cao hứng liền giống như thiếu nữ, nhảy cẩn lên, còn cầm pad tự sướng đủ kiểu. Lúc Kim Tuấn Miên phát hiện mình không có chút biểu cảm nào, Hoàng Tử Thao lại kéo cậu đến chụp chung một tấm. Vui vẻ mà chỉnh sửa ảnh, chỉnh da mình trắng lên một chút, chỉnh da của Tuấn Miên đen xuống một xíu.
Thật là, chỉ là đứa trẻ 21 tuổi.
"Nếu Thao Nhi không cần đi đánh trận thì tốt rồi." Kim Tuấn Miên cảm thán
"Em không có sợ đâu, đánh bọn nó nát vụn luôn."
Hoàng Tử Thao nói. Nhìn vẻ mặt đầy lo lắng của Tuấn Miên, lại bổ sung
"Yên tâm đi má Miên, em cảm thấy chúng ta sẽ nhanh thắng thôi, chúng ta thắng rồi, thì em cũng không cần đánh trận nữa."
Chỉnh sửa xong tấm ảnh chụp chung liền cẩn trọng đưa cho Tuấn Miên nhìn, đầu sát vào nhau, cười vô cùng thoải mái, còn có cái khung màu đỏ nữa, nhìn như vậy, thật giống như chứng nhận gì đó. Tuấn Miên ho khan một tiếng che giấu lúng túng, Hoàng Tử Thao nghĩ là cậu bị cảm nên hỏi thăm cả buổi. Chẳng được bao lâu đứa trẻ lại buồn ngủ, gối lên vai Kim Tuấn Miên mà bắt đầu ngáy o...o..., ký túc xá còn cách cả vạn dặm, hai người đã tản bộ đến phía sau Metair, dù sao cũng không về được, Kim Tuấn Miên đành dứt khoát dựa vào Hoàng Tử Thao mà ngủ.
Hành tinh Cyber
Thành Cyber
Sau khi kiểm tra xong Bạch Trú Chi Dạ, liền tiến hành thăng cấp thiết bị, trong đó có công năng ẩn hình ra đa. Tránh ra đa giám sát, rồi đến phạm vi trong tầm bắn. Nên khi Lộc Hàm và Ngô Thế Huân điều khiển Bạch Trú Chi Dạ dần tới gần thành Cyber, ra đa tuyến đầu của họ cũng không phát hiện.
Ngay trong nháy mắt, Bạch Trú Chi Dạ đã tiến hành tập kích thành Cyber, cầu, đập chứa nước, cột mốc kiến trúc, sảnh hội nghị.
Toàn thành cảnh báo mãnh liệt, Ngô Diệc Phàm không ngờ rằng người Địa Cầu lại to gan như vậy, vì không biết rốt cuộc có bao nhiêu chiến hạm đến, thoáng chốc hắn hạ lệnh xuất hai chiến cơ fr1106 tối tân nhất.
Bạch Trú Chi Dạ sử dụng Warp drive tiến hành né tránh và công kích, đều đang sử dụng chiến thuật đánh du kích, nhưng, sau khi Lộc Hàm thấy hai chiếc fr1106 nổ súng, trên mặt lộ ra, biểu cảm khiếp sợ.
Đạn đạo fr1106, ngay cả ánh lửa cũng không lớn, bay ra khỏi bầu trời đêm, bám vào thiên thạch, không có tiếng nổ vang, mục tiêu đột nhiên bốc hơi!
Ánh mắt Ngô Thế Huân cũng không xê dịch, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Đạn đạo đánh trúng thiên thạch, di chuyển trong nháy mắt, thoáng chốc đã biến mất, cũng không rõ phóng ra từ chỗ nào.
Lộc Hàm bắt đầu phát mệnh lệnh cho Bạch Trú Chi Dạ
Tốc độ 1, lập tức rút lui!
Bạch Trú Chi Dạ bắt đầu Warp drive, biến mất khỏi bầu trời đêm
Trên chiến hạm tất cả mọi người đều im lặng, Lộc Hàm nhíu chặt lông mày, liên tục dùng pad tính toán công thức gì đó. Ngô Thế Huân nhịn không được hỏi
Hạm trưởng Lộc Hàm, đạn đạo lúc nãy, là sao?
Lộc Hàm ngẩng đầu, tia sợ hãi vẫn chưa tản đi, bị Ngô Thế Huân nhìn thấy. Lộc Hàm nhanh chóng điều chỉnh nét mặt của mình, bắt đầu ra lệnh
Lộc Hàm: Lái chính Ngô Thế Huân, mở hình ảnh ghi chép lúc nãy, mở chậm tốc độ 12.
Hình ảnh chụp được lúc fr1106 công kích lúc nãy, sau khi mở tốc độ 12, tất cả thuyền viên đều hít một hơi lạnh.
Những thiên thạch kia, không phải bốc hơi, khi quay chậm sẽ biết rõ, đây là đạn cộng hưởng, sau khi bám vào mục tiêu, lập tức tìm được tần suất chấn động của mục tiêu, sau đó làm tần suất này nhanh hơn, tất cả vật chất đều là từ nguyên tử tạo thành, nói trắng ra chính là vô số những viên bi nhỏ chồng chất lên nhau, sau đó loại chấn động này, sẽ tách những viên bi ấy ra.
Tương tự như, một tảng đá là do vô số những hạt cát nhỏ liên kết với nhau tạo thành mà mắt thường chúng ta khó thấy rõ, hầu như không có khe hở mà chồng lên nhau, loại đạn đạo này, sẽ khiến khe hở của những liên kết dần lớn ra, không còn liên kết chặt chẽ với nhau nữa, mà bắt đầu rời rạc, tảng đá cứng rắn to lớn ấy, biến thành một mảng mây mù đầy bụi.
Mà những thứ này, phát sinh, trong nháy mắt.
Cũng không cần bạo tạc nổ tung, lạnh lẽo, trong nháy mắt, tan thành mây khói.
Không cảng Metair gần trong gang tấc, bởi vì ban đêm, chỉ còn một tuyến đường an toàn dành cho Bạch Trú Chi Dạ chính là không cảng và trở về địa điểm xuất phát, mà tim của toàn thể thuyền viên, đều đen kịt như Vũ Trụ bây giờ.
Thiết kế thân hạm, lộ tuyến đạn đạo, và tốc độ di chuyển, fr1106 đã vượt xa một chiếc chiến hạm siêu cấp của hạm đội liên minh Địa Cầu, Bạch Trú Chi Dạ, ngoại trừ né tránh, không còn cách nào thắng nổi fr1106.
Lộc Hàm không ngừng tính toán theo nguyên lý, anh đang suy luận nếu như hạm đội liên minh Địa Cầu muốn khai phát đạn cộng hưởng thì cần bao nhiêu thời gian, có cách nào để giảm thanh hay không phát ra tiếng nổ không, anh phải liên lạc với Trương Nghệ Hưng, liên lạc với Kim Tuấn Miên.
Lúc Bạch Trú Chi Dạ vẫn chưa hoàn toàn đỗ vào không cảng, bỗng nhiên, không cảng một mảnh đèn đuốc sáng trưng,
Trong nháy mắt Lộc Hàm thấy rõ đạn đạo bắn về phía Bạch Trú Chi Dạ
Lấy tuyến đường an toàn làm trung tâm, mười chiếc fr1106 làm thành vòng tròn.
Thời khắc cái chết cận kề, vô cùng im ắng.
Ngô Thế Huân nghĩ là làm ngay như nghìn cân treo sợi tóc, Bạch Trú Chi Dạ mở Warp drive, nhưng đuôi cánh Bạch Trú Chi Dạ vẫn còn bên trong đạn đạo, bắt đầu chấn động dữ dội. Lộc Hàm lập tức kịp phản ứng, tuyên bố chỉ lệnh
Lộc Hàm: Kỹ sư trưởng! Tháo bỏ đuôi cánh phải Bạch Trú Chi Dạ
Kỹ sư trưởng lập tức tháo bỏ đuôi cánh phải của Bạch Trú Chi Dạ, thân hạm bay nghiêng, toàn bộ thuyền viên chứng kiến đuôi cánh đang bốc hơi.
Bạch Trú Chi Dạ chỉ còn cách Metair khoảng chừng 20 km, mắt thấy mười chiếc fr1106 bật hết hoả lực hướng về phía Metair.
Chiến hạm hoảng loạn mà xuất cảng đối ứng, bởi vì khoảng cách không xa nên có thể thấy rõ, chỉ khoảng 2 phút Thiên Ngang bắt đầu giải thể, đó là chiến hạm siêu cấp hơn 20 năm nay! Mà fr1106, không chút sứt mẻ, thậm chí không bị lệnh hướng một chút nào.
Ngón tay Ngô Thế Huân phát lạnh, cả người không thể kiểm soát mà run rẩy.
Hạm, hạm trưởng, Lộc Hàm!
Nét mặt Lộc Hàm, ảm đạm mà tĩnh mịch, sau khi Thiên Ngang hoàn toàn biến mất khỏi bầu trời đêm, trong mắt Lộc Hàm, lóe lên ánh lửa
Lộc Hàm: lái chính Ngô Thế Huân, xoay phải 30°, tốc độ 2, tiến lên! Thương pháo trưởng, số JS322, chờ lệnh!
Lúc đến gần một chiếc fr1106 bên cánh trái, Lộc Hàm phát lệnh
Lộc Hàm: JS322 xạ kích!
JS322 đánh trúng vào đuôi cánh fr1106, loại công kích này có thể phá hỏng cân bằng của chiến hạm, nhưng ngay sau đó chiếc chiến hạm này cũng làm một loại thao tác tự vệ là tách đuôi, giống như con rết, tháo bỏ thiết bị bị đánh trúng, còn những nơi khác, hoàn toàn không bị gì.
Đây là kỹ thuật gì? Sao có thể tháo bỏ mà công năng vẫn hoàn hảo như vậy!
Lúc tất cả mọi người lại bị khiếp sợ, đạn đạo fr1106 cũng nhắm vào Bạch Trú Chi Dạ
Lúc này Ngô Thế Huân né tránh vô cùng đẹp, Bạch Trú Chi Dạ không bị trúng đạn.
Lộc Hàm đứng dậy khỏi vị trí hạm trưởng, hô to
Lộc Hàm: Sĩ quan truyền tin, mở tần số truyền tin đến tất cả chiếm hạm Metair! Tất cả chiến hạm Metair xin chú ý, dùng Warp drive né tránh đạn đạo công kích, rút khỏi quỹ đạo Metair, nếu bị đánh trúng thì hãy tháo bỏ bộ phận, còn nếu bị đánh trúng động cơ...
Lộc Hàm dừng một chút, hãy vứt bỏ hạm, bảo toàn tính mạng.
Tất cả thông tin bình đài náo nhiệt lên, tất cả hạm trưởng đều bối rối mà chuyển tin cho nhau, tiếng đạn nổi lên bốn phía, thông tin chậm chờn hỗn loạn, trong trời đêm, hạm đội liên minh Địa Cầu vây khốn như thú vật bị bắt, tia lửa văng khắp nơi, mà fr1106 yên tĩnh như nước liên tục phóng đạn cộng hưởng.
Lộc Hàm trong mảnh ầm ĩ truyền tin nhiều lần, sau đó trở về vị trí hạm trưởng, anh nhìn Ngô Thế Huân
Lộc Hàm: lái chính Ngô Thế Huân, ngược chiều kim đồng hồ 15°, tốc độ 1, tiến lên, thương pháo trưởng, JS322, chờ lệnh!
Ngô Thế Huân thấy phía trước ngược chiều kim đồng hồ 15°, chính là nơi chiếc fr1106 vừa bị đánh trúng sau đó rời khỏi, trong tim đã rõ, nếu như toàn thân không thể trở lui, thì sẽ đâm trực diện vào nó.
Lần này Bạch Trú Chi Dạ bên trong không tập, hoàn mỹ tránh được đạn đạo tập kích, chăm chú nhìn chiếc fr1106 tiến hành xếp đặt thiết kế, chiếc fr1106 kia bị ép không ngừng né tránh, chạy trốn, cũng nhờ vậy mà thể hiện ra rất nhiều đặc điểm kỹ thuật, những góc độ có thể công kích đều bị trúng đạn, lúc đang tiến hành tháo bỏ lần thứ tư, Lộc Hàm bắn QH326 trực kích trung tâm chiến hạm.
Sau tiếng nổ mạnh dữ dội, chiếc fr1106 kia, cuối cùng cũng nổ tung.
Cùng lúc đó, 40 chiếc chiến hạm siêu cấp của hạm đội liên minh Địa Cầu ở không cảng Metair, bị tiêu diệt chỉ còn 4 chiếc.
Lúc 9 chiếc fr1106 hài lòng quay về, bỗng nhiên một trong số đó phóng ra một quả đạn đạo, trực kích vào mặt đất không cảng Metair, đó là nguồn năng lượng Metair được che dấu bên dưới mặt đất, người Cyber, sao bọn hắn lại biết cái này?!
Tiếng nổ cực lớn truyền đến, Metair nổ tung như pháo hoa, toàn bộ đều là ánh lửa.
Lộc Hàm cũng ngồi không yên
Bạch Trú Chi Dạ! Lẻn vào Metair cứu người!!!
Ngô Thế Huân không ngừng điều khiển Bạch Trú Chi Dạ tránh tia lửa mà xâm nhập vào bên trong Metair, ba chiếc chiến hạm siêu cấp còn lại cũng bay về phía Metair đang nổ tung.
Không, không.... Không được như vậy, chẳng lẽ Metair phải...
Ngô Thế Huân không dám suy nghĩ.
Lộc Hàm bắt đầu kêu gọi
Tất cả nhân viên Metair hãy rút lui khỏi đây, chiến hạm đến ngay!
Trong đó có nhiều lần nghe thấy tiếng cầu cứu yếu ớt
Tướng Quân bị mắc kẹt trên lầu nhà ga, đó là nơi sắp nổ tung!
Bỗng nhiên Lộc Hàm đứng lên phóng tới thang máy, vừa chạy vừa nói với Ngô Thế Huân
Lộc Hàm: Lái chính Ngô Thế Huân, Bạch Trú Chi Dạ do cậu toàn lực quản lý, hạm trưởng Lộc Hàm diều khiển chiến cơ một người hl412107 tiến hành cứu viện.
Ngô Thế Huân gật đầu, lập tức tiếp thủ Bạch Trú Chi Dạ
Hl412107 bay ra từ bên phải Bạch Trú Chi Dạ, hướng về phía lầu nhà ga
Tiếng nổ cực lớn truyền đến, Lộc Hàm né tránh công kích, dừng trước cửa sổ thuỷ tinh tìm thân ảnh Tướng Quân
Tướng Quân ở góc rẽ dùng lá cờ đỏ bắt mắt cầu cứu, Lộc Hàm cấp tốc tiến lên
Lúc này, một quả đạn 0114 đến từ Huyễn Không, chuẩn xác không sai, đánh trúng vào hl412107 của Lộc Hàm. Giống như lần giao thủ trước, không hề có báo động, Ra-đa không hề báo hiệu.
ẦM!
Hl412107, giải thể.
Nghệ, Nghệ Hưng...
Thật may,
Em không ở đây...
-TBC-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro