CHƯƠNG 56
CHƯƠNG 56
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
Trên thực tế có một đoạn thời gian Harry gần như coi liều thuốc độc dược Cơn Đau Của Cái Chết Đang Sống như nước mà uống vậy, anh không xác định vật này có sẽ để cho người ta nghiện hay không, dù sao hằng ngày của Thần Sáng chính là phải tiếp xúc những việc tàn khốc đó, cho dù thế giới pháp thuật đã khôi phục hòa bình, Thần Sáng cũng sẽ không không có việc gì có thể làm. Phương pháp này vẫn là Kingsley nói cho anh, liều thuốc độc dược Cơn Đau Của Cái Chết Đang Sống gần như trở thành dược tề chuẩn bị sẵn của các Thần Sáng tay mới, mỗi một người đều rất khó thoát qua cửa ải này.
Chỉ có Severus hoàn toàn không đồng ý hành vi này của anh, nhận định anh đang tìm đường chết, dùng dược tề làm viện cớ trốn tránh. Này dẫn đến Harry chỉ có thể len lén chế biến dược tề. Về sau anh từ từ quen thuộc công chuyện hằng ngày của Thần Sáng, đương nhiên chủ yếu nhất là anh có vật phẩm thay thế càng, tuy rằng trầm mê với 'chuyện tình' so với dược tề nghiện hình như cũng không khá hơn chút nào —— nhưng không thể không nói, anh thực sự càng thích cũng càng hưởng thụ cái trước, kia là thể nghiệm liều thuốc độc dược Cơn Đau Của Cái Chết Đang Sống không cách nào mang đến cho anh.
Mà chuyện sau đó, liều thuốc độc dược Cơn Đau Của Cái Chết Đang Sống đã không cách nào xua đuổi ác mộng của anh. Khi đó anh mới vừa lên làm sở trưởng sở pháp luật không lâu, có một đống chuyện phiền toái cần anh đi xử lý, công việc so với dược tề càng có thể khiến anh quên hiện thực đau khổ, anh gần như ở tại sở pháp luật, văn phòng chính là phòng ngủ của anh.
Đoạn thời gian đó quá mức bận rộn, thời gian vội vã, người tới tới đi đi cũng vội vã. Harry ở trước khi rơi vào hồi ức liền vội vàng ngâm bột phấn rễ thủy tiên vào trong dịch ngâm ngải thảo, lại cầm lấy dao bạc ngắn dùng sống dao nhanh chóng đè đậu Sopophorous xuống. Anh thuần thục đến không cần mở sách giáo khoa ra là có thể xử lý tốt những thứ tài liệu ma độc dược này, anh đã làm quá nhiều lần.
"Harry, cậu làm sao không xem sách giáo khoa?" Hermione phát hiện bạn tốt giống như là nhắm mắt lại vậy bắt đầu chế biến nước thuốc, mà cô hiện tại còn đang đấu trí so dũng với đậu Sopophorous, hạt đậu bướng bỉnh này trơn nhẵn, căn bản cầm sẽ rất khó cắt ra, cô phí nửa ngày mới cầm chắc đậu Sopophorous, thì như vậy một dao cắt thành hai nửa đi!
Cô hiếu kỳ mà ngắm nhìn bình thuỷ tinh đựng dịch ngâm ngải thảo kia trước mặt Harry, đã biến thành chất lỏng màu trà, thoạt nhìn thì giống nhau như đúc với sách giáo khoa nhắc đến.
"Lẽ nào cậu sớm chuẩn bị bài qua?"
"Làm sao có thể? ! Harry và tớ giống nhau đều là sáng sớm mới cầm được sách giáo khoa! Tớ nhìn vận may của cậu ấy đảm nhiệm rất nhiều, trên sách giáo khoa cũ cậu ấy cầm kia có quá nhiều bôi bôi xoá xoá sửa sửa, ngay cả chữ đều thấy không rõ!" Ron ồn ào, cậu ta đang vùi đầu nhìn các bước viết trong sách vở, thế nhưng màu sắc dịch ngâm ngải thảo cậu ta thu được quá đậm, phía trên còn nổi lơ lửng rất nhiều tạp chất, "Chẳng lẽ là phấn tớ mài quá lớn đi?" Cậu ta nói nhỏ, chỉ cảm thấy đồ chơi này không có việc gì làm nhỏ như vậy làm gì chớ! Mặc kệ cậu ta cứ tiếp tục bước tiếp theo thôi, dù sao lại kém cũng sẽ không so với học kỳ trước còn hỏng bét hơn á, giáo sư Ma Độc Dược học của bọn họ hiện tại đã thay đổi người á!
"Cậu dùng sống dao đè đậu Sopophorous." Harry nhắc nhở một câu, ở sau khi nói xong anh liền tiếp tục đắm chìm trong chế biến dược tề, quấy ngược kim đồng hồ cho đến dược tề biến thành trong suốt trong veo như mặt nước.
Anh hoàn thành. Harry rút đũa phép ra, vào lúc này anh rốt cuộc có dồi dào thời gian ở không khiến anh mở sách giáo khoa ra, lòng cũng chẳng bận tâm mà thưởng thức ghi chép trong sách.
Bản sách giáo khoa này anh đã xem qua rất nhiều lần, cũng như các sách giáo khoa cũ khác thuộc về Hoàng tử Lai cũng bị anh lật xem qua vô số lần.
Mà khi đó hoạt động anh càng cảm thấy hứng thú là quấy rầy bản thân Hoàng tử Lai y.
Harry hơi hơi cong khóe miệng lên, thời gian quá khứ giống như trong khói mù thong thả dâng lên ở trong nồi nấu quặng không ngừng hiện lên. Giống một nồi liều thuốc độc dược Cơn Đau Của Cái Chết Đang Sống này, chỉ cần anh uống vào thì sẽ ngủ không dậy nổi, đắm chìm trong mộng đẹp ngày xưa.
Chương trình học một ngày kết thúc, Snape mặt không biểu tình mà nhét bài tập trên tay vào túi công văn, bước đi ra khỏi phòng học, đi về văn phòng ở hầm.
Khóa Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám không có dễ dàng cùng với thú vị như trong tưởng tượng của y —— vậy dĩ nhiên là bởi vì thính giả của những chương trình học vẫn như cũ là đám quỷ tranh cãi ầm ĩ chỉ số thông minh không lớn chỉ có tuổi là lớn này ! Từ khóa Ma Độc dược đổi đến khóa Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, chỉ có thể nói là bình mới rượu cũ, ngoại trừ nội dung chương trình học không giống nhau, cái khác lại cùng quá khứ có bao nhiêu khác nhau chứ?
Ừm, đương nhiên. Y cũng sẽ không bởi vì Potter am hiểu môn khóa này nhất , thì nâng thằng nhóc này thành thiên tài! Cho dù Potter trong tương lai trở thành bộ trưởng Bộ Pháp thuật, y càng sẽ không bởi vậy thả xíu nước!
Tiếng đóng cửa nặng nề nương theo mà đến là tâm tình xấu phảng phất sấm chớp rền vang vậy, này khiến bức tranh trên tường ở lúc tiếng động như sấm vang lên liền xuất hiện ở trong khung tranh, tia sáng ít ỏi mảy may sẽ không ảnh hưởng thị lực của bức tranh, mà tâm tình không quá tốt đẹp của đối phương càng sẽ không nhiễm đến trên bức họa.
"Cậu gặp mặt Harry?" Bức tranh Snape hỏi, cùng lúc đó đèn sáng lên.
Snape bỏ lại túi công văn, y buông lỏng cổ áo một chút đi tới bàn viết sau đó mắt nhìn mắt với bản thân mình trong bức tranh, "Buổi sáng ngay hôm nay tiết khóa Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám cao đẳng đầu tiên của năm sáu, anh rõ như ban ngày không phải sao?"
"À, tôi chỉ là một bức tranh chân dung, đối với bức tranh tới nói là không có khái niệm thời gian." Bức tranh Snape khe khẽ mà chậc một tiếng, hắn ta quan sát bản thân mình bên ngoài khung tranh, khó có được tâm tình có phần hóng chuyện, "Chương trình học hôm nay hẳn không có giống như quá khứ vậy náo nhiệt, dù sao một Thần Sáng thâm niên nếu như ngay cả bùa chú không tiếng động đều nắm giữ không tốt, như vậy trò ta thì thật sự là dùng mặt thăng chức —— nhưng tiếc nuối là, khuôn mặt của trò ta còn không có xuất sắc như vậy."
"Tôi cho rằng trình độ được hoan nghênh của Potter sẽ ở sau chiến tranh nhận được khoa trương bùng phát." Snape châm chọc một câu.
"Thực sự như vậy, quanh năm trò ta chiếm lấy đầu bảng nam phù thủy được hoan nghênh nhất giới phù thủy, còn rất nhiều cả trai lẫn gái nghĩ muốn gả cho trò ta." Khóe miệng bức tranh Snape hạ xuống, mặt không biểu tình mà nói.
"Trên thư tín xa lạ trò ta nhận được thường thường nhiễm phải bột phấn hiệu dụng quyến rũ, thậm chí những người điên vô cùng si mê trò ta đó theo đuôi trò ta, mưu toan rót Tình dược cho trò ta."
"Hôn nhân của Potter lẽ nào chính là bởi vì cái này?" Snape không khỏi nghĩ ngợi tính khả năng Harry bị rót Tình dược, bằng không nói không thông trò ta làm sao thì với một người đàn ông đi về phía hôn nhân, Potter lúc nào cũng nhiều lần mà nói trò ta yêu chồng của trò ta, nhưng lại mảy may nhìn không thấy bất kỳ dấu hiệu nghĩ muốn đi tìm người đàn ông kia.
Nhưng nếu như là hiệu dụng của Tình dược, ở sau khi người đàn ông đó chết, dược tề lẽ ra phải mất đi hiệu lực đi, như vậy Potter vì cái gì còn nhớ mãi không quên chứ?
"Dĩ nhiên không phải." Bức tranh Snape giống như là nghe truyện cười hoang đường nào đó, hắn ta được giải trí đến vô cùng, "Thay vì ở chỗ này suy đoán, vì cái gì không đi hỏi Harry một chứ? À, hỏi không ra miệng? —— bởi vì quan hệ của các cậu còn không có thân mật như vậy. Chẳng qua có một việc, cậu tốt nhất sớm làm chuẩn bị."
Snape bị nói đến gân xanh trán nhô ra, hai tay y ôm ngực, tay áo áo khoác rơi xuống chỗ khuỷu tay, giống như cả người bị sương mù dày đặc đen nhánh bao vây, lại giống như là như hình với bóng cùng màu đen cuồn cuộn kia.
"Anh tốt nhất thật sự đang nói chuyện gấp gáp, mà không phải là lãng phí thời gian quý giá của tôi."
"Đương nhiên ——" bức tranh Snape cũng nghiêm mặt, "Mấy ngày nay cậu tốt nhất đừng tìm Harry gặp gỡ, chậm nhất là đến cuối tuần trò ta nhất định sẽ tới tìm cậu —— khi đó là thời cơ tốt nhất điều trị bệnh tình của trò ta, thuốc đến bệnh trừ."
Hắn ta ý tứ hàm xúc không rõ mà nhìn chằm chằm bản thân mình bên ngoài khung tranh, bỗng nhiên nặng nề mà hừ một cái, toàn bộ sắc mặt chợt chuyển âm u giống như là thời tiết nắng mưa thất thường của London vậy, không đợi Snape tiếp tục chất vấn, hắn ta liền xoay người rời khỏi khung tranh, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
===---0o0o0o0---===
Tác giả có lời muốn nói: Cảm mạo chóng mặt, viết không quá tốt. Cuối chương trước ta nhớ lầm, đã sửa chữa, tiết đầu tiên khóa Ma Độc dược của Har sáu chế tác là liều thuốc độc dược Cái Chết Đang Sống, cho nên bản chương nội dung vở kịch là chế tác liều thuốc độc dược Cái Chết Đang Sống.
Bức tranh Sna là tính toán ngay lập tức kích thích ra bệnh tình của Harry tới, dễ dàng cho điều trị, nhưng ý nghĩ là tốt, tâm tình của hắn ta thì không có vui vẻ như vậy.
---0o0o0o0---
*Đậu Sopophorous: Quả của cây Sopophorous là một loại đậu tráng như những viên ngọc trai bị teo lại, loại cây này có vẻ ngoài khá giống tầm gửi và mọc rất rậm rạp. Đậu Sopophorous có chứa một thứ nước màu bạc, có thể gây mất trí nhớ cho người uống. Nếu sử dụng trong điều chế độc dược, công dụng này sẽ bị mất đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro