Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 98: QUAY TRỞ LẠI DURMSTRANG

EDITOR: YUKI NGÂN HÀ


Alice từ sau lưng trộm tiếp nhận đũa phép mà Harry đưa, nở một nụ cười xán lạn đối với Goyle và Crabbe, nàng giơ tay lên và quăng ra hai bùa choáng.

Black kinh ngạc nhìn nàng một cái —— kỹ năng sử dụng bùa chú của cô nàng học sinh năm nhất này nằm ngoài dự kiến của hắn.

Khi Alice giấu bọn họ ở trong bụi cỏ xong, nàng mới vừa lòng đem đũa phép trả lại cho Harry, "Đũa phép của ai?"

"Đũa phép dự phòng của mẹ Leo." Harry đem đũa phép trả lại cho Leo.

Rất nhanh, sắc trời dần dần tối sầm xuống, kế tiếp chính là party thuộc về người trẻ tuổi, Black rất khó chịu đối với những đứa nhỏ Slytherin luôn muốn xoa đầu của hắn, nên đã chạy tới chỗ nào cũng không biết.

Alice bắt lấy cơ hội, vội vàng chạy lên lầu thay quần áo —— cái váy lụa trắng tinh kia khiến cả người nàng đều cảm giác không được tự nhiên.

Dự kiến ở bên trong, Ron và Hermione đều không có tới, Harry có chút thất vọng, nhưng cậu cũng biết đây mới là chuyện bình thường.

Cậu cố ý nhìn Blaise, cậu ấy thoạt nhìn thật ra không có đặc biệt biểu lộ ra vẻ mất máy hay là thất vọng rõ ràng. Tuy nhiên cậu ấy luôn nhìn xung quanh cửa chính, ngẫu nhiên sẽ yên lặng ngây ngốc một lúc.

Draco đang khiêu vũ cùng với Pansy, Astoria mặc một chiếc váy ngắn màu lam và đang rất đau khổ nhìn Draco đang nhảy ở chính giữa sân khấu, Vichy thoạt nhìn cũng rất đau khổ —— ah, tên nhóc này vẫn luôn nhìn Pansy là có ý tứ gì sao?

Từ từ...... Harry dừng một chút, chẳng lẽ cậu lại phát hiện sự thật gì sao?

Cậu thấy Leo rũ mắt xuống và ngồi ở trên ghế sofa, hai tay thì đang cầm một ly nước trái cây.

Harry bỗng nhiên phát hiện, ở trong đại sảnh này người được mời cũng không tính nhiều, nhưng trong đó có rất nhiều người đang thất vọng.

Harry ngồi ở bên cạnh Leo, Leo ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn cậu một cái và nở một nụ cười với cậu.

"Đừng như vậy." Harry nói, "Mình khẳng định trước đây mình chưa từng nói cho cậu biết mình có một khả năng rất đặc biệt."

Leo khó hiểu nhìn Harry.

"Mình có thể phân biệt ra nụ cười nào của một người là thật hay là giả." Harry cong môi lên và mỉm cười với Leo.

Leo chớp chớp mắt, buồn cười quay đầu đi.

"Là thật sự!" Harry nói, "Đừng lộ ra biểu cảm ủ rũ như vậy, đừng quên thân phận của cậu," Harry đè thấp giọng nói, "Cậu là Salazar Slytherin, ngoại trừ cậu, nơi này không có ai có thể xứng đôi với Godric."

Leo mỉm cười, nhưng nụ cười của y có chút nặng nề, "Nhưng, hiện tại hắn không chỉ là Godric, hắn vẫn là Draco Malfoy. Khi hắn là Godric, tôi từ bỏ làm Salazar Slytherin, khi hắn là Draco Malfoy khi, tôi chỉ là Leo Hydson."

"Leo Hydson. Tên này cùng Astoria Greengrass," Leo liếc nhìn cô gái đang đau khổ kia, "Cùng Pansy Parkinson," Draco và Pansy làm xong một động tác xoay tròn cuối cùng, "Thậm chí cùng Theodore Nott," Theodore âm trầm đứng ở bên cạnh Blaise và đang khó chịu nhìn chằm chằm Pansy. "Không có gì khác nhau." Leo thở dài.

"Không phải." Harry cổ vũ Leo, "Cậu rõ ràng biết cậu là khác biệt!"

Leo lắc lắc đầu, "Tôi biết là khác biệt, nhưng đối với hắn mà nói không có bất kỳ ý nghĩa gì."

Y nhìn Draco và Pansy đang cười nói cái gì đó, rũ đôi mắt xuống.

Harry ôm Leo, dùng sức ôm thật chặt, "Tin tưởng mình, các cậu có thể!" Harry lại dừng một chút, "Cậu chắc không có nghĩ tới chuyện từ bỏ có đúng không? Không có đúng không?"

Leo liếc mắt nhìn Harry, "Đương nhiên không có."

"Vậy là tốt rồi," Harry ngước mắt lên nhìn, Pansy vừa vặn rời đi, đi tìm các bạn của cô nàng —— Daphne đang vẫy vẫy tay với nàng. Cậu vội vàng đẩy đẩy Leo, "Mau đi, nắm chặt cơ hội! Ngay lúc này!"

Leo bị Harry đẩy làm nước trái cây đổ ra ướt hết hai tay, Harry vội vàng kéo y đứng dậy, "Cơ hội tốt!" Cậu nói như vậy với đôi mắt tỏa sáng, đem Leo kéo đến trước mặt Draco.

"Làm sao vậy?" Draco hơi hơi sửng sốt, sau khi tầm mắt của hắn đảo nhanh qua gương mặt của leo thì cố gắng tránh để không đem lực chú ý đặt ở trên người y.

Harry đem tay của Leo nhét vào trong tay Draco, "Vừa rồi mình không cẩn thận làm đổ nước trái cây lên trên người cậu ấy, Draco cậu dẫn cậu ấy lên trên lầu rửa sạch rồi thay một bộ quần áo khác đi!"

Harry dùng ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Draco, nhìn đế mức Draco phải lùi về phía sau. Draco cảm thấy cái tay đang nắm lấy tay của Leo, từ làn da đến xương cốt làm hắn ngứa ngáy khó chịu vô cùng.

Draco và Harry nhìn thẳng vào nhau một lúc lâu, rốt cuộc mới đem tầm mắt đặt ở trên người của Leo. Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua vệt nước trên chiếc áo choàng dài màu xanh lục đậm kia, lại nhìn cái tay dính đầy nước trái cây ở trong tay mình, lại nhìn Harry đang hùng hổ, thở dài.

Cái tiếng thở dài kia rất giống như âm thanh thỏa hiệp nào đó, trong lòng Leo bỗng nhiên có một loại dự cảm kỳ quái gì đó.

"Đi thôi, mình dẫn cậu lên trên lầu thay quần áo khác." Nhiều ngày trôi qua như vậy, Draco lần đầu tiên dùng giọng điệu bình thường và dịu dàng như vậy soi chuyện với y, lần đầu tiên tự nhiên và yên tĩnh nhìn chăm chú vào y —— tất cả đều giống như khi y còn chưa tỏ tình vậy.

Leo yên lặng ngoan ngoãn để Draco nắm tay đi lên lầu.

Draco thuận tay khóa cửa lại, bọn họ ở trong phòng tắm đem tay rửa sạch sẽ, Draco lục tung tủ quần áo nửa ngày, "Cậu muốn mặc chiếc áo choàng dài màu lam, hay vẫn là cái màu xanh lục kia?"

Leo không lên tiếng, Draco quay đầu nhìn lại, thấy Leo mặc chiếc áo choàng màu xanh lục đậm đứng yên ở đó không nhúc nhích, lập tức dở khóc dở cười, "Trước tiên cậu nên thay cái áo choàng dài dơ đó ra đi."

Draco thấy Leo trên mặt hiện lên một tia do dự.

Draco chớp chớp mắt, "Yên tâm đi, mình sẽ không quay đầu lại." Hắn xoay người sang chỗ khác, "Cậu muốn mặc chiếc áo choàng dài màu lam hay vẫn là cái màu xanh lục?"

Leo dừng một chút, "Cái màu đỏ kia."

Draco xì một tiếng, bật cười, tuy nhiên hắn cũng không quay đầu lại, "Cậu không giống với mình đâu?" Hắn giơ cái áo choàng dài lên, tay trái màu lam, tay phải màu xanh lục, "Màu đỏ không biết nhét ở một góc nào rồi, lười đến tìm nha, cậu cứ chọn đại một cái đi."

Leo im lặng đi tới, y đứng sau lưng Draco và cong eo lại, cơ thể Draco lập tức căng cứng, cằm của Leo cằm đặt ở trên đỉnh đầu của Draco. Khi y vươn tay đi tìm cái áo choàng dài màu đỏ kia, hầu như đang ở trong tư thế ôm.

Draco thấy tay của y với vào vô số áo choàng dài ở bên trong tủ quần áo, cũng không thấy y tìm kiếm như thế nào, nhưng khi y lấy tay ra thì đầu ngón tay của y lấy ra chính xác cái áo choàng dài màu đỏ kia.

"Tôi muốn đồ vật, ta luôn có thể dễ dàng tìm được." Khi Draco quay đầu đi, Leo hơi kiêu ngạo mỉm cười với hắn.

Draco trầm mặc nhìn cái choàng dài màu đỏ ở trong Leo, "Cậu không thích hợp màu đỏ."

Leo rất lưu loát cởi áo choàng dài màu xanh lục đậm ra, y mặc chiếc áo choàng dài màu đỏ vào, Leo lại một lần gước mắt nhìn về phía Draco, "Không thích hợp sao?"

Draco dừng một chút, "Trước kia cậu rất thích mặc màu sắc lạnh," hắn mỉm cười, "Mình cho rằng cậu không thích hợp...... Tuy nhiên, thoạt nhìn cũng không tệ lắm."

Leo nhìn hắn, dự cảm nào đó trong lòng càng ngày càng mãnh liệt, "Cho nên đâu?"

Draco không rõ nhìn y —— Leo bỗng nhiên phát hiện, Draco rõ ràng cũng có loại dự cảm nào đó —— mà hắn đang muốn trốn tránh.

"Cho nên......" Draco có một chút lo lắng đứng lên, "Chúng ta đi xuống đi, Harry đang đợi chúng ta đâu."

"Cậu ấy cũng sẽ không." Leo mỉm cười, Draco bỗng nhiên phát hiện cái nụ cười kia rất giống Salazar.

"Ah......" Tâm trạng của Draco rối bời, "Được thôi, mình đi đây, mình phải đi tìm......"

"Pansy?" Leo ôm hai tay, "Vẫn là Astoria?" Y nhướng chân mày lên, "Chẳng lẽ là Theodore?"

Trong nháy mắt kia Draco hầu như cho rằng chính mình thấy Salazar —— khi Leo đối xử không cẩn thận với hắn như vậy, khi y thay đổi thái độ, khi y không còn căng chặt phong bế chính mình, hắn càng ngày càng giống Salazar, Draco có một chút bực bội nói, "Chuyện này không có quan hệ gì với cậu."

Leo duỗi tay sửa sang lại cổ tay áo rất dài, "Cậu cảm thấy không có quan hệ?"

Sau khi y sửa sang lại cổ tay áo xong, y nhìn về phía Draco, khuôn mặt dịu dàng khiến người khác có thể biến thành một vũng nước mùa xuân, "Nhưng tôi thích cậu a."

Ở dưới lầu, Harry ngồi ở trên ghế sô pha nhưng cậu luôn nhịn không được mà nhìn trên lầu, tuy nhiên cậu không có nhìn thấy Draco hoặc là Leo, mà là nhìn thấy Alice —— nàng mặc một chiếc áo choàng dài màu đen và bước xuống lầu.

"...... Rất xin lỗi, nếu là tôi không có nhìn lầm, thì đó là đồng phục của Hogwarts đi?" Harry chớp chớp mắt.

"Có quan hệ gì." Alice thoạt nhìn rất vừa lòng với cách ăn mặc này, "Yêu trường không được a?"

Harry trợn trắng mắt.

"Ai, Draco và Leo đâu?" Alice vừa đi lại đây, vừa nhìn một vòng xung quanh phòng khách, nàng do dự một chút, lộ ra vẻ mặt không tình nguyện và ngồi xuống bên cạnh Harry, "Tại sao không nhìn thấy người nào hết vậy?"

"Ở trên lầu." Harry cầm ly nước trái cây, "Tôi đã chế tạo cơ hội để hai người họ ở chung với nhau" cậu thở một hơi thật dài, "Không biết bọn họ có thể nắm chắc được hay không a."

Đôi mắt Alice lập tức sáng lên, "Tình huống như thế nào?"

Harry vừa muốn nói chuyện, bỗng nhiên nhỏ giọng la lên, "Bọn họ xuống dưới xuống dưới."

Alice vội vàng quay đầu nhìn lại, Leo mặc một chiếc áo choàng dài màu đỏ, tâm trạng có vẻ vô cùng tốt.

Màu sắc Leo thích nhất là màu xanh lục và màu bạc, nhưng khi y mặc chiếc áo choàng dài màu đỏ, có một loại sức hút kỳ lạ và hiệu quả thị giác cực kỳ kinh người.

Alice hít một ngụm khí lạnh, "Nhà của Leo có phải có một chút huyết thống Veela không?"

Harry dừng một chút, "Cái gì, không phải lời đồn là nhà của các cậu có huyết thống Veela sao? Ai, nhà các cậu có người thức tỉnh rồi sao?"

Alice một chân hung hăng đem Harry đá từ trên sofa ngã xuống đất.

Leo đi tới với vẻ mặt mỉm cười vui vẻ, "Hi, Alice." Y nhịn không được cong khóe miệng lên chào hỏi với Harry đang bò dậy và che eo lại, "Hi, Harry."

"Tâm trạng của cậu trông rất tốt a." Harry mỉm cười xoa eo.

Leo mím môi lại giống như đang muốn cố gắng nhịn cười, "Draco đồng ý rồi."

Harry và Alice đều cứng người lại, "Cái gì!?"

Alice mở to hai mắt nhìn, "Đồng ý là chỉ —— chỉ là cái đồng ý kia mà mình nghĩ sao!?"

Harry che trái tim lại, "Cậu ấy nói như thế nào?"

Leo buông tay, cố gắng không cho chính mình nhìn qua trông như rất vui vẻ, "Tôi nói tôi thích cậu ấy nha, cậu ấy không nói lời nào, sau đó tôi nói, tôi đã biết. Cậu ấy dừng một chút, sau đó hỏi tôi là tôi biết cái gì? Tôi nói, tôi biết cậu sẽ không thích tôi, tôi nghĩ, tôi nên quay trở lại Durmstrang thôi."

Alice ngừng thở, vô cùng kích động, "Sau đó đâu?"

"Cậu ấy lập tức trầm mặc rất lâu,và nói với tôi, quay trở lại Durmstrang làm cái gì, Hogwarts là tốt nhất. Ngoài ra, cậu ấy ở Hogwarts lại không ở Durmstrang."

Harry há to miệng, "Những lời này của cậu ấy là có ý gì?!"

Leo nhún nhún vai, nụ cười kia thật sự có một chút ngây ngốc, "Tôi cũng hỏi như vậy, cậu ấy không nói lời nào, tôi lập tức nói, chẳng lẽ cậu đồng ý rồi?"

Alice gắt gao nhéo cổ áo của chính mình, "Anh ấy trả lời là?"

"Cậu ấy, cậu nói đi?"

"Woa đây là có ý gì chứ? Thật khiến người ta tò mò mà!?" Harry kích động nói.

"Vậy cậu nói như thế nào?" Alice hưng phấn nhìn chằm chằm Leo.

"Tôi nói, đó là đồng ý rồi?" Leo cười, "Cậu ấy do dự trong chốc lát rồi nói, đúng vậy."

Harry và Alice thoạt nhìn muốn hét lên chói tai, Harry cố gắng hít sâu để bình tĩnh lại, "Vậy Draco đâu?"

Leo mím môi, nhưng mặt mày của y vẫn tràn ngập ý cười, "Cậu ấy đẩy tôi ra, cậu ấy nói còn không biết nên đối mặt với tôi như thế nào, muốn ở một mình trong chốc lát."

Harry lập tức che kín mặt lại, đem khuôn mặt của chính mình ép thành một đống lộn xộn, trong lòng của cậu thì đang thét chói tai, nhưng cũng chỉ có thể há to miệng im lặng hò hét, nima!! Godric Gryffindor và Salazar Slytherin rốt cuộc ở bên nhau a!!! Các vị tiền bối có nhìn thấy sao! Mọi người ở trên trời có linh thiêng thì có thể yên tâm nhắm mắt ——!!

Nima chuyện này chắc chắn sẽ được ghi vào trong lịch sử!!!

Harry và Alice trong lòng ngứa ngáy nhìn lên trên lầu —— nhưng, đáng giận! Được rồi, thật sự rất muốn biết tâm trạng hiện giờ của Draco a!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro