Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

THÔNG ĐIỆP CHÀO MỪNG PHÙ THỦY SINH

THÔNG ĐIỆP CHÀO MỪNG PHÙ THUỶ SINH NHÀ GRYFFINDOR
— by J.K. Rowling

Xin chúc mừng các trò! Tôi là Huynh trưởng Percy Weasley, và tôi rất vui được chào đón các trò đến với NHÀ GRYFFINDOR. Linh vật của chúng ta là sư tử, con thú dũng mãnh nhứt muôn loài; màu Nhà của chúng ta là đỏ thẫm và vàng thau, và phòng sinh hoạt chung của chúng ta nằm trên Tháp Gryffindor.

Còn bây giờ, cũng có vài điều các trò cần biết về Nhà Gryffindor. Hầu hết mọi người cho rằng chúng ta ngạo mạn và liều lĩnh thái quá, nhưng không phải thế. Đồng ý là Nhà Gryffindor đã đào tạo ra một số Pháp sư và Phù thuỷ Hắc ám như các Nhà khác, nhưng cũng có rất nhiều thành viên khác mà các trò cần biết. Như Albus Dumbledore thì sao? Thầy là vị Hiệu Trưởng vĩ đại nhứt mà Hogwarts từng có. Và đừng quên người sáng lập của Nhà chúng ta, Godric Gryffindor, người dũng cảm nhứt trong số tất cả những nhà sáng lập Hogwarts.

Các trò còn cần biết gì nữa nào? À phải rồi, lối vào phòng sinh hoạt chung được giấu sau bức chân dung Bà Béo trên Thềm Gryffindor danh giá. Mọi người phải đọc đúng mật khẩu của tuần cho Bà Béo, bằng không thì các trò phải đợi cả ngày cho tới khi phù thuỷ sinh khác xuất hiện nói cho trò biết. Rồi các trò sẽ nghe học sinh nhà khác ba hoa về những cách bảo vệ và lối vào bí mật của Nhà họ, như mấy cái thùng của Hufflepuff, cửa bí ẩn của Slytherin, hay câu hỏi bảo mật của Ravenclaw, nhưng Bà Béo mới đúng là người hộ vệ tuyệt vời nhứt, chứ không như Ngài Cadogan hay vênh vang.

Khi đã tới Tháp Gryffindor, hãy bước vào trong và các trò sẽ được chào đón bởi ngọn lửa ấm áp, ghế bành êm ái, và khung cảnh tuyệt trần bên cửa sổ. Lối lên phòng ngủ là những bậc thang xoắn làm bằng gỗ gụ được trang hoàng màu đỏ thẫm và vàng thau. Như tôi đã nói, vàng hiện diện khắp nơi quanh toà tháp này. Những chiếc gường bốn cột của chúng ta đều được phủ những tấm mền huyết dụ dày sụ (đêm xuống trên đỉnh tháp sẽ rất gió) thêu chỉ vàng. Những chiếc đèn chùm dát vàng cũng lan toả ánh sáng ấm áp khắp không gian.

Và tôi mong các trò sẽ là những cầu thủ Quidditch cừ khôi. Nhà Gryffindor của chúng ta nổi tiếng đoạt được Cúp Quidditch Hogwarts bốn lần liên tiếp, đánh bại kỷ lục ba lần liên tiếp của tụi Slytherin đấy nhé.

Con ma của Nhà là Nick-Suýt-Mất-Đầu. Ông ấy là con ma thân thiện nhứt Hogwarts (không kể Thầy Tu Béo) và ông sẽ không ngại giúp đỡ khi các trò cần đến. Ông ấy cũng có những câu chuyện cực kỳ thú vị.

Thôi tôi không dông dài nữa, tất cả những gì các trò cần làm để biết thêm về Nhà của chúng ta (mà tôi cũng không nghĩ các trò lại cần...) là theo chân Harry Potter và bạn bè khi tôi dẫn mấy trò ấy lên khu phòng ngủ. Hãy tận hưởng quãng thời gian ở Hogwarts nhé — mà làm sao các trò không tận hưởng cho được? Các trò đã là thành viên của Nhà tuyệt vời nhứt trường rồi.

Ảnh minh hoạ: Phòng sinh hoạt chung Nhà Gryffindor trên Pottermore phiên bản trước

-----------

THÔNG ĐIỆP CHÀO MỪNG PHÙ THUỶ SINH NHÀ HUFFLEPUFF
— by J.K. Rowling

Xin chúc mừng các trò! Tôi là huynh trưởng Gabriel Truman và tôi rất vui được chào đón các trò đến với gia đình HUFFLEPUFF. Linh vật của Nhà là con Lửng, một sinh vật khiêm tốn và không mấy nổi trội, thường không được đánh giá cao vì cách sống chuộng yên lành và an nhàn. Nhưng khi bị tấn công hoặc khiêu khích, chúng có thể chống trả những loài động vật to lớn hơn kích thước bản thân chúng rất nhiều, kể cả những con sói. Màu sắc của Nhà là vàng và đen, còn phòng sinh hoạt chung thì nằm ở tầng hầm sát ngay dưới mặt đất, cùng dãy hành lang với nhà bếp.

Bây giờ thì, có một số những thứ mà tôi nghĩ các trò nên biết về Nhà Hufflepuff. Trước hết, hãy coi lại ba cái chuyện hoang đường nhứt mà hồi nào giờ mọi người vẫn nghĩ về chúng ta — rằng chúng ta là Nhà kém thông minh và kém xuất sắc nhứt! SAI! Hufflepuff dứt khoát không phải Nhà nổi trội và thích thể hiện nhứt (hay các trò có thể coi là thích ba hoa, khoe khoang nhứt), nhưng Nhà chúng ta cũng sản sinh ra rất nhiều những pháp sư và phù thuỷ xuất sắc không thua gì các Nhà khác. Bằng chứng hả? Ai mà không biết Grogan Stump, một trong những Bộ trưởng Bộ Pháp thuật nổi tiếng nhứt mọi thời đại. Ông ấy là một Hufflepuff chính hiệu, cũng như hai Bộ trưởng rất thành công khác: Artemesia Lufkin và Dugald McPhail. Kế đến phải kể là tác gia tầm cỡ Quốc tế về lĩnh vực nghiên cứu các sinh vật huyền bí, Newt Scamander; cũng như bà Bridget Wenlock — nhà thần số học tiếng tăm lẫy lừng thế kỷ XIII, người đầu tiên tìm ra những đặc tính pháp thuật huyền diệu của số 7; và Hengist xứ Woodcroft, vị pháp sư đã sáng lập và gây dựng nên ngôi làng toàn dân phù thuỷ Hogsmeade nằm rất gần Học viện Hogwarts. Đấy, tất cả họ, Hufflepuff.

Chà, như các trò thấy đấy, thực sự Nhà chúng ta đã đào tạo ra những phù thuỷ, pháp sư mạnh mẽ, xuất sắc và gan dạ hơn cả mong đợi. NHƯNG chính BỞI chúng ta chẳng thèm đi rêu rao khắp nơi, hò hét, khoe khoang về điều đó, cho nên chúng ta đã không được sự công nhận xứng đáng. Bọn Ravenclaw cho rằng kẻ nào có những thành tựu xuất chúng thì nhất định phải được đào tạo từ Nhà của họ. Chính tôi đã tự dây vào một rắc rối khủng khiếp trong năm thứ ba vì đã đấu tay đôi với một Huynh trưởng Nhà Ravenclaw, tại hắn một mực khăng khăng Bridget Wenlock thuộc nhà của hắn chứ không phải của chúng ta. Đáng lẽ tôi phải bị cấm túc cả tuần lễ chứ chả ít, nhưng Giáo sư Sprout đã tha cho tôi, “tặng” kèm một lời cảnh cáo và… ờ, một hộp kem dừa.

Hufflepuff là những người bạn đáng tin cậy và trung thành. Chúng ta không bao giờ bẻm mép hay thất hứa; và hãy thử doạ nạt chúng ta đi, giống như những con lửng, chúng ta sẽ đứng dậy bảo vệ bản thân, bảo vệ bạn bè và gia đình của chúng ta trước tất cả mọi nguy hiểm, mọi kẻ thách thức! Khi đó không gì có thể làm chúng ta chùn bước!

Tuy nhiên Nhà chúng ta cũng có những điểm thua kém người ta đấy chứ, ví như việc chúng ta đào tạo ra ít phù thuỷ hắc ám nhứt trong bốn Nhà! Dĩ nhiên các trò sẽ nghĩ rằng Slytherin toàn cho ra các phù thuỷ xấu xa, hoặc họ không bao giờ chơi sòng phẳng mà chỉ thích gian lận, luồn lách hơn là làm việc chăm chỉ, tuy nhiên, thậm chí cả Gryffindor (Nhà mà chúng ta chơi thân nhất) cũng đã từng có những nhân vật hèn nhát, vậy nên đừng quá khắt khe trong cách nhìn nhận người khác.

Các trò còn cần phải biết gì nữa nhỉ? À phải rồi, lối vào phòng sinh hoạt chung nằm khuất sau một chồng lớn những thùng rượu trong cái góc bên tay mặt của dãy hành lang nhà bếp. Gõ nhẹ cái thùng số 2 ở giữa hàng thứ 2 từ dưới lên theo nhịp “Helga Hufflepuff”, và cái nắp thùng sẽ tự động bật ra. Chúng ta là Nhà duy nhất ở Hogwarts có cách tống khứ những kẻ không mời. Nếu gõ sai cái thùng hoặc nhịp gõ sai, kẻ xâm nhập bất hợp pháp sẽ “được” tắm với loại giấm chua nhứt đấy!

Các trò có thể sẽ được nghe những Nhà khác ba hoa bá láp về hệ thống bảo mật của Nhà họ được thiết đặt hoàn hảo ra sao, nhưng rõ rành rành là suốt cả ngàn năm qua phòng sinh hoạt chung của Hufflepuff cũng như ký túc xá Nhà ta chưa từng để lộ ra cho bất cứ kẻ nào bên ngoài. Giống như những con lửng, chúng ta biết chính xác làm cách nào để ẩn mình thật kín đáo — và làm cách nào để tự phòng vệ cho bản thân.

Một khi các trò đã mở cái thùng, thì cố mà luồn mình vào trong, rồi bò dọc theo cái hành lang nhỏ đó và các trò sẽ tới được phòng sinh hoạt chung tiện nghi và ấm cúng của chúng ta. Căn phòng tròn, trần khá thấp và ngang mặt đất; nó hầu như luôn ngập nắng, còn những chiếc cửa sổ hình tròn mở ra một vùng mặt đất đầy cỏ, những cây mã đề và bồ công anh.

Có kha khá đồ đồng tạo tác bóng loáng, và rất nhiều các loài thực vật, treo trên trần có, đặt trên bệ cửa sổ cũng có. Giáo sư Pomona Sprout — Chủ nhiệm nhà của chúng ta là một bậc thầy về Thảo dược học, và cô đã đem về những mẫu cây thú vị nhất để trang trí cho căn phòng (một số cây hay nhảy nhót và biết nói chuyện), đó là một lý do vì sao học sinh nhà Hufflepuff thường khá giỏi ở môn Thảo dược! Ghế và sô-pha nhồi căng được bọc và sơn hai màu đen, vàng. Các cửa tròn dẫn đến ký túc xá nằm trên tường của phòng sinh hoạt chung. Ở đó, những cái đèn bằng đồng toả thứ ánh sáng ấm áp soi rõ những cái giường bốn cọc phủ chăn bông bằng vải chắp hết sức mềm mại, và những cái xoong giữ ấm bằng đồng thì được treo trên các bức tường ký túc xá để các trò khỏi phải rên rỉ vì lạnh teo chân.

Con ma của Nhà ta thân thiệt nhứt trong tất cả những con ma, Thầy Tu Béo ấy. Các trò sẽ dễ dàng nhận ra ông ấy thôi. Khá tròn trĩnh, phúng phính với bộ áo choàng của các thầy tu, ông là một con ma rất tốt bụng, sẵn sàng giúp đỡ nếu các trò có lạc đường hay gặp rắc rối gì đó.

Tôi nghĩ nhiêu đó cũng đủ hết rồi. Và tôi phải nói rằng, hy vọng một vài đứa trong số các trò là những cầu thủ Quidditch thiệt giỏi. Đội nhà Hufflepuff chưa thực làm tốt như tôi nghĩ ở mùa Quidditch lần trước.

Giờ thì chắc các trò cần đánh một giấc thật ngon lành chứ nhỉ? Yên tâm đi, chúng ta khỏi phải lo về những cơn bão đêm hay những cơn gió giật khi đã yên vị trong ký túc xá Nhà; nên các trò không bao giờ phải nháo nhào lên ngay giữa đêm như các toà tháp của lâu đài từng xảy ra.

Và một lần nữa, chúc mừng các trò đã là một thành viên của Nhà thân thiện nhất, tử tế nhất và ngoan cường nhất trong tất cả.

Ảnh minh hoạ: Phòng sinh hoạt chung Nhà Hufflepuff trên Pottermore phiên bản trước

-----------
THÔNG ĐIỆP CHÀO MỪNG PHÙ THUỶ SINH NHÀ RAVENCLAW
— by J.K. Rowling

Xin chúc mừng các trò! Tôi là Huynh trưởng Robert Hilliard, và tôi rất vui được chào đón các trò gia nhập NHÀ RAVENCLAW. Linh vật của chúng ta là đại bàng, loài vật lướt trên những tầm cao mà những linh vật khác không thể nào tới được; còn màu sắc của Nhà là xanh biển và màu đồng. Phòng sinh hoạt chung đặt ở ngọn tháp Ravenclaw, ngay đằng sau cánh cửa có cái gõ được ếm bùa. Những cái cửa sổ tò vò, được lắp chìm trong những bức tường của căn phòng tròn, nhìn xuống khuôn viên trường phía bên dưới, hồ Đen, rừng Cấm, sân Quidditch và khu nhà kính Thảo dược học. Bảo đảm với các trò không nhà nào khác có thể được nhìn ra những khung cảnh choáng ngợp đến như vậy đâu.

Không nói khoác chứ nhà chúng ta là nơi hội tụ những phù thuỷ pháp sư thông minh nhứt. Người sáng lập Nhà, Sư mẫu Rowena Ravenclaw, đề cao sự khôn ngoan và học hỏi trong tất cả — và chúng ta cũng vậy. Những nhà khác thường giấu kỹ lối vào phòng sinh hoạt chung của họ, nhưng trái lại, chúng ta chẳng cần phải như vậy. Cánh cửa dẫn vào phòng sinh hoạt chung của chúng ta nằm trên đỉnh dãy cầu thang rất xoắn và cao, cửa không có tay cầm mà chỉ có một cái gõ bằng đồng hình dáng con đại bàng đã được ếm bùa. Khi các trò gõ nhẹ lên cánh cửa, con đại bàng sẽ hỏi một câu hỏi, và nếu trả lời đúng, các trò sẽ được vào. Hàng phòng vệ tuy khá đơn giản này cũng đủ ngăn bất cứ kẻ nào không thuộc Ravenclaw có thể vào được bên trong suốt cả ngàn năm qua.

Có lẽ nhiều trò năm nhứt sợ phải trả lời các câu hỏi, nhưng đừng lo lắng quá. Những Ravenclaw chân chính sẽ học nhanh thôi, sớm hay muộn rồi các trò cũng ghiền ba cái thử thách của cánh cửa cho xem. Và cũng không gì lạ nếu các trò thấy một đám lố nhố hai ba chục đứa đứng trước cửa phòng sinh hoạt chung để cố rặn cho ra đáp án ngày hôm đó cùng nhau. Đó là cách tuyệt vời để kết bè kết bạn với mấy anh chị Ravenclaw năm trên đấy các trò ạ, và cũng để học hỏi từ họ nữa! Mặc dù cách này thì có ồn ào một tí và cũng phiền phức nếu các trò có lỡ quên đồng phục Quidditch mà đang cần gấp thì cũng khá căng. Bởi vậy tôi thành thật khuyên các trò hãy kiểm tra cặp của các trò BA LẦN coi đủ hết các thứ cần thiết chưa trước khi ra khỏi Tháp Ravenclaw!

Một điều thú vị khác về Ravenclaw là: học sinh của nhà chúng ta thuộc loại rất chi độc đáo — mà nhiều đứa không biết có thể gọi là lập dị quái gở. Nhưng hỡi ơi các trò ạ, thiên tài thì thường thoát khỏi những định kiến và suy nghĩ thông thường mà, đúng không?! Không giống như các nhà khác, chúng ta cho rằng, các trò được quyền mặc bất cứ thứ gì các trò thích mặc, tin vào bất cứ thứ gì các trò muốn tin, và nói bất cứ thứ gì các trò nghĩ. Chúng ta chẳng bao giờ làm chùn chân những kẻ bước lạc nhịp, trái lại, chúng ta coi trọng điều đó!

Và nói về những người “lập dị”, hẳn các trò sẽ rất mến Giáo sư Filius Flitwick — Chủ nhiệm Nhà của chúng ta đấy. Người ta hay đánh giá không đúng về Giáo sư qua vẻ bề ngoài bé nhỏ của thầy (nói nhỏ cho các trò biết, bọn tôi cho rằng thầy mang một nửa dòng máu yêu tinh, nhưng cả đám không đứa nào láo xược đến độ hỏi thẳng thầy đâu!) và cả giọng nói chít-chít-chuột-kêu của thầy, nhưng mà tôi nói các trò biết, Giáo sư Flitwick là Bậc thầy Bùa chú giỏi nhứt và am tường bùa mê nhứt của thế giới đương đại! Văn phòng thầy luôn rộng cửa chào đón bất cứ học sinh Ravenclaw nào gặp rắc rối, và nếu các trò có đang rơi vào tình trạng buồn bã, chán nản hay thất vọng ê chề thì đừng chần chừ gì mà không đến thẳng đấy. Thầy sẽ hào phóng lôi ra một đống mấy cái bánh nướng bé tí teo từ chiếc hộp thiếc trong hộc bàn của thầy và phù phép cho chúng nhảy múa loạn xạ để các trò coi chơi đỡ buồn. Thiệt ra thì các trò cũng nên giả bộ như đang gặp phải chuyện gì đó khiến trò phải thất vọng não nề mà đến coi tui nó nhảy Ja đi, cũng đáng lắm đó!

Nhà Ravenclaw có một tiếng tăm lẫy lừng trong lịch sử. Hầu hết những nhà phát minh và những nhà cải cách vĩ đại nhứt trong giới phù thuỷ đều xuất thân từ Nhà chúng ta, như Perpetua Fancourt — người đã phát minh ra Nguyệt Kính, như Laverne de Montmorency — người tiên phong trong lĩnh vực pha chế, phát triển các loại tình dược, hay như Ignatia Wildsmith, người phát minh ra thứ Bột Floo màu nhiệm. Trong số những Bộ trưởng Bộ Pháp thuật nổi tiếng Nhà Ravenclaw phải kể đến Millicent Bagnold, người nắm quyền vào cái đêm Harry Potter sống sót dưới lời nguyền của Chúa tể Hắc ám, người đã bảo hộ cho những cuộc liên hoan đình đám khắp Anh Cát Lợi bằng mấy lời sau: “Tôi xin khẳng định quyền bất khả xâm phạm được-phép-tiệc-tùng của chúng ta!”. Và Bộ Trưởng Lorcan McLaird, một pháp sư khá tài năng, tuy nhiên, khổ nỗi ổng chỉ thích giao tiếp bằng cách phà ra một đống khói từ cái chóp đũa phép của ổng thôi. Chà, có phải tôi đã từng nói Nhà chúng ta đã cho ra kha khá những người lập dị đúng không? Thiệt sự thì chính Nhà ta đã đào tạo ra Uric Quái Dị, ổng bắt một con sứa để làm nón đội! Ổng là nguồn cảm hứng vô tận cho khá nhiều chuyện tiếu lâm phù thuỷ đấy.

Và cũng nói thêm về quan hệ giữa chúng ta với ba nhà còn lại. Ờ, hẳn nhiên các trò đều đã nghe về những đứa nhà Slytherin rồi hả?! Tụi nó không thực sự xấu bụng hết đâu, nhưng ta cũng khuyên các trò nên đề phòng một chút trước khi hiểu kỹ về tụi nó thì hơn. Bọn đó có truyền thống lâu đời là sẽ làm bất-cứ-cách-gì-có-thể để thắng cuộc — cho nên, hãy coi chừng đấy, nhứt là khi thi cử và trong các trận Quidditch.

Mấy đứa nhà Gryffindor thì tạm được. Nhưng nếu có gì để mà chỉ trích thì tôi cho rằng tụi nó khá khoe khoang. Và tụi nó cũng không dễ khoan thứ cho những ai khác với tụi nó như Nhà mình đâu. Thực tế thì tụi nó cũng có trêu chọc những đứa Nhà Ravenclaw chúng ta về việc phát triển niềm đam mê với các loại bùa bay, hay tiềm năng pháp thuật của ba bị quỷ khổng lồ, hay Ovomancy (thuật bói trứng) — có lẽ các trò cũng từng nghe qua, một phương pháp đoán biết tương lai thông qua các quả trứng. Tụi Gryffindor thì làm sao có được một sự ham học hỏi tri thức và khai phá trí tuệ như chúng ta được, nhưng chúng ta thì không vấn đề gì về việc các trò muốn dành cả ngày hoặc cả đêm ngồi đập bể những quả trứng trong một góc phòng sinh hoạt chung và viết lấy viết để những tiên đoán của riêng các trò theo cái cách mà lòng đỏ trứng tràn ra. Thực ra các trò cũng có thể dễ dàng tìm được vài người giúp đỡ đấy.

Về mấy đứa nhà Hufflepuff thì chẳng ai có thể nói rằng tụi nó không phải những đứa tốt bụng cả. Thực sự mà nói thì tụi nó là một số trong những người tốt bụng nhứt ở cái trường này. Và, ừm… tôi cũng có thể nói rằng các trò chả cần lo lắng thái quá về tụi nó khi cạnh tranh trong thi cử đâu.

Tôi nghĩ bấy nhiêu cũng đủ hết rồi đó… À quên, con ma của Nhà là Bà Xám. Cả trường đều nghĩ bà ấy chả bao giờ nói chuyện với ai, nhưng thực ra bà ấy sẽ chịu nói chuyện với những đứa thuộc nhà Ravenclaw. Bà ấy rất có ích nếu các trò bị lạc hoặc bị-mất thứ gì đó.

Và tôi chắc là đêm nay các trò sẽ ngủ rất ngon. Ký túc xá của nhà nằm trong toà tháp canh của căn tháp chính; những cái giường bốn cọc giăng mùng được phủ chăn trải giường chần lông vịt bằng lụa xanh da trời, và tiếng gió rít nhẹ bên cửa sổ sẽ làm các trò dễ ngủ hơn.

Một lần nữa, chúc mừng các trò, các trò thực sự rất giỏi mới vào được Nhà thông minh nhứt, sắc sảo nhứt và cũng thú vị nhứt ở Hogwarts.

Ảnh minh hoạ: Phòng sinh hoạt chung nhà Ravenclaw trên Pottermore phiên bản trước

-----------

THÔNG ĐIỆP CHÀO MỪNG PHÙ THUỶ SINH NHÀ SLYTHERIN
— by J.K. Rowling

Chúc mừng các trò! Tôi là huynh trưởng Gemma Farley, và tôi rất vui được chào đón các trò đến Nhà SLYTHERIN. Linh vật của chúng ta là con rắn, sinh vật tinh khôn nhất trong các loài; màu sắc của Nhà là xanh ngọc lục bảo và bạc, còn phòng sinh hoạt chung thì nằm ngay sau một lối vào bí mật ở dưới hầm ngục. Rồi các trò sẽ thấy, mấy cái cửa sổ của phòng sinh hoạt chung nhìn ra đáy sâu của hồ Đen. Bọn tôi vẫn thường thấy con mực khổng lồ bơi vút qua – và thi thoảng cũng có những sinh vật hết sức thú vị. Bọn tôi thích cái ý nghĩ rằng chỗ của chúng ta phảng phất một chút thần bí khó hiểu, các trò biết đấy, kiểu như, những cỗ tàu ma kì bí đắm sâu trong lòng biển lớn...

À mà thôi, bây giờ thì có vài điều quan trọng các trò nên biết về Slytherin – và vài điều mà các trò đã lãng quên...

Trước tiên, hãy cùng nhau tống khứ vài chuyện hoang đường cái đã! Các trò hẳn đã nghe nhiều lời đồn đại về Nhà Slytherin – rằng tất cả chúng ta đều theo đuổi Nghệ thuật Hắc ám, và chỉ chịu nói chuyện với trò nếu ông cụ cố của trò là một pháp sư danh tiếng, hay những chuyện tào lao đại loại như vậy. Chà, theo tôi nghĩ thì các trò đừng có mà tin mọi thứ các trò nghe được từ những đứa chuyên ganh ghét chúng ta thuộc mấy Nhà còn lại. Tôi không hề phủ nhận rằng Nhà chúng ta đã sản sinh ra một phần trong số những phù thuỷ hắc ám, nhưng nên nhớ, vẫn có phần của ba Nhà còn lại – chỉ là họ không-dám-thừa-nhận thôi. Và, đúng là chúng ta có xu hướng truyền thống chỉ nhận những học sinh đến từ các gia đình có dòng dõi phù thuỷ pháp sư, nhưng hãy coi đó, ngày nay các trò sẽ thấy hàng đống người trong Nhà Slytherin có ít nhất cha hay mẹ là Muggle.

Còn đây là một sự thật “nho nhỏ” mà ba Nhà kia không chịu thừa nhận: MERLIN là một SLYTHERIN! Phải, chính Merlin, vị pháp sư nổi tiếng nhất trong lịch sử! Ông ấy học được tất cả những gì ông biết từ chính Nhà của chúng ta. Các trò có muốn tiếp bước ngài Merlin vĩ đại không? Hay là các trò thích ngồi lì ở cái bàn mốc cũ kĩ của quý bà Eglantine Puffett "nổi tiếng", cựu Hufflepuff đã phát minh ra cái nùi giẻ tự rửa chén, hửm?

Tôi thì không nghĩ vậy.

Chà, nhiêu đó cũng đủ hết những thứ người ta hiểu lầm về chúng ta. Giờ thì hãy nói xem chúng ta thực ra như thế nào. Không thế chối cãi rằng chúng ta là Nhà bảnh nhất và sắc sảo nhất trong cái trường này. Chúng ta đã chơi là phải thắng, bởi vì chúng ta biết trọng thanh danh và truyền thống lâu đời của dòng dõi Slytherin.

Chúng ta cũng được khối đứa trong trường nể trọng đấy chứ. Ờ…phải, phải, có lẽ trong sự tôn trọng đó cũng có chút gì dè dặt hay sợ hãi một tí, bởi cái tiếng quá Hắc ám của chúng ta mà, hửm? Nhưng nghĩ coi, vụ đó coi bộ cũng vui đó chứ - Ôi cái “tiếng tăm” vì đã sát cánh cùng những phe phái cuồng nhiệt. Nè, bí quyết nhé, cứ thử nổ phong phanh là các trò được quyền lượn hết mọi ngõ ngách cái thư viện hàng khủng những lời nguyền đi, rồi để coi liệu có đứa nào còn dám tăm tia cái hộp bút chì của trò nữa không.

Nhưng chúng ta chả phải người xấu. Chúng ta cũng giống như linh vật của Nhà vậy, con rắn ấy – khéo léo, mạnh mẽ, và, thường xuyên bị hiểu lầm.

Ví dụ như, Slytherin chúng ta quan tâm đến nhau nhiều hơn, ờ ít ra là hơn hẳn những gì các trò có thể tìm được ở bọn Ravenclaw. Một đám tổ chảng lố nhố những con mọt sách mà các trò bảo đảm chưa từng được thấy ở bất cứ đâu! Bọn Ravenclaw nổi tiếng chuyên ganh đua lẫn nhau để được điểm cao, trong khi mọi đứa Slytherin chúng ta đều là anh em. Những dãy hành lang và các cầu thang ở Hogwarts sẽ đem đến cho mấy đứa bất cẩn vài điều bất ngờ “thú vị”, và bảo đảm các trò sẽ thấy nhẹ nhõm biết bao nhiêu nếu sát cánh với những con Rắn để mà lang thang trong cái trường này. Một khi các trò đã là Slytherin, thì đến chừng nào chúng ta còn bên nhau, các trò mãi mãi là một trong số chúng ta, một trong số những kẻ ưu tú nhất.

Hẳn là các trò phải biết Salazar Slytherin tìm kiếm những tố chất gì trong số những học sinh được chọn của ông? Chính những mầm non của sự Vĩ đại! Các trò được chọn vào Nhà này bởi vì các trò mang trong mình tiềm năng để trở nên “vĩ đại”, theo cái nghĩa chính xác nhứt của từ đó. Nghe này, có lẽ các trò đã thấy một vài học sinh trong phòng sinh hoạt chung và nghĩ rằng số phần của họ chả có gì là đặc biệt. Tuy nhiên, nghĩ gì thì nghĩ, giữ cái ý tưởng đó cho mình đi. Vì NẾU như chiếc Nón Phân loại đã xếp họ vào Nhà này, có nghĩa là họ ĐÃ hoặc SẼ vĩ đại ở mặt nào đó, VÀ, đừng-bao-giờ quên điều đó.

Tiện thể nói về những kẻ mang số phận chả có gì là vĩ đại, à, tôi đâu có ý nói những đứa Nhà Gryffindor. Người ta hay nói Slytherin và Gryffindor như hai mặt của đồng tiền. Riêng cá nhân tôi thì cho là Gryffindor chẳng qua là những đứa bắt chước Slytherin tụi mình thôi. Các trò nhớ cho, người ta cũng nói Salazar Slytherin và Godric Gryffindor đánh giá cao cùng một loại học sinh, nên có lẽ ta và chúng có nhiều điểm tương đồng, ít ra cũng hơn là chúng ta nghĩ. Nhưng không có nghĩa là chúng ta sẽ phải thân thiện hơn với cái bọn đó – tụi nó chỉ thèm khát được đánh bại chúng ta ít hơn chúng ta muốn đánh bại lũ chúng nó một chút xíu mà thôi!

Một vài thứ nữa mà các trò nên biết: con ma của nhà là Nam tước Đẫm Máu. Nếu như các trò làm vừa lòng ổng thì ổng thỉnh thoảng cũng doạ bọn khác dùm các trò, có thể lắm chứ! Đừng bao giờ hỏi tại sao ông ta lại bê bết máu như vậy, ổng không thích đâu.

Mật khẩu vào phòng sinh hoạt chung được thay đổi mỗi 2 tuần. Cho nên cũng không hại gì nếu các trò thỉnh thoảng chịu khó liếc mắt ngó qua cái bảng thông báo dùm cho. Và đừng có mà đưa một kẻ từ Nhà khác vào phòng sinh hoạt chung hay nói cho chúng biết mật khẩu, nghe chưa! Hơn bảy thế kỷ qua chưa hề có một kẻ lạ mặt nào đặt chân vào đó được, chưa hề!

Ừm, tôi nghĩ vậy cũng đủ hết rồi đó. Tôi chắc chắn các trò sẽ thích ký túc xá Nhà cho coi. Chúng ta sẽ ngủ trên những chiếc giường bốn cọc treo rèm lụa màu xanh ngọc và khăn trải giường thêu chỉ bạc. Xung quanh là treo khá nhiều các bức thảm thêu thời Trung cổ miêu tả cuộc phiêu lưu của những bậc tiền bối nổi tiếng nhà Slytherin khắp các bức tường, còn những chiếc đèn lồng bạc hết sức lộng lẫy thì rũ xuống từ trần nhà. Tôi chắc chắn các trò sẽ ngủ ngon thôi, lại còn là một giấc ngủ rất dễ chịu và êm ái nữa đó, hãy lắng nghe tiếng nước hồ vỗ nhẹ vào cửa sổ những buổi đêm…

Ảnh minh hoạ: Phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin trên Pottermore cũ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: