Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Sugar Daddy (2)

Sự thật là, Harry đã nói dối, làm sao một thiếu niên đang trong độ tuổi dậy thì lại không có một chút tò mò về cơ thể mình cho được? Em cũng từng chạm qua bộ phận không thuộc về bé trai ở giữa chân ấy, ngón tay ấn lên hạt đậu con tí, cọ xát nhè nhẹ, cảm giác châm chích như có dòng điện chạy qua khiến em vội rụt tay lại, nhưng rồi cũng chẳng cưỡng lại nổi mà lại khám phá vùng bí ẩn kia lần nữa.

Vỏ sò non khép chặt giữa hai chân Harry bị ngón tay Draco cạy mép mở ra, gã tách đôi vỏ sang hai bên, len vào giữa xoa nắn hạt ngọc trai mềm mềm, Harry không chịu nổi khẽ sụt sịt một tiếng, em cắn cổ tay chính mình, nhịp thở lộn xộn ngắt quãng. Một Harry chẳng có chút kinh nghiệm nào sao có thể so với một kẻ đã nhiều năm phiêu bạt chốn tình trường, số đàn bà từng nếm trải đủ khả năng gộp thành một hội nghị Liên Hợp Quốc như Draco được, Draco chỉ sờ qua mấy lần đã tìm được điểm mẫn cảm của Harry, gã đè lên phần thịt kia, nghiêng mình kề sát tai Harry nói nhỏ.

"Có phải là chỗ này không? Có phải đây là chỗ khiến cưng muốn hét lên và nước sướng chẳng ngừng chảy ròng ròng? Trả lời ta!" - Gã phát mạnh vào mông thịt hòng đổi lấy câu thú nhận từ Harry.

"Vâng... Daddy..." - Khoái cảm từ âm vật cứ liên tục lan tới, cái mê tơi như điện giật nhẹ khiến nhịp thở em rối tung, hai chân căng cứng và cơ thể nóng bừng, đập vỡ chút tỉnh táo của em, rắp tâm muốn bắt em quên đi lời hăm dọa từ Draco mà kêu la thật lớn. Harry cắn mu bàn tay nhằm ép bản thân phải phân tâm, cũng là để tìm lối thoát cho dục vọng chính mình.

"Nhả ra!" - Draco tóm lấy hai cánh tay Harry, quặp ra sau lưng, đè nghiến chỗ ngang hông. Ngón tay gã lệch khỏi điểm nhạy cảm của Harry, cơn cực khoái chỉ còn cách một bước chân, nỗi sung sướng dừng bước ngay tại đó như thể đòi đoạt mạng em, thân thể phản xạ trước cả não bộ, buộc eo em đu đưa dò tìm ngón tay Draco, mông em quệt qua dương vật gã, tất cả phản ứng đều hệt một đứa hứng tình chỉ chờ được đút vào.

"Cưng thích nó, đúng không? Cưng muốn cái lỗ nhỏ bé này được Daddy lấp đầy, phải chứ? Cưng muốn Daddy thúc vào đây, giã thật mạnh, có phải không?" - Ngón tay Draco trở lại vị trí nhạy cảm của Harry, ấn vào, chỉ trong chốc lát sau khi những giọt mưa tưới xuống ngày càng dày đặc đến thừa mứa, Harry cắn môi, lần đầu tiên đạt đến đỉnh điểm của đêm nay, vật kia cũng phun ra chút chất lỏng, mở rượu sâm panh để mừng cho Harry cuối cùng cũng có đợt cực khoái đầu tiên của riêng âm vật.

Thế nhưng, mọi thứ vẫn chưa kết thúc, ngón tay Draco lần vào lối âm đạo nho nhỏ, cảm giác bị vật lạ xâm nhập chẳng hề dễ chịu xíu nào, bên dưới hơi cồm cộm, không đau nhưng chặt đến khó chịu, Harry ngoảnh đầu lại, nhìn thấy bộ phận sinh dục sẫm đỏ, thô to ngay trên cánh mông, đầu ong cả lên, cái thứ khổng lồ như thế nhét vào sẽ đau đến mức nào cơ chứ?

Draco chả cần quan tâm đến chuyện Harry nghĩ gì khi cứ nhìn chằm chằm vào thằng nhỏ của gã, gã dùng mật dính Harry rỉ ra bao phủ cây hàng bự, rút ngón tay ra, nhắm góc chính xác, thúc thẳng vào.

"A... ứm... hức... đau quá... Daddy... ngh-..." - Miệng em há hốc, nức nở vì đau, tay Draco nhấn mặt em gần sát bức tường, khuôn mặt Harry biến dạng bởi đau đớn tựa như nhân vật của bức tranh "Tiếng Thét", nước mắt rơi lã chã, trượt xuống ngón tay gã trên mặt em.

"Câm miệng!" - Draco che miệng Harry lại, dập đến chỗ sâu nhất. Harry nghẹn ngào kêu lên tiếng rên rỉ yếu ớt, ngậm chặt miệng lại, âm vang rỉ rên bởi khoái lạc chưa kịp thoát ra đánh vào làm rung chuyển vách miệng, rát buốt.

"Mẹ kiếp! Cưng bót quá đấy!" - Draco buông tay ra, chuyển sang vòng qua thắt lưng Harry, mãn nguyện phà hơi thở - "Còn chặt hơn cả mấy đứa con gái mười bảy, mười tám nữa... Daddy lấp kín cái lỗ bé xinh trống trải và thỏa mãn ước muốn của cưng rồi, giờ cưng nên nói gì nào?"- Gã giữ lấy cằm em, Harry mở miệng nhưng chẳng dám phát ra âm thanh nào, vừa lúc, Draco sượt qua điểm nhạy cảm, khoái cảm trào đến trong tức khắc khiến em không thốt ra tiếng, một luồng ánh sáng trắng xóa xuất hiện ngay trước mắt, một lúc trôi qua mới thấy đôi mắt xám xịt nôn nóng của Draco.

"Nói!" - Gã đánh mạnh lên mông mềm, cái mông tội nghiệp chẳng sót lại bao nhiêu chỗ còn mang sắc trắng.

"Cảm ơn..."

"Và?"

"Cảm ơn... Daddy..."

Thêm một cái tát nữa, Harry thốt lên một tiếng nhỏ xíu đáng thương, như một con thú non bị giam giữ.

"Bé ngoan... Đúng là bé ngoan của Daddy..." - Draco nhìn mông thịt, hình như ngẫm nghĩ điều gì, chốc lát đã nghĩ ra cách chơi đùa mới.

Do chênh lệch về chiều cao, Draco phải dạng chân ra và hạ người xuống một chút trong lúc mây mưa với Harry, nếu không, dương vật gã sẽ không vào được lỗ bím chặt khít. Bây giờ, gã chẳng muốn làm điều đó nữa.

"Đứng vững và tự chuyển động đi." - Gã đứng thẳng người, dục vọng cương cứng tuột ra khỏi âm đạo ướt át, gã bóp chặt cổ thiếu niên, ghé lại gần thì thầm - "Tự chuyển động, nghe rõ chứ? Nếu dương vật ta trượt ra ngoài như thế này... Ta sẽ dí nòng súng vào cái mông của cưng và bắn một phát, rõ chưa?"

"Đã rõ... Daddy..."

.

Thực sự rất khó để có thể điều khiển được. Harry kiễng chân, mông nhếch lên, giữ lấy dương vật Draco cố nhét vào trong. Lần đầu tiên bởi vì chọn không đúng góc, quy đầu to bự bị kẹt tại lối vào nhỏ hẹp, làm em đau đến hít thở liên tục. Nghiêng đi, chen vào lần nữa, sau đó, Harry chống tay lên tường để giữ thăng bằng, khe khẽ dịch eo, sợ rằng lỡ mà sơ ý lại không giữ được cây trượng của Draco mất.

Kiễng chân là một hành động rất hao sức, chưa kể đến chuyện đứa nhỏ chẳng có mấy kinh nghiệm phải lắc eo, nhả ra rồi ngậm vào dương vật gã. Từng thớ cơ tại chân Harry căng cứng, hai chân không kiểm soát được mà run bần bật. Tay em chống trên mặt tường, tường gạch men sứ sạch bóng, như thể tạo thành chiếc gương phản chiếu được cả giọt mồ hôi chảy tại thái dương, khóe miệng rúm lại vì lo sợ, còn nhìn thấy nét mặt tràn đầy hứng thú của Draco ở đằng sau.

"Tiếp tục đi nào, cục cưng bé bỏng, đừng dừng lại..." - Gã nhào nắn má mông Harry, móng tay đầy thô lô vẽ lên cơ man đỏ bầm - "Kẹp chặt thêm tí nữa nào, kẻo nó trượt ra đấy. Cưng không muốn cái mông lãnh một phát đạn đâu nhỉ?" - Draco véo bóp thịt mông, đốt ngón tay ấn lên miệng lỗ nhỏ, hành động hăm dọa này làm đứa trẻ hoảng hốt mà khép chặt chân lại, lối vào chặt khít khuấy đảo khắp bộ phận con đực của gã - "Chết tiệt..."

Đối với Harry, đây chẳng khác gì một cuộc hành hình, thể lực em có là không đủ để duy trì được động tác nhón chân trong thời gian dài, có vài lần em từng dẫm phải giày da của Draco, người đàn ông phía sau cắn lên lưng em, để lại dấu răng tương đương với lời cảnh cáo. Nếu như ban đầu đùi em chỉ loáng thoáng run rẩy, thì hiện tại nhịp run lẩy bẩy của em hiện lồ lộ ngay trước mắt. Tóc em quơ loạn xạ, lòng bàn tay chống tại tường bắt đầu đổ mồ hôi, khiến em không ngừng trượt xuống, như con cáo nhỏ đi trên mặt băng. Má em ửng sắc đỏ tựa than đốt, đôi mắt vừa sợ hãi vừa mong đợi ngước nhìn Draco, cầu nguyện gã vào giây tiếp theo sẽ nói ra câu "Trò chơi kết thúc", và chịch em thật mạnh bạo. Ngay lúc này, em khao khát sự kiểm soát từ gã hơn bao giờ hết, ước ao gã sẽ trở lại thế chủ động trong cuộc ân ái này.

Đối với Draco, đây không hẳn là cực hình. Con chim non nớt chẳng biết thứ gì, tần suất đong eo chỉ ngang với tốc độ đi đường của một bà lão đã chạm mốc tám mươi, hoàn toàn chả có tí tẹo khoái cảm nào cả! Có chăng thì cũng chỉ là biểu cảm sợ chết khiếp từ Harry mới đem lại cho gã đôi chút cảm giác thỏa mãn. Thiếu niên mười sáu tuổi trắng nõn đứng trước mặt gã, cắn môi, quay đầu nhìn cánh mông chằng chịt vệt đỏ, nhút nhát ngước mắt lên chỗ người đàn ông kia, kiễng chân nâng cao mông nuốt lấy thằng nhỏ của gã. Đôi chân nhóc nhỏ run rẩy nhưng không dám ngừng vặn eo, nhìn về phía gã, ánh mắt đong đầy đáng thương cùng mong chờ, dụ dỗ gã phải chịch em mới thôi.

Vậy thì, còn chờ gì nữa? Draco riết lấy eo Harry, mông em đập thẳng vào vùng hạ bộ gã, đôi má dán chặt vào gạch men sứ dần trượt xuống, miết má trái đau rát, kính cọ vào rơi xuống. Âm đạo chật hẹp thít lấy dương vật Draco, môi em vẫn mím chặt, Draco che miệng em lại, ngay cả tiếng rên rỉ nghèn nghẹt em phát ra cũng đủ để tên đàn ông bất mãn.

"Im lặng!" - Gã liên tục ra lệnh cho Harry.

Làm sao em có thể không rên rỉ được? Draco tìm đúng điểm mẫn cảm của Harry, dương vật gã dập thẳng bên trong em, cơn đê mê như sóng cuộn trào hung hãn lao tới. Ngón tay em tách nhau ra, bám sát lên tường, ngửa đầu, há miệng. Không khí trong cơ thể em vốn bởi ham muốn đang thiêu đốt mà cạn kiệt từ lâu, cố hít vào qua kẽ hở bàn tay Draco, nhiệt độ cơ thể bị ghim chặt trên gạch men từ từ hạ xuống. Draco với tay, kẹp lấy đầu lưỡi em, bên dưới cấp tốc chạy nước rút, trong chốc lát, chất nhầy trắng ởn bắn lên mặt tường.

"Ăn đi!" - Draco dùng ngón tay quẹt lấy chút tinh dịch Harry xuất ra, đút vào miệng nhỏ, rồi giật mạnh tóc thiếu niên, bôi chất lỏng nhớp nhúa lên toàn lưỡi em - "Ăn hết thứ cưng bắn lên tường cho ta. Cưng nghĩ bản thân có tư cách gì để người khác phải làm sạch cái thứ bẩn thỉu cưng bắn ra?"

Tinh dịch cứ thế bị nuốt vào, trước lúc Harry kịp nếm được mùi vị chính bản thân mình, Draco đã ngồi sẵn ở đi văng, dương vật đứng thẳng trong tay gã, ngắm nhìn em.

"Cưng cho rằng thế là xong à? Lại đây!"

.

Draco ngồi trên đi văng, Harry đi lại gần gã bị kéo ngay vào, nhấn đầu em xuống, bắt em phải quỳ giữa hai chân gã.

"Cẩn thận mấy cái răng nhé, cục cưng bé bỏng," - Draco hết sức hài lòng khi phát hiện thấy cái nhìn sợ hãi của Harry, gã nắm lấy hàm dưới, để lộ ra hai hàm răng gọn gàng đẹp đẽ - "hoặc là ta sẽ gọi ai đó đến và nhổ sạch chúng. Ta đoán là giao cấu đường miệng mà không bị dính răng sẽ càng thu hút đối với các vị khách quý đấy?"

Quả nhiên, đồng tử đột ngột co rút lại, làm nỗi hoảng sợ của em phô bày trần trụi trước mắt Draco. Em chần chừ nhìn vào cây hàng khủng mới rút ra khỏi cơ thể mình, cảm thấy miệng lưỡi khô không khốc: chưa cần nói đến chuyện làm sao mới không bị đụng phải răng, việc em đủ khả năng ngậm hết nó hay không cũng là cả một vấn đề.

Sự thật đã chứng minh rằng, khả năng của con người là vô hạn, Harry vẫn nuốt được chừng gần nửa cây cột, đầu Draco nhỏ cọ lên vòm miệng rồi trượt xuống chỗ họng, nhồi đầy khoang họng eo hẹp, sự khó chịu bởi vật lạ đút vào cổ họng khiến Harry không thích ứng kịp, cảm giác buồn nôn ập tới, thế nhưng, Draco đã giữ chặt gáy em lại, không thể động đậy.

"Rốt cuộc cưng có thể hay không đây?" - Draco bực tức tát vào mặt Harry - "Di chuyển hoặc nuốt xuống thêm nữa, cưng nghĩ chỉ cần nhét vào thế này là xong rồi à? Đồ ngu!"

Ngay lúc Draco vừa buông lỏng tay, Harry vội vã nhè ra, hít thật sâu, vỗ lên ngực để thông khí.

"Không thoải mái hả? Mẹ kiếp, ta còn chưa tính sổ với mấy cái răng của cưng đâu! Ba lần, ta sẽ nhớ rõ để cho người nhổ phắt ba cái răng của cưng đi, bé em ạ!" - Draco nắm lấy tóc Harry, quẳng em lên đi văng, lột tuột cái quần vướng ở mắt cá, để Harry nằm nghiêng trên ghế - "Há miệng!"

Harry ngoan ngoãn mở miệng ngậm lấy dương vật Draco, kinh hãi nhìn gã kéo đầu gối đến chỗ vòm ngực, ngón tay lần vào giữa hai chân.

Ngón tay Draco lần mó khắp chỗ giữa chân, bôi nước dâm tràn ra ngoài vào lỗ bé đằng sau, đốt ngón tay nhấn nhá phần mép, tay gã banh hai má mông, quan sát cẩn thận lỗ nhỏ phớt hồng.

"Tuyệt đẹp..." - Gã nhếch miệng, đập đập mấy lần, ngắm nhìn mông thịt rung rinh lắc lư, ngón tay ấn lên miệng nhỏ, Harry rên rẩm, ngừng việc nhả nuốt.

"Đừng có dừng lại, ta không có nói là cưng được phép dừng lại." - Draco túm lấy gáy Harry, tác động mấy lần - "Dù ta có làm gì với cái mông cưng thì cũng không được dừng lại."

Gã rút bộ phận kia ra, bóp chặt cằm Harry, vén mái lên, nhìn thẳng vào con ngươi xanh biếc.

"Hiểu ý ta chứ?" - Draco dùng dương vật vỗ vỗ lên mặt Harry, chất dịch từ phần đỉnh dính vào trán, đến má, rồi còn cọ qua sống mũi.

"Vâng, Daddy." - Thiếu niên hoảng sợ nuốt nước bọt, mắt như sợ bị chọc vào mà chỉ he hé phân nửa. Em có lẽ đã biết trước được sự việc gì sẽ xảy ra tiếp theo, kết hợp với chuyện phát sinh trước đó, do vậy so với bình thường chắc chắn sẽ chẳng dễ dàng gì để hoàn thành.

"Rất tốt." - Draco dùng vật thô bự của gã chèn nghẹn miệng Harry, bắt đầu nới rộng bên dưới.

Toàn khuôn mặt thiếu niên tóc đen dính đầy nước bọt lấp lánh, em nằm nghiêng người trên đi văng, đầu cứ nâng lên rồi lại cúi xuống. Trong miệng là bộ phận sinh dục vượt quá kích cỡ trung bình, quy đầu kẹt tại cổ họng em, chất dịch tanh tưởi chảy xuống họng, nước bọt trong suốt trào khỏi khóe miệng, nhỏ lên đi văng. Lỗ nhỏ bị kẹp giữa hai ngón tay quái ác, xoay tròn, mơn trớn, bỡn cợt với nó, bắt lối vào khép chặt phải mở ra.

Một bàn tay khác đặt trên bờ mông em, và chủ nhân của cái tay đó - người chơi đùa biến em thành tình trạng như thế này, ướt nhẹp, xấu hổ, đỏ au, nằm trên đi văng - đang tách mông thịt ra hòng cắm ngón tay vào sâu hơn. Bên trong ngày càng nóng hôi hổi, mềm nuột hơn, bám chặt hơn bím nhỏ giữa hai chân.

Rãnh thịt chưa từng được khai phá khít đến không tưởng, độ rộng của hai ngón tay đủ để khiến Harry nhăn nhó nỉ non.

"Đừng có dừng lại!" - Draco vỗ vỗ mông Harry.

Thiếu niên tóc đen chịu đựng cơn đau đớn ở khe mông, ngậm lấy cây trượng thịt thà, nuốt đến chỗ sâu nhất có thể, cố gắng chống đỡ thứ cắm vào lớp thịt mềm ở khoang họng, tàn bạo phang phập cuống họng. Em thực hiện một động tác nuốt xuống, thít chặt không gian chẳng còn mấy rộng rãi, gã đàn ông thỏa mãn rít lên, thốt ra một câu khen ngợi: "Tốt lắm!". Em chưa từng có kinh nghiệm nào với việc giao hợp bằng miệng bao giờ, tuy vậy, đàn ông biết cách để vừa ý đàn ông, em chống khuỷu tay lên mặt đi văng mềm mại, không chắc chắn cho lắm, nên quy đầu tròn cứ chọc vào vòm họng. Chỉ ngậm lấy chút ít ở đầu, đầu lưỡi vẽ vòng quanh cái lỗ bé xíu, liếm láp đường rãnh bên dưới, tay xốc lên xuống cái vật cứng ngắc kia, cố nuốt nhiều nhất có thể dịch lỏng rịn ra ngoài.

"Học nhanh đấy."

.

Trong phòng làm việc được trang hoàng thật xa hoa, có một người đàn ông vận trên mình áo sơ mi đen và chiếc quần đồng màu, đứng đối diện đi văng, hơi khom người, tay cứ chuyển động sang bên phải rồi lại trái. Bạn không thể nhìn rõ nếu cứ nhìn từ phía sau thế này, bởi bạn chỉ có thể thấy được qua khe hở giữa cánh tay và thân thể người đó, một bắp chân trắng phau gầy guộc, đoán rằng có vẻ trên đi văng có người nữa đang nằm nghiêng, nhưng bạn lại chẳng biết được đó là ai cả.

Nếu bạn đủ can đảm để tiến lên vài bước, bạn có thể thoáng nhìn thấy một thiếu niên tóc đen, lõa lồ, ngậm bộ phận sinh dục của gã đàn ông trong miệng, cố gắng nhả ra nuốt vào, khuôn mặt đỏ sắp ứa máu vì nghẹn và quá sức. Ba ngón tay vị đàn ông kia nhồi nhét trong lỗ nhỏ, xung quanh mép miệng chuyển sắc đỏ rực vì đau đớn, cánh mông đỏ tím nhập nhằng xen lẫn, chẳng thể nào tìm được phần da thịt nào chưa từng bị giày xéo. Bạn nhìn thấy chính diện của người đàn ông đó, một người trưởng thành, tóc vàng, tầm độ ba mươi, áo sơ mi vẫn cài nút ngay ngắn, quần chỉ mở nút và phéc mơ tuya một chút, chỉ để bộ phận nhạy cảm và tinh hoàn lộ ra ngoài, quần dài rải đầy nếp gấp, tuy vậy, so với thiếu niên kia vẫn chỉn chu hơn rất nhiều.

Nhưng bạn lại chẳng dám nhìn tiếp nữa, bởi cách gã nạt nộ thiếu niên đó làm bạn không chịu được phải nhắm mắt lại.

Thế nhưng, tai bạn vẫn tiếp tục nghe ngóng những thông tin ấy kia mà, đúng không?

"Mẹ kiếp! Ta nói, đừng dừng lại!" - Một tiếng bạt tai chát chúa vang lên, xen kẽ là tiếng cầu xin tha thứ nho nhỏ và âm thanh nức nở vì đau đớn từ cậu thiếu niên.

"Em biết sai rồi... Daddy... a... hưm..."

Còn có cả âm thanh nôn ọe của thiếu niên khi dương vật gã đàn ông thọc thẳng trong cổ họng.

Tò mò sẽ giết chết một con mèo, sớm muộn gì cũng sẽ làm Draco - Hả? Tôi chưa nói sao? Người đàn ông trưởng thành kia tên là Draco ấy - sẽ biết bạn đang lén lút nhìn trộm. Nhưng mà, nhìn trộm thế này mới kích thích làm sao, bạn không ngăn mình lại được, phải không, cưng?

Thế là, bạn lén nhìn Draco và Harry qua khe hở giữa những ngón tay - Xin lỗi nhé, lỗi của tôi, tôi lại quên mất chưa giới thiệu rồi, thiếu niên trong cuộc ái ân kia, là Harry.

.

Ngón tay Draco khuấy đảo trong lỗ nhỏ, khoảnh khắc rút ra cắm vào còn có thể thấy được thịt nuột phơn phớt hồng, ngón tay phủ một lớp xi rô nước đường trong suốt. Là ông chủ của chốn tìm vui, Draco chưa từng ăn nằm với phái đực, cũng biết được mấy kỹ thuật cơ bản - kiến thức rộng rãi mà.

Cách miệng lối khoảng cách chừng một đốt ngón tay, chỗ hơi lom lõm chính là tuyến tiền liệt, Draco biết điều đó. Gã đã tìm được nó. Harry giãy giụa, rên ư ử khi gã ấn xuống đó. Đương nhiên, em phải hứng chịu lời mắng nhiếc của gã.

"Chết tiệt! Đừng dừng lại! Ta phải nói bao nhiêu lần nữa đây! Cưng có thể chỉ dùng cái miệng này làm một việc thôi được không! Chúa ạ, ta chỉ đòi hỏi có thế thôi!" - Gã đè nghiến gáy Harry, giận dữ cấu nhéo, vặn xoay đầu vú nửa vòng, âm thanh đau đớn của Harry phải náu đi dưới cơn thịnh nộ tới từ Draco.

"Ứm...a...hức..." - Harry cuộn tròn người lại, Draco cứ tiếp tục đâm chọc, nghiền lên tuyến tiền liệt không ngơi tay. Cứ thế này em sẽ bị khoái lạc lấn át mất.

Hai chân Harry bị đẩy lên phía trước, đầu gối sắp sửa chọc vào bụng em. Khuỷu tay làm điểm tựa cho cơ thể cũng không chịu nổi sức nặng, đổ ập xuống. Em chật vật ghé vào mép của đi văng, sử dụng chút lý trí còn sót lại gắng bắt bản thân tiếp tục ngậm nuốt. Ngón tay em bấu vào đường viền ren gấp khúc của đi văng, ngón chân cũng co quắp lại. Dẫu cho chẳng còn chỗ nào để trốn thoát, em vẫn cố vặn vẹo thân mình, phát ra tiếng khóc nghẹn ngào như tiếng rên rỉ, gắng di chuyển đến chỗ tựa lưng đi văng.

Mắt xanh ngọc mở to, nhịp thở sớm đã lệch khỏi tiết tấu của nó, em chỉ còn có thể thở dốc vài hơi lúc Draco tha cho tuyến thể yếu ớt, vào lúc ngón tay gã chạm vào tuyến tiền liệt lần nữa cũng là thời điểm tim đập cuồng loạn vẫn không cung đủ máu và lý trí hoàn toàn vụn vỡ, vô thức rên rỉ, cử động rối tung.

Cũng chả phải là Draco không muốn ghìm chặt đứa bé cử động loạn xạ bên dưới để thúc vào sâu trong tường thịt, chỉ là gã muốn nhìn thấy biểu cảm của nhóc nhỏ này lúc lên đỉnh từ tuyến tiền liệt sẽ ra sao. Đây cũng là lý do gã sẵn lòng kiên nhẫn nới lỏng và cọ xát chỗ tuyến thể. Gã cực kỳ yêu cái cách đôi mắt Harry mở thật lớn, cả người cuộn lại, ngón tay yếu nhớt víu lên đi văng. Cũng rất ư yêu thích cái cách Harry muốn rỉ rên nhưng lại bị thằng nhỏ của gã chặn kín lối ra, âm thanh sứt mẻ chỉ còn biết theo chất lỏng nơi khóe miệng nhỏ lên đi văng. Lại càng yêu hết mức cái mông đang kẹp chặt, lỗ nhỏ rìn rịn chất dịch, cảm giác sung sướng không diễn tả nổi khi vách thịt bọc quanh ngón tay gã. Tất nhiên, gã yêu nhất vẫn là cách nhóc nhỏ ép bản thân đang thấp thỏm lo âu phải thật bình tĩnh bú mút dương vật, nước mắt chỉ chực rơi xuống mà lại chẳng dám rơi.

Chà, cảm giác bắt nạt trẻ nhỏ này dễ gây nghiện biết bao.

Harry run người, một dòng chất lỏng trong vắt chảy ra, Draco cuối cùng cũng tốt bụng rút lui cậu nhỏ vẫn cương cứng, tiếp tục ấn lên tuyến thể đầy hứng thú, ngắm nhìn em run rẩy trong tàn dư từ cơn cao trào.

"Lần đâu tiên hử?" - Draco đùa nghịch với bộ phận của Harry, Harry nhỏ lại cương dần lên lần nữa - "Thích chứ?"

Phải mất vài giây sau khi luồng sáng chói lọi lóe lên trong mắt, Harry mới nhìn thấy bờ môi Draco đang chuyển động, thế nhưng em lại chẳng nghe được câu hỏi của gã, thế nên, Harry ngây ra, ngước nhìn Draco, khóe miệng vẫn còn sót vệt trắng từ tinh dịch nuốt vào trước đó.

"Lại đây!" - Draco kéo cổ chân Harry lại, ghì em lên đi văng, dương vật đập thẳng vào cánh mông sưng đỏ, che miệng em lại, đẩy thẳng vật kia vào rãnh mông thịt.

.

Bạn thấy rồi chứ? Đôi chân dài, còm nhom, ở trên bờ vai người đàn ông đứng trước đi văng ấy? Hửm, tôi biết bạn chắc chắn nhìn thấy mà. Gập gối khoác lên bờ vai gã, bắp chân đu đưa theo từng nhịp thúc. Trên đầu gối, một vài ngón tay tinh tế, cũng gầy gò, bấu lên đó, trên đi văng có một vũng nước đọng, chảy ra từ hai cái lỗ của thiếu niên kia.

"Ngồi dậy!"

Bạn thấy cánh tay của cậu thiếu niên vòng qua cổ gã đàn ông, em bị bế lên. Tư thế như thể gập hẳn người lại, thân thể và đùi em vắt vẻo treo trên người gã, dương vật cắm trong lỗ nhỏ. Gã giữ lấy mông em, nâng lên, dóng lưng đưa đẩy, tiếng thét tan nát từng mảnh vang lên.

Đây là một tư thế rất đỗi tốn sức, người đàn ông nhìn vào đôi môi đỏ mọng của thiếu niên, lần đầu tiên không bắt em "Im miệng".

"Hôn ta đi." - Bạn nghe gã nói như thế.

.

Harry rướn cổ nhằm hôn lên môi Draco. Kinh nghiệm tình cảm trong quá khứ trống rỗng, em chỉ biết vụng về dụi lên khóe miệng, bờ môi, rụt rè lại gần, rồi vội vàng dọn dẹp hậu quả, vội vã chạy biến khỏi hiện trường phạm tội.

Draco nhíu mày, đây không phải ý muốn ban đầu của gã. Có kiểu hôn nào là chỉ hôn khóe miệng thôi đâu? Chỉ chạm nhẹ một cái, rồi đi mất. Nếu như ở quá khứ, loại người non nớt như Harry đơn giản sẽ chẳng bao giờ được gửi tới trước mặt Draco, gã sẽ chả thèm lãng phí thời gian để chỉ dạy cho con chim non cách để lấy lòng mình. Có thể do Harry đặc biệt, người lưỡng tính, nên làm cho sự kiên nhẫn của Draco lên đến gấp đôi chăng? Có thể lắm chứ, ai mà biết được.

Lớn lên trong môi trường tồi tệ ở nhà Dursley đã dạy cho Harry cách đọc được suy nghĩ người khác, em có thể đánh hơi thấy ý không vừa lòng từ cái cau mày của Draco. Vậy nên, lần chạm môi tiếp theo, em kéo dài thời gian dụi mỏ thêm một chút, thử dùng lưỡi liếm ướt bờ môi Draco, răng cọ nhẹ lên da môi. Kể cả Chúa có cho em cả trăm lá gan đi chăng nữa, Harry cũng chẳng dám cắn môi người khác giống Draco đâu.

Draco rất hài lòng. Gã đẩy lên, chịch thẳng vào chốn sâu nhất lỗ nhỏ, nhìn ngắm đôi môi đứa nhỏ dán chặt vào môi gã, âm rên bị ngậm chặt trong miệng, nghe thoáng qua cách một lớp lại càng thêm hấp dẫn.

Quyến rũ đến mức gã phải ngả người lên đi văng, thiếu niên ngồi trên người gã, ngước nhìn Draco bỗng nhiên ngừng lại, không biết phải làm sao.

"Nào, tự chuyển động đi." - Gã bóp nắn cái mông bị hành hạ quá độ, Harry đau đến nỗi cắn lên cổ tay, ngượng ngùng đưa eo lên xuống.

Bé trai quỳ trên đi văng cắn môi dưới, da môi đã rách toạc từ lâu, từng giọt máu li ti chảy ra tụ thành một vết máu nhỏ, tay chưa biết để đâu, đành phải lúng túng chống bên cạnh Draco, len lén liếc qua tên đàn ông đang nằm hưởng thụ bên ngay dưới: đầu gối trên cánh tay, mong chờ Harry biết đường điều khiển chuyển động dẫn tới cơn mê tơi.

Trải qua hơn một tiếng đồng hồ quăng quật giày vò, Harry mà còn sức thì chỉ có thể là ma quỷ! Em lắc lư cái hông mềm nhũn, mái tóc đẫm mồ hôi cũng theo đó mà đu đưa, một tay đùa nghịch đầu vú, Draco không hề cảm thấy ngạc nhiên hay bị xúc phạm trước tốc độ nhích eo của Harry. Ngay lúc Harry kinh ngạc vì gã đàn ông chẳng nhéo đầu nhũ em, hay phát lên mông bắt em phải tăng tốc, Draco ngồi dậy.

"Cưng tốt nhất nên nghĩ ra cách khiến ta nhanh chóng bắn ra thì hơn, bởi vì trước lúc đấy, cưng, tuyệt đối, không thể, nghỉ ngơi." - Gã nắm lấy bả vai Harry, mặc dù tông giọng gã không hề hăm dọa, nhưng ý uy hiếp cũng không ít. Gã nhìn thiếu niên lơ mơ bởi choáng ngợp, vung cần đã buộc mồi câu.

"Hoặc là... cưng cầu xin ta? Dù sao thì, ta có thể kết thúc việc này sớm hơn nếu chính ta chuyển động, không phải sao?"

"Xin ngài... Daddy..." - Harry mắt đỏ ửng, ấm ức van nài Draco, ngoài miệng cầu xin, nhưng cơ thể tuyệt đối không dám ngừng, em sợ rằng nếu dừng lại sẽ bị Draco quát "Ta nói là không được dừng!".

"Đây là thái độ cầu xin à? Thêm nữa, cưng xin ta cái gì cơ?" - Draco tóm lấy cằm Harry, vỗ mặt em đỏ cả lên.

"Xin hãy chơi em... Daddy, chơi em đi... xin ngài..."

"Ta làm cái gì cưng cũng sẽ chấp nhận chứ?"
Khi một người đàn ông chẳng bao giờ bàn luận về điều kiện với mình đột nhiên lại muốn làm thế, chắc chắn sẽ là một vấn đề nguy hiểm, bởi vì điều này quá khác thường, hồi chuông cảnh báo trong tâm trí Harry hú lên rất dài. Nhưng cũng có thêm lựa chọn nào khác đâu, phải không?

"Vâng, Daddy."

"Tốt lắm."

Draco ghì chặt Harry lên chỗ tựa lưng của đi văng, đẩy dương vật gã vào, mãnh liệt phang phập dập giã, lần này không che miệng Harry lại, Harry cũng chẳng kiềm nén tiếng rên rỉ của mình. Sự thật là, em không thể.

Nhờ vào tư thế này, Draco nhẹ nhàng tìm được tuyến thể Harry. Mỗi một lần ma sát, Draco nhỏ lại hôn lên tuyến thể mềm mượt ở nơi sâu cùng, và mỗi một lần ma sát, Harry nhỏ nhè ra ít chất lỏng khiến đi văng trông hỗn độn hết sức.

Thật ra, Harry rên lên nghe rất êm tai. Thiếu niên vẫn chưa qua thời kỳ vỡ giọng, âm thanh vẫn còn vẻ non tơ, lại thêm tiếng thút thít nghẹn ngào, tiếng kêu từ em như một liều thuốc gọi tình, tựa pheromone thuộc về omega, thôi thúc alpha đánh dấu em, chiếm hữu em.

"Ứm... hưm... a... chậm một chút... Daddy... chậm lại... làm ơn... xin ngài..." - Harry dựa hẳn người vào đi văng, thân mình càng lúc càng lay động mãnh liệt, Draco không chút nào kiềm lại ham muốn cùng sự phấn khích vượt ngoài tầm kiểm soát của mình, thúc mạnh đến mức Harry như một cành cây lung lay trước gió, một con rối hơi lắc mình qua lại giữa khoảng sân rộng lớn, một con lật đật nhún nhảy trên chiếc lò xo. Âm thanh nỉ non của Harry vỡ thành từng mảnh, lý trí trên bờ vực đổ nát, việc duy nhất em làm được là nắm chặt đi văng, thứ duy nhất mà mình đủ sức với tới, để chắc rằng bản thân không rơi khỏi chiếc tàu trên chuyến du hành tình ái khốc liệt này.

Em không bị rơi khỏi con tàu này. Phải cảm ơn Draco đã kịp nắm lấy bả vai em và đè rịt xuống, khiến em lên đỉnh ngay trên chiếc đi văng bởi mấy chục cú nện nã.

Một chiếc đi văng bằng da trị giá một trăm hai mươi ngàn bảng. Giá trị còn cao hơn cả cái mông của Harry.

Có thể thấy rõ ràng tinh dịch từ Harry so với lần đầu loãng hơn một chút, hai lần bắn ra liên tiếp đã làm em mệt lử, tựa vào đi văng thở gấp, than vãn vì sao cái cột ở bên trong em vẫn rắn chắc như thép.

"Liếm sạch đi." - Draco túm lấy cánh tay Harry, dúi đầu em xuống, ép em phải lè lưỡi liếm tất số tinh dịch văng tung tóe trên đi văng, vẫn tiếp tục đâm thúc - "Ta không muốn sau này ngồi trên đi văng lại nhớ đến chuyện đã từng có đứa xuất tinh lên nó. Một thằng nhóc con."

Phải khó biết bao nhiêu khi vừa cố liếm tinh dịch, lại còn bị giã nện như thế này. Harry thè lưỡi, cố gắng tìm mục tiêu chính xác, nhưng hầu hết thời gian chất dịch trắng đục đó được mặt em lau sạch sẽ chứ nào phải cái lưỡi. Cái này phải quy cho kẻ cứ va đẩy đằng sau em mới phải.

.

Chừng nào Draco còn chưa bắn, gã sẽ không đặt dấu chấm hết cho cuộc giao hoan này. Harry chưa quên lời tuyên bố này, thì Draco lại càng không. Chiến trường của cả hai từ mặt tường đến đi văng, và cuối cùng đến chiếc giường. Draco giữ eo Harry, chạy nước rút, sau vài phút mãn nguyện bắn lên tấm lưng trần, dịch nhớp màu trắng theo đường lưng chảy lên bả vai, phần gáy, thậm chí lọn tóc đen cũng dính phải chất nhầy.

Harry kiệt sức sóng soài trên trên chiếc giường lớn mềm mại, bên dưới phủ lớp nhung dạ sang trọng, phủ sắc bàng bạc và xanh thẫm. Đầu gối trầy đỏ, còn hơi đau nhói, miệng nhỏ cũng chả kém cạnh, da thịt phía dưới bị tinh hoàn gã đập vào đổi màu anh ánh đỏ, khoé mắt đo đỏ bởi những giọt nước mắt vội lau đi,

Tuy vậy, Draco làm sao mà dễ dàng buông tha em như thế. Gã ôm Harry, dịch tay xuống vuốt ve bộ phận mềm mềm, bắt em phải giao ra đống tồn đọng cuối cùng.

"Thôi nào, cưng vẫn chưa bắn cơ mà, sao có thể nghỉ ngơi được? Vậy đi, Daddy sẽ giúp cưng một tay, thế nào?" - Gã cầm lấy Harry nhỏ đang ủ rũ cúi gằm, chà xát quy đầu, ngón cái và ngón trỏ kẹp lấy phần dưới đầu dương vật, các ngón còn lại đè lên lỗ nhỏ, buộc nó phải đứng lên lần nữa.

Nỗi đau đớn ở đằng trước khiến Harry ngồi thẳng người lên, em bật khóc. Em đã bắn ra hai lần rồi, giờ đây, chẳng những không còn gì sót lại, mà em cũng chẳng còn sức nữa, ngay cả lực để chuyển động ngón tay còn không có.

"Không còn nữa đâu... thưa ngài... Daddy... Thực sự không còn gì nữa mà..." - Nước mắt rơi lã chã thành vũng trên ga nhung.

"Không sao? Ta biết vẫn còn mà, bắn ra đi nào cục cưng, chính tay Daddy đang xốc giúp cưng đấy, cho Daddy chút mặt mũi đi chứ? Bé ngoan." - Draco dịu dàng thủ thỉ, tay cũng chỉ chuyển động nhè nhẹ, xoa nắn hai bọng thịt nhỏ, mơn trớn khiến Harry nhỏ chầm chậm cương lên - "Ngoan nào, chỉ cần bắn thôi là chúng ta xong rồi."

"Xin ngài, Daddy... Đừng... Đau lắm... A...!" - Harry giãy dụa cố bò về phía trước, chưa được bao xa lại cổ chân lại bị kéo thẳng về, Draco ghìm chặt Harry xuống, đè lên đầu gối, giật phăng cà vạt, trói tay em lại, nhanh chóng tuốt lên xuống, mặc cho tiếng khóc đau đớn và đôi chân chật vật nảy lên vì cảm giác đe dọa đến tính mạng, ép buộc Harry phải xuất ra lần thứ ba.

Chính là như thế này, nỗi đau đớn, cái giãy dụa, cơn khoái cảm, sự chinh phục. Draco lờ đi lời van nài lòng thương xót từ gã, lần thứ nhất kích dục bằng tay cho đàn ông trừ mình ra.

"Không, Daddy, xin ngài, em không thể bắn ra được nữa... không bắn lần thứ ba được..."

"Dừng...dừng lại... đau quá!"

"Tha cho em... thưa ngài... làm ơn..."

"Đừng mà... Daddy... a!"

Draco chăm chú ngắm nhìn khuôn mặt nhăn nhúm vì đau, rồi lại nhìn đôi chân đang đá lung tung, hai tay chật vật cố thoát, xen lẫn tiếng rên rỉ xin tha nho nhỏ, chỉ để cảm thấy rằng gã nên giữ lại đứa trẻ bên dưới này, dáng vẻ đáng thương, mời người phạm tội, hấp dẫn người khác bắt nạt này, tuyệt đối không thể để cho kẻ nào nhìn thấy.

Một dòng chất nhầy cực kỳ loãng phụt ra, nói chất nhầy cũng chẳng phải, là chất lỏng loang loãng thì đúng hơn - như là... nước cháo ý?

Harry cũng chẳng van xin nữa, vật kia của em sưng đỏ lên, còn hơi tê dại, xương em như gãy ra từng khúc, từa tựa một khung xương vỡ vụn. Em nghi ngờ rằng nếu mình mà đứng lên, xương sẽ lập tức gãy vụn thành tám khúc, cũng có thể tận chín khúc không chừng.

"Xem này, chẳng phải đã bắn ra rồi đó sao?" - Draco vỗ vỗ mặt Harry, xoay người rời khỏi, để lại thiếu niên mắt đã dại đi, suy nghĩ về tương lai của mình.

.

Harry bị giữ lại. Nào có ai ngờ được mọi sự lại đi theo hướng này. Ngày tiếp theo, khi Draco tỉnh dậy, nhìn vào khuôn mặt cậu bé bị đánh sưng vù lên, sửng sốt một lúc, mới nhớ ra đây là món đồ chơi của gã đêm qua.

Món đồ chơi tuyệt chưa từng có.

Nhắc mới nhớ, gã còn chưa quan sát kỹ vùng bí mật giữa hai chân đứa trẻ này. Lỗ nhỏ mà gã nhìn qua, sắc hồng non, một chốn hoàn mỹ chưa bị sử dụng quá độ.

Vén chăn lên, khẽ dang hai chân Harry, ấp lên, ve vuốt khe thịt mềm, ngón tay gã từ từ tách ra, dùng đỉnh đầu Draco nhỏ cọ lên âm vật bé xinh, cảm giác ran ran đứt đoạn đánh thức Harry khỏi giấc mộng.

"Daddy?" - Giọng thiếu niên hơi khàn khàn gọi tên gã, Draco ngước lên, chạm phải đôi mắt vẫn còn chưa tỉnh hẳn.

"Cưng đúng là..." - Draco dấn tới, hôn lên khóe miệng em, nhớ lại cơn hoan lạc cùng thỏa mãn đủ loại đêm qua, thái độ đối với Harry dịu đi không ít.

Một con điếm bẩm sinh. Mắt Harry rũ xuống. Từ khi biết được điểm khác biệt của em so với người thường, điếm đã trở thành một danh từ chỉ dành riêng cho em. Dượng Vernon từng nói rằng, thứ vĩ đại nhất em có thể làm cho đời là banh chân ra cho kẻ khác hưởng lạc.

Nếu một ngày nào đó nhà ta không còn tiền, thì chúng ta có thể bán thằng điếm ranh kia đi, dù sao nó sinh ra cũng chỉ để cho người khác chơi. Dượng Vernon vừa uống rượu vừa lên kế hoạch cho tương lai. Harry Potter là nguồn tiền dự trữ của chúng, em còn có thể sống đến ngày hôm nay là do nhà Dursley sợ rằng nếu một ngày họ rỗng túi, đó là thời khắc Harry phải hy sinh.

Khi đến chỗ nhà chính, ánh mắt tất cả mọi người nhìn Harry đều tràn đầy ý dò xét và tin tưởng - tin rằng một ngày nào đó trong tương lai, em sẽ đem đến cho họ một khối tài sản khổng lồ, em sinh ra để làm cái nghề này, người mua em cũng từng nói như vậy.

"Mày nên biết cách sử dụng đặc điểm của mình, không có nhiều người lưỡng tính trên thế giới này đâu, mày tốt hơn hết nên lợi dụng ưu điểm đó! Mày đúng là được sinh ra để làm cái ngành này."

Đó cũng là điều gã định nói, phải không? Harry im lặng chẳng nói.

"... Báu vật."

Câu trả lời từ Draco khiến Harry kinh ngạc, chưa ai từng nói thế với em cả. Em vẫn luôn cho rằng bản thân là một con điếm, một con quái vật, giống loài thấp kém, thế mà lại có người gọi em là báu vật sao?

Dù cho câu trả lời của Draco mang rất nhiều ý nghĩa, có thể gã đang nói tới giá trị buôn bán ở Harry, hoặc chỉ bởi độ hiếm có em sở hữu, nhưng dẫu là thế nào, câu trả lời này đã làm cho lối đi của họ giao nhau tại đó.

Có thể câu trả lời này là lý do sau này Harry rơi vào lưới tình của gã.

Cũng có lẽ, câu trả lời này là lý do Draco sau này chẳng thể nào rời xa em được.

---------------------------------

Cuối cùng cũng làm xong 8k chữ, mình chưa kịp beta kĩ nên có gì sai sót mọi người thông cảm nha! ( ;∀;)

Thực ra đáng lẽ phải up từ lâu rồi nhưng mình lười + down mood xíu nên dây dưa mãi giờ mới làm xong. Với lại mình còn nhìu idea chưa triển lắm hmuhmu, lên Lofter còn phát hiện ra mấy chị tác giả mình xin per xì poi với up lên mấy fic mới lìn...

Cũm phải cảm ơn mấy em bé mình quen đã trở thành động lực cho mình, mãi iu các pé!

Mọi ngừi yên tâm là mình còn nhìu hàng chưa làm lắm, nhưng ra được hay không còn do mình có chăm chỉ hông thôi à...

Mà có ai xem Minions hông, hôm mình đi tưởng toàn trẻ con mà lại thấy toàn người tầm tuổi mình vui ghê lun, tửn mỗi mình mê lũ ăn hại này chớ =)))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro