CHƯƠNG 70
CHƯƠNG 70
EDITOR: ROSALINE
BETA: ARBIHGALL.
Một tuần còn không có qua hết, phong trào cuồng nhiệt trợ giảng Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám tân nhậm thì từ Phòng Yêu cầu phun ra ngoài thổi khắp toàn bộ lâu đài, những người lên chương trình học của Harry đó, cho dù là các Slytherin ghét anh nhất đều rất khó nói ra khuyết điểm của anh, nếu là thừa nhận chương trình học rất khó —— thế nhưng những thần chú đều ở trong phạm vi kiểm tra, nếu là chỉ trích nói anh nghiêm khắc với người —— nhưng ở trong toàn bộ chương trình học Harry vẫn luôn đều mặt mỉm cười, ở trong học sinh nhẹ giọng nhỏ tiếng mà giải đáp chỗ khó, giống như bọn họ là người tình cần che chở.
"Gặp quỷ! Các cậu mỗi một người đều bị Đầu Sẹo tẩy não sao? Ngẫm lại cậu ta ở buổi tối thứ tư làm sao đối đãi với chúng ta?" Cho dù ở phòng nghỉ cũng có thể nghe thanh âm của những cô bé trong não chỉ toàn yêu với đương đó đỏ mặt thảo luận Harry, Malfoy quả thực giống như là chim công xù lông, cậu ta căm giận bất mãn mà nói.
"Ai bảo cậu lúc nào cũng đối phó với cậu ta chứ? Chẳng qua thì tính là cậu rất chọc người tức giận, Harry cũng không có đối xử cậu là ngoại lệ nha." Cô bé Slytherin năm bảy một tay hất tóc rũ xuống trên đầu vai ra, giọng nói của cô mang khinh thường nhìn xuống —— thực sự, Malfoy hiện tại cũng không phải là Malfoy quá khứ, ở sau khi cha cậu ta bị nhốt vào Azkaban lẽ nào cô còn phải cho cậu bé thối không tán thưởng hướng qua đây nói cô một trận sắc mặt tốt sao?
"So với cậu, cậu ta quả thực chính là thánh nhân, một lần đau khổ rèn luyện trái tim cậu ta, ở trong chúng ta còn có ai so với cậu ta càng trưởng thành hơn sao? Quả thực chính là thời khắc đá quý cô đọng trong ngọn lửa, hiện tại liền là tro tàn rút đi, lộ ra màu sắc óng ánh vốn dĩ."
"Các cậu quả nhiên là uống lộn thuốc hết rồi!" Malfoy tức giận tông cửa xông ra, một khắc cũng đều không thể ở trong phòng nghỉ nổi nữa, sức hấp dẫn của Potter ngay cả các đàn chị năm bảy đều bị truyền nhiễm!
Ở dưới hầm Snape tự nhiên là nghe nói cũng chính mắt thấy được các nam nam nữ nữ bị sức hấp dẫn của Harry khuất phục, những phế phẩm hormone tuổi dậy thì quấy phá này không chút nào làm lộn xộn lịch trình dạy học của y, y đối với việc Harry làm ra căn bản thì thờ ơ.
"Chậc, sức hấp dẫn của cứu thế chủ cũng không phải một hai năm này mới có, những thứ ngu xuẩn kia lẽ nào cho đến hôm nay mới quen biết được Harry Potter người này?" Bức tranh Snape xuất hiện ở trong khung ảnh, hai tay hắn ta ôm ngực, quái gở mà bình luận việc bên ngoài.
Snape mặt không biểu tình mà ở trên bài tập đánh lên một T, đem phần bài tập mà chỉ nhìn cũng để cho đôi mắt người ta nhức nhối ném ở một bên trên đống bài tập phê chữa xong, ở trong khoảng thời gian bức tranh Snape lên tiếng lải nhải thì hiệu suất sửa hai ba phần bài tập của y vẫn vững chãi không bị ảnh hưởng gì.
"Harry sau khi lớn lên, sức hấp dẫn của em ấy thì suy yếu sao?" Snape ngược lại hỏi một câu, đáp án của vấn đề này y đã sớm biết, dù sao ở sau khi tiếp xúc sâu sắc qua với Harry rất khó không để lại ấn tượng khắc sâu.
"Em ấy chính là cứu thế chủ tiếng tăm lừng lẫy, ngay cả lúc em ấy vẫn còn là một đứa trẻ sơ sinh thì danh tiếng đã sớm vang vọng trên khắp thế giới pháp thuật." Bức tranh Snape quanh co mà nói một câu, so với bàn bạc trình độ được hoan nghênh của bộ trưởng thân ái của hắn, hắn ta càng tò mò hơn là —— "Cậu nhìn qua một chút đều không quan tâm."
"Vì cái gì tôi phải quan tâm một đám cả trai lẫn gái vị thành niên yêu thích với Harry, lẽ nào anh cũng cho rằng Harry sẽ thích đám bọn nhỏ so với con gái của em ấy còn nhỏ hơn này?" Snape quay đầu, mắt gắt gao nhắm ngay bản thân mình trong bức tranh.
"Anh không phải là đã gặp Potter người bận rộn của chúng ta sao? Đây là kết luận anh thu được —— Potter sẽ si mê một cái cô bé tuổi dậy thì?"
"Không, em ấy sẽ không." Bức tranh Snape lạnh nhạt mà nói, "Ở sau khi ép hỏi ra đáp án nghĩ muốn, cậu có quá mức không có sợ hãi hay không chứ?" Hắn ta không có ý tốt mà nhìn chằm chằm bản thân mình vẫn như cũ ngồi ở chỗ kia.
"Harry lúc nào cũng đối mặt với vô số lựa chọn, em ấy chỉ cần ở trong rất nhiều lựa chọn lựa một người bản thân mình yêu thích, em ấy không cần thiết lựa chọn cậu —— dù sao cậu cũng không phải là cái lựa chọn tốt gì cả, không phải sao?"
"Anh sẽ mắt mở trừng trừng nhìn Harry lựa chọn những người khác?" Snape ngược lại tò mò, trong thanh âm của y mang theo vẻ tùy ý, cùng với dáng vẻ ung dung của một gã thợ săn đạo sĩ —— nhìn nhàn nhã, nhưng trên thực tế chỉ ra một đáp án duy nhất trong tình thế bắt buộc.
"Chúng ta đều sẽ không." Bức tranh Snape nhìn chằm chằm bản thân mình bên ngoài khung ảnh, nhìn y bởi vì vấn đề này mà đứng lên, xoay người mắt nhìn mắt với hắn ta.
"Cậu rốt cuộc là nghĩ như thế nào chứ?" Hắn ta lại hỏi vấn đề này, cũng giống là đang hỏi han chính bản thân mình, "Rõ ràng Harry có lựa chọn tốt hơn, chỉ cần bịt kín mắt của em ấy, để cho em ấy dựa theo tuyến đường đại chúng đều kỳ vọng đi xuống —— trên thực tế Harry mười sáu tuổi hiện tại thì nên si mê con gái nhỏ nhà Weasley, chỉ cần là một cô con gái nhiệt tình lại xinh đẹp thì sẽ khiến em ấy không nhúc nhích nổi." Rất nhiều buổi tối ở lúc Harry ngủ, hắn ta thì nhìn chằm chằm khuôn mặt ngủ của thanh niên và trong đầu tràn đầy ý nghĩ này —— càng là tự hỏi, càng là nghĩ thì lại hắn ta lại càng muốn cầm tù người đàn ông đang kề bên.
Hắn ta hành động đó không đúng đắn, nhưng để cho hắn ta trở nên như vậy tự nhiên là cậu bé vàng sức hấp dẫn không ranh giới kia. Bức tranh Snape thu hồi những ý nghĩ âm u đó, lại một lần nữa vui mừng bản thân mình chỉ là bức tranh, bằng không hắn ta chắc chắn sẽ khóa bộ trưởng của hắn ta lại, mà như vậy thì không cách nào thấy được dáng vẻ hoạt bát lại tự do hiện tại của Harry.
"Nếu như anh nghĩ muốn thả em ấy đi thì sẽ không lưu lại bức tranh." Snape nói, tuy rằng dùng ngôi thứ hai tới xưng hô bản thân mình tương lai vô cùng quái dị, nhưng y đã sớm muốn phân biệt với người ở tương lai kia.
"Hà tất để cho em ấy mỗi ngày đối mặt bức tranh chứ? Lẽ nào không phải là dễ dàng giám sát hành vi của em ấy hơn sao?" Y châm biếm bản thân mình chết đi kia, nhưng nếu như đổi lại là y —— rút đi không ít ký ức của bức tranh cũng có vẻ như là một ý kiến hay.
Nếu như y thực sự yêu cậu bé kia, vậy thì những ký ức thuộc về riêng của hai người chắc chắn chỉ có thể bị y cùng mang theo tiến vào trong phần mộ.
Y không muốn chia sẻ, cũng không muốn bị người khác biết được, các loại thần thái lúc Harry và y cùng một chỗ —— tất cả những ký ức đó toàn bộ đều là đồ thuộc về y.
"Cậu thì làm sao biết suy nghĩ của cậu trong tương lai kia chứ? —— chẳng lẽ cậu thật sự cho rằng Harry yêu thích cậu? —— rõ ràng em ấy lúc này chán ghét cậu như vậy, hận cậu không thể rời khỏi Hogwarts không hề tai họa chương trình học em ấy thích nhất." Bức tranh Snape nói, hắn ta nhớ đến lúc năm sáu cậu bé đối nghịch với hắn ta kia, ngọn lửa bùng cháy trong màu mắt màu xanh biếc ngày ấy, dù lúc đó có lẽ không có phát hiện, nhưng bây giờ hắn ta rất muốn khóa em ấy lại, bóp cằm em nâng khuôn mặt giận dữ đó lên, để hắn ta có thể thưởng thức cực kỳ lâu.
Người đàn ông trong bức tranh cong khóe miệng, đắm chìm trong hồi ức của riêng mình.
"Anh khiến tôi cảm thấy buồn nôn." Snape mặt không chút thay đổi nói, "Về phần Potter yêu thích người nào lại cùng tôi có quan hệ gì? Là em ấy không ngừng chạy tới quấy rầy tôi, cũng không phải là tôi đang quấy rầy em ấy. Tôi chỉ là một người xui xẻo không chịu nổi quấy rầy mà thôi."
Bức tranh Snape sau khi nghe vậy hơi hơi nhăn mày lại, cục diện bây giờ thực sự là bất lợi với Harry, chẳng qua đây cũng là bản thân em ấy một tay tạo thành —— lúc em ấy triển lãm lộ ra tất cả toàn bộ bài của mình sau đó sẽ rất khó lật bàn.
Chẳng qua vì cái gì hắn ta phải quan tâm tên nhóc ngu xuẩn kia chứ? —— bộ trưởng của hắn ta cũng không phải trẻ nhỏ cần người che chở, em ấy đủ gánh vác tất cả hậu quả. Cho dù cuối cùng em ấy bị khóa lại, bị thương tổn, ngay cả tư thái giãy dụa đều biến thành điểm tâm ngọt sau bữa ăn ngon miệng.
Đúng vậy, y là thằng xui xẻo bị cậu bé ngu xuẩn yêu thích. Snape rời khỏi bàn viết, y đi vào phòng chế tác ma độc dược sát vách lấy ra nghiên cứu phân nửa chuẩn bị dùng lý trí hoàn toàn tới tỉnh não mình một chút.
Miễn để cho nghĩ tới ngu xuẩn ngoài cửa hưởng thụ sao quang trăng sáng, tự mình tức giận đến đau phổi. Y biết sức hấp dẫn của cứu thế chủ, y thấy qua quá nhiều lần —— chỉ có xinh đẹp nhất trong những cô gái xinh đẹp đó mới có thể nhận được chú ý của Harry, tất cả khác đều là cỏ dại bị lơ là. Mà bây giờ người thu được cứu thế chủ ưu ái kia cư nhiên là y —— nếu như đây không phải là tận thế, thì hẳn là thú vui đùa giỡn của Merlin!
===---0o0o0o0---===
Tác giả có lời muốn nói: Có chút việc chương này không thể viết xong, hôm nay có rãnh rỗi sẽ tiếp tục viết. Ý nghĩ Lâm thời chờ phía sau cầm đến trí nhớ sẽ viết tốt, tôi còn đang điều chỉnh.
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro