CHƯƠNG 15
CHƯƠNG 15
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
Ngón tay của Snape theo bản năng gõ gõ đánh đánh nắm tay bằng gỗ của cái ghế, phát ra tiếng vang nhỏ vụn. Ở sau khi trải qua tự hỏi y mở miệng, thanh âm lạnh nhạt trước sau như một, thậm chí không có nhấp nhô, nghe không ra nội tâm của y có tồn tại gợn sóng hay không, "Như vậy ta giả thiết trò nói là sự thật, tương lai một ngày nào đó London sẽ bị hủy bởi vật ô nhiễm. Mà vật ô nhiễm chính là cái vật chúng ta mới vừa rồi tiêu diệt kia. Đây là mục đích trò trở về."
"Cũng không chỉ vậy, đây chẳng qua là vật ô nhiễm mới ra đời vô cùng nhỏ yếu, hoàn toàn không phải là một cấp bậc với em từng trải." Harry trả lời nói, "Kia hoàn toàn là một trận tai nạn, nhân loại không biết sẽ chết với loại kinh khủng nào, tử vong cơ hồ là chuyện trong nháy mắt. Em nhìn thấy nhiều lắm, ngay cả Rachel —— con bé là một đứa nhỏ vô cùng xuất sắc, so với Hermione còn muốn xuất sắc hơn. Em là một người vô dụng, bùa chữa trị không có bất cứ tác dụng gì." Ở lúc nhắc đến Rachel, dòng suy nghĩ của anh một lần hỗn loạn, không bắt được trọng điểm, tùy ý đau buồn cuỗm đi lý trí anh tâm tình anh, đắm chìm trong mất đi trong thống khổ.
Snape cau mày, y vung đũa phép cho cho thấy giá trị lý trí của bọn họ bây giờ, ngoài ý liệu —— cho dù là đã trải qua chuyện quỷ dị như vậy, lần trước cho thấy giá trị lý trí đã rơi vào dưới 90, bây giờ thì đã đầy giá trị.
Liên tưởng đến trận phóng túng có thể nói kéo dài điên cuồng kia trước đó của bọn họ, Snape không thể không có một suy đoán hỏng bét, cảnh này khiến sắc mặt y rồi đột nhiên tối sầm xuống phía dưới.
"Nhưng pháp thuật quả thật có thể đưa đến một ít tác dụng." Thanh âm của y mang một loại nhằm vào sặc người, giống như là xì gà cháy, làn khói mùi hăng đến khiến Harry đều dựng mày lên.
"Nó thật sự tạo nên tác dụng sao?" Harry không quá chắc chắn, Ms. T rõ ràng nói cho anh pháp thuật là không có tác dụng.
"Pháp thuật giết chết vật ô nhiễm." Snape chỉ ra một sự thật Harry không cách nào phủ nhận.
"Thế nhưng... Nhưng —— thầy nói đúng, pháp thuật đưa đến tác dụng." Harry há miệng, phát hiện bản thân mình tìm không được chứng cứ có lực có thể phản bác Snape.
Anh gãi đầu một cái, sau khi không có kính mắt anh ngay cả nói chuyện cũng ít phần sức lực, vì vậy anh lại vươn tay về phía Snape muốn kính mắt.
"Lần này là ngoài ý muốn, giáo sư. Tiếp theo sẽ không để cho thầy cuốn vào, em bảo đảm."
"Tiếp theo? Trò không phải là muốn nhào vào chỗ nguy hiểm, giao tính mệnh bản thân mình cho tử thần? Hay là nói trò thật sự cho rằng bản thân mình có pháp thuật đại nạn không chết." Snape bắt được từ kia, y trắng trợn mà châm biếm Harry.
"Em đã nói rồi em là vì tiêu diệt vật ô nhiễm mà đến." Harry trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Snape, anh cũng không biết lúc này Snape cư nhiên sẽ quan tâm anh —— không, anh tại sao có thể quên mất! Severus vì bảo vệ hắn làm những chuyện kia, y buông tha đều có thể buông tha.
"Em, em đã 38 tuổi, không phải là đứa nhỏ 16 tuổi." Anh mặt đỏ lên, nhấn mạnh tuổi bản thân mình, nhưng nhìn không khuôn mặt non mềm lại đỏ như vậy của anh, giống như là người người đều có thể bắt nạt anh.
Thực sự là tí xíu sức thuyết phục cũng không có.
"Không có kính mắt trò ngay cả cửa đều ra không được, Potter." Snape cười nhạo nói, cuối cùng đưa kính mắt tới, phát huy nhân từ mỏng manh kia của y.
Harry đeo kính mắt lên, hai mắt màu xanh biếc kia xuyên thấu qua tròng kính hung tợn mà trừng mắt Snape, giống như là sư tử nhỏ giương nanh múa vuốt.
"Em không có yếu như vậy, em đã đánh bại Volde, Chúa tể Hắc ám." Harry liếc nhìn Snape, ở trước khi y tức giận nhanh chóng sửa lại miệng, "Em đứng vững trước áp lực do phái bảo thủ tạo ra, thúc đẩy cải cách, ở lúc em đảm nhiệm sở trưởng sở thi hành pháp luật em làm cho dự luật nhân quyền có thể có hiệu lực, em để cho mỗi một phù thủy bất luận là xuất thân Muggle hay là máu trong đều có thể thu được quyền lợi đi làm đủ công bằng, sóng to cải cách giống như là cơn lốc ở thế giới pháp thuật cuộn sạch tất cả, về sau em trở thành bộ trưởng Bộ Pháp thuật, thế giới pháp thuật đã trở nên —— giáo sư thầy tuyệt đối tưởng tượng không ra được! Ngay cả Hogwarts cũng thay đổi... Bọn em thậm chí noi theo Muggle xây dựng mẫu giáo và tiểu học, phù thủy nhỏ từ lúc còn rất nhỏ thì phải bắt đầu học tập." Anh nói đến tương đối dễ dàng mà ngắn gọn, hoàn toàn không nhìn ra chiến đấu giữa anh và phái bảo thủ nhiều lần như vậy, trải qua vô số lần ám sát và bẫy rập nhằm vào anh. Đương nhiên nếu như chỉ dựa vào chính anh, anh đều không cách nào tưởng tượng anh có thể chiến đấu đến cuối cùng, đồng thời thật sự gánh áp lực của cơn sóng gió động trời, lúc này mới để cho cải cách thực hiện, mọc rễ cũng như nảy mầm.
Trong này có ít nhất hơn phân nửa công lao phải thuộc về Severus, người yêu, chồng cùng với đạo sư đời người của anh.
"Bây giờ những thứ này còn không có xảy ra, trò là một bé đáng thương ngay cả nghỉ hè cũng không có tự do, Potter." Snape duy trì châm biếm của y, không có xu thế giảm bớt chút nào.
Harry nghẹn, không thể không thừa nhận Snape vẫn đúng, ở bên ngoài Hogwarts anh ngay cả đũa phép đều dùng không được. Bờ vai anh gục xuống, dưới tình huống này uy phong của bộ trưởng Bộ Pháp thuật đều biến thành lá cây cuộn tròn, anh mặt ủ mày chau giống như tóc mái rủ xuống của anh.
"Em chỉ là muốn nói rõ em hoàn toàn có thể làm được, bất luận là đánh bại Chúa tể Hắc ám, hay là tiêu diệt vật ô nhiễm."
"Trò không có dự định đi nhà Dursley, quyết tâm vứt bỏ ngụy trang ngoan ngoãn kia của trò?" Trong đầu Snape hiện lên một suy đoán, y lập tức hỏi ra, cũng từ trong ánh mắt khiếp sợ của Harry nhận được đáp án khẳng định.
"Trò chính là làm bộ trưởng như thế sao, Potter? —— vui mừng lộ rõ trên nét mặt như vậy."
"Vì cái gì thầy vẫn là có thể đoán được tất cả chứ?" Harry cảm giác được vô lực, giống như ở trước mặt Snape anh từ đầu đến cuối đều là học sinh nên chịu dạy dỗ, cho dù anh đã 38 tuổi, cũng không thể không tuột xuống đến địa vị học sinh.
"Đúng vậy, em không có ý định đi nhà Dursley, em càng không có dự định đi số 12 quảng trường Grimmauld. Nếu đã khẳng định London tồn tại vật ô nhiễm, em không thể để cho càng nhiều người hơn cuốn vào."
"Cho nên trò quyết định một mình mạo hiểm." Snape không kinh ngạc chút nào, lại một lần nữa tại đây bắt được thằng nhóc trước khi trò ta mạo hiểm, y thậm chí nghĩ muốn trừ sạch đá quý của Gryffindor đến để đè áp lửa giận không chỗ phát tiết.
"Cũng không phải là một mình em còn có Rachel." Harry nói xạo, anh mới vừa muốn sờ sờ túi, lúc này mới nhớ tới trên người anh chỉ có bọc chăn, áo khoác ở —— nga, ở ngoài cửa, kia là anh vừa vào cửa thì cởi ra!
"Áo khoác của Harry Potter bay tới." Harry dùng một bùa chú không đũa phép gọi áo khoác của anh tới, sau đó ở trong túi sờ tới đồ quý giá nhất cho tới bây giờ của anh.
"Một hồ quả quýt?" Snape nhíu chặt mày, tiếp theo y nhận được liếc mắt nhìn chòng chọc hung ác tàn nhẫn.
"Con bé không phải." Harry nói mở nắp đồng hồ ra.
Rạng sáng nhà ga đen nhánh mà quang đãng, ban đầu nên như vậy —— ở dưới bảng sân ga số mười, một bóng dáng nằm ở trong một đoàn bóng tối ăn như hổ đói nâng đầu lên, lộ ra gương mặt xinh đẹp tính trẻ con kia —— Rachel nhăn mặt, cô bé ghét bỏ mà liếc nhìn đoàn quái dị đông nghịt vặn vẹo bị cô bé ăn đến bảy rơi tám rụng kia, bên tai đầy rẫy tiếng kêu rít lạ ở lúc không ý thức thì đã biến mất.
Thời gian chính xác Ô nhiễm lần đầu tiên xuất hiện trên thế giới vẫn là một bí ẩn không biết. Nhưng ô nhiễm ban đầu là do tình cảm vặn vẹo của nhân loại, hơn nữa vũ khí hạt nhân trong chiến tranh, do đó sản sinh dị biến, quái vật cũng ở trong năng lượng âm cuồn cuộn không ngừng mà nhận được tẩm bổ mà lớn lên lớn mạnh thành hình. Ở lúc nhân loại không nhận thấy được, thế giới đã rải rác những quái vật này, có chút đã tạo thành quy mô, có chút như cũ đang hấp thu năng lượng âm, ở lúc đạt được một giá trị đỉnh thì lột xác.
Mà vật ô nhiễm của nhà ga Ngã tư Vua này liền mới ra đời, sau khi nhận được công kích của cha liền cắt đứt đuôi thoát khỏi —— còn thật thông minh, đáng tiếc bị cô bé vừa vặn bắt được. Ở sau khi cô bé thu được quyền khống chế khu vực ô nhiễm, cô bé liền mở ra khu vực ô nhiễm, để cho Harry và cha có thể mau rời khỏi.
"Khó ăn." Rachel xì một tiếng khinh miệt, cô bé nắm đoàn còn dư lại vặn vẹo ở trong tay, chà xát thành một viên nhỏ hình dáng viên thuốc, cô bé nắm lỗ mũi ép buộc bản thân mình một ngụm nuốt vào.
"Thì tính là khó ăn hơn nữa, Rachel cũng phải ăn đủ no, để cho ba yên tâm." Rachel đánh một tiếng ợ, sau khi lẩm bẩm lộ ra một nụ cười ngọt ngào, ở bên trong nhà ga không có một bóng người lộ ra cái nụ cười này vô cùng âm trầm mà vặn vẹo.
Quả thực không khác biệt chút nào với những vật ô nhiễm đó, bất đồng duy nhất là lý trí còn sót lại của cô bé nói cho cô bé biết, cô bé nên đi tìm Harry. Ba cô bé đang tìm cô bé, ba cần cô bé.
Cho nên Rachel, ngày hôm nay vẫn như cũ phải trở thành một bé ngoan, dẫn dắt ba cô bé đi cứu vớt thế giới thật tốt đó!
________________________________________
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Phục hồi chức năng, cái hố mới không thể quên. Trạng thái bây giờ của Rachel thực sự là không quá bình thường, cô bé và Rachel ban đầu có chút khác nhau, chỉ có điều làm hướng dẫn tay mới vẫn là rất hữu hiệu
===---0o0o0o0---===
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro