Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

hung vuong

Mùa thu năm xxx trước Công Nguyên, trong lúc dân chúng nước Âu Lạc đang vui hưởng thái bình, ăn mừng một vụ hè thu được mùa thì chiến tranh xảy ra. Triệu Đà vua nước Nam Việt, một nước nhỏ nằm trong hệ thống chư hầu của Tần quốc lúc bấy giờ, đã xua quân về phía Nam tiến đánh Âu Lạc

Quân Triệu Đà tuy ít nhưng thiện chiến và được tài trợ chính thức của nhà Tần nên đánh đâu thắng đó, thế mạnh như chẻ tre những tưởng chỉ trong một sớm một chiều sẽ thôn tính toàn bộ Đông Dương.

An Dương Vương, vua nước Âu Lạc rất lo lắng trước sức mạnh của địch quân nên đã âm thầm tìm kiếm nhân tài, gia tăng ngân sách cho quốc phòng nhằm trang bị thêm vũ khí hiện đại phục vụ cho chiến tranh. Thông qua một đường dây mua bán vũ khí có sức tàn phá lớn đa quốc gia, An Dương Vương tìm được một người môi giới tên là Kim Quy cung cấp một loại vũ khí lạ tên là Kình Thiên Nỏ.

Là một loại nỏ có sức mạnh thần diệu, cùng lúc nó có thể bắn ra hàng vạn mũi tên cực mạnh có tầm sát thương hàng kilomet và xuyên thủng mọi loại áo giáp. Nỏ thì được tặng không nhưng tên thì phải mua bằng ngoại tệ mạnh. Cứ mỗi phát bắn được 1 vạn mũi tên, mỗi mũi tên có giá 4,98 USD, vị chi mỗi lần bắn tiêu tốn ngân sách hết 49.800 USD. Tính ra thời giá bây giờ tương dương khoảng 500 triệu USD.

Có vũ khí mạnh trong tay, An Dương Vưong coi Triệu Đà như cỏ rác. Quân Triệu Đà đi đến đâu, An Dương Vương vác nỏ ra bắn đến đó. Tên bay ngợp trời, không trúng người thì cũng trúng ngựa, trúng chó, trúng mèo... Thậm chí ruồi muỗi còn chết. Quân Triệu Đà mất hết nhuệ khí nên đành cố thủ ở Tiên Du (nay thuộc Bắc Ninh). Triệu Đà dùng kế hoãn binh, sai sứ đến gặp An Dương Vương xin giảng hòa, lập lại hòa bình mỗi bên hùng cứ một phương.

Song song đó, Triệu Đà cho con trai là Triệu Trọng Thủy mang sính lễ đến cầu hôn cùng con gái An Dương Vương là công chúa An Mỵ Châu. Trong lễ diện kiến, Mỵ Châu vừa nhìn thấy Trọng Thủy thì tình trong như đã mặt ngoài còn e vì Trọng Thủy vốn là con nhà võ tướng lại minh tuệ hơn người, thần sắc phi phàm. Mỵ Châu đâu biết Trọng Thủy từng đỗ thủ khoa trường mật vụ cao cấp của CIA và hiện đang làm việc cho MI5. Là một điệp viên chuyên nghiệp, Trọng Thủy có sẵn những yếu tố cần thiết nhất để thu hút các cô gái phải ngã vào vòng tay của mình... An Dương Vương cũng hoàn toàn mù tịt những thông tin đó và lại muốn giữ Trọng Thủy làm con tin cho mối quan hệ hai nước nên đồng ý gả con cho Trọng Thủy với điều kiện Trọng Thủy phải ở lại làm rể nước Âu Lạc. Điều này hoàn toàn phù hợp với ý đồ của mình nên Triệu Đà đồng ý ngay.

Lễ cưới của Mỵ Châu & Trọng Thủy được tổ chức linh đình trong ba ngày bảy đêm. Bia rượu tràn trề, nhân dân hai nước sáng say chiều xỉn phải nói là hoan hỉ vô cùng. Riêng hãng rượu Johnny Walker đã cung cấp cho tiệc cưới này đến 1.350.000 chai loại Gold Label. Dĩ nhiên khách mời cao cấp nhất là Kim Quy, tay môi giới giờ đã thành tỷ phú đô la. Nghe đâu sau vụ mua bán vừa rồi thì Kim Quy đã nhảy lên vị trí thứ nhì trên top phú hộ thế giới, chỉ sau Bill Gates.

Mỵ Châu thì bội phần sung sướng, đê mê tận hưởng niềm hoan lạc của những ngày trăng mật. Hai vợ chồng kính nhau như bạn, yêu nhau hoa cỏ với mùa xuân lúc nào cũng quấn quít vui đùa. Có lúc Mỵ Châu cảm khái mà thốt lên rằng:

- Chàng ơi, thân phận của thần thiếp tuy ở chốn lầu son là cành vàng lá ngọc nhưng cũng chỉ như cóc ổi mía ghim nếu như không gặp được chàng. Chàng như ánh nắng ban mai soi rọi vào khu vườn xuân thì của thần thiếp. Nếu không có ánh sáng đó, thần thiếp chỉ còn là bóng tối vĩnh hằng chết khô chết héo cùng nhạc khúc bi ai cũng lũ côn trùng dấm dớ mà thôi...

Trọng Thủy cũng khiêm nhường đáp lại với lời hoa mỹ:

- Nàng đừng nói thế làm lòng ta thêm tự kiêu tự phụ. Nếu không có nàng, dù ta có là cây tùng, cây bách, cây đa, cây bồ đà thì cũng hoang phí mà mọc trên bờ hoang đất bụi. Nếu ta thực sự là ánh nắng ban mai thì nàng còn hơn là mùa thu kiêu sa & quyến rũ nhất để mọi thứ ánh sáng dù rực rỡ mấy cũng phải lịm tắt với làn da mịn màng hơn cả sữa tắm Dove, suối tóc mượt mà đến Sunsilk còn phải ghen tỵ và ánh mắt mà V-Rohto luôn thèm muốn...

....

Thời gian dần trôi, hết xuân rồi hạ - thu tàn rồi đông đến, thắm thoắt mà đã một năm. Trọng Thủy âm thầm điều tra được mối quan hệ mua bán của An Dương Vương & Kim Quy. Bằng một số tiền lớn mua chuộc Kim Quy, Trọng Thủy mua được bản vẽ kỹ thuật của Kình Thiên Nỏ. Có bản vẽ kỹ thuật, Trọng Thủy phát hiện ra rằng mình chỉ cần đánh tráo sợi dây căng tên khác là có thể vô hiệu hóa vũ khí trấn quốc lợi hại này của An Dương Vương. Vấn đề còn lại là tìm cách tiếp cận nó thôi vì An Dương Vương vốn rất cẩn thận đã cất giữ chiếc nỏ quý với lớp lớp hàng rào bảo mật.

Một đêm nọ, sau khi vợ chồng ân ái mặn nồng đến ba lần bảy lượt Trọng Thủy mới thử dò hỏi Mỵ Châu:

- Nàng ơi, ta rất hâm mộ vũ khí trấn quốc của phụ vương nhưng chưa lần nào được thấy, nàng có thể cho ta xem được không vì ta không dám nói chuyện này với phụ vương ?

- Ah, chuyện nhỏ mà chàng ơi - Mỵ Châu trả lời trong cái dư âm đầy phấn khích - Em còn nhớ password để qua được cổng vào nhưng không biết phụ vương có đổi chưa nữa, chàng cứ thử xem sao. Password là ***************************. Em ngủ đây, khi nào chàng đi xem thì nhớ rủ em với nhé !

Mỵ Châu nói xong thì chìm trong cơn buồn ngủ ngọt ngào đang dần đến. Lúc này đã canh tư, trời gần sáng. Trọng Thủy vội vã mặc quần áo, lận vũ khí vào người rồi âm thầm rời phòng ngủ.

Bóng đêm lặng lẽ che chở cho Trọng Thủy đến gần toà tháp cất chiếc nỏ quý. Gió lạnh từng cơn. Qua mặt được một đám lính canh, Trọng Thủy đến một cánh cửa bằng thép kiên cố có khóa điện tử. Bấm password mà công chúa đưa ra, thật may mắn cánh cửa bật mở. Theo hành lang nhỏ hẹp và trơn bóng sau cánh cửa, Trọng Thủy đến một gian phòng rộng & sơn nước trắng toát. Trong phòng chẳng có gì ngoài một cái laptop IBM đã mở sẵn đặt trên bàn ngay giữa phòng.

- Vậy là còn lớp bảo mật thứ 2 - Trọng Thủy thầm nghĩ.

Ngồi vào chiếc ghế trước máy tính, Trọng Thủy bấm nút Enter. Tức thì màn hình vụt sáng:

"Xin bạn vui lòng trả lời 3 câu hỏi để qua cửa !"

"Câu hỏi thứ nhất:"

"- Con gì tối đi bốn chân, ngày không đi chân nào, nhưng cũng có lúc đi ba chân dù ngày hay đêm ?"

Không cần suy nghĩ, mấy câu hỏi bảo mật cỡ này quá dễ đối với một điệp viên đang làm việc cho MI5 như Trọng Thủy. Chàng gõ vào:

"Con chó"

Cái này đến con nít còn đoán ra, con chó thì tối nó không ngủ nên đi bốn chân, ngày ngủ nên không xài chân nào nhưng lúc cần đi tè thì chỉ xài 3 chân.

"Rất tốt, bây giờ là câu hỏi thứ hai:"

"- Cái gì khi không xài thì lúc khô lúc ướt, nhưng khi xài đến thì chắc chắn phải ướt ?"

Mất 5 giây, Trọng Thủy gõ vào:

"Cái ... à không ! Cái ca"

"Chính xác, câu hỏi cuối cùng là:"

"- Cái gì mà người con gái có nhưng người đàn bà không có và cái gì mà người đàn ông có nhưng con trai thì không có ?"

Có quá nhiều câu trả lời cho câu hỏi này. Bóp trán một hồi, Trọng Thủy quyết định alô cho newstarwar để xin trợ giúp, newstarwar cũng bó tay nhưng quyết định giúp Trọng Thủy bằng cách hack vào máy chủ của hệ thống bảo mật của An Dương Vương để dò câu trả lời. Dù gác kiếm đã lâu nhưng newstarwar cũng còn một số tool để dành, nay đem ra xài, nó vẫn chạy tốt. Sau khi tìm ra được một số lỗi tràn bộ đệm để có thể đi vòng qua firewall, newstarwar cũng truy cập được vào database của hệ thống.

Sau khi decode dữ liệu, kết quả thật bất ngờ: Cái mà người con gái có nhưng người đàn bà không có là sự e thẹn & cái mà người đàn ông có nhưng con trai thì không có là sự tự tin.

Khi vừa nhập kết quả vào, một cánh cửa bí mật trên bức tường bên phải lập tức mở ra. Sau cánh cửa là một cầu thang xoắn dẫn xuống đất. Trọng Thủy nhanh nhẹn chạy xuống. Cuối cầu thang là một căn phòng tối tăm, hôi hám vì có lẽ do không có ai lui tới đây. Trong ánh sáng lờ mờ của chiếc đèn pin cầm theo, Trọng Thủy phát hiện có tới hơn một trăm cái nỏ.

- Ái chà, cái nào là thật, cái nào là giả đây ? - Trọng Thuỷ nhủ thầm - An Dương Vương quả là bậc tài trí hơn người.

Xăm xoi từng cái một, Trọng Thủy phát hiện một cái bị mòn nhiều nhất do nhiều lần sử dụng. Biết đã tìm đúng, Trọng Thủy thay sợi dây kém chất lượng đã thủ sẵn từ trước vào rồi bẻ thêm cái lẫy nỏ cho hư luôn. Sau khi xong việc, Trọng Thủy xóa sạch mọi dấu vết rồi rời khỏi khu vực đó trở về phòng lúc trời vừa hừng sáng. Trọng Thủy hôn nhẹ lên má công chúa Mỵ Châu như thầm cảm ơn nàng rồi không quên phone cho newstarwar hẹn bữa nào rãnh thì ra nhậu mừng thành công.

Ngay sáng đó, Trọng Thủy xin An Dương Vương cho về nhà thăm cha đang bệnh nặng. Hai vợ chồng chia tay rất là quyến luyến nhưng rồi công chúa Mỵ Châu chỉ còn biết lên tháp canh cao nhất của kinh thành mà mắt ngấn lệ nhìn theo cánh máy bay dần xa khuất chở theo chàng Trọng Thủy lấp loáng trên trời xanh.

Vừa về đến nhà, Trọng Thủy không chỉ báo tin đã phá hủy Kình Thiên Nỏ mà còn mang theo một số tài liệu mật cực kỳ quan trọng mà chàng đã lấy được trong thời gian ở rể. Triệu Đà lập tức điểm quân, phát chiến thư chính thức tuyên chiến với An Dương Vương.

An Dương Vương ỷ lại vào Kình Thiên Nỏ không thèm để ý quân tình chiến sự chỉ biết ngồi đánh cờ mà cười rằng: "Thằng họ Triệu không sợ chết à !".

Quân Triệu Đà tiến như vũ bão, đánh đâu thắng đó. An Dương Vương ra lệnh đem Kình Thiên Nỏ ra để uy thần thiên hạ nhưng ôi thôi... Lẫy nỏ bị gẫy, An Dương Vương lập tức điện cho Kim Quy mua gấp một cái lẫy nỏ khác để thay vào. Nỏ lại được đem ra trận nhưng tên bắn đi thì yếu như cỏ tranh, chẳng khác nào gãi ngứa cho quân Triệu Đà. Quân Triệu Đà đã làm chủ tình hình, chiếm toàn bộ kinh đô.

An Dương Vương bỏ chạy mang theo con gái. Biết Trọng Thủy sẽ tìm mình, Mỵ Châu mang theo cái áo lông chim quý hiếm mà Trọng Thủy cắn răng tự làm (lí do cắn răng, xin nhường cho bạn đọc tìm hiểu), Mỵ Châu rải lông chim dọc đường đi. Có dấu vết, quân Triệu Đà càng đuổi cùng giết tận. Chạy đến núi Dạ Sơn, xã Cao Xá ở Diễn Châu (nay thuộc Nghệ An) không còn đường để chạy, An Dương Vương buộc lòng phải giết con rồi nhảy xuống biển tự sát.

Trọng Thủy lòng đau khôn xiết khi biết tin Mỵ Châu đã chết. Thấy cuộc sống không còn ý nghĩa dù danh vọng ngất trời, tiền bạc như núi, gái gú bao la... Lúc này Trọng Thủy mới thấm thía cái nghĩa vợ chồng, cái tình chăn gối. Trong lúc tuyệt vọng, chán nản Trọng Thủy chỉ biết dùng men rượu để quên đời rồi thành nghiện rượu từ đó. Một hôm lúc xỉn về, Trọng Thủy chân thấp chân cao đã té xuống cái giếng mà vợ chàng ngày trước hay ngồi chải tóc. Âu cũng là số kiếp đã tận.

Newstarwar may mắn được nhậu vài lần với Trọng Thủy nhờ lần giúp chàng giải câu đố nên được chàng kể cho toàn bộ câu chuyện. Thật là anh hùng không qua nổi ải mỹ nhân !

Truyen Remix Ngankvn ® Thursday, February 11, 2010 0 comments

Mai An Tiêm Remix

Ngày nảy ngày nay, Đại Vương thứ XVIII có nuôi một đứa trẻ thông minh khôi ngô, đặt tên là Mai Chích, hiệu là An Tiêm.

Nhờ gia đình giàu có sau khi học hết mẫu giáo bé, Tiêm được gửi sang Tàu du học. Sau 2 chục năm miệt mài đèn sách, Tiêm về nước với tấm bằng cử nhân Kinh tế khoa Quản trị kinh doanh đằng sau đóng dấu đỏ chót in hình Tôn Trung Sơn. Ngoài tấm bằng trên Tiêm còn thiết lập được một mạng lưới buôn lậu xuyên quốc gia Viet Nam, Tàu. Mặt hàng buôn bán của Tiêm thôi thì đủ loại từ chảo chống cháy, nồi cơm điện, main, chip vi tính cho đến các loại quần áo, dày dép đến tã cho trẻ em..tất cả đều mang nhãn hiệu made in china.

Khi về nước thấy Tiêm đã khôn lớn Vua mới gọi Tiêm lại và bảo:

"Tiêm à, tau nay đã già rồi, dạo này trong người khó ở, cũng chỉ vì tửu sắc quá độ. Mày xem thế nào lấy vợ đê rồi tau nhường ngôi báu cho. Mấy hôm trước lão quan huyện Lưu có mời tau về nhà uống rượu Ngọc dương, tau thấy con bé nhà lão kháu lắm. Thị tên là Manh, năm nay vừa tròn 14 mùa rau muống, tau trông có vẻ vẫn còn zin lắm. Mày phải biết bây giờ bọn trẻ nó đua đòi sớm. Ở cái đất này tìm được hàng còn nguyên tem hiếm lắm con ạ.. "

Tiêm nghe xong, suy nghĩ 1 hồi rồi nhẹ nhàng:

"Bẩm cha, chả dấu gì cha, hồi con còn du học bên tàu, xa nhà cô đơn, con đã cùng thị Hít sống thử với nhau như vợ chồng. Bây giờ, quả thực bỏ nàng con không nỡ.,bẩm phụ hoàng cho con cưới thị Hít. "

Vua nghe Tiêm thưa xong thở dài:

"Thôi thì bọn trẻ chúng mày bây giờ, có ngăn cũng không được, chúng mày muốn làm gì thì làm. Còn thị Manh, chanh cốm thế này bỏ uổng quá, mày không thích thì để tau cố cái thân già này vậy. Nói xong Vua xỏ chân vào đôi tổ ong đã úa vàng loẹt quẹt sang nhà quan huyện Lưu. "

Sau khi lập gia đình, với thế lực của Vua cha, Tiêm lao vào buôn hàng xuyên biên giới với số lượng ngày càng lớn. Hôm đó chả biết có phải mùng 1 ăn mực hay sáng bước chân trái ra khỏi cửa. Như thường lệ, Tiêm vừa ăn sáng xong đang ngồi bắn thuốc lào thì văng vẳng điệu nhạc Bản tình ca mùa đông. À thì ra là tiếng chuông di động của Tiêm. , Được tin đàn em cấp báo, số hàng 20 container hàng hiệu "Armani made in China" bị Hải quan giữ lại tại cửa khẩu, Tiêm tức quá chửi Đù má, nhét điện thoại vào cạp quần nhảy lên con SH 150 mới cong phi thẳng đến cung điện xin vào gặp nhà vua.

Nhà vua đang ngồi trên long sàng nghe nhạc vàng thì Tiêm ở ngoài cửa chạy ào vào:

"Cha, cha không cứu con phen này thì con chết quá. "

Giọng Tiêm rền rĩ. Sau khi nghe Tiêm kể rõ đầu đuôi câu chuyện, nhà vua nhìn mặt Tiêm mà rằng:

"Mày là thằng ngu. Ngu hiểu chưa. Thói đời trâu buộc ghét trâu ăn, con gà tức nhau tiếng gáy. Mày ăn cả 20 container mà không nhả cho nó được 1 cái. Ngu thì chết chứ bệnh tật đíu gì! Gào thét 1 lúc cho hả giận nhà Vua mới lên từ từ chỉ cho Tiêm chỗ này phải đi phong bì bao nhiêu, chỗ kia phải đi phong bì bao nhiêu... "

Chúng nó nói cấm có sai bao giờ Vạ ở mồm. Tiêm sau khi trót lọt chuyến hàng mới mở tiệc tụ tập đàn em ăn mừng thắng lợi lớn. Hôm đó Tiêm kéo đàn em lên liu (New Century). Tiêm bao trọn cả vũ trường, gái thì toàn toàn hàng tuyển, đàn em mặc sức sả láng. Cậy nhờ ơn Vua cha, nhưng Tiêm lại kiêu căng cho rằng tự sức mình tài giỏi mới gây dựng được sự nghiệp, chứ chẳng nhờ ai. Rượu ngà ngà say, hai tay ôm 2 em váy ngắn tận mông, Tiêm đứng giữa bàn tiệc tuyên bố:

"Thằng Tiêm này sống và làm việc tự lực cánh sinh chẳng phải nhờ cậy đến thằng đíu nào cả!"

Lời nói này đến tai vua, vua nổi trận lôi đình:

"Mả cha nhà thằng Tiêm chứ! tau mà không cứu nó thì bây giờ nằm Chí Hoà rục xương. "

Bực mình với kẻ phản phúc, tối hôm đó Vua cho lính quằng mấy chai Remi vào nhà Tiêm rồi vu cho tội buôn rượu lậu. NGay sáng hôm sau vau cho đày cả nhà Tiêm ra Côn đảo. Thật là khôn dại tại miệng

Lại nói đến chuyện gia đình Tiêm khi bị đày ra Côn đảo. Vợ Tiêm, thị Hít đang sống trong cảnh ăn sung mặc sướng lo sợ sẽ phải chết ở ngoài cù lao cô quạnh, nhưng Tiêm thì bình thản nói:

"Trời đã sinh ra ta, sống chết là ở Trời và ở ta, việc đeó gì mày phải lo".

Hai vợ chồng Tiêm sống hiu quạnh ở một bãi cát, trên hoang đảo. Không có điện, cái nồi cơm điện mà thị Hít lén đem theo trở thành vô dụng. Cái Ipod thì hết pin, lôi con MacPro định vào net đong giai thì quên mất là vùng này sóng wi-fi ko phủ tới.. Điều làm Tiêm lo ngại nhất là bây giờ đã gần tháng 6. Mùa World Cup sắp tới. Không điện có nghĩa là những "Rô vẩu", "Đan hói", "Béc kem", những thần tượng của Tiêm sẽ chỉ còn là dĩ vãng... và quan trọng hơn cả là bao nhiêu tiền của từ những phi vụ cá độ bóng đá với Bùi Tiến Dũng, với Nguyễn Việt Tiến đi tong cả. Tiên lầm bầm chửi thề

"Tiên sư, thế là xổng mất 2 con gà béo roài"

Một sớm ngày kia, Tiêm đang ngồi gật gù với bi thuốc lào cuối cùng của mình thì bất chợt có một con chim lạ từ phương tây bay đến đậu trên một gò cát. Chim nhả mấy hạt đen đen xuống đất, Tiêm chả biết là hạt đíu gì. Sẵn cái điếu cày đang cầm trên tay Tiêm ném một phát rõ mạnh về phía chim. Tiên sư..lại trượt Tiêm làu bàu ngước mắt lên giời thì bộp 1 phát cả bãi phân to đùng rơi giữa mặt. Đúng là chó cắn áo rách.!

Một thời gian sau, từ những hạt con chim lạ thả xuống mọc lên 1 cây khẳng khiu, cây nở hoa, màu sắc sặc sỡ, nom giống giống hoa Tuy líp, loại hoa mà hồi còn du học bên Tàu, thị Hít rất thích. Ngày đó Tiêm đã phải tốn mất gần chục bông mới cưa đổ được thị Hít. Nghĩ lại ngày hoàng kim của mình, Tiêm thở ra ngao ngán và càng cảm thấy uất hận vua cha. Càng nghĩ càng uất Tiêm rút dao găm ra xăm vào tay 2 chữ Hận Đời to tổ bố.

Từ ngày lên đảo, có gói thuốc lào mang theo thì nay đến cả 1 sợi cũng không còn, vật quá Tiêm lùng sục khắp hòn đảo cứ cái gì xoăn xoăn, rối rối là thò tay vê thành bi cho vào điếu. Một hôm tình cờ đi qua chỗ cây lạ thấy bông hoa trước còn rực rõ là thế nay đã tàn. Lại thấy nhị hoa xoăn xoăn rối rối, không ngần ngừ Tiêm thò tay vào vê thành 1 bi cho vào điếu rít đến tóp cả má. Chiều hôm đó, thị Hít không thấy Tiêm về thì bổ đi tìm, đến gốc cây lạ thấy Tiêm nằm thẳng cẳng tay bắt chuồn chuồn mồm sùi bọt mép. Thị Hít sợ quá theo phản xạ thò tay vào túi định rút di động gọi 115 gọi cấp cứu. Sau không biết làm thế nào, thị ngồi ôm chồng hu hu khóc. Độ chừng khoảng thời gian tàn 1 điếu Vina, Tiêm lồm cồm bò dậy. Bây giờ thì trông Tiêm chẳng ai bảo là thằng Tiêm ngày mới lên đảo. Cái mắt thì hấp háy, tay chân múa may nói luyên thuyên 1 hồi, rồi thì hắn nhảy cẫng lên ôm vợ hôn chùn chụt vào đôi môi nhai trầu lâu ngày thâm xì của vợ. Phen này thì sướng rồi mình ạ. Tiêm hoá hức nói. Mình thử làm 1 bi này xem, mình sẽ biết ngay mà. Sảng khoái tuyệt vời hơn nhai trầu gấp trăm ngàn lần. Thị Hít nghe chồng làm thử 1 bi, rồi thì thị nằm đơ ra đấy đến sáng hôm sau mới tỉnh cơn phê.

Sau ngày hôm đó Tiêm bàn với vợ:

"Theo tao thì rau củ mày trồng ngoài vườn chả làm cái đếch gì, chi bằng mình gây giống cây này, hai vợ chồng hút thay cơm"

Thị Hít nghe lời chồng gật gù khen phải. Hai vợ trồng từ đó hì hục gây giống trồng cây lạ khắp xung quanh đảo. Cuộc sống cứ thế trôi đi bình lặng. Rồi thì 1 thằng cu ra đời. Tiêm đặt tên nó là Hút, lấy ý tưởng của người anh hùng Ro bin hút. Thằng cu nhà Tiêm chả cần sữa, chả cần Cô gái Hà lan 123 hay 456 mà nhờ vào cây lạ lớn nhanh như thổi. Đến ông Gióng sống lại cũng phải giật mình.

Một ngày kia, có một chiếc tàu bị bão dạt vào cù lao. Mọi người lên bãi cát, thấy 1 người cởi trần trùng trục đang ngồi trên tảng đá cầm điếu cày mắt lim zim oai như coc ngồi sập gụ. Người đó không cần phải bảo ai cũng biết đó là ai rồi. Thấy lạ, họ đua nhau đến xin 1 bi hút thử. Thế rồi phê, thế rồi mê tít, họ đua nhau đổi thực phẩm cho gia đình An Tiêm. Rồi từ đó, tiếng đồn đi là có một loạii thuốc hút phê hơn, thơm hơn thuốc lào Yên Lãng ở trên đảo. Các tàu buôn tấp nập ghé đến đổi chác đủ thứ vật dụng và thực phẩm cho gia đình An Tiêm. Nhờ đó mà gia đình bé nhỏ của An Tiêm trở nên đầy đủ, cuộc sống phong lưu.

Sẵn có máu làm ăn, việc đầu tiên Tiêm nghĩ đến là tạo thương hiệu cho cây lạ của mình. Sau 2 ngày cãi nhau kịch liệt, kết quả là thị Hít 1 tay bó bột, đầu quấn băng rồi thì cái nhãn hiệu Hút Hít lấy cảm hứng từ vợ và con cũng ra đời. Tiêm tự phong cho mình là chúa đảo và đặt tên đảo là Đảo Hít Hút. Tiêm bắt đầu chiến dịch quảng cáo phát tờ rơi rầm rộ. Khi có 1 tàu lạ lên đảo, Tiêm cho họ hút miễn phí, sau đó còn biếu thêm 1 ít làm quà cho người nhà. Số tàu thuyền ghé vào đảo càng ngày càng đông. Tiêm tức tốc thuê người xây xựng 1 bến cảng, nói chẳng phải bốc phét còn to hơn cả Bến Nhà Rồng. Sau đó nhờ cố vấn của 1 chủ tàu nguời Campuchia, Tiêm cho xây dưng 1 nhà mày lớn tinh chế từ cây Hút Hít ra đủ loại như Heroin, Bạch phiến, Hồng phiến, sau cùng là thuốc lắc..Trên đà thắng lợi Tiêm thuê hẳn thợ điện trên Tổng công ty điện lực dòng một đường dây cao thế lên đảo. Có điện là có tất cả. Tiêm xây 1 quả biệt thự rộng hàng héc ta trên đảo. Tiêm tậu TV, tủ lạnh, lò vi ba, đầu đĩa VCD, DV..mắc ăng ten chảo to đùng trên đảo xem MTV, MMDS, Start Sport, Movie suốt ngày đêm.

Nhờ cây Hút Hít, gia đình Tiêm sống vương giả trên đảo chẳng thiếu thứ gì. Tuy nhiên trong lòng Tiêm vẫn canh cánh ý định trả thù. Mỗi lần nhìn dòng xăm Hận Đời trên tay lại nghĩ đến việc trả thù vua cha. Sau cùng Tiêm nảy ra độc kế, Tiêm cho người vận chuyển 2 KG heroin theo đường biển ngày đêm về đến hoàng cung dâng Vua gọi là lễ vật của Đảo Hít Hút. Cứ 2 tháng 1 lần Tiêm lại sai người đem thuốc đến cho Vua. Sau một thời gian, đoán chừng Vua đã nghiện nặng, không thể thiếu thuốc, Tiêm cắt nguồn thuốc của Vua đồng thời thông báo tới các đại lý trên toàn quốc ai mà cung cấp thuốc cho Vua cha thì sẽ cắt nguồn hay ghê ghớm hơn là thuê mafia ở tận đảo "si xin" ám sát.

Hiệu quả ngay tức thì, thiếu thuốc, nhà Vua lên cơn vật vã nhưng không thể mua được. Không biết làm thế nào Vua đích thân ra tận đảo cầm cố cả Vương quốc chỉ để đổi lấy 1 bi. Nhờ xuân xít hơn cả Xuân tóc đỏ Tiêm nghiễm nhiên trở thành Vua, trả được thù. Và từ nay, bắt đầu 1 kỷ nguyên mới, kỷ nguyên của Tiêm, của Hút, của Hít..

PS: Bảo sao thằng Mỹ nó ghét VN, cứ nhùng nhằng ko cho vào WTO là thế, tại vì ông Tiêm này mà bao nhiêu người trên thế giới "một đi ko trở lại"

Truyen Remix Ngankvn ® 0 comments

Truyện Cây Quất ( Awn khế trả vàng Remix )

Ngày xửa ngày xưa , xưa lắm ... để anh kể về cái xưa của nó . Nó xưa đến cái mức mà ông cố nội của anh kể lại cho ông nội anh nghe hồi thế kỉ 19 ( sau này anh tìm được cuốn băng ghi âm buổi kể chuyện ấy ) ông cũng đã bắt đầu bằng "Ngày xửa ngày xưa.. ."

Anh nhắc lại lần nữa là xưa lắm rồi . Ở một làng nọ có một gia đình khá giả . Nhà có hai anh em trai , mặc dù là người Việt Nam chính cống nhưng ông bà lại sính ngoại nên đặt tên một đứa là : Luân Đôn đứa còn lại gọi là Sinh Tơn . Một ngày xấu giời nọ hai ông bà lên hứng hồi xuân , rủ nhau lên đồi ôn lại " chuyện của chúng mình " Chẳng may hôm ấy có con hổ cụt chân đói quá mò về làng , đi ngang qua đồi , thấy hai cục thịt béo đang hú hí , ngứa mặt nó xơi béng mất . Đôn và Tơn kể từ ngày ấy được nhà trường miễn giảm học phí vì là trẻ mồ côi .

Thằng Tơn là thằng anh , tính tình không khác gì mấy thằng USA gian ngoan , xoả quyệt và thâm độc , còn thằng Đôn thì ngược lại , ngoan ngoãn hiền lành và Galant không khác gì một quý ông người England . Thấm thoắt đã mấy lần chủ tịch nước đọc điện mừng Xuân trên tivi . Đôn và Tơn cũng đã trên 18 tuổi bắt đầu tò mò các trang thienbong.com/thienthai.net .. nên bàn nhau chia tài sản để ra riêng cho thoải mái , dạo đó chưa có Luật Sư để chia tài sản hai ông bà để lại nên hai anh em tự phân chia . Để công bằng , hai anh em mua bộ bài về oánh . Mỗi lần thắng là được lấy một thứ trong nhà . Vốn gian xảo có thừa lại hay đú theo bọn trai làng đi đánh bạc các dịp Tết , Tơn nó làm bài thắng hết của cải trong nhà . Cuối cùng , đỏ cho Đôn , ván cuối bốc bài lên có đủ 3 phỏm ù luôn nên được một mảnh đất nhỏ ngoài đê , trên đó có một căn nhà cấp 4 xuống cấp và khu vườn có một cây Quất Quảng Bá rất sai quả .

Tơn sau đận ấy giàu to , nó bán đất mặt đường cho nước ngoài xây nhà nghỉ .Tiền như quân Nguyên , gái gú bia rượu cả ngày , sống như ông Vua con trong làng vậy .Còn phần Đôn ,nhờ chăm chỉ đánh máy thuê với cả ghi lô đề cho chủ nên cũng chộp giật sống qua ngày được . Mỗi tội gái làng nó không thèm để ý vì không có tương lai gì . Đôn buồn lắm . Chủ nhật ấy , đang dạo trong vườn nghĩ mưu cưa con ông chột đầu làng thì Đôn thấy có con chim to vật vã đang xực liên tục mấy quả đầu mùa chỗ cây Quất của chàng . Bực mình chàng vào xách con Rựa lâu nay thủ trong nhà , rón ra rón rén chạy lại chụp ngang cổ con chim , kề dao vào cổ chim chàng rít qua kẽ răng : " Chết cha mày , cây Quất ông mày trồng để Tết bán lấy tiền mua pháo hoa mà mày dám phá à , bó thịt ! " Chim sợ vãi cả đái . phều phào kêu " Ăn một quả giả cục vàng ,may túi 3 gang , mang đi mà đựng " . Rợn hết cả óc gáy , phim kinh dị Đôn xem cũng nhiều nhưng giờ mới thấy chim biết nói tiếng người , cho là sự lạ , lòng Đôn cũng nguôi giận , nhưng để chắc ăn chàng còn dứ thêm một câu " "Được rồi , cho mày về , mai không qua chở ông đi lấy vàng ông tỉa chết con cụ mày ! " Chim dạ vâng rối rít rồi bay mất hút . Đôn bần thần quay vào nhà ...

Sáng hôm sau chờ mỏi cả cổ không thấy chim cò đâu , Đôn lầm bầm tự rủa mình ngu như Lợn , "đến thằng anh mình nó còn lừa cả mình , nói dek gì đến Chim chóc " . Định bụng ra ngõ làm đĩa bún đậu mắ tôm thì bất thình lình Đôn thấy chim bay đến . Đôn cả mừng , xắn xuýt xun xoe đến hỏi chim :

- định cho tao leo cây hay sao mà lâu thế , con Vợ ?

- đang điên hết cả đầu đây này , lắm mồm thế ! Nãy bay ngang quán cà phê , có thằng nào hút xì gà thơm nức mũi , mình đang phê nhắm mắt bay , dính bố nó vào dây điện thằng chết dẫm nào căng ngang đường , tí chết .

- hề hề - Đôn hềnh hệch cười - Tớ biết đâu được í . Mà thôi , mình đi nhở .

- mang túi đi chưa ?

- rồi , tối qua cắt hai cái ống quần cũ may rồi , vừa thành cái túi vừa có cái quần Ngố , trong cũng được , tí về tao mặc cho mà xem .

Đôn leo lên lưng chim ngồi , chim nói :

- chuyến bay bắt đầu khởi hành đến mỏ vàng , đề nghị quý khách thắt dây an toàn . Không hút thuốc trên lưng chim kẻo cháy lông .

- bố ông , rỗi hơi à !

Chim cười :

- lúc sáng cũng làm đôi quai , giờ hơi máu tí , thông cảm đê .

Đôn thò tay vào túi quần , móc ra hai quả cam xã Đoài tọng hẳn vào mồm chim , vừa noi:

- ăn đi rồi lướt .

Chim nuốt vội tí nghẹn , rùng mình cất cánh bay lên . Qua Vịnh bắc Bộ rồi qua Đảo trường sa Chim bay vào một khu vực sương mù dày đặc , tầm nhìn giảm xuống dưới 1km , sức gió mạnh cấp 10, cấp 11 giật lên cấp 12 khi chiều tối , biển dộng dữ dội . Dự áo trong 24 h tới ...( quên , đây là dự báo thời tiết hôm qua , he he ) Bất thình lình hạ cánh đột ngột xuống một hòn đảo hoang vu . Trên đảo vàng nhiều không kể xiết .Toàn loại 4 số 9 từng cục từng cụ to thôi rồi . Căn bản là cũng thích nhưng vì không tham lắm nên Đôn cũng chỉ lấy đâu khoảng dăm yến rồi lên lưng chim quay về . Khi trở về , Đôn nhảy ngay lên Công ty vàng bạc đấ quý đổi vàng lấy tiền mặt . Qua Nokia mua 2 con 9900 đời mới nhất thời bấy giờ . Tặng con chim một cái còn dặn thêm :

- bao giờ tao nháy , mày qua chỗ tao ăn Quất rồi chở tao đi nữa nhá .

Chim lặng lẽ gật đầu rồi thở dài . Nghĩ thầm , bố mày mà là người bố mỳa mua cả cái vườn Quất Quảng bá chứ tội gì cho mày hưởng lợi . Đoạn bay đi đâu không rõ .

Tin Đôn được chim thần giúp đỡ , nay giàu có hơn cả BillGate nhanh chóng lan đến tai của Tơn . Hắn tức lắm . Rắp tâm lừa Đôn thêm quả nữa mới đành lòng ......

Một ngày nọ ... hình như là Chủ Nhật hay sao đó , thằng Tơn qua chỗ nhà Đôn . Chả vòng vo gì cả hắn vào thẳng vấn đề giọng ngọt như mía :

-chú Đôn này , lâu nay anh cứ canh cánh trong lòng chuyện đối xử tệ bạc với chú . Nay , anh cũng có tuổi rồi , chỉ thích vui thú điền viên . Anh dành lại cho chú tất cả , chú về chăm nom bàn thở tổ tiên hộ anh . Còn anh ra đây sống nốt quãng đời còn lại .

Đôn nghe và ngẫm nghĩ :

- Nó nói nghe cũng ngọt . Dù gì thì nó cũng thích cây Quất của mình , cho nó thì chả mất đi đâu , mình giàu phết rồi , bây giờ có thêm mấy cái Vila sống đến già cũng chẳng hết tiền . Còn ở đây với cây Quất , nhỡ con chim dở hơi không đến nữa thì cũng thế .

Xong xuôi , Đôn gật đầu đồng ý .

Tơn mừng nhảy cẫng lên , va cái độp vào cái đèn hoa kỳ , dầu tưới xuống , bắt lửa , đầu cháy không còn một cọng tóc . Nhưng vẫn cười hớn hở , lấy con D410 gọi ngay Thành Hưng chuyển đồ đến ở luôn . Càng tiện , chuyến về thì thằng Đôn cũng chuyển sang nhà Tơn ở hẳn .

Nhờ xin được số Mobile của chim thần , sáng thứ Hai Tơn gọi ngay cho chim . vừa lúc chim đang thèm Quất , thế là bay đến . tưởng là quen biết rồi , chim đậu xuống phát là chén quất ngay , ai ngờ thằng Tơn nó rình sẵn . Nó phang cho một phát quay cu lơ . Lúc tỉnh dậy thấy mình bị trói gô vào thành giường , chim cả kinh không hiẻu chuyện gì xảy ra . Kịp lúc Tơn bước đến , hắn phì phèo điếu Vina , hất hàm nói :

- Con Chó , bây giờ tính sao ?

- sao là thế nào ? Đôn đâu ? mà tao là Chim chứ phải chó déo đâu !

- nó bán lại nhà cho tao rồi , mày ăn Quất phải giả vàng cho tao thì tao mới tha , hiểu chửa ?

- à , chuyện nhỏ , thế thì việc dek gì mày trói tao như Lợn thế này , mai may túi ba gang tao đưa đi lấy .

- Dek phải nhắc , anh mua túi đây rồi , đi luôn .

Nói rồi hắn cởi trói cho Chim ,cẩn thận leo lên lưng không quên mang theo cái balo 9 túi mới mua 60K ngoài chợ .

Chim chán nản nhưng sợ nó bóp cổ mình nên cũng đưa đến đảo lần trước . Thằng Tơn nhặt đầy một túi , rồi lại găm thêm mấy cục vào người . Chim biết nhưng kệ cha nó , nói với thằng mặt dày này chỉ tổ phí nhời .

Khi quay về , phần vì nặng , phần vì đói , chim vừa bay vừa ngủ gật . Một con Vietnam Airline bay ngang qua , chim không kịp tránh , nó táng cho một phát . Cả chim lẫn Tơn rơi tòm xuống biển , chết mất xác ...nghe đâu xác hai đứa dạt vào bãi biển Phunkhet của Thái Land trong trận Sóng Thần vừa rồi ...

Còn Đôn đã sống một cuộc đời vương giả từ đó ..chỉ tiếc , vì nhiều tiền , hắn đâm ra chơi bời nghiện ngập . Sau chết vì dùng quá liều thuốc lắc . Nên bằng chứng về chuyện này không ai conffirm hộ nữa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: