Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14

Hỏa Long nhoài người gục trên người Liên Sở, người hơi tê tê, không cử động.

Gió thổi vi vu hương hoa rất thơm.

Liên Sở nghiêng đầu thấy hắn gối đầu ở trên ngực, hơi ngửa đầu nhìn mình ánh mắt rất trầm tĩnh. Y biết hắn đang cố nhịn, vậy là đêm nay hắn đi sớm không thể cùng y lăn lộn ở đây. Liên Sở tiếc nuối sờ mặt hắn.

Thấy hắn cử động y đè hắn nằm lại vị trí cũ.

Hỏa Long nói: "Hơi đói."

Đầu ngón tay Liên Sở hơi trượt xuống, ngồi dậy theo hắn. Đêm đen như vẩy mực Liên Sở há miệng tỏ vẻ chờ đút.

Hỏa Long chia nhỏ, lừa xương cho y ăn. Liên Sở rảnh tay lại hí hửng chọc hắn, có chỗ không ngồi, vỗ đùi hắn hai cái rồi leo lên.

Hỏa Long chỉ bày ra vẻ mặt hết nói nổi, hơi dãn người cho y leo: "Mau ăn đi."

Liên Sở dựa lưng vào cánh tay hắn, cổ áo hơi ngỏ ra, da trắng thịt mềm... hắn lập tức cúi đầu, tiếp tục nhặt xương, miệng nói: "Ngự thiện phòng làm ăn kiểu gì vậy, toàn xương."

Liên Sở đắc ý cười ha ha trong lòng, muốn đi sớm hả đừng có hòng! Hỏa Long không phải quỷ háo sắc, y phải cố chọc đến khi nào hắn tước bỏ vũ khí đầu hàng mới thôi.

"Sương rơi rồi thì phải, chân ta ướt hết rồi." Dứt lời liền cọ bắp chân hắn, dụ ra chút xao động ẩm ướt tê dại. Liên Sở cứ cọ quậy trên đùi hắn, mang theo hơi ấm lan ra, cọ đến Hỏa Long phải bế y đặt qua một bên. Cứ tiếp tục như vậy, sẽ nhóm lửa lên mất. Sao hắn không biết Liên Sở cố ý giở trò, chính vì biết mới sợ mình không nhịn được.

Liên Sở không chịu, la oai oái giữ chặt tay hắn.

Y giãy đành đạch vẫn bị hắn quăng qua một góc. 

Ném được y đi rồi, chỗ ấm áp y ngồi vừa rồi bỗng hơi lạnh. Hắn khó chịu muốn tắm táp, đêm nay hắn phải đi sớm. Mới đầu chỉ định nhìn người một lát rồi đi, y bảo muốn dạo đêm hắn không nỡ từ chối.

Đã mấy ngày không gặp rồi.

Liên Sở không cam tâm lại bò dậy, chụp hắn như mèo, ôm thắt lưng hắn ngoe nguẩy.

Hỏa Long nén nhịn: "Không được."

"Không được cái gì?" Y cố ý lặp lại: "Cái gì mà không được."

Hỏa Long "..."

He he, cuối cùng cũng thắng một ván.

Liên Sở vậy là đã thỏa mãn, há miệng: "Thêm miếng nữa."

Hỏa Long sắp đút tới nơi rồi, khóe mắt y nhìn thấy Lưu công công cầm hai áo lông chạy tới, chắc là muốn họ khoát thêm. Liên Sở hơi đẩy Hỏa Long ra, chỉ dưới chân: "Quỳ xuống."

Hỏa Long nhìn thấy mặt y phỡn ra, chỉ thiếu điều ngửa mặt cười to thôi. Hắn không nói gì, chậm rãi quỳ một chân xuống, đem thịt cá mềm ngọt đút vào miệng y.

Liên Sở cười híp mắt, nhận lấy áo lông từ Lưu công công, trong bụng lặp đi lặp lại mấy ngàn lần: Nhìn đi, nhìn đi, ta có quyền hơn hắn đấy nhé, còn lâu mới sợ hắn ha ha ha.

Lưu công công nói: "Hoàng thượng, trời lạnh lắm mau về thôi."

Liên Sở đắc thắng đứng dậy, bảo: "Đi thôi."

Hỏa Long cũng đứng dậy đi theo phía sau, được mấy bước người phía trước không làm màu được nữa, nhảy lên người hắn: "Bế ta về đi."

Lưu công công xem như không thấy soi đèn đi về phía trước. 

Vừa ngồi xuống giường, y xoa đầu gối hắn hai cái: "Đi liền à."

Hỏa Long gật đầu.

Liên Sở thắt dây áo choàng giúp hắn: "Phải viết thư đấy."

Hỏa Long hôn má y rồi quay đi.

****

Ha ha chớ xem thường ta nhá - Sở said

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro