Ngày 5
Những tia nắng ban mai xuyên qua chiếc rèm cửa, soi rọi khắp căn phòng báo hiệu một ngày mới đã bắt đầu, sự tươi mới tràn ngập khắp gian phòng. Một thân hình khỏe khoắn, sắn chắc cứ lăn lăn trên chiếc giường kia như không muốn rời xa nó, như thể khi bước ra khỏi chiếc giường kia thì những điều kinh khủng của ngày hôm qua sẽ quay lại. Cơ thể anh ta bây giờ vô cùng mẫn cảm. Nếu ngày hôm qua, sự đụng chạm mang đến cho anh những khoái đến dại người thì hôm nay, những va chạm ấy lại trỡ thành sự ám ảnh. 2 đầu vú anh bây giờ to như 2 hạt đậu đen và tê buốt mỗi khi đụng vào. Mỗi bước đi của anh như xé đôi thân thể mình, lỗ đít anh giờ xưng tấy, loe loét hết cả và không biết bao giờ nó mới hồi phục lại. Ku anh bây giờ, nhìn cứ như một khối thịt để lâu, nó chuyển sang màu đỏ bầm, ê buốt. Anh không biết liệu sau ngày hôm qua, cái chức năng chính của nó có còn được đảm bảo hay không. Nhưng đâu đó trong anh, có một suy nghĩ sợ đụ, phải rồi, anh sợ đụ người khác, những khoái cảm ngày hôm qua anh được trãi nghiệm đã khắc họa vào tâm trí anh rồi. Bất giác anh sờ tay vào lỗ đít mình, một cảm giác thốn, đau rát nhưng tận sâu trong tâm trí anh lại muốn tự chọt ngón tay mình vào trong để khám phá cái lỗ ấy. Bất giác anh rùng mình vì cái suy nghĩ thoáng qua ấy của mình. Điẹn thoại anh đổ chuông báo cuộc gọi đến, là số điện thoại của kẻ đã hại anh, anh mệt nhoài nhận cuộc gọi ấy
- Dạ con nghe thưa chủ nhân.
- Ngoan đó, mấy chai nước hôm qua, trước 12h trưa nay phải uống cho hết, và mỗi lần uống, phải quay phim và đánh dấu lại.
- Dạ chủ nhân.
- Cái khóa ku của mày, tao để trong tủ, đúng 10h hãy khóa nó lại, sau đó gửi hình ảnh đó qua cho tao. Nhiệm vụ trong sáng ngày hôm nay chỉ nhiêu đó thôi, nhớ đó. À nhớ không được thủ dâm nhé hahaha.
Kẻ kia nói như vây, thật sự kiến anh còn đau đớn hơn cả trận hành hạ ngày hôm qua. Làm sao mà anh có thể thủ dâm được với con ku đang đau nhức như vậy, câu nhắc nhở ấy như một sự mỉa mai cho cái thân phận của anh. Đến cả cái nhu cầu cơ bản của một người đàn ông, cũng bị hắn kiểm soát. Nhưng giờ đây, đối với kẻ kia, anh có còn là người nữa hay không, có lẽ là không, nên mới có sự đối xử như vậy. Nằm suy nghĩ về cuộc sống của mình sau này như một màn đêm vô định trong buổi sáng quá đủ rồi, cuối cùng anh cũng lê tấm thân đầy đau đớn ấy để chuẩn bị bắt đầu một ngày mới.
Rửa mặt và vệ sinh cá nhân xong, thì cũng vừa hết 2 thùng nước mà kẻ kia để lại, anh lại cười trừ chứ biết làm sao. Nhìn 4 chai nước kia mà anh ngao ngán tới tận cổ, cái thứ nước dơ bẩn kia, bây giờ là nước để anh uống, cầm lấy chai nước ngày hôm qua đang uống dở, anh bật camera và quay lại cảnh mình nóc hết chai nước đó, rồi chai thứ 2, bụng anh no căng. Bây giờ anh chỉ muốn cho hết những chai nước này thôi. Hôm qua có lẽ vì mệnh lệnh của người kia, nên anh phải cố gắng nốc cho hết, hôm nay mới 2 chai thôi, anh đã không thể uống nổi nữa, bụng anh đã óc ách nước rồi, hay có lẽ vì chưa ăn sáng nhỉ. Nhưng là gì thì cũng đã 9h50 rồi, anh nhìn đồng hồ mà nhớ đến nhiệm vụ mà kẻ kia giao, "Đeo khóa và chụp hình", nhìn lại con ku tội nghiệp của mình, anh thở dài một hơi và bước đến bên tủ đồ mà đeo cái khóa ấy vào. Dù rằng không cương lên, nhưng việc đeo cái khóa vào đúng là một cực hình, khi chỉ vừa chạm vào nó đã ê buốt đến tận não. Cuối cùng thì tiếng tạch của cái khóa cũng vang lên, báo hiệu cho sự kết thúc của tự do. Mà đúng hơn, cái tự do của anh đã kết thúc từ ngày đó rồi chứ có phải bây giờ mới kết thúc đâu cơ chứ.
Đứng trước gương, anh chụp lại hình ảnh của bản thân anh với con ku bị khóa ấy, trong hộp thoai, anh chần chừ việc bấm nút để gửi tấm hình ấy cho kẻ kia. Nhưng ngại ngùng làm gì khi mà hắn ta còn có nhiều hình ảnh còn dâm dục hơn nữa mà, những hình ảnh mà không bất kỳ một người đàn ông nào có thể dám tưởng tượng được.
"Ngoan". Chỉ có 1 chữ trả lời cho tin nhắn ấy.
"Trước 12h, thì 4 chai nước đó phải vào bụng mày, nhớ chứ. "
Một tin nhắn đến nhắc nhở anh về 4 chai nước kia, anh đã cố gắng được 2 chai rồi, thôi cố gắng cho hết 2 chai nữa đi rồi chờ đợi, anh nghĩ thoáng cho nhẹ lòng. Trần truồng, cu bị khóa, cơ thể ê ẩm, bụng óc ách nước... tình cảnh của anh bây giờ thật thảm hại. Anh vẫn nằm trên chiếc giường thân quen ấy, chờ đợi, nhưng chờ đợi điều gì nhỉ? Chờ đợi kẻ kia đến hành hạ anh, chờ đợi kẻ kia đến mang đến những khoái cảm đến dại người kia, hay chờ đợi điều gì? Thật ra anh chỉ nằm chờ cho nước trong bụng anh trôi ra bớt để có thể hoàn thành được nhiệm vụ mà kẻ kia giao mà thôi. Và trong những giây phút vô định ấy, anh chợt nghĩ đến anh đại úy kia, vì sao anh ta lại rơi vào tình cảnh này. Nhưng theo óc suy luận của anh, thì kẻ kia đối xử với anh đại úy kia có phần khác biệt so với anh, có một sự ưu ái, hay đúng hơn là nhẹ nhàng hơn so với anh, vì sao lại như thế? Miên mang trong suy nghĩ thì cảm giác thốn thốn ở phần hạ bộ kéo anh lại thực tại, phải đi xả bớt nước thôi. Rồi sau đó, anh lại bật camera và quay lại cảnh anh uống nước, đồng hồ điểm 11h giờ và thế là anh đã hoàn thành nhiệm vụ về 4 chai nước mà kẻ kia giao. Nhưng sao khi vừa hết chai nước thứ 4 này, cơ thể anh lại có cảm giác nóng râm rang trong người, có một sự bức bối trong anh đang trỗi dậy, thật khó chịu nhưng anh không biết nguyên nhân là gì. Nóng, nóng quá, cái nóng râm rang, bức rức, bực bội này anh không biết diễn tả như thế nào và đây cũng là lần đầu tiên anh rơi vào tình cảnh này. Như vậy là thuốc đã có tác dụng với anh kiến cơ thể anh trỡ nên khó chịu như vậy, và đó chính là lí do vì mà kẻ kia bắt anh phải uống theo thứ tự từng chai, mục đích của hắn là để cho khi chai nước thứ 4 vào bụng anh là lúc anh đã đeo khóa ku theo lệnh của hắn. Và để khi anh ta uống từ từ, thì cú mỗi lần anh tìm cách thỏa mãn dục vọng hì sẽ lại bị kích thích tiếp và kéo dài suốt cả một thời gian dài, nhưng anh lại uống một lần nên bây giờ lượng thuốc trong người anh quá nhiều kiến cơ thể anh bị kích thích cực độ.
Cảm giác nóng bừng cả cơ thể và con ku thì lại cương cứng hết mức có thể trong chiếc lồng ấy càng kiến anh bức rức hơn nữa. Lăn lộn trên chiếc giường của mình, không biết cách nào để có thể làm hạ nhiệt cũng như làm sao để con ku đang đau buốt kia giảm bớt sự đau đớn. Bây giờ trong tâm trí anh mới lờ mờ nhận ra có lẽ mình đã bị kẻ kia đánh thuốc kích dục, và anh đã bết cách nào để làm cho thằng em của anh đỡ đau hơn. Nhưng con ku đang trong cái lồng, làm sao có thể thỏa mãn nó, anh cứ nám chặt cái lồng, sốc lên sốc xuống nhưng không thể nào có thể thỏa mãn được cho nó, cơn bức bối ngày càng tăng cao kiến anh như dại đi.
Bây giờ tất cả những ham muốn của anh trước đây đã như tan biến hoàn toàn, chỉ còn lại một điều duy nhất đó là thỏa mãn cái dục vọng của bản thân anh mà thôi. Anh muốn gào lên để xả bớt cái bức bối ấy, anh bắt đầu có triệu chứng như một kẻ điên, khi mà cứ hết nằm rồi lại ngồi, ngồi rồi lại đứng, cứ như một kẻ tâm thần không tự chủ được bản thân. Nếu có ai đó có thể giúp anh có thể giúp anh thoát khỏi tình cảnh này, muốn gì anh cũng có thể đáp úng, thậm chí là làm nô lệ hay bất cứ thứ gì, nhưng thực tế thì anh đang là gì đối vói người kia, bản thân anh cũng không thể biết được nữa. Cơn cuồng dục trỗi dậy đến cùng cực kiến anh mất dần sự kiểm soát của chính bản thân anh.
Bỗng tiếng chuông cửa vang lên đánh thẳng vào tiềm thức kéo anh về thực tại, anh lấy lại chút vững vàng từ từ bước đến bên cửa xem ai gõ cửa. Cánh cửa vừa mở thì một thân ảnh quen thuộc với gương mặt bị bịt kín đang đứng trước cửa. Anh liền nép mình sang một bên, đợi người kia bước vào trong và đóng cửa lại, lặp tức anh quỳ tứ chi xuống đất mà bò đến bên cạnh người đàn ông kia.
- Mày giống chó hơn rồi đấy, biết sao không, vì chó không mặc đồ ha ha ha.
Duy cười chế nhạo Nhân khi anh đang trần truồng và không đợi lệnh, anh đã vào tư thế của một con chó như vậy. Nhân chỉ gục mặt trước Duy, bây giờ cơn nứng của anh đã lên đến đỉnh điểm, quả là sau khi kìm nén thì sự bùng phát còn mãnh liệt hơn.
- Sao, nứng lắm phải không, bản chất mày là một con chó dâm dật, ngày hôm qua vừa xuất tinh khô dái, thế mà hôm nay lại động dục như vậy.
Không cần phải đợi Nhân thể hiện, chỉ nhìn lướt qua thấy 4 chai nước mà hắn chuẩn bị đac cạn nước, thêm vào cái khóa ku đang giật giật và cái vật bên trong đang rỉ nước kia, hắn dư sức biết tình cảnh của anh như thế nào. Câu nói ấy chỉ nhằm củng cố thêm vào trí nhớ anh một điều, anh là một con chó, một con chó cái dâm dật. Thêm vào đó, vừa nói hắn vừa đưa chân chà vào 2 đầu vú của anh, kiến cho cơn hoat dục đang cháy kia như đổ thêm dầu vào, kiến nó bùng cháy dữ dội hơn.
- Ư... Ư....... Con... xin ông chủ, cầu xin.... ông chủ giúp con, con khó.... chịu... quá.... , con... cầu xin ông...
Lời cầu xin của anh không thể nào trọn vẹn được, lửa dục đã bùng phát nhưng lại không biết câch nào để thỏa mãn được bản thân mình, anh cảm thấy mình thật sự bất lực và vô dụng.
- Liếm sạch nó.
Duy ra lệnh và chìa đôi giày trên chân hắn trước mặt anh, bây giờ chỉ có kẻ kia là có khả năng giúp anh nên mệnh lệnh của hắn, anh không những không chần chừ mà nhào tới liếm đôi giày ấy. Anh chỉ muốn làm mọi cách để kẻ bịt mặt kia hài lòng mà giúp anh thỏa mãn cái dục tính của bản thân. Cảm thấy đôi giày đã được Nhân liếm sạch sẽ, hắn mới rút chân ra và đưa trước mặt anh. Như hiểu ý, anh chồm lên bú mút đôi chân ấy. Lúc này mỳu vớ, mùi chân hắn sao lại có thể kích thích đến như vậy. Anh hít hà cái mùi nam tính ấy, như một liều thuốc giúp anh cảm thấy phần nào lữa dục trong anh được giamt bớt đi. Càng bú mút đôi chân ấy, anh càng cảm thấy phê và thỏa mãn được phần nào. Quả đúng là lần cho anh làm quen với mùi vớ kia, đã thêm vào trí nhớ và giờ đây anh cảm thấy thích thú với cái mùi ấy, mùi hương từ đôi chân của chủ. Đựơc một lúc, Duy bắt chéo chân, để Nhân phải quỳ sát lại hắn, lúc đó hắn mới đưa tay sờ vào 2 đầu vú của anh, ngay cái chạm của Duy, Nhân đã rên lên hứng thú. Mới khi nãy, anb còn cảm thấy đau thốn khi chạm vào, mà nay sao kẻ kia chạm vào, thầm chí là vò bóp nó mà anh lại cảm thấy phê và sướng như vậy, anh không thể hiểu nổi cơ thể mình, nhưng Duy thì biết, vì anh đang chịu tác động của thuốc mà. Sờ nắm 2 hạt đậu ấy một chút và cảm thấy hài lòng vì giờ 2 hạt đậu ấy đã như 2 hạt đậu đen, hôm qua thôi chúng còn bé ti như 2 hạt đậu xanh.
- Tao sẽ đeo khoen vào 2 đầu vú này, mày có chịu không. Nếu đồng ý, thì sau khi xỏ xong, tao sẽ giúp mày thỏa mãn. Còn không thì tao ra về nhé.
- Dạ, con đồng ý, ông cứ xỏ khoen đi, con cầu xin ông.
Không cần suy nghĩ, chỉ cần hắn giúp anh thoát khỏi tình cảnh này, anh sẽ đồng ý hết, vì giờ chỉ có kẻ kia mới có thể giúp anh mà thôi. Duy xoa đầu Nhân như xoa đầu một con chó. Rồi hắn lấy ra một cây súng, loại dùng để bấm lỗ tay, và thế là chưa đầy 3p, 2 bên đầu vú của anh đã được gắn vào 2 cái khoen hình đòn tạ. Nhân cứ nghĩ việc đục lỗ để gắn một vật lên người là rất đau đớn nhưng không, khi thanh thép xuyên qua, anh chỉ cảm thấy như bị kiến cắn, thầm chí còn thấy không đau bằng cái bóp của kẻ kia. Còn khi đã gắn khoen hoàn toàn thì bây giờ 2 bên chỉ thấy hơi ê ẩm chứ cũng không đau là mấy. Nhìn 2 đầu vú mình sau khi xỏ khoen, trong Nhân bỗng trỗi lên một cảm giác rất rất lạ, đó chính là cảm giác lệ thuộc, phụ thuộc vào người đã xỏ khoen lên người mình. Giống như các loài vật nuôi, khi bị chủ nhân xỏ khoen vào người chúng vậy.
Duy nhìn ngắm tác phẩm của mình, 2 điểm sáng ánh kim, xung quanh 2 điểm hồng trên ngực của một chàng trải khỏe mạnh, do chính hắn tạo ra. Bây giờ đang ri rỉ ra một ít máu, hắn mỉn cười thỏa mãn. Hắn lấy trong túi của mình ra một cái dương vật giả và gắn chặt lên nền đất, quay lại ghế ngồi. Nhân nhìn cái dương vật khủng kia mà có phần kiếp sợ, vì độ to, độ dài và cả cái độ cong của nó, anh kẽ rùng mình và ngước nhìn lại kẻ lạ mặt kia.
Duy sẽ làm gì để giúp Nhân thỏa mãn? Cái dương vật giả kia thì công dụng ai cũng biết, nhưng Duy sẽ dùng nó như thế nào để kiểm soát Nhân bằng vật đó?
Nhân nhìn cái dương vật giả cong cong, dài dài ấy mà ngao ngán, không lẽ ngày hôm nay, đít anh sẽ phải bê bết như những ngày trước sao? Thật là tội cho nó mà. Thấy Nhân có vẻ chần chừ, Duy liền bấm vào công tắc, một dòng điện từ cái vòng cổ xẹt qua làm cơ thể anh co giật mạnh.
- Có lẽ những bài học vừa qua, mày quên rồi à?
Mặc dù lượng thuốc trong người kia đang dày vò cơ thể anh, nhưng cú giật điện kia đã kiến anh bình tĩnh lại. Anh bò đến bên cái dương vật đó, khom người và bú mút nó như những gì anh đã được "dạy" như bữa giờ. Khi cảm thấy đã đủ ướt, anh mới nhổm dậy, kê ngay lỗ của mình mà nhún. Ngay khi đầu của cái dương vật chui vào trong cở thể, cảm giác thỏa mãn bắt đến với Nhân thông qua sự ma sát trong thành lỗ chật chội ấy, có lẽ anh đã quen với việc bị đụ và thích thú với cảm giác bị đụ này rồi. Nhún được một hồi thì cặc anh bắt đầu rỉ rả nước nhờn, báo hiệu sự "sướng" trong anh đã được thỏa mãn phần nào, phần nào đó đã được giải tỏa. Không, không phải việc bị đụ hay tự nhún này giúp anh giải tỏa mà chỉ là do thuốc đã bớt công dụng, anh tự lấp liếm, bản thân anh vẫn chưa chấp nhận được việc cơ thể mình dang thích dần cảm giác được đụ này. Duy ngồi đó xem cảnh Nhân tự nhún, tự thỏa mãn bản thân mình được một hồi, và hắn đang muốn đánh sập hoàn toàn cái bản năng nguyên thủy của sự nam tính mạnh mẽ trong anh, thay vào đó là cảm giác mà chỉ những đứa con gái lăn loàn luôn thèm muốn, đó là cảm giác bị đụ, thèm sướng lỗ chứ không sướng cặc được. Và hôm nay là ngày cuối cùng trong chuỗi ngày hành hạ anh một cách tự do, không bị rào cản công việc, nên Duy muốn trong ngày hôm nay, cái ý chí kia phải vỡ vụn hoàn toàn, kiến Nhân trỡ thành một con bot lăn loàn trước khi Nhân trỡ thành một thứ mà hắn muốn.
- Nhún nhiêu đó được rồi, dừng lại và đến đây. Duy ra lệnh cho Nhân.
Nhân ngừng nhún và bò đến bên cạnh hắn, cảm giác thiếu thốn lại trỗi dậy trong anh kiến anh có phần nuối tiếc cái dương vật giả kia. Duy móc cây hàng nóng của hắn ra, ve vãn trước mặt Nhân. Bất giác trong tâm trí anh lại trỗi dậy cảm giác muốn ngậm cây hàng ấy, bú mút nó, làm cho nó trỡ nên hùng vĩ hơn, có lẽ việc muốn bú cu với anh bây giờ đã là bản năng rồi nên mới có cảm giác đó. Không, chỉ là do tác dụng của thứ thuốc kia thôi, Nhân lại tự lấp liếm một lần nữa.
Như đoán được phần nào suy nghĩ của Nhân, Duy không lên tiếng cũng như ra lệnh gì cả, chỉ để Nhân quỳ ở đó mà quan sát biểu hiện của anh. Hắn muốn ngày hôm nay cho anh chủ động thể hiện ham muốn của mình, và hắn cũng muốn kiểm chứng coi khả năng của hắn tới múc độ nào, xem coi công sức của hắn 4 ngày qua có vô ích hay không.
Nhân quỳ đó, nhìn cây hàng nóng của kẻ giấu mặt quơ qua, quơ lại trước mặt anh. Một dòng máu nóng sục sôi trong anh, anh nhìn cây hàng mà nuốt nước miếng từ nãy đến giờ đến mấy lần như một món ăn ngon dang bày ra trước mắt. Thế nhưng vì sao anh vẫn quỳ đó mà nhìn nó, chứ không chồm đến mà cho nó vào miệng mình mà thưởng thức, đơn giản là vì đâu đó trong anh còn chút ý chí nam nhi sót lại trong người, anh không muốn mình có những hành động như mất đi ý thức trước đây mà anh dùng nó để lấp liếm cho cái sự thật rằng bản năng của anh đang muốn. Và một phần nữa có lẽ là do anh ta sợ rằng kẻ kia chưa cho phép mà anh hành động thì sẽ phải chịu sự trừng phạt của hắn.
- Hôm nay tao cho mày được tự do một bữa trong khuông phép, không nhất thiết phải đợi tao ra lệnh đâu, miễn sao mày thể hiện được con người thật của mày.
Câu nói của kẻ kia như một phần nào thôi thúc cái bản nagwj của anh, nhưng một phần lí trí còn sót lại trong anh biết được rằng, những hành động của anh bây giờ là bản năng, tức là con người thật của anh. Anh không muốn thể hiện anh là một thằng đàn ông mê bú cặc, một thằng công an mê đụ như vậy, anh là một chiến sĩ công an mẫu mực, không, không thể để chuyện đó xẩy ra được. nhưng sự cố gắng của anh được bao lâu khi mà lửa dục rong an thì đang phừng phừng, mà kẻ kia lại còn bày ra những thứ kiến cho ngọn lửa ấy bùng phát thêm phần dữ dội hơn nữa. Và chút ý chí phản kháng cuối cùng trong anh đã bị ngọn lữa dục ấy đốt cháy hoàn toàn, anh bò tới bên chân của kẻ kia, nhìn cây hàng nóng ấy, khi anh vừa hả miệng chạm vào đầu khấc, Duy lên tiếng
- Trung úy Nhân, đây là do anh tuej nguyện ngậm lấy cu tôi, tôi không ép buộc hay yêu cầu anh đúng không? Bản chất anh là một con chó cái thèm cặc đúng không? Nếu không đúng, anh có thể đứng lên và làm tất cả những gì anh muốn, còn không thì hãy tự mình nói lên nguyện vọng của mình đi.
Câu nói của Duy khiến Nhân khựng lại vì bất ngờ, bây giờ anh phải nói gì đây, nói mình là một con chó cái thèm cặc, một thằng đĩ mê đụ, là mình tự nguyện, là.... Những câu hỏi ấy, dằn vặt ấy chỉ được vài giât thoáng qua vì giờ với anh, quan trọng hơn cả chính là làm sao đẻ được thỏa mãn, để hạ bớt ngọn lữa dục trong người mà thôi.
-Con là chó cái thèm cặc, cậu chủ không ép buộc con, là con tự nguyện, con xin ông chủ cho phép con bú con cặc của ông, con thèm quá... Nhân nói ra những lời đó trong vô thức, trong ngọn lữa dục vọng bản thân, trong cái ham muốn thỏa mãn nhu cầu nguyên thủy như những loài động vật vô tri.
-Vậy tù nay, trung úy Nhân sẽ vẫn là trung úy Nhân truocs mặt mọi người, Nhưng trước mặt tao, mày sẽ chỉ là một con chó, một vật tiêu khiển của tao, đúng không?
- Dạ, con là vật tiêu khiển của ông, là con chó trung thành của ông.
-Vậy từ nay trỡ đi, hãy ngoan ngoãn mà chấp hành mệnh lệnh của tao, nếu mày cong muốn là một con người. mày hãy nghĩ nếu như những hình ảnh, đoạn clip ghi lại hình ảnh dâm dục của mày, lời khẳng định của bản thân mình là một con chó cái thèm cặc, một con đĩ thèm đụ lan truyền trong cơ quan mày. THÌ cái đám mà mày gọi là đồng nghiệp, xưng hô là đồng chí ấy sẽ đứng ra bào vệ mầy, hay là đè mày ra rồi hành hạ, rồi đụ mày. Lúc đó, mày sẽ là một con chó cho cả một đám người, chứ không còn là của riêng tao. Hya là mày muốn những con cặc của đám đồng chí đó thỏa mãn cho mày hơn tao.
Duy rót vào não Nhân một mớ lí lẽ để khẳng định hoàn cảnh của Nhân, và trong tương lai sẽ như thế nào nếu anh không nghe theo lời của hắn, tương lai của anh không còn do anh định đoạt nữa, anh không còn quyền quyết định, chỉ còn có thể chấp hành, thõa mãn hắn để đảm bảo tương lai tốt đẹp nhất có thể đến với anh mà thôi. Nhân nghe từng lời nói mà cảm thấy nhục nhã vô cùng, nhưng biết làm sao được khi trong tay hắn có đầy đủ tất cả những gì có thể giúp hắn thực hiện cái việc hắn nói. Và trên tất cả, bản thân anh bây giờ cũng đang thèm muốn được thỏa mãn cái dục vọng cơ mà, thôi thì đành nghe theo lời của hắn thôi chứ chống cự thì được gì, Nhân buông xuôi tất cả, trôi theo dòng chảy mà Duy, kẻ bịt mặt kia đã đào sẵn cho anh.
- Dạ, ông chủ là người duy nhất, con nguyện làm chó cho ông, con sẽ kghe theo tất cả mệnh lệnh của ông, những gì có thể làm ông vui lòng, con nguyện làm theo, con xin ông hãy giữ kính giúp con, để con mãi là chó cho ông.
-Nói được thì phải làm được đó, chứ đừng để tao phải làm những việc mà tao chính tao cũng không muốn đấy. ha ha ha
Duy mãn nguyện khi người thanh niên trước mặt đã quy phục hắn, chịu theo sự an baiof của của hắn dành cho anh như một ân huệ. Lúc này hắn mới lôi ra trong balo mình một số vật dụng.
- Những thứ tao đưa mày đâu rồi, hãy tô điểm lên thân thể mình đi.
Nhân nhận lệnh và bò đến bên chiếc bàn, lấy ra những vật dụng mà Duy đã đưa cho anh trước kia, rồi gắn chúng lên người mình. Cũng không có gì là nhìu, chỉ là 2 cái trứng rung, 1 cái pug, 2 cái kẹp cùng với chiếc vòng cổ. Nhưng có lẽ anh chỉ có thể nhét 2 cái trứng rung và cái pug vào ass mình thôi, chứ vú thì đang đeo 2 cái khuyên tạ, trên cổ thì có cái vòng có bộ phận kích điện kia rồi. sau đó anh ngậm chiếc vòng cổ cùng 2 cái kẹp đến bên kẻ giấu mặt, quỳ thẳng người lên như một con chó đang chờ lệnh chủ. Duy cầm lấy những vật dụng ấy và lên tiếng.
- Bây giờ có lẽ những thứ này không còn phug hợp với mày nữa rồi, nên tao sẽ thay thế chúng bằng những vật dụng mới nhé. Vừa nói, Duy vừa chỉ vào những món đang trên bàn và căn dặn.
- Hắn đưa cho anh 2 sợi dây, với 1 đầu là một quả tạ tròn, một đầu là khoen cài, 1 cái pug rung, 2 cái bao tay, 1 thanh inox với 2 đầu là 2 cái còng, và cuối cùng là một cái dương vật giả thô to khi nãy.
- Sau này, khi tao triệu tập mày, thì những vật này sẽ được mày mang lên người, đây là hình ảnh minh họa, còn có mặc đồ hay không, thì khi đó tao sẽ báo sau.
Nhân nhìn tấm hình mà kẽ rung mình, anh không tin vào mắt mình nữa, nếu đây là tương lai của anh thì anh có khác nào một con chó trong thể trạng của một con người. Đẻ Nhân nhìn hình ảnh minh họa xong thì Duy ra lệnh cho anh mang những thứ đó lên người. Chưa đầy 10 phút sau, Nhân đã gắn đầy đủ những vật đó lên người, khó khăn nhất là việc đeo 2 cái bao tay, nhưng rồi cũng xong đâu vào đấy. Lúc này Duy mới tháo cái vòng trên cổ Nhân ra, và đeo vào đó một cái vòng cổ cho chó bình thường.
Duy nhìn người thanh niên trước mặt mình, 2 tay bị bao lại, và cơ bản không thể sữ dụng được, 2 chân thì bị cố định không thể chụm 2 gối lại được, luôn trong tư thế phơi bài ra những nơi nhạy cảm của con người, đít thì bị thồn những cái trứng rung và một cái pug chặn bên ngoài, vú thì có 2 quả tạ đong đưa. Và nếu như trên người anh có bộ cảnh phục với cái đuôi chó thay cho cái dương vật kia thì còn đẹp biết mấy. Hắn tâm đắc với tác phẩm ấy, ghi lại hình ảnh ấy và cho Nhân xem.
- Từ từ rồi mày sẽ giống như hình ảnh minh họa kia thôi.
Nhân nhìn mình trong tấm hình kia mà ứa nước măt, nước mắt anh rơi vì nhục, vì căm phẫn, vì.... Vì bản thân anh đã quá nhu nhược để rồi phải từng bước, từng bước bị kẻ kia thao túng mà không cách nào có thể quay lại, có thể phản kháng lại hắn nữa. Nếu ngay từ đầu, anh chấp nhận hi sinh một phần danh dự, một phần của sự nghiệp thì có thể bây giờ anh có thể vẫn sẽ là một con người, có 1 tương lai khác chứ không phải trỡ thành một con chó bên cạnh kẻ kia. Nhưng giờ, khi mọi việc đã đi quá xa, lún quá sâu vào bãi lầy nhục nhã, thì liệu bây giờ anh phản kháng lại, anh sẽ còn lại gì. Mà hơn nữa, như hắn nói thì anh chính là người năn nỉ, yêu cầu hắn, chứ hắn có ép buộc anh đâu. Với những hình ảnh đó, những đoạn clip đó, thì liệu có ai tin được rằng anh là người bị hại, rằng kẻ kia là chủ mưu, hay ,mọi người sẽ nghĩ rằng anh không đạt được mục đích của mình mà tố cáo hắn, mục đích được làm một con chó dâm đãng, một thằng gay bệnh hoạn. Nước mắt anh rơi vì chữ nếu kia đã mãi mãi không bao giờ quay lại nữa.
Duy nhét vào miệng Nhân thêm 1 viên thuốc kích dục nữa, các gag có 11 đầu lồi ra được gắn vào miệng anh. Sau đó là những thanh inox mà Duy chuẩn bị được gắn vào những cái móc trên người anh. Bây giờ cơ thể Nhân đã bị hạn chế hoạt động, tay không thể giơ lên quá cao hay chạm vào cu mình, chân cũng như vậy. Duy tiến ra sau, tháo cái pug và lôi 2 cái trứng rung ra khỏi đít Nhân. Cắm USB vào tivi, bật đoạn clip trong USB mà hắn đã chuẩn bị sẵn cho anh, rồi căn dặn.
- Xem clip, học hỏi theo clip để có thể thõa mãn được mình, nhiệm vụ của mày chỉ có như vậy thôi, cố gắng mà học cho tốt, đùng để tao thất vọng.
Căn dặn xong, Duy rời đi bỏ lại Nhân trong cơn nứng cực độ do viên thuốc và sự hoảng loạn thật sự, bây giờ mà có người bước vào thì sao dây, rồi hắn mà không quay lại thì ai sẽ giải thoát cho anh khỏi tình cảnh này, trong khi ngày mai anh lại phải đến cơ quan trình diện. và làm sao anh có thể thỏa mãn được trong cái tình cảnh này cơ chứ, tay không thể chạm vào cu, mà dù có chạm vào đi chăng nữa thì anh có thể làm được gì khi mà cái việc cơ bản của giống đực là nứng cặc, anh còn không có khả năng nữa mà. Nhân quỳ đó, dại người đi vì tác dụng của viên thuốc, vì sự lo lắng sẽ bị phát hiện, vì ...
Rất nhiều cái vì cho Nhân, nhưng cái quan trọng nhất với anh là việc được thỏa mãn vì cơn nứng của anh đã lên đến cực độ, nhưng phải làm sao đây? Các bạn chờ phần sau nhé.
Nhân vẫn trong tư thế đó với lữa dục trỗi dậy trong người, dục vọng đó dần dần lấn át hết những suy nghĩ trong anh, não anh bây giờ gần như không còn suy nghĩ được gì, chỉ còn một ham muốn làm sao để thỏa mãn bản thân, thỏa mãn cái dục vọng ấy. Và trong vô thức, anh nhìn lên màn hình tivi và thấy một hình ảnh quen thuộc, hình ảnh của một người thanh niên trong hoàn cảnh y hệt mình, cũng bị khóa ku, bị đeo bao tay... nói chung đó gần như là hình ảnh của anh trong đoạn clip. Như vậy có nghĩa là trước anh, kẻ kia đã huấn luyện không biết bao nhiêu con người, bao nhiêu chàng trai và không biết Nhân có phải người cuối cùng không. Chàng trai trong clip cũng đang trong hoàn cảnh giống anh, nhưng hơi khác xíu là 2 cổ chân bị trói quặt lại kiến anh ta không thể nào đứng lên trên chính đôi chân mình được, Nhân cũng đã từng trãi qua tư thế đó nên anh có thể hiểu được. Và anh ta đang tự dao động cơ thể mình để cái dương vật giả ra vào lỗ hậu của mình, vậy là kẻ kia đang muốn anh làm giống nhân vật trong clip để thõa mãn ư. Phải rồi, vì nhìn xem, con cu trong khóa của nhân vật ấy đang rỉ rả nước nhờn, và trong tiếng rên rỉ của anh ta như đang rất thỏa mãn. Đến đây, ngọn lửa dục vọng trong anh như được tiếp thêm nguyên liệu, họa mi trong lồng của anh co giật mạnh mẽ và tươm nước nhờn. Nhân khó nhọc mà bò lại bên chiếc dương vật mà kẻ kia để lại, không suy nghĩ được gì, Nhân xoay người lại và tự nhún với chiếc dương vật ấy, một luồng điện mạnh mẽ truyền đến thẳng đại não của anh khi đầu chiếc dương vật chui vào lỗ. Và luồng điện ấy như đã truyền cho anh một nguồn năng lượng để anh nhún lên chiếc dương vật giả ấy một cách mạnh mẽ, mê say và có thể nói ràng anh đang được thỏa mãn. Sự sung sướng dân trào, mãnh liệt, anh như lên mây vì được thõa mãn, Nhân tự dao động cơ thể mình một cách mãnh liệt, như muốn cho chiếc dương vật đó chui thật sâu vào cơ thể mình, chạm hêta vào những điểm nhạy cảm đó, tàn phá cái lỗ đó. Và cũng chính cái giây phút anh tự đẩy thân mình để chiếc dương vật kia chui vào lỗ đít của mình, Nhân đã không còn là anh nữa từ giây phút ấy. Mọi khái niệm, mọi sự lấp liếm của anh từ những ngày anh rơi vào tay kẻ bịt mặt kia đều bị xóa sạch, con cuồng dục đã phá vỡ hết mọi rào cản, suy nghĩ trong chính bản thân anh. Càng ngày, anh càng di chuyển thân thể mạnh mẽ hơn, nhanh hơn, sâu hơn, và cũng như chàng trai trên màn hình kia, anh cũng cata lên những tiếng rên dâm đãng kia một cách thõa mãn. Với anh bây giờ, chiếc dương vật kia thật sự như một tạo vật của thần thánh, mà chỉ cần nó chạm vào chiếc lỗ nho nhỏ của anh, nó sẽ khai sáng, sẽ giúp anh đạt được tất cả điều anh muốn. Và trong cơn dâm dật ấy, anh đâu biết rằng trong căn phòng của mình có 1 chiếc camera đã được bật lên, vàker giấu mặt kia đang quang sát anh thông qua chiếc camera ấy và cười thỏa mãn. Hắn biết mình đã thành công trong việc biến 1 thằng đàn ông mạnh mẽ thành một con bot mê cặc, sẵn sàng ngồi lên những con cặc chỉa thẳng để thõa mãn. Và bây giờ, hắn biết rằng mình đã đi được hơn 2/3 quãng đường để thực hiện mục đích cuối của mình. Nhìn Nhân đang tự đụ mình bằng con cặc giả kia, Duy cười thầm, hắn biết rằng bất cứ ai, ngay cả bản thân hắn, khi mà cơn cuồng dục đã trỗi dậy quá mức rồi thì bất cứ gì, miễn là dập tắt, hay làm dịu bớt được lửa dục ấy thì đều sẵn mình mà lao đầu vào, nên những gì hắn chuẩn bị cho Nhân, đều góp phần để ép Nhân phải tự khẳng định anh là một con bot mê cặc với việc tự thõa mãn bằng con cặc giả ấy. Hành động đó của Nhân sẽ khắc sâu vào não anh, những cảm giác, những tiếng rên và xóa đi những suy nghĩ của một thằng đàn ông, mà thay vào đó là suy nghĩ của một người phụ nữ, một người phụ nữ trong thân xác một người đàn ông. Duy hài lòng vì mục đích của ngày hôm nay đã đạt được một cách ngoài mong đợi, hắn cũng thỏa mãn được mong muốn của bản thân khi nhìn thấy hình ảnh của Nhân qua chiếc camera ấy.
Nhân tự nhún trên chiếc dương vật ấy, tự thỏa mãn bản thân, tự làm dịu ngọn lửa dục trong người mình. Nhưng dường như bao nhiêu đó là chưa đủ đối với Nhân, anh muốn có một thứ gì đó thật sự mãnh liệt, thậm chí là tàn phá nát cái lỗ của anh, chạm vào từng điểm, từng điểm nhạy camd trong cái lỗ chật hẹp ấy. Nãy giờ anh đã cố gắng thay đổi tư thế, cũng như điểi chỉnh cho chiếc dương vật ấy chạm vào nơi có thể giúp anh thỏa mãn thật sự. Nhưng làm sao anh có thể làm được điều đó cơ chứ, chỉ những người như Duy, Tín mới có thể biết đựơc nơi có thể giúp thỏa mãn anh hoàn toàn. Một bàn tay ngoáy vào chiếc lỗ như kẻ bịt mặt đã làm với Tín, hay như Tín đã làm với anh hôm trước, hay một chiếc máy đụ nhịp nhàng, hay một con cặc to lớn, nóng ấm khoan sâu vào chiếc lỗ ấy. Đúng rồi, phải là một con cặc to lớn, ấm nóng, đó là suy nghĩ của anh lúc này. Vì giờ đây, ham muốn được xuất tinh là ham muốn duy nhất trong anh và đó cũng là suy nghĩ cuối cùng anh có thể nghĩ ra để giúp anb thỏa mãn. Anh khao khát đựơ điều đó, điều mà bất cứ một thằng đàn ôngnaof, thậm chí là bản thân anh cũng không bao giờ có thể nghĩ đến, được thỏa mãn bằng việc bị đụ. Đó chỉ có thể là suy nghĩ của những con đàn bà nứng lồn, hay những đứa bê đê bệnh hoạn trong suy nghĩ của anh trước đó. Mà giờ đây, chính anh, một người công an nhân dân, một chiến sỹ cảnh sát ngoan cường đang có ham muốn đó. Những suy nghĩ, những khái niệm trong anh đã được thay đổi, bản chất thật sự của anh đã biến mất, thay vào đó là suy nghĩ mới, một hướng đi mới, một con người mới, đó là một chàng trai thèm được đụ, một chiến sỹ mê cặc. Mà nếu bây giờ bắt anh phải bò đến cầu xin đồng đội của anh móc cặc ra và khoan sâu vào chiếc lỗ của mình, có lẽ anh cũng sẽ chấp nhận làm theo. Lý trí của anh đã không ngừng còn đủ sức để giúp anh trụ lại được, ngọn lữa dục đã thiêu cháy tất cả, tất cả thật rồi.
Cơ thể Nhân bây giờ đã rã rời, mệt mõi, nhưng nãy giờ chỉ làm anh thỏa mãn được phần nào, chứ chưa thể thõa mãn anh thật sự được, vẫn còn thiếu, thiếu một chút nữa, một chút nữa thôi. Và "CẠCH", tiếng mở cửa, một người thanh niên lạ mặt bước vào, Nhân biết chắc đây là người được kẻ giấu mặt kia phái tới vì khi người thanh niên ấy bước vào cũng là lúc trên màn hình kia có thêm một nhân vật. Và thật đúng là một người huấn luyện đầy kinh nghiệm khi hắn có thể dự đoán, canh đúng điểm rơi để có thể tác động mạnh vào suy nghĩ của người khác và điều chỉnh người ấy phải theo hướng suy nghĩ của mình, và Nhân cũng chính là một hình ảnh rõ ràng nhất. Mới khi nãy hắn bước ra khỏi căn phòng, anh còn lo sợ có người thân quen, hay một người hàng xóm vô tình mở cửa và thấy hình ảnh của anh. Mà nay có người bước vào, anh chẳng những không lo sợ mà trái lại, hành động của anh là bò đến bên chân người thanh niên ấy, cạ đầu mình vào đũng quần của chàng trai, nơi mà anh thèm khát và hi vọng nó sẽ thõa mãn cho anh, giúp anh làm dịu bớt cái lửa dục của bản thân. Và hành động đó của Nhân kiến cho người đang quan sát camera nở một nục cười đầy mãn nguyện, mãn nguyện vì hắn đã thành công trên con đường huấn luyện của mình, hắn lại có thêm 1 con chó, 1 con chó trong màu áo xanh mang quân hàm trung úy.
Nói đến Nhân, anh đang cạ đầu mình vào đũng quần của người thanh niên kia, như đang cố làm cho cái vật đàn ông kia thức tỉnh, vươn mình lên mạnh mẽ để rồi nó sẽ khoan sâu vào cái lỗ nhỏ bé của anh, tàn phá nó, kích thích nó như những lần trước, bị đụ tới xuất tinh khô dái, bị đụ đến không kiểm soát được thải nước kia. Nhưng không, chàng trai vẫn đứng đó, không có gì biểu hiện hắn đang được anh kích thích, hắn vẫn đứng như cố tình chờ đợi Nhân phải làm gì nữa hắn mới hài lòng mà đáp ứng cho anh.
Và rồi 1 tiếng chát vang lên, hắn nắm đầu anh và tát một bạt tai thẳng thừng lên gương mặt anh tú ấy, làm nó hằn lên 5 dấu tay đỏ ửng trên mặt anh. Nhưng có lẽ cú tát ấy chưa khiến anh ngộ ra điều hắn mong muốn nơi anh, anh lại tiếp tục dụi đầu mình vào cái ngã ba sung sướng ấy. Và rồi một tiếng chát lại vang lên, lần này có lẽ anh đã tỉnh người hơn mà không dụi đầu mình vào vùng nhạy cảm ấy khi kẻ kia buông đầu anh ra. Bây giờ anh mới chậm chậm lại và nhìn lên màn hình tivi, khi đó chàng trai đang trong hoàn cảnh giống anh đang liếm giày cho người đàn ông, thế là Nhân dần hiểu ra, anh cuối đầu xuống le lưỡi và liếm lên đôi giày của người thanh niên. Thì ra là vậy, ra là kẻ kia muốn mình liếm giày cho hắn và làm theo như trong clip, bấy giờ Nhân mới nhận ra điều ấy. Nhân liếm giày cho hắn và không quên làn theo những hành động như chàng thanh niên kia. Nhưng khi liếm sạch đôi giày, và nhân vật trong clip bắt đầu dùng miệng cởi giày thì kẻ kia bỏ đi, và thay vào đó là kẻ bịt mặt quay trở lại. Hôm nay Duy có 1 cuộc hẹn với 1 người khá là quan trọng với hắn, nên hắn mới ra lệnh cho người thanh niên kia, mục đích chỉ là giúp Nhân làm quen với việc liếm giày và biết đó là 1 nhiệm vụ của anh. Duy tiến vào, thay thế cho người thanh niên kia, và Nhân lại tiếp tục cái việc khi nãy, "liếm giày" cho Duy. Còn Duy thì hài lòng khi nhận thấy sự chủ động đó của Nhân. Được một lúc hắn mới lên tiếng.
- Cái khóa ku này có vẻ làm mày hơi khó chịu nhỉ, hay để tao tháo nó ra nhé.
Không đợi Nhân trả lời, hắn lật ngữa anh ra, tra chìa vào ổ và giải thoát cho chú họa mi ấy. Ngay khi vừa được giải thoát, ku Nhân vươn lên mạnh mẽ, cứng ngắc và liên tục rỉ nước. Duy tiến hành sục cho anh, hắn sục lúc mạnh, lúc nhẹ, lúc thì chà ngay lỗ sáo, lúc lại cọ quanh đầu khấc, cảm giác này Nhân chưa bao giờ được hưởng qua, nó kiến anh lâng lâng như lên mây, và rồi chuyện gì tới cũng tới, toàn bộ tinh lực của anh được phóng thích, cơ thể anh cảm thấy thoải mái vô cùng, ngọn lửa dục trong anh đã được kẻ bịt mặt kia dập tắt, anh nằm đó thở hổn hểnh như cá mắc cạn, như thể toàn bộ không khí trên cõi đời này sắp không còn nưa.
Nhưng tại sao Duy lại có thể đáp ứng cho anh một cách dễ dàng như vậy? Tất cả hành động của Duy điều có mục đích cả, ngay khi anh vừa bắn đợt tinh cuối cùng ra khỏi cơ thể, hắn liền chà xát ngay đầu khấc, nơi vô cùng nhạy cảm và điều đó kiến Nhân như muốn gào khóc sau sự thỏa mãn ấy.
- Mầy có biết mục đích của cái khóa này không, nó giúp mày kiểm soát không tự thủ dâm khi khoing có lệnh, và một lí do khác, nó "bảo vệ" ku mày khỏi phải chịu đau, bây giờ mày muốn tự do hay muốn mang khóa hả?
Vừa nói, Duy vừa nói vừa chà xát mạnh hơn nữa, kiến Nhân càng quằng quại, đau đớn hơn nữa.
- Con xin ông... Khóa nó lại... Con chịu không nổi nữa.. Con xin ông.
- Đây là mày tự nguyện, tao không ép mày, nên sau này đừng trách tao đó, haha.
Thì ra đây là mục đích của hắn, hắn muốn anh tự nguyện phải đeo khóa, tự nguyện cho hắn trói buộc, tự nguyện xác lập các mối quan hệ với hắn. Đúng, tất cả là do anh tự nguyện, chứ hắn không ép anh gì cả, tự nguyện bỏ đi cái gọi là tự do của bản thân và chiều theo ý muốn của người khác. Hắn rời tay, và mang cái khóa ku vào lại như lúc nãy. Bây giờ, lửa dục trong Nhân đã được dập tắt, cơn nứng cũng qua đí, anh không còn một sự ràng buộc nào trên cơ thể mình trừ cái khóa. Duy tháo hết tất cả những thứ trên người Nhân ra, cho anh hoàn toàn tự do, trên thân thể amh bây giờ chỉ có vài điểm sáng cuat kim lọa, đó là 2 núm vú bị xỏ khoen và cái khóa bằng inox kia.
- Vệ sinh thân thể và trỡ thành một người chiến sỹ công an gương mẫu đi nào.
Duy ra lệnh và Nhân chấp hành ngag mệnh lệnh ấy và không có một biểu hiện nào của sự phản kháng. Vệ sinh cơ thể sạch sẽ từ trong ra ngoài, mặc lại bộ quân phục của mình, Nhân trỡ về lại tư thế bồ, và bò đến bên chân của Duy. Lúc này anh mới thấy trên bàn những món đồ đã hành hạ anh khi nãy. Duy nhìn Nhân mà thầm ngưỡn mộ, hắn nhìn anh một lúc rồi ra lệnh.
- Bây giờ mày đã được tự do, trên bàn là những món đồ mà tao chắc mày cũng không xa lạ gì, đúng không?
- Dạ, ông chủ.
- Bây giờ tao muốn mày chứng minh mày sẽ là một con chó của tao, tất cả là sự tự nguyện của mày, chứng minh được không?
- Dạ được. Nhân chần chừ suy nghĩ, anh biết rằng nếu không đồng ý, thì những hành động, những hình ảnh của anh sẽ được hắn đưa lên mạng. Nói chung, là hắn muốn anh phải tự nguyện trong sự ép buộc của hắn, anh còn đường nào nữa đâu mà lựa chọn nên đành đồng ý hắn thôi.
- Xem và học hỏi cách để chứng minh đi.
Hắn đưa cho anh xem 1 đoạn clip, trong clip chính là chàng đại úy mà ngày hôm qua đã bị hắn hành hạ, cực khoái chỉ vì 2 cái kẹp vú. Hình ảnh chàng đại úy đang quỳ gối, nói lên những lời lẽ chứng minh anh ta chấp nhận mình là môth con chó dưới chân người kia, mãi mãi trung thành và chấp hành mọi mệnh lệnh mà người kia yêu cầu. Kết thúc cầu nói chàng Đại Úy kia cuối xuống hôn lên đôi giày của người kia như một sự phục tùng, luôn dưới gót giày của hắn. Xem đến đây, Nhân nhận ra một điều hết sức cơ bản, sau lời chứng minh đó, anh sẽ trỡ thành 1 nô lệ, một con chó ngoan của hắn trong lốt con người và không có một cơ hội nào để anh có thể tự do. Quỳ đó, bần thần khi xem đoạn clip, nghe những lời phát ra từ miệng của chàng đại úy mà Nhân lặng người. Còn Duy thì đang lựa chọn những món phụ kiện phù hợp với Nhân cũng như chuẩn bị camera để ghi lại khoảnh khắt đó.
- Xem rồi thì thực hành đi. Duy ra lệnh.
Và rồi lại có thêm 1 đoạn clip nữa trói buộc Nhân vào con người lạ mặt ấy, người mà 5 ngày qua đã hành hạ, tra tấn cả thể xác lẫn tinh thần của anh, mang đến cho anh biết bao nhiêu là cảm giác mới, bao nhiêu đau đớn cũng như những hoàn cảnh nhục nhã nhất mà anh không bao giờ có thể tưởng tượng được. Từ một người chiến sỹ công an dũng mãnh, nay trỡ thành một con chó, một tên nô lệ trung thành dưới gót giày của kẻ giấu mặt kia. Quyền tự do của anh nay đã không còn nữa từ sau đoạn clip này, nhưng nói đúng hơn là từ sau cái đêm định mệnh ấy, khi anh rơi vào tay của hắn thì bao nhiêu sóng gió đã trỗi lên, vùi anh vào trong vũng lầy của nhơ nhuốc, nhục nhã ấy, và giờ anh đã không còn là chính anh nữa.
- Tao sẽ gửi đoạn clip này cho mày, nó sẽ nhắc nhở mày nhớ thân phận cũng như những lời hứa của mày. Bây giờ, với những vật dụng này, với những bài học đã được dạy từ bữa giờ, mày hãy thủ dâm một lần nữa, đây là nhiệm vụ đầu tiên của mày.
Duy vừa nói vừa chỉ cho Nhân những vật dụng trên bàn, những vật dụng này với anh có thể nói là cũng khá quen thuộc, vì bữa giờ nó đã gắn lên người anh không biết bào lâu và không biết bao nhiêu lần, chính những vật dụng đó đã hành anh lên bờ xuống ruộng. Nhưng anh vừa mới ra, cu anh thì khi nãy vì quá đau, thốn khi kẻ kia chà xát, mà nay lại bắt anh thủ dâm khi đang mang khóa như vậy. Vậy tức là hán muốn anh thủ dâm bằng cách tự tàn phá cái lỗ nhỏ của mình sao? Chần chừ một hồi, anh cũng quyết định chọn ngay cái dườn vật giat vừa cong vừa dài, tự bú mút nó cho trơn rồi nhét vào đít mình. Lại một lẫn nữa anh tự tàn phá cơ thể mình, khi nãy còn có thể buện mình là do viên thuốc kích dục, nhưng giờ thì sao. Không lẽ lại mượn lý do là do kẻ kia ra lệnh sao, anh vẫn có thể chọn cách khác mà. Nhưng theo những gì mà anh được "dạy bảo" trong 5 ngày qua, đây có lẽ là cách nhanh nhất có thể.
Và rồi kìa, anh công an với chiếc áo đầy đủ phụ kiện, quần kéo xệ tới gối, đang quỳ đó tự đâm cu giả vào người, hình ảnh ấy thật đáng kinh tởm, một người biến thái... vân vân và vân vân... Đủ mọi lời lẽ xỉ nhục anh tự nghĩ ra nếu có người ngoài nhìn thấy hình ảnh này của anh. Nhưng trong mắt kẻ bịt mặt kia, đây có lẽ là hình ảnh vừa mắt hắn, bằng chứng là 1 một nụ cười mỉm lại nở trên mặt hắn sau lớp bịt mặt kia, và hắn cùng không quên chụp lại vài tấm hình của Nhân trong lúc ấy.
- Dừng lại dược rồi, tao không muốn có 1 con chó sức cùng lực kiết như vậy, đến đây nào. Duy ra lệnh cho anh.
Nhân rút cái dương vật giả ra khỏi đít mình, để nguyên quần như vậy mà bò đến bên cạnh Duy. Khi thấy Duy chạm vào cu mình và mở khóa ra, trên mặt anh lộ rõ vẽ lo sợ, anh lo sợ hán sẽ hành hạ thằng nhỏ của anh như khi nãy, không biết hắn sẽ làm gì nó. Nhưng không, Duy không làm gì cả, hắn tháo và để cái khóa bên cạnh Nhân rồi mói mở lời.
- Từ giờ tới sáng mai, tao sẽ cho mày hoàn toàn tự do. Nhưng sáng mai, khi mày đi làm, hãy chứng minh cho tao biết là mày là một con chó ngoan, luôn đeo chiếc khóa này. Đừng dại dột mà tự thủ dâm nhé, 5 ngày qua mày đã ra hơn chục lần rồi, tao không muốn có một con chó liệt đâu, haha...
Một tràng cười kết thúc cho câu nói của Duy và cũng kết thúc buổi hành hạ, Duy bước ra khỏi cửa không quên xoay lại nhìn con chó của mình, đã 5 giờ chiều rồi, thời gian qua mau quá, nếu không vì cuộc hẹn với chàng đại úy, có lẽ hắn đã đè Nhân ra mà đụ tơi tả, hoặc giả là hành cho anh lên bờ xuống ruộng trong ngày hôm nay, ngày kết thúc chuyến du lịch Đak Lak của Nhân. Và ngày mai, anh sẽ phải đến cơ quan và tiếp tục công việc ngày thường. Nhân nhìn những món phụ kiện mà kẻ kia để lại cho anh mà rùng mình, toàn bộ lỗ chân lông của anh dựng cả lên. Sao hắn lại để những thứ này lại đây, hắn có mục đích gì....? Và Nhân buông người xuống nằm nghỉ trên nền nhà lạnh lẽo ấy, trong bộ quân phục với chiếc quần bị kéo tới gối. Rồi anh thiếp đi không biết lúc nào trong khi trang phục vẫn giữ nguyên như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro