CHƯƠNG 48
CHƯƠNG 48
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
"Hu hu, Harry, con chạy đi đâu? Bỏ lại một tờ giấy ghi chú, chú còn tưởng rằng con bị Tử thần Thực tử gạt chạy đi mất, nếu không phải là Remus khuyên chú phải cho con nhiều thêm một ít không gian một mình, cậu ta lúc nói những lời này chú thậm chí hoài nghi qua con chạy đến nơi cậu ta, liên kết lại với nhau chỉnh chú chơi. Chú còn đi qua Hang Sóc, trà chiều nhà Molly chú đều sắp uống đến nôn ra..." Sirius ôm con đỡ đầu thật vất vả trở về, đáng thương mà hướng về phía anh miêu tả sự sốt ruột trong khoảng thời gian này không thấy anh của chú này, người bên cạnh đều bị chú ken két khắp nơi.
"Cũng không thể nào là con cảm thấy chú nấu ăn khó ăn, cho nên chạy đi trong nhà của một người bạn nào đó chơi đi?" Sirius tuyệt vọng mà nghĩ sự tích bản thân mình liên tục hai lần đốt phòng bếp, thực sự không quá thích hợp nuôi dưỡng dạy dỗ một đứa nhỏ, chú sẽ để cho Harry đói bụng!
"Đương nhiên sẽ không, chú làm sao sẽ nghĩ như thế?" Harry kinh ngạc mà nhìn Sirius, "Con không phải là để lại thư sao? Con có việc vô cùng quan trọng phải đi xử lý —— à, con đã làm xong!" Anh nói rồi giống như là nhớ ra cái gì đó vậy, từ trong túi móc ra hộp mề đay Slytherin kia, giao nó cho Sirius.
"Con thì vì thứ này đi ra ngoài?" Sirius nhận lấy hộp mề đay, ngay từ đầu chú không có ý thức được đây là cái gì, nhưng tỉ mỉ nhìn lên, ký ức vốn gia đình có tiếng là học giỏi của nhà Black bỗng nhiên hiện lên. Chú do dự vài giây, tay lục lọi dao động pháp thuật cảm thụ được phía trên hộp mề đay, phát hiện vết tích không có gì đặc biệt, đánh dấu pháp thuật hắc ám cũng không có, liền thở phào nhẹ nhõm.
"Đây là hộp mề đay của Slytherin —— con từ đâu mà tìm đến? Chẳng qua nó không có tác dụng gì, làm đồ cổ tới nói giá trị sưu tầm coi như không tệ."
Harry không trả lời, anh gọi Kreacher tới. "Đùng" một tiếng, Kreacher cầm chổi lông gà thu dọn dùng xuất hiện ở trước mặt của bọn họ, nó cung kính cúi người xuống, chổi lông gà trong tay bị nó vác ở sau người, mũi thật dài thiếu chút nữa đâm đến trên thảm.
"Thiếu gia Potter tôn quý —— a, cậu ta rốt cuộc xuất hiện. Không xuất hiện nữa, thiếu gia Sirius thì muốn mắc bệnh trầm cảm đến nơi. Không không, hắn cũng sẽ không hậm hực, hắn cả ngày giống như con chó săn vậy mỗi ngày sớm muộn gì đều muốn phải sủa một lần, còn chạy đến trước bức tranh bà chủ mắng nhau với bà, trách cứ chuyện thiếu gia Potter rời khỏi đến trên đầu bà —— thế nhưng bà chủ đã biến thành bức tranh. Hắn vì cái gì không tìm một chút nguyên nhân của mình, trái lại trách cứ bức tranh chứ?..." Kreacher phảng phất giống như nơi không người mà nói liên tục, so với đi qua trực tiếp trách Sirius không biết suy xét, là một loại người xấu xa khiến người ta chán ghét mang Máu Bùn vào trong nhà Black tôn quý này, đã tốt hơn nhiều lắm.
Harry không thể không hoài nghi, nếu như không phải là Sirius chạy đi mắng nhau với bức tranh của mẹ chú, Kreacher thậm chí sẽ không nói nhiều như vậy. Dù sao nó chính là lập lời thề sẽ chăm sóc tốt Sirius! Hiệu dụng pháp thuật so với lời thề yếu ớt không có sức lực phải có sức mạnh hơn nhiều lắm.
"Là Kreacher giao hộp mề đay của Slytherin cho con." Harry đưa tay về phía Sirius, ở sau khi nhận lấy hộp mề đay, anh giao thứ này cho Kreacher.
"Lời tôi nói qua vô cùng chắc chắn, tôi đã hoàn thành." Harry nhìn Kreacher, chỉ thấy gia tinh này mở to mắt màu cam vàng thật to, giống như là hai kính lúp tập trung ở trên hộp mề đay nho nhỏ.
Bỗng nhiên hai kính lúp kia trở nên ướt sũng, nước mắt trong suốt như mảnh kiếng bể rớt xuống, nó càng không ngừng lau nước mắt, cảm động đến khóc lớn hu hu.
"Oa, tiểu thiếu gia a! Thiếu gia Potter đã hoàn thành, cậu ta cư nhiên đã làm được! Cậu ta đã làm được! Cậu ta là cứu thế chủ thật sự, cậu ta nhất định có thể đánh bại Chúa tể Hắc ám! Ta thật sự... Nếu như tiểu thiếu gia còn sống thật là tốt biết bao a!" Kreacher càng không ngừng dùng tay lau nước mắt, nhưng làm sao đều lau không hết, cuối cùng nó dứt khoát dùng chổi lông gà, trực tiếp biến thành một con gia tinh dáng vẻ quê mùa.
"Kreacher, còn nhớ rõ ông đã đáp ứng lời của tôi sao? Ông phải chăm sóc Sirius thật tốt, chú ấy là chủ nhân duy nhất của ông." Harry tỉnh táo mà nhìn Kreacher khóc đến dơ hầy, cảm giác áp bách lâu ngày không gặp xuất hiện ở trên người của anh, khiến cho Kreacher nghẹn một tiếng trực tiếp đóng lại van nước mắt giống như bị dọa sợ đến.
"Đúng vậy, không có sai. Kreacher nguyện ý vì thiếu gia Sirius phục vụ, Kreacher sẽ không lại nói bất kỳ lời nói xấu gì về thiếu gia Sirius —— bằng không Kreacher thì phải làm một con tinh linh xấu!" Kreacher cung kính mà cúi người xuống, đầu đụng phải trên mặt đất, đụng đến trán đỏ bừng.
"Chú không có hiểu rõ, hai người là thầm kín dưới làm cái giao hẹn gì sao?" Sirius hoảng hoảng hốt hốt mà hỏi, nếu không phải là con đỡ đầu chú cực kỳ có chủ ý —— nói đến chú mới là tên trẻ người ngọt ngào ngây thơ*.
*trẻ người ngọt ngào ngây thơ 傻白甜 ngốc bạch ngọt
"Cái này nói rất dài dòng. Còn nhớ rõ em trai chú Regulus sao? Chú ấy là một anh hùng chân chính. Năm đó Chúa tể Hắc ám giao cho chú ấy một nhiệm vụ, để cho chú ấy giấu một thứ giống như bảo vật cực kỳ quan trọng vậy —— quan hệ này dẫn đến làm sao đánh thắng trận chiến tranh này. Mà Regulus cũng không biết toàn bộ tình hình, nhưng chú ấy biết rõ tầm quan trọng của món bảo vật này, vì đánh bại Chúa tể Hắc ám, chú ấy chế tác đồ dỏm rồi cũng dựa theo mệnh lệnh của Chúa tể Hắc ám giấu nó đi." Harry xâu chuỗi thông tin biết mình lại, chậm rãi nói việc năm đó xảy ra cho Sirius.
Nhưng Kreacher đột nhiên nhảy dựng lên cắt đứt lời của Harry, "Tiểu thiếu gia có thể không chết, ban đầu nên Kreacher uống xuống chậu độc dược kia, thế nhưng tiểu thiếu gia yêu cầu ta đưa độc dược cho hắn. Hắn ở lúc độc phát để cho ta mang hộp mề đay đi, giao cho ta tiêu hủy nó! —— hu hu, ta là một gia tinh vô dụng, không làm được nhiệm vụ của chủ nhân!" Nó vừa nói vừa lau nước mắt, cuối cùng hướng phía tường một bên đập đập, "Gia tinh hư! Kreacher là một gia tinh hư!"
"Được rồi, Kreacher. Hiện tại việc Regulus giao cho ông đã hoàn thành. Nhận lấy hộp mề đay đi, cái này thuộc về ông." Harry an ủi một câu, anh xoay người nhìn về phía Sirius, nói ra lời nói thấm thía.
"Sirius, con hy vọng chú không nên có quá nhiều khắc nghiệt với Kreacher. Đây cũng là hy vọng của Regulus, dù sao chú ấy có thể để cho Kreacher đi uống độc dược, nhưng cuối cùng chú ấy thay thế Kreacher, để cho nó đi làm việc chú ấy không thể hoàn thành —— mà Kreacher giao hộp mề đay cho con, con mới có thể hủy diệt pháp thuật hắc ám ác độc phía trên này. Này cho Chúa tể Hắc ám một kích nặng nề. Tin tưởng con, cái này vô cùng quan trọng! —— xa so với trong tưởng tượng của chú phải quan trọng hơn nhiều lắm!"
Sirius há miệng, bỗng nhiên đưa tay nắm tóc, "Chú không biết, chú hoàn toàn không biết! Thì ra Regulus ở lúc chú không biết... Ôi, Merlin à! Chú cảm giác chú còn không có hiểu rõ em trai mình lúc còn sống, em ấy là người dũng cảm cỡ nào a! Em ấy ở nơi nào? Hai người đều biết đúng không? Nhiều năm như vậy, chú... Chú, đợi ở Azkaban, giống như một kẻ ngu si vậy, cái gì đều không rõ ràng lắm!" Chú bỗng nhiên nắm bả vai Harry, run rẩy môi. Nhưng nhìn gương mặt trẻ tuổi mà non nớt của con đỡ đầu, chú lại buông lỏng tay ra, ngược lại nắm Kreacher.
"Mang ta đi đi, ta muốn nhìn xem Regulus." Đau khổ và đau buồn đả kích đến bả vai chú rơi xuống, chú giống như là linh hồn mất đi sức mạnh, thanh âm cũng trở nên nhẹ nhàng.
Harry thở dài, con đường này Sirius nhất định phải đi một chuyến, hy vọng cha đỡ đầu của anh có thể phấn khởi lên. Có Kreacher giúp đỡ, gánh nặng chấn hưng nhà Black đoán chừng sẽ một lần nữa đặt ở trên kế hoạch đời người của Sirius —— ừm, chỉ mong lịch trình của Sirius có thể sắp xếp đến đầy ắp, như vậy chú thì sẽ không quan tâm đến trên người anh á.
Harry nghĩ đến vô cùng lạc quan, anh quyết định thừa dịp lúc Sirius và Kreacher rời khỏi thì đi gặp Dumbledore, dù sao Horace Slughorn cần nhìn thấy anh mới có thể quyết định chủ kiến đi Hogwarts đảm nhiệm giảng dạy.
===---0o0o0o0---===
Tác giả có lời muốn nói: Kết quả chú chó lớn khối này viết có chút rất nhiều, Snape bức tranh xuất hiện chỉ có thể lưu lại đến chương sau
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro