Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thử xem


Mà ở trang viên Malfoy, sau khi môi Snape dán môi Lucius, Lucius run rẩy, năng lượng chảy đến khắp mọi nơi trên cơ thể.

Anh khó được theo không kịp, trừng mắt hỏi, "Anh cho là anh đang làm cái gì?"

Snape lập tức buông cổ áo Lucius ra, "Liên kết."

Snape không được tự nhiên, "Thay vì để anh và Dark Lord liên kết, tôi có thể giới thiệu anh sang bên kia." Snape cũng cảm thấy năng lượng lan ra toàn thân, cảm giác này, hình như đã từng trải qua.

"Nhưng anh chỉ là giáo sư Hogwarts, cho dù Dumbledore có tin anh thế nào thì ông ta cũng không có khả năng không nghi ngờ tiếp nhận Tử Thần Thực Tử anh mang tới." Lucius vươn tay sờ gáy, nhưng anh không sờ được ấn ký, "Giúp tôi xác nhận chút, ấn kí xuất hiện sao?"

Snape lấy tay đẩy cổ áo Lucius, nhìn làn da trắng nõn lộ ra, cứng ngắc, "Có, như là một người thân rắn."

Lucius quay đầu lại, "Nhưng anh với Evans..."

"Nó đã trở thành hồi ức." Snape ngắt lời Lucius, lui lại, anh để ý khoảng cách giữa bọn họ hơn trước.

"Không, tôi biết anh vẫn luôn nhớ đến người con gái ấy, anh từng khẩn cầu Lord." Lucius nhíu mày, cố chấp nói hết, "Anh cho rằng cô ta chết là lỗi của anh, anh không cứu được cô ta... không phải mười mấy năm qua anh vẫn luôn nhớ thương cô ta sao?"

"Dù như thế nào ấn ký cũng đã hiện lên." Snape né tránh tầm mắt Lucius, anh không muốn nói chuyện này với Lucius. "Mà chuyện đó không quan trọng, quan trọng là anh không cần lo lắng về Dumbledore, đến lúc đó anh sẽ biết tôi có năng lực giới thiệu. Mặt khác, tôi đã kiểm tra máu, tôi có thể miễn dịch Veela, anh, anh không cần lo lắng những chuyện khác."

"Không, Evans mới là trọng điểm." Lucius nghiêm túc lắc đầu. "Nếu anh là vì giúp tôi chuyển trận doanh mà làm vậy, ấn ký sẽ biến mất nhanh chóng khi anh còn yêu Evans, cái này chỉ là một ấn ký giả dối."

Snape không thừa nhận cũng không phủ nhận khi nói đến Evans, anh chỉ nói, "Như vậy ít nhất chúng ta có thể lợi dụng trong khoảng thời gian này."

Nghe Snape nói vậy, Lucius nói không nên lời, anh nhẫn nại thất vọng khi từ thiên đường rơi xuống đến địa ngục lần thứ hai, thở dài, "Nếu liên kết không thể duy trì liên tục, lợi dụng liên kết chuyển hoán trận doanh không có ý nghĩa, bên quang minh sẽ nghi ngờ, như là có một âm mưu vậy."

Nói xong Lucius đứng dậy đi đến bàn làm việc, hiện tại anh không muốn đứng gần Snape. Lucius hít sâu ổn định giọng nói, "Sev, tôi rất vui khi anh nguyện ý làm vậy vì tôi. Mà quyết định chuyển trận doanh quá quan trọng, tôi phải nghĩ kĩ." Rồi Lucius nghiêng đầu, phất tay, "Hôm nay anh về trước đi, tôi sẽ không tiễn, xin lỗi."

"Nếu..." Snape nói, "Nếu ấn ký không biến mất?"

Lucius dừng lại xoay người, có chút bi thương cười cười, "Chúng ta sẽ biết."

Cũng quyết định dưới đáy lòng, anh không thể để Snape dừng lại trong cuộc đời mình lâu hơn, thật sự là rất tổn hại sức khỏe.


Sáng sớm thứ năm, Draco dùng cú mèo gửi thư cho Harry, muốn cậu sau lớp học biến hình đến bên hồ.

Harry nhận được thư ở đại sảnh đường, cậu lẩm bẩm, "Lại là bên hồ? Còn chưa sợ nước sao?"

Ron miệng nhét đầy thịt tò mò hỏi, "Ai không sợ nước, thư của ai vậy Harry?"

"Là Malfoy." Harry nói.

Harry biết Draco sẽ thường tìm mình, cậu không có khả năng giấu Hermione và Ron lâu, sớm hay muộn cũng phải có lí do chính đáng gặp Draco cho nên Harry quyết định lấy lý do bài tập độc dược, mà hôm nay cậu có thể thuận tiện để Draco đi thương lượng với Snape. Dù sao là bọn họ muốn cậu giữ bí mật lại vừa muốn cậu phối hợp.

Nhưng kỳ dị chính là Hermione lại lên tiếng trước Ron, "Malfoy!?" Harry và Ron đều ngây ra một lúc.

Ron hoang mang, "Sao vậy Mione, cậu biết chuyện gì sao?"

Hermione cứng đờ, quay đầu hỏi Harry, "Thư đâu? Trong thư có ghi lý do cậu ta tìm cậu không?"

Harry lắc đầu, cậu tò mò hỏi, "Cậu biết vì sao Malfoy tìm mình?"

"Tớ..." Hermione ấp úng, "Tớ nghĩ tớ biết..."

Hermione cho rằng Malfoy và Parkinson là một nhóm, bọn họ luôn đi cùng nhau. Mà cô và Parkinson nói chuyện hai ngày trước, hôm nay Malfoy lại tìm Harry, nhất định là vì Parkinson thầm mến Harry, không sai!

Harry kinh ngạc, giọng to hơn, "Cậu biết!?"

Ron kinh ngạc hỏi, "Vậy cậu nói xem vì sao Malfoy hẹn Harry?"

"Tớ..." Hermione nhớ tới ước định với Parkinson, "Tớ không thể nói."

"Cậu không thể nói!?" Harry mở to mắt.

Chẳng lẽ Mione biết Draco là Veela, cậu ta và mình đã liên kết?

Ron bất mãn, sắc mặt tối sầm, "Cậugiữ bí mật vì Malfoy!? Mà cậu không thể nói cho chúng tớ biết!?"

"Tớ, tớ không phải có chuyện bí mật gì với Malfoy." Hermione giải thích, "Tớ chỉ là biết vì sao cậu ta tìm Harry mà thôi..."

"Vậy vì sao cậu biết!? Cậu trộm nói chuyện với Malfoy!??" Ron ép hỏi.

"Không phải cậu ta!! Là, là người khác nói cho tớ biết!"

"Người kia là ai?"

"Tớ... Tớ không thể nói."

Harry nghe mà hết hồn, nhưng cậu vẫn không thể tin được Mione lại biết chuyện của bọn họ. Ít nhất cô bạn thân cũng sẽ hỏi cậu. Nếu cô ấy biết, cô ấy sẽ hỏi rõ ràng mọi thứ , "Có lẽ cậu có thể nói cho tớ biết để tớ chuẩn bị trước?" Harry quyết định thăm dò, "Dù sao hôm nay chúng tớ sẽ gặp mặt, đến lúc đó tớ cũng sẽ biết."

"Tớ đi cùng cậu Harry!" Ron lập tức hô to.

Mà trước khi Harry tìm lý do cự tuyệt Ron, Hermione lại giành trước, "Không được!"

"Vì sao!?" Ron tức giận. "Có chuyện gì cậu biết Malfoy biết Harry biết mà không thể để tớ biết!?"

"Bởi vì... Bởi vì chuyện này thật sự không liên quan đến cậu." Hermione bị buộc nói vậy.

Nhưng này vừa đúng chạm tới Ron, mặt Ron đen sì, "A? Không liên quan đến tôi đúng không?"

Ron kéo khăn ăn, dùng sức để xuống bàn rồi đứng lên, lớn tiếng,

"Như vậy về sau đừng tìm tôi vì bất cứ chuyện gì! OK!? Dù sao cũng không liên quan tới tôi!! Tôi không phải cứu thế chủ không phải biết tuốt, tôi chỉ là một người qua đường!!! Hy vọng hai người nhớ kỹ!!" Nói xong Ron nổi giận đùng đùng chạy đi.

"Ron!" Hermione lo lắng hô to, cô không có ý đó, Ron hiểu lầm ý cô.

Cô muốn đuổi theo nhưng Harry cũng đứng lên, cậu không rõ ràng lắm nhưng cậu giữ chặt Hermione, "Mione? Có..."

Nhưng Hermione tránh, "Harry, tớ biết tớ nói sai, tớ không có ý đó!! Tớ phải xin lỗi giải thích với Ron..." Cô chạy vài bước rồi quay đầu lại, "Cậu....Cậu nói với Parkinson tớ chỉ có thể giúp giấu diếm đến đây!"

Vì cứu lại sai lầm, cô quyết định nói chuyện Parkinson cho Ron nghe, dù sao so với tình yêu của người khác, tình yêu của mình quan trọng hơn, đương nhiên cô cũng sẽ yêu cầu Ron giữ bí mật.

"Parkinson!!??"

Harry đầu đầy dấu chấm hỏi, không hiểu lầm bầm lầu bầu,

"Liên quan gì tới Parkinson a?"


Chiều hôm đó, trước giờ hẹn 20 phút, Draco đã đến bên hồ, cậu vẫn chờ chỗ lần trước bọn họ quyết đấu.

Draco đến sớm như vậy là tính dùng khoảng thời gian này phơi nắng, Vincent nói cậu trắng hơn làm cậu phiền não. Nhìn mặt hồ tĩnh lặng, Draco quyết định lợi dụng mặt hồ để xác nhận một chút.

Harry vừa đến bên hồ thì nhìn thấy thiếu niên tóc vàng không biết bơi nhưng nửa thân người đều vươn ra hồ.

"Malfoy! Cậu làm cái gì đó!!?" Harry hét lớn một tiếng rồi lập tức chạy đến bên hồ.

"!" Mà Draco bị Harry gọi như vậy lại hoảng sợ, động tác quay đầu lại nhanh làm cậu mất thăng bằng.

"A a a..." Draco múa may muốn giữ thăng bằng nhưng không thể được.

Harry thấy vậy thì rút đũa phép gầm gừ, "Draco bay tới!"

Lúc này Draco cảm thấy có một lực kéo mạnh thân mình, rồi cậu bay lên, sau khi hết hoa mắt hỗn loạn, cậu đụng vào Harry!

Harry luống cuống muốn đỡ Draco nhưng va chạm làm bọn họ chật vật ngã ngồi xuống đất.

Draco bị dọa, áp trái tim nhảy loạn nói.

"Làm cái gì vậy Potter?? Thiếu chút nữa tôi bị cậu rống ngã vào hồ! !"

"Cậu mới làm cái gì ấy!?" Harry cũng không hoảng sợ, cậu tức giận, "Không biết bơi thì đừng tới gần như vậy!! Đừng nghĩ tôi lại nhảy xuống cứu!!"

"Tôi không làm gì!" Draco tức giận đẩy Harry, "Cậu không lên tiếng thì không sao!" Draco dừng lại rồi lập tức chuyển sang nghi ngờ, "Từ từ, cậu vừa mới dùng bùa bay tới!?"

Harry bị đặt ở dưới thân Draco, nhưng cậu không lập tức đẩy ra giống trận Quidditch. Harry ngồi dậy gật gật đầu, "Tôi thấy không kịp nên thử xem."

Draco ngạc nhiên nhìn Harry, "Nhưng bùa bay tới bình thường chỉ có thể dùng với đồ vật, tớ cũng không phải đồ vật, sao cậu có thể làm vậy?"

Harry nhún nhún vai, "Tớ cũng không biết, nó có tác dụng là tốt rồi."

Nhưng Draco nhíu mày đẩy Harry ra, luống cuống đứng lên, "Chúng ta thử lại một lần nữa."

Draco đi đến chỗ cách Harry chừng 15m rồi hô to, "Thử xem?"

Harry cũng đứng lên cầm đũa phép nói "Malfoy bay tới!"

Nhưng chả có gì xảy ra.

Draco vẫn đứng đó, cậu bất mãn, "Nghiêm túc chút Potter! Chúng ta cần biết rõ ràng chuyện này, tớ không thể tùy tiện để người khác sử dụng bùa bay tới lên mình."

Harry nghe vậy thì nghiêm túc hơn, "Malfoy bay tới!!"

Nhưng cũng không có gì xảy ra.

Draco nghĩ nghĩ rồi nói, "Vừa rồi cậu gọi tên tớ, đổi đi."

Harry đỏ mặt, cậu cho rằng Draco không chú ý tới, "Draco bay tới!"

Mà lần này thật sự có tác dụng!

Draco lại bị một lực lượng vô hình kéo lấy bay đến chỗ Harry.

Harry lại luống cuống đón Draco, sau đó lần thứ hai bị Draco áp lên.

"A!" Draco lần này có chuẩn bị, khi rơi xuống, hai tay cậu tự động ôm lấy bả vai Harry. Nhưng khi bọn họ ngã ngồi xuống đất, đầu gối Draco đụng phải mặt đất, hơi đau.Nhưng cái đó không quan trọng, Draco chớp mắt, "Thật kỳ quái, phải hỏi Sev mới được." Draco đứng lên, lại nhảy đến chỗ cũ muốn thử lại.

Harry rất muốn thở dài, cậu đứng lên vỗ vỗ mông, thuận miệng nói, "Có lẽ cậu nên tìm..."

Nhưng nói đến đây, trong đầu Harry đột nhiên nhảy ra một hình ảnh Draco áp Blaise, vì thế nửa câu sau không tiếp tục.

Draco cũng không chú ý Harry nói gì, cậu kích động, "Không không không, lần này đến lượt tớ! Tớ đoán là do liên kết!"

Mắt Draco sáng lên, "Chú ý nha... Harry bay tới!"

Giống như Draco đoán, lần này là Harry bay về phía Draco.

Draco vui vẻ hoan hô nhưng lập tức cậu lại kêu rên.

Harry quá lớn, Draco không có khả năng ôm được Harry, bọn họ chật vật ngã xuống đất, lần này Draco rất đau, "A, cậu thật nặng." Draco giãy dụa muốn đứng lên.

Harry vội vàng đứng dậy, "Đừng đùa." Harry thuận tay kéo Draco, phát hiện cậu bị thương, "Sao vậy, tớ thì không sao, nhưng cậu bị thương thì phải làm sao?"

Draco không thèm để ý phủi bụi trên quần áo, "Vấn đề thể chất, không có việc gì."

Vừa phủi Draco vừa nghĩ may mà Blaise không ở đây, nếu không cậu ấy lại rên rỉ lo lắng.

Harry cầm tay Draco, "Snape đưa tớ quyển sách nói về Veela, trong đó nói có vết thương chỉ có tớ trị được, lần trước môi cũng vậy đúng không?"

"Đương nhiên, cậu không thể tùy tiện làm tớ bị thương, tớ sẽ rất đau." Draco gật đầu.

Harry nhìn chăm chú bàn tay trắng nõn của Draco một lúc rồi cậu đột nhiên liếm miệng vết thương nhỏ trên đó. Quả nhiên, miệng vết thương lập tức khép lại như lúc ban đầu, Harry ngạc nhiên, "Sách nói đúng..."

Draco cũng cúi xuống nhìn kĩ, nói thực cậu cũng là lần đầu tiên được bạn lữ trị liệu, nhưng vừa rồi cậu chỉ cảm thấy ngứa , "Thật sao? Cậu thử lại xem?" Draco thúc giục Harry.

Draco nhìn Harry cúi đầu liếm mọi vết thương, chỉ chốc lát sau tay cậu phục hồi.

Draco lật lật bàn tay kiểm tra, có cảm giác mới lạ giống khi mới thí nghiệm xong, cậu nhếch miệng bình luận, "Nhìn từ một góc độ, cái này đúng là tiện, còn không cần độc dược. Ai, còn có đầu gối, đầu gối của tớ cũng đau."

Draco cúi xuống kéo quần, trên đầu gối có chút sưng đỏ phá da, Draco ngẩng đầu nói, "Cậu thử xem..." Nhưng còn chưa nói xong Harry đã quỳ xuống liếm.

Đến đây Draco mới có chút không được tự nhiên. Cậu dùng tay đẩy Harry, "Đây là do bùa bay tới, có lẽ cậu nên dùng chú ngữ trị liệu..."

Harry ngẩng đầu liếm môi, "Nhưng chúng nó đã khỏi, hình như nước bọt có thể trị liệu. Chân bên kia?"

Nói xong Harry cúi đầu chủ động kéo ống quần bên kia của Draco, nhiệt tình trị liệu.

Draco nóng mặt, "A, vậy là được rồi..."

Harry hoàn thành xong, lần thứ hai dùng ánh mắt kiểm tra Draco từ trên xuống dưới, "Không còn chỗ nào bị thương?"

Draco xoay xoay chân, "Không có."

Harry hài lòng gật đầu, "Vậy cậu tìm tớ có chuyện gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro