Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1. Hòn đá Phù thủy

Tổng số thoại: 40 câu.

1-6.
...Bà đang trò chuyện với bốn cậu con trai, tất cả đều có tóc đỏ hoe. Mỗi đứa cũng đẩy trước mặt một cái rương giống như cái của Harry - và họ đều có cú.

[...]
"...Được rồi, Percy, con đi trước."

Đứa con trai có vẻ là đứa lớn nhất trong bọn bèn đi thẳng về phía sân ga số chín và sân ga số mười. Harry chăm chú nhìn, cẩn thận không chớp mắt lấy một cái để không bị mất hút cậu ta. Nhưng vừa đúng lúc thằng bé đến được hàng rào ngăn hai sân ga thì một đám đông du khách kéo tràn qua trước mặt Harry. Khi tên khách đeo ba lô cuối cùng đi ra khỏi tầm nhìn của Harry thì thằng bé kia đã tan biến.

[...]
"Percy đâu rồi?"

"Ảnh đang tới kìa."

Đứa lớn nhất trong mấy anh em xuất hiện. Anh chàng đã thay bộ đồng phục đen rộng lùng thùng của học sinh Hogwarts và Harry thấy trước ngực áo anh là một phù hiệu bạc, trên đó có một mẫu tự P. Anh nói:

"Không ở lâu được, má à! Con ở toa phía trên kia. Có hai toa dành riêng cho các Huynh trưởng."

Một trong hai đứa sinh đôi tỏ vẻ ngạc nhiên:

"Ủa? Anh là Huynh trưởng hả anh Percy? Lẽ ra anh phải nói chớ! Tụi em chẳng biết gì cả."

"Có mà," đứa sinh đôi thứ hai nói chen. "Khoan, tao nhớ có lần ảnh có nói gì đó về vụ Huynh trưởng. Hình như có một lần..."

"Hổng chừng hai lần..."

"Để nhớ coi..."

"Hình như nói suốt mùa hè..."

Anh Percy Huynh trưởng bảo:

"Thôi im nào!"

Nhưng một trong hai anh em sinh đôi vẫn thắc mắc:

"Nhưng mà tại sao anh Percy vẫn có đồng phục mới?"

Bà mẹ nói với vẻ trìu mến:

"Bởi vì anh con là Huynh trưởng. Mà thôi, cục cưng, chúc các con một niên học tốt. Nhớ gửi cú cho má khi tới nơi nghen!"

Bà hôn lên má Percy tiễn anh đi.

[...]
"Cả nhà bồ đều là phù thủy hả?"

[...]
Gia đình Weasley rõ ràng là một trong những gia đình phù thủy lâu đời mà thằng bé nhợt nhạt Harry gặp ở hẻm Xéo có nhắc tới.

[...]
"...Ước gì tôi cũng có ba người anh phù thủy như bạn."

Ron đính chính:

"Năm người lận."

Ron nói vậy, nhưng mặt Ron bí xị:

"Mình là đứa thứ sáu trong nhà đi học ở Hogwarts. Bao nhiêu là áp lực đè lên đầu: phải xứng đáng là em của mất ông anh. [...] Bây giờ anh Percy là Huynh trưởng. [...] Ai cũng mong mình phải giỏi như những ông anh của mình, nhưng nếu có giỏi thì cũng chẳng được tới đây, vì những việc đó mấy ông kia làm trước rồi. Có tới năm ông anh thì bồ không thể có cái gì mới được. [...], đến con chuột của mình cũng là con chuột già mà anh Percy không thèm chơi nữa."

[...]
*...Anh Percy được ba thưởng cho một con cú vì được làm Huynh trưởng. Nhưng mà ba má không đủ tiền... Ý mình nói là mình xài đỡ con chuột của anh Percy cũng được."

[...]
"...Ba tại đã nói cho tao biết hết về tụi tóc đỏ Weasley nhà mày rồi, mặt đầy tàn nhang, con thì đông đến nỗi nuôi không xuể chứ gì!"

[...]
"...Mày mà cứ giao du với đám giẻ rách như bọn Weasley và lão Hagrid ấy thì có ngày cũng tiêu ma."

1-7.
...Huynh trưởng Percy đứng dậy bắt tay nó nồng nhiệt, trong khi hai anh em sinh đôi nhà Weasley gào lên:

"Tụi mình có Harry Potter rồi! Có Harry Potter rồi!"

[...]
...Nó ngờ ngợ hỏi Percy:

"Cụ... cụ... cụ ấy... có... mát không vậy?"

"Mát hả?" Percy vui vẻ nói, "Cụ là thiên tài! Phù thủy giỏi nhứt thế giới! Nhưng mà, ừ, cụ cũng có hơi mát một tẹo. Ăn khoai tây không, Harry?"

[...]
Bên cạnh Harry, Huynh trưởng Percy và Hermione đang trò chuyện về bài vở. (Đại khái: "Anh hy vọng các em bắt đầu học ngày, có nhiều thứ phải học lắm, anh đặc biệt thích môn Biến Hóa, em cũng biết đấy, biến cái này thành cái khác, dĩ nhiên đó là môn rất khó. Em sẽ bắt đầu với những vật nhỏ, chẳng hạn như biến que diêm thành cây kim.")

[...]
...Percy hỏi:

"Chuyện gì vậy?"

[...]
...Nó hỏi Percy:

"Người đang nói chuyện với giáo sư Quirrell là ai vậy?"

"À, em đã biết giáo sư Quirrell rồi hả? Hèn gì ông ấy có vẻ bồn chồn đến thế. Người kia là giáo sư Snape. Ông dạy môn Độc dược, nhưng ông chẳng muốn dạy môn đó. Ai cũng biết ổng muốn giành công việc của giáo sư Quirrell. Ổng rành kinh khủng về Nghệ thuật Hắc ám, ông Snape ấy."

[...]
...Nó thì thào hỏi Percy:

"Cụ ấy nói nghiêm túc chứ hả?"

Percy cau mày trước những lời giáo huấn của cụ Dumbledore.

"Phải, nghiêm túc đó! Cũng hơi lạ, bởi vì cụ Dumbledore thường nói rõ lý do tại sao chúng ta không được phép đi đâu đó. Thí dụ như không được vào rừng vì đầy thú dữ nguy hiểm, ai cũng biết. Còn vụ này... Anh nghĩ ít nhất cụ cũng nên nói cho các Huynh trưởng biết."

[...]
Dân Gryffindor năm thứ nhứt theo Percy đi len qua đám đông đang trò chuyện, ra khỏi Đại Sảnh Đường, lên một cầu thang đá hoa cương. [...] Nó cũng hết ngạc nhiên nổi khi Percy dắt cả bọn đi xuyên qua cánh cửa ẩn sau những tấm tranh lớn và những tấm thảm treo tường cả hai lần. Họ trèo lên nhiều cầu thang nữa, vừa lê lết cặp giò vừa ngáp. Harry đang thắc mắc nó còn phải đi thêm bao xa nữa thì cả đám dừng lại đột ngột.

Trước mặt chúng, một bó gây đang bay lơ lửng trong không trung. Percy bước tới một bước và những cây gậy bắt đầu nhào vô cậu. Percy nói nhỏ với đám học sinh năm thứ nhứt:

"Peeves - một gã yêu tinh."

Rồi Percy kêu lớn:

"Peeves, xuất đầu lộ diện đi."

Chỉ có một tiếng gì nghe thô và lớn, giống như tiếng bong bóng xì hơi, đáp lại. Percy doạ:

"Anh có muốn tôi đến gặp Nam tước Đẫm Máu không?"

[...]
...Percy giận dữ quát:

"Tránh ra, Peeves, nếu không thì ta sẽ méc Nam tước, ta nói thật đấy."

[...]
Cả bọn lại đi tiếp, Percy dặn dò:

"Các em hãy coi chừng Peeves. Nam tước Đẫm Máu là người duy nhất kiềm chế được hắn, chứ Huynh trưởng thì hắn cũng chẳng sợ đâu. Chúng ta đến nơi rồi đây."

[...]
Percy đáp:

"Caput Draconis."

[...]
Tất cả chui vào, Neville cần phải có người đỡ một chân lên mới chui qua được. Thế là họ đã vào gian phòng chung của nhà Gryffindor, một căn phòng tròn ấm áp đầy những chiếc ghế bành êm ái.

Percy đưa mấy đứa nữ sinh đi qua một cánh cửa về phòng ngủ riêng, còn bọn nam sinh về một phòng ngủ khác.

1-9.
"...Anh Percy, ảnh là Huynh trưởng, thể nào ảnh cũng ngăn vụ này lại."

1-10.
"Các Huynh trưởng, dẫn học sinh của nhà mình về phòng ngủ ngay lập tức."

Percy thi hành lệnh ngay:

"Học sinh năm thứ nhứt, nắm tay nhau, đi theo anh. Các em cứ theo đúng hướng dẫn của anh thì không sợ gì còn quỷ khổng lồ. Đứng sát sau lưng anh nhé... Xin tránh đường cho học sinh năm thứ nhứt... Xin lỗi, tôi là Huynh trưởng đây."

[...]
Harry thắc mắc khi cả bọn leo lên cầu thang.

[...]
Bọn trẻ đi ngang qua những đám người đang vội vã ngược xuôi đủ mọi hướng.

[...]
"...Nhưng tốt nhất là đừng để cho anh Percy biết."

[...]
"Anh Percy."

Nhưng ngoái đầu nhìn lại, chúng không thấy Percy, mà thay vào đó là ông thầy Snape.

1-12.
Ron và mấy ông anh cũng ở lại trường, bởi vì năm nay ông bà Weasley đi thăm anh Charlie ở tận Rumani.

[...]
"Chuyện gì ồn ào vậy?"

Huynh trưởng Percy thò đầu qua cửa, nhìn anh có vẻ không vui lắm. Hẳn là anh cũng mới khui gói quà của mình ra, bởi vì trên tay anh cũng đang có một cái áo ấm to sụ. Fred chộp lấy ngay cái áo ấy:

"Đấy, có chữ P, chắc là tượng trưng cho chữ Huynh trưởng Percy. Mặc vô đi anh Percy! Tất cả chúng ta mặc áo của mình vô đi! Cả Harry cũng có một cái đấy!"

Hai anh em sinh đôi lập tức tròng cái áo qua đầu Percy, làm sút cặp kính, vì anh cứ vùng vằng:

"Anh... không... muốn..."

George nói:

"Bữa nay anh đừng có ở lỳ bên phòng Huynh trưởng nữa nha. Lễ Giáng Sinh là dịp để gia đình sum họp mà!"

Đoạn hai anh em sinh đôi xốc ngay nách ông anh Huynh trưởng nhảy cóc ra khỏi phòng.

[...]
...Percy suýt gãy răng vì một đồng sickle bạc giấu trong miếng bánh của anh.

[...]
...Nó cứ nghĩ, biết đâu nó chẳng đến nỗi thua đau như vậy, nếu anh Percy đừng ra sức giúp nó tận tình đến thế.

Sau bữa ăn xế gồm bánh mì gà tây, bánh xốp, bánh kem, bánh bông lan, ai cũng cảm thấy quá no nê và buồn ngủ, đến nỗi không thể làm gì khác hơn là ngồi đó mà nhìn Percy rượt đuổi Fred với George chạy vòng vòng khắp tháp Gryffindor, vì hai đứa đó đã chôm cái huy hiệu Huynh trưởng của anh.

[...]
"...Còn Ron Weasley, đứa luôn bị những cái bóng cây đa cây đề của anh nó che khuất, thì thấy mình đứng một mình, giỏi hơn tất cả những người khác."

1-17.
...Đâu đó vọng tiếng Huynh trưởng Percy nói với những Huynh trưởng khác:

"Mấy bồ biết không, em tôi đó! Thằng em út của tôi đó! Nó thắng được ván cờ khổng lồ của giáo sư McGonagall!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro