CHƯƠNG 28
CHƯƠNG 28
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
"Chúng ta có cần thiết tại lúc muộn như vậy chen chúc ở trong phòng nghiên cứu âm u chật hẹp? —— ồ, em cư nhiên có thể vào phòng nghiên cứu của thầy! Này có phải đại biểu chúng ta đã là bạn hay không chứ?" Harry nói chợt phát hiện lệnh cấm của Snape cư nhiên bị tự y hủy bỏ, vì vậy anh sờ sờ cằm, nghiền ngẫm mà nhìn chằm chằm người đàn ông này, hai mắt màu xanh biếc kia giống như đang cười, ánh sáng mờ tối không chút nào giảm nhạt màu sắc trên mặt anh —— anh thực sự là cứu thế chủ chói mắt cho tới nay đều là như vậy.
Khóe miệng Snape xụ xuống, hai tay y vòng quanh ngực, trên mặt hình như để lộ ra tiếc nuối, "Chúng ta đang thảo luận nghiên cứu làm sao giữ được tính mệnh của trò —— nếu như trò chỉ muốn nói đùa hoặc là trong đầu chất đầy ý nghĩ kỳ quái các loại, không tí xíu nghiêm túc, như vậy trò có thể đi, cửa không có khóa."
"Nga, tốt đi. Em chỉ là muốn bầu không khí sinh động chút, cũng không thể luôn xụ mặt. Nếu như em chết, nói không chừng toàn bộ các phù thủy thế giới pháp thuật sẽ ở trên mồ em nhảy điệu nhảy clacket —— chúc mừng em cứu vớt thế giới." Harry nhún vai, nhịn không được lại nói đùa, mà này dẫn đến Snape hoàn toàn đen mặt.
Vì vậy anh đang ôm bụng cười ha hả, khóe mắt đều nhảy ra nước mắt, tiếng cười vui sướng ở bên trong chật hẹp vọng lại.
"Harry Potter!" Snape thấp giọng quát, y không thể không hoài nghi bản thân mình cư nhiên sẽ mặc kệ Potter đầu hư hỏng này tiến vào phòng nghiên cứu tư nhân của y.
Harry mím môi, cười tùy ý thu lại trên mặt, nhưng khóe miệng vẫn như cũ duy trì xu thế giơ lên, anh nghiêng đầu quan sát Snape, "Đừng nghiêm túc như vậy nha, Severus. Em hy vọng thầy có thể thoải mái chút, bởi vì cứu vớt em cũng không phải là trách nhiệm của thầy, em cũng không cần được cứu vớt."
Snape yên lặng mà mắt nhìn mắt với hai mắt chứa nụ cười kia, cách tròng kính có thể liếc mắt đã nhìn thấy tâm tình bao hàm đầy đủ trong mắt Potter, vui sướng và thống khổ đan vào thành tình cảm màu sắc sặc sỡ —— yên lặng kể ra với hắn cậu bé này một đường đi đã trải qua nhiều lắm, thăng trầm đầy rẫy cuộc đời của tro ta.
"Ta làm những chuyện như vậy có lẽ nghĩ muốn cứu vớt người nào này đều quyết định bởi ta, mà làm một giáo sư, trách nhiệm của ta là coi chừng trò, tránh cho trò hoang phí rớt mất cái mạng nhỏ của trò —— cho tới bây giờ trò vẫn như cũ là học trò của ta. Potter, trò không phải là một người trưởng thành có hoàn toàn hành vi năng lực tự do đời người. Có lẽ trò ngươi cho rằng ngươi trò có quyền lợi hoang phí đời người của trò, nhưng trên thực tế bất luận là pháp luật hay là trên pháp thuật trò đều không đủ quyền lợi này." Thanh âm Snape đầy ắp lý trí, giống như là tách tình cảm của y ra.
"Cho nên em là trách nhiệm của thầy sao?" Harry hỏi.
"Đúng vậy." Snape nói.
"Bởi vì thầy hại chết Lily?" Thanh âm của Harry chợt lạnh xuống, những ngụy trang vui cười đó vào giờ khắc này toàn bộ đều biến mất, "Bởi vì cho đến hôm nay thầy vẫn yêu bà như cũ?"
Anh cũng muốn hỏi vấn đề này rất lâu rồi, vẫn luôn bị anh giấu ở trong lòng, nhét vào trong khe hở răng môi, chỉ cần đầu lưỡi anh run lên là có thể thốt ra, chính là anh không có thể hỏi ra, nhiều năm như vậy vấn đề này giống như là một cái xương cá vậy kẹt ở chỗ đó, khảm vào trong thịt anh!
Anh rất khó không thèm nghĩ nữa, mỗi một lần nhớ đến sẽ túm trái tim anh, anh, anh đều sắp bị dằn vặt thành một người điên!
Nhưng Snape chỉ là nhíu mày, y hình như ở trong thanh âm giọng nói gay gắt lại cứng rắn kia của Harry nếm được tình cảm kỳ lạ nào đó, mà này khiến y hoang mang lại khiến y bừng tỉnh hiểu ra, giống như một ít hành vi của Harry nhận được giải thích, nhưng đây cũng mang đến những vấn đề mới.
"Trò biết, nhưng trò cũng không có vì vậy hận ta." Y nhẹ nhàng mà nói.
"Không sai... Bởi vì em rất khó đi hận một người vẫn luôn bảo vệ em." Harry khó khăn mà mở miệng, anh cảm giác trái tim đều bắt đầu túm đau, trong đầu một thanh âm càng không ngừng khiến anh đổi đề tài, đi lần thứ hai trốn tránh, thì như vô số lần quá khứ vậy.
Nhưng anh nhịn không được nhìn chằm chằm Snape, nghĩ muốn từ trên mặt nhìn không ra biểu tình kia nhìn thấy một ít tâm tình —— khiến anh chết tâm.
Song kế tiếp, Harry cũng không có được thẩm phán trong dự đoán của anh, hoặc là nói là anh ở trước khi bị phán hình bỗng nhiên nhận được tạm tha —— bởi vì Snape đột nhiên đưa tay ra, nắm cằm anh, khiến anh nâng mặt lên. Sau đó Harry thì bị bẻ đi qua, bị ép nhìn chăm chú vào bàn xử lý —— nơi đó có trọng điểm đêm nay bị bọn họ nói chuyện không chú ý rất lâu, nhẫn Hòn đá Phục sinh được bố trí ổn thoả ở trong túi da rồng.
"Như vậy vì đền đáp người đáng thương không thể không tiêu phí tinh thần và thể lực và thời gian quý giá tốn ở trên người trò, tìm chút thời giờ ở trên việc đứng đắn đi, Potter. Chúng ta đang bàn bạc tính mệnh của trò, mà nếu như trò lúc đó mất đi tính mệnh, những chuyện khác thảo luận nhiều hơn nữa cũng không có chút ý nghĩa nào, không phải sao?" Snape kéo kéo khóe miệng, châm biếm giống như là cái tát vỗ nhẹ vào trên má Harry.
"Kỳ thực nếu như dựa theo từng trải trước đó của em..." Harry rầu rĩ mà mở miệng.
"Để cho trò đi đối mặt bùa chú đòi mạng? Bởi vì tử thần không thích trò cho nên ngài ta sẽ một lần nữa mà buông tha trò? Trò dùng cái gì đi cược —— trò thì chỉ có một lần mạng nhỏ lăn qua lăn lại tới lăn qua lăn lại đi?" Snape của châm biếm khiến Harry không có chút nào có lực oán hận vệ.
Harry bị đánh bại vậy giơ tay lên, "Được đi, tựa như thầy nói có lẽ tồn tại những biện pháp khác, không cần để cho em đi tìm chết..." Anh còn muốn tiếp tục nói anh sẽ không chết, nhưng ở hai mắt bùng cháy lửa đen kia nhìn soi mói, phản bác bị anh nuốt trở vào.
"Thầy hẳn là có ý nghĩ, cho nên mới phải kêu em đến."
Snape nhìn chằm chằm thằng nhóc này, thẳng đến vững tin trò ta kéo lỗ tai và đầu xuất hiện ở nơi này, mà không phải là hì hì cười cười chờ bị giết, trở thành tế phẩm thắng lợi —— nói vậy, còn không bằng đánh ngất xỉu tên ngu ngốc này, vứt trò ta ra xa xa, cả đời vô tri vô giác mà còn sống, cũng so với ở sau khi hiểu rõ tất cả tự nguyện hi sinh trở thành cứu thế chủ vĩ đại phải tốt hơn nhiều.
Nhưng mà ngoại trừ Chúa tể Hắc ám đang mơ ước tính mệnh của Potter, thằng nhóc này còn chọc tới càng nhiều phiền phức, khiến y không thể không đi nghĩ biện pháp vớt Potter chưa từng cố gắng ra khỏi trong đống phiền phức.
"Còn nhớ rõ trò đã từng ở khu vực ô nhiễm sử dụng đũa phép sao? Khu vực kia thoạt nhìn hình như có thể cắt đứt rất nhiều thứ, bao gồm tơ truy vết của Bộ Pháp thuật, thậm chí là pháp thuật hắc ám.
Sức mạnh kia vượt qua rất nhiều pháp thuật mạnh mẽ."
"Đúng vậy, khu vực ô nhiễm rất đặc biệt, giống như là một khu vực độc lập —— ý của thầy là chúng ta mang Trường sinh linh giá vào sau đó ở bên trong tiêu diệt nó?" Harry cố gắng hiểu ý nghĩ của Snape, sau khi anh tỉ mỉ suy nghĩ tìm tòi đưa ra một nghi ngờ, "Cái này nghe vào có thể được. Nhưng sẽ làm ngược lại kích hoạt Trường sinh linh giá hay không chứ?"
"Có khả năng, chỗ kia rất quỷ dị. Nhưng nếu như kích hoạt Trường sinh linh giá có thể hấp dẫn Chúa tể Hắc ám đến khu vực ô nhiễm —— với vật ô nhiễm tới nói Muggle và phù thủy đều là chất dinh dưỡng của nó, mà Chúa tể Hắc ám tự nhiên cũng ở phạm vi đó." Snape hời hợt mà nói tính toán của y.
Harry sờ cằm, "Cũng có khả năng khu vực ô nhiễm có thể chắn liên hệ giữa linh hồn, cho nên cho dù mảnh hồn bị kích hoạt —— khu vực ô nhiễm ngược lại sẽ giúp đỡ chúng ta công kích mảnh hồn, bởi vì chỉ cần là người đều là đồ ăn nó săn bắt. Đây đúng là một biện pháp tốt."
"Bây giờ ta chỉ có một hàng mẫu, hoàn toàn không đủ." Snape mở miệng.
Harry yên lặng mà nhìn chằm chằm Snape, giống như đang nói y quên mất, trước mặt y thì có một cái khác.
"Chẳng lẽ trò muốn khiêu qua thí nghiệm, trực tiếp tự mình lột sạch sẽ nằm ở trên bàn thí nghiệm? Thật đúng là có tinh thần tích cực chủ động hi sinh mình a, Potter." Snape cười nhạt.
"Nga, cho nên thầy nghĩ muốn Trường sinh linh giá khác." Harry gãi gãi tóc, "Em thực sự là biết Trường sinh linh giá khác ở nơi nào —— tốt đi, em biết nên làm như thế nào."
Bây giờ anh cuối cùng hiểu rõ dụng ý Snape kêu anh đến —— anh ở chỗ này lưu lại đến đủ lâu, nên trở về đi xem cha đỡ đầu của anh một chút.
"Tiến vào khu vực ô nhiễm cần khoảng cách một tháng, em sẽ không rời khỏi thật lâu. Severus, ở lúc em rời khỏi hy vọng thầy chăm sóc tốt bản thân mình, đừng cố gắng một người làm một ít chuyện nguy hiểm."
"Những lời này để lại cho chính trò đi, ta cũng không giống như người nào đó vui cười với việc trở thành dụng cụ phát sinh phiền phức." Snape trả lại những lời này cho Harry.
________________________________________
Tác giả có lời muốn nói: Bận rộn khủng khiếp
Ros: tui cũng bận (╥﹏╥), nên có trả chương trễ hơn bình thường mọi người thông cảm nha!!!
===---0o0o0o0---===
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro