Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 64: SƯ TỬ TRONG BẦY RẮN

EDITOR: YUKI NGÂN HÀ


Các thành viên GS giống như đang nằm mơ mà quay trở lại phòng sinh hoạt chung, ánh mắt khi bọn họ nhìn Draco càng thêm kính sợ và ngưỡng mộ —— đây là người có thể triệu hồi ra Salazar Slytherin! Đây là Slytherin chân chính! Đây là người thừa kế Slytherin!

Sai lầm lớn cuối cùng.

Hai người đứng ở hàng cuối cùng không biết nói gì mà ngước mặt hỏi trời xanh giữa những người đang vô cùng kích động, vẻ mặt của Harry và Ron giống như người phụ nữ oán hận vì bị bỏ rơi.

Draco đã quyết định sẽ xuất phát đến nhà vệ sinh nữ vào thứ bảy tuần sau, cho nên huấn luyện GS từ hai lần một tuần biến thành mỗi buổi tối đều phải huấn luyện, xem như một cuộc huấn luyện tăng cường.

Khi bọn họ quay trở lại phòng sinh hoạt chung, "Nếu thuận lợi," Draco nói với bọn họ, "Chúng ta có thể vui vẻ vượt qua kỳ lễ Giáng Sinh của học kỳ này."

Mọi người còn lại hoặc là sợ hãi hoặc là mong chờ rồi từng người tan đi.

Thẳng đến cuối cùng, chỉ có một mình Leo đứng yên tại chỗ.

Draco mệt mỏi mỉm cười nhìn y, "Hôm nay cậu vẫn xuất sắc như cũ. Tiếp tục bảo trì."

Nghe thấy loại giọng điệu khích lệ rõ ràng coi y như là một học sinh nhỏ tuổi, tuy rằng Leo bị Salazar kia làm cho tâm trạng trở nên nặng nề nhưng cũng không nhịn được mà nở một nụ cười, giống như cảm thấy rất thú vị nhưng cũng có chút lo lắng.

Nếu đến cuối cùng bị Godric phát hiện ra thân phận thật sự, nhưng mà chính mình lại không có thẳng thắn thì sẽ không bị cậu cho rằng chính mình đang đùa giỡn với cậu......

Hậu quả này y có chút sợ chính mình nhận không nổi.

Điều này khiến cho nụ cười của y rất nhanh biến mất.

"Cậu......" Leo vốn dĩ muốn hỏi tại sao cậu lại tới Slytherin, tại sao lại không đi Gryffindor? Nhưng y lại nghĩ đến hiện tại Godric là người thừa kế của gia tộc Phù thủy Thuần Huyết. Ở trong mắt người ngoài không biết chân tướng thì cậu nên tiến vào Slytherin, vì vậy y đành phải hỏi một cách quanh co, "Cậu cảm thấy Gryffindor như thế nào?"

Draco ngẩn người, "Đừng quên tên đầy đủ của GS là gì," cậu nói, "Không cần suy nghĩ nhiều như vậy, trẻ con thì phải nở thật nhiều nụ cười ngây thơ trong sáng thì mới đáng yêu." Draco thân thiết xoa xoa tóc của Leo, động tác thân mật này khiến trái tim của Leo tan chảy. "Ngủ ngon, Leo."

Khi tay của Draco rời khỏi người của y, Leo mới vội vội vàng vàng đáp lại một câu, "Ngủ ngon."

Draco mỉm cười nhìn y vẫy vẫy tay và bước vào phòng của mình.

Leo ngây ngốc nhìn cậu đóng cửa phòng lại, nháy mắt cả khuôn mặt đều trở nên dịu dàng.

Tên đầy đủ của GS là, liên minh Gryffindor Slytherin.

Thật tốt a......

Còn có thể lại một lần nữa cách cậu gần như vậy.

—— Từ từ! Y bỗng nhiên nhớ tới, lỡ như Godric đem y coi như là đàn em cần được chăm sóc —— vậy còn không bằng được coi thành mối quan hệ thân thiết của bạn thân đâu!!!

Leo rối rắm.

Ngày hôm sau, bọn học sinh được giáo sư và Huynh trưởng hộ tống đến Đại Sảnh Đường ăn sáng, trên bàn dài nhà Gryffindor có không ít người chào hỏi với Draco.

"Này, Berica ——"

"Berica, buổi sáng tốt lành ——"

Draco đành phải nhìn bọn họ và nở nụ cười bất đắc dĩ.

Trong đó đặc biệt hưng phấn nhất là cặp song sinh nhà Weasley, bọn họ còn liên tục gọi Ron là Gryffindor, Ron cúi đầu và lỗ tai lập tức đỏ tươi giống như tóc của cậu ta.

Hôm nay là thứ sáu ngày 2 tháng 11, sau khi kết thúc vở kịch Halloween, giáo sư Lockhart gấp không thể chờ nổi lại một lần nữa thu hút sự chú ý của tất cả học sinh.

"Câu lạc bộ quyết đấu?" Mọi người vây quanh trước bảng thông báo và giao lưu với nhau.

Seamus đứng trước tấm da dê vừa mới được đóng đinh, khi nhìn thấy Harry và Ron, cậu ta hưng phấn vẫy tay.

"Các cậu nhìn thấy chưa? Bọn họ muốn thành lập câu lạc bộ quyết đấu." Seamus vẻ mặt hớn hở nói, "Rốt cuộc bọn họ chuẩn bị huấn luyện học sinh cách đối phó với con quái vật kia."

Harry và Ron cùng nhau thở dài một hơi.

"Cậu có biết là ai dạy chúng ta không?" Ron hỏi một cách thờ ơ.

"Ồ, mình không biết." Seamus nói, "Tuy nhiên mình nghĩ có lẽ là một giáo sư nào đó...... Mình cảm thấy, bất kỳ giáo sư nào ở Hogwarts thì khẳng định có thể dạy cho chúng ta rất nhiều thứ."

Đúng vậy, nếu ngoại trừ Lockhart.

Gần đây tâm trạng của Ron không tốt lắm

Ron và Hermione thường xuyên cãi nhau. Ở trong một số việc, ý kiến của bọn họ luôn bất đồng, nhưng theo quan điểm của Harry thì việc Ron cố gắng sửa đúng cho Hermione là suy nghĩ có chút ngây thơ, và logic có chút ngu ngốc, Ron hy vọng cô nàng phải chú ý để cảm nhận của người khác —— có đôi khi Hermione nói quá trực tiếp và bén nhọn nên vô cùng đả thương người khác.

Nhưng Hermione giống như càng ngày càng chán ghét Ron, hơn nữa khi Harry khuyên can bọn họ thì cô nàng lại tức giận nói Harry và Ron là cùng một đám, hai người bọn họ liên hợp lại khi dễ cô nàng.

Hermione cảm thấy Ron cũng không có tư cách khoa tay múa chân đối với cô nàng.

Harry đành phải nói với Ron, "Cô ấy còn nhỏ, không hiểu chuyện, chờ trưởng thành thì sẽ tốt thôi."

Nhưng an ủi như vậy giống như có chút nhợt nhạt yếu đuối.

Sau khi biết tổ chức GS là do các học sinh tự mình thành lập, Hermione không bao giờ chịu lẻn đi ra ngoài vào buổi tối bằng mật đạo với bọn họ nữa.

"Sao các cậu dám làm vậy! Lỡ như bị bắt được thì —— tại sao các cậu không thể suy nghĩ cho nhà Gryffindor? Các cậu sẽ làm cho Nhà Gryffindor bị trừ hết điểm!" Hermione đã nói như vậy.

"Có lẽ cậu nói rất đúng," Ron uể oải không vui đi cùng với Harry cùng nhau đi đến phòng học dưới sự hộ tống của giáo sư McGonagall, "Mình không nên thổ lộ sớm như vậy, bây giờ thì mất đi quyền chủ động. Nếu mình rụt rè một chút có lẽ Hermione sẽ không giống như bây giờ không coi mình ra gì hết."

Harry vỗ vỗ bả vai bạn tốt, "Đừng như vậy, các cậu là trời sinh một đôi! Nhớ lại Roth và Hugo! Cha mẹ bọn họ sao có thể không ở bên nhau?!"

Ron mỉm cười, "Mình cũng chúc phúc cậu và Ginny."

"...... Uh." Harry chuyển mắt sang chỗ khác.

" 'Uh' là có ý gì?" Ron nhướng mày, "Hiện tại cậu còn chưa tỏ vẻ một chút gì đâu Harry," Ron quàng tay qua cổ Harry, "Như vậy không được tốt lắm đâu Harry? Tuy rằng em gái của mình là fan hâm mộ của cậu...... Chắc không phải là cậu cảm thấy hai đời đều cưới cùng một người phụ nữ rất không thú vị, muốn đổi người khác đi?"

Ron đến gần Harry một cách nguy hiểm, "Cậu không có suy nghĩ như vậy đi?"

Harry cười khổ lắc đầu, "Không có."

"Không có thì tốt." Ron hừ một tiếng, "Nhớ lại Lily và James, còn có Albus nữa."

Bỗng nhiên Ron nắm tay Harry và kéo cậu sang một bên, có ý định ngăn chặn tầm mắt của Harry.

"Đừng chắn......mình thấy......" Harry nhìn một đám học sinh nữ nhà Ravenclaw đi ngang qua, bất đắc dĩ nói, "Tại sao phải đề phòng cô ấy như vậy, mình không có cảm giác gì đối với Cho Chang."

"Hừ, mối tình đầu như một con hổ hung dữ." Ron bất mãn buông Harry ra.

Rất nhanh một ngày đã trôi qua, buổi tối 8 giờ, dường như tất cả học sinh đều tới Đại Sảnh Đường.

Chiếc bàn ăn dài biến mất và dọc theo bức tường xuất hiện một sân khấu được mạ vàng, được chiếu sáng từ hàng trăm ngọn nến lơ lửng ở trên không trung. Trần nhà lại một lần nữa trở nên đen nhánh giống như lông của thiên nga đen.

Bọn học sinh chen chúc vào nhau, mỗi người đều cầm đũa phép của mình với vẻ mặt đầy hưng phấn.

"Mình hy vọng lúc này Lockhart lại không cần tổ chức câu lạc bộ này," bọn họ nghiêng người chen vào trong đám người chen chúc, Harry nói, "Nếu là hắn —— mình dám đảm bảo bất kỳ học sinh năm nhất nào của GS đều có nhiều thứ để dạy hơn."

Nhưng hy vọng của cậu biến mất rất nhanh —— chỉ thấy Lockhart đi lên sân khấu và mặc áo choàng dài màu xanh nước biển, cả người đều trở nên rực rỡ, đứng bên cạnh hắn là Snape người đang mặc áo choàng dài màu đen với vẻ mặt âm trầm trước sau như một.

"Mình cảm thấy hiện tại chúng ta có thể đi trở về. Cậu đồng ý không?" Ron đứng lên, Harry tỏ vẻ đồng ý, nhưng là khi bọn họ chuẩn bị di chuyển về phía sau Lockhart lớn tiếng hô lên: "Tập trung lại đây, bọn nhỏ! Mỗi người đều có thể nhìn thấy ta sao? Đều có thể nghe thấy ta nói chuyện sao? Thật tuyệt vời!"

Cái này làm cho Ron và Harry cùng nhau bị đám người hướng về phía Lockhart xô đẩy qua.

Bọn họ bất đắc dĩ xoay người và đứng ở dưới đài, nhìn Lockhart nói chuyện với tinh thần phấn chấn, "Chuyện là như thế này, giáo sư Dumbledore cho phép ta tổ chức câu lạc bộ quyết đấu nho nhỏ này để huấn luyện đầy đủ cho mọi người, để phòng ngừa một ngày nào đó các trò yêu cầu khả năng tự vệ và áp dụng cách thức bảo vệ mà ta đã từng dùng vô số lần để bảo vệ bản thân —— nếu muốn biết cụ thể và tỉ mỉ về phương diện này, xin mời xem tác phẩm đã xuất bản của ta."

Ron và Harry cười gượng một tiếng.

"Ta giới thiệu một chút trợ thủ của ta giáo sư Snape," Lockhart nói và cười toe toét, "Giáo sư Snape nói với ta, là ngài ấy cũng biết một số điều về cuộc đấu tay đôi và rất hào phóng mà đồng ý làm trợ thủ cho ta trong cuộc làm mẫu nho nhỏ ở trong lớp học này. Ta nói, ta không muốn để cho mấy đứa nhỏ như các trò lo lắng, chờ khi ta và giáo sư Snape làm mẫu xong rồi ta sẽ trả lại cho các trò một giáo sư độc dược hoàn hảo không hao tổn gì, cho nên không cần sợ hãi!"

Nhưng bọn học sinh dường như không thể tưởng tượng được là Snape giới thiệu là mình chỉ biết một chút về cuộc đấu tay đôi, cũng "Hào phóng rộng lượng" đồng ý làm mẫu với giáo sư Lockhart.

Bọn học sinh Slytherin đứng ở phía sau Draco phát ra một tiếng cười nhạo.

"Mình không sợ điều này." Blaise trào phúng nói với Theodore, "Mình rất sợ hãi giáo sư môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám không thể trả lại cho chúng ta một giáo sư độc dược hoàn hảo không hề hao tổn gì hết."

Snape nhếch môi lên, vẻ mặt kia làm dạ dày của Harry hơi đau nhói.

Đột nhiên cậu hâm mộ Lockhart từ tận đáy lòng —— rằng hắn vẫn có thể mỉm cười khi đối mặt với khí thế khủng bố của Snape mà đến ma quỷ cũng phải khóc, cũng coi như là một con người vô cùng ghê gớm......

Hai người trên sân khấu nhanh chóng vào tư thế chuẩn bị, bọn họ đồng thời đem đũa phép đặt trên bả vai. Snape hô: "Expelliarmus!"

Bùa chú của Lockhart còn chưa kịp phát ra thì hắn ta đột nhiên bay ra khỏi sân khấu, đâm thẳng vào tường và từ từ ngã xuống mặt đất, cả cơ thể cuộn tròn lại, sau một lúc lâu mới thất tha thất thểu mà đứng lên, trông rất là chật vật.

Không ít nữ sinh đều hít một ngụm khí lạnh, đám người bắt đầu xì xào nói nhỏ.

Draco quay đầu và nhỏ giọng nói chuyện với các học sinh bên cạnh mình: "Các cậu nhìn đi, tư thế của giáo sư Snape rất dứt khoát, bùa chú phát ra sạch sẽ lưu loát, không chút nào ướt át bẩn thỉu, đặc biệt là là khí thế của ngài ấy, loại khí thế này rất quan trọng ở trong cuộc đấu tay đôi ——" sau đó cau mày nhìn Lockhart, "...... Nói như vậy, nhỏ yếu cũng không phải sai lầm, nhưng mà tốt nhất không cần nhỏ yếu rõ ràng như vậy, còn muốn làm bộ như mạnh mẽ, khiêu khích kẻ mạnh, đem quyết đấu coi như trò đùa......"

"Tóm lại, mặc kệ nói như thế nào," Draco tổng kết, "Không cần tùy tiện trêu chọc kẻ mạnh, nhưng nếu không thể tránh được thì tuyệt đối không thể trốn tránh, cho dù đánh cược cả tính mạng của mình thì cũng muốn bảo vệ được kiêu ngạo và tôn nghiêm của mình." Cậu mỉm cười, "Khi giây phút mà các cậu ôm quyết tâm phải chết, thì thường sẽ có kỳ tích xuất hiện."

...... Này này này, không cần ở trong học viện của ta dạy dỗ loại suy nghĩ của Gryffindor a!!! Tên khốn kia không được dạy dỗ những suy nghĩ bậy bạ cho học sinh của ta!!! Huyệt thái dương của Leo nhảy dựng lên, nima ta có thể đi dạy dỗ cho bọn học sinh Gryffindor nguyên tắc cốt lõi của Slytherin không!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro