Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3: cuộc sống ...

Sau khi gặp xong cái cô Uông Uông gì đấy , thì anh phóng xe về nhà , từ hôm đấy đến nay đã trôi qua mấy ngày . Hôm nay, Tưởng về nhà là được ăn điểm tâm ngay , thế nhưng bà xã thì đang lăn lốc trên sô pha , tay cầm bịch snack xem Tom & Jerry ( Luhan mà lại :v )

-Sao không nấu đồ ăn ? _ Anh bực mình gắt lên

- Anh tự đi mà nấu , anh có tay chân cơ mà _ Luhan vẫn không dời khỏi cái TV . Đang xem hay thì 'phựt' cái TV nó tắt cái 'phụt' , Sehun cầm cái ổ cắm mà kéo ra , Luhan cau mày :

- Tại sao không cho tôi xem ?

Anh không nói , cậu cũng tự biết mà lết xác vào nhà bếp để nấu điểm tâm cho anh . Lắm lúc , cậu ..... Sợ anh lắm , như bây giờ cũng vậy , cậu sợ lắm a ~ . Nhất là cái ánh mắt lạnh lùng cứ bắn xuyên người Luhan như một cỗ băng giá , mọi hành động cử chỉ của anh chỉ toàn lạnh lùng không có một chút ấm áp len lỏi qua dù chỉ một chút cũng không . Anh và cậu như người lạ vậy , đến cả gọi Luhan bằng tên anh còn không thèm gọi , anh ghét cậu lắm sao ? Nhưng cậu đã làm gì để anh phải ghét cơ chứ . Ừ thì cứ gọi là vợ vợ chồng chồng đi nhưng gì đâu đến số điện thoại của nhau còn chẳng ai có , chỉ là Luhan cũng muốn xin sđt nhưng lại thôi vì mỗi lúc gọi anh thì anh gàn giọng lên rồi nhìn ( lườm) cậu , sợ đang làm phiền anh nên cậu lại nói xin lỗi rồi lủi đi. Từ khi ở với anh , rời Umma và Appa thì cậu có vẻ rất tủi thân , anh thì không biết một ngày đi Bar với ăn chơi bao nhiêu lần mà lúc nào cũng làm cho Luhan cô độc một mình . Còn về anh , anh thất Nai Con rụt rụt rè rè , định hỏi nhưng mà thôi , sao phải quan tâm đến con Nai đấy chứ , anh cũng đâu biết Nai nhà ta sợ anh lắm , thấy nó nghe lời anh lại càng mặc kệ .

Khoảng vài phút sau , Luhan dọn ra toàn những thức ăn ngon . Mùi thơm xộc vào mũi , anh bước vào bếp , tất cả món ngon đẹp mắt đạp vào mắt , anh nghi hoặc hỏi :

- Là cậu nấu tất cả ?

- Nếu đúng ....? _ Cậu tháo tạp đề , bĩu môi , chả tin tưởng mình thì trong cái nhà này còn ai mà tin .

Anh không nói nữa ngồi xuống bắt đầu thưởng thức , đúng là thật ngon , mùi vị này........quen thuộc với anh . Umma đã nấu rất nhiều cho anh , khi dần lớn lên anh trầm mặc , không thèm ăn món này do Umma nấu nữa , bây giờ ăn lại mới thấy hối tiếc . Luhan quả là người vừa xinh đẹp lại tài giỏi , có được cậu quả là hạnh phúc vậy mà anh không cố giữ , anh đã suy nghĩ rất nhiều về câu nói của Bà Oh - Umma nói trước khi đưa Luhan về nhà " Sehun , hãy nghĩ kĩ đi , nếu con không cố giữ Luhan , thằng bé quả là xinh đẹp và tốt bụng , có khi con sẽ tuột mất tình yêu và hạnh phúc của đời mình đấy " . Anh cho qua rồi ăn tiếp , thấy Luhan không ăn mà lại ra sô pha ngồi :

- Cậu không ăn ?

- Tôi không đói mà cũng không muốn ăn . _ cậu thả phịch người xuống sô pha nằm nghỉ

Lát sau , anh ăn xong tính đi ngủ thì gọi Luhan

- Cả nhà chỉ có một cái giường , cậu có thể lên phòng ngủ tôi sẽ ngủ tạm sô pha

- Tôi sẽ ngủ ở sô pha , dù gì nhà này cũng là của nhà anh . Tôi không muốn làm phiền tới chủ nhà , hơn nữa nếu anh nằm đây có thể chết trẻ đấy , và tôi không muốn như vậy _ Cậu mệt mỏi nằm xuống sô pha .

Anh cau mày nhìn cậu , dù gì cưới thì cũng sắp cưới , ở chung thì cũng ở rồi , cậu ta sao có thể khách sáo đến vậy cơ chứ.

- Nhưng , Lu-

- Ngủ ngon _ Luhan chen vào rồi thiếp đi . Anh cũng đi lên phòng ngủ . Chăn ấm nệm êm cho anh nhưng đâu biết sáng mai sẽ có người rất khổ vì đau lưng .

~~~~~~~~~~~~~SÁNG HÔM SAU ~~~~~~~~~~~

Vì trường được nghỉ nên 2 đứa ở nhà....

Sehun thì dậy từ rất sớm , xuống cầu thang thì thấy con Nai ngu ngốc đang nằm co ro ở sô pha nhìn chỉ muốn lao vào ôm mà sưởi ấm cho nó thế nhưng phải kìm nén .

- Này !!!!

-.... _ Nai Con vẫn ngủ say như chết

- Ê !!! ( này với ê hoài , người ta có tên mà TvT )

-.....

- XI LUHANNN !!!

- Aishhhh ~ tôi dậy rồi _ Cậu dụi mắt đáng yêu , mỏ chu ra bất mãn .

Thấy hành động đáng yêu của cậu , môi anh bất giác lên cười

- Có vẻ đây là lần đầu tiên anh gọi tên tôi nhỉ , Sehun ? _ Luhan cười gượng

" Lần đầu tiên ?? Tôi gọi tên cậu ???? Những ngày qua cậu đối xử tốt với tôi mà chưa bao giờ đáp trả , chưa một lần gọi tên cậu , tôi hình như quá vô tâm phải không , Luhan ? Tôi xin lỗi . Buồn thì cứ buồn sao phải gượng cười như thế chứ ? " Nụ cười khuôn mặt anh biến mất , nhìn ngoài băng lãnh nhưng lương tâm anh đang gào thét thảm thiết . Nhìn qua nhìn lại , một thiên sứ như Luhan , những ngày qua luôn chăm sóc anh mà người cần chăm sóc là cậu mới đúng , anh muốn xin lỗi nhưng không thể

- Tôi nói linh tinh quá à ? Xin lỗi nhé ~ _ Cậu thấy Sehun không nói gì thì cũng đứng lên đi vào WC là VSCN .

Rồi sau đó , Luhan chuẩn bị để đi ra ngoài

- Đi đâu ?

- Tôi đi làm ~

- Ở đây thì sao phải đi làm ? Cậu có thể nghỉ mà

- Tôi không sống với anh vì tiền , tôi tự kiếm tiền cho mình ._ Cậu nói xong rồi bỏ đi . Anh khá khâm phục cậu bé này , 16 tuổi tự kiếm tiền lại vừa học , nhà là tập đoàn giàu không kém nhà Sehun ( tập đoàn Xi - Oh ) thế mà phải tự đi làm . Nghe gia đình nói là Luhan không bao giờ ỷ lại vào bố mẹ vậy nên Umma và Appa quý Luhan hơn vàng bạc châu báu ( con mình mà không yêu sao được ==) Luhan rất tự lập , từ bé đã tự học mọi việc , nên cậu thông minh , chỉ số IQ cao hơn cả Sehun Não Thữa , tiền đều do cậu tự tay làm không phải bố mẹ cho gì hết , quả là một con người rất giỏi .

Ngược lại với cả Sehun , âi gooo ..............

/////////////////////////// END CHAP 3 \\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\

Mình là Aut đây ạ ~~~ mình thực sự rất cảm ơn mọi người đã ủng hộ ~~~

Thật ra đợt vừa qua lo học và lại bị ốm thế nên ra muộn . Xin lỗi đã để m.n phải đợi .

Mình hứa sẽ cố ra chap sớm cho m.n đọc .

Kamsa và đừng bơ mình nhé ~~~ * vẫy vẫy * * tung hoa *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro