Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 44

CHƯƠNG 44

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Con gái của tôi không thấy!

Bạn thấy con bé đâu không?

Cô gái nhỏ mặc váy hồng nhạt, cô con gái đáng yêu nhất quý giá nhất của tôi, con bé không thấy đâu?

Bạn thấy con bé đâu không?

Vì cái gì các bạn đều làm như không thấy chứ? Con gái của tôi, cô gái nhỏ bảo bối nhất của tôi, con bé biến mất không thấy!

Con bé không thấy!!!

Vì cái gì tôi tìm không được con bé chứ? Tôi mỗi ngày nỗ lực mang đến nhiều vui sướng cho các người như vậy, vì cái gì tiếng cười nói rộn ràng cho tới bây giờ thì không thuộc về tôi chứ? Ngay cả con gái của tôi đều muốn cướp đoạt đi, tôi đã không có hạnh phúc a! Không nên cười, không nên ở trước mặt tôi cười! Tất cả toàn bộ sung sướng đều biến đi mất! Biến đi mất!

...

"Harry Potter, trò tỉnh táo lại cho ta!" Snape lớn tiếng la cậu bé trước mặt, đũa phép của y đã chống ở nơi ngực Harry, y tỉnh táo trước sau như một cuối cùng khó có thể duy trì tỉnh táo của trò ta.

Hiện tại cậu bé rơi vào điên cuồng đang nâng mặt y lên, hai tay cậu bé dính đầy máu tươi, trong miệng phát ra lời nói mê không có chút ý nghĩa nào, khóe miệng quái dị mà nâng lên, hai mắt màu xanh biếc đục không chịu nổi, lóe ra ánh đỏ nguy hiểm. Anh đã tụt xuống đến sát biên giới sa đọa, hơi lơ là thì sẽ hoàn toàn mất đi khống chế.

"... Severus." Đau đớn nơi cổ tay cuối cùng khiến Harry thanh tỉnh lại, cặp mắt kia khôi phục sáng sủa lý trí. Nhưng Snape vẫn như cũ không dám buông đũa phép của y xuống, Harry cũng phát hiện điểm này —— cảm giác bị đũa phép chỉ vào cũng không tốt.

"Em là bị ô nhiễm khống chế sao?"

"Từ mười phút trước trò lại đột nhiên dừng lại, giống như là rơi vào ảo giác nào đó vậy vẫn luôn lôi người qua đường hỏi thăm có nhìn thấy con gái của trò hay không, bất luận đối phương trả lời cái gì, trò trực tiếp bẻ gãy cổ của bọn họ —— giống như là một người mẹ bệnh tâm thần, đây là 'đồng cảm' sao?" Snape nhíu chặt mày, y nhớ đến từ kia, cùng với lúc đó Rachel cảnh cáo bọn họ —— nghìn vạn lần không nên sản sinh đồng cảm với vật ô nhiễm, tuy rằng đây đúng là một con đường tắt tìm được vật ô nhiễm.

"Là vai hề, vật ô nhiễm là vai hề làm mất con gái." Harry khẳng định mà nói, anh bắt được cánh tay của Snape, lại sau khi phát hiện màu đỏ trên tay mình lập tức buông ra. "Chúng ta nhanh đi chỗ bán vé, vai hề không phải ở nơi cửa chính công viên giải trí sao?" Tìm được vật ô nhiễm giết chết nó, bọn họ là có thể đi ra ngoài!

Snape không biết từ nơi nào móc ra một cái khăn tay, y nắm tay Harry tỉ mỉ mà lau đỏ tươi nhiễm phía trên.

"Ký ức của trò là di truyền từ Quỷ Khổng Lồ sao? Đoạn hồi ức này thuộc về con gái của trò. Nói cách khác vật ô nhiễm ở trong lần hành động này đã bị tiêu diệt, như vậy theo bước chân hội cứu thế, thì nhất định có thể tìm được vật ô nhiễm —— đây cũng là thứ trò kiên trì. Mà chúng ta hiện tại đã ở cửa nhà ma. Theo lý thuyết lúc này công viên giải trí sắp đóng công viên, nói cách khác vai hề nên tan làm, nó sẽ ở trong công viên giải trí đi dạo tìm kiếm con gái mất tích, tựa như dáng vẻ điên dại mới vừa nãy của trò, vật ô nhiễm ném từng trải của nó đến trên người của trò. Ta suy đoán hợp lý 'đồng cảm' có nghĩa là trò và vật ô nhiễm ở một cái thời khắc nào đó sản sinh giao thoa, nó ảnh hưởng trò, mà trò có thể cảm giác được nó." Thanh âm Snape tỉnh táo kiềm chế mang theo lạnh nhạt Harry quen thuộc, giống như là một ly rượu whisky thêm đầy khối băng, chỉ một ly xuống bụng, Harry cũng cảm giác được lý trí trở về.

"Thầy nói đúng." Harry không khỏi đồng ý nói, "Chúng ta cần phải đi vào." Anh ngẩng đầu quan sát nhà ma, từ bên ngoài không cách nào nhìn thấy bên trong, nhưng nguy hiểm là điều rõ ràng.

"Dựa theo kinh nghiệm công viên giải trí của em, bên trong nhà ma sẽ có rất nhiều phòng, còn có nhân viên công tác sắm vai ma quỷ —— hiện tại ma quỷ hẳn là thật, vật ô nhiễm đang điên cuồng tìm đứa nhỏ của nó, cái này hoàn toàn chính là tự chui đầu vào lưới —— quá nguy hiểm, em một người vào đi thôi." Harry hết lần này đến lần khác sau khi cân nhắc quyết định bản thân mình người đi vào đối mặt vật ô nhiễm.

"Trò là đã trải qua quá nhiều ảo giác thế cho nên vứt đầu bỏ đi rồi sao?" Snape giễu cợt nói, y vẫy vẫy tay áo choàng màu đen, dẫn đầu đi về phía nhà ma, đuôi áo choàng màu đen ở sau người cuồn cuộn, để lại bóng lưng cho Harry, tựa như vô số lần quá khứ y đã làm vậy.

Harry hất những ảo ảnh quá khứ đó ra, bước nhanh theo sau, anh đi tới bên cạnh Snape, bắt được tay y.

"Vậy chúng ta cùng đi đi." Anh cười cười với Snape.

Anh không muốn lần thứ hai bị lưu lại, nếu như không cách nào đứng ở phía trước Severus, chí ít anh hẳn là đứng ở bên cạnh y.

Nhà ma trở thành nơi sung sướng của các ma quỷ chân chính, địa vị của du khách và ma quỷ, trong không khí trôi nổi ước số ô nhiễm nồng độ cao, hơi lơ là thì sẽ để cho người ta rơi vào trạng thái điên, giá trị lý trí thẳng tắp giảm xuống, rơi vào trong lưới đi săn của vật ô nhiễm.

Các điều tra viên chia làm hai đội thật vất vả ở sau khi đạt thành hạng mục tiến vào thời gian hoàng hôn, bọn họ ở bên trong nhà ma chạm trán, chỉ có hai tên đội viên bị thương nhẹ, tất cả thoạt nhìn là thuận lợi như vậy.

Nhưng vào lúc này số lớn quái vật xông ra, đánh tan các đội viên mới vừa đoàn tụ —— đây là tình huống nguy cấp nhất, ở lúc ô nhiễm vây bắt nhân loại, lạc đàn có nghĩa là cắn giết, cho dù có may mắn còn sống sót, giá trị lý trí cũng rất khó bảo quản đủ.

Đi săn thuộc về vật ô nhiễm cuối cùng bắt đầu.

"... A ha —— a ha ——" Vẻ mặt Purina dưới nón an toàn hoảng sợ mà nhìn cánh cửa bị kẹt bởi cây xà beng cô tìm được có cái gì, không ngừng đánh vào cánh cửa, đột nhiên đông một tiếng, một dấu bàn tay từ trên cửa sắt dày đột xuất hiện, cách nón an toàn của Purina chỉ có ba cm.

Cô không khống chế được mà hít ngược một hơi, liên tiếp lui về phía sau, đụng trên bàn ở sau người.

"Tôi thì không nên xuất hiện ở nơi này —— chỉ là vì 100 ngàn đồng đô-la Mỹ! Đây chính là 100 ngàn đồng đô-la Mỹ! Học phí của tôi toàn dựa vào số tiền này!..." Purina hối hận mà tự mình lẩm bẩm, cô biết tình trạng của mình vô cùng hỏng bét, toàn bộ đều viết trong sổ tay điều tra viên, lúc cô không khống chế được bản thân mình nói liên tục, điều này nói rõ cô cách tan vỡ đã không xa!

Nhưng cô làm sao có thể khống chế bản thân mình chứ?

"Tôi từ chỗ hỏng bét kia thật vất vả đi tới nước Mỹ, đi tới MIT —— hoặc là thi xong, như vậy thì chỉ có thể giống với ba mê tôi vậy lượm phân trâu mà sống. Bạn chơi lúc nhỏ của tôi ở lúc 9 tuổi gả cho một tên súc sinh, lúc 18 tuổi khó sinh chết, tên súc sinh kia quay đầu thì cưới một cô bé khác. Lúc tôi ở trường đại học thì gặp được bạn tốt nhất cuộc đời tôi, bọn tôi có xuất thân giống nhau, ước mơ sau khi tốt nghiệp trở thành người có ích đền đáp đất nước kia —— nhưng mà cô ấy đi ra ngoài xem trận phim điện ảnh thì cũng không trở về nữa, những tên súc sinh đó ngay cả tù đều không cần ngồi, luật sư có tiếng đứng ra vì bọn họ biện hộ vô tội, đẩy tội lỗi cho cô bé buổi tối đi ra ngoài xem phim. Quả thực chính là đất nước như địa ngục vậy! Nhiều buổi tối như thế tôi cũng không dám ngủ, thi không được kết cục đầu tiên của tôi thì sẽ giống với các bạn tôi vậy. Vô cùng may mắn tôi thi đậu! Tôi đi tới một chỗ tự do, tôi không còn là Hamasha lượm phân trâu, tôi là tiến sĩ máy móc công trình của MIT, giáo viên của tôi là giáo sư học phủ cao cấp nhất trên thế giới, quyền uy giới học thuật... Tôi vứt bỏ tín ngưỡng của tôi, đổi tin tưởng và phụng thờ chúa Giê-su. Thế nhưng thượng đế a, vì cái gì tôi vẫn như cũ không thể thoát khỏi cực khổ chứ?" Purina không ngừng mà nhớ lại quá khứ, thời gian khó khăn đi nữa cô đều cố gắng vượt qua, cô thắng được một lần lại một lần thắng lợi, bạn học phân biệt đẳng cấp xã hội cao bị cô giẫm ở dưới chân, cô mới là người giành được hạng nhất kia! Thế nhưng vì cái gì cô vẫn như cũ không cách nào thoát khỏi xuất thân của cô, lẽ nào thì như vậy té ở góc không người biết?

Purina đau khổ mà nước mắt chảy xuống, tuyệt vọng nắm chặt trái tim cô, cô yên lặng cầu nguyện, mở to mắt cánh cửa sắp bị đâm thủng trước mặt kia, chờ đợi kết cục của cô.

"Alohomora*." Ở sau khi bỏ qua quái vật chạy đuổi theo phía sau bọn họ, đuôi mắt Harry nhìn thấy một cánh cửa bị vải che đậy tức khắc rút đũa phép ra mở cánh cửa này ra.

Snape ở phía sau Harry canh gác, bọn họ cùng trốn vào phòng phía sau cửa, vừa vặn đụng phải với Purina tuyệt vọng đến quỳ xuống đất cầu nguyện.

"Là các cậu! Thượng đế a, ngài ấy vẫn là phù hộ tôi!" Purina sợ hết hồn, đi vào không phải là quái vật mà là người sống đủ tay đủ chân khiến cô niềm vui bất ngờ vô cùng, cô vội vã ở ngực vẽ thập tự, tiếng Anh sứt sẹo kia của cô bị giọng mùi tỏi dày đặc của cô hô lên.

Mà Harry lại nghe hơn phân nửa điều mà Purina mới vừa lẩm bẩm, "Cô đang làm cái gì?" Anh rất nhanh ngắm nhìn bốn phía, chung quanh chất đầy các loại máy móc, chen chúc giống như là một chỗ đổ rác, thoạt nhìn rất thích hợp làm vật che chở tránh né.

"Quái vật ở sau cửa!" Purina chỉ cánh cửa trước mặt, xà beng của cô bị đụng đến bắn lên trong nháy mắt, "Cánh cửa này sắp chống đỡ không được!"

"Vì cái gì không cầm lấy vũ khí của cô, lẽ nào cô hiện tại liền chuẩn bị buông tha sao?" Harry cau mày, anh giơ đũa phép lên trong tay, "Nếu như không muốn chết, thì đối mặt nó, đánh bại nó! Chỉ cần chuẩn bị sẵn sàng, cô là có thể chiến thắng kẻ địch trước mặt!"

"Potter!" Khóa kỹ cánh cửa Snape xoay người thì thấy ngu xuẩn này dự định nghênh đón kẻ địch không biết phía sau cửa, y không thể không nhấc trái tim lên, lớn tiếng quát bảo ngưng lại.

"Yên tâm đi, Severus, em đã làm tốt chuẩn bị chiến đấu!" Harry quay đầu lại liếc nhìn Snape, lập tức bày thế trận chờ quân địch mà nhắm ngay cánh cửa sắp bị đánh vỡ này.

Mà Purina ở dưới nhắc nhở của Harry luống cuống tay chân cầm lấy súng của cô, "Cậu thật là một người thần kỳ! Đều đã như vậy, cậu lại còn muốn chiến đấu! Cậu biết phía sau cửa là cái gì không?" Cô hiếu kỳ mà nhìn Harry, linh hồn say mê với nghiên cứu dưới nón an toàn kia bị đốt lên.

"Tôi không biết, thế nhưng nếu như chúng ta không thể chiến thắng nó mà nói, cuối cùng chúng ta cũng sẽ bị nó cắn nuốt. Người không thể đầu hàng với sợ hãi, không thể thỏa hiệp với không biết, chúng ta sống sót không phải là đang đấu tranh với số phận sao? Purina, cô mới vừa nói, cô chiến thắng nhiều người như vậy, mặc kệ cô là xuất phát từ mục đích gì đứng ở chỗ này, đều cần phải chiến đấu tới cùng, mà không phải là quỳ xuống tới cam chịu bản thân mình đáng đời bị quái vật cắn nuốt!" Harry cứng cỏi mà ngưng mắt nhìn phía trước, anh để lại bóng lưng cho Purina và Snape phía sau, anh biết anh không phải là một người. Cho nên anh nhất định phải chiến đấu!

Vì vậy anh nâng cao đũa phép lên.

Đột nhiên tiếng nổ mạnh to lớn vang lên ở ngoài cửa, quái vật ở trước khi cánh cửa bị đâm thủng, nó bị luồng không khí nổ tung xốc lên, dịch thể đậm đặc máu đỏ nở ra một đóa hoa, Harry vội vã sửa thần chú, máu bắn tung toé nổ nát vụn trải ra ở trên lồng bảo hộ trong suốt. Sau khi luồng không khí cuồn cuộn một bóng dáng nhìn quen mắt mạnh mẽ mà từ hang động phá vỡ chui vào.

"Thật tốt quá, anh chị đều ở trong đây." —— là Rachel, máu đen nhiễm trên đồ bảo hộ chống chất nguy hiểm phản xạ sáng bóng, cô bé vẻ mặt bình tĩnh hoàn toàn không nhìn ra là cô bé tiêu diệt quái vật ngoài cửa.

Ở lúc cô bé đi vào Harry thực sự cảm thụ được sát khí dày đặc, anh không thể tưởng tượng nổi mà nhìn chằm chằm Rachel, phát hiện hơi thở của cô bé biến thành vô hại hoà nhã mà bản thân mình quen thuộc.

"Tôi nhớ kỹ em, em là Rachel!" Purina kích động kêu tên Rachel, vị cà ri nồng hậu, "Em so với trong tưởng tượng của tôi còn nhỏ hơn!"

"Nga, Purina? Tôi nhớ kỹ chị là tiến sĩ máy móc công trình, cho nên có thể giúp tôi cải tạo ra một thanh vũ khí tiện tay sao?" Rachel nhìn thoáng qua Purina.

"Được, được. Đây chính là sở trường chuyên môn của tôi!" Purina sửng sốt phút chốc lập tức cực nhanh mà về tới trong đống rác kia, từ trên người gỡ xuống thùng dụng cụ sau lưng sau đó liền dấn thân vào trong công việc cải tạo súng ống.

Mười lăm phút sau, một khẩu Gatling ra đời.

"Em là sau khi giải quyết quái vật bên ngoài thì qua đây?" Harry hỏi một câu.

Rachel gật đầu, cô bé kêu gọi Sigma ra, "Sigma, mở hướng dẫn kết hợp tác chiến ra."

"Hướng dẫn kết hợp tác chiến đã mở ra, máy tính lượng tử Sigma hết sức trung thành vì ngài phục vụ! Đang quét bản đồ... Mô phỏng phương án tác chiến... Kiểm tra đo lường giá trị lý trí: Rachel 97, Purina 88, Harriet 85, Braden 92."

"Vị trí của thượng tá Anna ở nơi nào?" Rachel hỏi.

"Nồng độ vật ô nhiễm quá cao, không cách nào kiểm tra đo lường." Thanh âm kiểu máy móc của Sigma vang lên.

"Tốt thôi, như vậy chúng ta chỉ có thể sử dụng hỏa lực tiến lên." Rachel rất nhanh làm quyết định, cô bé nhìn về phía Harry và Snape, "Anh chị cứ đợi ở chỗ này, tôi và Purina đi tìm thượng tá Anna, bọn họ hẳn là đã tìm đến chỗ vật ô nhiễm, chỉ cần giải quyết hết vật ô nhiễm là có thể an toàn đi ra ngoài."

"Không, tôi không muốn đi đối mặt vật ô nhiễm!" Harry còn chưa mở miệng, Purina thì thét chói tai ra tiếng, cô nắm chặt cờ lê trong tay, la lên tên thượng đế, "Jesus! Vật kia thật là đáng sợ, tôi không được! Tôi không phải là quân nhân, cũng không muốn cứu vớt thế giới!"

"Vật kia không sẽ bởi vì chị không muốn chiến đấu thì sẽ buông tha chị. Chị nỗ lực đến nay chính là vì trở thành chất dinh dưỡng của quái vật sao? Nói cho tôi, Purina Hamasha!" Rachel lớn tiếng kêu tên Purina, lời nói của cô bé thần kỳ tương ứng với lời của Harry, "Cầu nguyện là không dùng được, thượng đế sẽ không tới cứu vớt chị, nhưng đôi tay này có thể." Cô bé nắm tay Purina, "Cầm lấy vũ khí của chị, hoặc là chiến đấu đến chết, hoặc là ngồi đợi tử vong, chị không phải là đã quen chống lại số phận, kiếm ra đường sống rồi sao? Đây là thứ chị giỏi nhất!"

"Đúng vậy, em nói không sai, Rachel. Đứa nhỏ lớn như em vậy còn hiểu được." Purina khó khăn mà mở miệng, cô mang theo khóc nức nở, nón an toàn che lại ánh mắt cô, thế nhưng tiếng khóc đã tiết lộ tất cả, "Không chống cự là chết, chống lại cũng chết... Còn không bằng tìm đường sống trong chỗ chết, tôi vẫn luôn đều là làm như vậy!" Cô nắm chặt đai súng trên vai, cuối cùng tiếng khóc biến mất chuyển thành âm vang kiên định có lực. Cô đưa Gatling cải tạo tốt cho Rachel.

"Thì ra là như vậy, khi đó là Rachel đánh thức Purina." Harry tự lẩm bẩm.

Cầm trong tay hỏa lực kiểu Gatling khiến bọn họ phá tan ba cánh cửa, ở trong một biển máu và đống gạch vụn kiến trúc, bọn họ rốt cuộc tìm được Anna Brown cùng với các điều tra viên còn sót lại.

"Không nên đi qua, điều tra viên đi trước chết tiệt rốt cuộc làm ăn cái gì không biết! Bọn họ cư nhiên không có ở trong tình báo nói rõ vật ô nhiễm là một người mẹ đơn thân! Anna sản sinh 'đồng cảm' với vật ô nhiễm, chúng ta rất nhiều người đều gãy ở chỗ này!" Cánh tay France quấn băng vải, hắn ngăn cản một nhóm Rachel đi tới.

"'Đồng cảm'!" Rachel mở to hai mắt, hai mắt hình dáng hạnh nhân màu đen kia nhìn qua giống như là một con mèo con vào nhầm chiến trường.

"Vật ô nhiễm là một người mẹ đơn thân, bận rộn với công việc, đứa nhỏ của cô ta mất tích, ở trong một lần một lần tìm kiếm cô ta trách cứ bản thân mình xem nhẹ với đứa nhỏ, cuối cùng dẫn đến tan vỡ, khu vực ô nhiễm này thì cứ như vậy ra đời." Thanh âm Mark xông ra, chân hắn bị hòn đá đè, toàn bộ người quỳ rạp trên mặt đất nhúc nhích không được.

"Như vậy hiện tại Anna trở thành vật ô nhiễm rồi sao?" Rachel hỏi.

"Không biết." France lắc đầu, hắn ném thuốc lá cháy phân nửa trong tay, chân dẫm nát đầu mẩu thuốc lá, "Chúng ta có thể đều phải chôn vùi ở chỗ này."

Harry sau khi nghe nhìn thoáng qua Snape, phát hiện người đàn ông này đang quan sát Anna cách đó không xa, y sau khi phát hiện ánh mắt của Harry quay lại giật giật môi im lặng nói câu, "Có tình huống."

Anna mất một cái cánh tay ngẩng đầu lên, máu không cam lòng từ trong miệng cô phun ra, cô nhìn thẳng vết máu dưới bộ vai hề vặn vẹo trước mặt có lẽ nói là tuyệt vọng —— tâm tình mãnh liệt như mang ác ý vậy, giống như là muốn kéo tất cả người cùng xuống vực sâu.

Cô nhớ đến con gái hoạt bát đáng yêu của cô, cô không thể dừng lại ở chỗ này, còn có người chờ đợi cô.

"Xin lỗi, sweetheart của mẹ. Mẹ không cách nào làm bạn với con." Thanh âm khàn khàn từ trong cổ họng xông ra, giống như là trong tuyệt vọng mở ra nước suối, nước mắt phun ra ngoài, "Con gái tôi tên là Katerina, không phải là Lucy, tôi cũng không phải là cô." Cô lộ ra nụ cười chiến thắng về phía ác ý đã nhìn không ra hình người kia, sau đó hai mắt nhắm nghiền.

"Sigma, tiêm vào dược tề Alpha." Anna hạ mệnh lệnh cuối cùng, "Tôi sẽ mang cô cùng đi ra ngoài!"

Tựa như hứa hẹn ngay từ đầu, đến nơi đến chốn.

Tất cả người ở kênh công cộng nghe được lời cuối cùng Anna nói, bọn họ mắt mở trừng trừng nhìn Anna tiêm vào dược tề, hóa thành liệt hỏa hừng hực, giống như hoa hồng lửa nở rộ đánh về phía cục thịt tản ra mùi tanh tưởi kia, người mẹ có ý chí sắt thép giận đùng đùng vung vẫy quả đấm bùng cháy về phía người mẹ tuyệt vọng.

Niềm tin hướng về phía tử vong cũng tuyệt đối không cúi đầu đang hừng hực bùng cháy, đây là sức mạnh chịu tải ý chí cuối cùng của một người mẹ cắn nuốt ô nhiễm hầu như không còn.

Trái tim giống như là trong nháy mắt bị xiết chặt, Harry sắc bén mà đã nhận ra nguy cơ, anh theo bản năng mà vung đũa phép, một đạo bùa chú Lời nguyền lửa quỷ xông về bàn tay thịt thật lớn đến trước mặt.

Cùng lúc đó, Snape ném hộp mề đay Slytherin làm mồi tới, chỉ thấy tay kia vững vàng bắt được hộp mề đay, vô số mắt hối hận mở ra trên bàn tay thịt.

Harry cảm giác được vết sẹo trên trán đau đớn, bỗng nhiên toàn bộ cảnh tượng chung quanh đều rút đi, bọn họ đứng ở sân chơi không có một bóng người, một bên là đu quay ngựa gỗ rỉ sét lốm đốm. Tất cả về tới ban đầu của ảo giác.

Lời nguyền lửa quỷ đốt tay kia, hộp mề đay rơi xuống.

"Cái này giải quyết xong rồi?" Harry phát ra hoài nghi.

Snape lại bổ sung một đạo bùa chú tinh lọc, tác dụng tương tự với Lời nguyền lửa quỷ, có thể tinh lọc tồn tại ô uế —— y vì thế chuyên môn tra tìm pháp thuật trắng liên quan.

"Bịch ——" Một tiếng, giống như là một thứ rất lớn rơi trên mặt đất, mặt đất hơi bị rung chuyển. Tiếp theo Rachel mặc đồng phục trường Slytherin xuất hiện ở trước mặt Harry và Snape, phía sau cô bé là vai hề đau đến lăn qua lăn lại trên mặt đất.

"Anh chị đi chỗ nào? Tôi mới vừa đánh vật ô nhiễm một trận." Rachel khẩn trương mà vòng quanh Harry một vòng.

"Em làm sao đánh vật ô nhiễm?" Harry cực kỳ kinh ngạc, "Như vậy chúng ta gặp được là cái gì?"

"Xác suất cao là phân thân, thứ này vô cùng xảo quyệt. Tôi lo lắng nó sẽ đi tìm chị, cho nên trước tiên đi tìm nó, yên tâm nó rất nhanh thì sẽ chết!" Rachel vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt hung ác của cô bé trừng mắt vật ô nhiễm lăn lộn trên mặt đất, rút đũa phép ra trực tiếp dùng tới bùa chú tinh lọc —— giống nhau như đúc với thần chú Snape mới vừa sử dụng.

Vì vậy ở dưới tác dụng của bùa chú tinh lọc, vật ô nhiễm ở trong tiếng rít từ từ hóa thành tro tàn. Khu vực ô nhiễm bắt đầu đổ nát, giống như bị ngọn lửa liếm qua, tro tàn tứ tán sau đó lộ ra dáng dấp trong hiện thực, bầu trời trở nên u ám, tiếng sấm qua đi mưa rơi xuống.

Snape vung đũa phép trôi nổi nhấc hộp rơi lên, y kiểm tra một phen sau đó lúc chuẩn bị hỏi thăm Rachel, khóe mắt thoáng nhìn Harry loạng choạng thân thể ngã quỵ về phía trước, y cực nhanh mà chạy tới tiếp được cậu bé ngã xuống.

Tiếng mưa rơi lớn dần, dừng ở tại chỗ này cũng không phải là một ý kiến hay. Vì vậy Snape sử dụng Khóa Cảng, ôm Harry về tới đường Bàn Xoay.

===---0o0o0o0---===

Tác giả có lời muốn nói: Phó bản hai kết thúc. Ban đầu dự định viết một chút Anna giải quyết vật ô nhiễm, cảm giác không có cần gì phải, nếu có hứng thú đến tiếp sau Harry sẽ hỏi thăm Rachel. Chương sau là vui tay vui mắt, giá trị lý trí giảm xuống sau đó bản năng sẽ kiểm soát thân thể làm một ít việc tới bổ sung lý trí

---0o0o0o0---

*Alohomora (Bùa mở khóa) Mô tả: Sử dụng để mở cửa hoặc mở khóa; tuy nhiên cửa vẫn có thể bị ếm để chống lại thần chú này.

*súng Gatling 加特林 là một loại súng nhiều nòng bắn nhanh được phát minh vào năm 1861 bởi Richard Jordan Gatling. Nó là một loại súng máy đời đầu và là tiền thân của pháo quay chạy bằng động cơ điện hiện đại.

*Fiendfyre (Lời nguyền lửa quỷ) Mô tả: Tạo ra một linh hồn lửa sẽ đốt bất cứ thứ gì trên đường đi của nó và tự động đuổi theo mục tiêu, thứ bùa này vô cùng mạnh và khó điều khiển. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro