CHƯƠNG 75: NGÀY HÔM SAU THÌ PHÁT HIỆN BẢN TH N ĐÃ TRƯỞNG THÀNH
EDITOR: YUKI NGÂN HÀ
Ngày hôm sau, Draco vô cùng nghiêm túc mời rất nhiều người tới Phòng Yêu Cầu.
Blaise và Theodore rất lo lắng, họ còn cho rằng GS lại muốn tổ chức hoạt động lớn nào nữa. Gần đây Ron hơi dị ứng đối với tứ đại đầu sỏ nên Harry đành phải đi một mình.
"Là cái dạng này." Trong Phòng Yêu Cầu được biến thành một phòng họp rất lớn, Draco ngồi ở vị trí chủ vị, hai tay đan vào nhau và chống cằm lên mu bàn tay với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc. "Mình nghĩ —— mình muốn được tư vấn một chút...... Ý mình là...... Mỗi người thiếu niên khi tới tuổi dậy thì sẽ luôn xuất hiện —— cái kia......"
Cậu dừng một chút, "Các cậu hiểu không?"
Blaise: "......"
Theodore: "......"
Harry: "...... Không hiểu."
Draco bực bội vò vò mái tóc ngắn của mình, "A a a a a a, chính là nằm mơ nha!! Sau đó ngày hôm sau khi thức dậy thì phát hiện bản thân đã trưởng thành rồi đó!?"
Harry: "...... Cậu nói thẳng là mộng xuân thì sẽ chết sao......"
Theodore: "...... Ý cậu muốn nói là, xuất tinh?"
Đôi mắt Draco lập tức sáng lên, "Đúng vậy đúng vậy! Chính là cái đó......"
Theodore: "...... Cậu rất nghiêm túc nói có chuyện muốn thảo luận với tụi mình chính là chuyện này?"
Draco lập tức ủ rũ lại, "Bởi vì, bởi vì mình rất bối rối a ——"
Harry không rõ, tốt xấu gì thì đời trước Draco cũng sống lâu như vậy chẳng lẽ không có......?
Draco đọc hiểu ánh mắt của Harry, cậu thở dài một hơi rất dài, "...... Nhưng......nhưng......"
Cậu do dự rất lâu vẫn cảm thấy khó mở miệng nói ra được, "...... Nhưng mình chưa bao giờ mơ thấy qua con trai a?"
Blaise: "...... Fuck!"
Theodore: "...... Fuck!!"
Harry: "...... Fuck!!!"
Draco giống như vì chính mình rốt cuộc nói ra được mà thả lỏng thở phào một hơi, cậu căng thẳng lo lắng nhìn bọn họ, "Mình cũng không biết tại sao...... Đêm qua —— mình nhớ rõ là mình mơ thấy một người con trai...... Làm sao bây giờ? Có phải là mình trưởng thành không bình thường rồi đúng không?"
Blaise: "...... Nói như thế nào đây......"
Theodore: "...... Cái, cái này......"
Harry: "Không......không dễ nói cho lắm...... Muốn, nếu không, cậu đi hỏi Hiệu trưởng thử đi?"
"Loại chuyện này mà đi hỏi Hiệu trưởng hình như không được tốt lắm đi?" Draco nhíu mày, đau khổ che đầu lại và rên rỉ: "Phiền phức phiền phức phiền phức, đều bởi vì chuyện này nên hôm nay mình cũng không thể tập trung học được a a a a!! Rõ ràng trước kia mơ thấy đều là con gái a ——"
"Thật ra......mơ thấy con trai thì cũng không có sao hết a......" Harry vô tội nhìn cậu.
Blaise và Theodore ngước mắt lên một chút và đều nhìn chằm chằm vào Harry.
"Dám dạy hư thủ tịch nhà Slytherin của chúng ta, cậu nhất định phải chết!" Ánh mắt của Blaise tràn đầy sát khí.
"Nói chuyện cẩn thận!!" Ánh mắt Theodore sắc bén như đao.
"Không có sao hết sao?" Draco sốt ruột truy hỏi, "Thật sự? Đây là bình thường sao? Cậu cũng từng mơ qua sao?"
"...... Cái, cái đó thì thật sự không có......" Harry thì thầm sau đó cậu ta do dự nói, "Mình, chúng ta có thể đi thư viện tìm sách giải mộng thử xem?"
Draco đạp tay lên bàn một cái rồi bỗng nhiên bốn phía xung quanh bọn họ xuất hiện vô số kệ sách rất lớn và cao bằng trần nhà, trên đó chứa toàn bộ là sách.
Draco búng tay một cái và vô số cuốn sách dày mỏng lớn nhỏ toàn bộ đều bay xuống dưới, trong nháy mắt lấp đầy cả cái bàn.
"Bao nhiêu đây đủ rồi sao?" Draco lo lắng hỏi.
"...... Đủ rồi. Một quyển là đủ rồi." Harry tùy tay rút ra một tấm da dê trông rất cổ xưa, cậu ta vừa mở nó ra thì thấy dòng đầu tiên viết: Tác phẩm này tặng cho viện trưởng Godric Gryffindor tôn kính đến chết cũng không thông suốt và giáo sư Salazar Slytherin đáng yêu hơn một chút so với tên đến chết cũng không thông suốt.
Một học sinh đáng thương bình thường sợ hãi bị bùa truy tung trả thù nên không thể ký tên.
Và, tôi biết tờ giấy này nhất định sẽ bị tịch thu không bằng chúng ta cá cược xem nó mất bao nhiêu lâu mới có thể bị tịch thu?
Tái bút, viện trưởng không được tham gia!
Lại tái bút, giáo sư Salazar cũng không được!!
Phốc......! Một ngàn năm trước học sinh nhà Gryffindor thật sự rất thú vị! Harry nhếch miệng cười.
Cậu ta vừa muốn mở ra thì Blaise lập tức đoạt lấy nó, "Vừa nhìn thấy cái này thì chắc chắn biết nó không đáng tin cậy rồi!"
Harry tiếc nuối buông tay, Blaise rút ra một cuốn sách trông quyền uy nhất và dày nhất lên, Draco chăm chú nhìn cậu ta.
"A, tìm được rồi —— giấc mơ không phải là sự thật —— cảnh trong mơ không có liên quan gì đến may mắn và xui xẻo. Thường được tạo thành bởi ký ức ban ngày của con người, chính là ban ngày nghĩ gì thì ban đêm sẽ mơ thấy cái đó. Giấc mơ, là tin tức được truyền vào đại não một cách vô thức, các thông tin được truyền không liên tiếp. Có chút giấc mơ là chuyện mà con người đã sớm quên và tin tức được di chuyển ở bên rìa ký ức và nó thật sự rất thần kỳ —— mà mộng xuân là cách thư giãn áp lực của đại não —— đồng tính...... Để mình nhìn xem...... Cái này cũng không có đại biểu cho xu hướng giới tính nào đó của con người, có lẽ đại biểu cho quan hệ căng thẳng giữa người đó và người khác phái thân thiết nhất ——" Blaise đóng sách lại, cậu nhìn Draco nói, "Cậu xem, thật ra chuyện này không có gì ——"
Draco giống như thở dài nhẹ nhõm một hơi, "Là như thế này a...... Mình biết ngay mà, được rồi, các cậu đi trước đi, mình và Harry sẽ phân loại mấy cuốn sách ở chỗ này."
Blaise nhún nhún vai, "Nhớ là buổi chiều còn có tiết học đó."
"Ừ."
Sau đó Blaise và Theodore cùng nhau rời đi.
Vẻ mặt của Draco lại ngưng trọng một lần nữa, "Harry......cậu cảm thấy sao?"
"...... Không phải trên sách đã viết rõ ràng rồi sao?" Harry lại rút ra một tấm da dê, những tấm da dê này đa số đều là tác phẩm của học sinh. Không biết là bị tịch thu hay như thế nào nữa, nhưng tất cả đều được chồng chất ở chỗ này.
Trên tấm da dê này được viết bằng loại cách gọi mờ mịt, cá cược! Mất bao lâu sư tử và rắn mới có thể ở bên nhau?
Một học sinh ký tên TS đã viết: Một galleon! Tôi cá là một ngàn năm sau!! Đánh cược tôn nghiêm của gia tộc tiên đoán của tôi!!
Phía dưới có vô số người tỏ vẻ lầu trên đừng quấy rối.
"Nhưng mình luôn cảm thấy nó không đáng tin......" Draco buồn rầu chống cằm. "Mình không hiểu. tại sao mình sẽ mơ thấy Leo chứ?"
Nụ cười của Harry cứng lại rồi. "Ai?"
"Leo Hydson." Draco bụm mặt, "Mình không hiểu, mình không có thân thiết gì với cậu ấy a...... Nếu một hai phải mơ thấy con trai, tại sao không phải cậu, không phải Blaise, không phải Theodore, cho dù là Ron thì mình thân thiết hơn rất nhiều so với Leo a?"
Harry yên lặng để tấm da dê xuống...... Hai người các người mới là thân thiết nhất có biết không hả?! So sánh với Salazar Slytherin, thì mọi người chúng tôi cộng lại cũng đủ số giây của y nữa!
"...... Nói, nói không chừng, là bởi vì, cậu đã sớm ở khi cậu không nhận ra cậu đã vô cùng chú ý đến y?" Harry thử dò hỏi, các tiền bối Gryffindor có kết cục bi thảm ở một ngàn năm trước! Sự nghiệp của mọi người tôi tiếp nhận được rồi!!
Draco lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, "Còn có cách nói như vậy sao?"
Không có cũng muốn có!
"Đúng vậy. Cậu biết Ginny đúng không? Đời trước chính là như vậy, tuy rằng lúc đó mình thích Cho Chang nhưng ở trong đám người mình luôn có thể chú ý tới cô ấy. Cậu xem, đến cuối cùng mình đã kết hôn với cô ấy không phải sao?"
Draco lộ ra vẻ mặt giống như đang suy nghĩ gì đó, "Là như vậy sao?"
Salazar Slytherin...... Tôi đã cố gắng hết sức rồi!! Harry âm thầm nắm tay lại ở trong lòng, Cậu Bé Sống Sót vĩ đại của Gryffindor! Tất cả linh hồn của các vị Gryffindor có mặt ở đây! Cậu đại biểu cho lịch sử và truyền thống lâu đời của Hogwarts, ở giờ phút này cậu không phải chiến đấu có một mình, cậu không phải chỉ có một mình!
Tháng tư trôi qua rất nhanh, mấy chú lùn kia cũng đã chán hát bài "Potter, đôi mắt xanh của cậu giống như con cóc vừa được ngâm muối".
Không biết có phải ảo giác không, Leo luôn cảm thấy sau ngày hôm đó Draco giống như luôn luôn xuất hiện lắc lư trước mắt y. Có đôi khi y cảm thấy có người đang nhìn y và khi ngẩng đầu lên thì luôn có thể thấy được Draco vội vàng cúi thấp đầu xuống.
Có lẽ là......ảo giác? Leo nghĩ như vậy.
Trong kỳ nghỉ lễ Phục Sinh, học sinh năm thứ hai có có một chuyện mới mà bọn họ muốn suy xét. Bọn họ cần phải lựa chọn chương trình học năm ba, chuyện này ít nhất ở quan điểm của Hermione thì là chuyện cần cẩn thận suy xét.
"Chuyện này sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ tương lai của chúng ta." Cô nàng nói với Ron và Harry. Cô nàng cẩn thận nghiên cứu danh sách chương trình mới và viết ký hiệu ở trên đó.
"Mình không biết chuyện này có thể ảnh hưởng như thế nào đối với tương lai của chúng ta." Ron trộm oán giận với Harry. "Trời cao phù hộ, sau khi tốt nghiệp đa số chương trình học mà mình chọn đều không dùng được —— được rồi, mình chuẩn bị chọn bói toán, sau khi đã biết được bí quyết của môn này thì căn bản không cần dùng não để học nó —— khi học môn này cậu chỉ cần không ngừng bịa đặt —— điềm xấu."
Nói lên điềm xấu, thì nhớ tới con mèo màu đen, mà nói đến con mèo màu đen, thì nhớ đến con chó màu đen, nói đến con chó màu đen —— Harry nhịn không được lập tức kích động lên.
"Tức thật con chuột đáng chết kia lại không ở nhà của cậu ——" Harry tức giận nói.
Ron cũng cảm thấy rất khổ sở vì Harry, nhưng cái gì so ra thì cũng kém khi biết tin tức Black trốn khỏi nhà tù Azkaban.
Cuối cùng bọn họ thương lượng một chút, cảm thấy có thể tuyển thêm mấy môn khác biệt so với đời trước —— ví dụ như ma văn cổ đại, Draco đã chọn môn này, điều này đại biểu cho việc nếu bọn họ không biết thì cũng đã có sẵn một người giúp đỡ.
Một bộ phận lớn thời khóa biểu của bọn họ đều tham khảo theo thời khóa biểu của Draco.
Ở đời trước phần lớn thời gian môn bói toán được xem như một trò đùa, tuy nhiên môn học này cũng xem như rất nhẹ nhàng. Harry và Ron suy nghĩ trong chốc lát quyết định vẫn là chọn cho thỏa đáng, nên chọn môn Bảo Vệ Các Sinh Vật Huyền Bí của Hagrid coi như là cổ vũ —— ngoài ra cậu sẽ phát hiện môn học này rất hữu dụng sau khi cậu đã tốt nghiệp —— bởi vì cậu không có khả năng không giao tiếp với những động vật nguy hiểm đó, ít nhất là sau khi cậu học ở trường xong thì có thể biết cách làm thế nào để ứng phó với tụi nó.
Mà khi kỳ nghỉ qua đi, để cho mọi người coi trọng đó chính là trận thi đấu Quidditch.
Trận đấu tiếp theo là đội Gryffindor đối đầu với đội Hufflepuff —— trận đấu này đời trước đã bị hủy bỏ vì Hermione bị tấn công.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro