Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Trans] The Better Men (H)

Link gốc: https://archiveofourown.org/works/47695732

Fic dịch đã có sự cho phép của tác giả

*

Summary:

Trong khoảnh khắc thanh kiếm của hắn rơi xuống đất, vỡ nát, hắn đã chờ đợi cảm giác quen thuộc khi mũi giáo sắc nhọn đâm vào trong tim mình. Nhưng thay vào đó, hắn nghe thay tiếng va đập của kim loại khi Kích Vân vụt mạnh vào thân kiếm, và rồi hắn bị đẩy dựa lên bàn trong khi cơ thể của Dan Heng ở đó, ngực kề ngực với nhau,

Cổ tay hắn bị giữ chặt, những ngón tay thon thả vân vê lấy chiếc giáp tay gắn kết họ với nhau, tay kìa nhấn mạnh vào eo hắn. Blade nắm lấy bả vai Dan Heng, kéo anh lại gần trong khi gặm nhấm đôi môi đối phương một cách nồng nhiệt. Say đắm thô bạo và ướt át, răng va mạnh vào nhau, môi bị cắn rách, máu đọng lại trong khoang miệng và rướm trên môi. Đó chính xác là những gì mà Blade đã tưởng tượng khi nghĩ đến việc họ sẽ ngấu nghiến lấy nhau như thế nào, chỉ là tư thế có hơi bị ngược một chút. Lẽ ra hắn nên là kẻ đè anh xuống bàn.

*

Trong những khoảnh khắc đen tối và yếu đuối nhất trong cuộc đời thảm hại của mình, Blade đã tưởng tượng đến việc mình sẽ quan hệ tình dục với Dan Heng. Hắn tưởng tượng ra cảnh mình đẩy anh vào tường, chiếm lấy cơ thể anh từ trong ra ngoài và biến anh thành của riêng mình. Nhưng hắn không bao giờ nghĩ đến việc nó sẽ diễn ra như thế này.

Khi hắn cuối cùng cũng lần ra dấu vết của Dan Heng và những người đồng bạn đội tàu Astral, cảm giác sung sướng lan tỏa khắp người hắn. Một nơi hoàn hảo và an toàn tuyệt đối để hắn có cơ hội giết chết anh, hoặc ít ra là bị anh giết chết một lần nữa. Việc đột nhập vào bên trong dễ dàng một cách nực cười, hắn đã lợi dụng cơ hội khi những người khác vắng mặt, tiến đến căn phòng lưu trữ dữ liệu nơi duy nhất hiện đang tồn tại sự sống. Blade gần như không thể kiềm chế được sự hưng phấn trong người. Cuộc săn đuổi này, trò chơi mèo vờn chuột không hồi kết này chính là lý do duy nhất mà hắn còn tồn tại.

Hắn mở toang cánh cửa, Dan Heng đã chuẩn bị, ngọn thương phi đến chào đón Blade lao thẳng vào lồng ngực hắn. Gã thợ săn Stellaron đã sẵn sàng. Đây chính là lý do khiến hắn chưa chết, mặc cho cái chết không thể ngăn cản hắn. Vũ khí của họ va vào nhau, tiếng vang khiến Blade cảm thấy mình như được sống lại. Hắn đẩy Dan Heng vào trở lại phòng, đóng sầm cánh cửa sau lưng. Không lâu sau, gã đàn ông to lớn hơn đã nhanh chóng ghì chặt anh xuống, Kích Vân chặn lại lưỡi kiếm Vỡ Nát một cách khó khăn. Anh dùng lực đẩy mạnh hắn ra, đứng dậy tiếp tục màn khiêu vũ bạo lực của riêng họ. Họ đều đã biết quá rõ phong cách chiến đấu của nhau, cứ thế theo bản năng dễ dàng né tránh và ngăn chặn các nhát chém của đối phương. Trong những cuộc giao tranh trước, Dan Heng luôn là người giành chiến thắng, một nhát vào tim hắn, giúp hắn cảm nhận được hạnh phúc khi hơi thở mình biến mất, dẫu cho nó chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi.

"Dù cho ngươi có giết chết ta đi nữa, ta vẫn sẽ quay trở lại tìm đến ngươi." Blade mở miệng, nói lên lời đe dọa ngọt ngào thay cho câu chào hỏi, nụ cười rạng rỡ không hề che giấu sự gian xảo của mình. "Ta sẽ luôn tìm thấy em, luôn luôn tìm thấy em." Dan Heng do dự, anh biết hắn đang nói thật, hắn đã luôn tìm đến anh suốt thời gian qua. Anh không bỏ cuộc, nhưng hắn cũng vậy, không bao giờ bỏ cuộc.

Người con trai cầm cây thương không trả lời, anh lại tiến nhanh về phía trước, chủ động tấn công một lần nữa. Thái độ do dự dè chừng của anh không phải là thứ hắn đang mong đợi. Hắn khao khát sự căm ghét, cơn thịnh nộ và tức giận trong đôi mắt xanh thẳm ấy. Sự khinh thường trong cách anh đối xử với hắn khiến ngọn lửa râm ran trong lồng ngực bùng cháy dữ dội.

Hắn dồn hết sức vào đòn đánh tiếp theo, đẩy Dan Heng vào sát tường, ghì chặt anh lên đó. Anh thở hổn hển, lưng đập mạnh vào tường đau nhói, thanh kiếm gã đàn ông kề sát vào cổ anh, đủ để cắt lên da, một sợi máu mảnh chảy xuống từ vết cắt dính lên lưỡi kiếm.

Blade nghiêng người về phía trước, rút ngắn khoảnh cách của họ. "Ta nhớ em," Hắn thì thầm, giọng nói có phần gầm gừ đe dọa. "Em có nhớ ta không?" Dan Heng ngọ nguậy hai chân anh trong khi Blade tiến lại gần hơn, hơi thở phà lên đôi môi anh. "Em có nhớ ta không?" Hắn lặp lại, trầm hơn và nguy hiểm hơn, đồng tử màu hoàng hôn chiếu thẳng vào ánh mắt anh.

Đôi mắt ấy, tĩnh lặng như hồ nước, lạnh hơn cả ngọn thương đâm vào trái tim hắn, khiến Blade nổi điên. Hắn muốn thấy đại dương lộng sóng, hận thù làm tan biến mặt hồ yên tĩnh đấy. Trước khi kịp suy nghĩ, hắn đã xóa bỏ hoàn toàn khoảng cách nhỏ hẹp giữa hai người họ, ngậm lấy đôi môi anh.

Trước khi hắn kịp nhấn chìm đối phương vào nụ hôn sâu hơn, hoặc nghĩ về cảm giác tuyệt vời đôi môi anh mang lại, Dan Heng đá mạnh vào phần háng của hắn. Lực mạnh đến mức đẩy hắn ra, lưỡi kiếm cắt một sợi chỉ đỏ trên gò má Dan Heng trước khi bị anh né sang một bên. Đôi mắt ấy cuối cùng cũng mất đi vẻ bình tĩnh vốn có, chứa đầy sự lạnh lùng giận dữ. Blade cau mày, nghiến răng vì đau đớn.

Cuộc chiến tiếp tục, động tác của Dan Heng ngày càng mạnh bạo hơn, ham muốn giết chết hắn hiện rõ trong đôi mắt xanh biếc đó. Blade biết thời gian của hắn sắp hết. Hắn nghiêng người vào anh ngay khi ngọn thương lướt ngang hông mình, táo bạo liếm những giọt máu tụ trên gò má mềm mại của Dan Heng.

Hành động đó chính là giọt nước tràn ly. Blade bị anh dùng hết sức đẩy mạnh, đầu óc vẫn còn choáng váng vì những vết thương anh gây ra. Dan Heng nhanh nhẹn và có kinh nghiệm hơn hắn, anh dư sức chế ngự được gã thợ săn.

Trong khoảnh khắc thanh kiếm của hắn rơi xuống đất, vỡ nát, hắn đã chờ đợi cảm giác quen thuộc khi mũi giáo sắc nhọn đâm vào trong tim mình. Nhưng thay vào đó, hắn nghe thay tiếng va đập của kim loại khi Kích Vân vụt mạnh vào thân kiếm, và rồi hắn bị đẩy dựa lên bàn trong khi cơ thể của Dan Heng ở đó, ngực kề ngực với nhau,

Cổ tay hắn bị giữ chặt, những ngón tay thon thả vân vê lấy chiếc giáp tay gắn kết họ với nhau, tay kìa nhấn mạnh vào eo hắn. Blade nắm lấy bả vai Dan Heng, kéo anh lại gần trong khi gặm nhấm đôi môi đối phương một cách nồng nhiệt. Say đắm thô bạo và ướt át, răng va mạnh vào nhau, môi bị cắn rách, máu đọng lại trong khoang miệng và rướm trên môi. Đó chính xác là những gì mà Blade đã tưởng tượng khi nghĩ đến việc họ sẽ ngấu nghiến lấy nhau như thế nào, chỉ là tư thế có hơi bị ngược một chút. Lẽ ra hắn nên là kẻ đè anh xuống bàn.

Dan Heng nhả môi hắn ra, anh di chuyển xuống thấp hơn, liếm lên cần cổ hắn, hai bàn tay bận rộn tách rời nút áo Blade. Gã thợ săn cảm giác được máu đang chảy xuống cằm mình, hắn không biết đó là máu của ai trong số họ. Nhưng cũng chẳng ngăn cản được việc hắn liếm nuốt sạch chúng một cách vội vã.

Những ngón tay ấm áp lướt nhẹ trên ngực hắn, hai ngón tay nắm gẩy lấy đầu vú sưng lên, trong khi Dan Heng nhấm nháp cần cổ Blade. Hơi thở hắn dồn dập, luồn bàn tay vào mái tóc đen ngắn của người con trai trước mặt. Có giọng nói nào đó sâu trong tâm trí hắn đột ngột bảo: nếu nó dài hơn thì tốt biết mấy. Blade cắn chặt đôi môi đang rỉ máu của mình, nhưng những tiếng rên khe khẽ vẫn không ngừng phát ra khi răng nanh của Dan Heng đâm thủng lớp da trên cổ hắn.

Người con trai dừng lại sớm hơn Blade mong muốn, nhưng sự hưng phấn nhanh chóng quay trở lại khi những ngón tay thon thả khéo léo đó lại mò đến quần hắn, nhanh nhẹn cởi khóa và lột trần hắn. Dương vật đã nửa cương cứng của Blade bật ra, không khí lạnh ập đến khiến hắn rùng mình. Đối phương đột nhiên mặc kệ hắn ở đấy trong giây lát, không rõ mình đang bị anh trêu chọc hay đang được cho thời gian để bình ổn lại hơi thở, trong khi Dan Heng quay sang ngăn kéo bàn gần đấy và tìm kiếm thứ gì đó. Blade không muốn sự săn sóc dịu dàng, hắn càng không muốn bị đùa giỡn. Blade gặm cổ Dan Heng, gầm gừ một cách thiếu kiên nhẫn. Hắn đã chờ hàng trăm năm rồi, và hắn không muốn đợi thêm một giây nào nữa.

Sau vài giây vất vả tìm kiếm, Dan Heng lấy ra một lọ chất bôi trơn từ trong ngăn kéo. Blade để ý, chỉ còn một nửa, nhíu mày ghen tuông nghĩ. Cậu ta dám dùng nó với ai? Thằng nhóc Stellaron kia à? Hắn thậm chí còn chưa kịp suy nghĩ kỹ hoặc lên phương án giết chết anh trước khi bàn tay kia bẻ mông mình ra, hai ngón tay đầy chất dịch cẩn thận đẩy vào bên trong.

Blade cắn môi, cố gắng hết sức để không làm ra bất cứ tiếng động lạ nào trong khi Dan Heng đang giúp hắn thả lỏng. Hắn đã không tự làm vậy trong một thời gian, vì Blade luôn cho rằng hắn mới là người sẽ chăm sóc cho con mồi của mình, đùa giỡn anh theo cách lạnh lùng và tàn nhẫn nhất có thể. Mặc cho việc cằn nhằn là thế, nhưng hắn vẫn mừng vì Dan Heng giúp hắn bắt đầu thả lỏng bằng hai ngón. Khó chịu, nhưng hắn đã quen với sự đau đớn, đó là những gì hắn đáng phải nhận được, hắn không muốn sự cưng chiều. Không lâu sau, cơ thể hắn đã quen dần với cách những ngón tay anh xâm nhập, nỗi đau nhường chỗ cho sự phấn khích và khoái cảm, những tiếng rên rỉ bật ra trước khi hắn kịp ngừng nó lại. Blade có thể nhìn thấy khóe môi hơi cong lên của anh.

"Anh sẵn sàng chưa?" Dan Heng lên tiếng, dịu dàng quá mức. Blade không hiểu, tại sao Dan Heng lại hỏi hắn câu này?

"Đừng lãng phí thời gian nữa, phang ta đi." Hắn gầm gừ đáp lại, nhưng tiếng nghiến răng bị lấp đi bỏi một tiếng rên rỉ khác, nghĩ đến chuyện chuẩn bị xảy ra khiến hắn không thể giữ bình tĩnh. Dan Heng cười khúc khích, lột sạch toàn bộ những gì còn sót lại trên người Blade: quần đùi dài quấn quanh mắt cá chân, áo bị cởi nửa vời, cả tất cùng giày. Bây giờ hắn hoàn toàn khỏa thân, trần trụi trước mặt người con trai mà hắn căm ghét nhất, đối phương thậm chí còn chưa cởi một mảnh đồ nào. Hắn rùng mình, không chắc vì lạnh hay vì bị kích thích. Cả cơ thể hắn đầy thương tích cùng những vết sẹo xấu xí, giờ nó đang được phơi bày trước mặt anh. Nhưng đôi mắt ấy không hề tỏ ra ghê tởm. Blade tự hỏi: anh có đang ngắm nhìn cơ thể này với ham muốn trần tục nhất không?

Blade vươn những ngón tay run rẩy của mình lên, cố gắng lột bỏ áo của Dan Heng, nhưng anh đẩy tay hắn ra. Hắn kinh ngạc nhìn anh tự cởi bỏ, trong khi Blade ngơ ngác nhìn. Từng tấc da trắng nhợt nhạt khiến hắn trở nên khát máu, ham muốn nhào đến cắn, cào và làm tổn thương làn da ấy dâng cao. Nhưng trước khi hắn có cơ hội làm vậy, Dan Heng nắm lấy hông gã thợ săn và lật hắn lại với lực tay mạnh không ngờ tới. Bờ ngực trần áp vào mặt bàn lạnh lẽo, bàn tay chống đỡ, dương vật đứng thẳng vẫn chưa được an ủi từ đầu đến giờ, đầu khấc đang rỉ nước. Hắn rùng mình.

Và rồi Blade nhận ra, trong khoảnh khắc này, hắn thuộc về Dan Heng.

Hắn lại cắn môi một lần nữa, cố giữ im lặng trong khi dương vật của Dan Heng, đầu khấc đã ướt đẫm chất bôi trơn cùng dâm thủy, cọ xát lỗ hậu của hắn. Làm sao hắn không thể không nấc lên được, kẻ thù của hắn đẩy nó vào trong sâu nhất có thể chỉ với một cú thúc. Ngón tay anh nhét vào trong miệng hắn, tay còn lại đè lên yết hầu. Blade rên rỉ.

"Im lặng nào," Dan Heng thì thầm bên tai anh, giọng nói trầm ấm êm ái khiến hắn có ảo giác phải buộc bản thân mình tuân theo nó: dù sao anh cũng không cho hắn lựa chọn nào khác. Blade nghẹn ngào nấc lên, trong khi kẻ thù của hắn tiếp tục. "Anh không muốn những đồng đội của tôi nghe thấy tiếng của anh, sau đó nhận ra gã thợ săn Stellaron đáng sợ tàn nhẫn thực chất chỉ là một con chó cái đang đến kỳ động dục đâu nhỉ?" Trong những ảo tưởng tình dục sâu thẳm nhất của mình, Blade đã nghĩ hắn sẽ lăng mạ và nói những điều nhục nhã hơn với Dan Heng trong khi chịch anh, nhưng hắn không bao giờ nghĩ đến việc nghe những lời đó từ anh sẽ khiến hắn nứng đến thế. Ngay cả khi Blade biết rõ sẽ không có ai nghe thấy hắn, đội tàu hiện không có ai ngoài hai người họ cả...hắn không ngại thừa nhận đâu.

Blade nhắm mắt lại, tiếng rên vẫn bật ra ngay cả khi những ngón tay anh đùa giỡn với cái lưỡi trong miệng hắn. Một nụ hôn dịu dàng áp vào cổ hắn, tựa như một lời tạ lỗi. Em đâu cần phải xin lỗi, hắn nghĩ, nhưng chẳng thể nói ra vì bàn tay đang bóp chặt yết hầu hắn.

Dan Heng bắt đầu cử động. Có lẽ Blade vẫn chưa thật sự sẵn sàng, hắn cảm thấy bên trong mình như đang bị thứ đó xé toạc ra làm hai nửa. Hắn thở hổn hển, nghẹn ngào vì những ngón tay của anh khi Dan Heng cuối cùng cũng nới lỏng lực tay của mình. Hắn cau mày, vẻ mặt hiện rõ sự bất mãn. Anh cho rằng hắn muốn anh dừng lại à? Thay vì nói ra, Blade chủ động quay đầu ngậm lấy ngón tay của anh, mút nó như thể muốn chết nghẹn vì nuốt chửng chúng, hành động khiến người con trai ngạc nhiên bật cười. Dan Heng tiếp tục bóp cổ hắn, nghẹt thở cùng khoái cảm khiến tầm nhìn gã thợ săn trở nên mờ mịt. Anh lại thúc mạnh, lấp đầy bên dưới của hắn hoàn toàn, cuối cùng, hơi thở của Blade dồn dập và những tiếng rên rỉ lại phát ra không ngừng.

Luồng khí ấm áp từ khuôn miệng anh cũng phà lên tai hắn, xen lẫn vào đó là cả tiếng rên nhẹ nhàng của Dan Heng. Một giọt mồ hôi chảy dài trên gáy, hắn không biết nó là của ai. Chẳng bao lâu khi sự đau đớn và khó chịu hoàn toàn biến mất, nhường chỗ cho khoái cảm điên cuồng khoảnh khắc cậu trai tìm được tuyến tiền liệt của hắn và bắt đầu phang mạnh vào chỗ đó. Tiếng rên rỉ của họ hòa quyện vào nhau. Tiếng trái tim trong lồng ngực hắn đập mạnh đến mức điếc cả tai. Hắn chưa bao giờ cảm thấy như mình đang hoàn toàn được sống đến vậy, cho tới khoảnh khắc này.

Đôi tay rời khỏi khoang miệng và cổ họng gã thợ săn, di chuyển đến hông của Blade, giữ hắn thật chặt, nó chắc chắn sẽ để lại những vết bầm tím. Dan Heng kéo mạnh hắn nhấp vào dương vật của mình. Giờ thì không còn thứ gì ngăn cản những tiếng rên rỉ ngày càng lớn dần khi say đắm trong khoái cảm của Blade nữa, hắn bắt đầu gọi tên kẻ thù của mình. Dan Heng đỏ mặt phấn khích, tên của anh chưa bao giờ gợi cảm và dễ nghe đến vậy, anh gầm gừ đáp lại và cắn mạnh vào bả vai hắn. Gã thợ săn nắm chặt lấy mái tóc ngắn của anh, liên tục phát ra những âm thanh gợi tình khi anh ngày càng đẩy hông nhanh hơn.

"N...Nói gì đó với ta đi," Blade nũng nịu đòi hỏi, nhưng những gì phát ra chỉ nghe như tiếng rên rỉ thảm hại yêu cầu sự chú ý từ đối phương. Căn phòng ngập trong những tiếng động người nghe đỏ mắt đỏ tai, da thịt va vào nhau cùng tiếng rên không ngừng. Hắn phải ngừng phát ra cái âm thanh ấy trước khi chính hắn phát điên. Dan Heng cắn nhẹ day day vành tai hắn, trước khi cố nghĩ xem mình nên nói gì.

"Anh ngoan quá," Tiếng thì thầm của anh len lỏi vào bên trong đầu óc hắn, tâm trí Blade như dừng lại. "Cái miệng nhỏ dâm đãng của anh mút chặt lấy dương vật tôi, anh ngoan lắm."

Có thứ gì đó trong Blade bị giật đứt, hắn phát ra một tiếng thét chói tai mà hắn còn không nghĩ là nó xuất phát từ miệng hắn. Cơn khát máu quay trở lại, khoái cảm điên cuồng lấp đầy hắn với ham muốn mãnh liệt mình sẽ làm đau anh. Hắn kéo một tay của anh rời khỏi hông mình để lên miệng, liếm nhẹ và cắn một nhát thật mạnh, đủ để đâm thủng làn da trắng bệch ấy. Mùi kim loại rỉ sắt trong khoang miệng khiến hắn cảm thấy điên cuồng.

Tiếng thở của Dan Heng dồn dập vì đau, và Blade có thể cảm nhận được con cặc của anh bên trong hắn đang giật giật sưng to ra trong khi anh tạm ngừng di chuyển. Dan Heng cười, nói gì đó mà Blade không thể nghe được, sự hưng phấn khát máu đã làm hỏng tâm trí hắn. Gã thợ săn chủ động nhích mông, ép dương vật của anh tiếp tục hoạt động trở lại, đâm sâu vào bên trong hắn. Với một tiếng thở nặng nhọc khác, anh quay trở lại việc hành hạ cửa huyệt mềm mại ướt át đó, gần như không theo kịp tốc độ cặp hông săn chắc kia đang di chuyển.

"Im lặng nào..." Dan Heng thở dốc. "Mọi người sẽ biết anh là con đĩ dâm đãng ngoan ngoãn luôn biết cách chiều lòng cặc tôi đấy." Blade nghiến răng, lại tiếp tục trải dài cánh tay anh những vết cắn vẫn còn vương mùi máu. Hông hắn nhói lên khi móng tay anh ghim vào.

Blade cảm thấy mình đang đến giới hạn, tiếng khóc của hắn ngày càng lớn hơn. Hắn đã nghĩ mình sẽ xuất tinh mà không được anh an ủi, và rồi Dan Heng với tay xuống dưới, nắm lấy dương vật cương cứng của hắn và cọ xát đầu khấc rỉ nước.

Gã thợ săn lên đỉnh ngay lập tức, tinh dịch nhầy nhụa bắn ra khỏi dương vật hắn, làm ướt đẫm bàn tay cậu trai và sàn nhà dưới gầm bàn. Hắn đang khóc lóc, rên rỉ những câu từ vô nghĩa, nhưng hông vẫn không dừng lại khi rút ra đẩy vào điên cuồng hòa hợp với nhịp thúc của cậu trai khách vô danh, cho đến khi hắn cảm nhận được nó chèn ép ở bên trong, lấp đầy cơ thể hắn bằng tinh dịch nóng bỏng đục ngầu cùng mùi hương của anh. Hắn nghe thấy tiếng anh rên rỉ tên mình.

Những gì xảy ra tiếp theo như một lớp sương mờ, hắn gục cả cơ thể nặng nhọc xuống bàn, toàn thân đau nhức, tâm trí mù mịt, đắm chìm trong mồ hôi, máu cùng nước mắt. Hắn cảm nhận được Dan Heng dịu dàng lau đi những chất dịch đang bám trên người hắn, rửa sạch vết thương và phủ chúng bằng một lớp băng mới. Blade không thấy việc làm đó có ý nghĩa gì, dù sao chúng cũng sẽ tự hồi phục thôi. Hắn nghe thấy anh đang nói gì đó với mình, nhưng không thể phân tích được từng chữ mà đôi môi ấy phát ra. Mặc dù chẳng còn tâm trí để hiểu anh đang nói gì, nhưng chất giọng điềm đạm êm ái ấy giúp hắn thư giãn, cơn buồn ngủ nhanh chóng ập đến. Không bao lâu sau, Blade đã ở trên đệm giường của Dan Heng, mềm mại và ngập trong mùi hương của cậu trai, với cánh tay ấm áp đang ôm ngang người hắn.

Trong những khoảnh khắc đen tối và yếu đuối nhất trong cuộc đời thảm hại của mình, Blade đã tưởng tượng đến việc chuyện gì sẽ xảy ra sau khi hắn phang Dan Heng. Hắn có lẽ sẽ để anh một mình, cơ thể đầy vết thương cùng dâm thủy nhớp nháp, như một miếng giẻ bị xé nát, một mớ hỗn độn ướt át trên sàn nhà, trong một con hẻm dơ bẩn. Không có một sự quan tâm chăm sóc nào cả, chỉ có thứ tình dục méo mó đáng khinh bỉ.

Đúng là không thể so sánh mà. "Sau tất cả, em vẫn là người ân cần và dịu dàng hơn ta" là những suy nghĩ cuối cùng của Blade, trước khi hắn ngủ thiếp đi trong vòng tay cậu trai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro