Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngày 1

Nhân tỉnh dậy, một cơn đau từ sau gáy truyền thẳng đến não, anh giơ tay để xoa đầu thì phát hiện 2 tay mình đã bị trói dang 2 bên, còn mắt thì 1 màu tối thui, miệng thì bị thứ gì đó nhét đây và dán chặt, kiến anh chỉ có thể ú ớ, ko thể kiêu lên cầu cứu được.
"Tỉnh rồi à, tao đợi mày tỉnh lại từ tối qua tới giờ đó thằng khốn". Duy lên tiếng làm Nhân càng thêm hoang mang không biết chuyện gì đang xảy ra. Anh muốn hét lên thật lớn nhưng ko được, chỉ có thể ư ư ư....
- "Mày tỉnh rồi thì ta bắt đầu cuộc chơi nhé, yên tâm đi, dù mày có cố gắng la lên thì cũng không ai đến cứu mày đâu, căn hộ của tao cách âm rất tốt.
- "grum, ư ư.." âm thanh mà Nhân cố phát ra chỉ có thế.
Vẫn để nguyên quần áo trên người Nhân, Duy lấy ra 2 cái kẹp vào ngay 2 đầu vú, Nhân ré lên, dù gì anh cũng chưa từng tiếp xúc, hay lâm trận nào trên giường, nên cơ thể đặc biệt mẫn cảm với việc đụng chạm vào những nơi nhạy cảm như vậy. Duy vỗ vỗ vào mặt Nhân làm anh cứng người, cố gồng người cựa quậy để chống trả, nhưng vô ích, và lại thêm 2 cây kẹp nữa
- "Nếu típ tục cựa quậy nữa, thì tao sẽ gắn thêm kẹp lên người mày, ko muốn đau thì ngoan ngoãn nằm yên đi.:
Cơn đau típ tục truyền thẳng đến não làm Nhân càng cựa quậy nhìu hơn. Đến khi trên bờ ngực vuông vức của mình bị gắn hơn 40 cái kẹp, Nhân mới chịu nằm yên, vì anh ko muốn thêm 1 cái nào gắn lên ngực nữa, cơn đau đã kiến sự ngoan cường của anh giảm xuống.
- " Nếu nghe lời ngay từ đầu thì đâu đau đớn thế này nhỉ, có vẻ mày đã ý thức hơn được hoàn cảnh của mày rồi đó."
- "ả.. ao.. a", Nhân cố gào lên.
- " Mày muốn nói gì à, tao nghe không được, hahaha."
Duy tháo keo, lôi chiếc vớ bên trong miệng của Nhân ra.
- "Thằng chó, thả..... Á..." Không để Nhân nói hết câu, Duy giáng cho Nhân cú bạt tay kiến mặt Nhân in hẳn 5 dấu tay đỏ lừng, kèm theo đó là cái vuốt nhẹ lên mấy cái kẹp, một sự nhục nhã và đau đớn đối với Nhân.
- Có vẻ mày lại quên mày đang trong hoàn cảnh nào rồi nhỉ, biết khôn thì nằm yên đi. Mày có biết tại sao mầy lại rơi vào hoàn cảnh này không?

-Thả tao ra, nếu mày không muốn vào tù, đừng để tao thoát ra, không thì...

Không thì sao? Mày sẽ thưa tao hay sẽ làm gì tao hả thiếu úy Lê Hoàng Nhân.

Mày đã biết thì mau thả tao ra, nếu không muốn đi tù.

-Yên tâm đi nè chàng Trung úy, tao đã kiểm tra tin nhắn và biết rằng mày đã xin đơn vị nghỉ phép 5 ngày đi lên tây nguyên phải không, ha ha ... Sau 5 ngày, tao sẽ thả mày ra, và chắc chắn mày sẽ không bao giờ quên chuyến du lịch thú vị này. Giờ thì nói nhiều quá rồi, tiếp tục nhé.

Không chờ Nhân nói tiếp, miệng Nhân lại bị bịt kín bằng chiếc vớ như lúc đầu. Duy bỏ Nhân nằm đó, hắn đi chuẩn bị thêm 1 số vật dụng cần thiết cho việc "đào tạo" chàng trung úy Nhân. Hắn muốn Nhân phải trở thành vật sỡ hữu của hắn, vói kinh nghiệm của bản thân, hắn dám chắc chắn sau 5 ngày, Nhân sẽ phải phục tùng và làm theeo tất cả những gì hắn muốn. Không gian im ắng xung quanh làm Nhân càng thêm lo lắng, miệng thì khát, mắt và miệng thì bị bịt kín, Nhân nằm đó, với không biết bao nhiêu câu hỏi trong đầu, 'Người kia là ai? Tại sao hắn biết thông tin của mình? Hắn muốn gì?..." Nhân cố gắng để thoát khỏi tình trạng hiện tại của mình nhưng những mắt trói quá chắc, càng cố thoát ra, Nhân lại cảm thấy các vòng dây càng siết chặt hơn. Sau một hồi cố gắng nhưng bất thành, Nhân đành nằm đó chờ đợi, chờ đợi điều gì chính bản thân Nhân cũng không biết.

Ư..ư..ư..., Nhân lên tiếng khi nghe mở cửa.

-Muốn nói gì à, nói tao nghe nào. Một cú giựt thô bạo, hắn mở bịt miệng và lôi chiếc vớ thắm đầy nước bọt của Nhân.

Thả tôi ra đi, anh muốn gì tôi cũng sẽ đáp ứng, tôi sẽ không truy cứu gì hết, được không?

Haha, tao đâu ngu, thả mày ra, rồi thì làm sao tao thực hiện được điều tao muốn nè. Yên tâm đi, sau 5 ngày, tao sẽ thả mày ra, nhưng cũng có thể sẽ sớm hơn nếu như mày biết nghe lời. Bây giờ chúng ta típ tục nhe.

Từng cái kẹp trên người Nhân được Duy tháo ra, và cũng như khi gắn vào, tháo ra cũng đau như vậy, " ư... ư..." Nhân khẽ rên vì cơn buốt từ những cái kẹp mang lại.

- Có vẻ như chàng trung úy của chúng ta cũng thấy thích những cái kẹp này nhỉ, rên lớn lên đi, không ai nghe thấy đâu.

Kết thúc câu nói cũng là lúc toàn bộ những chiếc kẹp được tháo ra, Duy canh ngay 2 cái núm vú của Nhân và massage 2 điểm đó, một cảm giác tê người chảy thẳng lên đại não Nhân.
- a... a... ưm... Nhân kẽ rên nhẹ nhưng cũng vừa đủ để Duy nghe thấy.
- Chà, coi kìa, chàng trung úy của chúng ta cũng dâm quá nhỉ, mới chỉ có nhiu đây thui mà đã rên lên vậy rùi, còn con cu thì cứng ngắc, có vẻ như chỗ này hơi chật chội nhỉ haha. Vừa nói, Duy vừa vỗ vỗ lên đũng quần Nhân, nơi mà vật đàn ông của anh đang trướng lên, căng cứng. Có quá nhìu cảm giác hỗn độn đang xảy ra trong Nhân, người con trai chưa bao giờ quan hệ với phụ nữ, Nhân muốn lần đầu tiên của mình phả dành cho người con gái mà anh sẽ cưới làm vợ sau này, dù cũng thủ dâm nhìu lần, nhưng đây là lần đầu tiên anh bị 1 người khác tác động lên 2 đầu vú, nơi có thể xem như vật trang trí trên người đàn ông.
Sờ soạn, nắn bóp cơ thể Nhân chán chê, Duy bắt đầu lấy ra vài món đồ, những thứ sau này sẽ đi theo Nhân. Lần lượt thắt lưng, nút quần được cởi ra, chiếc quần jean và quần lót bị kéo đến đầu gối, Duy nhấc bổng 2 chân Nhân lên kiến anh hoảng sợ thật sự.
- Ư... ư... ư.... Nhân cố hét lên trong vô vọng.
- Từ từ nào chàng trung úy, để tao giúp mày làm quen nha, ha ha.
- Ư.. ư.. ư... Âm thanh Nhân cố phát ra chỉ có thế.
Và rồi, 1 2 3 cái trứng rung cỡ nhỏ được nhét vào lỗ hậu của Nhân, cuối cùng là 1 cái pug, làm cho chúng không thoát ra ngoài được. Công tắc được bật lên, tiếng rè rè vang lên, những cái trứng rung ngọa ngậy, va vào thành ruột kiến cho Nhân vô cùng khó chịu. Tiếng gầm gừ, rên rỉ tự động bật ra khỏi miệng Nhân qua chiêc vớ chỉ còn thành tiếng nức nở, cảm giác lạ quá, có cái gì vừa thốn, vừa nhột, vừa... một mớ cảm giác mới lạ xâm chiếm lấy đại não, con cu phía trước của Nhân bắt đầu giựt giựt, cương lên hết cỡ và bắt đầu nhĩu nước.
- Gương mặt nam tính, body săn chắc, cộng với con cu cũng thuộc hàng khủng như thế này, chắc có nhiều đứa con gái đã từng chết mê với mầy rồi phải không. Vừa nói, Duy vừa vuốt nhẹ lên cây hàng của Nhân kiến anh run rẩy, giật giật cả người như lên cơn động kinh và rồi.
- Á....
Duy tán vào con cu Nhân 1 cái không thương tiếc, khiến Nhân gào lên trong đau đớn và có phần nhục nhã. 1 cái, 2 cái, tới cái thứ 3, do quá đau nên con cu Nhân bắt đầu xìu xuống. Hài lòng với con cu đã teo nhỏ, mềm oặt của Nhân, Duy bắt đầu đeo cái khóa cu cho Nhân, Duy mặc lại quần cho Nhân tươm tất sau khi tiếng tách của chiếc ổ khóa vang lên, và không quên gắn thêm 2 cái kẹp lên ngực Nhân. Duy bỏ Nhân ở đó và đi ra ngoài.
Nhân nằm đó trong bống tối, phải rồi, mắt đã bị bịt kính thì dù có mở đèn cũng như tắt đèn, tiếng rè rè vẫn vang lên điều đăn, và Nhân cũng rên đều theo tiếng rè đó. Vì 3 trái trứng rung, loại nhỏ nên chúng tha hồ di chuyển bên trong thành ruột của Nhân, khi chúng vô tình ngay điểm G kiến Nhân càng khốn khổ hơn nữa, con cu thì cứ trướng trướng, cứ ở tình trạng bán cương cứng làm Nhân khó chịu vô cùng. Duy biết rằng với loại khóa cỡ vừa này mới hành hạ nô lệ tốt hơn, vì nếu sài loại nhỏ, slv sẽ không cương được, còn loại này, muốn cương cũng không đc, muốn không cương cũng không được sẽ khó chịu hơn nhiều. Nhân không biết đã bao lâu vì với anh bây giờ, sự kích thích ở lỗ hậy, sự khó chịu do việc bán cương, cộng với những cơn lói ở 2 đầu vú mỗi khi anh cựa quậy, bấy nhiêu đó đã làm cho anh quên đi việc mình đã rơi vào hoản cảnh này bao lâu, nhưng thời gian đó với anh như hàng năm trời. Duy mở của phòng, nghe tiếng rên rỉ của Nhân, hài lòng với tiếng rên dâm dục đó của Nhân.
- Ư... Ư... Nhân lên tiếng khi nghe tiếng mở cửa.
- Cảm giác như thế nào hả chàng trung úy? Vừa hỏi, Duy vừa vỗ nhẹ lên cái khóa cu sau 2 lớp quần của Nhân, hắn tháo bịt miệng cho Nhân.

Cho tôi xin miếng nước, làm ơn.

Khát rồi à, tao tưởng mày sẽ không biết khát chú, nhưng trước khi uống nuocs, để tao gán cái này vào đã, he he he.

Nhân rợn người, còn gì nữa, hắn muốn gắn thêm gì nữa.

Làm ơn hãy thả tôi ra, tôi sẽ không truy cứu gì anh hết, chúng ta coi như chưa có gì xảy ra, được không?

Câu trả lời tất nhiên là không rồi, mày yên tâm đi, sau 5 ngày tao sẽ thả mày ra thôi, còn nếu biểu hiện của mày tốt hơn thì sẽ sớm hơn. Giờ nếu muốn uống nuocs thì im lặng để tao làm việc.

Nhân chỉ biết im lặng, anh đã khát khô cổ do buổi tiệc rượu hôm qua, rùi nguyên buổi rên rỉ này. Duy tháo cái khóa cu ra, như chỉ chờ có thế, cây hàng của Nhân vươn lên mảnh mẽ như chim xổ lồng, đúng như ý của Duy. Một đầu của ống thông tiểu kề ngay lỗ sáo, nhè nhẹ, chiếc ống nhu bị con cu Nhân nuốt tron, Nhân gồng người căn cứng vì cơn thốn, á... a... chỉ là âm thanh mà Nhân phát ra. Khi chiếc ống dụng đến banf quang Nhân, một dòng nước vàng khè theo đường ống dẫn chảy ra và được Duy hứng rọn vào những chai nước chuẩn bị sẵn.

Không có cái ống này, lát nữa lại phải dẫn mày đi xả nước nữa, giờ uống nước nha.

Duy lấy 1 chai nước màu vàng vừa "chiết xuất" từ người Nhân, hắn pha loãng ra vì biết nếu nguyên chất, thì một người mới như Nhân sẽ khó uống được, phải giúp cho người mới làm quen từ từ. Duy gán một cái gag có lỗ tròn nối với 1 cái phiễu vào miệng Nhân, giúp nước không bị đỗ ra ngoài và buộc Nhân phải uống hết nếu không muốn bị sặc.

Tập làm quen vói thứ nước này đi, sau này tao sẽ không có thời gian để pha đâu, vị như thế nào. Vừa nói Duy vừa rót vào chiếc phiễu cho Nhân. Mùi tanh và khai sộc lên não Nhân, anh chưa bao giờ nghĩ sẽ phải uống thứ nước này chú đừng nói là nước tiểu của mình, thật là nhục nhã, và vì cái dụng cụ ấy mà nhanh chóng, Nhân đã uống hết 1 chai nước suối.

Nhân muốn nói gì đó, nhưng bị cái bịt miệng nên không thể nói được gì, hết chai nước, Duy tháo cái gag cho Nhân.

Hức, hức, tại sao? Tại sao mày lại làm vậy vói tao, tao đã làm gì mà mày hành hạ tao như vậy?

Đừng hỏi, câu trả lời sẽ có sau vài ngày nữa, giờ thì, bài học tiếp theo cho mày nhé.

Duy lấy 1 cái gag khác, cái gag này có một khối tròn lồi ra nhét vào miệng, nhưng phần lồi ra đó không quá dài.

Tao biết mày đang đói, nhưng bây giờ tao chưa thể cho mày ăn được, nhưng thay vào đó, phần nhô ra là 1 cục kẹo đường, ngoan ngoãn dũng lười liếm phần kẹo đó để có sức nhé, liếm hết thì tao sẽ cho mày ăn. Hahaha .

Quả thật là có vị ngọt, nhưng sao vậy...? Mục đích của việc này là Duy muốn cái lưỡi của Nhân linh hoạt hơn, để thuận tiện cho việc Duy sẽ sử dụng cái miệng của Nhân sau này. Rồi hắn cởi hẳn quần của Nhân ra, một vết ố rộng trên cái quần lót CK màu trắng của Nhân.

Đúng là thú chó dâm dật, mới như vầy mà nước dâm chảy ra đến như vậy làm bẩn quần , từ nay về sau đừng mặc nữa, mắc công phải giặt.

Dứt lời, Duy cắt luôn cái quần lót trên người Nhân, cảm giác bị người khác lột đồ mà không chống cự hay phản kháng gì được kiến Nhân cảm thấy vô cùng xấu hổ và nhục nhã, mà hắn nói "sau này" là sao? Không phải chỉ 5 ngày thôi sao? Lại 1 câu hỏi mà không có câu trả lời trong đầu Nhân. Phẫn nộ, nhục nhã, ray rứt, hoang mang,... không biết bao nhiêu cảm xúc đang trộn lẫn, nhấn chìm anh trong giây phút này. Lần lượt tùn món, cái pug, rùi trứng rung được rút ra khỏi người Nhân, một mùi hôi nồng nặc bay ra. Cũng phải thôi, bao nhiêu chất thải trong người Nhân từ hôm qua tói giờ, chưa được vệ sinh nên bốc mùi và dính lên nhũng cái trứng rung ấy. Ngay lập tức, Duy thay thế những thứ ấy bằng một con cặc giả 16cm vào, cảm giác cơ thể bị xé làm đôi kiến Nhân ré lên, nhưng không được vì cái viên kẹo kia đã chiếm lấy hết khoan miệng mình. Nhân tự trách mình, nếu anh không uống quá nhiều trong hôm ấy, nếu anh không đăng ký nghỉ phép,... và còn nhiều cái nếu trong đầu mình. Nhưng Nhân không kịp suy nghĩ, Duy đã nhấn nút cho cái vật đang xé cớ thể anh kia ngọa ngoạy, va chạm đến từng ngóc ngách trong khoan ruột anh, và những tiếng nấc, tiếng rên rỉ lại bắt đầu tuôn ra qua thanh quản, bị chặn lại bởi cái viên kẹo kia, kiến Nhân vô cùng bức rức, khó chịu, và thế là Nhân cố gắng đánh lưỡi để làm nhỏ bớt cái viên kẹo kia, và như thế đã góp phần thực hiện ý đồ của Duy. Nhẹ nhàng, Duy rút cái ống thông tiểu ra khỏi cu Nhân, hắn sục nhẹ nhàng, làm Nhân cảm giác lâng lâng. Lần đầu tiên trong đời, Nhân được người khác sục cu trong khi bị một vật khác ngọa ngoạy trong đít, tiếng rên trầm đục tuôn ra từ khoan miệng bị bịt chặc thành những tiếng nức nỡ. Chẳng mấy chốc, cơn cực khoái đã đến, và vói kinh nghiệm của một người từng trãi, Duy ngưng sục và "chat", Duy táng vào dái, kiến Nhân quằn quại trong cơn đau, nhưng kỳ lạ là con cu anh lại không xìu xuống, nó vẫn vươn lên mạnh mẽ, lại còn giật giật và rỉ nước dâm.

Coi kìa, chàng trung úy gương mẫu của chúng ta cũng dâm phết nhỉ, bị táng dái mà còn nứng cặc chảy nước, bản chất mày đúng là 1 thằng nô lệ dâm dật, và tao đang giúp mày khai phá điều đó, nhớ cám ơn tao thật nhiều đó.

"Cái gì, mình mà như vậy sao, sao con cu phản chủ lại nứng trong lúc này như vậy, tại sao lại như vậy?" trong đầu Nhân thầm trách chính bản thân và bi giờ anh phải cố gắng làm cho hết viên kẹo ngọt kia, chứ Nhân giờ đã đói rã rời. Và vẫn Duy típ tục sục, và cứ tới lúc gần ra thì lại "chát", Nhân lại quằn quại, lại rên rỉ, tới lần thứ 5 thì viên kẹo cũng tan hết, và Nhân hét lên:

Làm ơn cho tôi ra, đừng đánh nữa, tôi chịu không nỗi, làm ơn, huhu... Nhân đã khóc.

- Haha, khóc rồi à, sao mà mít ướt thế, mà cũng giỏi, mới có 1 tiếng hôi mà mày đã liếm hết cục kẹo rồi, sau này cái lưỡi mày sẽ có ích lắm đó. Mày muốn ra đúng không, nứng lắm rồi phải không, nhưng chưa ra được đâu, tao muốn lần xuất tinh này của mày sẽ làm mày nhớ tới suốt cuộc đời này. Giờ tao sẽ cho mầy 1 phần thưởng, coi như kích lệ mày đã liếm hết viên kẹo nhé.

Dứt lời, Duy đeo lại cái khóa cu cho Nhân, thời điểm này như một cực hình thật sự, khi con cu đang nứng hết cỡ, mà bị ép phải chui vào cái lồng khóa chật chội, một cảm giác tức tối, bực bội đến khó tả. Nhân rên, rồi lại la trong bóng tối. Đeo khóa xong, Duy mở bịt mắt cho Nhân, vì trong bóng tối qua lâu, nên khi vừa thấy lại ánh sáng, Nhân lắc lắc đầu, phải một lúc sau Nhân mới nhìn rõ được, và hình ảnh đạp vào mát anh là 1 người đàn ông, đang rùm kín mặt, chỉ chừa ra con mát để quan sát anh.

Thấy lại được ánh sáng rồi, có thấy thích không hả chàng trung úy.mày cũng đói rồi, giờ tao sẽ đi chuẩn bị đồ ăn cho mày, và trong lúc ao chuẩn bị đồ ăn, thì tao cho mày xem một đoạn băng nhé.

Duy mở một đoạn clip, đeo tai nghe được kết nối âm thanh với chiếc tivi cho Nhân, hắn bật đoạn clip và bỏ đi, để Nhân một mình xem clip trong căn phòng cách âm. Đầu tiên, doạn clip sex chiếu cảnh 1 cặp nam nữ đang làm tình, đứa con gái thật hấp dẫn, gương mặt gợi tình còn body thì bốc lửa, xem đoạn clip mà con cu Nhân nứng không thể tả, nhưng mà làm ssao nó có thể cứng được khi nó đang ở trong cái khóa cu chật chội. Và kết thúc đoạn clip, khi chàng trai xả ra tất cả tinh hoa của mình, nằm vật vã, đó cũng là lúc mà con cu Nhân co giật mạnh mẽ trong chiêc lồng trong sự bức bối cực độ. Nhưng có 1 điều đặc biệt của clip là không phải chàng trai đó fuck cô gái, mà là cô gái dùng sex toy để fuck chàng trai ấy. Tiếp theo, là 1 đoạn clip, cảnh 2 chàng trai đang quan hệ với nhau, cảnh đâm đít, sục cu... chàng trai đang bị đâm đít thì rên rỉ, trên người thì tay chân đều bị đeo còng, Nhân xem mà khó hiểu, toàn bộ âm thanh của 2 đoạn clip đều thông qua tai nghe, Nhân nghe rõ từng tiếng rên ấy, từng âm thanh khi chàng trai fuck cô gái, cũng như clip 2 chàng trai kia đang quan hệ.

Kết thúc 2 đoạn clip, cũng là lúc mà Duy bước vào, nhìn cảnh con cu trong lồng của Nhân giật giật và chảy nước làm Duy hài lòng, vì 1 thằng trai thẳng mà xem clip gây làm tình mà nứng như vậy là khó có thể xẩy ra, nhưng Nhân đã nứng vậy rồi còn gì. Duy muốn Nhân tập làm quen với việc này, quen với việc bị fuck, và khao khát bị những con cặc to thồn vào đít mình, nhưng đó là sau này, thời gian còn dài, chỉ mới có 1 buổi sáng thôi mà.

-Xem clip thấy sao nè chàng trung úy, có thấy hứng với cảnh bị đụ không? À mà chắc không cần mày trả lời đâu, con cu mày đã trã lời hết rùi. Nhìn xem nó co giật và chảy ra biết bao dâm thủy như thế kia. Vừa nói, Duy vừa lắc lăc con cu Nhân.

-Tại sao vậy? Tại sao mày lại làm chuyện này đối với tao? Làm ơn tha cho tôi đi, tôi sẽ im lặng tất cả mà. Nhân năn nỉ Duy một lần nữa với hy vọng được thả ra, thoát khỏi tình cảnh hiện tại.

-Sau 5 ngày, tao nói rồi mà, còn nếu muốn sớm hơn thì phải do mày quyết định. Đừng năn nỉ chi tốn công vô ích, dành sức để mà hưởng thụ đi, mới chỉ có nữa ngày thôi mà.

Duy nhẹ nhàng rút con cu giả trong đít Nhân ra, nhìn cái lỗ phập phồng mà Nhân vô cùng hứng thú. Còn Nhân thì lại khác, anh cứ nghĩ là mình sẽ thoải mái, nhưng không hiểu sao cơ thể anh lại cảm thấy trống trải, thiếu thốn gì đó, không lẽ đít anh nay đã thèm bị cặc đâm vào như kẻ kia đã nói sao? Duy tháo luôn 2 cái kẹp kim loại trên người Nhân ra, ngay khi chiếc kẹp được gỡ ra, một cơn thốn truyền thẳng đến đại não Nhân, anh la lên một cách thảm thiết. Để cho tiếng la vì cơn thốn của Nhân dứt hẳn, Duy nhẹ nhàng rờ lên 2 hạt đậu đỏ trên ngực Nhân, bây giờ không còn tiếng la nữa, mà thay vào đó là tiếng rên nhẹ, Nhân chưa bao giờ có cảm giác này, nó làm vừa đau, vừa có gì đó như điện chạy khắp cơ thể kiến tiếng rên bật ra mà Nhân không thể nào kiểm soát được. Còn con cu Nhân thì lại giật và chảy nước nhờn và điều đó kiến Duy vô cùng hài lòng. Nghịch chán chê, Duy đeo vào cổ Nhân một cái vòng cổ, loại dành cho chó, với 1 cọng xích dài, nhưng không phải như những cái vòng bình thường, vòng cỗ với 1 bộ phận kích điện. Cạch, tiếng ổ khóa vang lên và thế là chỉ có Duy mới có thể mở dược cái vòng cổ ấy ra thôi. Xong đâu đấy rồi, Duy cởi trói tay cho Nhân, dù mệt lã người do cơn đói, cơn khát, và việc bị hành hạ, kích dục từ sáng đến giờ, nhưng khi vừa được cởi trói cả 2 tay, Nhân nhanh chóng tung một cú đấm cực lực vào mặt kẻ đeo mặt nạ trước mặt mình. Nhưng đâu dễ, nếu bình thường thì Nhân và Duy cũng ngang cơ với nhau, đằng này, Duy hơn hẳn Nhân về mặt thể chất nên né được cú đấm 1 các dễ dàng. Lùi ra sau vài bước, Duy bật công tác, Nhân hét lên đau đớn, dòng điện theo 2 cái chấu kim loại truyền thẳng vào người Nhân, anh gục ngã nằm bịch xuống giường.

- Mày nghĩ rằng khi tao cởi trói cho mày thì mày có thể thoát được sao, sai rùi nhé.

Nói xong, Duy ngồi vào chiếc ghế trong phòng, khoản 1 phút sau, Nhân có vẻ đã bình phục lại, lúc này anh đã biết công dụng thứ 2 của chiếc vòng cổ, anh biết rằng nếu muốn thoát khỏi kẻ kia, một là phải mở được vòng cổ ra, hai là phải lấy được công tắc, nếu không làm được 1 trong 2 điều đó, thì kẻ kia vẫn có thể khống chế anh được. Thấy Nhân có vẽ đã ổn vì hết co giật, Duy ra lệnh:

- Nếu không muốn đau đớn như vậy 1 lần nữa thì mày phải biết nghe lời, bây giờ thì cởi áo ra đi.

- Nhân lưỡng lự, đây là mảnh vải cuối cùng còn lại trên người Nhân, anh không muốn mình lõa thể trước một người xa lạ như vậy.

- Mau lên đi, tao không có thời gian đâu, tao đếm từ 1 đến 3, nếu cái áo đó chưa được cởi ra thì dừng trách tao đó. 1...... 2...... 3..... 3 tiếng đếm của Duy, là tiếng hét của Nhân, vì anh vẫn chưa làm điều hắn yêu cầu. Chờ được một lúc cho Nhân hồi phục, Duy lại bắt đầu đếm lại từ đầu. Lần này, chỉ mới tới 2 là Nhân đã cởi xong chiếc áo sơmi khỏi người, anh không muốn thêm 1 cái giựt điện như vậy nưa.

- Nếu ngay từ đầu chịu cởi ra thì đâu đau đớn vậy, quần mày đã cởi ra rồi, cái dụng cụ làm đàn ông của mày cũng bị tao kiểm soát, thì có cái áo, giữ lại làm gì nữa đúng không. Cởi sớm thì đâu phải chịu đau đớn như vậy, đúng là thứ chó ngu mà. Bây giờ bò qua đây nào.

Bò, tại sao lại phải bò, Nhân bước xuống giường, ngay bước đầu tiên vùa chạm đất là anh đã hét lên và co giật.

- Đúng là thứ chó ngu, đã bảo "bò" qua đây, mà dám bước đi, tao nói mày không hiểu hay bản chất mầy là một con chó nên không hiểu hả?

Lúc này, Nhân mới gượng dậy và bò lại chỗ Duy, một cảm giác nhục nhã thật sự, lòng tự trọng, tự tôn của 1 người công an nhân dân của anh lại thêm một phần nữa vỡ vụn, anh không biêt mình sẽ thành ra cái dạng gì đây, nếu có người khác nhìn thấy anh trong cảnh này, họ sẽ nghĩ gì, nghĩ như thế, nước mắt anh lại rơi, rơi trong nhục nhã.

Lại khóc nữa ư chàng trung úy, vì sao mày khóc, hay mày muốn khóc để có ông bụt hiện ra giúp mày, không có chuyện đó xảy ra đâu, chỉ có mày tụ cuus mày thôi, muốn không đau đớn, muốn mau rời khỏi đây, thì phải nghe lời tao, tất cả những gì tao nói, là mệnh lệnh mà mày bắt buộc phải nghe theo. "NẾU" không nghe thì mày đã biết cảm giác như thế nào rồi đó, hiểu không "CHÀNG TRUNG ÚY".

Duy cố ý nhấn mạnh chữ nếu để Nhân khắc sau vào não của mình hoàn cảnh hiện tại, và mấy chữ "chàng trung úy" như phần nào đó mang lại sự nhục nhã, ê chề cho Nhân, để anh biết rằng dù anh có là công an hay gì đi nữa thì cũng chả là gì khi rơi vào tay hắn, nhằm đánh mạnh vào cái tự tôn của Nhân, niềm tự hào của anh, của gia đình.

Quay mông lại, để tao giúp mày đỡ khó chịu chút nè, he he ...

Cái giọng cười điểu cán của kẻ trùm mặt kiến Nhân rung mình, hắn lại muốn làm gì nữa đây, Nhân thở dài trong nước mắt mà quay mông lại. Một cái đuôi chó được nhét vào đit Nhân. Nhét xong, Duy không quên nhấn nhấn, chọt chọt... cầm cái đuôi chó dó mà ngoáy vào đít Nhân, và rồi Duy chụp lại hình ảnh đó, nhìu góc cạnh khác nhau để có thể thấy rõ tình cảnh của Nhân bây giờ.

Mày thấy sao, chàng trung úy, nếu đồng đội mày thấy những hình ảnh này thì sao, 1 người gương mẫu, nguyên tắc, nay lại trần truồng, bò 4 chân, cu bị khóa, đít thì mọc đuôi, cổ thì đeo vòng... nhìn mày bây giờ như một con chó to xác vậy đó mày có biết không?

Nhân không muốn nghe những lời đó, nhưng quả thật là người trong hình, đúng là như một con chó to xác vậy, và gương mặt đó là của anh ta, đồng đội mình sẽ nghĩ gì đây, biết giải thích như thế nào, rồi công việc của mình sẽ ra sao...? Nhân cứ nhìn chằm chằm vào tấm hình mà đầu óc quay cuồng, anh rơi vào trạng thái vô định. Và "bốp", Duy táng vào đầu Nhân để đưa anh về hiện tại.

Suy nghĩ gì mà nhìn mặt mày ngu ra luôn vậy hả chàng trung úy?

Mày muốn tao phải làm gì mày mới buông tha cho tao, mày hành hạ tao chưa đủ hay sao còn chụp hình lại làm gì, ...? Vừa nói nước mắt anh lại rơi, rơi trong vô định.

Đúng là mày không có não rồi, tao đã nói là sau 5 ngày tao sẽ trã tự do cho mày, còn nếu mày làm tao hài lòng thì tao sẽ thả mày sớm hơn. Trong 5 ngày này, nếu không muốn đau đớn, thì tao nói gì mày phải thực hiện, còn không thì mày cũng đã biết cảm giác của việc không nghe lời rồi đó. Bây giờ thì "bò" theo tao.

Duy nhấn mạnh chữ bò để nhăc nhở Nhân phải di chuyển như thế nào, hắn dẫn Nhân vào toilet, gỡ đuôi chó ra cho anh đi vệ sinh, rồi hắn hướng dẫn anh cách để làm sạch bên trong lỗ hậu mình.

Bây giờ mày có 5 phút để vệ sinh sạch sẽ cơ thể của mày, nếu sau 5 phút mà không thấy mày, thì mày hiểu chuyện gì sẽ xảy ra rồi đó và tao nhắc thêm rằng mày đang ướt đó, tao không biết nó sẽ tăng lên tới mức nào đâu.

Duy bước ra bên ngoài và không khóa cửa, Nhân vệ sinh sạch sẽ một cách nhanh chóng rồi bò ra đến bên cạnh Duy, trên người vẫn còn nhiễu nhão nước trên người, Duy thẩy cho Nhân 1 cái khăn tắm để lau khô người, vừa lau khô người thì "Bốp", hắn vỗ 1 cái thật mạnh vào mông Nhân, kiến cái mông tráng trẻo in hẳn năm dấu tay đỏ hỏn.

Còn cái đuôi đâu, bò vào và gắn nó lại như cũ.

Nhân bò lại vào nhà tắm, cầm cái đuôi chó chầm chậm nhét lại vào đít mình, cái cảm giác nhục nhã khi tự nhét đồ vào đít mình bây giờ dường như đã không còn là gì so với cái cảm giác thốn, rát do không còn chất bôi trơn. Xong đâu đó, Nhân bò lại chỗ của Duy như một con chó bò đến bên chủ của mình. Duy ra lệnh cho Nhân quỳ thẳng lên, rồi sờ vào 2 núm vú của Nhân, nơi mà khi nãy, Nhân cố gắng không chạm vào, hậu quả của việc bị 2 cái kẹp sắt hành hạ từ sáng tới giờ. Một cảm giác thốn và ê ẩm truyền lên não của Nhân, nhưng không hiểu sao mà con cu Nhân lại giật giật trong cái khóa ku, rồi lại còn nhiễu nước.

Mày xem đi, tao đâu có nói xạo với mày, mày coi mày dâm dật tới cỡ nào tao chỉ mới đụng nhẹ thôi mà mày đã chảy nước tới vậy, hay bản chất của mày vốn dĩ đã dâm dật như vậy rồi. Bây giờ liếm sạch cái sản phẩm mà mày vừa cho ra đó đi, nó làm bẩn nhà tao rồi đấy. Nhớ dùng cái lưỡi của mày như mày làm vói viên kẹo ấy. Xong rồi thì theo tao.

Nhân biết chắc chắn 1 điều là nếu anh không liếm thì sẽ bị hắn trừng phạt như thế nào, nên đành cuối xuống và liếm sạch tinh tươm vừa chảy ra từ người anh. Nhưng lạ kỳ, khi đầu lưỡi vừa chạm vào mớ tinh tươm đó, một cảm giác khó tả được và cứ như có điện chạy thẳng vào não Nhân vậy, điều đó làm anh bất ngờ và nghi hoặc. Liếm xong, Nhân bò ra phòng khách thì thấy một bát ăn dành cho chó, bên trong có một ít cơm và thức ăn.

Ăn đi, mày chắc cũng đói rồi, ăn xong thì bên vách có chai nước cho mày đó.

Duy ra lệnh và ngồi nhìn Nhân ăn bát cơm ấy, không có muỗn, phải dùng tay hay sao, Nhân suy nghĩ và nhìn bát cơm. Bỗng Duy giựt lấy bát cơm và đem đổ bỏ.

Không ăn thì thôi, tao không ép, có gì mà nhìn chăm chăm chú chú như vậy. Từ giờ mày nên tập làm quen vói cách ăn như chó này đi. Còn nếu không thì nhịn đói, tao không tin mày sẽ nhịn được hết 5 ngày đâu.

Nói xong, Duy quay mặt, tiếp tục dùng bữa trưa, bỏ mặc Nhân đang trong tư thế bò như chó với cái bụng rỗng, phải rồi, còn chai nước, thế là Nhân bò lại góc phòng lấy chai nước mở ra định uống, thì cái mùi khai sộc thẳng lên mũi Nhân kiến anh phải đưa nó ra.

Dù gì mày cũng đã uống nó sáng nay rồi, giờ uống tiếp cũng có gì đâu, tập quen đi, sau này tao không pha loãng ra cho mày đâu. Duy vừa ăn vừa theo dõi, bồi thêm để đốc thúc cái bản năng sinh tồn của Nhân bộc phát và thực hiện điều hắn muốn. Thế là Nhân đành nín thở uống chai nước đó, vì làm gì làm cũng phải cố gắng sống mới có cơ hội trả thù được, Nhân chỉ có thể nghĩ được như vậy. Nhưng trung úy Nhân lại không biết rằng với Duy, kẻ bịt mặt kia đang muốn anh phải suy nghĩ như vậy đâu, và vô tình bắt gặp một cái cười nữa miệng trên gương mặt bị bịt kín kia kiến Nhân lo lắng, hay nói đúng hơn là hoảng sợ.

Nhân quỳ đó, nhìn kẻ lạ mặt kia ăn cơm mà bụng anh thì bắt đầu đánh trống, cũng phải thôi mà, bữa nhậu tối qua anh đâu ăn gì nhìu, mà từ sáng tới giờ cũng có gì trong bụng đâu ngoài viên kẹo và chai nước đái pha loãng của chính mình. Ăn xong bữa trưa, Duy ra lệnh cho Nhân theo mình vào phòng, hắn bắt Nhân quỳ ở góc phòng, còn hán thì chuẩn bị vài thứ. Chuẩn bị đâu đó xong xuôi, hắn trói banh 2 tay Nhân ra 2 góc giường như ban sáng, mắt lại bịt kín cho Nhân chìm vào bóng tối một làn nữa. Nhìn lại chàng trai đang nàm trên giường, Duy hài lòng, hắn sẽ làm một việc và muốn Nhân phải nhớ mãi việc đó, cho nên lần đầu tiên phải cẩn thận và thật chu đáo.

Gỡ cái đuôi chó ra khỏi người Nhân, hắn dùng cái dương vật giả ban sáng thay vào đó, và lần này hắn dùng dương vậy giả ấy dụ Nhân. Cái cảm giác thốn, rát, đau khi sáng quay trỡ lại, nhưng lần này đỡ hơn vì đít Nhân sáng giờ đã bị nong nhìu rồi, nhưng cái cảm giác có vật chui ra, đâm vào làm Nhân cảm thấy khó chịu, cảm giác mà Nhân cũng không hiểu là như thế nào, nó cú thốn thốn, nhột nhột. Cứ vào ra như vậy dược 1 lúc, cảm giác rằng Nhân đã quen với việc vào ra này, bang chứng là Nhân đã thả long và không cong gồng người nữa, Duy liền rút hẳn cái dương vật giả ấy ra, và ngắm nhìn cái lỗ phập phồng của Nhân. Còn Nhân, khi vùa bị rút cái dương vật ra, Nhân bỗng giật mình, vì cái cảm giác ngứa ngáy, thiếu thốn, trống trãi nơi lỗ hậu kiến anh khó chịu, bỗng anh muốn cảm giác có vật vào ra như khi nãy quay trỡ lại và cũng chính cái ý đó kiến anh giựt mình, "không lẽ mình thích vậy?"

Bất thình lình, Duy đâm lút cán cái dương vật giả vào lỗ hậu, đâm trúng ngay một cái điểm nào đó trong ruột anh, khiến Nhân hét lên và cũng ngay thời điểm đó, một cảm giác khó tả và cảm giác ấy kiến con cu trong lồng của nhân giật mạnh và rỉ nước nhờn. Và cứ như vậy, Duy cứ rút ra hết rùi đâm mạnh vào, Duy muốn Nhân phải nhớ cảm giác bị đâm, và chuyển hướng cho Nhân phải thích bị đâm như vậy chứ không còn thích đâm như những thằng trai thẳng hay nghĩ. Được một lúc, khi thấy con cu của Nhân rỉ được khá nhiều nước nhờn, Duy rút hẳn dương vật giả ra, quẹt lấy nước nhờn và đưa lên miệng cho Nhân nút, cái vị mằn mặn, nhớt nhớt lần đầu tiên Nhân được nếm thử và anh cảm thấy gớm cái thứ nước nhớt đó.

Sản phẩm dâm dục của mày không đó, liếm sạch nó đi, đừng để tay tao bị dơ.

Và thế là Nhân đành liếm sạch ngón tay của Duy dù rằng anh đang rất gớm, nhưng anh lại sợ sự trừng phạt mà Duy sẽ làm nếu anh không nghe lời. Đẻ anh liếm sạch ngón tay, Duy lấy 1 cái gag có vòng tròn bằng inox gắn vào miệng Nhân, cái gag khiến Nhân không thể ngậm miệng lại, rồi kẹp 2 núm vú của Nhân, 2 đầu vú đã ê ẩm từ sáng tới giờ. Đâu đó xong xuôi, Duy móc cây hàng nóng của mình nhét thẳng vào miệng Nhân qua cái gag, hán đụ miệng Nhân kiến anh muốn ói, rồi hắn rút cây hàng ran gay của miệng anh.

- Bây giờ lè lưỡi ra liếm nó đi, đánh lưỡi như khi sáng mày liếm kẹo ấy, biết chưa?

Và hắn hài lòng khi thấy anh đánh lưỡi liếm đầu khấc, dù rằng chưa linh hoạt nhưng như vậy cũng đã ổn, mới có 1 buổi thôi mà. Để Nhâm liếm đã đời, Duy rút cây hàng của mình ra, tháo hẳn cái gag, và nhét lại vào miệng anh.

Mày mà cắn thì đừng trách tao đó. Kết thúc câu nói, Duy giật giật cái kẹp như nhắc Nhân nhớ hoàn cảnh của mình. Và như vậy, Duy đụ miệng Nhân từ từ, chậm rãi giống như khi hắn dùng dương vật giả đụ Nhân, cứ nhấp từ từ cho Nhân quen dần và đến khi lúc cán, cũng là lúc mà Nhân muốn ói vì bị vật lạ thọc tới cuốn họng mình. Hắn rút ra, cho anh lấy lại hơi thở, và rồi 1 phát lúc cán vào miệng Nhân, hắn giữ chặt đầu anh cho tới khi anh ko chịu nổi nữa mới rút ra, cho anh lấy hơi trở lại. Chừng cỡ chục lần như vậy, hắn tháo cái trùm mạt của Nhân ra, lúc này mặt mày anh be bét, nào là nước mắt, nước mũi giàn dụa, và hắn không quên chụp lại hình ảnh đó của Nhân. Chuyển sang chế độ quay phim, hắn ghi lại toàn bộ hình ảnh Nhân đang bú cặc hắn, vậy là Duy lại có thêm một bằng chứng nữa để trói buộc Nhân. Cảm thấy đã đủ, Duy rút cặc ra, hắn tiến về phía sau nhìn lại lỗ hậu của Nhân, cái lỗ đang cố gắng nhíu lại sau khi bị cái dương vật giả kia chọc phá.

- Đừng, tao xin mày, em xin anh, đừng làm vậy, đừng mà...

Nhân biết kẻ kia muốn làm gì, nên anh cố gắng cầu xin trong nước mắt. Duy không nói gì, hắn đưa tay, gãi gãi ngay miệng lỗ, rồi có khi lại chọc nhẹ đầu ngón tay vào rùi lại rút ra, hắn đang kích thích Nhân, hắn muốn Nhân phải cầu xin hắn. Và đúng như dự định của Duy, sau một lúc thì Nhân bắt đầu cảm thấy ngứa ngáy nơi lỗ hậu, cảm giác trống trãi, ngứa ngáy quay trỡ lại và nó như hành hạ anh, anh muốn cái cảm giác đó không còn nữa, anh muốn cái cảm giác có vật vào ra và chạm vào chỗ đó, cái chỗ mà con cu giả kia đã đâm trúng.

- Tao xin mày, mày muốn làm gì thì mày cứ làm, chứ đừng chọc như vậy.

- Tao thích như vậy thôi, còn mày, mày muốn tao làm gì nè? Muốn tao làm gì thì cứ nói đi, không cần ngại với tao đâu, kaka.

Không được, nếu kêu hắn đâm mình, thì mặt mũi để đâu nữa, rùi làm sao đây, mình thích bị đâm sao, mình không phải con gái.....? Muôn vàn câu hỏi trong lí trí của Nhân đặt ra, nhưng rồi chỉ chưa đầy 5 phút, dục vọng trong người Nhân đã chiến thắng, đánh sặp lí trí Nhân và.

- Đâm tôi đi...

- Mày nói gì, tao nghe không rõ lắm.

- Đụ tôi đi, đừng làm vậy nữa, tôi không chịu nổi. Nhân nói lớn lên, mặt thì đỏ gay vì nhục, vì thẹn, và nước mắt anh lại trào ra một lần nữa, trong một buổi sáng này thôi mà không biết anh đã phải khóc bao nhiêu lần, những sụ việc trong buổi sáng này đã quá sức chịu đựng của anh, nó mang lại cho anh sự nhục nhã ê chề, còn nặng nề hơn cả những cái đau đớn kia, trong đời anh chưa bao giờ thấy cuộc sống tệ hại đến vậy.

Một thằng đàn ông, sẽ không bao giờ biết được cái cảm giác mà mày sẽ được hưởng thụ đâu, mày phải cám ơn tao nhiều lắm đó, vì đã mang lại cho mày những việc mới mẻ và đầy phấn khích này cho mày. Bây giờ tao sẽ làm theo yêu cầu của mày nhé, tao đã ghi lại hết rồi, nên hãy bỏ cái suy nghĩ là sẽ kiện tao hay phanh phui chuyện này nhé, suy nghĩ kỹ đi hahaha.

Duy cố tình nói để khắc sâu vào trí nhớ của Nhân rằng anh đang được hưởng cái gọi là ân huệ mà hắn ban cho, cái ân huệ mà cả đời này anh không bao giờ muốn được hưởng vì nó đã rẽ cuộc đời anh qua một hướng hoàn toàn khác. Duy canh đầu khấc ngay trước lỗ của Nhân, và chỉ1 phát, nguyên cây hàng đã biến mất bên trong cái lỗ bé nhỏ của Nhân, dù không phải là khủng, nhưng với chiều dài 16cm và chiều cong của nó đã làm Nhân phải cứng cả người và hự lên 1 tiếng, nhưng đâu đó trong anh lại có cảm giác thỏa mãn, và cái cảm giác này khác hoàn toàn với cảm giác bị dương vật giả kia đâm khi nãy. Phải, rất khác, khác hoàn toàn, khi nãy thì đau và thốn nhưng bây giờ thì lại thõa mãn, lại có gì đó sướng sướng và làm cho toàn bộ cơ thể Nhân mềm nhũn, không còn sự chống cự, chỉ còn lại sự buông xuôi, muốn như thế nào cũng được tùy theo người bên dưới. Cảm nhận được sự thả lõng của Nhân, Duy biết được rằng hắn đã thành công dù chỉ với 1 cú đâm đầu tiên, vói kinh nghiệm của mình, hắn biết phải làm cho con người kia phân biệt đâu là hàng thật, đâu là hàng giả, để người đó phải muốn được hàng thật lèn chặt cái lỗ hậu của mình. Nên việc hắn dùng hàng giả đâm Nhân, ngoài mục đích làm cho cái lỗ giản nỡ ra, hắn còn cố tình làm cho Nhân cảm thấy đau đớn khi bị hàng giả đâm vào người và khi cái cảm giác đau không còn nữa, thì hắn dùng hàng thật của mình để làm cho Nhân lầm tưởng là chỉ có hàng thật mới mang lại cảm giác sung sướng này và khắc sâu vào tâm trí Nhân mãi mãi. Còn Nhân bây giờ thì cảm giác sướng đã chiếm trọn lỗ hậu của mình, và cơn sướng ở lỗ hậu lại hành hạ con cu, nó đã cương hết cỡ trong cái lòng khóa ấy, khiến anh chỉ có thể nằm đó, rên rỉ như những đứa con gái bị cưỡng dâm trong khoái lac. Nhấp được một lúc, thấy con cu Nhân giật giật và rỉ ra khá nhiều dâm thủy, lúc này Duy rút cu ra khỏi lỗ hậu, và cái cảm giác trống trãi kia lại đến với Nhân một lần nữa.

- Làm ơn, típ tục đâm tôi như vậy đi, khó chịu quá, xin anh.

Duy tháo cái khóa cu của Nhân ra, và ngay lập tức con cu Nhân vương lên mạnh mẽ và cứng ngắc, Duy cầm nó, sục nhẹ nhàng vài cái.

Cảm giác tự do như thế nào, cảm giác bị đụ như thế nào, mày hãy ghi nhớ thật kỹ, và bây giờ, mày muốn gì nè?

- Làm ơn đụ tôi tiếp đi, xin anh.

- Muốn tao tiếp tục đụ mày, cũng được thôi, nhưng nói sao cho dễ nghe tí đi, nếu mày làm tao hài lòng, tao sẽ tiêp tục thảo mãn mày. Vừa nói, Duy vừa vỗ vỗ vào mặt Nhân và cũng không quên gãi gãi lỗ đít Nhân, như đang đổ dầu vào lữa.

- Làm ơn đụ tôi tiếp đi, xin anh. Vẫn không có gì thay đổi.

- Làm ơn đụ em đi anh, đụ em tiếp đi anh, em sẽ nghe lời anh. Nhân bắt đầu nói những lời thể hiện mình như một con đĩ nứng lồn, bây giờ cái cảm giác thoãi mái kia đã chiếm lĩnh hết tâm trí anh, cái gọi là tự tôn của 1 thằng con trai đã bị anh để qua một bên, bây giờ ânh chỉ muốn được thỏa mãn, muốn được đụ, và con cu anh giật giật trong không -khí và nhiễu nước nhiều hơn do liên tục bị Duy gãi lỗ hậu, khiến nó càng khó chịu hơn.

- Ông chủ ơi, làm ơn đụ con đi ông chủ, đừng gãi nữa.

- Mày nói gì, gọi tao là gì? Duy cố tìn không nghe và hắn muốn Nhân phải nói lớn hơn, nhằm làm cho Nhân nhớ rõ vị trí của mình.

- Ông chủ đụ con tiếp đi, con xin ông hãy đụ con đi.

Nhân nói lớn lên, và không hiểu sao nước mắt anh lại rơi, cũng phải thôi mà, sự nhục nhã đó, sự dâm dục đó đã nhấn chìm, khiến cho anh, một thằng con trai mạnh mẽ, một người công an gương mẫu phải cầu xin người khác đụ mình, còn gì nữa, hết, tất cả đã hết, cuộc đời anh, sự nghiệp của anh sau này sẽ như thế nào.

Giỏi, từ giờ hãy nhớ, tao là ông chủ của mày, mày chỉ là con đỉ nứng tình, con chó cái nứng lồn, và mày sẽ phải nghe theo tất cả những gì tao nói, nếu không thì tất cả những gì mày nói ra hôm nay, tao sẽ công bố cho cả xã hội này. Lúc đó, sự đồng đội mày sẽ như thế nào, chúng sẽ bảo vệ mày hay sẽ lôi mày ra , rồi đụ mầy như mấy con phò.

Kết thúc câu nói, Duy tiến ra phía sau và đụ Nhân, hắn đụ anh một cách mạnh mẽ, và do con cu hắn cong ngược lên và cứ chọt ngay cái điểm G nhạy cảm đó, được một lúc, Duy cảm giác lỗ hậu Nhân nhìu lại, bóp chặt con cu hắn, hắn biết rằng 1 là Nhân sẽ bắn tinh hoặc sẽ bắn tiểu, và dù như thế nào nữa thì đoa cũng là mục đích của Duy. Và thêm một hồi, con cu Nhân co giật mạnh, một dòng chất lỏng đặc sệt, trắng đục bắn ra khỏi người Nhân, anh gầm lên sung sướng, cũng phải thôi, trước giờ toàn là thủ dâm, quay tay một mình, nay bị đụ tới xuất tinh như vậy, cảm giác mới lạ lâng lâng trong Nhân. Hài lòng với việc đó, Duy ngừng việc đụ Nhân lại, mặc dù rằng hắn cũng đang rất hứng, nhưng không được, phải giữ gìn sức khỏe để đào tạo Nhân chứ. Duy bước đến phía người trên của Nhân, hắn gỡ kẹp ra khỏi người anh, rùi nút vào 2 đầu ti tê rần đó, Nhân hét lên, bây giờ cảm giác đau, thốn và vì mới ra nên cơ thể đăc biệt mẫn cảm với các loại kích thích này, nhưng đâu đó có sự thỏa mãn phía sau tiếng hét đó của anh. Ngấu nghiến vú Nhân tới khi Nhân không còn gồng người và những tiếng hét của Nhân trỡ thành tiếng rên nhè nhẹ, Duy mới rời khỏi vú Nhân, hắn tiến tới cái camera đang bật nãy giờ, xem lại đoạn clip và hài lòng với những âm thanh đó, những tiếng rên, la, những lời cầu xin và năn nỉ của Nhân. Sau đó, hắn lau mặt mũi cho Nhân, nhét đôi vớ của hắn vào miệng Nhân, rồi lấy quần lót của hắn để lên mũi anh rồi dùng 1 cái khẩu trang để cố định nó lại.

Hít cho quen mùi đi, để sau này còn nhần ra ai là chủ của mày.

Hắn mặc lại quần áo chỉnh tề rồi bỏ mặt Nhân nằm đó. Còn Nhân, anh đã quá mệt mỏi, quá nhiều cảm giác, quá nhiều thông tin cũng như sự nhục nhã ê chề mà kẻ kia đã mang lại cho anh, và cũng không lâu sau khi hắn bỏ đi, Nhân chìm vào giấc ngủ trong mệt mỏi và lo âu.

Không biết bao, Nhân tỉnh giấc bởi âm thanh đoạn clip đang phát ra ở tivi, đoạn clip đang tới đoạn anh đang bú cu cho hắn, Nhân vừa xem, vừa nghe rõ từng lời van xin, nài nỉ của anh, cầu xin hắn, và nước mắt anh lại rơi. Đây chỉ là cơn ác mộng thôi, khi tỉnh dậy sẽ không có chuyện gì xảy ra cả, Nhân tự nghĩ như vậy.

Suy nghĩ gì vậy chàng trung úy?

Duy lên tiếng, kéo Nhân về lại thực tại phũ phàng, và nỗi sợ hãi kẻ lạ mặt kia quay lại với anh. Duy tiến tới, cởi dây trói cho anh, hắn ra lệnh cho anh bò vào nhà tắm mà làm sạch sẽ cơ thể mình rồi bò ra phòng khách ăn cơm tối. Và cũng như khi trưa, một tô cơm để dưới đất và không đũa muỗng gì cả, nhưng lần này, vì cơn đói mà anh đã vục mặt vào tô cơm và ăn như một con chó. Cũng phải thôi, từ sáng giờ anh đã có gì trong bụng đâu, cơn đói đã chi phối lí trí của anh, đã đánh sập hàng phòng thủ tự trọng của anh, khiến anh phải ăn như vậy, và điều đó kiến Duy hài lòng, hắn cũng không quên ghi lại những hình ảnh đó của Nhân. Xong bữa cơm, vẫn là một chai nước tiểu đã được pha loãng của anh khi sáng, rồi hắn ra lệnh cho anh bò theo hắn, cúi rạp người để hắn gác chân trong lúc xem tivi,...

Từ giờ, nếu có muốn đi đái, thì hãy đái vào những cái chai tao chuẩn bị sẵn mà để dành, chứ tao khong có dư nước cho mày uống đâu.

Duy nói với Nhân những điều quy định, những ràng buộc do hắn đặt ra trong 5 ngày mà Nhân ở trong ngôi nhà của hắn, mà phải nói đúng là địa ngục. Anh chỉ biết dạ, vâng theo những điều hắn nói. Vì hiện giờ, trên người anh vẫn còn cái vòng cổ, bất cứ khi nào hắn muốn, hắn điều có thể hạ gục anh chỉ với một cái bấm nút. Nói với anh tất cả những điều hắn muốn đâu đó, hắn bắt anh theo hắn vào phòng, xích cổ anh vào một góc tường, để phòng trường hợp anh tranh thủ lúc hắn ngủ mà lật ngược ván cờ. Bóp cái ổ khóa số để xích anh, hắn leo lên giường và ngủ một giấc ngon lành. Còn Nhân, anh nằm đó, trên nền nhà lạnh lẽo, mà suy nghĩ về cuộc đời mình sẽ ra sao, vì sao anh lại bị như vầy, anh có lỗi gì, đã làm sai điều gì mà lại bị đối xử như vậy; còn kẻ kia, hắn muốn gì ở anh, rồi ngày mai hắn sẽ làm gì nữa, sẽ hành hạ anh như thế nào.... Và có quá nhiều câu hỏi trong đầu Nhân ngay lúc này, rồi anh lại thiếp đi trong muôn vàn câu hỏi ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro