CHƯƠNG 36
CHƯƠNG 36
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
Tiến vào bên trong công viên, Harry và Snape rất nhanh đã phát hiện được sự khác thường, khác với tiếng cười nói rộn ràng nghe được ở bên ngoài, sau khi xét vé vào công viên những thanh âm huyên náo đó liền biến mất, tiếng nhạc cũng đã dừng lại, nhưng theo như những âm mà bọn họ mơ hồ nghe thấy, tiếng nhạc rộn rã ban đầu bỗng nhiên lại thay đổi như là tiếng đĩa CD bị kẹt, gây ra một cảm giác ghê sợ, khiến cho da gà người ta theo bản năng mà dựng cả lên.
Tiếp đó bọn họ nhìn thấy vòng quay ngựa gỗ mặc dù không có người vẫn hoạt động bình thường, ngựa gỗ bị tróc lớp sơn lộ ra khung kim loại bên trong, khung kim loại bị rỉ sét phủ đầy màu đỏ, cảm giác như cả bầu không khí đều mang theo mùi máu tươi.
Cách đó không xa là tàu lượn siêu tốc bay nhanh ở giữa không trung, bên trong vẫn vắng vẻ như cũ, một du khách cũng không có.
"Những điều này làm cho em nhớ đến bữa tiệc tử nhật của ngài Nick Suýt-mất-đầu mà em đã từng tham gia, mặc dù âm trầm quỷ dị nhưng trước mắt nhìn không có nguy hiểm gì." Harry ngừng lại, anh lấy tấm vé trong tay ra, "mọi thứ chỉ đã bật điện lên thôi, sự thật là công viên giải trí vẫn đang tạm ngừng kinh doanh. Nhưng như vậy thì làm sao chúng ta có thể tham gia hạng mục để đóng dấu chứ? Nơi này không giống như có hồn ma nào tồn tại."
Snape sử dụng bùa chú kiểm tra đo lường trị số ô nhiễm trước, phát hiện hiện tại chỉ có 92%, trị số tăng thêm hai bậc, "Chúng ta còn chưa tiến vào khu vực ô nhiễm."
"Ôi chao!" Harry thốt lên một tiếng, "Em cho rằng chỉ cần vào bên trong công viên giải trí là được. Lúc vừa xét vé thầy cũng nghe thấy những âm thanh đó, chẳng lẽ không đúng sao?"
Thật đúng là có vấn đề, đầu tiên là dẫn dụ bọn họ đến công viên giải trí đang kinh doanh, thế nhưng sau khi đi vào thì phát hiện nơi này đã bỏ hoang từ lâu, không phải đang trong tình trạng kinh doanh bình thường.
Lẽ nào đây là logic của khu vực ô nhiễm sao? Snape mím môi, y theo bản năng nắm chặt lấy tay Harry, phòng ngừa lúc không để ý thằng nhóc này lại chạy đi mất.
Không biết từ lúc nào tiếng nhạc của vòng quay ngựa gỗ đã dừng, đầu của những con ngựa gỗ bị rỉ sét đó đều đồng thời thay đổi phương hướng nhìn về phía bọn họ, trong mắt toát ra ánh sáng đỏ.
Harry rút đũa phép ra, lúc anh chuẩn bị thi triển bùa chú để đối phó, thì cảnh vật trước mắt lại một lần nữa thay đổi, những tạp âm này giống như một mạng nhện liên kết giữa hiện thực và hư ảo, ngay lập tức bao vây bọn họ.
Giây tiếp theo, Harry nghe thấy từ bên tai truyền đến tiếng đồng hồ báo giờ. Anh bất an nắm chặt lấy tay Snape, bàn tay của đối phương khô ráo lại ấm áp, khiến cho trái tim đang bất an của anh trở nên bình tĩnh hơn.
Như vừa ra khỏi một đường hầm u ám, bốn phía của bọn họ lập tức bị vây quanh bởi tiếng người cười nói ồn ào, công viên giải trí này giống như trở lại bình thường, không có gì khác biệt với công viên giải trí khác, khắp nơi đều là phụ huynh mang con đi chơi, cũng có người yêu, bọn họ không ngừng đi đi lại lại, có người đang đi đến hạng mục kế tiếp để chơi, cũng có người chỉ muốn ngồi trên ghế dài nghỉ ngơi sau khi chơi đùa mệt mỏi, thậm chí có người còn dựng lều trên bãi cỏ cách đó không xa.
"Thật kỳ quái." Harry nhăn mày lại, anh thấy Snape lại thi triển bùa chú kiểm tra đo lường trị số ô nhiễm một lần nữa, phát hiện trị số lần này đã lên đến 150%.
Rõ ràng bọn họ vẫn luôn đứng một chỗ không nhúc nhích, nhưng đột nhiên khu vực ô nhiễm bọc bọn họ lại? Này có hơi quá chủ động đi!
"Có muốn hỏi Rachel một chút hay không? Loại khu vực ô nhiễm này nên xử lý như thế nào?" Harry nhìn về phía Snape.
"Trò có nghe thấy tiếng gì hay không?" Snape mở miệng, y như là tìm được cái gì, kéo Harry đi xuyên qua đám người, lúc đi ngang qua sườn núi, tầm mắt trở nên rõ ràng, phía dưới vòng đu quay thật lớn là một khoảng sân rộng có hồ nước bao quanh, một chiếc thuyền hải tặc rách nát nằm ở giữa quảng trường, trên thuyền có một đám người mặc đồ bảo hộ màu trắng đầu đội mũ an toàn tụ tập, từ xa nhìn đến, bọn họ kỷ luật chỉnh tề, trang phục thống nhất, cầm súng ống trong tay, nghiễm nhiên là một đội vũ trang nhỏ.
"Là hội cứu thế." Harry nhỏ giọng nói, anh vung đũa phép, miệng niệm bùa chú. Tiếng nói chuyện trên thuyền hải tặc liền truyền đến tai của bọn họ.
Snape không lên tiếng nhìn chằm chằm Harry, Harry nở nụ cười trả lời sau khi thực hiện thành công một trò đùa dai, "thần chú này rất thuận tiện, không phải sao?"
"Chú ý nghe đi, Potter." Snape đặt ngón tay ở giữa môi, cuối cùng cũng có thể khiến thằng nhóc này ngậm miệng lại.
"... Các vị đều là tinh anh của lần hành động này, tất cả mọi người đều đã sớm được nhìn sổ tay nhiệm vụ, tôi không cần phải nhiều lời nữa. Xin tự giới thiệu tôi là người dẫn đầu của lần hành động này, Anna Brown, thượng tá hải quân hoàng gia. Tôi sẽ mang các cô cậu đi ra ngoài an toàn." Harry chỉ có thể đoán người phụ nữ vóc dáng cao mang giày quân đội Muggle đứng đầu đoàn người kia chính là người tên Anna Brown, bọn họ mặc đồ bảo hộ chống chất nguy hiểm thống nhất, đội mũ an toàn giống nhau như đúc, thật sự không thể thấy rõ mặt.
"Bây giờ mọi người bắt đầu báo danh, chúng ta sẽ chia đội hành động, mỗi đội phải đảm bảo có một lính trinh sát, một tay súng bắn tỉa, một chiến sĩ đột kích, một chi viện công trình cùng với một lính quân y."
Sau khi bọn họ bắt đầu báo tên. Harry nghiêng đầu qua, "Chúng ta có cần đi tới giả vờ là Muggle vào nhầm chỗ hay không?"
Trong lúc anh đề nghị, một cái tên lướt qua thật nhanh nhưng lại xuyên vào tai của anh, hệt như anh đã bắt đầu xuất hiện ảo giác.
"Rachel Snape." Thanh âm giòn tan được một cô gái nhỏ nói ra, khiến anh trong nháy mắt nhìn về phía Snape —— túi của y.
"Rachel còn ở trong túi của thầy sao?" Harry không kịp đợi mà nhào tới, đưa tay vào trong túi của Snape, với ý nghĩ muốn tóm được bảo bối của anh.
Thế nhưng Snape đã sớm có chuẩn bị, y không biết Harry vì cái gì mà đột nhiên phát điên, rất nhanh đã ngăn được thằng nhóc này lại, từ trong túi lấy ra chiếc đồng hồ quả quýt màu vàng —— nó như một liều thuốc có thể an ủi được thằng nhóc đang mất bình tĩnh này.
Y mở chiếc đồng hồ quả quýt ra, nhưng cô gái nhỏ mà Harry tâm tâm niệm niệm lại không hề xuất hiện.
"Cô bé hẳn là đã cắt đứt liên lạc." Snape đóng chiếc đồng hồ quả quýt lại, lần nữa cho vào trong túi, "Rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra?"
"Thầy không nghe thấy cái tên đó sao?" Harry hỏi, anh như hiểu rõ được vấn đề, vẻ mặt bừng tỉnh, vội vã vung đũa phép, trong nháy mắt một dòng thời gian hiện ra ở giữa không trung.
Ngày 1 tháng 7 năm 2014, là thời gian vừa bắt đầu kỳ nghỉ hè. Harry không cảm thấy ngày này có gì đặc biệt. Nhưng anh chưa từng nghĩ đến bản thân mình sẽ lại trải qua ngày này lần thứ hai.
Nhìn số ngày đang hiển thị trên không trung Snape hung hăng nhăn mày lại, anh đã rơi vào trong suy nghĩ. Harry nắm lấy người đàn ông, vội vã nói, "Đi nhanh lên! Chúng ta đi xem thử —— không có việc gì đâu, em cam đoan với thầy!! Đi xem một chút đi, Severus!".
Anh sốt ruột giống như là đỉnh đầu bốc lửa, dáng vẻ vội vã đến mức trên trán đều ra mồ hôi.
Snape kỳ quái nhìn thằng nhóc đột nhiên trở nên vô cùng nóng nảy này, giống như nếu anh như bỏ lỡ đám người kia, sẽ phải hối hận nửa đời. Điều này khiến y không thể không tò mò, trong số những cái tên xuất hiện liên tiếp kia, rốt cục trò ta đã nghe thấy cái gì mà lại trở nên xúc động đến vậy? —— chẳng lẽ có liên quan đến nửa kia của trò ta sao? Không —— có khả năng là liên quan đến con gái của Potter.
===---0o0o0o0---===
Tác giả có lời muốn nói: Có chút kẹt ý tưởng, luôn do dự không biết có nên để lộ họ của Rachel ra hay không, vì vậy trước tiên vẫn nên không để lộ.
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro