VÀO KHUÔN KHỔ - PHẦN 1
Nhân tỉnh dậy vào lúc nữa đêm, trong sự mệt mỏi và đau đơn, anh lăn lộn trên nền nhà lạnh lẽo ấy được một lúc, gượng người đứng dậy và cởi hết bộ quần áo vướng víu trên người. Cơ thể anh bây giờ mới thật sự thoải mái, không còn vướng víu gì trên cơ thể mình, anh nặng nè lê từng bước chân vào nhà tắm để gột rữa hết toàn thứ dơ bẩn đang bám trên người mình. Nhưng có lẽ ngày hôm nay, toàn bộ những lời nói, hành động của kẻ lạ mặt kia cũng như những cảm giác trong người anh đã kiến anh nhận ra một điều, anh đã không còn đường lui. Những suy nghĩ muốn phản kháng lại trong anh đã không còn nữa và có lẽ anh nên thuận theo hắn, để một ngày nào đó hắn chán anh, có lẽ đó là lúc anh sẽ được tự do. Những bước chân của anh bây giờ đã không còn nặng nề như khi bước vào phòng tắm, lau khô thân thể, anh vẫn trần truồng mà nằm lên chiếc giường thân thuộc của mình.
Tiếng chuông báo tin nhắn đến, "tuần này đi làm, không mặc quần lót nhé, chó ngoan", xem tin nhắn mà Nhân cảm thấy bối rối, có phần ngại ngùng khi nghĩ mình phải thả rông suốt 1 tuần như vậy, lỡ.... Nhưng đành phải thực hiện, nếu không làm theo thì tương lai anh sẽ ra sao đây, đành chấp nhận.
Rồi anh chuẩn bị, sữa soạn để đi làm và không thực hiện theo nội dung tin nhắn mà kẻ bịt mặt gửi đến anh khi nãy.
Đến cơ quan, trong màu áo xanh bình thường như mọi ngày, nhưng hôm nay có lẽ chỉ có mình anh biết sự khác biệt ấy. Nhân hôm nay không hiểu sao anh cứ hay để ý đến ngã ba nhạy cảm của đồng nghiệp mình, anh thường hay liếc nhìn vào nơi ấy, đôi lúc anh lại còn có ý nghĩ muốn cởi quần họ ra coi của họ như thế nào nữa. Một sự chuyển biến rõ rệt trong suy nghĩ của anh mà chính anh cũng không thể giải thích được.
- Sao hôm nay nhìn mày là vậy Nhân, đi chơi về còn mệt à.
- Ừ, đang còn đuối cặp giò nè.
Nhân đành gắng gượng mà nói dối cho qua chuyện, khi nghe cậu đồng nghiệp hỏi thăm, anh đã hoảng hồn vì nghĩ mình để lộ gì đó. Nhưng không, chẳng qua là do cái tướng đi của anh thôi. Không lạ sao được khi mà mỗi bước đi, anh đều phải khép nép vì sợ thằng em của mình đang lủng lẳng kia bất chợt nổi dậy thì sao. Mà cứ mỗi bước đi, lớp áo đồng phục lại cạ cạ vào đầu vú vốn chưa lành lại vô cùng nhạy cảm ấy đã kiến thằng em của anh cứ trong trạng thái bán cương. Và vì cứ trong trạng thái như vậy, lại đang thả rông khiến anh khổ sỡ vô cùng vì lo lắng sẽ có người khác thấy anh trong tình cảnh như vậy.
Nhân chỉ cầu mong sao cho thời gian qua thật nhanh cho hết ngày làm việc, nhưng không hiểu sao thời gian hôm nay lại trôi đi một cách chậm rãi như vậy. Đồng hồ mới điểm 11h giờ, nghĩa là chỉ mới hơn 3 giờ làm việc mà anh cứ tưởng đã hơn một ngày.
Sau kỳ nghỉ phép, chính là thời gian phải làm để bù lại công việc tồn động, ra quyết định, lập kế hoạch, trình ký....... Nhân cảm thấy hôm nay mình thật là lười biếng, vì anh đang cố gắng hạn chế phải di chuyển, nên chuyện gì nhờ vả được, anh đều cố gắng nhờ. Giờ nghỉ trưa sắp đến, bây giờ trong phòng của anh cũng chỉ còn lại một vài người, có lẽ những đồng nghiệp ấy đang cố gắng làm cho xong những việc còn dang dỡ của buổi sáng và anh cũng vậy. Ngày thứ hai đầu tuần, cũng là ngày đầu tiên đi làm của Nhân trôi qua nhẹ nhàng như vậy, và những sự chuyển biến trong anh cũng diễn ra nhẹ nhàng, không có việc gì quá là khó khăn trừ việc phải di chuyển trong cơ quan. Suốt ngày hôm ấy, Nhân vừa làm công việc chuyên môn, vừa len lén nhìn ngắm đồng nghiệp, lại vừa suy nghĩ không biết kẻ kia sẽ làm gì mình,... muôn vàn thứ diễn ra trong anh. Và rồi một ngày làm việc cũng kết thúc trong sự mệt mõi vì căng thẳng, vì mớ báo cáo, và cũng vì sự kích thích đến từ cái pug trong đít anh và con cu cú như chực chờ mà ngỏng cao lên. Về đến nà, Nhân như trút hết mọi nặng nề ra khỏi đầu mình, và không biết tự lúc nào, trong suy nghĩ anh lại cảm giác vướng víu khi mặc đầy đủ trang phục trên người. Và một cách tự nhiên nhất, anh cởi bỏ toàn bộ quân phục trên người, rồi buông mình nằm trên chiếc giường ấy một cách thoải mái. Có lẽ trong 5 ngày vừa qua, anh đã bị kẻ kia bắt trần truồng, hành hạ, gắn đủ thứ lê người mình, nên giờ đây cảm giác nude toàn thân như vậy lại kiến anh thoải mái nhất. Nghỉ ngơi trên chiếc giường ấy chưa được bao lâu thì có tiếng mở của, Nhân hốt hoảng chồm dậy lấy chiếc quần sọt tròng ngay vào và chạy vội ra, anh nhớ rõ ràng là khi nãy đã khóa cửa cẩn thận, sao nay có người mở của vào được, không lẽ?
Đúng như anh nghĩ, là kẻ bịt mặt kia, sao hắn lại biết rõ anh mới vừa về đến nhà, mà lại có cả chìa khóa để vào nhà anh như vậy. Nhưng suy nghĩ không được nhiều thì như phản xạ, khi vừa thấy kẻ bịt mặt ấy, Nhân lập tức quỳ xuống vào tư thế 4 chân mà bò đến bên kẻ kia. Khi đến bên Duy, Nhân cúi xuống hôn và le lưỡi liến đôi giày của hắn như một phản xạ bình thường, như vậy là bài học của ngày hôm qua, anh đã nhớ và học khá tốt. Duy nhoẻn miệng cười sau cái trùm đầu ấy, đưa tay vỗ đầu Nhân như chủ cưng nựng con chó cưng của mình.
- Tốt lắm, ngày hôm nay đi làm như thế nào. Cảm giác được thả rông như vậy, có thích không.
- Dạ, con thích lắm. Nhân trả lời một cách gượng gạo, cái tình cảnh khó khăn trong ngày của anh như vậy, thì sao gọi là sướng được chứ.
- Tốt, như vậy từ nay về sao vẫn cứ như vậy tiếp nhé, đừng thay đổi. Vừa nói, Duy vừa đưa tay chạm vào đầu vú của Nhân, nơi mà cái khoen đeo vào ngày hôm qua vẫn chưa lành mang lại cảm giác vừa thốn vừa đau, nhưng lại có chút dư âm tê tê nơi đầu vú.
- Ưh... ưh...Nhân kẽ rên lên vì những cảm giác ấy.
- Đi vào trong và gom hết tất cả quần lót của mày ra đây. Duy ra lệnh và Nhân lủi thủi làm theo, một lúc sau thì hơn chục cái quần lót của Nhân được anh gom ra hết, Duy cho tất cả vào trong một chiếc họp và niêm phong nó lại.
- Từ giờ trỡ đi, không cần mặc quần lót nữa, nên nếu sau này tao phát hiện thấy có bất kỳ chiếc quần lót nào, thì đừng trách tao, biết không TRUNG ÚY NHÂN.
Duy cố tình nhấn mạnh 3 chữ trung úy Nhân để nhắc kỹ cho Nhân biết hắn không nói xuông với anh. Vậy là từ nay, việc mặc quần lót được coi là bình thường thì nay nó sẽ trỡ nên bất bình thường đối với anh. Gương mặt Nhân dần đỏ ửng lên vì cái suy nghĩ con cu anh sẽ phản chủ trong lúc làm việc, và Duy nhu nhìn thấy rõ suy nghĩ của anh.
- Nếu mày sợ con cu mày sẽ phản chủ mà làm mất mặt mày, thì đây là giải pháp, khóa nó lại thì nó sẽ trỡ nên ngoan ngoãn hơn. Vùa nói Duy vừa lấy cái khóa mà hắn để lại trong ngăn tủ nhà Nhân. Tao để sẵn nó ở đây cho mày, nếu mày không muốn mất mặt với đồng nghiệp thì khóa nó lại là xong. Nhưng nhớ, chìa khóa chỉ có 1, nếu khóa rồi thì sẽ không tự mở được. Vậy nha, nhưng nếu đã quyết định khóa, thì nhớ chụp hình và gửi qua tao, coi như một báo cáo hành động ấy nha.
Nói xong thì Duy bỏ đi, để lại Nhân trong ngôi nhà trống trãi ấy. Trong đầu anh bây giờ cảm thấy khó hiểu, không lẽ hôm nay chỉ nhẹ nhàng như vậy thôi sao, hắn không tra tấn, hành hạ, hay đè anh ra mà đụ cho tơi bời như những bữa trước sau. Nhưng thôi kệ, đỡ ngày nào, hay ngày ấy, anh cũng đã mệt mỏi quá rồi, đây là thời gian anh phải nghỉ ngơi. Và rồi anh kế húc một ngày khó khăn ấy bằng một bữa ăn nhẹ và tắm táp sạch sẽ.
Và trong suốt một tuần đó, Nhân không nhận được bất kỳ một tin nhắn nào từ kẻ bịt mặt kia, không một tin nhắn, không một cuộc gọi, không một mệnh lệnh hay yêu cầu gì cả. Nguyên cả tuần nay, anh chỉ lặng lẽ đi làm rồi về nhà nghỉ ngơi, cái cảm giác lo lắng, hồi hộp vì có một mệnh lệnh bất ngờ cứ ám ảnh anh, kiến cho cả 1 tuần qua anh cứ như ngồi trên bếp lữa râm rang cả người. Và khi nhận thấy một khoảng thời gian qua, không có một thông báo nào đãlàm cho tinh thần Nhân phấn chấn hơn. Nhân thầm cảm ơn trời vì có lẽ hắn đã bỏ qua anh rồi, như vậy anh đã thoát khỏi hắn rồi sao. Cả ngày thứ bảy đi làm mà cảm thấy vui vẻ vì những điều đó, nhưng anh đã lầm rồi. Chiều cuối tuần thật buồn vì cơn mưa rào đã phá tan đi những cuộc hẹn hò của các cặp yêu nhau, và phá đi cái kế hoạch dạo vòng Sài gòn chiều cuối tuần. Vừa cởi chiếc áo mưa ra, Nhân sững sờ khi nhìn thấy kẻ bịt mặt kia đang ngồi trên ghế sô pha chờ anh sẵn. Vừa thấy hắn, anh hết sức kinh ngạc, anh đứng nhìn hắn như tượng vì quá bất ngờ. Vài giây sau, anh như lấy lại bình tỉnh, liền quỳ xuống và bò đến bên cạnh Duy như một thói quen của mình. Hình ảnh một chiến sỹ công an còn nguyên đầy đủ quân phục đang trong tư thế một con chó bò đến bên mình, thật sự kiến Duy vô cùng phấn kích. Hắn thích thú như vậy, không phải vì hắn có một con chó trong bộ quân phục, nhưng vì đây là một người mới hoàn toàn, mà chỉ sau có vài ngày huấn luyện, người chiến sĩ ấy như thuần phục và với những biểu hiện ấy đã khiến hắn thích thú hơn cả.
Duy xoa đầu nhân như xoa đầu một con thú cuungw của mình.
- Ngoan lắm, thấy chủ là phải như vậy chứ. Mà sau 1 tuần không gặp tao, mày không cảm thấy nhớ tao sao mà có biểu hiện khi nãy thế?
Câu đầu có vẻ như quan tâm, khen ngợi. Nhưng câu sau thì Duy gằng giọng và khi kết thúc câu nói, là một cái tát thẳng vào mặt Nhân kiến anh xây xẩm mặt mày. Cảm giác nhục nhã khi bị một người khác đánh mà không dám phản kháng như vậy nhục biết là bao, nhưng giờ anh làm sao mà có thể chống cự hay phản kháng lại đây. Thật là một sự thảm hại vô cùng vì một phút nhu nhược ấy. Lấy lại chút nhận thúc, Nhân quỳ thẳng người lên như chờ một mệnh lệnh từ kẻ kia mf không dám có một biểu hiện phản kháng nào, anh không muốn bị thêm một cái tát hay một trận tra tấn nào lên cơ thể anh cả, nên anh chỉ đang muốn làm mọi cách để cho kẻ kia hài lòng. Duy đưa tay quàn quần Nhân kiểm tra coi an có đang mặc quần lót không và khá hài lòng vì sự chấp hành đó của Nhân.
- Ngoan lắm, cảm giác được tự do như vậy, rất thoải mái đúng không? Nguyên một tuần qua có thủ dâm không hả?
- Dạ, con không dám thưa ông chủ.
- Ngoan lắm, thử thách tuần này, mày đã hoàn thành, nên tao sẽ thưởng cho mày một món quà nhỏ, bây giờ thì đi vệ sinh sạch sẽ cái cơ thể bẩn thỉu của mày đi rồi ra đây.
Quà, một món quà nhỏ ư, Nhân thà không có món quà đó còn hơn là cái cảnh bị điều khiển, bị khống chế như vậy. Lầm lủi bò vào toilets, vệ sinh sạch sẽ cơ thể của mình từ trong ra ngoài. Khi mà cảm thấ đã sạch sẽ, Nhân bò ra bên ngoài, đến bên cạnh kẻ bịt mặt ấy.
Và Duy tặng quà gì cho Nhân, các bạn có đoán ra được không? Đọc hết chập này, có lẽ sẽ có nhìu bạn thắc mắc vì sao Duy lại buông tha cho Nhân nguyên một tuần qua mà không giao bất kỳ nhiệm vụ hay mệnh lệnh nào cho Nhân. Từ từ các chập sau sẽ có câu trả lời nhe các bạn.
Xoa đầu Nhân như xoa đầu một chú cún nhỏ trong hình dáng một người đàn ông trưởng thành, cái pug rung Hình chữ C được Duy lấy ra sau khi Nhân vệ sinh "sạch sẽ" cơ thể mình.
- Làm cho nó ướt tí đi, không thì sẽ đau đấy.
Nhân lờ mờ đoán ra được ý định của kẻ bịt mặt là lại muốn hành hạ cái lỗ nhỏ phía sau của mình. Anh bú mút cái pug ấy cho nó ướt và trơn hơn để đỡ đau. Vì dù gì cả tuần nay, cái lỗ ấy đã khép lại khá nhiều. Cảm thấy đã đủ, Duy bắt anh quay người lại rồi chỉ với 1 cái nhấn, nguyên cái pug chui tọt vào lỗ của Nhân và mang lại cho anh một cảm giác thốn mà dường như anh đã quên mất. Anh nằm bệt xuống sàn nhà, 2 tay ôm bờ mông của mình vì cái cảm giác đau thốn ấy. Chừng được 5 phút thì cơn đau cũng qua, anh lại lồm cồm quỳ thẳng người lên bên cạnh kẻ bịt mặt. Cơn thốn vừa bớt, thì một tràng sóng kích thích rân người lại trỗi dậy, Duy bật công tác rung cho cái pug kia hoạt động trong đít Nhân, nhưng dường như hắn chỉ bật ở mức độ nhẹ vừa phải nên những kích thích đó chỉ vừa đủ để ku anh phải cương cứng và rỉ nước nhờn. Và trong vô thức, anh bật lên những tiếng rên rỉ nhè nhẹ, những tiếng nức nở vang ra khỏi miệng anh.
- Đủ rồi, mặc lại quần áo đi, hay mày thích trần truồng như vậy? Mặc bộ đồ mà tao đã chuẩn bị cho mày ấy.
Bộ đồ mà hắn chuẩn bị, là bộ đồ mang lại nỗi nhục lớn nhất cuộc đời anh. Bộ đồ ấy bây giờ đã được tháo cái đuôi đi, nhưng phía dưới vẫn còn một lỗ, cái lỗ đã mỡ đường cho kẻ bịt mặt kia hành hạ anh tơi tả trong khi anh vẫn còn đầy đủ quân phục trên người. Bây giờ, hắn yêu cầu anh mặc bộ đồ ấy, không lẽ hắn lại muốn đụ anh trong bộ quân phục và hình ảnh nhục nhã ấy lại tái hiện một lần nữa hay sao? Nhưng nếu như vậy, hắn sẽ không nhét cái pug chữ C kia vào đít anh chứ, vậy mục đích của hắn là gì đây?
Nhân thắc mắc trong lúc mặc bộ quân phục lên người, bởi vì có thắc mắc hay suy nghĩ đi nữa, thì anh cũng phải làm theo lời của hắn thôi. Một thoáng, anh đã quần áo chỉnh tề và bò ra bên ghế sô pha, nơi mà kẻ bịt mặt đang ngồi chờ đợi anh.
- Ngoan lắm, bây giờ thì đi dạo một vòng Sài Gòn nhé.
Đi dạo, đi dạo mà 1 người trong bộ đồ công an, còn một người thì đang bịt mặt như kẻ trộm, là sao? Hơn nữa trời thì đang đổ mưa, thời tiết như vậy, mà đi dạo là sao?
- Đứng thộn mặt ra như vậy làm gì, mặc áo mưa và dắt xe ra, nhanh lên.
Duy hối thúc Nhân trong khi anh thộn mặt vì khó hiểu, hắn thì đã mặc xong cái áo mưa đơn và đội mũ trùm lên, như vậy không ai bít hắn đang bịt mặt, và một cái áo mưa cánh dơi mỏng được đưa cho anh. Đâu đó đàng hoàng, Duy nhét vào miệng Nhân một cái gag có phần lồi quen thuộc kiến Nhân không thể nào ngậm miệng và phát ra một từ nào trừ tiếng ư ư. Dắt xe ra bên ngoài,Nhân chở kẻ bịt mặt đi dạo Sài Gòn trong cái thời tiết mà người khác chỉ muốn nằm nhà xem tivi. Ngồi phía sau, Duy chỉ anh chạy quanh quanh vào những con đường tương đối vắng vẻ và đường khá gồ ghề. Và chính vì cái gồ ghề ấy đã làm cho cái pugg đang rung kia chui sâu vào cơ thể anh hơn, và cũng vì thế mà cái tướng ngồi chạy xe của anh nhìn hết sức buồn cười.
- Tấp vào bên kia đường đi. Móc cu ra khỏi quần.
Nhân làm theo, dù gì thì đoạn đường khá vắng và vì có một lớp áo mưa bên ngoài nên anh cũng đỡ lo hơn. Vì giờ anh có phản kháng cũng có được gì, và hơn nữa, anh cũng biết cái vật đang trong đít anh, nếu kẻ kia bật công tác lên mức cao nhất thì có lẽ anh sẽ còn nhục nhã hơn nữa. Nên hiện tại việc chấp thuận theo yêu cầu của hắn có lẽ là hợp lý nhất trong thời điểm này. Và cu anh nãy giờ cũng đã rỉ ra một mảng nước nhờn trên chiếc quần xanh của anh, và nó lại vương lên ngạo nghễ khi thoát khỏi đũng quần chật chội ấy.
Dù rằng phục tùng mệnh lệnh của kẻ kia, và lấp liếm trong suy nghĩ, nhưng anh không thể nào bỏ qua được cái cảm giác bối rối, lo lắng trong suy nghĩ của bản thân anh. Nhỡ như có người khác nhìn thấy tình cảnh của anh thì sao, hơn nữa anh còn đang mặc trên người bộ quân phục nữa chứ. Nếu có người nhìn thấy thì họ sẽ nghĩ sao về anh, về đồng đội, về những người chiến sỹ công an đây. Trên một cung đường mà ai ai cũng muốn nhanh nhanh để được về nhà, thì ai đâu rãnh rang mà chú ý đến những chiếc xe chạy cạnh mình. Chính vì thế mà Duy có thể tự do hành động. Thò tay ra phía trước, hắn cầm cây hàng nóng của Nhân mà sục nhè nhẹ, cảm giác ấy kích thích vô cùng đối với Duy, nhưng lại là một sự khủng hoảng đối với Nhân. Cùng 1 lúc mà quá nhiều cảm giác, quá nhiều sự kích thích kiến cho Nhân như bị nhấn chìm vào dục vọng. Cảm giác phô dâm, cảm giác "BỊ" kích thích và lại còn bị cái pug kia khuấy đảo trong đít, mọi thứ dồn dập và đè bẹp Nhân, và vô hình chung, tất cả những cảm giác ấy đã làm Nhân vượt lên tất cả mà bắn tinh đầy phía sau chiếc áo mưa. Và cái khoảnh khắc đạt cực khoái ấy, Nhân như muống buông cả tay lái, vì dù gì cái cảm giác này cũng đã 1 tuần rồi anh mới đạt được, nên cái sự trân người vì sướng ấy, thật sự là một mớ hỗn độn trong anh với bao nhiêu cảm giác mới lạ. Nhân thở hộc hộc cứ như toàn bộ dưỡng khí xung quanh mình đã cạn kiệt, vì mệt, vì sướng, vì... vì nhiều cái vì khác nữa mà chính anh cũng không biết, cảm giác quá sức lạ đối với anh thời khắc này.
- Món quà này, mày có thích không... haha
Duy rủ rỉ vào tai Nhân, theo đúng Nhân sẽ phải trả lời hắn, nhưng cái gag đã bịt chặt khuôn miệng anh thì làm sao anh có thể nói được gì cứ, chỉ biết im lặng mà tận hưởng thôi. Nhân đã xả hết tất cả tinh túy của mình trong 1 tuần qua, nhưng chẳng những không dừng lai, Duy còn tiếp tục sục mạnh hơn nữa, và điều đó kiến Nhân co người lại mà chịu đựng, thậm chí nếu nhìn kỹ, có thể thấy anh đang run lẩy bẩy. Vì vừa mới ra xong nên cu anh trỡ nên vô cùng nhạy cảm với những cái chạm nơi đầu khấc, mà Duy lại đang tập trung tấn công vào yếu điểm đó , thử hỏi làm sao mà không trân người lên như vậy. Nhưng được một lúc thì cái cảm giác tê rần đó rồi cũng dần dần qua đi, mà thay vào đó là cảm giác nứng lại quay lại, và cái cảm giác rần rần trog người anh lại đến. Nhưng khi cảm thấy Nân đã bình thường, không còn trân người hay co rút nữa, thì Duy biết Nhân đang bắt đầu sướng và tận hưởng thì ngay lập tức, Duy ngưng không sục nữa và rút tay trỡ lại làm Nhân mất đi cảm giác thăng hoa ấy.
- Từ từ, cuộc vui còn dài mà, sướng quá là không có được đâu haha, bây giờ quay về nhà đi, dạo nãy giờ đủ rồi.
Thế là chiếc xe đi dạo dưới trời mưa đang chuyển hướng về nhà, về lại tổ ấm của Nhân, nơi mà bây giờ có thể đã không còn là tổ ấm nữa, nơi mà kẻ kia đã khiến anh lên bờ xuống ruộng, nơi mà anh đã tuyên thệ, đã chấp nhận trao di cái gọi là tự do vào tay một người khác. Dắt xe vào nhà, kẻ bịt mặt thì tự do đi đến bên chiếc ghế sô pha, còn Nhân thì phải bò theo chân hắn. Không biết từ lúc nào, mà chỉ cần đuungứ trước kẻ bịt mặt ấy, Nhân bất giác tự động chuyển tư thế, không còn đi bằng 2 chân nữa, mà quỳ bò như một con chó. Đó chính điều khiến cho Duy rất hài lòng vì sự tự giác ấy, nhưng còn phải huấn luyện nhiều, khi mà Nhân vẫn còn sụ khó chịu khi thực hiện nhiệm vụ mà hắn giao, khi đó anh sẽ còn phải học nhiều bài học nữa. Duy muốn huấn luyện cho Nhân thành một con chó hoàn toàn tự nguyện cả trong tâm trí lẫn hành động, đến khi nào trong tiềm thức của Nhân, anh là một con chó trước mặt hắn, khi đó mới gọi là thành công, giống như chàng đại úy kia vậy. Bò theo chân Duy vào phòng, Nhân cứ suy nghĩ không biết hắn sẽ làm gì anh, đụ anh, tra tấn, đánh đập hay kêu một đám người đến hành hạ anh. Không, hắn không làm gì cả, chỉ xoa xoa đầu anh, và nhẹ nhàng rỉ vào tai anh.
- Biểu hiện hôm nay rất tốt, nên tuần sau tao sẽ tặng cho mày một bất ngờ nhé. Và vì tuần này quá tốt, nên tần sau mang luông cai pugg này nhé, đi vệ sinh xong thì nhớ làm sạch sẽ và nhét lại vào bên trong như vậy. Nhiệm vụ tuần sau nhẹ nhàng vậy thôi nhé.
Căn dặn xong, hắn thò tay vào áo anh kiểm tra xem vết thương trên ngực, nơi 2 chiếc khoen đang ngự trị, coi đã lành lặn chưa. Lúc Duy ra lệnh quay về nhà, hắn vẫn để nguyên con cu anh bên ngoài quần và giữ nguyên như vậy nãy giờ. Nên khi hắn chạm vào nơi nhạy cảm ấy, những kích thích đã kiến họa mi đang ngủ say vươn mình thức giấc, và sự chuyển biến ấy không hề thoát khỏi đôi mắt đại bàng của Duy. Nhưng Duy vẫn như không thấy, nhẹ nhàng kích thích nơi đầu vú nhạy cảm của Nhân. Còn Nhân thì bắt đầu rên ư ử, những tiếng gầm nhẹ nhàng vì thốn, vì sướng bật ra khỏi khuôn miệng của anh thông qua cái gag anh vẫn đang đeo nãy giờ. Duy mân mê nơi đầu vú của Nhân một hồi thì dừng lại, hắn bật cái máy rung đang nằm trong đít Nhân lên một mức cao hơn, kiến anh rên mạnh hơn, hơi thở nặng nhọc hơn, và con cu thì rỉ nước nhờn nhìu hơn. Nhân bây giờ đã đờ đẫn vì những kích thích từ cả bên ngoài lẫn bên trong, tất cả đều được thể hiện qua tiếng rên của anh, và đặc biệt là con cu vừa mới bắn tinh xong, bây giờ lại cứng ngắc và rỉ nước như vậy. Bộ quân phục vẫn còn nguyên trên người, nếu bình thường thì đay là một chàng công an hot boy, nhưng bây giờ, nhìn anh như một thằng biến thái bệnh hoạn, nhưng vì sao lại ra nông nỗi như vậy cơ chứ. Nhưng làm sao có thể để Nhân đạt cực khoái dễ dàng như vậy, Duy dừng tất cả mọi kích thích, kiến cho Nhân rơi vào trạng thái khó chịu cùng cực. Khi mà tất cả những kích thích mang đến những cảm giác sướng đều đột ngột dừng lại, thì cảm giác của bất kỳ ai cũng đều như nhau cả thôi. Nhân rên ư ử vì sự thiếu thốn đột ngột như vậy, anh cảm giác như có hàng vạn con vật đang gặm nhắm thành ruột của anh, cảm giác ngứa ngáy, nhột nhạt vô cùng dâng trào. Duy không nói một lời nào, hắn bỏ mặt anh trong cái cảm giác thiếu thốn ấy, sự khó chịu cùng cực ấy, và đó là mục đích của hắn, hắn muốn nhấn chìm anh trong cảm giác sung sướng, trong cái sự nhục nhã và thiế thốn ấy. Hắn muốn anh ghi nhớ cảm giác sung sướng ấy, sự sung sướng đến từ nhiều nơi trên cơ thể, chứ không còn tập trung ở 1 nơi duy nhất mà mấy thằng con trai hay nghĩ. Hắn muốn anh quên đi cái cảm giác được giải tỏa từ việc đụ, từ việc kích thích nơi con cu bất trị, mà thay vào đó là những cảm giác mà hắn mang đến cho anh, cho anh ghi nhớ mãi mãi cảm giác này và sẽ là một phần không thể thiếu trong cuộc đời anh. Mỗi lần một ít, mỗi ngày một chút, để khi mà anh chỉ còn biết sướng khi bị đụ, mỗi hành động phục tùng của anh đều đến từ tiềm thức, từ cái bản năng của anh và anh cảm thấy hạnh phúc, sung sướng khi thực hiện điều đó. Và cũng nhanh thôi, với tiến độ này thì một ngày không xa nữa, có lẽ anh sẽ đạt đến giới hạn mà Duy muốn.
Kẻ bịt mặt kia đã đi ra khỏi nhà rồi, nhưng Nhân không hiểu sao anh lại muốn kẻ kia ở lại, ỏe lại để hành hạ anh hay làm gì anh cũng được, miễn sao kẻ kia ở lại. Vì giờ đây anh đang cảm thấy một sự thiếu thốn, một sự cô đơn đến lạ. Hay do kẻ kia đã thay đổi suy nghĩ của anh, khiến anh phải phụ thuộc vào hắn như vậy. Hay do cơn dục vọng chưa được thỏa mãn của anh khiến anh mong muốn hắn ở lại, bản thân anh cũng không có câu trả lời. Nhưng mà thôi, dù gì hắn cũng đã đi rồi, níu kéo cũng không thể, mà níu kéo hắn thì khác nào mình đang tự hạ thấp bản thân mình, ... một sự đấu tranh vất vả lại nổi lên trong tâm trí Nhân. Quỳ một lúc suy nghĩ cũng thôi, Nhân đứng dậy, cởi bỏ bộ quân phục, trần truồng tự do sinh hoạt trong căn nhà của anh, bởi vì giờ vói anh, không có một mảnh vải nào trên người là một sự thoải mái nhất, trái ngược hoàn toàn với trước đây. Âu cũng do một phần tác động từ kẻ bịt mạt kia đã khiến anh thay đổi suy nghĩ ra như vậy. Vệ sih sạch sẽ cơ thể một lần nữa rồi lên giường ngủ, đó là suy nghĩ giản đơn của anh. Nhưng đâu phải anh nghĩ gì là sẽ thành như vậy đâu, con cu của anh vẫn đang nhỏng cao và tưng túc dưới dái. Bạn nào từng trãi qua cảm giác nứng nữa mùa sẽ hiểu cảm giác khi đó như thế nào, và Nhân đang trong cái tình cảnh đó. Nằm trên giường, cảm giác tưng tức dưới bọng dái, cứng cứng nơi thằng em khiến anh cứ phải lăn lộn trên chiếc giường của mình. Đưa tay sục thằng nhỏ, thỏa mãn cho nó để được ngủ một giấc nhẹ nhàng, nhưng chả hiểu sao nay Nhân sục mà không thỏa mãn được, cứ thấy thiêu thiếu gì đó. Bất giác anh đưa một tay rờ quanh mép lỗ của mình, rồi nhấn nhấn một ngón tay vào trong, ngoáy, chọt, kiều, móc, anh làm các kiểu nhưng vẫn sao không thể nào thỏa mãn được, mà ngược lại còn cảm thấy ngứa ngáy nhiều hơn nữa. Cảm giác lại càng búc bối nhiều hơn, khó chịu nhiều hơn. Rồi trong suy nghĩ anh lúc ấy lại hiện ra cái dương vật của kẻ bịt mặt kia, nó đang khoan sâu vào cái lỗ nhỏ của anh, chạm vào những nơi mà ngón tay anh không thể nào chạm tới được. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ trong tâm trí anh thôi, còn hiện thực vẫn là một sự thiếu thốn về mặt cảm giác. Chọc ngoáy một hồi, Nhân mới sực nhớ ra là trong ngăn kéo, kẻ kia vẫn còn để lại cho những dụng cụ dùng để hành hạ anh, và dừng lại mọi hành động hiện tại, anh nhanh chóng đến bên ngăn tủ, lấy ra cái dụng cụ đã hành hạ, phá nát cái lỗ của anh cũng như đã đem đến cho anh cảm giác thèm thuồng nó.
Cầm cái duong vật giả thô, to, và cong cong trên tay, mà tim Nhân đập liên hồi. Đây đâu phải lần đầu tiên anh thấy nhungwx dụng cụ hỗ trợ tình dục này, nhưng lại là lần đầu tiên anh tự động dùng nó. Mà hơn nữa, anh lại sử dụng cái dụng cụ mà bất cứ ai cũng nghĩ chỉ có nữ mới dùng tới để thõa mãn bản thân, chứ có một thằng đàn ông nào lại muốn sữ dụng cái vật mà trên cơ thể người đàn ông nào cũng có. Gắn cái dương vật ấy cố định trên nền nhà, tim Nhân đập mạnh hơn nữa khi mép lỗ của anh đang chạm vào đầu của cái dương vật giả ấy. Thả lõng người, hít một hơi thật sâu, Nhân nhẹ nhàng hạ trọng tâm của mình xuống để cái dương vật kia chui vào lỗ của mình, cảm giác đau thốn vì sự thô to của cái dương vật đang xé đôi cơ thể mình ra, nhưng đâu đó trong suy nghĩ anh lại muốn cái vật đó nhanh chóng chui sâu vào cơ thể và giúp anh thỏa mãn cái dục vọng của chính bản thân mình. Từ từ, chậm rãi, và cuối cùng nó cũng đã biến mất vào trong cái lỗ nhỏ của anh. Anh để đó cho cơ vòng của mình quen dần với cái sự chật chội ấy, một lúc sau anh bắt đầu chuyển động thân thể mình lên xuống, từ chầm chậm, đến nhanh dần, biên độ ban đầu chỉ là lên xuống một ít. Nhưng càng về sau, Nhân tự đưa thân mình lên cao hơn, như muốn tuột ra khỏi cái dương vật rồi lại hạ thật nhanh xuống, cứ mỗi cú dập như vậy, anh lai có cảm giác thỏa mãn vô cùng. Cái sướng trân người khi bị đụ, mà hơn nữa lại còn là tự nhún người trên cái dương vật giả như vậy thật sự rất kích thích với anh thời điểm này. Nhưng cũng tại thời điểm này, trong tiềm thức của Nhân lại muốn một cây hàng thật đâm vào người mihf chứ không phải cái vật giả kia. Hình ảnh kẻ bịt mặt, dùng cái vật chứng tỏ nam tính của một người đàn ông khoan sâu vào chiếc lỗ của anh, như những người đàn ông đang làm tình với những người phụ nữ. Anh cũng không hiểu vì sao anh lại muốn như vậy, nhưng trong tâm trí anh bây giờ, đó là khao khát, là ham muốn vượt lên tất cả. Và chính cái suy nghĩ đó của anh, đã đảy nhanh cái tiến độ mà Duy đang mong muốn, một con chó cái thèm đụ, một con đĩ nứng đụ.
Tự nhún, tự thỏa mãn bản thân, cu Nhân thì không ngừng rỉ nước nhờn, nhưng không thể nào đạt cực khoái được. Vì cứ mối lần sắp lên đỉnh, thì cái sướng rung người lại làm cơ chân Nhân co rút lại, giảm tốc độ, và như thế anh không thể đạt cực khoái bằng việc tự nhún. Một lát sau, Nhân ngồi thẳng dậy, đổi tư thế nằm ngửa và tự đâm cái dương vật kia vào đít mình. Và cũng như lúc nãy, Nhân không thể đạt được cực khoái và thế là anh đổi tư thế doggy, gắn cái dương vật giả ấy vào tường và tự động thân. Đổi nhìu tư thế như vậy nhưng không thể thõa mãn được, nhưng lại có một người đang thỏa mãn, Nhân đâu ngờ rằng trong nhà mình đã được kẻ kia trang bị vài cái camera để theo dõi anh, và những hành động của anh nãy giờ, đều được Duy quan sát một cách đầy đủ. Duy đã định sẽ để yên cho Nhân tự thỏa mãn bản thân, nhưng có vẻ anh đã quá chú trọng vào việc sướng cái lỗ nên không thể nào đạt cực khoái được. Duy cảm nhận hắn đã thành công trong việc chuyển đổi quan điểm của Nhân, từ việc sướng cặc sang sướng lỗ hậu, một bước đi thành công ngoài mong đợi.
Nhân sau khi rã rời vói tư thế doggy, anh cũng chuyển lại tư thế nằm ngữa, lần này có vẻ anh đã để ý hơn, anh chuyển cái hướng cong của cây hàng lên phía trên, gắn váo vách và nằm tự chuyển động theo phương ngang, 2 tay thì chà xát và mân mê 2 đầu vú của mình. Và có vẻ sự cố gắng của anh đã được đền đáp, khi tất cả các điểm nhạy cảm được kích thích cùng một lúc, thì cơn cực khoái của anh cũng đến, anh gầm lên một tiếng mạnh mẽ khi cây hàng của anh phun ra toàn bộ tinh túy của bản thân lần thứ 2, chỉ cách lần trước vài tiếng đồng hồ. Nhân mệt lã người vì sự vận động nãy giờ, toàn thân ê ẩm vì mệt, vì mỏi và vì toàn bộ sức lực của anh đã theo nhuững dòng tinh kia ra hết bên ngoài. Nhân thở hồng hộc như người đuối nước vừa được lôi lên bờ, mồ hôi đầm đìa dù ràng cả căn phòng đang được bật điều hòa ở mức 20oC. Nhân nằm đó, gác tay lên trán suy nghĩ tại sao anh lại có cảm giác như thế này, do kẻ kia tác động, hay do chính bản thân anh thèm muốn, và anh thếp đi một giấc tới khi chuông điện thoại đánh thức anh vào lúc 6h sáng.
Tiếng chuông điện thoại vang lên đánh thức Nhân khỏi giấc ngủ vùi sau ngày thứ 7 lao lực quá sức.
- Đêm qua tự đâm đít mình sướng quá hay sao mà giờ này còn ngủ hả thằng chó? Mày cũng biết điều khi thủ dâm bằng cách tự đâm đít mình như vậy đó hay do sục cặc mà đéo sướng.
Nhân sửng sốt không hiểu tại sao hắn lại biết được hành động của anh trong tối qua, không nhẽ trong nhà anh đã bị hắn gắn camera hay sao?
- Giờ chuẩn bị, đúng 8h, tao muốn mày có mặt tại địa chỉ ABC.XYZ.... mặc bộ đồ mà tao đã chuẩn bị, trễ một phút là một món đồ mói sẽ gắn lên người mày, khôn hồn thì đến cho đúng giờ. Tút tút...
Vẫn như mọi lần, không lần nào hắn để Nhân kịp trả lời, hay giải thích, mà biết nói gì bây giờ khi những điều mà kẻ kia nói điều khiến anh phải cứng họng mà chấp nhận, chỉ biết dạ dạ vâng vâng mà làm theo. Bây giờ là 7 giờ rồi, còn 1 tiếng nữa thôi, Nhân nhìn địa chỉ thì biết rằng nếu không tranh thủ thì sẽ trễ giờ, mà bây giò anh không muốn có thêm bất kỳ một vật nào gắn lên người mình nữa, nên việc nhà mình có gắn camera anh tạm gác qua một bên, phải thật nhanh đến nơi mà kẻ kia đã yêu cầu thôi. Vệ sinh sạch sẽ cơ thể, mặc bộ quân phục lủng đáy mà Nhân cảm thấy vô cùng khó chịu, phải chi vì nhiệm vụ mà bị vậy thì còn có thể tạm chấp nhận về thay đồ. Đằng này lại là đi ra từ nhà, lại mặc quần lủng đáy, lại cong không quần lót, thêm vào đó là một cái vật màu đen ngòm trong đít nữa, có người phát hiện thì sao? Phải giải thích như thế nào đây ? Mà thôi, đến cái địa chỉ đó trước, rồi tính gì tính, dù gì thì chạy xe trên đường cũng sẽ chẳng ai có thể nhìn thấy cái lỗ lủng của chiếc quần nên Nhân cũng phần nào yên tâm.
7h50, Nhân đến đúng địa chỉ, trước mặt anh là căn nhà nhỏ hơn so với những căn nhà xung quanh. Nói là nhỏ chứ nhìn cũng gấp đôi căn nhà của Nhân đang ở, vì xung quanh toàn là nhà biệt thự.
- Vào đi trung úy Nhân. Một thanh niên trong trang phục công sỡ ra mở cửa và ra lệnh cho anh đi vào trong, lúc này Nhân nhận ra đó là Tín, người mà Nhân đã được tiếp xúc hôm trước .
Nhân được Tín dẫn vào một căn phòng nhỏ, bên trong cũng không có gì đặc biệt, Nhân thầm thở phào nhẹ nhõm.
- Đừng vội mừng, không như anh nghĩ đâu. Tín nhắc nhở để Nhân chú ý hơn.
Nói rồi, Tín lấy ra cuộn băng keo, quấn bít mặ Nhân, chỉ chừa 2 lỗ mũi để anh có thể thở được và anh được Tín đưa đến ngồi lên chiếc ghế dựa trong phòng. Lúc này toàn bộ các giác quan của Nhân, trừ đôi mắt ra thì đều trỡ nên cực kỳ nhạy cảm. Đây đâu phải lần đầu anh bị sai khiến và rơi vào tâm trạng lo lắng như thế này. Nhưng vì câu nhắc của Tín mà khiến Nhân lo lắng nhiều hơn, lo lắng vì không biết sẽ như thế nào mà Tín lại nhắc anh như vậy. Có tiếng mở cửa, là ai đến, kẻ bịt mặt hay ai khác, tính tới thời điểm này anh đã được tiếp xúc với 5 người lạ, tính luôn cả kẻ bịt mặt. Một cách thô bạo, kẻ kia kéo tay, chân và trói cả người anh cố định trên chiếc ghế ấy. Sau đó hắn cởi nút áo anh ra, đung đưa 2 quả cầu sắt treo trên khoen vú của anh, cảm giác tê thốn chạy rần rần trong người anh. Anh muốn là lên nhưng không được, chỉ có thể phát ra những tiếng ư ư mà thôi. Rồi sau đó, Nhân cảm nhận được 2 quả tạ đang được kéo căng ra hết có khiến anh phải cố gắng rướng người theo để giảm bớt cái cơn đau xé thịt đó. 2 quả cầu được buông ra mà Nhân như bỏ đi được cái gánh nặng cả tấn đang đè lên anh lúc này. Rồi anh cảm nhận được kẻ kia kéo khóa quần và móc cây hàng nóng đang cứng ngắc của anh. Không biết hắn làm gì, sữ dụng loại dụng cụ gì để cạ lên đầu khấc khiến anh rần rần người, tê đầu cu, ngứa ngáy, quá nhiều cảm giác khiến tiếng rên của anh lúc này càng nức nở hơn nữa. cảm giác rất khó chịu chạy khắp người Nhân làm anh cựa quậy ngày càng mạnh hơn. Nhưng những vòng dây đã siết quá chặt cái cơ thể của anh lên chiếc ghế ấy. Nhưng tận sâu trong cái cảm giác khó chịu rần rần đó lại có một cái cảm giác sướng sướng nơi đầu khấc. Cuối cùng thì kẻ kia cũng ngừng việc hành hạ cu anh, nhưng khi vừa ngưng thì anh lại cảm nhận một miếng băng dán ngay mũi và không nói trước, miếng băng dán ấy đã bịt kín mũi anh, nơi duy nhất để anh có thể hít thở. Nhân rơi vào hoảng loạn thật sự khi 2 mũi mình bị kín và không thể nào lấy được không khí, và cũng ngay lúc đó, cảm giác tê thốn nơi đầu cu, cảm giác vừa mới dừng khi nãy lại tiếp tục. Và khả năng nhịn thở của Nhân cũng có giới hạn, khi chưa đầy 30s sau, việc thiếu không khí và như sắp chết ngạt khiến Nhân cựa quậy dữ dội. Nhưng miếng băng dính vẫn không được tháo ra. Phải tận hơn 10 giây sau, kẻ kia mới tháo miếng băng dính ấy ra, Nhân cố gắng hít lấy không khí nhiều nhất có thể, như xung quanh anh không còn một luồng hơi nào. Và cũng như khi nãy, khi anh vừa hít một hơi thật sâu thì biếng băng dính ấy lại bịt mũi anh và con cu anh lại gánh chụi cái cảm giác rần rần ấy. Quá trình đó lặp đi lặp lại như vậy được 5 lần thì cả cơ thể Nhân gần như mất toàn bộ sức lực và mềm nhũn. Cũng phải thôi mà, tất cả các tế bào trên người Nhân bị thiếu oxi, và do đó đã tiết ra đọc tố đầu đọc lại chính cơ thể của anh, khiến anh lã người như vậy. Ai từng trãi qua cái cảm giác hụt hơi khi đi bơi thì sẽ hiểu cảm giác này của Nhân.
Cảm thấy việc hành hạ Nhân như vậy và cứ sau mỗi lần dán, khả năng chịu đựng của Nhân ngày càng ngắn, chứng tỏ anh đã sắp đến giới hạn của trò chơi thì kẻ kia cũng ngừng lại, không tiếp tục hành hạ anh bằng trò đó. Nhưng thay vào, một cảm giác mát lạnh và trơn ướt nới cu và bìu dái, Nhân lại rên ư ư.... Vì cảm giác thoải mái thật sự sau những hành hạ từ nãy giờ. Cảm giác thoải mái ấy chưa dduocj một phút cảm giác mói lại đến, nóng, rất nóng,từng giọt, từng giọt, xúc giác của Nhân bây giờ cực kỳ nhạy, anh cảm nhận được cứ như có một giọt nước rơi lên cu mình và mang đến cảm giác nóng và cực kỳ thốn. và cũng vì thế mà cu Nhân nhanh chóng xìu xuống vì sụ đau thốn ấy. Rồi cảm giác nóng thốn ấy ngừng lại, thay vào đó là cảm giác tê tê nơi đầu vú, kẻ kia đang kích thích vú Nhân, hắn vừa massage, vùa đụng chạm vào 2 quả cầu kiến nó đong đưa và mang đến cho anh cảm giác kích thích tiếp tục. Được một lúc, Nhanh lại có cảm giác như cu của mình bắt đầu cương cứng trỡ lại, kém theo đó là cảm giác như có một cái gì đó đang bao bọc cu của anh. Và việc cương cúng ấy như đang phá võ cái bao ấy. Nhân đâu biết rằng kẻ kia đang nhĩu sáp lên cu của anh. Thấy rằng cu của Nhân đã cương lên đủ độ cần thiết, kẻ kia ngừng việc kích thích vú của anh. Và hắn lại tiếp tục công việc nhĩu sáp lên của của anh, quy trình lại tiếp tục lặp lại khi cu của anh teo lại vì đau và vì nóng. Cứ như vậy cho đến khi nguyên cây hàng của anh bị bao phủ bởi 1 lớp sáp trong tình trang cương cứng như vậy. Thõa mãn việc hành hạ cái vật đàn ông của Nhân, người ngừng hoạt động lại, nhưng để làm gì thì Nhân không thể đoán được, chỉ có kẻ đang hành hạ anh là biết mục đích của hắn. Không gian im lặng đến lạ lùng, không một âm thanh nào trong phòng, nếu có chỉ là tiếng thở nặng nhọc hoặc tiếng ư ử từ Nhân phát ra vì cơn thốn trên người anh vẫn còn. Nhân đang ê ẩm cả người vì những dày vò mà kẻ kia mang đến co anh, anh rất rất muốn biết ai là người đã mang đến những đau đớn, sảng khoái nãy giờ. Tín, hay 2 thanh niên hôm trước, anh đại úy, hay kẻ chủ mưu của cả cuộc chơi này, không thể nào biết được chính xác kẻ kia là ai cả.
Nhưng thôi, nghĩ ngơi được lúc nào thì hay lúc đó, đành vậy thôi chứ biết sao giờ. Đó là cách suy nghĩ mà mấy ngày nay, chính kẻ bịt mặt kia đã gieo vào suy nghĩ của Nhân, "không phản kháng được thì đành hưởng thụ". Nhịp thở của Nhân dần dần trỡ lại ổn định, cơ thể cũng dường như lấy lại được sinh lực, con cu thì đã xìu xuống trong lớp sáp kia, cứ như một vỏ bọc cho con cu của Nhân lúc này. Thời điểm những giọt sáp kia rơi lên thân cu, không hiểu có phải vì sự đau đớn kia không mà trong đầu Nhân lại có ước muốn có cái khóa ku kia bao bọc lấy con cu mình. Nếu có cái khóa, có lẽ cái vật duy trì nòi giống của anh sẽ được bảo vệ khỏi những đau đớn vừa nãy. Đó là cái suy nghĩ trong lúc đau đớn, nhưng giờ khi hết đau đớn rồi, thì cái suy nghĩ đó lại kiến Nhân rợn người. Anh đã trãi qua cái cảm giác bó buộc đó rồi và anh hiểu cảm giác đó kinh khủng như thế nào.
Nhân không biết bao lâu đã trôi qua, nhưng anh biết một điều là cơ thể anh đã dần dần hồi phục lại. Và không chỉ có anh biết điều đó, kẻ kia cũng biết điều đó mà hắn đã tiếp tục công cuộc hành hạ Nhân của hắn. Một tiếng tách vang lên, Nhân cảm giác một bên vú của anh như nặng hơn, và kéo cái khoen vú xuống thêm một chút, và thêm vào đó một chút kích thích nơi đầu vú. Và rồi, tách tách tách... Liên tiếp nhiều tiếng vang lên và cũng đồng nghĩa với việc vú anh ngày càng bị kéo xệ xuống nhiều hơn. Nhân biết trò này, anh đã từng chứng kiến anh đại úy kia phải bò và nhặt từng viên nam châm dưới đất bằng cách cho chúng hít lên kẹp trên ngực và đã bắn tinh khi được giải thoát khỏi 2 cái kẹp. Và Nhân sợ rằng anh cũng sẽ giống như chàng đại úy kia. Nhân biết là sau khi xuất tinh, thì cơ thể sẽ trỡ nên mẫn cảm hơn và anh sợ sẽ không thể chịu đựng nổi tới khi kẻ kia kết thúc trò chơi trong ngày cuối tuần này.
Không biết bao nhiêu viên nam châm đã được gắn lên 2 quả cầu sắt kia, nhưng Nhân cảm nhận như vú anh đang bị kéo và như muốn xé rách cái núm vú của anh ra làm 2. Tiếng rên của anh bây giờ là do đau đớn, do tê và một phần nào đó là do sướng. Cái sướng trong cái đau, cái đau trong cái sướng là các bài học mà Nhân được kẻ bịt mặt kia nhồi nhét vào não, vào cảm nhận, vào suy nghĩ của anh. Mỗi một tiếng tách vang lên, là một phần sướng nho nhỏ đó được cộng dồn vào và không biết khi nào mà cu của anh đã cứng ngắc trong cái vỏ bọc bằng sáp kia.
Cu Nhân hiện tại đang cứng ngắc bên trong lớp vỏ sáp ấy, cảm giác hoàn toàn khác với sự gò bó của cái khóa cu anh từng đeo, nhưng dù sao cũng đỡ hơn rất nhiều rồi. Vì dù sao thì cảm giác được cương cứng khi nứng vẫn tốt hơn cái chật cứng, nhưng giờ với anh, sự kích thích nơi đầu vú đã vượt qua ngưỡng phê, tê, và giờ đã chuyển sang cảm giác đau, và tiếng rên của anh đã thể hiện điều đó cho kẻ kia biết giới hạn của anh. Những tiếng tách kia đã ngừng lại, nhưng vú Nhân thì vẫn tiếp tục bị kéo xuống, cơn thốn, tê, và sướng vẫn tiếp tục dằn vặt Nhân. Và rồi không gian im lặng đến đáng sợ kia lại quay lại, không một tiếng động nào phát ra, Nhân bây giờ chỉ sợ là vú mình sẽ bị 2 quả cầu cùng những cục nam châm kia sẽ kéo rách đi mất. Và rồi anh cảm nhận được cái vật đang nhét trong đít anh bắt đầu ngọa nguậy. Một cơn chấn động mạnh truyền thẳng từ đít Nhân lên đại não. Khiến anh bật ra những tiếng rên dâm dục, tiếng rên trong sự tê dại đến từ lỗ đít và một cảm giác anh đã quen thuộc từ mấy ngày nay. Và sự rung lắc bất ngờ ấy khiến cho cơ thể anh chuyển động, đồng nghĩa với việc anh đang tự hành hạ 2 đầu vú tội nghiệp của mình. Và khi nhận ra điều đó, Nhân mới trân người ra chịu đựng, cố gắng giữ yên cho cái vật đang tra tấn 2 đầu vú anh. Cu Nhân thì càng ngày càng cứng trong lớp vỏ bọc bằng sáp kia, thứ nước dâm đãng của anh lại tiếp tục chảy ra.
Một lúc lâu chịu đựng cơn đau và cơn thốn, khi anh cảm giác như mình đã quen với những thứ nãy giờ đang tra tấn anh, thì ở đầu vú bên trái của anh có sự va chạm và tiếp theo là vú bên phải. Đáng lý thì khi được tháo quả banh ra, thì cơn đau sẽ giảm bớt phần nào, nhưng không, xơn đau thốn còn kinh khủng hơn khi 2 quả banh ấy còn ngự trị trên vú. Và chính là lí do vì sao một tiếng hét thất thanh vang lên nhưng chỉ còn là tiếng ư ư a a... khi thoát qua miếng băng keo trên mặt anh. 2 quả cầu cùng những cục nam châm được tháo ra, cơn thốn cực độ nơi ngực cùng với việc bị công phá trong đít ấy, cả 2 cảm giác ấy đã cùng một lúc ập đến Nhân, lập lại đúng 2 lần và cũng đúng 2 lần đó, kẻ kia đã bật công tắc của cái vật bên trong đít Nhân. 2 nơi nhạy cảm cũng bị những kích thích dồn dập như thể đã đánh sạp Nhân. Ngay khi chiếc quả banh bên vú phải được tháo ra, Nhân đã giải phóng toàn bộ tinh túy cuat anh vào trong cải vỏ bằng sáp ấy. Anh gần như muốn gục xuống khi đợt tinh dịch cuối cùng được bắn ra.
Bốp bốp bốp...
3 tiếng vỗ tay vang lên. Như vậy là trong phòng này còn có người khác nữa, nhưng là bao nhiêu người thì Nhân không thể nào biết đựơc. Lúc này Nhân nghe tiếng bước chân đến bên anh, và đồng thời cái vật trong đít anh cũng ngừng rung. Người đó đến và mạnh bạo tháo cái bao cu bằng sáp trên cu của anh ra. Do cu Nhân lúc lớn, lúc nhỏ lúc bị hành cùng với tinh dịch bắn ra khi nãy nên cũng khiến cho cái bao ấy dễ dàng đựơc tháo ra. Rồi sau đó, Nhân cảm nhận được cu mìn được đeo vào 1 bộ vòng bó chặc gốc cặc, thân cặc và bìu dái mình. Tiếp sau đó, các vòng dây đã cố định cơ thể anh được tháo ra, chỉ còn lại mớ băng keo đã che kín mặt của anh mà thôi. Một cái vòng cổ được đeo vào, và như một bản năng, anh lập tức quỳ xuống theo tư thế của một con chó, bò theo hướng của sợi xích đang nối theo chiếc trển cổ anh. Khi cảm thấy sợi xích đã chùn xuống, chứng tỏ đã đến nơi mà người kia muốn anh phải đến, anh lập tức quỳ thẳng người lên chờ lệnh như những gì mà anh đã được dạy mấy ngày qua.
Ngay sau đó, lớp keo bịt miệng anh được tháo ra, thay vào đó là đôi vớ với mùi bốc lên nồng nặc. Cái mùi vớ để lâu ngày, nếu người bình thường thì có lẽ đã nôn thốc nôn tháo rồi, nhưng với Nhân, có lẽ anh đã quen rồi nên chỉ là sự khó chịu thôi chứ cũng không đến nỗi. Và đôi vớ ấy lại một lần nữa được băng keo đính chặt lên mặt anh, như thể là một cái khẩu trang mang đầy mùi vớ bẩn đang ngự trên mặt anh vậy. Và cũng như thường lệ, một cái khóa ku đeo vào con cu đã nhăn nhún lại và đỏ hỏn vì những giọt sáp khi nãy. Cảm thấy đâu đó đã đầy đủ, kẻ giấu mặt kia cài lại những chiếc nút vàng trên áo anh lại, đội lại chiếc nón lên đầu anh. Miếng keo bịt mắt anh được tháo nha, anh phải chớp mắt liên tục để làm quen lại với ánh sáng. Lúc này, trước mắt anh là kẻ bịt mặt đã huấn luyện anh mấy ngày nay, phía sau là Tín đang bị trói vào tư thế chó, miệng đeo một chiếc bịt miệng có phần trước là một con cu giả to và dài, cũng tầm 15 cm chứ không ít. Bên cạnh là một người thanh niên trong trang phục công sỡ, bị trùm mặt chỉ chừa lại đôi mắt đang đứng nhìn anh. Nhân nghĩ đây có lẽ là người đã hành hạ mình nãy giờ, vì chỉ có hắn là không bị trói mà thôi.
Duy nhấn đầu Nhân, ra hiệu cho anh vào tư thế doggy, chổng mông lên để hắn rút cái vật đang trong đít anh ra. Cảm giác thiếu thốn trong lỗ ùa đến trong anh, anh không nghĩ mình đã trỡ nên đĩ thỏa đến như vậy. Ngay khi cái vật kia được tháo ra, anh chỉ muốn có một vật khác to bự lắp đầy vào bên trong ngay lập tức mà thôi. Nhưng với anh bây giờ, đâu phải muốn gì là được đó đâu, mà mở miệng cầu xin thì sẽ còn gì là thể diện. Nói đến thể diện thì có lẽ nó đã không còn nữa rồi, trong ngày mà anh cất lời cầu xin hắn đụ anh, để anh được xuất tinh. Và cũng chính thời điểm đó, cái gọi là thể diện trong anh có lẽ đã nằm trong tay kẻ kia rồi, nhưng giờ chưa phải lúc anh phải cầu xin hắn, một chút sĩ diện còn sót lại trong anh bảo anh như vậy.
- Tín, mày đến đụ đít nó đi, tao cho mày 15 phút để hoàn thành nhiệm vụ mà tao đã nói. Còn mày, trung úy Nhân, hãy tận hưởng cảm giác sung sướng này đi.
Tín khó nhọc bò đến phía sau Nhân, cơ thể tín lúc này bò đi vô cùng khó khăn vì anh không có điểm tựa, mất thằng bằng và xém ngã nhào trên đất mấy lần mới có thể tiến ra phía sau Nhân. Đến phía sau Nhân, Tín nhẹ nhàng nhét cái phần lồi phía trước của cái gag vào đít Nhân, còn Nhân thì đang từ từ tận hưởng cái cảm giác được lắp đầy cái lỗ dâm đãng của anh. Từ chút một, nguyên cả phần lồi kia cuối cùng cũng đã chui lút cán vào đít Nhân, và Tín thì bắt đầu chuyển động theo phương ngang, chuyện động lúc nhanh lúc chậm, vì trong cái tư thế này, trọng tâm của Tín bị chao đảo và mất nhiều sức hơn lẽ bình thường. Tín cứ nhịp nhàng vào ra như vậy, còn Nhân thì bát đầu cất lên tiếng rên đĩ thỏa của mình, tiếng rên của sự thỏa mãn. Ai cũng biết rằng khi vừa xuất tinh xong, co thể sẽ trỡ nên cực kỳ mẫn cảm, và đặc biệt việc kích thích lỗ hậu lúc này sẽ mang lại cảm giác thốn đau nhìu hơn là sung sướng. Nhưng với Nhân, có lẽ cảm giác lắp đầy chiếc lỗ là cảm giác anh thèm muốn hơn cả. Hay là do trong những ngày ấy, Duy đã thành công trong việc nhồi nhét cảm giác này vào não anh, khiến anh trỡ nên thèm muốn và thích thú với cảm giác ấy, không ai có câu trả lời chính xác cho vấn đề này. Chỉ biết rằng anh đang muốn, và muốn nhiều hơn nữa, có lẽ như Duy đã nói, đây là bản chất thật sự của anh.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, cả Duy và chàng trai trẻ kia không khỏi nũng cặc và vô cùng thích thú. Còn gì hứng thú hơn hơn khi cảnh tượng 1 thằng công an đang quỳ chu đít cho một thằng khác chọc ngoáy cái lỗ của bản thân, tàn phá và kích thích ở những nơi sâu thẩm. Và hơn cả thảy là cảm giác thích thú khi một thằng công an mạnh mẽ đang rên rĩ đỉ thõa khi bị đam đít như vậy. Và cũng vì những kích thích đó mà chàng thanh niên kia có lẽ không chịu đựng được mà mở khóa quần và móc con cu đang cực kỳ khó chịu trong chiếc khóa chật chội.
- Tao đã nói mày rồi, nếu không khóa lại thì mày sẽ bỏ lỡ cuộc vui mà tao dành cho mày, cố gắng chịu đựng chút đi nè. Duy cất lời nhắc nhở chàng thanh đang ngồi cạnh hắn, có vẽ đây là một người bạn của Duy chứ không phải là nô lệ của anh.
Tín vẫn di chuyển để nắc điều điều cái gag vào đít Nhân, Nhân thì vẫn đang rên rỉ thể hiện cái cảm giác đĩ thỏa khi được đâm đít thõa mãn dục vọng, anh đã trỡ nên dâm đãng rất nhiều rồi.
- Hết giờ. Duy lên tiếng nhắc nhở về thời gian cho Tín, như vậy đã 15 phút trôi qua. Duy tiến lại bên cạnh 2 con chó đang quỳ đó để kiểm tra. Tín thì hồi hộp hơn cả, vì anh không biết rằng anh có đạt được cái nhiệm vụ mà Duy giao cho anh không. Nhiệm vụ mà Duy gia cho anh chỉ là làm sao cho Nhân chảy nhiều dâm thủy nhất có thể, và với cái nhiệm vụ như vậy thì không biết như thế nào có thể gọi là đạt cả.
- Ah..............
Một tiếng rên xiết kéo dài phát ra từ phía sau Nhân, như vậy là Tín đã không hoàn thành nhiệm vụ rồi sao?
- Mày làm tốt lám Tín, đây là phần thưởng cho mày đó, tận hưởng đi.
Phần thưởng, phần thưởng mà Tín lại rên xiết như vậy sao? không lẽ những phần thưởng từ kẻ kia là những sự đau đớn hay sao mà Tín lại như vậy? Nhân thầm suy nghĩ một chút về phần thưởng mà Tín nhận được, nhưng mà cái cảm giác trống vắng kia lại làm cho cái lỗ của anh trỡ nên ngứa ngáy khó chịu. Nhân ngước lên nhìn Duy, kẻ giấu mặt đang đúng bên cạnh anh. và dường như Duy hiểu được ý nguyện của anh, không cần anh phải cất lời, hắn ra hiệu cho người kia. Người đó bước đến bên Nhân, mở khóa cu, chỉ vài cái sục nhẹ, con cu của hắn đã căng cứng hết mức và rồi chỉ với 1 cú nhấp, con cu hắn đã nàm trọn trong đít Nhân. Anh chỉ kịp ré lên một tiếng "Á" vì sự thốn ấy, không bao cao su, không bôi trơn và chỉ một phát kiến Nhân thốn vô cùng, dù rằng mới nãy thôi, cái lỗ của anh đã được Tín khai thông nhiều rồi. Và ngay sau tiếng Á đó lại là tiếng rên dâm dục của anh quay trở lại, mùi vớ hôi thối, cảm giác ê buốt nơi 2 đàu vú khi sụ chuyển động làm chúng cọ chạm vào 2 chiếc áo đồng phục, cảm giác nhoi nhói bị kẻ kia kích thích vào tuyến tiền liệt. Tổng thẩy tất cả kích thích đã dồn đến não Nhân, kiến cho chưa đầy 15 phút bị kẻ kia đụ, Nhân đã đạt cao trào và xuất tinh lần thứ 2 trong chiếc khóa cu kia, chỉ cách hơn 30 phút với lần xuất tinh đầu tiên khi nãy. Cơ thể Nhân bây giò rã rời vì toàn bộ sức lực của anh 1 tuần qua chỉ sau 2 ngày cuối tuần đã bị rút sạch. Tay Nhân run run, và dường như không còn đủ sức để chống nữa, phía sau thì kẻ kia vẫn nắc, và ngày càng mãnh liệt hơn nữa. Và rồi anh đổ sụp xuống nền nhà lạnh lẽo, và cái tư thế cũng như biểu cảm trên gương mặt của anh lúc này, có thể nói là càng đĩ hơn cả và tất nhiên, hình ảnh ấy được lưu lại trên chiếc điện thoại của Duy, thêm một bằng chứng chứng minh sự dâm đãng của anh là do bản chất chứ không phải do ép buộc. Nhưng nếu Duy không ép buộc, hay ép anh phải rơi vào cái hoàn cảnh như thế này, thì có lẽ anh sẽ vẫn là 1 thằng con trai, một chàng công an anh dũng, chứ không phải một con đĩ dâm đãng như bây giờ. Quả thật Duy đã và đang rất thành công trong công cuộc biến những thằng trai thẳng, mạnh mẽ trỡ thành những con đĩ chỉ biết nứng lồn thèm cặc, biến họ thành những con đĩ bot dâm loàng, hay thành một thằng chủ đứng trên tất cả. Ví dụ điển hình là bạn hắn, kẻ đang đụ Nhân sống dỡ chết dỡ kia; hay Tín, một công tử ăn chơi, giờ thành một con chó tuân lệnh hắn bất kể khi nào, dù cho gia thế của tín có như thế nào đi nữa, vì đó là sự chấp hành trong tự nguyện. Và có lẽ cúng không lâu nữa, trung úy Nhân kia cũng sẽ trỡ thành một con chó như vậy thôi. Một con chó, sẵn sàng tuân lệnh chủ nhân trong tự nguyện, thực hiện mọi yêu cầu cảu chủ miễn sao được thỏa mãn cái sự dâm dục của mình.
Rên rĩ đĩ thỏa như thế không biết bao lâu, không biết cái lỗ của anh đã như thể nào, chỉ biết người kia gầm lên một tiếng, từng đợt, từng đợt được tuôn thẳng vào đít Nhân. Khi kẻ kia rút cây hàng đã teo nhúm sau khi được xả van, Nhân đổ sụp hoàn toàn trên nền nhà lạnh lẽo ấy. Bên cạnh anh, Tín vẫn đang nằm rên rĩ một cách đĩ thỏa nhất, nhìn lại thì ngay cái ngã ba dâm dục của Tín, một mảng ướt rộng đã hiện rõ ràng trên chiếc quần của anh. Tiếng thở dốc cùng mảng ướt ấy chứng tỏ Tín đã bắn 2 3 lần rồi dù rằng chưa hề có một sự va chạm nào vào con cặc ấy, Và giờ nó vẫn cứng ngắc độn lên một cục to tướng dưới lớp vải quần tây ấy.
- Hôm nay tới đây thôi ha trung úy, đứng lên và đi về, trả lại không gian riêng cho con chó đực đang chuyển hóa của tao được rồi. Ah, xém chút nữa thì quên.
Nói đến đây, Duy lấy một cái pug nhét vào đít Nhân.
- Giữ tinh trùng trong đít mày tới sáng hôm sau, và nhiệm vụ tuần này của mày là phải đeo cái vật này trong đít mày 24/24, trừ khi đi vệ sinh thì được tháo ra, và vẫn không được mặc quần lót nhé. Và vẫn như tuần rồi, nếu không muốn mất mặt vì sự mất kiểm soát của con cặc mày, thì đây là phương án tối ưu nhất nhé.
Vừa căn dặn Nhân, Duy vừa đưa cho anh cái pug rung chữ C, đồng thời tháo cái khóa ku đang ngự trị trên con cu của anh ra. Trao cho anh những thứ đó, căn dặn xong xuôi tì hắn đuổi anh ra khỏi căn nhà ấy, như một người chủ vứt đi một tên nô lệ sau khi đã hết giá trị sữ dụng. Anh bước ra khỏi căn nhà mà không biết 2 người kia sẽ làm gì Tín, Nhân thừa biết Tín đang bị vật gì hành hạ anh ấy, vì anh đã thấy cũng như trãi nghiệm cảm giác đó. Nhưng đó là chuyện của Tín, thân anh còn lo chưa xong thì lo được cho ai. HAIZ......... một tiếng thở dài não nề, Nhân đề máy xe để về ngôi nhà thân yêu đang chò đợi anh, một nơi mà có lẽ đã không còn là nơi an toàn, khi mà bất cú hành động nào của anh kẻ kia cũng biết và nắm rõ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro