CHƯƠNG 86: NHỐT LẠI NHỐT LẠI
EDITOR: YUKI NGÂN HÀ
Nước Đức ở trong trang viên Hydson, hầu như tất cả mọi người đều đang ở trong một loại trạng thái áp lực. Bởi vì từ sau khi Leo quay trở về, gia chủ Edwin Hydson của gia tộc Hydson vẫn luôn ở trong trạng thái tức giận.
Leo Hydson - cháu trai ông yêu thương nhất và là đứa nhỏ có thiên phú nhất trong gia tộc, sau khi vợ mình qua đời ông đã đem tất cả lực chú ý của mình đều chuyển dời đến trên người đứa nhỏ này, tận tâm tận lực dạy dỗ và yêu thương đứa nhỏ này.
Tuy Leo còn nhỏ tuổi nhưng ưu tú hơn rất nhiều so với anh trai và các chị của mình, hầu như tất cả mọi người đều coi và đối đãi với y như người thừa kế tương lai của gia tộc Hydson. Bọn họ cho y vô hạn kỳ vọng và yêu thương cưng chiều, khi Leo mười một tuổi bọn họ tràn đầy vui mừng giúp y chuẩn bị tất cả những món đồ tốt nhất chỉ còn chờ thư thông báo của một trong ba trường học tốt nhất ở Châu Âu —— đương nhiên rồi, làm một gia tộc đều tốt nghiệp ở trường Durmstrang nên gia tộc Hydson hoàn toàn không hề suy xét đến hai trường học còn lại —— nhưng ai cũng không nghĩ tới rằng, Leo vẫn luôn ngoan ngoãn nghe lời vậy mà sẽ trộm lấy một số tiền lớn, rồi cầm lá thư thông báo nhập học của trường Hogwarts và lặng lẽ trốn đi một mình, chỉ để lại một lá thư nói y muốn đi Hogwarts ở nước Anh đọc sách. Không cần lo lắng cho y.
Edwin tức giận đến mức muốn trực tiếp giết đến tận nước Anh, trực tiếp làm nổ cả Hogwarts —— nhưng một vấn đề ngăn trở ông —— làm một gia tộc Thuần Huyết ở nước Đức, nhiều thế hệ gia tộc Hydson đều tốt nghiệp ở Durmstrang —— không có người nào biết Hogwarts đến tột cùng ở đâu......
Càng không xong chính là, Edwin có mối thù hận vô cùng sâu sắc đối với Dumbledore —— bởi vì ông đã từng là một trong những tín đồ trung thành nhất của Grindelwald.
Ông không ngừng viết một bức thư rồi lại một bức thư dài kịch liệt yêu cầu Leo lập tức lăn trở về đây.
Chuyện này giống như đã phản tác dụng, suốt một năm Leo đều không có quay trở về. Ngoài ra Leo còn hồi âm lại với thái độ rất bình tĩnh, hoàn toàn không nhìn ra dấu hiệu hối hận nào —— nhưng nghỉ hè Leo khẳng định phải về nhà, trừ phi y quyết định suốt bảy năm đều không quay trở về —— vậy thì cũng không có gì khác nhau với đoạn tuyệt quan hệ với nhà Hydson.
Leo rất vất vả bình an khỏe mạnh quay trở lại, Edwin một mực chắc chắn rằng Leo gầy đi rất nhiều. Khẳng định thức ăn Hogwarts không có tốt như của Durmstrang, ông kéo anh trai Andrew đang học năm thứ tư ở Durmstrang và chị gái Louisa đang học năm thứ ba của Leo để làm chứng, "Con nhìn đi, anh trai và chị của con đều được ăn ngon đến chắc nịch."
"Ah, ông nội!" Louisa bực bội nói, "Không cần nhắc tới con! Dùng từ chắc nịch để hình dung một vị thục nữ thì thật sự quá thất lễ!"
"Câm miệng!" Edwin quay đầu nhìn cô nàng và quát, "Không cần cãi lời ta!!"
Louisa tức giận bĩu môi. Andrew cười nhạo nhìn cô nàng, "Ông nội ghét nhất người cãi lại lời ông, em đúng là đồ ngốc."
Louisa hung hăng trừng mắt liếc nhìn hắn một cái.
Nhưng Leo nói một cách thờ ơ, "Con cảm thấy thức ăn của Hogwarts khá tốt."
Edwin lập tức áp xuống sự tức giận của chính mình, ông nhìn Leo giống như muốn cho y cơ hội cuối cùng một lần nữa, "Không không không, cháu yêu của ta, con chưa từng ăn thức ăn của Durmstrang nên không thể so sánh được —— Dumbledore tên khốn kia khẳng định nói xấu rất nhiều với con về Durmstrang —— ồ, việc tên kia thích làm nhất chính là lừa bịp những bảo bối nhỏ đáng thương, ngây thơ, sẽ không phân rõ thị phi và rời xa người nhà!"
Rất rõ ràng, Leo chính là bảo bối nhỏ ngây thơ đáng thương theo như lời của Edwin. Louisa và Andrew liếc nhìn nhau, làm ra một biểu cảm nôn mửa.
"Ông ta cũng không có nói bậy về Durmstrang với con." Leo nhún vai.
"Ồ —— nói như vậy, con tin tưởng cái tên khốn già đáng giận, xảo quyệt, nghèo kiết hủ lậu kia sao, mà cũng không tin tưởng ông của con!?" Edwin bực bội nói, ông hét lớn một tiếng, "Có lẽ con cho rằng ta yêu thương cưng chiều con cũng đủ làm con không kiêng nể gì hết, nhưng ta cần thiết nói cho con biết rằng con sai rồi! —— nhốt lại!"
Mẹ của Leo, Charlene Hydson là một người phụ nữ vô cùng mạnh mẽ khi đối ngoại —— mặc kệ là ai đều không thể ở khi nàng còn sống mà làm con của nàng không vui —— nhưng nàng đối với con của mình vĩnh viễn mềm yếu và cưng chiều vô điều kiện. Bởi vậy nàng đứng dậy rất nhanh, "Con cho rằng sư tử nhỏ của con vừa mới trở về, nó cần nghỉ ngơi thật tốt và chơi đùa chứ không phải bị nhốt lại —— ồ, con nghe nói ở Hogwarts có rất nhiều máu lai, điều đó làm con không thoải mái —— khi nghĩ đến! Sư tử nhỏ của con nhất định chịu rất nhiều ủy khuất! Nó cần người nhà an ủi!"
Leo lập tức ngoan ngoãn hô một tiếng, "Mẹ."
Charlene nhìn Leo một cái, nhìn qua cảm động đến sắp khóc, nàng đi lên và kéo Leo vào vào trong lòng ngực, "Ồ, sư tử nhỏ đáng yêu của mẹ, đã một năm mẹ không có nghe thấy con kêu tiếng mẹ, giọng nói con trước sau như một khiến trái tim mẹ có thể tan chảy. Ồ, bảo bối của mẹ, mẹ nhớ con muốn chết."
Cha của Leo, Joshua Hydson là một người đàn ông trung niên có đầu tóc quăn màu đen. Khuôn mặt của hắn vô cùng đẹp trai nhưng ngoại trừ đùa giỡn phụ nữ thì chính là một tên ăn chơi trác táng không hề có bản lĩnh gì, hắn là một người mềm yếu không hề có chủ kiến gì —— bởi vì cha của hắn vô cùng mạnh mẽ, xử lý tất cả mọi việc của gia tộc Hydson hoàn toàn không cần đứa con trai này nhúng tay vào —— mà vợ của hắn Charlene Hydson cũng vô cùng mạnh mẽ —— cho nên giờ phút này hắn yên lặng rúc ở bên cạnh không lên tiếng nhìn cha mình đang trông vô cùng bực bội giống như một con rồng phun lửa và vợ của mình hung ác giống như cá sấu đang ôm đứa con của họ.
Ở khi Leo trở về một ngày kia, hội nghị gia đình được diễn ra với ba câu rống giận của Edwin là "Nhốt lại" và tiếng thét chói tai nói một câu "Không thể" của Charlena, cuối cùng Leo tự giác quay trở lại phòng của mình và sau đó một tấm bảng "Đang giam giữ" được treo lên.
Charlena che ngực lại vừa cảm động vừa vui vẻ, "Nhìn đi! Sư tử nhỏ của ta ngoan ngoãn và hiểu chuyện đến cỡ nào a!"
Andrew và Louisa làm một cái mặt quỷ khoa trương lẫn nhau, Andrew khó chịu nói thầm, "Ở trong mắt của mẹ, Leo làm cái gì đều là đúng."
Sáng sớm ngày hôm sau, Louisa tới thăm em trai còn đang trong giấc mộng.
Leo khó chịu khi bị cô nàng làm ồn ào, "Em cho rằng em đang bị giam giữ! Thời gian giam giữ còn cho phép người nhà đến thăm sao!?"
"Bởi vì ta cần thiết giám sát em!" Louisa đắc ý nói, "Ông nội muốn chị nhìn em, vì phòng ngừa em ở trong phòng trộm làm bài tập về nhà của Hogwarts!"
Leo tức giận trừng mắt nhìn cô nàng, "Đừng có ngu ngốc, không phải sách giáo khoa của em đều đã bị tịch thu rồi sao?!"
Louisa làm bộ làm tịch nhìn chung quanh một vòng, "Ai nha, thật sự đâu? Vậy thì em có nghĩ phải quay trở về không?" Cô nàng bỗng nhiên từ phía sau lấy ra một chồng sách phép thuật —— đó là hệ liệt những cuốn sách của Lockhart.
Leo khó hiểu hỏi, "Chị muốn làm cái gì?"
Louisa sung sướng nói, "Chị tới nói cho em, những cuốn sách giáo khoa này đó của em là ngây thơ và thô thiển đến cỡ nào, quả thật buồn cười đến tẻ nhạt —— trời ạ, đây là sách giáo khoa Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám của Hogwarts sao?"
Cô nàng lấy ra sách giáo khoa phép thuật hắc ám năm thứ ba của Durmstrang và đem chúng nó đặt cùng nhau, cười khúc khích, "So sánh với sách giáo khoa này đó của Hogwarts, trông giống như một trò cười, có đúng hay không?"
Leo lạnh lùng nhìn cô nàng.
"Ai nha nha, em trai thân yêu của chị," Louisa mỉm cười ném cuốn 《 Giải Lao Với Nữ Thần Báo Tử 》 đang cầm trong tay ra ngoài, "Chị còn nghe nói, giáo sư môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám của em là một kẻ lừa đảo —— trên báo chí nói, hắn là kẻ lừa đảo dựa vào bùa quên lãng đánh cắp kinh nghiệm của người khác để viết sách —— hắn bị người tố cáo —— Hogwarts vậy mà mời người như vậy đi dạy dỗ cho em?"
Nàng nói không có ý tốt, "Chị hy vọng em hiểu rõ, môn phép thuật hắc ám của Durmstrang tốt hơn rất nhiều so với loại phòng chống nghệ thuật hắc ám rác rưởi này —— chị nghĩ em cũng không có học được bất kỳ phép thuật gì ở trong những cuốn sách đó, có đúng hay không? Nhưng chị đã nắm giữ được bùa chú làm thế nào để khiến người khác hóa đá, khiến người khác lâm vào sợ hãi mà không thể kiềm chế được nha ——"
Leo cúi đầu, ở dưới tấm chăn y rút đũa phép từ phía dưới cái gối ra, "Expelliarmus ——!"
Y vừa lòng gật đầu, "Như ngài chứng kiến, chị, đây là bùa chú duy nhất em học được ở trên lớp Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám. Tuy nhiên, nó có vẻ thượng mặt bàn hơn so với bùa hóa đá và bùa chú sợ hãi lén lút của chị hơn rất nhiều, có đúng hay không?"
Louisa kinh ngạc bị ánh sáng màu đỏ bắn bay ra ngoài, một cây đũa phép rơi xuống từ cổ tay áo của cô nàng. "Em —— tại sao em? Phù thủy vị thành niên không được phép sử dụng phép thuật ở bên ngoài trường học ——!"
"Nếu chị có thể nghĩ đến việc trộm đũa phép của ba ba, thì em cũng có thể có được một cây từ chỗ của mẹ." Leo quơ quơ đũa phép trong không khí, đũa phép của Louisa lập tức bay đến trong tay y, "Ở khi em còn chưa đi học, chị đã thất bại qua rất nhiều lần. Tại sao chị lại cho rằng ở sau khi em đi học chị ngược lại có thể thành công sao?"
Louisa hơi chật vật đứng lên và hừ lạnh một tiếng, "Em thoạt nhìn một chút cũng không có thay đổi —— vẫn kiêu ngạo như vậy! Tự đại! Để ta nói cho em biết, Leo, ba ba đang giúp em xử lý thủ tục thôi học, năm tiếp theo em cần thiết đi Durmstrang —— tất cả mọi người ở gia tộc Hydson đều tốt nghiệp ở Durmstrang —— ngoài ra, Dumbledore là hiệu trưởng của Hogwarts, em làm sao dám!? Em có biết ông nội đã tức giận như thế nào không?! Nếu em vào học viện Hufflepuff, hoặc là học viện khác, quậy với nhau cùng với những máu lai đê tiện ở trong học viện —— em có biết truyền ra thì có bao nhiêu mất mặt hay không!? Cũng may là em tiến vào Slytherin nơi được xưng là Thuần Huyết, chúng ta mới chịu đựng để em ở chỗ đó một năm! Em phải hiểu được thỏa mãn và cảm ơn! Nếu không phải mẹ che chở em, thì sau khi em trở về không phải chỉ bị phạt giam giữ một kỳ nghỉ hè thôi đâu!!"
Leo không nói lời nào.
"Chị nói cho em biết, ba ba muốn chị tới khuyên em. Nếu em đồng ý thôi học ở Hogwarts và lại đi xin lỗi với ông nội, hình phạt giam giữ của em lập tức có thể kết thúc," Louisa thở hổn hển nói, "Thật ra cho dù em không đồng ý thì em cũng sẽ bị thôi học —— cho nên em hẳn nên giành lấy một chút ích lợi từ chuyện hoàn toàn không thể bị thay đổi này, em nói có phải hay không?"
Leo nhìn nàng, "Chuyện này em sẽ không đồng ý."
Louisa cảnh giác nhìn y, "Nếu như vậy, chị không thể không đúng sự thật mà nói ba ba biết, em đừng nghĩ là có thể hành động giống như lần trước cầm thư thông báo nhập học của Hogwarts và trộm một số tiền rồi tự mình đi đến nước Anh —— có bản lĩnh em vĩnh viễn đừng trở về! Chị nói cho em biết, khi nào thư thông báo nhập học của Durmstrang tới thì hình phạt giam giữ của em mới kết thúc! Ném hết những cuốn sách giáo khoa kia của em đi cho chị! Cái gì phòng chống nghệ thuật hắc ám chứ!? Người của gia tộc Hydson thì phải học phép thuật hắc ám! Chị cần thiết nói cho em biết, Durmstrang tốt hơn rất nhiều rất nhiều so với Hogwarts! Chúng ta có lâu đài cao bốn tầng, vườn trường rộng rãi, còn có ao hồ và núi non —— chỉ có phù thủy nam và nữ có huyết thống thuần khiết mới có tư cách nhập học! Chị dám nói, chỉ riêng điểm này thì cao quý hơn rất nhiều so với tuyển nhận phù thủy máu lai của Hogwarts."
Leo nhìn nàng, nhìn hồi lâu, "Nói vậy chị ở Durmstrang làm quen được rất nhiều bạn bè?"
Louisa lộ ra một nụ cười kiêu ngạo, "Không sai, em sợ hãi? Tuy nhiên em yên tâm đi, chị sẽ nói chuyện với bọn họ —— làm cho bọn họ chăm sóc nhiều hơn với em trai đáng yêu của chị —— chỉ cần em học cách tô trọng chị gái của em, chị thề là bọn họ sẽ không làm gì quá đáng với em."
Leo cười nhạo một tiếng, y đánh giá Louisa từ trên xuống dưới, thương hại nói: "Các học sinh nam ở Durmstrang có bao nhiêu đáng thương mới vây quanh chị —— em nghĩ, có lẽ trong toàn bộ trường học đều không có một học sinh nào trông giống như một cô gái."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro