Chương 50
Những buổi học với quân sư,Harry nhận ra nền tảng kiến thức mình lủng lỗ nhiều thế nào.Nhưng với sự hỗ trở giảng dạy và tính cần cù,chuyên tâm của mình có kết quả chuyển biến tốt đẹp.Nó đã nắm chắc được các kiến thức cơ bản về phép thuật.Ngoài ra,cậu còn tự thân nghiên cứu các sách cổ phép thuật trong thư viện trang viên nhằm khắc phục những yếu điểm.
Không thể trách được hai niên học trước Harry đã phải trải qua chuyện gì ai cũng biết dưới bàn tay sắp đặt của Hiệu trưởng trường nên việc học tập của nó thiếu hụt là phải.Nguyên do đó càng khiến cậu càng cố gắng học tập hơn để chóng bù lại bài vở.
Andromeda rất hài lòng với cậu học trò của mình.Tinh thần cầu tiến và chăm chỉ đã giúp Harry ngày càng bước gần đến hình mẫu người thừa kế gia tộc phù thủy máu trong.Đáng ngạc nhiên rằng sau khi tri thức căn bản lại dễ dàng thông thạo các quy luật pháp thuật cao đẳng và lõi đũa phép,thầm nghĩ bụng tán thưởng.
Đóa hồng Hogwarts cũng thấy chính mình tiến bộ nhiều trong các mảng dùng đũa phép như Bùa mê, Biến hình và DADA và nhận dạng các từng thần chú khác nhau.Rất hữu dụng trong việc đấu phép hay bị tập kích bất ngờ đủ dành cho cậu vài giây ứng biến với loại ma chú phóng đến.Đặc biệt với cậu bé Harry Potter-nam châm hút rắc rối!
Ngoại trừ những giờ học với giáo sư Tonks hằng ngày,ông bà cậu còn đặc cách huấn luyện cậu trở thành hình mẫu người thừa kế từ cách đi đứng đến cung cách ứng xử hoàn hảo.Đôi khi Harry cảm thấy mình như Malfoy thứ hai vậy!?
Với cương vị gia chủ hiện tại,Harry thỏa sức khám phá căn biệt thự mênh mông và phát hiện một mật đạo bí mật dẫn từ phòng ngủ người đứng đầu nhà Potter xuống một căn hầm bí mật.Một mật thất hoa lệ gồm hàng ngàn lọ độc dược và vạc nồi bằng vàng sáng lóa được bảo tồn không bị thời gian tác động trước đây thuộc quyền sở hữu của Godric Gryffindor.Harry bất ngờ,há hốc mồm trước sự mới mẻ này.Trước nay nó đinh ninh rằng Bậc thầy Độc dược là Slytherin tỉ mỉ và kiên nhẫn.
Các cuộn da dê và những quyển sách điều chế độc dược bằng cổ ngữ Rune-may thay nó đã được học qua rất bổ ích trong công cuộc vớt vát điểm sổ môn Độc dược-lĩnh vực nó kém nhất!Mỗi khi rảnh rỗi,cậu cứ lẻn xuống đó tự thực tiễn.
Trong mật thất,có một cánh cửa đầu sư tử chạm trổ bằng vàng ròng được khảm hồng ngọc vào cặp mắt cuốn lấy sự chú ý của chú sư tử nhỏ.Chỉ cần vài giọt máu nhỏ xuống hai con mắt ruby,cửa chậm rãi mở ra.
Một khu vực riêng chế tạo và tu dưỡng chổi bay.Nhớ đến cây Nimbus 2000 đã bị đánh tan nát,lòng cậu đau quặn lại,nôn nao.Nhưng đó là cảm xúc của một đứa trẻ 13 tuổi ngây thơ.Cậu đứng đây với thân phận gia chủ,những xúc động mạnh đó phải dẹp bỏ đi.
Harry không vội đến bên một cây chổi thần mình ưng ý nhất.Động tác vươn tay rất chậm nâng chổi thần lên kiểm tra.Thân gỗ mảnh,bóng loáng nhưng cứng cáp,được trang trí bằng hoa văn tinh tế.Lông chổi mềm mại như lụa,không xơ xác hoặc rụng lông.Tình trạng được bảo quản đặc biệt tốt.Đáy mắt lướt qua tia say mê thầm kín.
Nhưng muốn biết liệu có phải là đồ tốt,phải qua kiểm tra.Harry rảo bước rời khỏi hầm.
..........
Hedwig-nàng chim cưng của Harry từ khi trở về trang viên hết mực vui vẻ.Chiếc lồng vàng dư nhét đủ năm con cú thay cho lồng sắt ghỉ sét cũ kĩ.Hạt thức ăn mắc tiền đổi chỗ với những mẩu bánh mì khô khốc.Một bộ phận gia tinh theo lệnh Harry phân phó chăm nom cho cô nàng mọi điều kiện.Hedwig thực sự trở thành "nàng công chúa" tuyết mà Đứa-bé-sống-sót hằng âu yếm gọi nó.
Hedwig lười nhác di chuyển cánh trái,ra hiệu cho gia tinh đúc hạt óc chó tận miệng,thân trắng tuyết nằm trên cái gối nhồi lông ngỗng mắc tiền,mắt híp mở hưởng thụ 'Thiên đường nga~'.
"Hedwig!"Harry mở cửa vào phòng sủng vật,đám gia tinh cúi đầu trước người thiếu niên trẻ tuổi và lui mất dưới cái nhấc tay giải tán của cậu.
Thân bông tuyết xù to bự tung cánh bay vút đến và điêu luyện đáp ngay xuống cánh tay đang đưa lên sẵn của cậu.
"Dạo này cưng thế nào,công chúa kiêu ngạo?" Harry moi ra cả một đống thức ăn cú hảo hạng, luôn luôn thủ sẵn để chiều chuộng người bạn đầu tiên và thủy chung nhất của cậu.
Con cú tuyết rúc đầu dụi dụi,ăn hết thức ăn chủ nhân cho mình,sung sướng.Cặp mắt cú sáng choang sang nhìn cái thứ bên cạnh người Harry.
"Đây là cây chổi thần của Gryffindor,một trong bốn người sáng lập Hogwarts.Cưng muốn cùng ta đua vài vòng?" Harry cưng chiều cười với Hedwig khi cô cú nũng nịu gặm ngón tay cậu thay cho lời đồng ý.
..........
"1..2..3!"Harry lấy đất làm đệm đạp bay vọt lên không trung.Gió trời chào đón sự hiện diện của cậu,làm phằng phật vạt áo chùng mỗi khi cậu đổi hướng bất ngờ. Cảm giác tự do trên bầu trời mà đã lâu lắm rồi cậu không được có.Dù hiện giờ đã sang đông,hoa tuyết bay lả tả.Kế bên là Hedwig nay khá ục ịch béo tròn bay tà tà bên cạnh. Harry thích nơi cao. Chỗ cao luôn làm Harry thấy thoải mái,đồng nghĩa với việc bay lượn không chút trói buộc.Mọi gánh lo đều phủi sạch ra sau đầu,tâm trí trống rỗng.Hai mắt xanh mệt mỏi nhắm hờ,hít thở luồng không khí thanh mát.Gia tốc nhanh nhưng không lắc lư,tính năng chống chọi thời tiết không chê trách và vẻ đẹp mã của chổi thần Gryffindor.Chỉ hai từ tuyệt vời sẽ không diễn tả được cảm nhận của Harry lúc này.
Harry không ngại bỏ ít thời gian vui đùa cùng người bạn chim yêu quý,mãi khi ánh chiểu mọc từ phía chân trời ngừng cuộc chơi của họ.Và điều đó hình thành khung giờ nghỉ ngơi quen thuộc của Cứu thế chủ và cô cú trung thành.Ấm áp thấy lạ!Harry cười nhỏ,nghĩ bụng.
..........
"Tốt lắm"Andromeda mỉm cười nhận xét vạc thuốc bốc khói nghi ngút của Harry.Một đứa nhỏ tài năng dù Harry cứ một mực chối bay biến rằng hai từ "tài năng" ngoài tầm với của mình.Cậu bé khiêm tốn,xinh đẹp và thông minh!Ngày qua ngày,bà xem Harry như chính em ruột mình mà tận tình chỉ dạy và giải đáp thắc mắc của Đứa-bé-vẫn-sống.
Đối với lời khen,nó gật đầu, hạ mắt xuống dấu đi sự sắc bén.Con ngươi xanh lá liếc qua nồi dược,các quy trình điều chế của Gryffindor đã rèn cho cậu tính cẩn thận trong xử lý và điều chế độc dược qua các gợi ý trong thao tác.Mặt nhẫn ruby dưới tay áo dài lóe lên tia sáng đỏ mê hoặc.Như nhắc Đóa hồng Hogwarts mục tiêu nan giải của mình.
Harry muốn vực dậy gia tộc mình trong giới Phép thuật.Độc dược là sở trường của Gryffindor.Khói trắng tỏa ra che lấp gương mặt tinh xảo mập mờ như sương khói ảo ảnh,khuất đi các ẩn ý thu trong đôi mắt to bảo thạch.
Bà nội cậu rất yêu thích các nước hoa cậu tinh chiết từ các loại hương thảo trong trang viên.Charlus khuyên nó nên tấn công sang kinh doanh nước hoa,tấn công vào nhu cầu của các nữ phù thủy-người tiêu thụ sẵn sàng trả vạn Gallons vì sắc đẹp.Sáng kiến không tồi nhưng nó vẫn còn chân ướt chân ráo bước vào ngành nghề làm giàu mới mẻ này.Harry cần nhà đầu tư có máu mặt lăng xê sản phẩm.
Harry bất chợt thở dài phiền não,ngón tay thon dài gõ nhẹ lên mặt bàn suy tính.Mãi đến khi có người dùng sức lay cậu,gọi to "Harry?Harry?!"
"Hử-A!Thật xin lỗi giáo sư Tonks"Harry đỏ mặt xin lỗi,mỗi khi cậu chìm vào suy nghĩ thì quên hẳn mọi thứ xung quanh.
Andromeda lắc đầu ra hiệu không sao.
"Dường như con đang bận tâm vấn đề gì nan giải chăng?"Bà hỏi.
"Không có gì cả,chỉ nghĩ mình cần khắc phục điểm gì không."Harry tươi cười với quân sư.
"Không có gì quá tệ.Chỉ cần chú ý pháp lực truyền đũa khuấy vạc nữa là ổn"Andromeda chỉ ra điều cần lưu tâm. "Hôm nay đến đây thôi!"
Bà đứng dậy vẫy đũa phép thu dọn đồ đạc.Chỉ còn vài ngày thôi là lễ Giáng sinh-ngày lễ quan trọng nhứt trong năm.Harry chu đáo tiễn bà đến phòng khách nơi có lò sưởi ấm áp tạo nhiệt.
Hiểu ý tứ,nữ phù thủy dịu dàng lên tiếng "Chuyện con muốn nói là chuyện gì?"
"Con muốn hỏi về phiên tòa của Sirius Black," Harry nói. "Con biết ông ta là anh họ của cô."Thông tin Draco đưa cậu có nhắc về buổi xử án của Black nhưng không hề được công bố.Và cậu muốn biết vì sao.
"Ra là vậy," Andromeda nói với chút ảm đạm. "Đó là một phiên tòa kín, cho nên không có nhiều thông tin được đưa ra. Hơn nữa khi đó cũng có rất nhiều phiên tòa như vậy, nên cô không nghĩ nó sẽ đáng lên mặt báo trừ việc..."
"Con nghĩ có điều gì mờ ám về vụ việc này"Harry nói cắt ngang "Những nhân chứng nói lại,ông ta cứ đinh ninh mình vô tội.Lũ Giám ngục lại không có ảnh hưởng đến hắn ngoại trừ khả năng ta không mong đợi nhất..."Câu nói bỏ lửng đã ám chỉ ẩn ý của người thiếu niên.
"Sirius không phạm tội?!"Andromeda trợn mắt còn Harry chỉ nhe răng cười
"Đó hẳn là điều ai đó muốn mọi người nghĩ về ông ta"Âm điệu thiếu niên chậm rãi nói.'Nhưng hắn vẫn có điều gì đáng ngờ'.Harry không nói mấy lời cuối.
Ngay lập tức, Andromeda biến ra giấy da và bút lông. "Cô cũng sẽ tìm ghi chép của Thần Sáng... có lẽ sẽ phải dùng đến gia huy Potter."
Harry không ngần ngại gật đầu,ngay khi kỳ nghỉ lễ kết thúc,gia tộc Potter sẽ thoát khỏi tình cảnh phong bế.Lão Dumbledore chắc hẳn sẽ lo sốt vó đây.
"Mong sẽ không gây phiền toái cho cô."Cậu tỏ vẻ áy náy.
"Không sao,cô hứa sẽ tìm hiểu"Bà đồng ý,xoa cái đầu xinh đẹp của Harry.
Andromeda Tonks biến mất sau ngọn lửa floo rời khỏi trang viên,Harry ưu nhã rời khỏi phòng khách,mong đợi kết quả tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro