CHƯƠNG 83: ANH TRAI CỦA CÔ LÀ GODRIC GRYFFINDOR
EDITOR: YUKI NGÂN HÀ
Thành tích kỳ thi cuối kỳ có rất nhanh, ở năm nhất Leo lấy điểm số tuyệt đối áp đảo mọi người trở thành người có điểm số cao nhất trong năm nhất, mà Alice cuối kỳ còn vì chuyện này mà tiếc hận và tiếc nuối. Bởi vì cô cho rằng nếu Leo học ở năm hai thì tuyệt đối có thể đem Hermione Granger xuất thân từ Muggle kia hung hăng áp xuống từ trên chiếc ghế đệ nhất.
Ở năm hai, Hermione vẫn như cũ là người có điểm số cao nhất, người thứ hai chính là Theodore, bởi vì bị hắn bức quá chặt nên khi công bố thành tích Hermione cảnh giác nhìn hắn vài lần. Theodore vẻ mặt kiêu ngạo nhưng sau khi trở về phòng sinh hoạt chung, hắn vừa rít gào vừa trút giận lên người Blaise, "Đáng giận!!! Học kỳ này mình cố gắng đến như vậy, vẫn là lại bị bại bởi nữ Phù thủy xuất thân từ Muggle kia!!!!"
Đối với chuyện này Draco tỏ vẻ không hề áp lực, mọi người đều biết rõ kết quả kỳ thi của cậu —— thi thực hành lấy điểm số mạnh mẽ nghiền áp để thông qua, thi viết thì vừa đạt điểm tiêu chuẩn mạo hiểm bay qua tầng trời thấp ——
Mỗi lần Ron nói xấu với Harry rằng cậu thật sự hy vọng một ngày nào đó Draco thi viết chỉ kém một điểm nữa là đạt tiêu chuẩn, không biết vẻ mặt của Draco sẽ như thế nào nữa.
Thành tích của Harry và Ron cũng không tệ lắm cũng ở vị trí phía trước, tuy nhiên không biết có phải là bị truyền nhiễm của sư tổ hay không mà điểm thi thực hành của bọn họ cao hơn rất nhiều so với điểm thi viết.
Rất nhanh, là đã đến lúc lên tàu tốc hành Hogwarts để trở về nhà.
Harry, Ron, Blaise, Theodore và Draco chiếm một toa tòa, vốn dĩ Ron rất muốn mời Hermione ngồi chung nhưng Hermione nói cô nàng muốn ngồi chung với Lavender bọn họ —— Blaise lặng lẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi và nhận được một ánh mắt xem thường của Theodore.
Alice không muốn ngồi chung với Draco nhưng cô nàng muốn ngồi cùng với Leo, điều này khiến Draco cảm thấy rất bực bội. Đặc biệt là trước khi lên xe lửa, Leo còn chạy tới hỏi cậu đã nghĩ kỹ rồi chưa —— Draco vô cùng lạnh lùng và khách sáo nói còn muốn thêm một khoảng thời gian, Leo trông rất thất vọng —— Harry ở bên cạnh nhìn xem đến mức dạ dày cảm thấy đau đớn.
Draco thật sự rất không yên tâm nên nhờ Pansy đi theo chăm sóc Alice, Pansy hơi không tình nguyện đồng ý rồi.
Harry và Ron còn có Draco ngồi ở một bên, Theodore và Blaise ngồi ở bên kia, Blaise thật ra muốn nói gì đó nhưng gã vừa vặn ngồi ở bên trong và đối diện với Ron, còn Theodore thì đành phải hơi khó chịu đối với Harry, "Draco là học sinh nhà Slytherin, tại sao lại không ngồi cùng với học sinh nhà Slytherin?"
Vấn đề này Harry và Ron tỏ vẻ cười mà không nói.
Sau khi lên xe lửa, Harry nhìn Theodore bàn luận về lịch sử phép thuật với Draco, Blaise thì vẫn luôn cúi đầu trầm mặc đọc sách —— gã ngẫu nhiên ngẩng đầu vội vàng nhìn lướt qua mặt của Ron hoặc là cúi đầu xuống nhưng vẫn luôn trộm quan sát biểu cảm của Ron —— còn có —— còn có Ron vẫn luôn cùng cậu nói không ngừng về tình hình gần đây của Hermione, lúc thì oán giận lúc thì vui vẻ......
Làm sao đây! Chuyện này rốt cuộc là phải làm sao đây!
Tại sao thế giới này không bình thường như vậy!!!
Cậu yên lặng vươn ngón tay ra ngăn cản Ron đang nói liên tục không ngừng, đứng lên đi về phía cửa và khi cậu kéo cửa ra thì quay đầu lại nhìn Draco mỉm cười nói, "Mình đi ra ngoài một chút, có lẽ trở về hơi trễ một chút."
Ron khó hiểu nhìn Harry, "Harry cậu muốn đi WC sao?"
Tuy nhiên Harry đã đóng cửa toa xe lại.
Harry cảm thấy cậu không thể tiếp tục ở lại chỗ này —— cậu hầu như là một người bình thường nhất ở bên trong đó sắp thành người không bình thường ——
Harry nghĩ, cậu còn đi nhìn xem Alice người càng khổ hơn so với cậu và trông rất không bình thường thật ra vô cùng bình thường đi...... Thuận tiện, cậu đến nói cho Leo nghe một số chuyện đi.
Cậu nhớ lại phương hướng mà khi Leo lên xe đã đi, rất nhanh nghe thấy tiếng trò chuyện của Alice và Pansy.
Cậu gõ gõ cửa, tiếng nói chuyện ở bên trong rất nhanh đã dừng lại, Pansy mở cửa ra thì thấy là Harry nên cô nàng có vẻ rất kinh ngạc, "Cậu tới đây làm cái gì?"
Harry mỉm cười với Pansy và chen vào trong, Leo đang ngồi một mình ở một bên và đang yên lặng ngây ngốc nhìn phong cảnh biến mất nhanh như bay ở bên ngoài cửa sổ. Alice đang ngồi đối diện y, có vẻ rất cẩn thận và lại rất kích động mà mặt đỏ lên —— Bộ dáng của Alice khi ở bên cạnh Leo giống như Ginny khi ở cùng Harry vậy —— Harry nhíu mày, Alice ở trước mặt cậu luôn luôn kiêu ngạo tới tận trời, bỗng nhiên thấy cô nàng sợ hãi rụt rè cẩn thận đối tốt với một người giống như Ginny vậy, cái loại cảm giác nghẹn khuất này khiến Harry cảm thấy rất bực bội.
Salazar Slytherin thì thế nào! Có gì đặc biệt hơn người chứ! Chúng ta còn có Godric Gryffindor đó!
Tầm mắt của Alice dời từ trên người Leo rồi nhìn thoáng qua Harry, lập tức biến thành cái loại ánh mắt khinh thường mà cậu quen thuộc. Tuy nhiên Harry thấy cô nàng hơi cong eo theo bản năng muốn dùng áo choàng dài to rộng che dấu đường cong bộ ngực phập phồng, tâm trạng của cậu bỗng nhiên biến thành dở khóc dở cười. Alice nhướng mày, nói với giọng điệu hung ác, "Cậu tới đây làm gì?"
Harry ngồi xuống bên cạnh Leo, Alice kêu lên, "Ai cho phép cậu ngồi ở chỗ đó!"
Harry nhìn ngực của cô nàng và yên lặng nhìn ba giây, Alice vội vàng cúi đầu duỗi thẳng áo choàng dài, hung tợn gầm nhẹ, "Nhìn cái gì mà nhìn!"
Nhưng giọng điệu hung ác của cô nàng cũng không che giấu được sự thật là cô nàng đã bại trận.
Leo vô ngữ nhìn Harry, "Ăn hiếp con gái?"
Harry nói bằng giọng điệu bình tĩnh, "Không, chỉ là quan tâm một chút em gái của Draco."
Leo chớp chớp mắt, "Cậu ấy muốn ngươi tới?"
Harry nhìn xuống và nhìn Pansy.
Alice nhanh chóng đã nhận ra Slytherin cho rằng Pansy vướng bận, nàng rất không khách khí nói, "Pansy, cậu đi ra ngoài một chút."
Pansy cau mày nhìn nàng, hơi bực bội hỏi, "Cái gì?"
Harry lập tức nói, "Mình và cậu tạm thời đổi toa xe có được không? Draco khẳng định rất vui khi nhìn thấy cậu."
Lúc này Pansy mới vui vẻ, cô nàng sung sướng đi rồi.
Alice cau mày trừng mắt nhìn Harry, giống như rất bực bội không chế của chính mình đối với Pansy không bằng đời trước.
Harry bình tĩnh mà hơi mỉm cười với Alice, Alice dời tầm mắt đi với vẻ mặt chán ghét.
"Có phải cậu...... Có phải cậu cảm thấy Draco và mình quá mức thân thiết một chút với nhau không?" Vì vậy Harry không để ý đến Alice nữa mà quay đầu nói với Leo. Leo mím môi, "Đúng vậy."
Harry yên lặng che mặt, "Mình biết ngay mà......"
Alice nhạy bén phát hiện không đúng, cô nàng trầm mặc bắt đầu nghe.
"Cậu làm Alice đi tìm Draco...... Cô ấy nói Draco làm cho một người cảm thấy không vui —— là cậu đi?" Harry tiếp tục hỏi.
Leo trầm mặc không nói, nhưng biểu cảm của y thì đã thừa nhận tất cả, Harry thở dài một hơi rất dài, "Cậu hiểu lầm, ngay từ đầu Draco thân thiết với mình là bởi vì cậu ấy biết mình là Xà khẩu, cho rằng mình là đời sau của cậu."
Leo mở to hai mắt, Alice cũng mở to hai mắt.
"Godric nói với mình là hai người từng hẹn ước với nhau là phải làm cha đỡ đầu cho con của đối phương —— cho nên ——" Harry dừng một chút, nhưng biểu cảm của Leo trở nên vô cùng vui vẻ.
"Đúng vậy." Leo cười nói, "Chúng ta đã hẹn ước với nhau."
Rất nhanh y lại dừng một chút, rồi lấy một loại giọng điệu rất kinh khủng Harry, "Ngươi là đời sau của ta?!"
Harry nhìn nhìn trời, "Mình không phải......" Cậu nói về chuyện lúc trước kẻ thần bí muốn giết cậu thì đã chuyển dời một bộ phận bản lĩnh sang trên người cậu, ngoài ra cậu kể chuyện Giáng Sinh khi cậu ở cùng với Draco, Harry nói, "Lễ Giáng Sinh dạy cho mình một câu thần chú —— khiến mình lúc nào cũng có thể nhìn thấy mẹ của mình. Chắc cậu cũng biết câu thần chú kia có đúng không? 'tái hiện nhân gian'."
Leo gật gật đầu, "Rowena từng nghiên cứu qua...... Là một quý tộc vì người yêu đã mất đi......"
Harry mím môi lại, "Cậu có biết, Godric sử dụng câu thần chú này là để nhìn thấy ai không?"
Leo giống như là có dự cảm nào đó, y mang theo vui mừng không thể tin tưởng và một chút lo lắng, "...... Tôi?"
Harry gật đầu khẳng định, "Đúng vậy. Cậu ta thậm chí vì làm cái ảo giác kia không hề biến mất mà không ngừng vận chuyển pháp lực, dẫn tới bản thân vì bị suy kiệt pháp lực mà chết......"
Leo mở to hai mắt nhìn, "Cái tên ngu ngốc kia!"
Harry không vui —— này, tốt xấu gì thì người sáng lập nhà chúng tôi đều vì ngài mà suy kiệt pháp lực mà chết, dựa vào cái gì mà làm trò ở trước mặt học sinh nhà Gryffindor mắng người sáng lập nhà chúng ta chứ!? Cho dù EQ của cậu ta có hai điểm, phương diện tình yêu hơi ngốc —— điều đó cũng chỉ có học sinh nhà Gryffindor mới có thể mắng a.
Harry bực bội nói, "Ai kêu cậu lớn tuổi như vậy rồi còn ra cái gì đi?"
Leo: "......"
Vì vậy đến lượt Alice cảm thấy không vui, "Cậu biết cậu đang nói chuyện với ai không?!"
Cô dừng một chút, lại do dự nhìn Harry, một loại dự cảm xấu không ngừng dâng lên từ tận đáy lòng, "Tại sao hai người lúc thì nói về Draco, lúc thì bỗng nhiên nói về Godric?"
Harry và Leo liếc nhìn nhau, Leo quay đầu đi tiếp tục nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ mà Harry thì mỉm cười lộ ra tám cái răng trắng tinh đối với Alice, "Tiểu thư Malfoy thân ái, chúng ta rất vinh hạnh nói cho tiểu thư biết rằng anh trai của tiểu thư ngài Draco Malfoy, chính là một trong tứ đại đầu sỏ Godric Gryffindor đích thân tới, nha ~"
Alice nhìn qua trông giống như bị sét đánh vậy, cô hoảng sợ nhìn về phía Leo, Leo chậm rãi quay đầu lại và gật đầu, thuận tiện nghiêm túc bổ sung một câu, "Tôi đang theo đuổi cậu ấy."
Harry rất vừa lòng nhìn thấy thế giới quan của Alice nháy mắt sụp đổ...... Giống như cậu lúc trước vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro