Chương 18: Bữa tiệc hoá trang
Rất nhanh là tới thứ bảy, mặc dù đây là lần đầu tiên tham gia bữa tiệc hóa trang, và mặc dù đây chỉ là một bữa tiệc nhỏ, thế nhưng Ron vẫn quyết định đặt may làm một bộ quần áo. Kiếp trước nhà hắn không có nhiều tiền, quần áo hắn mặc đều là của anh trai để lại, cho nên cơ bản là không có gì phải sắm sửa cả, hơn nữa Ron xem thường loại con trai giống nhà Malfoy lúc nào cũng "Trang điểm lộng lẫy". Nhưng là kiếp này sống trong một gia đình giàu có, còn có người cha giống khổng tước như nhà Malfoy, thẩm mỹ của Ron cũng có chút thay đổi... Ít nhất, không thể mặc đồ luộm thuộm trước mặt người khác a!
Bộ quần áo này đích thực rất hợp với Ron, hắn đặt làm một bộ đồng phục nhà Gryffindor, tinh xảo từ từng đường may, chất liệu mềm mại. Ron đã rất lâu không mặc trang phục của Vu sư, lần này mặc vào, khiến Ron cảm thấy mũi cay cay...Bản thân rốt cuộc không thể trở về được rồi...
Hắn lấy tay chỉnh lí lại mái tóc có chút hỗn độn của mình, trước đó Ron nghiêm túc gội đầu tận hai lần, mái tóc đỏ rực như rực rỡ cả lên, Ron vỗ nhẹ hai cái vào mặt, khuôn mặt vốn trắng trở nên hồng hào, nhìn qua có vẻ rất có sức sống, bộ quần áo được may rất vừa người, tôn lên vóc dáng của Ron. Trong gương, mười bảy tuổi nam hài như đang trút đi cái ngây ngô thời niên thiếu đồng thời bày ra cái tao nhã, thanh lịch của người trưởng thành.
"Wa! Trông ngươi đẹp trai cực kì!" Lúc ra tới cửa hắn gặp Charlie đúng lúc về nhà, Charlie rất chân thành khen ngợi Ron, Ron anh tuấn đẹp trai như Beate, mà càng giống mẹ của hắn, một người phụ nữ kỳ thật thật rất bình thường nhưng lại vạn phần xinh đẹp trong lòng Beate...
"Ron, ngươi sẽ làm toàn bộ nữ sinh ở Forks kinh diễm!"
"Charlie, từ đó dùng cho nữ sinh! Tuy vậy rất cám ơn ngươi, Charlie." Ron cười rồi ôm Charlie.
"Ừm...Cần ta đưa ngươi đi không?" Charlie không quá thích ứng với cái ôm bất thình lình của Ron, có chút xấu hổ gãi gãi tóc.
"Không cần, Edward sẽ đến đón ta. Ngươi hôm nay được nghỉ à?"
"À, không, ta chỉ về lấy chút đồ" Charlie bất đắc dĩ nhún vai, "Ngươi cùng đứa nhỏ nhà Cullen hòa hợp chứ?"
"... Đúng vậy, ta cùng bọn họ ở chung rất khá." Ron do dự một chút, chậm rãi nói.
"Ân, bác sĩ Cullen là người rất tốt..." Charlie giúp Ron chỉnh lại ca vát, đúng lúc đó Edward tới, Charlie vỗ bả vai Ron: "Này, chàng trai, chúc ngươi có một buổi tối tuyệt vời!"
"Cảm ơn lời chúc của ngươi, Charlie." Ron ngồi lên xe của Edward, chờ hắn chào hỏi với Charlie xong bắt đầu đi tới nhà Eric. Có vẻ như có khá nhiều tới tham gia bữa tiệc bởi chỗ để xe trước cửa nhà Eric đã không còn chỗ trống rồi. Vì vậy Edward lái xe tới khu phố gần đó tìm chỗ đỗ xe còn Ron thì tới nhà Eric trước.
"Hi! Ron, ngươi cuối cùng đến rồi!" Vừa tới cửa, Hermione • August đã chạy lại ôm lấy cánh tay Ron"
"Mau vào đi, bây giờ bắt đầu khiêu vũ rồi đó!"
Ron cười gật đầu, tùy ý Hermione kéo mình vào giữa đám người đang khiêu vũ, Ron cũng không dám đùa Hermione, bởi vì để Hermione không để ý tới những gì Emmett cùng Rosalie nói, Ron tốn gần hai ngày để khuyên nhủ nàng hơn nữa còn mời nàng đến vũ hội.
Đi vào giữa đại sảnh, Ron hơi mỉm cười, thực thân sĩ cúi nhẹ đồng thời duỗi tay ra mời nàng: "Hermione • August tiểu thư, liệu ta có thể hân hạnh cùng nàng nhảy một điệu không?"
"Rất hân hạnh" Hermione khoác tay lên tay Ron, cùng hắn di vào giữa đám người...
Edward quay lại cửa nhà Here nhưng không hề nhìn thấy Ron, hắn nhíu mày đi vào đại sảnh. Rất nhanh, Edward liền thấy Ron cùng Hermione đang khiêu vũ ngay giữa sân nhảy...
"Edward! Bọn họ khiêu vũ không tệ lắm đúng không?"
Một thanh âm tao nhã thanh thúy xuyên thấu tiếng nhạc ồn ào vang lên bên tai hắn, thanh âm độc nhất vô nhị ấy là của muội muội hắn—— Alice • Cullen.
Sắc mặt tối sầm lại:
"Đúng, bọn họ nhảy rất tốt... Sao ngươi không đi tìm Jasper?"
"À, hắn không thích những bữa tiệc như thế này!"
"Vậy ngươi nên về nhà ở bên hắn hoặc là đi khiêu vũ"
"Đừng như vậy, ca ca. Ngươi nên nói rõ ràng với Ron..."
Alice còn chưa dứt lời, Ron với Hermione đã nhảy xong, Edward • Cullen từ biệt Alice, nhanh chóng xuyên qua đám đông đi tới chỗ Ron, lễ phép cự tuyệt một người nữ sinh mời, đứng trước mặt Ron cùng Hermione.
"A, Edward ngươi đã đến rồi?"
Ron chào hỏi, nhưng Edward không để ý gì tới hắn, rõ ràng quỷ hút máu tiên sinh đang cau mày nhìn mình chằm chằm người bên cạnh hắn. Ron nhìn về phía Hermione, phát hiện Hermione • August cũng đang lẳng lặng nhìn Edward...
"Này, Edward, ngươi muốn cùng Hermione nhảy một điệu sao?" Ron cảm thấy mình nhất định là điên rồi, chẳng qua là nhìn thấy Edward cùng Hermione chăm chú nhìn nhau không để ý tới mình mà trong lòng giống như là phiên giang đảo hải (sông cuộn biển gầm), rất chua xót...
"Có gì không thể chứ? Hermione, ngươi nguyện ý sao?" Edward vươn tay về phía Hermione...
Hermione • August nhận được lời mời của Edward, trong mắt lóe lên điều gì đó, nhanh chóng bỏ tay vào lòng bàn tay của Edward. Ron trong nháy mắt cảm giác lòng quặn thắt lại, cứ nắm chặt tay rồi buông ra, lặp đi lặp lại vài lần, hắn cười với Hermione, nói: "Chúc ngươi khiêu vũ vui vẻ, Hermione"
Nói xong hắn không thèm nhìn Edward, nhanh chóng xoay người rời đi...
Nhìn theo bóng Ron, ánh mắt Edward tối sầm lại, màu mắt gần như chuyển thành màu đen. Chờ đến khi bóng Ron khuất hẳn, Edward lập tức buông tay Hermione ra.
"... Edward?" Hermione • August nghi hoặc hỏi: "Làm sao vậy? Nhạc đã vang lên rồi, ngươi không nhảy sao"
Edward cúi đầu nhìn nàng, nói: "Không, August đồng học, ta không muốn khiêu vũ. Ta đi trước tìm Ron, chúc ngươi nhảy vui vẻ"
"Cái gì..." Nhìn Edward xoay người rời đi, Hermione vô cùng kinh ngạc, rơm rớm nước mắt.
"Ron... Ron..." mặt nàng trở nên rất kỳ quái, một lúc sau nàng tự giễu cười, xoay người rời khỏi đám đông.
Ra tới ban công, mặt Hermione cứng đờ, nàng đã nhìn thấy Ron. Và hiển nhiên, Ron cũng nhìn thấy nàng.
"Hermione... Ngươi bây giờ hẳn là đang khiêu vũcùng Edward chứ?" Ron nghi hoặc nhìn Hermione vốn là đang khiêu vũ mà bây giờ lại đứng trước mặt mình.
"Alice có một số việc, gọi hắn đi rồi..."
"À..."
... Trầm mặc nửa ngày, Hermione mở miệng:
"... Ron, ta có lời muốn nói với ngươi..."
"Ừm? Nói cái gì?" Ron nhìn Hermione đang đứng trong góc tối, đột nhiên cảm thấy sau lưng lạnh run.
"Nơi này không thuận tiện cho lắm, Ron, chúng ta đi ra ngoài nói đi." Hermione đến gần Ron, lôi kéo hắn đi ra phía cổng trước.
"Này, Này! Từ từ đã, ta còn chưa nói từ biệt với Edward! Hermione..."
Alice • Cullen tìm được Edward đang đứng cạnh một bàn ăn.
"Sao ngươi không đi tìm Ron? Hắn đang đứng ở ban công, có vẻ rất cô đơn"
"Không, đợi hết điệu nhảy đi" Edward thở dài: "Nếu ta hiện tại đi tìm hắn, hắn nhất định cho rằng ta mặc kệ August, như vậy hắn sẽ rất tức giận..."
"Chính là ngươi đã mặc kệ người ta a" Alice đánh gảy lời của Edward, nhìn vẻ mặt chán nản của hắn, Alice bất đắc dĩ im miệng, nhún vai: "Được rồi, được rồi! Ta cái gì cũng không nói, thật không biết ngươi rốt cuộc không được tự nhiên cái gì. Ngươi nên..."
Alice chưa nói xong thì bỗng nhiên dừng lại. Cặp mắt xinh đẹp linh động của nàng đột nhiên trở nên mờ mịt nhìn về phía trước, tựa hồ là lâm vào một cảnh giới kì lạ...
"Chết tiệt!" Edward nhanh chóng rời đi, hiển nhiên năng lực đặc thù đã khiến hắn đọc được điều gì đó trong đầu muội muội của mình, sắc mặt thay đổi đột ngột, mũi nhẹ nhàng ngửi, sau đó vội vã chạy theo phương hướng nào đó...
Ron, ta xin ngươi nhất định không được xảy ra chuyện gì! ! !
Tác giả có lời muốn nói:
Chờ đến khi bọn hắn cùng một chỗ(hẹn hò a~~~~)... Chẳng khác nào ta phải bắt đầu ngược... Ta sẽ tận lực trong 4 chương khiến bọn hắn hai bên tình nguyện a...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro