Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ly Khai 3

Nhị Nguyệt Hồng được Trương Khải Sơn đưa về trong tình trạng say đến không biết trời đất. Anh ngủ hết một ngày một đêm, tỉnh dậy thì phát hiện bản thân đang nằm trong phòng mình ở Lê Viên, còn thấy bóng dáng của Trương Khải Sơn ngồi gục trên bàn. Vì uống rượu liên tục trong mấy ngày liền khiến đầu của Nhị Nguyệt Hồng không khỏi choáng váng, đi vài bước thì bổ nhào xuống đất khiến y tỉnh dậy.

"Men rượu còn đó, đừng đi lại nhiều" Trương Khải Sơn mặc dù tức giận tên Nhị tiểu tử trước mặt nhưng giọng điệu không tránh khỏi có chút lo lắng...

"Anh về Trương gia đi, không cần thương hại tôi!"

"Cậu thảm hại đến mức này còn muốn mạnh miệng?" Trương Khải Sơn bước ra ngoài hoa viên, một lúc sau trở lại với nhánh trúc đã được vặt hết lá. Nhị Nguyệt Hồng không mấy quan tâm, mặc y làm gì thì làm.

Trương Khải Sơn nhanh chóng lật sấp Nhị Nguyệt Hồng lại, đặt tay trên hông Nhị Nguyệt Hồng tránh cho roi trúc rơi xuống làm tổn hại những bộ phận khác.

"Phật Gia, anh muốn làm gì?"

Nhị Nguyệt Hồng trong lòng nghĩ đến đủ loại tình huống, nhưng trong tư thế này thì ...

"Trước khi Nhị bá phụ qua đời đã nhờ ba tôi chăm sóc cậu. Trước khi ba tôi ra đi cũng đã đặn dò kĩ Trương Khải Sơn tôi phải chiếu cố cậu. Cậu nói xem tôi muốn làm gì?"

Trương Khải Sơn không đợi Nhị Nguyệt Hồng trả lời liền thẳng tay hạ roi trúc xuống.

Chát ... Chát ... Chát ...

Chát ... Chát ... Chát ...

"Cậu không thiết sống như vậy sao không tự tử vào ngày Nha Đầu qua đời đi, hà cớ gì làm khổ mọi người như vậy?"

Chát ... Chát ... Chát ...

Chát ... Chát ... Chát ...

Chát ... Chát ... Chát ...

"Cậu diễn tuồng nhiều quá rồi tưởng bản thân thật sự làm bằng sắt? Nốc từng đấy rượu vào người dù có là thần tiên cũng không tránh khỏi ảnh hưởng đến sức khỏe?

Chát ... Chát ... Chát ...

Chát ... Chát ... Chát ...

Chát ... Chát ... Chát ...

Cảm giác này hình như lâu lắm rồi Nhị Nguyệt Hồng mới cảm nhận lại được. Cha anh qua đời từ lúc anh mười một tuổi. Từ đó cũng không ai quản giáo anh nữa. Trương bá phụ dù có cũng chỉ là nhắc nhở đôi câu chứ chưa từng động thủ qua.

Chát ... Chát ... Chát ...

Chát ... Chát ... Chát ...

"Cơ ngơi Lê Viên cậu thật sự muốn từ bỏ?"

Chát ... Chát ... Chát ...

"Địa vị của Nhị Gia cậu ở Cửu Môn thượng tam môn thật sự muốn nhường cho kẻ khác?"

Chát ... Chát ... Chát ...

Chát ... Chát ... Chát ...

Nhị Nguyệt Hồng đau đến hớp vài ngụm khí lạnh nhưng vẫn không chịu khuất phục dưới ngọn roi của Trương Khải Sơn. Mấy lớp vải trên người Nhị Nguyệt Hồng dường như không giúp anh được bao nhiêu. Trương Khải Sơn vẫn thẳng tay hạ xuống từng roi một, còn Nhị Nguyệt Hồng vẫn gồng mình lên chịu đựng.

Chát ... Chát ... Chát ...

Chát ... Chát ... Chát ...

"Đau ..."

"Cậu cũng biết đau?" Lúc cậu hành hạ bản thân mình như vậy tôi đau lắm biết không

Trương Khải Sơn nghe cậu than đau cũng không nhẫn tâm đánh nữa. Đánh trên người cậu nhưng lại là hành hạ y.

"Tại sao anh lại quản nhiều đến vậy?" Nhị Nguyệt Hồng vô thức hỏi trong lúc Trương Khải Sơn đang thượng dược cho anh.

Ký ức năm đó bỗng ùa về. Lúc anh bị cha giáo huấn, là Trương Khải Sơn chạy sang mang đồ ăn cho anh. Lúc anh bị cha cấm túc trong phòng, cũng là y sang chơi cùng. Giờ đây khi người anh quan tâm nhất rời bỏ anh, Trương Khải Sơn vẫn thầm lặng ở đó giúp anh lo lắng mọi chuyện, rốt cuộc là tại sao?

"Cậu không cần biết nhiều. Chỉ cần biết khi Trương Đại Phật Gia tôi ở đây thì cho dù trời có sập cũng có người chống đỡ cho cậu."

Dưới ánh nến mờ ảo, bức tường ngăn cách giữa Nhị Gia cùng Phật Gia dường như từng bước từng bước được dỡ bỏ. Trong thâm tâm Nhị Nguyệt Hồng không còn bài xích Trương Khải Sơn nữa, thay vào đó là cảm giác an toàn, là người anh có thể dựa dẫm.

Đó là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng Trương Khải Sơn đích thân động thủ. Không quản sau này mối quan hệ giữa hai người bọn họ biến thành thế nào, ít ra lúc đó trong tâm trí Nhị Nguyệt Hồng quả thật có Trương Khải Sơn. Còn Trương Khải Sơn cho đến lúc chết vẫn muốn bảo vệ Nhị Nguyệt Hồng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro