Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 54

CHƯƠNG 54

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Harry kinh ngạc mà nhìn Snape trong bức tranh trước mặt, anh há miệng, bỗng nhiên giống như là từ hình ảnh dừng hình khôi phục vậy chợt tiến tới trước mặt bức tranh, không kiềm chế được mà nghĩ muốn đưa tay nhưng lại thu về, anh toàn bộ người hướng lui về phía sau hai chân mở ra ngồi ở chỗ kia, phần đuôi áo sơ mi vừa lúc che kín toàn bộ chỗ cần nên che.

"Là như vậy sao? —— em hoàn toàn không có nghĩ tới những thứ này." Anh nói rồi sờ sờ cằm, nhìn Snape trong khung tranh, "Này khiến em không khỏi hiếu kỳ, tình yêu thuần túy như anh nói là hormone quấy phá, ngay cả lý trí đều nhất định phải lùi ra phía sau, như vậy anh thì sao? —— làm bức tranh anh có tồn tại yêu thích với em hay không chứ?" Anh nói rồi khóe miệng cong lên, ánh huỳnh quang chung quanh trở nên mập mờ, vì anh đánh lên một tầng ngọc trai trắng lạnh.

Anh bỗng nhiên tháo kính mắt xuống, không có vật che lấp cặp mắt kia thẳng tắp mà nhìn phía Snape, chờ mong hóa thành điểm đốm lửa nhỏ sáng sủa chiếu vào giữa hai hồ tâm linh âm u xanh biếc kia.

"Hỏi thăm yêu thích của một bức tranh chân dung, Potter, việc em làm thật đúng là không có nửa điểm lý tính tư duy ở bên trong." Snape hừ lạnh.

"Lẽ nào này không thể nói cho em sao? Em rất yêu thích anh á!" Harry xít lại gần, hai tay chống ở trên giường, giống như trên đầu mọc ra lỗ tai mèo nhọn. Áo sơ mi anh mặc này thực sự không tương xứng với vóc người yếu ớt của anh, vải rơi xuống, có thể từ trong khe hở nhìn thấy phong cảnh không giống tầm thường.

Đương nhiên nếu như anh dự định quyến rũ một bức tranh chân dung —— ý tưởng này thực sự lớn gan lại tràn ngập sức tưởng tượng, chính là không có bao nhiêu lý tính.

"... Đi ngủ sớm một chút đi, nếu như em phi thường hài lòng với chiều cao của em ngược lại có thể cả đêm không ngủ." Snape trong bức tranh ở sau yên lặng ngắn ngủi dối trá mà cong khóe miệng lên, hắn ta thu ánh mắt tán thưởng về.

"Được thôi." Harry thấy thực sự là không cạy ra được cái miệng có thể so với dùng tới bùa chú khóa cửa kia, vì vậy anh thở thật dài một cái, nhanh chóng nằm trở về, kéo chăn lên.

Thì ở lúc, anh dự định tắt đèn, anh lại từ trên giường bắn ra, "Anh sẽ làm bạn với em, đúng không?" Kiên nhẫn mà giống như ma quỷ, cặp mắt kia gắt gao nhìn chằm chằm bức tranh, cho dù này chỉ là một bức tranh chân dung.

"Là em gọi ta đến đây, Harry. Ngoại trừ khung tranh này ta cũng không có chỗ có thể đi, không phải sao?" Snape trong bức tranh mặt không biểu tình mà trừng mắt Harry thay đổi thất thường thoạt nhìn mảy may không muốn ngủ chút nào, "Cho nên ngủ đi, thằng khốn nhỏ! Mơ một giấc mơ đẹp! Nếu như em nghĩ muốn ở trong mơ tiếp tục bắt nạt một bức tranh chân dung —— ừm, em có dũng khí làm người ta kinh ngạc vì cái gì không đi tìm ta sống sờ sờ kia chứ?"

"Ừm, em cũng không có bắt nạt anh!" Harry bị chọc cho thè lưỡi, "Như vậy ngủ ngon, Severus, ngày mai gặp." Túi khí cười của Merlin a! Anh thật sự thật hoài niệm những lời này, mỗi ngày đều nhớ phải nói một lần, anh có thể nói suốt cả một đời!

Sau khi có bức tranh bảo đảm, Harry tức khắc an tâm không ít, vì vậy anh dập tắt một điểm ánh sáng nhạt cuối cùng, toàn bộ thế giới đều tối xuống, anh nằm ở trong một mảnh bóng tối yên tĩnh này, hai mắt nhắm nghiền.

Nhưng mà một đêm này không giống giấc mơ đẹp mà Harry nghĩ vậy, anh ngủ đến cũng không an ổn, giống như là về tới đoạn thời gian nào đó mười năm trước, giấc mơ của anh vỡ tan, giống như quả cầu thủy tinh bị đánh nát, thế giới bị tan vỡ thành vô số mảnh, lúc anh mở mắt ra vệt nước mắt lạnh như băng trên má, đau khổ và hối hận chiếm cứ lồng ngực anh.

"... Harry?" Bức tranh Snape lên tiếng kêu Harry nhiều lần rốt cuộc được phản ứng —— kia là liếc mắt đầy hơi thở chết chóc nặng nề cỡ nào a!

"Em mơ thấy anh —— anh chết. Ở thời gian khác nhau, địa điểm khác nhau, bất luận lúc đó chuyện gì xảy ra, kết quả cuối cùng cũng giống nhau." Harry há miệng, anh không biết mình là làm sao nói ra những lời này, nhưng một câu cuối cùng kia bao gồm tất cả tử vong đều bị anh nuốt vào trong cổ họng, anh không nguyện ý lại nói ra từ kia. Nước mắt nóng hổi lặp lại lạnh lẽo theo quỹ đạo rớt xuống xẹt qua hai gò má anh.

"Đây chẳng qua là giấc mơ." Snape nói, "Hiện tại em cần phải thức dậy, đi dùng nước nóng rửa mặt, mấy người bạn của em đều ở bên ngoài, ở cùng với bọn họ đi, sống đến không tim không phổi chút."

Harry buồn bực nhìn bức tranh, anh chậm rãi than thở ra một hơi thở, túm túm tóc, "Yên tâm đi, em vẫn là có thể phân rõ hiện thực. Hiện tại khác biệt với lúc đó, em đã đi tới —— đều đã nhiều năm như vậy."

Bức tranh Snape hoài nghi mà nhìn chằm chằm Harry, "Như vậy vì cái gì em còn đợi ở chỗ này, là dự định nằm ườn sao?" Giọng điệu của hắn ta trở nên nghiêm khắc.

Vì vậy Harry không thể không chậm rãi từ trong chăn ấm áp bò ra ngoài, nhét bức tranh lúc nào cũng nghiêm khắc với anh vào trong gối đầu, liền kéo màn ra đi về phía phòng tắm.

Nước nóng thấm ướt mặt anh, lại là một ngày mới tốt đẹp.

"... Harry, cậu làm sao thoạt nhìn từ sáng sớm đến bây giờ vẫn luôn mất tập trung?" Ron đang trò chuyện việc thi đấu Quidditch Châu Âu với Neville thấy Harry một bên vẫn luôn chưa từng hé răng liền vỗ vỗ bả vai anh.

"Bọn tớ đang bàn việc Galvin Gudgeon*

Ở thi đấu Pháp cuối cùng vọt tới trên khán đài vững vàng bắt được Golden Snitch, anh ta lúc đó thì một túm như vậy —— quả thực ngầu chết! Tựa như C trên áo choàng anh ta vậy! Ừm! Tớ cảm thấy cái tư thế này sẽ nổi khắp nơi một năm, nhất định sẽ có không ít người mê cầu mô phỏng theo động tác này của anh ta!" Ron vừa nhắc tới tình huống thi đấu mới nhất của đội bóng cậu thích nhất tựa như một loa nhỏ vậy phịch phịch liên tục, ngay cả tàn nhang trên mặt cậu đều giống như là phấn Tiên Nhức Nhối run run trong không khí, để cho người ta chỉ là nghe đoạn kích động phát ra từ nội tâm này của cậu ta thì bắt đầu choáng váng đầu.

"Ừm, tớ có chút ngủ không ngon, đừng để ý." Harry xua xua tay, anh cầm lấy nước bí đỏ trước mặt uống ngụm lớn.

Đúng lúc này Slughorn mập mạp đã đi tới, ngày đầu tiên sau khi khai giảng ông thì tích lũy được độ nổi tiếng cực cao, đối đãi học sinh hiền lành hơn nữa bài tập cũng không nhiều lắm, yêu cầu xa xa không có khắc nghiệt như Snape vậy. Những ưu điểm này ngay lập tức khiến Slughorn nhảy lên làm một trong những giáo sư được hoan nghênh nhất Hogwarts.

"Cậu Potter, thật sự là rất lâu không gặp. Lần trước lúc nhìn thấy trò, thầy còn đang suy nghĩ chúng ta sẽ ở trong lớp gặp mặt. Nhưng thầy phát hiện trò cũng không có báo danh khóa Ma Độc dược cao đẳng, thầy có thể biết nguyên nhân sao?"

Harry khi nghe thấy những lời này trong đầu giống như là kích thích phản ứng ký ức từ trong kho ký ức vớt ra, lời nói giống nhau ở trong đầu anh lướt qua một lần, khiến anh thiếu chút nữa không có kiềm chế được phun nước bí đỏ trong miệng ra.

"Thành tích khóa Ma Độc dược O.W.L.s. của con chỉ có E, mà yêu cầu của giáo sư Snape với khóa Ma Độc dược cao đẳng là O." Harry cứng rắn mà nói, anh nhịn không được ở trong lòng trách một câu lão dơi yêu cầu quá cao.

Lão khốn nạn kia vì cái gì không yêu cầu bạn đời của y ở trên khóa Ma Độc dược của N.E.W.Ts cũng đạt được O chứ? —— Harry uống một hớp nước bí đỏ còn dư lại, mùi bí đỏ ngọt thanh lan tràn ở trong miệng.

Ừm, anh đương nhiên biết đáp án —— bởi vì bạn đời của y ngay cả N.E.W.Ts đều không thi liền tốt nghiệp, thực sự là quá đáng tiếc!

"Không có sai, yêu cầu khóa Ma Độc dược cao đẳng của Snape quá cao, bọn con đều đã buông tha." Ron la hét.

"Trò là đứa nhỏ nhà Weasley sao?" Slughorn giống như là lúc này mới chú ý tới Ron.

"Không có sai, con là Ron Weasley, bạn tốt nhất của Harry!" Ron ưỡn ngực.

"Như vậy các con đều có thể báo danh cao đẳng khóa Ma Độc dược, yêu cầu O.W.L.s. khóa Ma Độc dược cao đẳng của thầy chỉ cần đạt được E liền có thể báo danh." Slughorn vui vẻ mà nói, ông sờ sờ râu cá trê của ông, giống như là một hải mã ngẩng cao đầu khoe khoang.

"Hiện tại thì đi báo danh đi, đợi lát nữa chúng ta là có thể gặp mặt ở trong lớp á!"

"Thế nhưng bọn con không có mua sách giáo khoa." Ron vui vẻ trong chốc lát thì ý thức được một vấn đề nghiêm trọng.

"Ừm, trong tủ ngăn kéo xếp sau phòng học hẳn là có một ít sách giáo khoa cũ, nhanh đi tìm một quyển đi!" Slughorn cho ra biện pháp giải quyết.

Vì vậy Harry và Ron liếc nhau, bọn họ lập tức sắp xếp cặp sách, chạy đi phòng học khóa Ma Độc dược, ở trước khi lên lớp trước tiên giải quyết sách giáo khoa.

===---0o0o0o0---===

Tác giả có lời muốn nói: Harry tự nhiên là cầm được sách giáo khoa của Hoàng tử Lai á.

Hôm nay thật bận rộn, viết cũng không quá xuôi, viết viết sửa đổi một chút. Hiện tại Harry bệnh thiếu hụt Severus quá khứ đến qua sắp lên đường, anh sẽ thảm một đoạn thời gian.

---0o0o0o0---

*Galvin Gudgeon là một phù thủy từng là Tầm thủ cho đội Quidditch Chudley Cannons vào những năm 1990.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro