Chương 36: Dư luận cùng ứng nghiệm
"Sự kiện kinh hoàng ở quảng trường giáng sinh Hogsmeade " sau đó bị [Nhật Báo Tiên Tri] viết ra vô cùng khoa trương, cũng có chút sắc bén. Đưa tin và theo dõi liên tục nửa tháng, bước đầu phản ánh cảm xúc ở khắp mọi nơi. Ngoại trừ việc Bộ Pháp Thuật kiên quyết không thừa nhận phương pháp quản lý của mình không được thỏa đáng ra, các luận điệu khác ít nhiều cũng có thể để người ta chấp nhận.
Trong số đó, làm lãnh tụ tinh thần của giới phù thủy, khi hiệu trưởng Dumbledore lên tiếng, đương nhiên nhận được chú ý ở mức độ rất lớn.
Lão phù thủy vẫn trước sau như một thể hiện khí độ lãnh đạo của cụ, nhấn mạnh "Bất kể thế nào, chúng ta cần quan tâm đến bọn nhỏ bị Giám ngục Azkaban quấy nhiễu hơn". Đồng thời cụ cũng nghiêm khắc chất vấn năng lực quản lý của Bộ Pháp Thuật và bộ thi hành luật, cũng yêu cầu hai nơi này cho dân chúng của giới phù thủy một lời giải thích. Đồng thời nhấn mạnh, Bộ Pháp Thuật có trách nhiệm đảm nhận việc đề phòng xảy ra một sự kiện tương tự như vậy.
Mà cùng lúc đó, khiến người ta kinh ngạc là, Công Tước Hắc Ám, người luôn xuất hiện trong giới pháp thuật ở vị thế đối lập với bạch phù thủy vĩ đại, có danh xưng Lord Voldemort kia, lần này cư nhiên không công khai phản bác. Chỉ nói lòng vòng thể hiện sự nghi ngờ về mức độ giả nhân giả nghĩa của quan điểm này.
Là người trực tiếp tham dự sự kiện này, ngài Voldemort trong lúc trả lời phỏng vấn, đã thể hiện đầy đủ tu dưỡng quý tộc cùng tác phong cẩn thận tốt đẹp của hắn. Đối với dư luận nghi ngờ hành vi của mình, hắn cũng không để ý chút nào, vẫn như lúc trước, Công Tước Hắc Ám luôn biểu hiện ung dung và kiên quyết như cũ.
- "Bởi vì ta ở nơi đó !"
Đây là câu trả lời của hắn dành cho câu hỏi "Vì sao lại xuất hiện ở nơi xảy ra chuyện". Mà đối với vấn đề do một phóng viên sắc bén đưa ra "Vì sao lại cứu giúp những người không có quan hệ gì đến hắn như vậy", phản ứng của Voldemort là cho micro và máy ảnh của người đó một cái "Diffindo" ngay tại chỗ. Sau đó kêu thuộc hạ mời vị phóng viên này rời khỏi hội trường.
Không biết loại hành vi này có thể nói rõ thái độ của Công Tước Hắc Ám đối với chuyện "Cứu người" hay không. Là đương nhiên, hay là ngu không ai bằng ?
Mà đối với một vị phóng viên can đảm, công khai hỏi ra vấn đề quan hệ tại sao hắn và giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám Severus Prince đều đồng thời xuất hiện ở quảng trường vui chơi giáng sinh vào ngày hôm đó, thái độ của ngài Voldemort vô cùng đáng giá để nghiên cứu.
"Ta giả thiết ta không cần phải báo cáo chuyện cá nhân của mình với bất kỳ ai, xét thấy các vị đây cũng không biết Dumbledore thích ăn loại kẹo có mùi vị gì nhất ?"
Voldemort còn nói, hắn cho rằng nguồn gốc của tất cả vấn đề ở chỗ tại sao Giám ngục Azkaban xuất hiện ở lễ giáng sinh giữa ban ngày ban mặt, mà không phải tại sao hắn lại cứu người. Đồng thời hắn cũng đưa ra nghi vấn cho Bộ Pháp Thuật, chẳng lẽ Thần Sáng và các nhân viên quản lý công việc ở Azkaban của Bộ Pháp Thuật, đều đã nhận nụ hôn của Giám ngục rồi sao ?
Những ngôn luận ở phương diện này rõ ràng tạo áp lực rất lớn cho Bộ Pháp Thuật. Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật Millicent Bagnold đã hứa, hắn nhất định sẽ nghiêm túc điều tra việc này, cũng sẽ truy cứu trách nhiệm của các nhân viên có liên quan. Nhưng dân chúng tỏ vẻ bất mãn với hành vi trốn tránh trách nhiệm quá rõ ràng này.
Mà một nhân vật khác được chú ý trong sự kiện lần này, không ai khác là giáo sư Prince của Hogwarts. Là nhân vật mấu chốt đã bình tĩnh cứu giúp đa số những người vào hôm đó, thái độ của giáo sư Prince đối với việc này đích thực sẽ có tác dụng quan trọng nhất.
Nhưng rất nhiều phóng viên có lòng hiếu kỳ mạnh mẽ đều được lĩnh giáo ánh mắt tử vong cùng nọc độc cực độc trong truyền thuyết, từng có một phóng viên thực tập của [Nhật Báo Tiên Tri] chặn đường giáo sư Prince ở Hẻm Xéo, bị đối phương không chút lưu tình ban cho một ánh mắt tử vong mà sợ tới mức từ chức về nhà. Có thể thấy sức mạnh của vị giáo sư này không thua kém bạch phù thủy vĩ đại và Công Tước Hắc Ám chút nào.
Thái độ mờ mịt và ý kiến khác biệt của ba nhân vật chủ chốt khiến việc giải quyết sự kiện này trở nên càng khó khăn hơn.
......
" [Nhật Báo Tiên Tri] hiếm khi nói đúng sự thật." Buông tờ báo trong tay, một trong những nhân vật chính của sự kiện, Lord Voldemort - Công Tước Hắc Ám của giới pháp thuật - cười lạnh nói một câu nhận xét. Lời văn tràng giang đại hải trên tờ báo làm hắn thấy vô vị. Chỉ khi đưa tin về Severus mới để hắn tìm thấy chút lạc thú.
"Bởi vì sự kiện lần này đủ chấn động, tôi nghĩ họ cũng không cần cố ý thêm thắt." Abraxas đứng bên cạnh trả lời cung kính. Trên khuôn mặt tinh xảo của quý tộc bạch kim, không biết tại sao lại mang vẻ u sầu, nhưng giọng điệu của hắn vẫn không bị ảnh hưởng gì.
Ngẩng đầu nhìn thuộc hạ mình tin tưởng nhất cùng đã từng là, có lẽ về sau vẫn sẽ là, người bạn thân nhất của mình, "Mi nghĩ thế nào, Abraxas."
Thoáng tự hỏi, quý tộc bạch kim nở một nụ cười giả dối. "Lord, tôi cho rằng tất cả đều được nắm giữ, mặc dù có vài ngôn luận quả thật bất lợi cho ngài."
Nhướn mày, Voldemort khẽ cười một tiếng, "Mi chỉ [Kẻ Lý Sự] ?"
"Đúng vậy, Lord. Bọn họ đưa ra câu hỏi về hành vi của ngài." Abraxas đắn đo trả lời.
"Chúng nói không sai." Cầm lấy một tờ báo khác trên bàn, Voldemort đọc sơ lược một chút. "Gợi lên sự chú ý của mọi người, dần dần xoay chuyển hình tượng bản thân và thế lực của mình, mua danh chuộc tiếng...... Ta thậm chí muốn viết một bức thư khen ngợi sự nhạy bén của chúng."
"Người thường rất dễ bị ảnh hưởng, Lord." Quý tộc bạch kim hơi lo lắng nói.
"Chúng ta cũng có thể ảnh hưởng đến họ, Abraxas. Chúng ta còn có thể ảnh hưởng đến họ nhiều hơn." Voldemort tự tin mà ngạo nghễ tuyên bố.
"So với việc này, thứ ta càng cần hơn là trấn an thanh âm trong nội bộ tử thần thực tử. Abraxas, mi nghe được những gì ?"
"Gia tộc Malfoy tuyệt đối trung thành với ngài."
"Ta tin, Abraxas." Voldemort không bỏ qua vẻ kinh ngạc chợt lóe lên trong mắt quý tộc bạch kim, sau đó lại biến thành vui mừng.
"Tôi vô cùng vinh hạnh, Lord." Abraxas cúi đầu thật sâu. Loại động tác này hắn cực kỳ quen thuộc, nhưng đã rất lâu rồi hắn không có thể hiện chân thành như vậy, từ trong ra ngoài, triệt triệt để để.
Trong lòng Voldemort cũng thở dài một chút. Tình hữu nghị của Slytherin một khi thành lập, thì vĩnh viễn sẽ không thu hồi, hắn thiếu chút nữa đã quên mất.
"Bởi vì sau khi xảy ra sự việc đó các quý tộc vẫn chưa có ngày tụ hội lớn, cho nên thái độ của bọn họ còn không thể khẳng định. Nhưng rối loạn nhỏ nhất định sẽ không tránh được, ngoại trừ một ít phát ngôn của mấy nhân vật nhỏ không quan trọng, ý kiến của gia tộc Black cũng thật không rõ ràng. Tuy họ vẫn hết sức ủng hộ chủ trương của ngài, nhưng lần này...... Dường như có chút dao động. Xét thấy...... Thân phận của ngài Prince......" Quý tộc bạch kim quý tộc tự hỏi một hồi.
"Lord, tôi cho rằng có lẽ ngài nên đích thân ra mặt."
"Đương nhiên." Voldemort gật gật đầu, "Ta hiểu tâm tư của chúng. Nhưng chỉ cần có thể cam đoan chúng ta đạt được lợi ích lớn nhất, chúng sẽ không có ý kiến gì. Về phía Severus, mi không cần xen vào, những người khác ta sẽ khiến chúng câm miệng, cho dù không phải người thừa kế trực hệ, nhưng y vẫn là gia chủ đương nhiệm của Prince, giữa việc có quan hệ không tệ với một đại sư ma dược cùng với làm kẻ địch của một máu lai, ta tin bất kể Black hay các gia tộc khác đều có thể đưa ra lựa chọn tốt nhất."
"Như vậy tôi phụ trách liên lạc với các gia tộc lớn."
"Càng nhanh càng tốt." Đối với thuộc hạ biết rõ tâm ý của chính mình, Voldemort đưa ra tín nhiệm lớn nhất.
"Abraxas." Ngay lúc quý tộc bạch kim chuẩn bị rời khỏi, Voldemort đột nhiên gọi hắn lại.
"Lord ?"
"Gần đây sức khỏe của Andrea có tốt hơn chút nào không ?" Nhìn nét mặt kinh ngạc gần như không thể che giấu của đối phương, Voldemort bỗng có chút vui sướng.
- Đúng vậy, mười mấy năm trước, hoặc có thể lâu hơn nữa, bọn họ từng lải nhải việc nhà, tùy tiện tán gẫu mấy chuyện tào lao với nhau như những người bạn bình thường.
- Thế nhưng, đó đã là việc rất lâu về trước !
"Tôi nghĩ, lần này có lẽ hơi nghiêm trọng." Kinh ngạc vì sự thay đổi của Lord đồng thời cũng lo lắng cho cơ thể yếu kém nhiều bệnh của vợ mình, giọng của quý tộc bạch kim có chút run rẩy.
"Nếu cần gì, thì nói với Becker. Tuy hắn không tính là đại sư ma dược, nhưng vẫn tốt hơn dược sư của St. Mungo." Nhớ đến hiện tại dược sư giỏi nhất bên phe mình vẫn không thể xem như đại sư ma dược, lòng hắn có chút bất mãn.
"Vô cùng cảm tạ ngài quan tâm, Lord. Andrea cũng sẽ cảm nhận được lời chúc phúc của ngài." Quý tộc bạch kim lại một lần nữa vô cùng chân thành cúi đầu. Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, bất mãn và lo lắng mà hắn từng có đều biến mất không còn dấu vết. - Người trước mắt này chính là vị vua khiến hắn cam tâm tình nguyện phục tùng kia !
- Hắn nguyện dâng lên lòng trung thành của mình !
Nhìn bóng dáng quý tộc bạch kim rời đi, Voldemort rơi vào trầm tư. Hắn nghĩ rất nhiều chuyện, nhưng cuối cùng suy nghĩ vẫn trở về với người đàn ông áo đen kia, người đàn ông kiêu ngạo quật cường đến đáng sợ kia.
- Severus, em đang suy nghĩ gì, em đang làm gì ?
Vị giáo sư Prince bị chúa tể hắc ám nhớ thương kia hiện đang vui vẻ tra tấn các sư tử Gryffindor.
"Black, không tập trung trong giờ học. Gryffindor trừ hai điểm."
"Potter, không làm theo động tác được yêu cầu. Gryffindor trừ năm điểm."
"Black, nói chuyện trong lớp, quấy rối bạn học, Gryffindor trừ năm điểm."
"Potter, dạy mãi không sửa, còn chống đối giáo sư, Gryffindor trừ năm điểm."
......
"Lão dơi già đáng chết, lão cư nhiên trừ mình ba mươi điểm chỉ trong một tiết học !" James Potter cau mày, nghiến răng nghiến lợi mạnh mẽ lên án hành động ác độc của Prince áo đen. - Nó cuối cùng cũng nhận ra, tên khốn kiếp kia đang nhằm vào nó và Sirius !
"Thôi đi, bồ tèo. Không phải mình cũng giống vậy sao ? Năm ngoái bồ chiến thắng Slytherin trong trận Quidditch, lão đang nghĩ cách thêm điểm cho Nhà của mình thôi." Từ sau lễ giáng sinh, quý ngài Black dường như tỏ ra hờ hững hơn với sự kiện trừ điểm điên cuồng này.
"Nhưng giáo sư Prince không phải Slytherin a." Remus Lupin bình tĩnh đưa ra nghi vấn, "Mình nghe nói thầy ấy đến từ nước Đức, hẳn là tốt nghiệp ở Durmstrang."
"Ai biết được, có thể chỉ là nhìn chúng ta không vừa mắt." Black không quan trọng vẫy tay.
"Lão không đến học ở Hogwarts, nếu đến, lão nhất định là một con rắn độc đúng tiêu chuẩn !" Potter đã ở sát biên giới bùng nổ.
"A, Snivellus đến rồi. Mình đang muốn trút giận nè !" Nhìn thấy Severus Snape từ xa, James Potter hưng phấn hét to. - Đánh không lại tên lớn, nó cũng không trị tên nhỏ được sao !
Nhưng giây tiếp theo, giống như xảy ra kỳ tích, nó bị hai người đồng thời kéo đi.
- Lily không ở đây, Peter là một tên không có cảm giác tồn tại, bình thường dưới loại tình huống này, chỉ có Remus sẽ nói quanh co để ngăn cản hành vi khiêu khích của nó, bất quá có Sirius giúp đỡ, một mình Remus khẳng định không ngăn được. Thế nhưng tại sao Sirius luôn luôn ăn nhịp với nó, lần này lại cũng cản nó động thủ !
"Các bồ làm gì vậy ! Để mình đánh một trận với nó ! Không đánh toàn thân mình đều khó chịu !" Trong một đám ánh mắt đầy kinh ngạc, ngài Potter la hét thảm thiết bị vô tình kéo đi. - Lần này nó hoàn toàn không có đồng minh !
Severus cũng rất kinh ngạc. Black mắc bệnh gì ? Bình thường nó và Potter luôn là quân ẩu đả chủ lực, Lupin đóng vai người tốt có đôi khi sẽ khuyên bảo một chút, nhưng thông thường đều vô dụng. Tại sao bây giờ biến thành Black cùng Lupin kéo Potter đi ?
Nhớ lại não của sư tử Black đần độn từ khi lễ giáng sinh bắt đầu đã không được bình thường, tiểu xà cảm thấy nên để nó đến khoa tâm thần của St. Mungo kiểm tra não một lần.
- Có lẽ nó nên sớm đề nghị để lại một cái giường cho Black ?
Đột nhiên nhớ đến chuyện bị tên ngu xuẩn kia đè xuống đất, lửa giận của tiểu xà lại cháy lên hừng hực !
- Vĩnh viễn không cần nuôi ý đồ hiểu rõ một thằng đần, bởi vì nó sẽ kéo trí thông minh của mi xuống trình độ như nó, sau đó không ngừng vượt qua giới hạn đầu óc của mi !
Severus căm giận nghĩ.
- Nó mới không quan tâm tên sư tử điên khùng ngu si nào đó !
Tóm lại bất kể giới pháp thuật xuất hiện tình cảnh hỗn loạn thế nào, hay có bao nhiêu động vật nhỏ ở Hogwarts lại nảy nở mùa xuân, năm học này vẫn trôi qua trong hữu kinh vô hiểm (nhìn như rất nghiêm trọng nhưng cuối cùng không có nguy hiểm gì).
Ngay lúc lòng mọi người đang tràn đầy vui mừng cho rằng giáo sư Prince có thể phá vỡ lời nguyền của môn phòng chống nghệ thuật hắc ám của Hogwart, vị giáo sư mạnh mẽ, độc miệng, âm trầm, khủng bố, bất công, giết người không thấy máu này lại bất ngờ không thể tiếp tục dạy học. Nguyên nhân là - mất giọng......
Bởi vì tình huống ngoài ý muốn này cần dưỡng bệnh đến ba tháng, mà trong thời gian đó, trường học đã bắt đầu khai giảng.
Theo ký ức của những người đáng tin, sở dĩ giáo sư Prince bị thương, hoàn toàn là vì quý ngài Sirius Black của Gryffindor trong lúc chế ma dược sưng tấy, không cẩn thận khiến vạc nổ tung, mà ngày đó giáo sư Prince dạy thay cho giáo sư Slughorn bị ốm, ngay lúc ấy lại đang đứng cạnh Black.
Vì tránh để các học sinh khác bị thương, giáo sư Prince ném những người ở gần ra xa bằng tốc độ nhanh nhất, cũng bỏ thêm một bức tường bảo vệ cho Black, nhưng chính y lại bị loại ma dược biến dị này xối trúng.
Do quý ngài Black hoàn toàn không dựa theo trình tự để chế ma dược, hơn nữa còn ném loại bắp cải đen để nấu ma dược vô thanh vào vạc cuối cùng, cho nên kết quả quỷ dị của loại ma dược thất bại này chính là giáo sư Prince bị bắt mất giọng ba tháng.
- Lời nguyền của chúa tể hắc ám vĩ đại lại ứng nghiệm lần nữa !
Mà đầu sỏ gây ra việc này, quý ngài Black bị hung tợn trừ mất 100 điểm, đồng thời còn thu được một bảng điểm môn ma dược có một chữ T đáng sợ trên đó. Nó chỉ có thể chờ sang năm thi lại để thông qua môn học này......
Bất quá ai cũng không biết, trong lúc chế ma dược Black rốt cuộc suy nghĩ cái gì, dẫn đến việc khiến nó dám phạm phải sai lầm không thể tha thứ như vậy trước mặt giáo sư khủng bố nhất Hogwarts.
Tóm lại, cuối cùng hiệu trưởng Dumbledore không thể không tìm một giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám lần nữa.
Mà đồng thời bởi vì con gái của giáo sư Slughorn ở Pháp sinh con, mời ông qua sống chung, cho nên ông đề nghị hiệu trưởng để Severus Prince, vốn là gia chủ đương nhiệm của gia tộc Prince tiếp nhận chức vị của ông. Đương nhiên ông sẽ dạy thay đến khi giáo sư Prince hoàn toàn khôi phục mới thôi.
Đề nghị này được cả ba bên đồng ý. Giáo sư Prince, thoạt nhìn hoàn toàn không thích tiểu quỷ, lại không biết vì lý do gì rõ ràng cũng muốn ở lại trường, tuy y luôn luôn tuyên bố không có chút hứng thú với việc dạy đám ngu xuẩn chỉ biết lãng phí nguyên liệu kia.
Cho nên các sư tử vừa vui sướng vì học kỳ sau không cần phải chịu đựng tên dơi già bất công độc miệng trong môn phòng chống nghệ thuật hắc ám nữa, lại nghe nói giáo sư ma dược học của bọn họ sắp biến thành Prince, toàn bộ như cà bị dính sương, ỉu xìu sầu thảm.
Bất kể thế nào, một năm học lại trôi qua, các học sinh chào đón kỳ nghỉ hè mong đợi từ lâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro