Nhà họ Trình
Một tuần làm việc mới lại bắt đầu, công việc chính của Thanh Lam sáng nay là chuẩn bị cho cuộc họp lúc mười giờ. Đem tài liệu đặt trên bàn, cô cẩn thận chỉnh lại micro và máy chiếu trong phòng
Gần tới thời gian, các trưởng bộ phận đã đến đông đủ, nhưng giám đốc vẫn chưa xuất hiện. Thanh Lam vừa quay về vị trí đã thấy Trình Hải, khuôn mặt anh mang theo tức giận. Cuộc họp diễn ra lâu hơn mọi khi
Trong phòng làm việc, Trình Hải vứt tài liệu trên bàn, anh ngả người ra ghế. Bên nhà hàng vừa bị khách hàng khiếu nại vì bị ngộ độc sau khi dùng bữa tại đây. Tuy đã thu xếp ổn thoả giới truyền thông nhưng đây là một việc vô cùng nghiêm trọng, cần lời giải thích thỏa đáng
Khách hàng kiên quyết, sau khi ăn hải sản ở nhà hàng xong, về nhà liền đau bụng. Kết quả kiểm tra của bác sĩ là do ngộ độc thức ăn. Sáng nay Trình Hải đã ghé qua nhà hàng, số hải sản được nhập từ vùng đảm bảo chất lượng, khâu chế biến cũng không xảy ra vấn đề.
Nhấc điện thoại trên bàn, âm thanh được kết nối
" Thư ký Đỗ, chiều nay chuẩn bị một ít quà, cùng tôi đến bệnh viện "
Thanh Lam không biết nên mua gì, cô chọn một bó hoa và vài thực phẩm dinh dưỡng. Dọc đường cô thấy giám đốc có vẻ mệt mỏi, anh ngủ thiếp đi
Tới bệnh viện cô định gọi thì anh đã tỉnh, liền xuống xe đi theo anh. Trước cửa một phòng bệnh cao cấp, Trình Hải ra hiệu cô cùng bước vào
" Chào phu nhân, tôi là giám đốc của Vương Đình, rất xin lỗi vì đã gây ảnh hưởng đến sức khỏe bà, chúng tôi sẽ chịu tất cả viện phí"
Thanh Lam đánh giá rất cao sự chuyên nghiệp của giám đốc. Anh sẵn sàng đứng ra xin lỗi khách hàng, cô đặt quà lên bàn
Người phụ nữ trên giường, nhìn qua đã biết người có tiền, vẻ mặt còn chưa hài lòng
" Tôi cần lời giải thích, một khách sạn lớn như vậy, sao lại không để tâm đến sức khỏe của khách hàng, tôi thấy các người lấy lợi ích đặt lên hàng đầu "
Trình Hải định lên tiếng liền nghe giọng nói ngọt ngào của cô gái bên cạnh
" Thưa phu nhân, sau khi dùng món tại nhà hàng, về nhà bà có uống hay dùng thêm gì không ạ"
Người phụ nữ hơi suy nghĩ, trên đường về nhìn thấy bên đường có bán hồng rất tươi, người bán còn giới thiệu hồng này được trồng dưới quê, chỉ để ăn, dư ra mới đem bán nên đảm bảo chất lượng, bà dùng thử, rất ngon nên liền mua
Số hồng này chắc chắn không có vấn đề, cả gia đình bà đều ăn nhưng không sao. Qua lời kể của người phụ nữ, Thanh Lam đã tìm ra nguyên nhân
" Trong quả hồng chứa axit tanic nếu ăn cùng với hải sản sẽ gây khó tiêu, buồn nôn và nặng hơn là đau bụng như phu nhân đây "
Cả hai người trong phòng đều ngạc nhiên trước kết luận của cô. Sau khi hỏi qua bác sĩ, đều cho kết quả giống cô. Mọi chuyện bỗng được giải quyết ổn thoả.
Trình Hải không nghĩ mang cô theo lại giúp anh xử lý mớ rắc rối này.
Tại nhà họ Trình, mọi người ra vào tấp nập, hằng năm ngày giỗ ông chủ đều tổ chức rất lớn. Tạ Tú Hoa nhìn di ảnh trên bàn thờ, người đàn ông này từng một thời hô mưa gọi gió trong thương trường.
" Trở về nhà một chuyến, anh con cũng về rồi "
Hai đứa con trai này, bao năm qua thà sống bên ngoài chứ không chịu về nhà. Trình Hiển đã bảy năm sống trong quân đội, bà biết anh anh đã nổ lực rất nhiều, đổ cả máu và nước mắt để có được ngày hôm nay, tính cách y hệt người cha quá cố
Tuy nhiên đứa con trai này vẫn chưa chịu quên đi quá khứ, năm ấy bà cũng vì quá đau lòng mới lỡ lời trách anh. Nghĩ lại rất hối hận nhưng vẫn không mở lời được
Còn Trình Hải, bà thật sự hơi sợ, đứa con này luôn không nghe lời, cũng chính mắt anh đã chứng kiến việc làm độc ác của mẹ mình. Huống hồ, trong người anh còn chảy dòng máu của người đàn ông đó
Ngoài sân một chiếc xe đang từ từ tiến vào, Trình Hiển xách theo một giỏ trái cây bước vào nhà. Tú Hoa xuống lầu đã thấy anh
" Đây là ở đơn vị trồng, con đem về một ít cho mẹ"
Thấy con trai vẫn còn nhớ đến sở thích của bà, Tú Hoa rất cảm động
" Lần này về được bao nhiêu ngày"
" Giỗ bố xong con sẽ về đơn vị, có vài việc cần xử lý "
Ngôi nhà này vẫn như xưa, chiếc xích đu đã mười mấy năm trời vẫn còn đó. Trình Hiển nhớ, khi còn bé, em trai rất thích ngồi xích đu, còn anh thì đứng phía sau, không ngừng đẩy. Tiếng cười vui vẻ của hai cậu bé làm bố mẹ đứng nhìn rất hạnh phúc.
Tiếng gõ cửa kéo suy nghĩ của Trình Hiển về hiện tại
" Cậu chủ, mời cậu xuống dùng cơm"
Trình Hải nhìn tờ lịch trên bàn, anh không bao giờ quên được ngày này.
Sau khi tan tầm, Thanh Lam liền tới siêu thị, thức ăn dự trữ trong tủ lạnh đã cạn kiệt. Chỉ định mua thức ăn, nhưng khi thấy những vật dụng đáng yêu, cô đều cho hết vào giỏ. Kết quả là cô ra khỏi siêu thị với hai túi to đùng.
Nhìn băng ghế trước cửa hàng tiện lợi, cô liền ngồi xuống rồi chờ taxi. Bên trong một người đàn ông bước ra, tầm mắt họ giao nhau. Thanh Lam không ngờ, nhanh như thế hai người lại gặp nhau
" Cô mua gì nhiều thế"
Thanh Lam cười cho qua, nếu anh biết cô mua toàn những thứ linh tinh chắc hẳn sẽ mất mặt lắm
"Tôi mua ít thực phẩm dự trữ, sao anh lại ở đây"
" Tôi về nhà "
Thì ra là vậy, hai người cũng rất có duyên như lời Trịnh Mẫn nói, cô không quên cuộc hẹn hôm bữa
" Khi nào anh rảnh thì chúng ta cùng ăn cơm, tôi sẽ mời anh một bữa thật ngon "
Trình Hiển khom người xách hai túi dưới chân cô, anh vừa đi vừa mỉm cười
" Hôm nay tôi rảnh"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro