Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7

Chủ nhật, lúc 7h:

Cậu dậy từ rất sớm, chuẩn bị đi chơi. Cậu bận một chiếc quần jeans short trắng, áo crop-top, mang giày thể thao. Nhìn rất ư là năng động. Cậu mở cửa phòng rồi bước xuống lầu nhẹ nhàng, cố gắng không để ra tiếng động. Bỗng "cạch"



- Đi đâu đó - hắn mở cửa phòng, nhìn cậu


- Ờ thì đi qua nhà bạn - cậu


- Bạn nào?? - hắn


- Bạch Hiền. Là Bạch Hiền- nó


- Giỏi thật, việc nhà chưa làm mà đòi đi đâu - hắn


- Đi xong rồi làm, hihi - cậu



- Lắm chuyện, dọn dẹp xong rồi đi - hắn



- Huh, đồ điên, anh có biết dọn nhà của anh mất cả ngày không hả - cậu



- Vậy ở nhà - hắn



Cậu ngoan ngoãn dọn dẹp mà thầm ước cho cái tên chủ đang cười thầm cậu đi biệt tăm để cậu còn được đi chơi với Lâm - người mà hiện giờ rất đặc biệt đối với cậu. Ông trời đã thấy được ước nguyện của nó rồi thì phải, vì ngay sau đó:



"Tình yêu đâu phải ai cũng may mắn tìm được nhau,



Chẳng giống như chúng ta tìm được nhau rồi lại hoang phí duyên trời



Tại sao phải rời xa nhau mãi mãi



Biết đến khi nào, chúng ta



Nhận ra chẳng thể quên được nhau."


- Alo _ hắn nghe điện thoại




- Sao?!! Bọn chúng dám à?? Ok, 5 phút tao tới - hắn


- Này, heo con, tôi có việc phải đi - hắn cúp máy quay sang nói với cậu



- Anh đi vui vẻ - cậu mừng rỡ



- Cậu không được đi đâu khi chưa có sự đồng ý của tôi, nhớ đó!!!



Dặn dò xong hắn vội vàng lên chiếc xe BWM của mình và đi thẳng một mạch để lại cậu đang hớn hở, không ngừng cảm ơn trời. Đời nào cơ hội trời ban tận tay mà đành đánh mất cơ chứ?? Cậu hớn hở đến chỗ hẹn của Lâm.

-----------------------------------------------------

Tại khu vui chơi The Sky:


Lâm nhìn đồng hồ, 8h10 rồi thì phải, mà người thì chẳng thấy đâu. Haizz...



- Lâm!! - cậu vẫy tay chào từ xa


Lâm cười, vậy là kế hoạch của Lâm đã được chuẩn bị đúng như dự kiến rồi.



- Đợi mình có lâu không - cậu



- Với một chàng trai xinh đẹp như cậu thì chờ cả đời cũng được - Lâm



Cậu đỏ mặt nhìn Lâm, thật sự thì trước giờ chưa có một người con trai nào khen cậu xinh đẹp cả, cậu cũng biết sắc đẹp của cậu cũng chỉ giới hạn. Không phải cậu thấy rung động trước Lâm vì Lâm là người đầu tiên khen cậu như vậy, mà cậu cảm thấy rất ấm áp mỗi khi bên Lâm, Lâm luôn đem lại cảm giác nhẹ nhàng và ngọt ngào với cậu.



- Lộc Hàm bạn sao thế này?? Sao đơ ra vậy - tiếng nói của Lâm đã kéo cậu ra khỏi những dòng suy nghĩ



- À, không có gì, hihi - cậu cười tươi



- Mình chơi trò đó đi - Lâm chỉ tay vào trò ngôi nhà ma



- Tr..trò...đó..s..sao - cậu



- Bạn sợ à?? - Lâm



- Kh...không, chơi thì chơi - cậu




Cậu chỉ mạnh miệng thế thôi, nghe là cũng biết cậu sợ thế nào rồi. Khi bước vào cái nhà ma ấy, cậu không dám mở mắt luôn vì bên trong toàn là tiếng hét rùng rợn với những ngọn lửa ma trơi, oan hồn bay lơ lửng khắp nơi, nhưng tiếng hú của chó sói, không gian đen tối và áaaaaa - tiếng la vang trời của cậu khi bị một con ma (giả) nắm chân cậu nhưng Lâm đã ở đó, ôm cậu vào lòng, khiến cậu cảm thấy bớt sợ hơn, cậu đang có cảm giác mình đang yêu và được yêu.

------------------------------------------------------

Tại một quán kem:



- Mình xin lỗi, không ngờ bạn lại sợ như vậy - Lâm hạ giọng vẻ ăn năn


- Không sao, không sao - cậu cười. Đúng hơn cậu phải cảm ơn cái trò chơi đó, nhờ vậy mà cậu được người ấy ôm hihi.


- Xin lỗi vì bạn có bạn trai rồi mà mình lại rủ bạn đi chơi thế này - Lâm


- Lâm nói vậy là có ý gì??? Bạn trai?? - cậu



- Thì Thế Huân đó, không phải hai bạn là...-Lâm ngạc nhiên


- Không phải, hắn với mình chỉ là...gọi sao nhỉ, là quan hệ chủ tớ đó. Mình chỉ đang trả nợ cho hắn trong hai tháng thôi - cậu


- Uhm... Nếu Lâm không ngại...bạn có thể...làm...bạn trai mình....được không - cậu ngại ngụng



- Không không, haizz, nếu bạn không phải bạn gái của tên Thế Huân thì hóa ra công sức của tôi công cóc rồi - Lâm thở dài



- Hở...??? - cậu



- Thế Huân, chính hắn đã cướp bạn gái tôi đấy - Lâm


*flashback:


Tại trường Q&K:


- Lâm à, mình chia tay nha, em đã yêu người khác rồi - Nguyệt


- Ý em là sao?? Anh không hiểu?? - Lâm


- A, anh Huân, đợi em - Nguyệt chạy lại chỗ Thế Huân và đi cùng Thế Huân và đi về phía căn tin.

-------------------------------------------------------

- Thảo nào nhìn mặt mày quen lắm - giọng nói của hắn xuất hiện khiến cậu và Lâm ngỡ ngàng



- Mày đừng giả vờ, chính mày cướp bạn gái tao - Lâm tức giận quát lớn



- Cướp?? Tao nghĩ cô ta tự đổ chứ?? - hắn



-...-Lâm cứng họng




- Về - hắn đặt tay lên vai cậu bắt đầu dẫn cậu đi.






- Này, Lâm - cậu quay đầu lại hỏi Lâm - Vậy những cử chỉ, hành động mà bạn làm bấy lâu nay chúng chỉ là giả thôi sao - cậu ngậm ngùi trong nước mắt




- Bạn thật ngây thơ đó, nói đúng hơn là bạn là một thằng ngốc, bị người ta lừa mà cũng tin. Mà loại con trai dễ cưa như bạn, có cho tôi cũng chẳng thèm đâu nên hãy quên hết đi nhá, haha - hắn cười khoái chí.




"Vậy ư??" Cậu nghĩ thầm và rồi những giọt nước mắt từ đâu tuôn ra, cậu muốn dừng lại không được. Tim cậu như bị ai cào xé, đau, quả thật đau lắm. Nếu biết trước kết cục, cậu đã không yêu rồi.


Giá như, cậu không gặp Lâm, giá như, cậu nghe lời Thế Huân ở nhà thì đã không phải mất mặt như bây giờ. Còn hắn, chỉ im lặng nhìn cậu khóc và "Bốp" Lâm nhận ngay một cú đấm mạnh từ phía hắn khiến Lâm bất ngờ không kịp hay biết trăng sao gì.




- S...sao...m...mày....lại... - Lâm



- Mai tự giác chuyển trường đi, đừng để tao phải tận tay tống cổ mày - hắn



- Chẳng phải hai người không có gì sao - Lâm



Đáp lại Lâm bằng sự im lặng khinh bỉ, hắn ôm câu vào lòng và dẫn cậu đi, đi được 2,3 bước. Hắn liếc xéo Lâm:



- Vì cậu ấy là của tao. Nếu như ai làm cậu ấy khóc, đừng trách sao tao ác!!!



Lâm đơ người nhìn hai hình bóng ấy đi khuất, chợt thắc mắc, tại sao hành động của hắn chẳng giống mối quan hệ chủ tớ như cậu nói. Còn hắn và cậu, cả hai lên xe BWM quay về, cậu thầm tự trách bản thân thật ngu ngốc, cảm thấy người hơi mệt mỏi, cậu thiếp đi từ lúc nào không hay.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro