Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12


Cửa thư phòng không có đóng, trang nghiêm mở ra hai bên, như là đang mời gọi Văn Hy bước vào. Văn Hy cẩn thận đi vào, ba ba giờ phút này đang ngồi ở trước nàm hình máy tính cau mày, nhìn dáng vẻ là xử lý một ít vấn đề khẩn cấp của công ty.

Thấy Văn Hy tiến vào, cũng không có để ý đến hắn. Thượng Quan Hồng không nói chuyện lại vừa mới lên tiếng không cho Văn Hy quỳ, Văn Hy đành phải mang thân thể hơi cứng đờ đứng yên bất động, tuy cúi đầu nhưng đôi mắt hẹp dài sáng ngời lại ở nhìn quanh bốn phía.


Thư phòng rất lớn, màu đen sàn được lát bằng đá cẩm thạch cùng ám sắc trang hoàng phong cách thể hiện rõ ràng tính cách chủ nhân. Đối diện bàn làm việc thật lớn của ba ba có một bộ sofa làm bằng da cùng màu, phía sau bàn làm việc là một kệ sách cao thẳng đến tận nóc nhà, kệ sách bên trái....

Văn Hy cảm thấy căng thẳng, trên trán xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng.Kệ bên trái phân từ trên xuống dưới tầng theo thứ tự trưng bày: Roi thép, đằng trượng, thước dây. Mấy thứ này bất quá Văn Hy lại thấy quen thuộc, nếu nói muốn lập quy củ, ba ba cho dù lại đau lòng chính mình không cần roi thép, cũng nên dùng đằng trượng đi. Văn Hy nghĩ, phía sau lưng cũng phảng phất mang theo hồi ức căng thẳng.

Thượng Quan Hồng gõ phím cuối cùng của bàn phím. Những biểu tình nho nhỏ của con trai đều xem ở trong mắt, tức giận trong lòng không khỏi tiêu hơn phân nửa. Đứng lên ngồi ở trên sofa đối diện hướng con trai đang có chút ngốc manh vẫy tay.
"Lại đây"
Văn Hy nào dám chậm trễ. Vài bước đi lên trước, ở ba ba bên người quy củ đứng yên.
"Biết sai rồi sao" Thượng Quan Hồng nghiêm túc hỏi.

Văn hi chớp chớp mắt nhìn Thượng Quan Hồng. Này muốn hắn như thế nào trả lời, nói biết sai rồi ba ba còn sẽ đi tìm Tào Dư báo thù. Nói không sai, hắn còn không có cái can đảm đó.

Thượng Quan Hồng thấy con trai không biết làm sao cũng không đành lòng khó xử. Duỗi ra tay, đem con trai kéo đến ngồi trên đùi chính mình. Văn Hy nhẹ nhàng thở ra, trong lòng cười trộm giảm bớt tâm trạng  khẩn trương như vừa rồi, thẳng đến Thượng Quan Hồng tay  nhanh nhẹn thoát quần của mình.
"Ba ~~ ba ~" liên tiếp hai tiếng, làm cho Văn Hy còn đang muốn xin tha hiển nhiên luống cuống. Duỗi tay liền phải hướng lên trên túm.

Tào Dư đối hắn tuy tàn nhẫn nhưng lại chưa từng làm nhục qua, cho dù dùng đằng trượng tiên bối đều cho hắn để lại áo sơmi. Một thiếu niên đã mười chín tuổi ở trước mặt phụ thân vừa nhận lại được một ngày bị lột quần cho dù ai cũng sẽ nóng vội đi.

"Lại động" bang một tiếng, bàn tay đã rơi xuống. Thượng Quan Hồng nhéo cái tay đang lộn xộn của Văn Hy.
"Lại động liền đi đại sảnh chịu, cho bọn hạ nhân đều nhìn xem"

Những lời này quả nhiên có trọng lượng, thành công làm Văn Hy đình chỉ phản kháng. Nháy mắt đỏ bừng mặt nhắm mắt lại một bộ chết thì chết đi đại nghĩa diệt thân.
"Vừa rồi ở phòng ngủ cùng ngươi nói như thế nào chỉ cần không thương tổn chính mình, ba cái gì đều cho ngươi. Ngươi nghe thấy được" Thượng Quan Hồng trách phạt  cũng không đình, nhưng thật ra một chút so một chút càng mạnh.
"Đầu gối liền như vậy nện ở trên mặt đất, thực dễ dàng làm cho xương sụn tổn thương ngươi có biết hay không"

"Nói chuyện" thấy con trai không nói tiếng nào, Thượng Quan Hồng dốc hết sức lực thật mạnh một đánh  cái trên mông con trai, dấu tay hiện lên trên làn da trắng nõn thật rõ ràng.
"~ Con sai rồi ~ ba ~" Văn Hy hừ nhẹ một tiếng,thanh âm có chút nghẹn ngào. Nhưng thật ra làm Thượng Quan Hồng có chút ngoài ý muốn. Con trai chịu 2 giờ khổ hình của Huyền Hổ đều không có hừ một tiếng, như thế nào bị chính mình đánh mấy bàn tay liền khóc, bàn tay chính mình hạ xuống tuy là mạnh chút nhưng chính mình có thể biết được lực đạo, như vậy không đến mức làm hài tử rớt nước mắt đi.

"Như thế nào, đánh ủy khuất ngươi hay sao mà còn dám khóc" liên tục vài cái lực độ không giảm chút nào. Thấy con trai lắc đầu làm như là nói không dám ủy khuất. Chính mình lại đau lòng. Bàn tay lại lần nữa giơ lên nhưng như thế nào cũng không đánh xuống được...

"Ba không đánh." Thượng Quan Hồng cười cười trấn an ở con trai, tay nhẹ nhàng xoa cái mông có chút sưng đỏ, biết hài tử xấu hổ, cũng không nóng nảy cho hắn đứng dậy.
"Hy Nhi trước kia bị như vậy nhiều khổ, ba như thế nào lại nỡ đánh mạnh, ba cũng đã nhìn ra, Hy Nhi xấu hổ nhiều hơn sợ đánh, cho nên, về sau Hy Nhi phạm sai lầm, ba liền như vậy phạt" Thượng Quan Hồng giờ phút này không có một tia nghiêm khắc, giống như là cùng con trai tâm sự với nhau tiếp tục nói:
"Ba biết, ba đem Hy Nhi đánh ủy khuất, Hy Nhi mới cùng ba nhận nhau một ngày, ba khiến cho Hy Nhi lại bị ủy khuất..."
"Không ủy khuất ~" Văn Hy nghẹn ngào nói, không quan tâm còn chưa mặt quần liền ôm lấy cổ Thượng Quan Hồng.
"Nguyên lai, có ba ba là cái dạng này,ba ba cấp nhi tử lập quy củ là dùng tay... Không cần roi thép... Ba, ba ba ~~"

Nhìn Văn Hy biểu hiện tính tình trẻ con, Thượng Quan Hồng sửng sốt, ngay sau đó là vô tận đau lòng, nguyên lai đây mới là nguyên nhân khiến con trai khóc, không phải bởi vì ủy khuất, là bởi vì cảm nhận được tình thương của ba ba "Ngoài ý muốn" nhìn con trai dính mình như kẹo cao su, Thượng Quan Hồng rất là bất đắc dĩ, chính mình áo sơmi đã bị nước mắt của tiểu gia hỏa làm ướt, trên vai còn bị hắn cọ lên nước mũi.

Nguyên lai nhi tử kiên cường cùng ẩn nhẫn đều là ngụy trang, liền giống như cấp chính mình mang lên mặt nạ kiên cường bảo vệ nội tâm mềm yếu, mà mặt nạ này mang lâu rồi, liền không bỏ xuống, cho nên để cho người ngoài cảm thấy, thiếu chủ của Lưu Quang Sẽ vẫn luôn là lãnh khốc, ẩn nhẫn. Nhưng hắn rốt cuộc chỉ là một hài tử mới mười chín tuổi a, nếu là sinh tại một gia đình bình thường, đứa nhỏ này giờ phút này đang học lớp 12 chuẩn bị thi đại học đi, đang ở hưởng thụ yêu thương vô tận cha mẹ đi.
" Áo sơmi của ba đều ướt, Hi Nhi muốn khóc tới khi nào." Thượng Quan Hồng dỗ con trai giống như là đánh xuống nhưng không nỡ dùng lực. Sau đó cẩn thận đem quần của Văn Hy kéo lên.
"Mười mấy năm không được khóc, thu không được ~"Văn Hy không hề có ý muốn buông ba ba ra.
"Về chuyện của Tào Dư, ba làm như ý ngươi. Ba nhìn ra được, ngươi đối hắn vẫn là niệm tình. Chỉ cần Tào Dư hắn không gây sóng gió, ba coi như hắn không tồn tại." Trấn an nửa ngày, Thượng Quan Hồng làm như hạ quyết tâm nói.
"Rốt cuộc trong lòng của ba ba, Văn Hy vui vẻ so cái gì đều quan trọng nhất "
"Cảm ơn ba" Văn Hy rốt cuộc buông ra lão ba chớp chớp đôi mắt vui vẻ nói.
"Cùng ba không cần phải nói cảm ơn." Thượng Quan Hồng lấy ra khăn giấy giúp con trai lau mặt đã lắm lem nươc mắt như con mèo nhỏ.

"Sống bốn mươi mấy năm không làm qua phụ thân, ba sẽ nỗ lực trở thành một phụ thân tốt." Thượng Quan Hồng xoa bóp khuôn mặt nhỏ không nhiều lắm thịt của con trai nói.
"Làm sao có thể như vậy ba ba không phải đã có mười hai đứa con trai sao Hy Nhi không phải đứa thứ mười ba sao" Văn Hy có chút khó hiểu hỏi.
Kỳ quái ba ba nói như thế nào hơn bốn mươi năm lần đầu tiên làm phụ thân.
"Bọn họ là nghĩa tử, chỉ là nghĩa tử" Thượng Quan Hồng một câu hai ý nghĩa nói vỗ vỗ đầu Văn Hy.
"Huyền Cánh Minh thiếu gia có mười hai người, thiếu chủ lại chỉ có một"
"Nga ~"Văn Hy làm bộ không thèm để ý ứng thanh.

Trong lòng lại cảm thán, đây là một ngày mình sống hạnh phúc nhất trong mười chín năm qua.
Giờ phút này là buổi sáng 9 giờ,ánh nắng chiếu vào cửa lớn thư phòng đang  rộng mở thật ấm áp....
 

Hơn 1.5k chữ rồi nhoa đừng chê ít nữa đóa
Riin sẽ cố gắng siêng hơn
Lúc trước đọc truyện người khác edit sẵn chê chậm bây giờ làm mới biết tốn rất nhiều thời gian và chất xám nha
Mọi người đọc xong nhớ cmt ý kiến cho Riin biết nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #huanvan