Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Chương 29] Sinh thần cô quạnh

Từ đêm hội hoa đăng hôm đó, tình cảm của Thế Huân và Lộc Hàm ngày càng sâu đậm hơn. Mỗi đêm, khi phê duyệt xong tấu chương thì Thế Huân như thường lệ sẽ đến Kim phủ trò chuyện với cậu. Lộc Hàm những lúc rảnh rỗi sẽ nấu một ít thuốc tẩm bổ cho Thế Huân. Tình cảm của họ được Chung Nhân ví trong năm chữ ' Chọc mù mắt người xem '

Hôm nay chính là sinh thần của Lộc Hàm, vừa lúc sáng sớm lúc cậu mang thuốc đến cho Kim mẫu thì Chung Nhân đã toang toác miệng này kia, cậu chỉ thiếu điều bịt miệng anh lại

_ Lộc Hàm, hôm nay sinh thần đệ cơ đấy?!

_ Ân... - Lộc Hàm ái ngại nhìn Kim mẫu

_ Lộc Hàm, trước sau gì thì con cũng là đồng môn của Nhân nhi, sau này không cần giữ lễ tiết, cứ xem ta là nghĩa mẫu là được rồi - Kim mẫu lên tiếng dặn dò - Hôm nay ta cảm thấy hơi mệt, cứ để thuốc ở đó, một là bọn a hoàn hầu hạ ta sau, Nhân nhi, con đưa Lộc Hàm ra ngoài đi

_ Ân...

...

_ A...da...da... Buổi tối là tổ chức tiệc mừng với Hoàng thượng a - Bọn họ vừa rời khỏi cửa thì Chung Nhân lại giở thói cũ

_ Ân...tuỳ huynh ấy thôi, đệ không quan trọng lắm - Lộc Hàm bị trêu đến đỏ mặt

_ Vậy sao? Nghe nói Huân ca đã chuẩn bị tất cả rồi mà... Thôi được rồi, đệ đừng ngần ngại quấy rầy huynh ấy, một lúc vào triều, ta nhắc nhở huynh ấy cho. Tối nay cả bốn chúng ta cùng ôn lại chuyện cũ ở sơn trang... - Chung Nhân ba hoa kể lễ - Ách, đệ ta báo cho sư phụ một tiếng...

Lộc Hàm tuy bề ngoài muốn tỏ ra không nên làm phiền Thế Huân nhưng chính cậu cảm nhận được, mình có bao nhiêu trong chờ Thế Huân ăn bánh thọ cùng mình đêm nay.

----------------------------------------------------------------

Đột nhiên hôm nay Hoàng thượng cực kỳ bận rộn, nghe nói Hoàng Phác đại nhân có một số việc quan trọng cùng bàn với y ngay sau buổi thượng triều đến mức mà thị vệ như Chung Nhân muốn nói với hắn dăm ba câu cũng rất khó.

_ Tiểu Thuận tử, mang tài liệu về vụ Yết Hà mười năm trước ra đây cho ta - Thế Huân vừa xem tấu chương vừa căn dặn bọn nô tài hành sự - Trung Sử Nghiêm, bằng chứng của người có nguồn gốc như thế nào, nếu không thật chính xác thì e rằng khó mà lật lại vụ án này được

_ Muôn tâu bệ hạ, vụ việc này đã canh cánh trong lòng thật rất lâu, nay thời cơ đã đến, ban cho thần chứng cứ rành mạch như thế để giải án oan, thần tuyệt đối không dùng thủ đoạn để đổi trắng thay đen đâu ạ

_ Tốt lắm, theo như tài liệu điều tra để lại ắt hẳn của ẩn tình bên trong - Thế Huân truyền lệnh - Trung Sử Nghiêm, lần này trông cậy vào khanh

_ Hoàng thượng, cho thần có đôi lời ý kiến. Vụ việc Yết Hà quan lâu năm trong triều đều hiểu rõ ẩn tình, thế nhưng chính là Hoàng thượng không nên nóng vội, cứ để chúng thần bí mật điều tra dần dần, đừng nên bứt dây động rừng - Hoàng Phác Đại nhân can gián

_ Hoàng Phác Vô Phi, tuy người có công tìm hiểu về vụ án này, cũng chính là giúp Trung Sử Nghiêm dâng cáo lên nhưng do năm xưa ngươi cũng có một phần liên đới, trẫm e rằng khanh không nên xen vào nhiều. Mọi việc trẫm ắt có lo liệu kĩ lưỡng.

_ Thần tuân lệnh!

...

--------------------

Sau khi Trung Sử Nghiêm cùng Hoàng Phác đại nhân rời đi, Thế Huân cũng trở ra ngoài, Chung Nhân vừa thấy định bắt chuyện thì bị Hoàng Phác đại nhân chen vào

_ Hoàng thượng, thần mạo muội xin hỏi chẳng hay Hoàng thượng là phật ý với thần ở điểm nào? Vì sao những chuyện chính sự gần đây...

_ Trẫm không hề cố tình kìm hãm khả năng tung hoành của khanh trên quan trường, thế nhưng... - Thế Huân đi ngang vỗ lên vai Hoàng Phác đại nhân đang quỳ dưới đất - Không phải lúc nào bay lên cành cao là có thể trở thành phượng hoàng được!

_ Hoàng thượng, thần biết là chuyện của hoàng hậu đã làm cho người cảm thấy e ngại về gia đình thần...nhưng thần một mực cam đoan với người, thần một lòng trung quân với Hoàng thượng, không có nửa lòng tham lam

_ Ngươi thật sự dám nhận mình là trung thần...dám

Thế Huân chưa nói hết câu thì tiểu thái giám đã chạy vào cấp báo

_ Tham kiến Hoàng thượng, Hoàng hậu chuyển dạ, phải sinh non

_ Tử Hà.... - Hoàng Phác Vô Phi hoảng hốt đến đứng bật dậy

_ Bãi giá Khôn Ninh cung!

Chuyện Hoàng hậu hạ sinh không sớm cũng muộn nhưng lần này khiến hắn thật bất ngờ, hôm nay lại là... Thế Huân và Hoàng Phác đại nhân tới đó, thì Thái hậu và các Thái y, Ma ma đều tập trung đầy đủ giúp nàng hạ sinh.

_ Tham kiến Hoàng thượng...Thái hậu...

_ Sao lại động thai sớm như vậy? Chẳng phải người nói còn một tháng nữa hay sao? - Thái Hậu nhìn Phương thái y với vẻ mặt lo lắng

_ Gần đây Hoàng hậu tâm trạng không ổn, lúc nóng lúc lạnh, ăn uống không ngon, ngủ không đủ giấc, việc thai nhi yếu không đủ dinh dưỡng là chuyện hiển nhiên

_ Bằng mọi giá phải giữ được cả hai, nếu không a gia sẽ hỏi tội từng người trong các ngươi - Thái hậu giận đến xanh mặt, đưa lời đe doạ từ Thái y đến cung nữ làm tất cả đều khiếp sợ

_ Thái hậu, người đừng quá nóng giận mà trút lên đầu các đại thần

_ Hoàng thượng, người còn bình tĩnh được sao? Đó là hoàng hậu, là ngươi đang mang trong mình giọt máu của hoàng tộc, người một chút thương xót cũng không có - Thái hậu giận đến xanh mặt mắng Thế Huân - Có phải đây là ý muốn của người không, có phải nhi tử chết đi là do người sắp đặt phải không?

_ Thái hậu, người đừng nên quá đa nghi...

_ Hoàng thượng...

_ Hoàng Phác đại nhân, ngươi mau đứng lên. Tại sao lại quỳ xuống như vậy?

_ Hoàng thượng, thần một lòng hộ giá người giành được giang sơn nhưng... ngày hôm nay bệ hạ anh minh lại đi sát hại đứa con trong bụng Hoàng hậu...Có phải thần đã làm nên tội gì với Hoàng thượng hay không?

_ Hoàng Phác đại nhân, ngươi tại sao lại vì lời từ một phía của Mẫu hậu mà nghi ngờ ta...

_ Thần...

_ Hoàng nhi, chẳng phải ta đã hứa với người rồi sao? Nhưng người lại dám động thủ như vậy? Được, người đâu, ra lệnh hạ thủ!

_ Dừng tay! Người nói gì Mẫu hậu! - Thế Huân nghe lời nói của Thái hậu liền hiểu sơ sơ mọi việc có liên quan đến Lộc Hàm - Người chuẩn bị hạ thủ với Lộc Hàm. Trẫm nhắc lại lần cuối, kẻ nào cả gan nghi ngờ chuyện động thai lần này của Hoàng hậu và thậm chí có bất cứ hành động nào uy hiếp trẫm thì chuẩn bị mộ phận cho mình trước đi!

_ Bệ hạ...

_ Hoàng thượng, người...

_ Câm miệng!

...

Thế Huân tức giận rời đi đến gian điện bên cạnh

_ Hoàng thượng, hoàng hậu đã... - Chung Nhân thấy mọi việc đang rối tung không dám bàn tới nhưng nghĩ đến Lộc Hàm nên đành thử một phen

_ Đừng làm phiền trẫm...

_ Hôm nay cũng là...cũng là...

_ Trẫm biết...

_ Vậy người định như thế nào? Với tình hình này thì có lẽ sẽ không kết thúc sớm đâu!

_ Nói với đệ ấy là trẫm không đến được

_ Chỉ như vậy thôi sao?

_ ...

Thế Huân chau mày một lúc, không khí như bị thứ u ám vô hình nuốt chửng.

...

" Oa... Oa...oa...oa..."

Tiếng khóc của tiểu hài tử vang khắp chốn thâm cung tịch mịch. Hoàng hậu động thai làm cả hoàng cung nháo nhào lên cuối cùng cũng đã hạ sinh tiểu công chúa bình an vô sự sau mấy canh giờ liên với năm sáu vị thái y cùng nô tài quay quanh.

Tiểu công chúa?

Phải, không phải là tiểu hoàng tử như dự đoán của mọi người. Ai cũng cảm nhận được sắc diện hụt hẫng của Thái hậu cùng Hoàng Phác đại nhân.

Thật oan nghiệt, nếu như Hoàng hậu khi tỉnh lại biết rõ sự thật này sẽ không biết có bao nhiêu kinh động

_ Bẩm Hoàng thượng, Thái hậu, Hoàng hậu và tiểu công chúa cuối cùng cũng vượt qua vất vả, cả hai đều đã bình an. Hạ thần sẽ cho người sắc một than thuốc giúp Hoàng hậu phục lại sức khoẻ! - Phương Thái y người đã đẫm mồ hôi đối đáp vài lời cùng Triệu Thái hậu

_ Hảo, Lưu công công, ngươi theo Phương Thái y giải quyết các vấn đề còn lại, a gia cho các ngươi lui!

_ Hoàng thượng, thần xin phép vào thăm Hoàng hậu! - Hoàng Phác Vô Phi vẫn chứ hết sửng sờ về chuyện tiểu công chúa, ông tin chắc nhi tử nhà ông cũng không chịu nổi đả kích này. Lần đầu hạ sinh đã là nữ, ầy!

_ Chúng ta cũng vào gặp nàng ấy!

_ Thái hậu, vậy người có cùng vào...

_ Ta hơi mệt, bãi giá!

...

_ Con à, đã ổn hơn chưa? - Hoàng Phác Vô Phi vuốt tóc an ủi hài nhi. Thái độ của Thái hậu lúc này khiến ông đã rõ lần này người có bao nhiêu phần phật lòng, e rằng cuộc sống trong cung của tiểu nữ càng khó khăn hơn

_ Phụ thân, người đừng quá lo lắng. Tử Hà đáng trách đã phụ lòng mọi người.... Hức hức - Tử Hà mặt nhợt nhạt hẳn đi vì sức khoẻ chưa hồi phục lại thêm tâm trạng không tốt. Nàng đưa mắt nhìn xung quanh chỉ thấy phụ thân cùng Hoàng thượng không thấy Thái hậu liền có dự cảm chẳng lành.

_ Nàng nên nghỉ ngơi sớm để mau chóng hồi phục sức khoẻ. Tiểu công chúa đã có Thục ma ma, Di ma ma lo rồi - Thế Huân ngồi xuống bên cạnh giường nắm tay an ủi Hoàng hậu theo lệ - Trẫm định đặt tên cho hoàng nhi Uyển Nhã, nàng thấy như thế nào?

_ Uyển Nhã công chúa, nghe rất hay - Thấy Hoàng thượng không hề tỏ ra thất vọng mà còn suy nghĩ tên cho hoàng nhi làm cho Tử Hà không kém phần hạnh phúc - Vậy cứ thuận theo ý của hoàng thượng

_ Đa tạ Hoàng thượng!

_ Ân...

------------------------------------------

_ Chẳng phải nói buổi chiều sẽ đến sau, bây giờ đã trời sắp khuya đến nơi rồi mà cái tên Kim thị vệđó cũng không thấy xuất hiện - Diệp Lai một bên than oán

_ Là sinh thần của Lộc Hàm, không phải của ngươi a~ Cậu ấy còn chưa than trách, đến ngươi sao? - Mộ Bạch bên này cũng châm chọc lại Khánh Thù

_ Không biết có xảy ra chuyện gì hay không? - Diệc Phàm lo lắng nhìn Lộc Hàm định nói vài câu khích lệ họ

_ Không sao đâu. Nếu họ không đến thì chúng ta cứ việc ăn uống trước, mặt kệ họ - Lộc Hàm mỉm cười gượng gạo. Cậu thật sự có chờ đấy nhưng là chờ đến thất vọng luôn đi.

_ Oái, có phải Kim thị vệ ở đằng kia sao?

_ Lộc Hàm, ta có lỗi với đệ....oa...oa... - Chung Nhân đầu tóc rối loạn cúi xuống ôm lấy chân của Lộc Hàm khóc nức nở

_ Sao chỉ có một mình đệ? Thế Huân đâu? - Diệc Phàm kéo y ra cũng không dứt được

Chung Nhân ba hoa vài ba đôi lời mới kết thúc được câu chuyện là: Hoàng hậu hạ sinh, Thế Huân không đến được.

_ Vậy thôi xem như đủ mặt rồi, chúng ta ăn thôi!

_ Thật sự có thể bắt đầu? - Chung Nhân e dè nhìn Lộc Hàm rồi nháy mắt ra hiệu với Diệc Phàm

_ ... - Nhưng đáp lại Chung Nhân là cái lắc đầu ngáo ngán của anh

END

-----------

Ta đã trở lại...

Thật sự không có tâm trạng để viết... Ta ủ chương này từ trước Tết cơ

Vote&cmt nha Đừng bỏ rơi ta 😭😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro