Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Giấy

Tiểu học, Ngô Thế Huân viết cho anh một tờ giấy nhỏ, âm thầm chuyển giao trong giờ ngữ văn.

- Mai sau cậu sẽ cưới tớ chứ ?

Nghệ Hưng không nói không rằng, vẽ một bông hoa nhỏ bên cạnh câu hỏi.

-

Cấp hai, Ngô Thế Huân viết vào một tờ giấy vở, ném lên bàn anh.

- Mai sau cậu sẽ hẹn hò với tớ chứ ?

Tờ giấy được ném lại sau vài phút, dưới câu hỏi là một phương trình hoá học.

-

Cấp ba, Thế Huân lấy tờ giấy A4, gập nhỏ nhét vào cổ áo anh.

- Mai sau cậu sẽ cùng tớ tiến vào lễ đường chứ ?

Giấy rộng, Nghệ Hưng không ngần ngại vẽ vào một toà nhà lớn.

-

Đại học, Ngô Thế Huân gõ gõ cửa sổ, nhờ bạn học ngồi cạnh anh chuyển thư.

Vẫn như mọi khi, chỉ vỏn vẹn một câu hỏi.

- Cậu làm người yêu tớ nhé ?

Và Nghệ Hưng cũng như mọi khi, vẽ vào đó một đồ thị parabol, gửi trả.

-

Trương Nghệ Hưng dọn ra ở riêng, mỗi tháng đều có thiệp do Thế Huân gửi tới.

- Cậu muốn về nhà tớ ở không ?

Vài hôm sau, trên tay Thế Huân là thiệp do mình gửi, kèm theo ảnh một hòn đảo.

-

Vài năm sau, Ngô Thế Huân trực tiếp tới tìm Trương Nghệ Hưng.

' Muốn gì đây ? ' Anh hỏi, thản nhiên nhét một miếng marshmallow vào miệng.

' Con mẹ nó Trương Nghệ Hưng, tôi mới là người hỏi câu ấy ! ' Thế Huân rít lên.
' Năm cấp một cậu vẽ trả tôi một bông cúc hoạ mi, tôi đã mua mười bó cho cậu. '
' Năm cấp hai, cậu đưa tôi phương trình hoá, tôi liền đạt giải nhất môn đó. '
' Năm cấp ba cậu vẽ một toà nhà, hiện tại tôi có chục toà như thế ở trên thế giới. '
' Đại học, cậu đưa tôi đồ thị. Hiện tại kinh tế thị trường gần như do tôi nắm giữ. '
' Còn hòn đảo kia, đã mua trọn cho cậu. Giờ thì tôi phải làm gì nữa ?! '

' Thì làm gì cậu thích thôi ? ' Trương Nghệ Hưng kéo cao cổ áo tanktop. ' Cố gắng đấy. '

' Được, là cậu muốn tôi tùy thích mà làm. '

Nói xong, Ngô Thế Huân trực tiếp bắt vợ, một tay vác Nghệ Hưng ném lên giường.

' Khoan. Khoan. Ý tôi không... ' Chưa kịp nói xong liền bị môi Ngô Thế Huân chặn miệng.

' Quên chưa nói, năm đó tôi nên hỏi cậu có chịu được mấy tiếng không ? ' Thế Huân nhếch mép, không khoan nhượng xé rách chiếc áo của thỏ con

                      ---------------------



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro