Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 32

CHƯƠNG 32

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


"Harry Potter!" Snape thấp giọng hô lên cái tên đó, y trừng mắt nhìn cậu bé không hòa hợp trước mặt này, "Đừng nói cho ta trò trở về thì học được làm sao toả ra hormone dư thừa với chó ngu xuẩn..."

"Muốn tới một ly sao?" Harry bỗng nhiên mở miệng, hai mắt màu xanh biếc lóe ra thần thái khác mà tròng kính không giấu được, giống như là một hồ xuân sâu rộng đa tình.

Khóe miệng của anh mang ý cười, tựa hồ hành vi mới vừa nãy của anh chỉ là anh vô cùng kích động —— vui sướng? Anh thực sự hẳn là cảm thấy vui sướng, bởi vì chính là sinh nhật một năm một lần.

Nhưng Snape cũng không cảm thấy Harry sẽ thật sự vui sướng, bằng không trò ta thì sẽ không nghĩ muốn uống một chén.

"Nếu như đầu của trò còn đang vận chuyển bình thường, như vậy trò thì nên biết vị thành niên không cho phép uống rượu. Hay là trò đã ở trên bữa tiệc uống nhiều?" Snape cười nhạt.

"Nga, em cũng không ở trên bữa tiệc uống rượu, nếu như cần phải uống một chén, em sẽ chọn tự mình mang rượu tới." Harry gãi đầu một cái, tóc đầu kia của anh giống như là đuôi chổi vậy làm cho càng thêm loạn, giống như một đoàn len sợi loạn không xuôi không gỡ được, "Em biết nơi này của thầy có rượu whisky, giáo sư. Tửu lượng của em chính là có thể uống đổ toàn bộ văn phòng Thần Sáng, cho nên muốn tới một ly sao?" Anh lặp lại một câu kia, trong ánh mắt mang khiêu khích và khoe khoang nhìn về phía Snape một bước xa.

"... Được đi, đề nghị của cứu thế chủ đây chính là sức nặng như vàng vậy." Snape cuối cùng đồng ý, y buông tay nắm chặt ra, ở thời khắc Harry nhào lên bắt được cổ áo của y đó, y toàn thân căng thẳng cho tới bây giờ, y không thể không thư giãn xuống tới.

Giống như là mở van ra, đến tiếp sau sẽ phát sinh cái gì sẽ rất khó khống chế —— Snape biết y không nên cho phép Potter uống rượu, y ở một khắc Potter đưa ra lời mời kia, liền nên lớn tiếng quát dừng trò ta lại, mắng chửi trò ta một trận, lại đuổi trò ta trở về trong phòng nhỏ lầu hai, để cho trò ta ngủ một giấc. Đối với Potter thần kinh to của Gryffindor, chuyện lại khó khăn đi nữa cũng sẽ bị thời gian rửa sạch, trò ta sẽ một lần nữa biến thành ngu ngốc cả ngày cười ngây ngô không biết ưu sầu.

Nhưng y lại mặc kệ Potter, vô cùng săn sóc đến không giống bản thân trò ta vậy, mà để cho một con rắn độc già thay đổi —— còn không bằng khẩn cầu Potter biến thành mèo con. Cồn sẽ là thuốc ma túy thích hợp nhất, dự định của Snape rõ ràng, y nghĩ muốn cạy ra miệng học được nói dối kia.

Nhưng mà muốn hiểu rõ ý nghĩ của một người, chính mình đã vượt ra khỏi giới hạn của thầy trò. Dưới túi da trẻ tuổi kia là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, mệt mỏi lại khôn khéo, cho nên y mới có thể đặt Potter ở góc độ nhìn thẳng, cho nên y sẽ mang đến cho thằng nhóc này một ly rượu.

"Cảm ơn thầy, Severus." Harry ngồi ở trên ghế sa lon nhếch khóe miệng lên nhận lấy ly rượu miệng hẹp đưa qua, anh gọi tên của Snape. Có lẽ anh đã gọi quá nhiều lần, thế cho nên Snape chỉ là nhìn trừng anh một cái, liền thu hồi tầm mắt.

Harry lại một lần nữa cảm ơn da mặt dày của mình, anh luôn là nhiều lần nhảy qua nhảy lại trên giới hạn của Snape, bất luận là quá khứ hay là hiện tại, mà giáo sư của anh luôn là sẽ khoan thứ vi phạm của anh. —— anh rất khó không vì lần tri kỷ này mà say mê.

Snape ngồi ở bên cạnh Harry. Sô pha hai người được tràn đầy bị chen lấn hết, cũng nhét không được người thứ ba nữa. Đặt ở trên bàn trà là bánh ngọt xen lẫn chocolate và bơ tản ra hương vị mùi thơm ngọt ngào nhưng thoạt nhìn để cho người ta không có chút thèm ăn nào,sốt chocolate vẫn luôn chảy xuôi đến trên dĩa, vừa nhìn thì biết đây là chó ngu xuẩn đặc biệt vì Potter đặt làm, hoàn toàn là khẩu vị yêu thích của cậu bé này. Một phần khác còn lại là khoai tây cá rán, món ăn hằng ngày kinh điển, mỗi một người Anh đều yêu thích.

"Tất cả trên bữa tiệc đều là bạn của trò, các trò có một tháng không gặp, vì cái gì không đợi nhiều một chút chứ?" Snape lắc lắc ly rượu trong tay, tầm mắt của y nhìn chằm chằm ngọn lửa trong ly, giống như là tùy ý mà hỏi một câu.

"Có mấy năm rồi hàng năm các bạn của em đều đã tổ chức cho em một lần bữa tiệc sinh nhật, tuy rằng em không thích bữa tiệc, nhưng em rất biết ơn bọn họ." Harry một ngụm tiếp một ngụm, hai ngụm uống cạn rượu mạnh trong ly, ngọn lửa làm dịch rượu đốt cháy cổ họng của anh, khiến thân thể này lần đầu uống rượu theo bản năng nghĩ muốn phun ra, nhưng anh chỉ là ho khan vài tiếng, thật sự ép những thứ không khỏe này xuống.

Vì vậy hai gò má của Harry trở nên càng thêm hồng phấn, giống như ngâm qua muối qua cồn vậy, toàn bộ người biến thành cánh hoa đào ngâm rượu. Ánh mắt của anh ấm áp dịu dàng, trong mắt chứa đầy hơi nước, chăm chú nhìn phía trước, đắm chìm trong hồi ức.

"Ta hy vọng bọn họ có thể hưởng thụ bữa tiệc, hưởng thụ vui vẻ bình thản trước mắt." Anh nói, hướng ly rượu không về phía Snape.

Vì vậy Snape đánh một búng ngón tay, bình rượu whisky kia mở ra trôi nổi lên nghiêng lại rót đầy một ly cho Harry.

"Xem ra cứu thế chủ là không thể quay về thanh xuân,cậu ta và các bạn của cậu ta thiếu hụt đề tài cảm thấy hứng thú." Snape nhẹ nhàng hừ một cái, dễ dàng mà chọt vỡ lời vừa ý của Harry.

"Nga, em thực sự không quá thích hợp ở một chỗ với những người tuổi trẻ kia, bọn họ còn không có tốt nghiệp đâu, không cần phiền não công việc, gia đình cùng với giáo dục đứa nhỏ. Lại qua mấy năm, nói không chính xác em thì sẽ trở thành ông rồi." Harry cúi đầu nhìn ly rượu trong tay, bỗng nhiên ngẩng đầu lên một ngụm buồn bực xuống phía dưới, hầu kết anh trượt, hơi nóng càng ngày càng nhiều từ trong đầu ướt mồ hôi của anh xông ra.

"A, ai biết em sẽ trở lại quá khứ chứ? Em còn có thể nhìn thấy thầy —— hình như tất cả chưa bao giờ bắt đầu, còn có cơ hội làm lại." Thanh âm của Harry khó chịu, giống như là bị cồn xông vậy, Snape nghi ngờ trò ta là say hay là đang thanh tỉnh nói mê sảng tới lừa gạt y.

"Em không muốn làm lại, cái này quá mức phức tạp quá mức khó khăn. Em thậm chí cảm giác em đã đập hết thảy. Em có phải một người thất bại hay không a, giáo sư?" Harry ngoáy đầu lại, gương mặt đó thẳng tắp nhìn về phía Snape, một lần nữa đọc lên danh xưng kia.

Ánh mắt kia giống như là đang khẩn cầu, hy vọng giáo sư đã từng dành hướng dẫn một lần nữa cho anh. Hình như chỉ cần trở thành giáo sư của một thằng khốn nhỏ, như vậy y thì có trách nhiệm dẫn dắt đời người đối phương, đây thật là gánh nặng a!

"Trò uống nhiều rồi." Snape cau mày, nhưng mà thằng nhóc này lại một lần nữa đặt ly rượu không ở trước mặt y.

Ở sau khi y suy nghĩ sâu xa, lại đánh búng ngón tay, rót một ly rượu cho Harry, ngọn lửa trong ly bỗng nhiên nhảy lên, ngọn lửa ấm áp liếm qua ngón tay Harry.

"Lúc này đến nơi nào?" Harry phát ra một tiếng cười sang sảng, mê man trong mắt lùi xuống, đều là thanh tỉnh.

"Tửu lượng của em cũng không chỉ một chai —— có muốn đánh cuộc hay không nha, giáo sư, là thầy uống ngất trước, hay là em ngã xuống trước tiên?" Anh khiêu khích nhìn chằm chằm tay Snape, "Em đã uống ba chén, thầy còn không có uống xong một ly."

"Ta cũng không chiêu đãi sâu rượu, cho dù là cứu thế chủ, cũng không được." Snape lạnh như băng mà nói, y giơ tay lên uống một hơi cạn sạch rượu trong ly.

Dịch rượu Mượt mà xen lẫn ngọn lửa, cảm giác đốt cháy dạ dày, giống như là muốn một cổ cháy hết toàn bộ buồn khổ. Rượu whisky Scotland thượng đẳng nhất này, tại trong nhiều thế kỷ như vậy an ủi vô số người buồn khổ.

Snape biết đau khổ của Harry —— tất cả trò ta trải qua không cách nào hướng về phía người khác kể ra. Với Potter tới nói người trò ta có khả năng tìm được, đoán chừng cũng chỉ có y.

"Thầy thật đúng là một quỷ keo kiệt." Harry nhìn chăm chú vào cái ly trong tay, dịch rượu màu lúa mì làm ngọn lửa xoay tròn, giống như là một bài ca dao không tiếng động, khiến anh nhịn không được một ngụm ăn sạch.

Một ly tiếp một ly, bình rượu whisky trống không trên mặt đất lăn thành một khối, cảm giác được đầu bắt đầu choáng váng, cổ thân thể này vẫn là nhỏ chút.

Chẳng qua nơi này không phải là hiện trường bữa tiệc, bên cạnh anh chỉ có một khốn nạn anh yêu nhất.

"Đừng uống." Tay Snape ấn ở trên miệng ly, dễ dàng cướp đi ly rượu của Harry.

"Trò rõ ràng có cơ hội làm lại, trò có thể ngăn cản tử vong của người khác, cũng có thể sớm giành được hạnh phúc của trò, vì sao trò muốn trì trệ không tiến chứ? Là từng trải quá nhiều đã dẫn đến trò nhát gan?" Snape nhẹ nhàng hỏi, những lời này giống như là suối chocolate trên bánh ngọt chảy vào trong lỗ tai Harry.

Đồ ngọt anh yêu nhất cũng là có thể chết người. Harry lắc lắc đầu, giống như là muốn lắc dịch rượu trong đầu ra bốc hơi sạch sẽ hết, thế nhưng anh mở miệng liền tràn đầy mùi rượu, thật sự là không giống như là nhân sĩ thanh tỉnh có lý trí biết hành vi của mình.

"Nhưng em muốn thay đổi nhất là tử vong của anh, Severus." Anh đau khổ mà nhìn chăm chú vào Snape trước mặt, giống như giấc mơ anh khó thanh tỉnh nhất.

Anh không phân rõ hiện thực và giấc mơ, anh chỉ muốn bắt được người đàn ông này. Vì vậy Harry đưa tay ra, giống như là bắt chặt giấc mộng của anh.

Hai mắt đen nhánh kia thật lâu mà nhìn chằm chằm cậu bé say đến mất lý trí trước mặt, Snape bỗng nhiên giơ tay lên, đặt ở trên tay Harry.

"Vì cái gì trò không bỏ xuống được cái chết của ta chứ?" Thanh âm của y nhẹ giống như là thì thầm.

"Bởi vì em..." Harry hàm hồ trả lời, nhưng mà Snape không thể đợi đến đáp án kia, Harry dừng lại, tiếp theo anh đứng lên, đi tới trước mặt Snape, đột nhiên hai chân mở rộng ra ngồi ở trên đùi Snape, mang cười ngả ngớn trên mặt, hai gò má hồng hồng kia, nhìn qua đặc biệt ngon miệng.

"Đừng xoắn xuýt những việc còn không có xảy ra này á, chúng ta làm chút chuyện vui sướng đi, Severus." Anh cười đến nhiệt tình lại xán lạn, nắm tay của Snape lên đặt ở ngực của anh.

Cúc áo áo sơmi rất dễ dàng thì cởi ra, giống như là cởi ra một phần quà tặng tỉ mỉ chuẩn bị. Hiển nhiên Harry là chuẩn bị biến bản thân y thành quà sinh nhật.

"Trò không thể luôn là sa vào ở trên chuyện như vậy." Snape quát khẽ, chau mày đến giống như đối mặt một vấn đề khó khăn khó giải.

"Vì cái gì em không thể hưởng thụ chứ? Trong đại đa số người em quen biết một cái thời khắc nào đó trong tương lai sẽ đi vào điện phủ hôn nhân, em không cần thiết đi dây dưa với những người đó đi. Thầy hiện tại lại không có đối tượng kết hôn, coi như là giúp em một chút đi, giáo sư." Harry nghiêng đầu, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, hai mắt màu xanh biếc kia quả thực vô tội lại trong sáng —— thật sự nên để cho cậu bé da mặt dày quá ranh giới này được dạy dỗ đầy đủ! Y chính là qua đến quá hài lòng, mới có thể ra sức mà khiêu khích!

Harry tự nhiên là biết xoắn xuýt của Snape, nhưng anh không quản được nhiều như vậy —— vì vậy hành động phái Gryffindor cúi người, giống như là con cá chạch trơn bóng không chuồn mất, lui xuống quỳ gối trên thảm. Cặp mắt kia trong sáng lại ngả ngớn, sau đó anh sờ lên trên chỗ bí mật bị vải màu đen che giấu.

________________________________________

Tác giả có lời muốn nói: Harry liếm môi một cái: Ta chính là cố ý

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro