Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 04

CHƯƠNG 04

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Lưu ý: Có miêu tả máu tanh, chú ý rơi tam qua xuống.

===---===---0o0o0o0---===---===

"Ngô —— " Lúc Harry che trán từ dưới đất bò dậy, máu sệt dính vào trong ánh mắt của anh, anh nhanh chóng chớp chớp mắt, lấy mắt kiếng xuống dùng tay lau lau, trong miệng nói thầm một câu Reparo* sửa chữa kính mắt hư hại. Sau khi một lần nữa mang kính mắt lên, căn phòng làm việc này biến đổi dáng dấp rất lớn, ban đầu đèn sáng như ban ngày tất cả đều tối sầm xuống, chiếu sáng khẩn cấp mờ nhạt sáng lên, bảng lối ra an toàn màu xanh lá rơi xuống không ngừng nhấp nháy.

Trần nhà rơi xuống, những bó dây rậm rạp chằng chịt để lộ ở trong tầm mắt.

"A! Đây là vật gì? ! —— mau —— mau! Thả ta ra!" Một tiếng sợ hãi mà chợt quát tới từ thủ tướng cách Harry gần nhất, chỉ thấy hơn mười tay màu đen từ trong bóng tối chui ra ngoài bắt thủ tướng lại, nghĩ muốn xé ông ta rách ra hoặc như là muốn kéo ông ta đi xuống. Thủ tướng bị dọa sợ đến tứ chi điên cuồng mà vùng vẫy, hai mắt trợn tròn giống như là trăng tròn, giống như muốn tuột ra khỏi hốc mắt.

Nếu như là người bình thường thấy một màn này, cả người cũng sẽ bị dọa sợ đến không biết làm sao, thế nhưng Harry là một phù thủy, anh từng thấy quá nhiều sự vật không giống tầm thường.

Có đôi khi chính là như vậy, thấy nhiều sự vật thần kỳ, cho dù là thi thể biết di chuyển hay là quỷ hồn đều sẽ không làm anh luống cuống đến ngây ngốc ở đằng kia. Harry nhanh chóng rút đũa phép ra, bùa Cắt* tinh chuẩn mà cắt nát những tay quỷ màu đen đó, thủ tướng có thể thoát khỏi rắc rối.

"Ông ổn chứ?" Harry đưa tay hướng thủ tướng.

"Xong, tất cả đều xong —— London không cứu được rồi." Thủ tướng quỳ trên mặt đất, hai tay ôm đầu. Ông ta mờ mịt mà nhìn về phía phương hướng của Ms. T, thời khắc nhìn thấy thi thể của Ms. T —— những xúc tua chui ra từ trên mặt đất ngoài đó từ ngực Ms. T xuyên qua, máu màu đỏ tươi chảy đầy đất —— sự tuyệt vọng của ông ta đột nhiên bùng phát.

Ông ta bỗng nhiên từ trong túi móc ra một thanh súng bán tự động Glock-17 cảnh sát phân phối, ông ta nhắm họng súng ngay cằm mình, dáng dấp vẻ mặt tan vỡ, tóc giả hài hước của hắn treo ở trán, trong cả khuôn mặt trắng bệch hiện ra màu xám, giống như là mắc bệnh hết phương cứu chữa.

"Thượng đế a!" Ông ta phát ra một tiếng rên rỉ cuối cùng, tiếp theo hai mắt nhắm nghiền, nước mắt giàn giụa xen lẫn trong mồ hôi giống như bùn nhão.

Ở trước khi giữ cò súng, Harry vung đũa phép lên bẻ cong nòng súng, lại khiến họng súng nở ra một đóa hoa thược dược tươi đẹp.

"Còn chưa tới lúc tuyệt vọng!" Harry lớn tiếng hét lớn, thanh âm của anh giống như là kinh động quái vật núp trong bóng tối, thanh âm ma sát sột soạt từ từ tới gần.

"A! —— a!" Thủ tướng dễ vỡ đến nghe một chút thanh âm thì bị dọa sợ đến cả người phát run, cả người ông ta điên điên khùng khùng. Ở sau khi từ trên mặt đất nhảy dựng lên, trong miệng ông ta kêu "Nơi này không thể ở lại!" Liền chạy tới lối thoát hiểm bên kia, dùng vân tay mở cửa, còn không có ra ngoài thì bị xúc tua ngoài cửa đâm thành cái sàng.

Ngoài cửa càng là địa ngục nhân gian, máu chảy thành sông. Những nhân viên an ninh súng vác vai, đạn lên nòng đó tất cả đều thành đồ chơi của bọn quái vật, hoặc là bị xé mở từ trong cả người, hoặc là bị xiên thành xiên nướng treo trên mặt đất, hoặc là bị treo ngược lên giống như thịt khô hong gió, thậm chí là bị đập bẹp thành thịt nát.

Mùi máu tươi dày đặc giống như là đi tới lò mổ.

Vẻ mặt Harry trang nghiêm mà vung đũa phép, không ngừng sử dụng bùa Cắt —— ngay từ đầu cái này rất có hiệu quả, thế nhưng tốc độ sống lại của xúc tua quá nhanh.

Ở sau khi chặt đứt những xúc tua gần bên đó, Harry phát hiện những tay này bắt nguồn với cái bóng. Thì vào thời khắc ở ngoài sáng uổng phí này, Harry hướng phía sau bắn ra ma bùa chú, Protego cũng đúng lúc mà phát huy tác dụng, những xúc tua mọc ra từ trong cái bóng của anh nhanh chóng bị chém đứt.

"Ngày tận thế của Merlin a!" Harry lẩm bẩm, anh vỗ đầu, từ trong trí nhớ dài dằng dặc vớt ra một cái thần chú phát minh thời kì Thần Sáng, anh lập tức vung đũa phép, "Silhouette nulla*."

*bản trung là 人影消消 bóng người tiêu tiêu: làm bóng người biến mất => do là câu thần chú do Iris aka tác giả chế ra nên tui chuyển nó thành tiếng latin cho dễ nha

Rất nhanh cái bóng của anh liền biến mất không thấy. Chính là thì tính là cái bóng của anh biến mất, chỉ cần chỗ có ánh sáng sẽ có bóng, những quái vật này vẫn như cũ sẽ xuất hiện. Tầng tầng lớp lớp, không có phần cuối.

Mà người là sẽ mệt mỏi mỏi. Harry có một loại dự cảm, bây giờ bọn họ thì ở vào khu vực ô nhiễm, mà những quái vật này hiển nhiên cũng không phải là vật ô nhiễm trung tâm khu vực ô nhiễm —— như vậy còn sẽ có quái vật khác sao?

Ms. T trước đó có nói phù thủy không đối phó được ô nhiễm, mà thủ tướng trước khi chết ông ta sụp đổ đến quá nhanh, ở trong lúc bọn họ mắng nhau bọn họ nhắc đến lý trí. Như vậy anh giả định vật ô nhiễm sẽ phá hư lý trí của người. Cho nên bất luận là Muggle hay là phù thủy, ở sau khi tiếp xúc ô nhiễm thì sẽ biến thành một người điên không có năng lực phán đoán.

"Hỏng bét, Rachel!" Harry cũng hít một hơi khí lạnh, tay anh nắm chặt đũa phép nghĩ mà sợ đến run.

Anh lại có thể quên mất chuyện quan trọng nhất! —— vật ô nhiễm dưới nền đất London thức tỉnh, như vậy Rachel ban đầu phải đưa đạn hạt nhân đi trong lòng đất —— con bé còn sống không?

"Trả lời ba, trả lời ba! Mau trả lời đi ba a! Rachel!" Harry dùng hết sức mà nói thầm tên con gái, anh móc kính hai mặt ra. Cho dù anh đã ruột gan rối bời, nhưng tay vẫn như cũ ổn định, chỉ sợ cầm không chắc mặt kính hai mặt có thể liên lạc với Rachel.

"Ha —— ha —— "

Trong lòng đất London, lạnh giá phảng phất như bắc cực. Rõ ràng không nên có tuyết bay, thế nhưng toàn bộ không gian bắt đầu rải rác tuyết màu xám tro, rất nhanh liền tích lũy thành một tầng thật dày giống như là tro tàn, chân đạp trên mặt đất phát ra tiếng sột soạt, cho người ta một loại ảo giác đây cũng không phải là dưới nền đất mà là trên mặt đất.

Rachel từ trong miệng cống bị nổ tung chạy ra ngoài, cô bé che kín lỗ ở ngực, máu màu đỏ tươi gián đoạn mà rớt một đường, giống như có sâu nhúc nhích người ở trong lỗ ở ngực.

Cô bé đánh một thuốc khép lại cho bản thân —— thế nhưng không có ích lợi gì, cô bé đã bị ô nhiễm.

Ở trong lúc chạy trốn, bỗng nhiên bị một nửa tảng đá nhô ra trên mặt đất, cô bé té lăn trên đất, đau đớn kịch liệt khiến ý thức cô bé cũng bắt đầu lắc lư,

Ở sau khi liên tục hít sâu hai cái, cô bé yên lặng bò dậy.

Bọn họ đều chết hết, chỉ còn lại có mình cô bé.

Cô bé cũng sẽ chết, trốn không thoát.

Rachel đầy đầu đều những ý nghĩ tiêu cực này, khuyên bảo cô bé buông tha giãy dụa, nhảy vào ôm ấp của tử vong. Cô bé không cách nào khống chế bản thân, còn lại lý trí ở trong đầu kéo vang cảnh báo.

"Sigma, báo cáo giá trị lý trí." Rachel nhắm mắt lại, cho dù trong đầu cô bé đầy rẫy ý nghĩ điên cuồng do ô nhiễm mang lại, cô bé vẫn tỉnh táo như cũ đến giống như một người bình thường mất đi hương vị.

Bên tai truyền đến tiếng xào xạc của dòng điện, thanh âm lạnh như băng của AI online giống như kim loại vang lên ở trong đầu cô bé, "Đang quét hình —— giá trị lý trí còn thừa 79 ——76 —— có xu thế giảm xuống rõ rệt."

Rachel nhắm mắt lại, cô bé giống như là làm tốt chuẩn bị cuối cùng, bỗng nhiên giơ tay lên mở nút nón an toàn ra, tựa như đồng đội giống như không chính mình bị ô nhiễm ăn mòn kia, cô bé ở giải đất trung tâm khu vực ô nhiễm tháo nón an toàn bảo vệ cô bé xuống.

Máu tươi màu đỏ rơi xuống, dính ướt cổ áo màu trắng của đồ bảo hộ chống chất nguy hiểm, bất kỳ màu sắc nào ở trên màu trắng đều vô cùng bắt mắt, nhất là đỏ tươi của máu người.

Sử dụng thuật lần theo dấu vết huyết thống lúc Harry Độn thổ đi tới trước mặt Rachel, nhìn thấy lại là một màn con gái bảo bối của anh lấy nón an toàn xuống —— giống như con bé đã buông tha niềm tin sống sót.

"Con sao lại tháo nón an toàn xuống chứ? Mau mang lên! —— ba mang con đi!" Harry tiến lên một bước, hai mắt của anh chứa đầy nước mắt, anh nắm tay Rachel, cách bao tay đồ bảo hộ chống chất nguy hiểm.

"Con chịu khổ rồi." Anh đau lòng đến thật giống như những vết thương kia đồng dạng ở trên ngực anh và trán anh.

"Ba, ba không nên tới. Nơi này đã hoàn toàn thất thủ. Không có hy vọng, cũng không tồn tại cứu thế chủ." Rachel im lặng mà nhìn ba cô bé.

Than nhẹ bên tai giống như ác ma đột nhiên biến mất không thấy, ý nghĩ tiêu cực trong đầu cũng không còn sót lại chút gì.

Nếu như không phải là miệng vết thương trên ngực vẫn có sâu nhúc nhích ngọ nguậy như cũ, cô bé sẽ cảm thấy mình đã tốt hơn. Chỉ cần một cái Độn thổ, bọn họ là có thể về nhà.

Thế nhưng cô bé không về nhà được —— cô bé đáng chết rõ ràng điểm này!

"Con có một ít lời nghĩ muốn nói cho ba, xin nghe con nói." Cô bé đột nhiên nghiêm túc lên, sắc mặt trầm tĩnh giống như cả người rơi vào trong sông băng lý trí.

Harry biết đây là Bế quan Bí thuật đang vận chuyển, nếu như không phải là Ms. T nói pháp thuật không hữu hiệu, anh thật sự sẽ cho rằng trạng thái của Rachel rất tốt —— nhưng cô bé thoạt nhìn giống như là rất tốt sao? "Không, chúng ta về nhà!" Harry run rẩy môi.

"Trở về không được, Harry. Độn thổ không có ích lợi gì, vật ô nhiễm sẽ không để bất kỳ con mồi nào rời khỏi khu vực ô nhiễm. Khu vực ô nhiễm tự có một bộ quy luật vận hành khách quan, ba có thể tìm được con là bởi vì không có trái với quy luật khách quan này, nhưng cái này không có nghĩa là chúng ta có thể rời đi nơi này." Rachel tỉnh táo nói, "Bây giờ chuyện con muốn nói đặc biệt quan trọng."

Harry vững vàng nắm tay con gái, "Con nói đi, ba chữa thương cho con." Anh nói, bắt đầu nhắm ngay vết thương trên trán của Rachel niệm bùa chú chữa trị*.

"Con đã tiêm một mũi khép vết thương." Rachel dừng một chút, "Kỳ thực bây giờ còn chưa đến giây phút tuyệt vọng. Còn dư lại một biện pháp cuối cùng —— dược tề Alpha. Con vẫn luôn chưa từng tiêm vào, nhưng con nghe nói tất cả điều tra viên thâm niên ở trước khi tiêm dược tề Alpha sẽ biết khuynh hướng dị hoá của chính mình, bây giờ con thì có loại cảm giác này. Nó nói cho con, đây là hy vọng."

"Không! Con không thể tiêm dược tề này! Ba đã biết rồi! Tất cả người tiêm dược tề đều sống không quá một năm!" Harry kêu to, anh lắc lắc bả vai Rachel.

"Nếu như con muốn tiêm, đưa cho ba! Ba tự tiêm!"

"Ba, ba biết mà, con đã không cứu được nữa. Tuy rằng con hiện tại đang nhìn giống như một nhân loại, thế nhưng lý trí của con đang giảm xuống cấp tốc, không có cách nào kéo trở về." Rachel tỉnh táo mà nhìn chăm chú vào Harry.

"Sigma, truyền báo giá trị lý trí."

"Đang quét hình, kiểm tra đo lường sinh mệnh hai người —— "Thanh âm như kim loại của AI thông qua loa trên đồ bảo hộ chống chất nguy hiểm phát ra ngoài, "Rachel, giá trị lý trí của bạn còn thừa 63, giá trị lý trí nhân sĩ không rõ khác còn thừa 91."

"Lúc thấp hơn con thì sẽ bắt đầu phát điên, lúc thấp hơn 20 con đã không thể coi như là một người có năng lực hành vi." Rachel thấp giọng nói, "Ô nhiễm đang ăn mòn lý trí của con, ba à."

"Sau khi tiêm dược tề vào con sẽ tốt sao?" Harry bất thình lình hỏi.

Rachel nở nụ cười, sau đó bắt đầu ho khan, cô bé ho ra một ít máu thịt, sắc mặt trắng bệch giống như là bé đáng thương chịu đủ tủi thân."Sẽ tốt hơn. Tất cả cũng sẽ tốt hơn." Cô bé nhỏ giọng mà lặp lại một câu, bỗng nhiên cầm ngược tay Harry.

"Thế nhưng sau khi dị hoá con cũng không thể coi là là nhân loại, xin ba không nên tin con sau khi dị hoá! Tuy rằng con tuyệt đối sẽ không ý nghĩ muốn thương tổn ba, thế nhưng đã không thể tính là con với dáng vẻ nhân loại, ý tưởng của cô ta sẽ khác biệt. Có lẽ ở dưới cái nhìn của cô ta những thương tổn đó không thể tính toán là thương tổn. Cho nên đáp ứng con, nghìn vạn lần không nên tin con! Ba phải thề đi!"

Harry chỉ là gật đầu, không để ý chút nào nói ra câu, "Chúng ta cùng nhau trở về."

Rachel còn muốn nói gì, thế nhưng thời gian không nhiều lắm, lý trí của cô bé rơi xuống sát biên giới phát điên, thoáng nhảy liền là bắt đầu điên cuồng. Vì vậy cô bé mở miệng, hướng về phía AI trong đồ bảo hộ chống chất nguy hiểm hạ mệnh lệnh cuối cùng, "Tiêm Alpha dược tề vào."

Ở sau khi thanh âm phát ra, cô bé cảm giác được cảm giác đau đớn khi tiêm, giống như là đuôi kim ong mật đâm vào mạch máu cô bé, cô bé bắt đầu rét run.

Một giây kế tiếp, cô bé phát ra tiếng thét chói tai, đau đớn kịch liệt giống như muốn xé nát cả người cô bé thành vô số mảnh nhỏ. Cô bé đau đến hai chân quỳ trên mặt đất, không cách nào mở miệng, nước mắt trong mắt rơi xuống, hai mắt đau đớn mà đóng chặt. Thì ở thời khắc cô bé quỳ xuống đó, tóc màu đen ban đầu chợt biến thành màu trắng.

Sau khi dị hoá bắt đầu liền là cuồn cuộn hướng về phía phần cuối, từ cuối gen khởi bước, thời gian một giây đồng hồ đi hết mấy năm, lột xác nhanh chóng mắt thường không cách nào nắm bắt, một khi bắt đầu thì không cách nào dừng lại, cũng không cách nào quay đầu lại.

"Rachel! Con ổn không?" Tay Harry run run, anh ôm lấy bả vai con gái, lúc đỡ cô bé dậy, chỉ thấy trên mắt phải nhắm chặt của cô bé từ chính giữa nứt ra vết rách hình đường thẳng đứng, giống như là bị người chém một dao.

Đột nhiên mí mắt cô bé giật giật, giống như muốn tỉnh lại vậy, tất cả nên đi hướng bình thường.

Thế nhưng mắt dị biến kia đã không thể gọi là mắt, giống như một mặt đồng hồ màu vàng khảm nạm ở chỗ mắt ban đầu, kim giây không ngừng chuyển động nhanh trên vạch chia đều, thời gian đang lặng lẽ đi tới.

Mà con mắt trái của cô bé vẫn là màu đen trong trí nhớ của Harry. Vết thương trên trán và ngực đều đã khép lại, da thịt trơn nhẵn giống như mới, giống như không tồn tại vết thương —— thế nhưng Harry tình nguyện thời gian đảo trở về, Rachel không có tiêm một kim dược tề Alpha kia vào.

"Con rất tốt, chưa từng tốt như thế." Rachel mượn tay Harry đứng lên, ở lúc cô bé ngẩng đầu lên, một tiếng chuông hùng hồn quanh quẩn ở cả vùng đất, từ bầu trời dập dờn đến dưới nền đất, dao động mang đến giống như động đất loại nhỏ, mặt đất phát sinh run rẩy giống như là một loại đáp lại, hoặc như là hoan nghênh nó đến.

Ở trên bầu trời London Harry và Rachel nhìn không thấy, một mặt đồng hồ báo thức màu vàng thật lớn giống như mắt của bầu trời vậy mở mắt ra, thời gian một phút cũng không ngừng chuyển động, giây lặng yên không một tiếng động xoay xong một vòng, vì vậy đến phiên kim phút chạy, phát ra tiếng vang két, này giống như là một loại tuyên ngôn đã đến giờ. Trong khoảng thời gian ngắn London đầy rẫy tiếng gọi ầm ĩ tuyệt vọng và thét chói tai trở nên yên tĩnh, giống như là bị tay nhìn không thấy nhấn nút tạm dừng.

Vật ô nhiễm cấp S dưới nền đất giãy dụa nghĩ muốn cố gắng nhích người, cho dù nó chẳng qua là một con giòi bọ chui bò trong lòng đất, dáng dấp vô cùng khổng lồ mà thể hiện đáng sợ, coi nhân loại là con kiến hôi, thế nhưng ở dưới đồng hồ báo thức màu vàng, thời gian của nó bị mạnh mẽ tạm ngưng.

Lúc toàn bộ khu vực ô nhiễm rơi vào trong ngủ mê, giống như tằm xuân ngủ đông, chờ đợi ngày nào đó lột xác.

Mà mấu chốt lột xác ở chỗ —— Harry Potter.

Tay Rachel nâng mặt ba cô bé, cô bé nhìn chăm chú vào ba cô bé thích nhất, "Hiện tại con đi không nổi nữa. Thế nhưng ta rốt cuộc biết hy vọng ở đâu —— ở trong này, ba. Năng lực mà con thức tỉnh có thể đưa ba về quá khứ, chỉ cần ba ở lúc vật ô nhiễm còn yếu nhỏ giết chết nó, London thì sẽ không thất thủ, ta sẽ không chết, tất cả mọi người sẽ không chết."

Bỗng nhiên trong con mắt màu đen kai của cô bé bắn ra màu sắc lấp lánh, "Còn có cha, ba có thể cứu cha trở về! Cùng với rất nhiều rất nhiều tiếc nuối, tất cả đều có thể thay đổi —— Harry, ba có từng suy nghĩ sinh một chị gái cho con hay không vậy?"

"A?" Ban đầu đắm chìm trong thay đổi những tiếc nuối Rachel miêu tả đó Harry ở lúc nghe được câu hỏi cuối cùng anh phát ra một tiếng kinh ngạc.

Thế nhưng Rachel là một đứa nhỏ tùy hứng, cô bé bị ba mình làm hư, hoàn toàn không cho Harry có thời gian cự tuyệt. Cơ hồ là trong nháy mắt, ở âm cuối tiếng kinh ngạc kia của Harry vẫn như cũ ở thời khắc giơ lên đó, anh thì bị va chạm mạnh, về tới trong thân thể tuổi trẻ xung động giống như là một con trâu con non nớt của mình.

Lúc đó anh đang cầm đũa phép, đối mặt với cả hàng quả cầu tiên tri, vẫn luôn chất đến trên trần nhà, đồng dạng tủ trưng bày chất đầy cả phòng.

"Harry, nhanh đi lấy quả cầu tiên tri!" Thanh âm Ron ở phía sau anh vang lên, gấp rút mà thúc giục anh.

Cho nên hiện tại anh là về tới cuối kỳ của năm năm, mà anh đang ở Bộ Pháp thuật. Harry Potter bộ trưởng Bộ Pháp thuật năm nay 38 tuổi vừa mới chuẩn bị thong dong đối mặt tử vong, hiện tại anh không thể không ở ký ức đã từng nhặt lên trong đầu của chính mình 16 tuổi non nớt, giống như bị thời gian tùy hứng đùa giỡn vậy.

________________________________________

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Chúc mừng Harry đi trở về, giáo trình tân thủ login

===---0o0o0o0---===

*Reparo (Bùa sửa chữa) Mô tả: Sửa chữa các vật dụng bị hỏng. Có một bản nâng cấp là Reparo Duo.

*Diffindo (Bùa cắt) Mô tả: Cắt đứt mọi thứ ra thành mảnh, kể cả da thịt người.

*大丽花 hoa thược dược

*Episkey (Bùa chữa trị) Mô tả: Dùng để chữa những vết thương nhẹ về vật chất, chẳng hạn như gãy mũi, sứt môi hoặc rụng răng. Không giống như Reparifors chữa trị trạng thái.

*Reparifors (Bùa chữa trị level 3) Mô tả: Dùng chữa trị các trạng thái gây ra do phép thuật như tê liệt hay nhiễm độc, không giống như chữa trị về thương tật vật lý như Episkey.

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro