Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 42

CHƯƠNG 42

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Vòng đu quay từ từ di chuyển lên, thùng xe hình nửa vòng tròn theo chuyển động quay tròn thật lớn, bọn họ bắt đầu lên trên cao. Harry lo lắng mà xoay người, xuyên thấu qua thủy tinh trong suốt phía sau nhìn về phía sau, Rachel và một du khách lên cùng một thùng xe phía sau bọn họ.

Harry tức khắc có một loại dự cảm xấu, tay anh đặt trên thủy tinh, toàn bộ người hận không thể xuyên qua thủy tinh, leo đến trên thùng xe Rachel.

"Người kia rất có thể sẽ ở bên trong buồng xe ra tay với con bé." Harry cắn cắn ngón tay, anh hung hăng mà nói, ngón tay đều cắn đứt, "Điên mất rồi Merlin a! Con bé nói cho chúng ta phải khóa cửa! Lại ở bên trong không gian kín với một tên côn đồ, con bé sẽ bị thương mất! Biến cái quy tắc một thùng xe chỉ có thể hai người ngồi của hắn đi, lúc đó em nên kéo con bé vào!" Anh càng nghĩ càng thấy hỏng bét, đầu toát ra một tầng mồ hôi lạnh, toàn bộ người gấp đến độ giống như là một nồi nước sôi muốn trào ra.

Ở lúc Snape nắm lấy anh, tay anh đã đặt ở trên móc khóa cửa —— chỉ thiếu chút nữa, anh liền mở khóa cửa ra!

"Tỉnh táo lại, trò hiện tại đang làm cái gì thế hả? Dự định men theo dây thép bò qua sao?" Snape bắt được cánh tay Harry, móc thuốc mỡ lành vết thương ra bôi lên trên ngón tay Harry, cố ý dùng sức khiến thằng nhóc này đau đến trực tiếp kêu a a, vừa quan sát vẻ mặt Harry.

Thanh âm y giống như một thứ thuốc giữ bình tĩnh tiêm vào trên cánh tay Harry, "Ta cần sửa đúng một chút, đây là buồng kín, không phải là thùng xe. Thật đáng tiếc cứu thế chủ chúng ta ngay cả chữ tiếng Anh đều học không tốt, thảo nào trò nghĩ muốn bắt chước con khỉ bò qua."

Harry bị nói đến đầy mặt đỏ lên, mồ hôi nóng trên trán cũng lạnh xuống, tóc ban đầu vểnh lên cũng rủ xuống dán trên đầu anh.

"Em chính là sốt ruột nha." Anh nhỏ giọng mà nói một câu, lập tức ngón tay bị nhéo, hiện tại trên đầu ngón tay chỉ còn lại có máu bị anh cắn ra đọng lại thành màu đỏ, vết thương đã khép lại.

"Em không muốn mắt mở trừng trừng nhìn con gặp phải nguy hiểm."

"Đây là một đoạn ký ức, bất luận trò là tiến lên, hay là đợi ở chỗ này, chuyện đã sớm xảy ra, trò không cách nào thay đổi bất kỳ việc gì." Snape nói, y lại một lần nữa mà nhắc nhở cậu bé này, có thể thấy được Potter hoàn toàn không có để chuyện này ở trong lòng.

Harry nhìn sắc mặt khó coi kia, miệng anh giật giật, bất kỳ thanh minh nào vào thời khắc này đều trở nên không có sức.

"Thầy nói đúng, Severus. Bất luận em nghĩ muốn bù đắp lúc đó cỡ nào thì em đã bỏ qua, hiện tại đã trễ rồi." Thanh âm Harry trở nên khàn khàn.

"Em là một người cha không hợp cách." Tốc độ nói của anh chậm chạp, bi thương và đau khổ chìm vào cổ họng anh, giống như một xương cá cứng rắn kẹt ở chỗ đó.

Snape duy trì tư thế ngồi xổm xuống, tay y vịn phía sau lưng Harry, từ từ buộc chặt tay, không được tự nhiên mà có chút không chút mà vỗ nhẹ lưng cậu bé, giống như lá chắn bảo vệ kiên cố bảo vệ cậu bé khó có được toát ra yếu đuối này. Cho dù lúc này trên cửa sổ thủy tinh của buồng kín chầm chậm lên cao đột nhiên xuất hiện một dấu tay máu, giống như là người bị thương nhìn không thấy treo ở bên ngoài buồng kín, sau đó lại là một dấu tay máu. Nương theo một tiếng bịch, buồng kín đung đưa trong nháy mắt.

Snape giống như là hoàn toàn không chú ý tất cả cái này, ở lúc Harry nhìn lại về phía dấu tay máu trên thủy tinh, anh đưa tay tháo kính mắt xuống che cặp mắt kia lại.

"Đừng nhìn, cũng đừng nghĩ." Anh nói.

"Bên ngoài có thứ gì..." Harry la hét, đột nhiên anh trầm mặc lại, toàn bộ người rơi vào trong hoảng hốt, lại giống như là bị lôi kéo vào ý thức sương mù dày đặc.

Anh nghe tiếng kèn xe hơi, một tiếng rít phanh lại sau đó là đụng phải vật gì đó —— "Ầm" —— cùng lúc đồng bộ với va chạm bên ngoài buồng kín. Harry nhìn thấy tay mình, anh cầm lấy rất nhiều rất nhiều bong bóng, bên tai là khúc nhạc vui sướng. Khách du lịch thấy anh không tự chủ mà lộ ra nụ cười.

Anh tựa như vai hề hài hước, phân phát bong bóng, trêu chọc bọn nhỏ —— mệt mỏi nhưng lại sung sướng. Anh không thể không làm một công việc khổ cực như vậy, mặc quần áo cồng kềnh khôi hài, trang điểm thành một vai hề, vì bọn nhỏ phân phát vui sướng.

Thế nhưng đứa nhỏ của anh đâu? —— trong đầu Harry toát ra vấn đề này.

"Con bé ở nơi nào? —— con gái của tôi con bé ở nơi nào?" Anh bắt được người trước mặt, như bệnh tâm thần mà kêu. Anh tìm lâu như vậy, càng không ngừng ở trong công viên giải trí qua lại không ngớt, từ Đông tìm đến Tây, từ hừng đông tìm đến trời tối.

Nơi này có nhiều đứa nhỏ như vậy, anh tìm mãi tìm mãi, thấy mỗi một đứa nhỏ đều nhìn một lần, không có một đứa nào là đứa nhỏ của anh.

"Anh thấy con bé sao?" Anh tuyệt vọng mà nhìn người đàn ông trước mặt.

"Trò đang tìm ai?" Snape chậm rãi hỏi, ánh mắt y bình tĩnh mà nhìn chăm chú vào hai mắt đóng đầy tơ máu kia.

Tay y âm thầm sờ tới đũa phép, tìm kiếm cơ hội chờ đợi một kích chế ngự cậu bé rơi vào điên cuồng.

"Con gái của em Lucy." Harry trả lời.

"Nhưng con gái của trò không phải tên là Rachel sao?" Snape hỏi ngược lại, ở thời khắc Harry ngây người đó, một đạo bùa chú hóa đá bắn ra ngoài đánh vào thân thể của cậu bé.

Y đứng dậy, bắt đầu thi triển bùa chú kiểm tra đo lường, kiểm tra lý trí của Harry, con số phản hồi khiến y theo bản năng mà cau mày.

"Mới chín mươi hai thì đã rơi vào điên cuồng sao?" Y không khỏi tự hỏi.

Đột nhiên một tiếng súng vang cắt đứt tự hỏi của Snape, y ngẩng đầu nhìn về phía một buồng kín phía dưới bọn họ kia —— cũng chính là chỗ của Rachel.

Chỉ thấy sau khi tiếng súng vang, một khối thủy tinh bị đánh nát, có thể thấy khắp nơi trên đất buồng kín là màu đỏ tươi, không ngừng chảy ra ngoài buồng kín. Hình như có một người ngã xuống.

Tiếp theo cánh cửa buồng kín mở ra, cô bé cả người đỏ tươi đầu đội nón an toàn màu đen từ buồng kín chui ra, cô bé ngẩng đầu nhìn lại phía trên, hình như chống lại tầm mắt của Snape.

Cô bé vẫy vẫy tay về phía Snape, giống như là yêu cầu y trở về, không nên đi ra ngoài. Sau đó cô bé quan sát chung quanh bản thân mình, vững vàng bắt được khung cửa buồng kín, liền vịn cán kim loại như thế, ở trên buồng kín vây quanh trục tâm không ngừng di chuyển lên cao này, thân thủ nhanh nhẹn giống như là một con khỉ, rất nhanh thì bò đến đỉnh buồng kín.

Snape nhìn thấy Rachel rút súng ra, cô bé làm tốt chuẩn bị chiến đấu. Vì vậy y thu tầm mắt về, về tới trước mặt Harry, giải trừ bùa chú hóa đá cho cậu bé.

"Em mới vừa nãy là làm sao?" Cảm giác đau đầu muốn nứt ra khiến Harry ngay lập tức mềm oặt xuống, quỳ một chân xuống đất, tay anh ấn ấn ở trên trán, chỉ cảm thấy trán thình thịch mà đau nhức, dẫn đến vết sẹo trên trán đều bắt đầu vặn vẹo.

"Hộp mề đay vẫn như cũ ở trên người trò sao? " Snape hỏi.

Harry gật đầu, từ trong túi móc hộp mề đay Slytherin ra, "Thầy đã nói muốn ở trong khu vực ô nhiễm làm thí nghiệm xem vật ô nhiễm có thể cắn nuốt hết mảnh hồn hay không, em liền mang bên mình."

"Nên chuẩn bị sẵn sàng." Snape nhận lấy mề đay hộp, y dò xét một phen sau đó nhét hộp mề đay vào trong túi quần của mình, đưa tay vuốt ve mặt Harry, hai con ngươi đen kia dừng lại ở trên trán nóng hổi của Harry, vết sẹo kia đỏ giống như là một con giun vặn vẹo.

"Hừm ——" Ngón tay ấm áp ấn trên trán anh, Harry nhắm một con mắt lại, anh len lén đánh giá Snape, trong đầu kêu loạn, đầy rẫy các loại tin tức phức tạp.

Một hồi là tai nạn xe cộ trong ảo giác, một hồi là cảnh tượng anh mặc quần áo vai hề ở trong đám người phát điên mà tìm người, một hồi lại trở về hiện thực, bên ngoài nương theo tiếng đấu súng ầm ầm, không ngừng có vật nặng rơi xuống rồi nện trên thép, khiến buồng kín cũng theo đó mà đung đưa —— làm hại anh đều sắp đứng ngồi không yên!

Trên thủy tinh buồng kín bất tri bất giác đều sắp bị máu bắn tung toé tràn ra nhuộm thành màu đỏ, tiếp theo nhiệt độ không khí chợt giảm xuống, hoa sương giá bắt đầu ở trên thủy tinh nở rộ, dọc theo băng mỏng cùng lúc bao trùm.

Giống như có con quái vật lớn gì đó phủ xuống.

Harry hướng phía phương hướng Snape đi một bước, đúng lúc này buồng kín kịch liệt mà đung đưa, giống như là một bàn tay khổng lồ bắt được cốt cán cứng cáp của vòng đu quay đang dùng sức lung lay. Harry tức khắc ngã xuống về phía trước, làm Snape té nhào vào trên ghế dài.

Thì ở lúc buồng kín sắp toàn bộ lật lộn ngược lại, đảo ngược từ trên xuống dưới, Snape vẫy đũa phép, pháp thuật khiến cho sự rung chuyển bị cưỡng chế ngừng lại, tay y ôm cậu bé, tay áo choàng màu đen trải ra ở trên ghế dài, giống như cây cao su vậy đáng tin cậy mà lại kiên cố.

"Thầy quả thực đẹp trai ngây người, Severus." Harry nhìn chăm chú vào gương mặt đó, ở lúc Snape nhìn qua, anh mở miệng về phía y.

Buồng kín chậm chạp đưa lên đến chỗ cao nhất của vòng đu quay, có lẽ giống như là Rachel nói như vậy, nơi này nên xảy ra một cái hôn.

===---0o0o0o0---===

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Chương này Harry chịu ảnh hưởng ô nhiễm rơi vào ảo giác, cho nên ý nghĩ và biểu hiện của anh sẽ có chút kỳ quái

---0o0o0o0---

*bùa chú hóa đá = Duro (Bùa hóa đá) Mô tả: Hóa đá mọi thứ, kể cả người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro